Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Giang Trữ, chín tháng.
Thời tiết đã bắt đầu chuyển mát, buổi sáng, người đi đường ven bờ sông Tần Hoài Hà không ít, nhưng bởi vì rất nhiều thanh lâu sở quán hai bên đường sông vẫn còn ở trạng thái yên tĩnh, đối với người quen ở sinh thái phụ cận mà nói, phong quang trước mắt liền lộ ra mấy phần đìu hiu.
【 Vấn đề cập đến sự chậm chạp của tiết mục mới, có thể thay đổi căn nguyên cuối cùng cũng có cách giải quyết, tại đây bỗng dưng ô ô ô. Dịch nguyên ô ô ô ô, đồng thời xem nhiều trang giấy mới nhất. 】
Chu Quân Võ ngồi trong tửu lâu đối diện con đường, gặp mặt Triều Dương Dật, sau đó đàm luận chuyện buôn bán.
Thời tiết Cảnh Hàn mười hai năm, Chu Quân Vũ cũng đã mười sáu tuổi. Với tư cách tiểu vương gia Khang Vương phủ, hiện giờ hắn được coi là một trong những thiếu niên được chú ý nhất trong thành Giang Ninh. Được chú ý như vậy cũng vì thân phận của hắn, hai là vì diện mạo của hắn rất tuấn dật, khí chất cũng khác biệt so với những người cùng lứa tuổi. Mà sau hai điểm này, là một loạt chỗ cổ quái và kỳ lạ thường xuyên bị người ta nghị luận.
Thân là người thừa kế của Khang vương phủ, tuy rằng thân là hoàng tộc cho nên không thể can thiệp vào chính trị, nhưng nếu như có tâm đi làm, cuối cùng vẫn còn không ít chuyện có thể tham dự. Đặc biệt là khi còn trẻ, đại bộ phận hoàng tộc có chút trí tuệ cùng tu dưỡng vẫn phụ thuộc vào phong nhã một phen, ví dụ như ngâm thơ làm phú, mở tiệc chiêu đãi văn nhân kiếm danh tiếng các loại, đối với thời đại này mà nói, đây là phương hướng tốt nhất.
Đương nhiên trong hoàng tộc vẫn tồn tại rất nhiều thứ hỗn độn, nếu là ngang ngược bá đạo, không có việc gì trên phố khi dễ dân chúng, có lẽ mọi người cũng sẽ không cảm thấy kỳ quái, dù sao cũng là cha Chu Ung từng rất hứng thú với những chuyện này. Nhưng mâu thuẫn ở chỗ, vị tiểu vương gia này lớn lên anh tuấn yếu, đối nhân vật tiếp tế cũng rất có tu dưỡng, hào hoa phong nhã, làm việc lại chỉ thích công tượng thợ, thực làm cho người ta cảm thấy kỳ quái.
Tóm lại hắn vơ vét rất nhiều thợ thủ công, cả ngày nghiên cứu các loại dâm kỹ kỳ xảo, nếu nghe nói ở đâu có thợ thủ công nào đó biết chút tài nghệ đặc thù, hắn cũng muốn đào thời gian mời người tới, ngay chính bản thân hắn cũng thích tự tay làm việc thợ mộc, làm thủ công tay chân các loại, còn ở Giang Ninh vơ vét không ít đám đệ tử ăn chơi trác táng, tạo thành một "Phân vật đảng".
Một vị tiểu vương gia có tiền đồ, thích những thứ không có đạo như vậy, huống chi "Quân tử quần mà không có đạo". Văn nhân cảm thấy đáng tiếc, nhiều lần khuyên nhủ. Bản thân Khang Vương Chu Ung là một vương gia không sao cả, nhưng người ta nói con mình có tiền đồ., Vẫn là thích nghe, liền để những văn nhân này tự mình đi khuyên Chu Quân Vũ, náo loạn một hồi lâu, ôn văn nhã nhặn tiểu vương gia nổi bão, kéo cái ghế đuổi theo mấy văn nhân đánh một con phố, sự tình sau đó mới yên tĩnh.
Cũng như Ninh Nghị từng nói, khi mọi người cảm thấy gã là người tốt, ít nhiều gì cũng nghĩ tới phải "bụp" một cái. "Giảm lại" một cái, mà khi đối phương thực sự lộ ra bộ mặt dữ tợn, ngược lại không ai "iếc tiếc", có thể trốn thì cứ trốn đi.
