Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Hoàng hôn sắp tới, trong sân của Ninh phủ chợt dựng lên một cái giá sắt, một đám người khò khè khò khè ục ục ục bận rộn với nhau, có người chuẩn bị lửa than, có người chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn. Ninh Hi được nàng mang theo dưới mái hiên đang dùng cái xiên sắt bện một cái cánh gà, văn tự bên ngoài vừa mới trở về liền xắn tay áo, cười gia nhập vào đại quân chuẩn bị nướng thịt.
Trước võ triều, bởi vì nồi sắt không phổ biến, phương pháp xào rau cũng chưa từng xuất hiện, phần lớn hệ thống nấu nướng hoặc nấu nướng, chưa nói tới sự tình thần kỳ. nướng chính yếu nhất của Ninh gia chính là phần lớn các thực khách phải tự mình ra tay, đa số nguyên liệu nấu nướng cố nhiên sẽ để đầu bếp hầm nhừ kỹ càng., Quá trình nướng nhiều vẫn phải nhờ bản thân, cộng thêm thịt và đồ ăn bình thường thì hơn phân nửa là hàng xa xỉ, Ninh Nghị ăn không chán, các loại xử lý, mùi đồ ăn trong nhà cũng có chút nổi bật. Thường ngày ngẫu nhiên nghe nói Ninh gia nướng thịt, giống như nghe người khác không kém, cũng sẽ cố ý tới đây tham gia trò vui.
Mặc dù trong Trữ phủ, loại cơ hội không giới hạn số lượng thịt, vẫn phải đợi sau khi Ninh Nghị hạ lệnh, mới ngẫu nhiên xuất hiện. Dưới tình huống bình thường, mặc dù trong nhà đã vô cùng nhiều tiền., Thời điểm quản gia vẫn phải có thái độ tiết kiệm. Ví dụ như hôm nay Thái Kinh và mấy người khác đều cực kỳ ham muốn, phòng bếp hầu hạ đồ ăn cho một người còn lớn hơn so với khách sạn cấp Ngũ Tinh hậu thế, một món ăn cho một trăm con gà, Ninh Nghị cũng không phải là không làm được, nhưng trong mắt hắn loại sự việc này xác thực cũng quá thấp kém. Hơn nữa những người từ trong hoàn cảnh đó đi ra, trên cơ bản cũng đã thối đến tận xương tủy rồi.
Về phương diện khác, bây giờ thế gia đại tộc trong kinh thành, hơn phân nửa cũng có rất nhiều trưởng bối tọa trấn, làm việc phải tuân thủ quy củ, nếu không phải hiện giờ là gia đình của Ninh Nghị, thông thường cũng rất khó có thể bộ dạng không có hình tượng để mọi người chơi chung với nhau.
Đêm xuống, dưới mái hiên trong sân treo một cái đèn lồng to to nhỏ nhỏ, lửa than trong giá đã được đun xong, đám người Văn Định cũng mang từ bên ngoài đến các loại nước trái cây nước hoa rượu.
Tiểu Ninh Hi đã hơn hai tuổi cầm chén nước trái cây của mình lên kêu "Muốn ăn cánh" ở bên cạnh lửa than, đang giám sát đám đầu bếp nướng cặp cánh của nó ra ngoài cháy khét lẹt. Với tư cách là con trai trưởng của Ninh Nghị, kỳ thật hắn có chút đáng thương, nước trái cây là số lượng có hạn, chỉ có một chén có thể uống một chén., Nếu uống hết, cũng chỉ có thể lén lút đòi hỏi thúc bá, đôi khi còn phải chịu mắng chửi, phải được phê chuẩn bằng cánh và thịt nướng mới được. Quả rau hoa quả thì có thể ăn liên tục, nhưng loại đồ vật này làm sao có thể có hương vị của nước trái cây tốt được chứ...
Trên thực tế, mặc dù là đôi cánh có giới hạn cùng thịt nướng, lúc này cái bụng nhỏ của Ninh Hi cũng ăn không hết, nhưng thí dụ như nó rất thích uống nước trái cây, cũng không cách nào uống no bụng, như vậy sẽ cảm thấy rất buồn bực, ăn xong một cái cánh nhỏ cũng không có, thật sự rất khó chịu. Cha mẹ thỉnh thoảng còn cho nó chút ít rau quả không muốn ăn để nó ăn.
Vui vẻ đương nhiên còn vui vẻ, nhưng đối với hắn ở độ tuổi này mà nói, chỉ sợ cũng khó tránh khỏi cảm xúc không phải trăm phần trăm thỏa mãn xuất hiện. Đương nhiên, hắn hiện tại, tự nhiên là rất khó quy nạp việc này, sau khi bị cha mẹ nói qua, đau khổ với khuôn mặt nhỏ nhắn ăn lá cây, sau đó lại tiếp tục không tim không phổi đi bán nước trái cây.
Chuyện như vậy chủ yếu cũng là do lý niệm giáo dục của Ninh Nghị gây nên. Đối với hắn, phẩm chất trọng yếu nhất của nam nhân là tiết chế, tuy rằng hắn cũng hi vọng hài tử sống hạnh phúc, nhưng trăm phần trăm hạnh phúc, tuyệt đối không phải là một đứa bé --- Nhất là đứa bé. Không thể nói, tuyệt đối hạnh phúc, là thứ trong quá trình trưởng thành của một đứa bé, nếu không, tương lai đứa bé này khó có thể trở thành một nam nhân chân chính.
Cũng may lúc này Tiểu Ninh Hi cũng có chút nghe lời, mà với tư cách mẹ đẻ Tô Đàn Nhi, phương diện này so với Ninh Nghị càng thêm nghiêm khắc. Nếu không hài tử đại khái sẽ bị Ninh Nghị làm cho cả ngày khóc không ngừng a.
Bất quá, đến lúc này, với tư cách là mẫu thân Tô Đàn Nhi, lại lo lắng đến những chuyện khác.
"Nếu lớn hơn một chút... Ngươi nói Hi nhi có vẻ quá mềm yếu hay không, ngươi nhìn dáng vẻ đó của nó, một chút quyết đoán cũng không có... "
Nữ tử trẻ tuổi làm chủ mẫu nhà mình ngồi trên bậc thang đình nghỉ mát sau lưng Ninh Nghị, đứng xa xa nhìn đứa bé bên kia, có chút thương tiếc cũng có chút lo lắng. Ninh Nghị đang ngồi trên tảng đá phía trước nướng cánh gà nhìn về phía bên kia, là cảnh tượng Ninh Hi vụng trộm uống nước trái cây ở bên cạnh Tô Văn.
Chỉ có một đứa bé hơn hai tuổi lén lén lút lút ăn trái cây với Tô Văn Phương phải ăn trái cây mới. Sau khi uống một ngụm, nó lộ ra bộ dáng " thạo uống". Nhưng nó không dám uống lần thứ hai, hiển nhiên nó sợ phụ thân mẫu thân sẽ mắng chửi, cầm lấy chén nhỏ của mình, vừa nhấp từng ngụm nhỏ, vừa đi ra ngoài.
"Chỉ mới hơn hai tuổi mà đã nghe lời như vậy thì ngươi cũng phải biết đủ đi. Hiện tại nếu hắn có quyết đoán thì chính là cả ngày náo loạn với chúng ta rồi, đến lúc đó ngươi còn không thể đau đầu chết được."
Ninh Nghị nghiêng đầu cười, đụng vào thê tử bên cạnh. Đàn nhi vuốt vuốt tóc mai trên mặt, cũng đứng đó lắc lư thân thể, nhẹ nhàng đụng Ninh Nghị một cái. Chỉ nghe thấy Ninh Nghị hô to: "Ai cần cánh gà, ai lấy cánh gà, lấy đậu phụ và cá để đổi!"
Xung quanh lập tức náo nhiệt hẳn lên, Cẩm Nhi từ bên cạnh chạy tới: "Ta có bánh bao nướng."
"Ai muốn bánh bao, không cần bánh bao, ngươi đổi với những người khác đi."
"Ta muốn chuỗi này... còn có chuỗi này..."
"Cường ép bán ngươi... xiên này lớn nhất, ngươi lấy đi ta gấp với ngươi, mà cái bánh bao này của ngươi bán... Này..."