Kỳ thật, vô luận là đề tài, hay là văn nhân muốn thay đổi quân, nguyên nhân bên trong tự nhiên sẽ không đơn giản như vậy. Nếu tiếp tục truy tìm, cũng là bởi vì tiểu vương gia ở độ tuổi mười lăm mười sáu, liền lấy lực lượng của vương phủ dựng lên một sạp hàng lớn: Thu mua các loại vật tư., Hơn trăm thợ thủ công, mấy trăm tiểu công kiếm cơm dưới tay hắn, tiêu tiền như nước chảy. Có thể vận hành tất cả những thứ này, cho dù là bối cảnh vương phủ, chỉ dựa vào ăn đồ ăn là không thể nào, đầu tiên vẫn là bởi vì bản thân tiểu vương gia, không phải là hạng người vô năng.
Một tiểu vương gia mười sáu tuổi, cho dù dựa vào một chút trợ lực hoặc phụ tá, mặc kệ hắn đang làm cái gì, có thể có quy mô và vận hành như thế này, đợi đến khi hắn trưởng thành một chút, kế thừa vương vị, nhất định sẽ là lực lượng hết sức quan trọng nhất trong Giang Ninh thành. Tương đối mà nói, so với một vương gia cả ngày cầm đại chùy gõ đầu người trên đường, chắc chắn lợi hại hơn nhiều.
Không ít người tiếp cận, nịnh bợ, nhưng bản thân tiểu vương gia vẫn có lý trí, lựa chọn hợp tác với người bên cạnh vô cùng cẩn thận. Hắn cũng tuyệt đối không hy vọng tập đoàn thu thập quá nhiều lợi ích bên cạnh mình mà giẫm lên "Tông thất" không quản chính trị: Tuy rằng bản thân tồn tại của tông thất chính là ảnh hưởng tới chính trị, nhưng chung quy vẫn có độ.
Sau khi gặp mặt, đã buộc tóc, thiếu niên khuôn mặt thanh tú non nớt cùng Yến Dương thoải mái nói chuyện làm ăn. Mặc dù ở một số phương diện tất nhiên còn có một mặt trẻ con, nhưng thân phận tôn quý, giơ tay nhấc chân vô tình bắt chước một thiếu niên sư trưởng nào đó, cũng đã có khí thế của một tiểu vương gia. Sau khi tán gẫu, hai người mở cửa sổ nhìn xuống, Chu Quân Võ chắp hai tay sau lưng.
"Gia sư khi còn ở Giang Trữ, Kính Dương huynh cùng gia sư đã từng có chút giao tình. Quân Vũ gần đây muốn lên kinh một chuyến, Kính Dương huynh có lời gì muốn Quân Vũ đưa tới không?"
"Tiểu vương gia có lòng. Kính Dương gia và Trúc Ký, hôm nay cũng có giao thiệp làm ăn với Tô gia, chuyện thối đồng không cần ô uế lỗ tai tiểu vương gia, chỉ là khi lập Hằng Tại Giang Ninh, từng có danh xưng đệ nhất tài tử Giang Trữ, gần đây ta tìm được mấy bức thư họa, còn có thể nhìn thấy, ngược lại là muốn mời tiểu vương gia chuyển tặng và lập đẳng, cũng là được rồi."
"Ha ha, tâm ý Xi Dương huynh, Quân Vũ nhất định sẽ mang tới."
vãng lai của hai người đã không còn là nhất thời nửa khắc, Kính Dương Dật cũng đã sớm minh bạch, tiểu vương gia trước mắt cực kỳ tôn trọng vị "sư phụ" hôm nay tới kinh thành, thế nên nói chuyện, làm việc đều cố gắng mô phỏng theo. Hắn và Trúc Ký, hiện giờ Tô gia cũng có giao thiệp, lúc này cũng không ngại nịnh bợ Ninh Nghị một phen, cho Chu Quân Võ một ít hảo cảm. Chẳng qua với tư cách người thừa kế của Sa Dương gia, trong lời nói cũng không kiêu ngạo không siểm nịnh.