Cẩm nhi đắc ý cướp đi đôi cánh, khi đi ngang qua bên cạnh Ninh Hi, còn ngồi xổm xé một miếng thịt nhỏ cho hài tử ăn. Ninh Hi nhai nhai nuốt rồi giơ nửa cánh gà còn lại trong tay lên biểu thị: "Ta tương đối tốt." Hắn chỉ có một phần của cánh gà, bởi vậy mới để đầu bếp nướng được, so với tay nghề của Ninh Nghị thì tốt hơn nhiều lắm.
Vân Trúc dùng cái khay bưng vài chén rượu từ bên kia tới, cho cẩm nhi một bát, đến bên này, đưa qua một chén cho đàn nhi, lại đưa một bát cho Ninh Nghị, mắt thấy lửa than bốc lên, nhìn đồ vật phía trên: "Chúng ta có cái gì?"
"Cái màn thầu Cẩm nhi nướng, đổi lấy cá và đậu phụ, như thế nào ta đều cảm thấy nên tự mình gia công rồi mới ăn. Không tin nổi tay nghề của đám gia súc này... Nhưng bánh bao của Cẩm nhi ngươi có thể ăn trước, sắp sửa bị nướng cháy rồi."
"Ta không cần." Vân Trúc bưng chén rượu gạo uống mấy ngụm, nở nụ cười say khướt. "Cánh gà đâu?"
"Tất cả đều đã bị lấy đi, cuối cùng chỉ là Tô Văn xác định vợ hắn làm, thù này ta có thể ghi nhớ một tháng."
Sau khi đám người Tô gia đến kinh thành, quy mô thân thuộc cũng gia tăng, bao gồm vợ của mọi người, tiểu thiếp, hiện giờ đang ở kinh thành., Quy mô của căn nhà cũng không phải một độc viện của mỗi nhà, chen chúc với nhau một chút, nhưng cũng coi như hòa thuận vui vẻ. Ninh Nghị là người cầm lái trong phủ, là người thân thuộc, loại người như tiểu thiếp không dám làm càn trước mặt hắn., Vừa rồi Ninh Nghị nói đổi đôi cánh gà, đối phương nhát gan đi tới, quy củ đổi đôi cánh đi. Không ngờ Ninh Nghị lại nói ra những lời như vậy. Một số nữ tử bên cạnh thê tử Tô Văn Định cũng nở nụ cười. Thê tử Tô Văn Định cũng đỏ mặt quay đầu lại, sợ hãi giải thích: "Rõ ràng là tỷ phu gọi ta đổi."
Đàn nhi cười đi đến một bên lấy ra hai đôi cánh, đặt lên trên lửa, nói: "Vân Trúc, ta nướng cho ngươi, bất quá ngươi phải đàn đầu ca khúc đến đổi."
【 Vấn đề cập đến sự chậm chạp của tiết mục mới, có thể thay đổi căn nguyên cuối cùng cũng có cách giải quyết, tại đây bỗng dưng ô ô ô. Dịch nguyên ô ô ô ô, đồng thời xem nhiều trang giấy mới nhất. 】
Vân Trúc cười rộ lên: "Đàn nhi muốn nghe cái gì?"
"Liệt tướng quân lệnh Tỳ Hưu."
"A... Thật sự là làm khó người ta..."
Vân Trúc liền nhíu mày lườm nàng một cái, sau đó ôm đàn tranh đi vào trong đình nghỉ mát. Vị Diêm tướng quân này vốn là một bài nhạc quân, khúc nhạc nhập trận, cùng phong cách nhu nhược của Vân Trúc xem như không hợp. Bất quá, chỉ cần là có quan hệ với nhạc khúc, ngược lại cũng không làm khó được Vân Trúc, theo tiếng nhạc khúc đầu tiên đè xuống, thâm thúy cùng thanh âm rung động vang lên.
Thanh âm đàn tranh cổ không linh, theo nhạc khúc vang lên, khúc nhạc tướng quân Khúc Kính này cũng từ bên môi nàng phát ra, cũng không phải là hò hét, lại như là nhẹ nhàng phát ra, thanh âm đầu tiên vang lên, liền làm cho người ta nổi da gà.
"Đổ Trường Phong lên, tiếng sáo trong trẻo nhưng lạnh lùng.
Mặt trời đã lặn trong sa mạc vô ngần, vầng trăng khuyết lơ lững giữa trời.
Ngày đêm nghe Đà Linh, theo mộng cảnh..."
Sự hùng hồn dõng dạc của quân nhạc được che dưới biểu tượng kỳ ảo. Theo tiếng nhạc dần dần kịch liệt, tiếng hát xuất hiện, bầu không khí cả nhạc khúc càng trở nên trống trải, hết thảy đều như là chuyện xưa bị che lấp trong dòng sông lịch sử, trong lời kể của nữ tử, sóng lớn cuốn lên cát bụi. Công lực của Vân Trúc cũng không phải là lần đầu mọi người thấy, ngược lại cũng không đến nỗi ngạc nhiên, chẳng qua là tất cả mọi người đều an tĩnh lại mà thôi.
Đàn nhi ngồi bên cạnh Ninh Nghị, cười cười nướng cánh gà.
"Trong tay cầm Thanh Phong ba thước, sách Lục Phong gia bên gối.
Sau khi quyết định chém đầu tướng quân, nước mắt rơi lã chã.
Báo cho triều đình! Ai nghe... "
Khúc quân khúc đã sửa lại mang theo bầu không khí khiến người ta yên tĩnh, lại như đang nghe vô số chuyện xưa, sau khi hát xong, ngay cả Ninh Hi cũng ở bên cạnh vỗ tay. Dù sao những kỹ nghệ này cũng là những gì nàng từng trải qua với tư cách là nữ tử thanh lâu, ngoại trừ Ninh Nghị có thể tùy ý mở miệng nói ra., Bình thường, đàn nhi cũng không dễ dàng đưa ra yêu cầu như vậy, nhưng sau đó không lâu, Vân Trúc lại biểu diễn hai khúc cho mọi người nghe. Hiện tại, nàng đã không đến mức vì thế mà có khúc mắc, có thể nhìn thấy sự cao hứng của cả nhà, nàng cũng có thể cao hứng đứng lên bên cạnh Ninh Nghị.
Về phần Cẩm nhi, vũ đạo của nàng dù sao cũng là ngôn ngữ tứ chi, tương đối mị hoặc một chút, ngoại trừ biểu diễn trước mặt Ninh Nghị một chút, hoặc là cùng một ít nữ thân thuộc giao lưu, dạy các nàng mấy động tác, đối với văn tự phương văn chương, cuối cùng là không thích hợp biểu diễn.
Tụ hội như vậy, chúc mừng, sau này cũng không hiếm thấy. Trừ lúc cần thiết đi phủ tướng đi dạo một vòng, phần lớn thời gian, Ninh Nghị đều là trong nhà xử lý sự tình. Cần xử lý rất nhiều chuyện cần xử lý., Nhưng chuyện cụ thể cũng không cần hắn tự mình chạy tới chạy lui, vốn dĩ kỹ năng vận chuyển của quyển sách trúc cũng đã thành hình, bắt đầu từ mùa thu này, Ninh Nghị cũng đang điều khiển điều khiển để cải tiến thêm một bước lên trúc ký để tạ ơn mới, hiệu suất vận hành và công năng tạo máu, giám sát cơ chế miễn dịch và miễn dịch.
Cho dù đối với Ninh Nghị, toàn bộ sự việc cũng coi như là một loại thử nghiệm lạ lẫm mà mới lạ. Năng lực thông tin hạn chế dẫn đến việc mở rộng thẻ trúc, sau đó năng lực phản ứng hạch tâm ở trung tâm không đủ, chỉ dựa vào chế độ chế độ Chương Hòa., Rất khó hạn chế được nhân lực hao tổn và vận chuyển ma sát xuất hiện trong quá trình vận chuyển. Mà cho dù Ninh Nghị tự mình xử lý, khi gã tập trung vào một vấn đề lớn như vậy, đối với một quầy hàng lớn như thế mà nói, khả năng khống chế đối với những nơi khác tất nhiên sẽ yếu bớt.