Hai người đứng trước cửa sổ nói chuyện, một sự kiện phát sinh phía dưới, đột nhiên đập vào mi mắt, đó là cửa sau của một thanh lâu, khách nhân đang đi ra từ cửa sau, trong đó có một gương mặt người đang lắc lư trước mắt hai người.
Chu Quân Võ chắp hai tay sau lưng, lời nói chuyện phiếm hơi dừng lại một chút rồi lại tiến hành như bình thường. Nhưng mà Dương Dật là người phương nào, đồng thời bóng người phía dưới xuất hiện, hắn cũng đã phân biệt được thân phận người nọ. Mà ở bên cạnh, ánh mắt tiểu vương gia đột nhiên trở nên lăng lệ, đôi môi mỏng mọng nhếch lên.
Mặc dù là thuộc loại thiếu niên mười sáu tuổi lăng lệ ác liệt, nhưng xuất hiện trên mặt một người có thân phận Tiểu vương gia, bình thường chính là sẽ chết rất nhiều người. Nhưng cũng may một màn này qua đi, Chu Quân Võ tiếp tục nói chuyện phiếm, coi như sự tình chưa từng xảy ra. Kính Dương Dật giả bộ không nhìn thấy, tiếp tục nói chuyện.
Người vừa xuất hiện ở cửa sau thanh lâu, chính là anh rể của tiểu vương gia, thông minh với Quận Mã Cừ Tông mà Chu bội kết hôn.
Đối với chuyện vợ chồng, Chử Dương Dật ít nhiều cũng đã nghe qua một ít, chỉ là ở trước mắt, hắn cũng không dám nói gì. Qua một hồi, song phương liền cáo từ lẫn nhau., Rời khỏi tửu lâu mỗi người một ngả. Chu Quân Vũ đi theo người bên cạnh hỏi thăm một chút, sau đó ngồi xe ngựa ra chỗ một hoàng thượng ngoài thành. Cuối thu đã đến, mùa đông liền muốn đến, rất nhiều lương thực vật tư đang đóng góp ở đây, sau khi đi vào không lâu, hắn cũng tìm được tỷ tỷ đang ở chỗ này xem xét việc vào kho.
Thu thu chất đầy lá rụng, Chu Bội đã làm người phụ nữ mặc áo vàng ấm áp, khí chất ung dung mà hoa quý. Thiếu niên Phương Thập Lục tuổi trên mặt còn mang theo vẻ ngây thơ, chỉ trong một hai năm gần đây, tỷ tỷ của hắn đã nhanh chóng bỏ đi vẻ ngây thơ, ngay cả hắn cũng không hiểu tại sao biến hóa này lại nhanh như vậy. Mắt thấy Quân Vũ tới đây, trên mặt nữ tử mới lộ ra nụ cười, gạt bỏ người bên cạnh đi.
"Quân Vũ, hôm nay sao lại tới đây tìm ta? Có chuyện gì không?"
"Tỷ." Quân Vũ gọi nàng một tiếng, sau đó nói: "Không có việc gì."
"Tới đây." Chu Bội cười vẫy tay với hắn, "Dẫn ngươi đi chỗ cao nhìn xem."
Trên cao theo như lời Chu Bội, chính là một bên Hoàng Thương có thể quan sát chủ lâu chung quanh, hai người một đường đi qua, nha hoàn, tùy tùng đi theo phía sau.
"Không biết lúc nào, trời sắp chuyển lạnh, mấy thuyền lương thực từ Hoài Nam vẫn còn trên đường. Năm ngoái một hồi nạn đói, ăn mày xung quanh Giang Ninh nhiều gấp hai lần, đều là những tên ăn mày không có nhà ở trong vùng đói, ăn mày cũng không có thói quen làm ăn mày... Năm nay cũng chết đói rất nhiều người. Bất quá bọn họ sẽ không tiếp tục tăng lên, một năm lại ít hơn so với một năm... Ngươi xem quần áo của ngươi, đều nhíu..."
Chu Bội nói xong, Đề Quân Vũ kéo cổ áo, hai người lúc này đã đến tầng cao nhất. Quân Vũ nhìn tỷ tỷ thấp hơn mình một chút, do dự một chút.
"Tỷ. Gần đây tỷ có khỏe không?"