Ngay cả hệ thống tình báo của Mật thám ty cũng có thể làm phụ trợ, vấn đề xuất hiện bên cạnh Ninh Nghị vẫn cực kỳ phức tạp như cũ. Từng kiện từng kiện từng kiện từng điểm quy tụ, không thể chỉ dựa vào chế độ mà chỉ có thể dựa vào chế độ và hình thức vận hành để giải quyết. Toàn bộ mùa đông kế tiếp, tinh lực của Ninh Nghị đối với bên ngoài cơ hồ đều đặt vào trong đó, mà ngoại trừ Tô Đàn Nhi ngẫu nhiên giao lưu bên ngoài, những chuyện này cũng không đủ để người ngoài nói.
Mà đại bộ phận thời điểm, hắn vẫn là đang hưởng thụ ấm áp trong nhà. Từ khi có hài tử, lại cùng với Ninh Nghị chống đỡ gia đình này tới nay, lực lượng biểu hiện ra trên thân Tô Đàn Nhi, đã phát ra càng cường đại. Đương nhiên, loại lực lượng này cũng không phải là hình chứa ngoại phong mang, tương đối mà nói., Lúc mới thành thân với Ninh Nghị, trên người nó còn lộ ra phong mang bên ngoài, nhưng loại phong mang này cũng mang theo cảm giác ngây ngô. Với tư cách là một mẫu thân mà nói, trong mắt Ninh Nghị nàng là có vẻ trẻ tuổi, nhưng bên ngoài lại càng nhu hòa, sự tồn tại của nàng cũng làm cho người ta khó có thể bỏ qua., Đôi khi gặp phải chuyện gì, thường thường chỉ hời hợt, nàng có thể tìm ra cách giải quyết. Tuy bên ngoài càng thêm dịu dàng nhu hòa, nhưng nha hoàn, hạ nhân trong nhà, đối với chủ mẫu này lại là kính sợ nhất, đây là sự thật không thể bỏ qua.
Cũng chỉ có trước mặt Ninh Nghị, đàn nhi mới trở về căn phòng nhỏ của mình ở Giang Ninh Tử nói chuyện phiếm. Thiếu nữ trong mộng tưởng ở thời tiết lạnh dần, ngay cả ánh trăng cũng dần dần nguội lạnh. Trong đêm đàn nhi ở bên cạnh hắn, đàn nhi sẽ cuộn mình giống như một đứa trẻ. Đôi khi nàng sẽ cắn răng vào giữa môi, lông mày ở trong giấc mộng hơi nhíu lại, Ninh Nghị liền đưa tay ra, muốn xóa đi nếp nhăn kia.
Nói theo một ý nghĩa nào đó, với tư cách thê tử, đàn nhi vác lên rất nhiều thứ thuộc về hắn. Sau khi bồi Ninh Nghị tới Biện Lương, vốn là đàn nhi rất có tư chất, càng nhanh chóng trưởng thành hơn. Nàng vì Ninh Nghị mà gánh vác hậu hoạn của gia đình, thậm chí còn có chút ít chuyện ở phương diện nào đó., Có thể vận hành giúp Ninh Nghị, thương nghị với y đủ loại chuyện. Loại thành thục này sẽ không phải không có đại giới, hình thành ra bên ngoài chính là người trẻ tuổi như nàng, càng lúc càng nhu hòa, lại tạo cho người bên ngoài áp lực cực lớn.
Cùng với lông mày nhíu lại trong giấc mộng như trẻ con này.
Có một ngày đêm, Ninh Nghị như trêu ghẹo nói với nàng: "Ta ngược lại lo lắng, có một ngày ngươi sẽ biến thành nữ nhân lợi hại như Lữ Trĩ... "
Cô gái trần truồng nằm trong lòng Ninh Nghị chỉ mỉm cười trong trẻo, cảm thụ được sự tồn tại của hắn: "Chỉ cần ngươi ở bên ta, vĩnh viễn sẽ không bao giờ."
Có đôi khi, nàng cũng sẽ đi tới chỗ đám mây bên kia nghỉ ngơi, đó là thói quen lúc trước Ninh Nghị không ở nhà dưỡng thành.
Đương nhiên, không có trên trăm hiệp...