"Đúng là hơi mệt, nhưng ta có cái gì không tốt chứ." Chu Bội nghiêng đầu, hài hước liếc hắn một cái: "Thiếu tiền rồi à?"
"Không có. Mấy ngày nữa, ta phải lên kinh... Tỷ tỷ có chuyện gì, hoặc là có đồ vật gì đó, có cần ta chuyển cho sư phụ không?"
"Ta biết việc này. Ngươi là người Vương tộc, vào kinh nhớ phải chú ý thân phận, cho dù thiếu tiền, cũng không cần phải làm người nói chuyện giúp như ngươi, ngươi phải nhớ cho kỹ điều này." Chu bội sửa sang lại cổ áo của hắn: "Bên sư phụ, ta sẽ chuẩn bị đồ vật cho ngươi mang qua... Ta cũng sẽ viết thư, ngươi giúp ta mang theo."
Chu Quân Võ đứng thẳng nhìn tỷ tỷ: "Những chuyện này ta biết, việc làm ăn đều là của ta, không thể nói là làm khách cho người khác, ta đều nhớ kỹ. Ta cũng sẽ đi bái phỏng Tần gia gia và sư phụ, bọn họ sẽ nghĩ cách giúp ta, hơn nữa lần này lên kinh, cũng sẽ đi gặp một số tiểu thư gia đình giàu có, phụ vương nói, ta cũng nên thành thân rồi."
Động tác của Chu bội hơi ngừng lại, gượng cười: "A, nói tới chuyện thành thân, ta còn tưởng ngươi sẽ thẹn thùng cơ đấy. Mấy cô nương ta chọn cho ngươi lúc trước, ngươi cũng đã nhìn, còn có Hằng Mai từ nhỏ đã lớn lên cùng ngươi, không vừa mắt hay là..."
Sắc mặt Quân Vũ lúc này mới ửng đỏ một chút, đi theo tỷ tỷ đi về phía cửa sổ: "Cũng không phải, các nàng... còn có Oánh Mai, đều có thể. Kết hôn với ai cũng được, lần này cũng là vì ta muốn lên kinh, phụ vương mới bảo ta đi gặp người đó, kỳ thật cũng có Tần gia gia và sư phụ nắm chắc chủ ý."
Chu Bội nghiêng đầu nhìn hắn: "Sao thành thân được... đi với ai cũng được?"
Quân Vũ nhìn động tĩnh bận rộn của tất cả Hoàng Thương dưới lầu, nhíu nhíu mày: "Không khác với ai bao nhiêu. Nữ nhân... Tỷ, sau khi tỷ gả đi, ta liền... Ta biết những chuyện kia, thú vị là thú vị, chẳng qua..."
Ánh mắt Chu Bội nghiêm túc hẳn lên: "Sau khi ta lập gia đình, vương phủ đã biến thành dạng gì rồi?"
"Không có loạn quá." Ánh mắt Quân Vũ nhìn tỷ tỷ một cách trong trẻo: "Tỷ để đệ học cách sai khiến những người kia, đệ đi thanh lâu, sau khi nếm thử những chuyện đó, muội cũng có quan hệ với Loan Hồng tỷ, nhưng chỉ như vậy mà thôi... sau khi đệ thành thân, sẽ cưới Loan Hồng làm thiếp."
"Loan Hồng câu dẫn ngươi?"
"Không phải, sau khi nếm thử những chuyện này, ta cảm thấy thú vị, cũng cảm thấy bên người nhất định phải có một nữ nhân, nếu không ta luôn phải đi thanh lâu, như vậy không tốt."
Phải nói ra những lời này, thần sắc Quân Vũ có chút câu nệ, nhưng sâu trong ánh mắt, lại như có chuyện không thể nói với người khác. Chu Bội nhíu nhíu mày, trong lúc nhất thời không biết nên nói như thế nào cho phải.
"Trước khi ngươi thành thân, bảo Loan Hồng tới gặp ta một lần, ta muốn gõ nàng một cái, nhưng ngươi yên tâm, sẽ không quá đáng đâu."
"Được." Quân Vũ gật nhẹ đầu.
Một lát sau, nữ tử lại phảng phất có chút không cam lòng hỏi một câu: "Ngươi thật sự cảm thấy không sao cả sao?"
"Ta là nam tử, có rất nhiều việc cần làm, huống chi sau khi thành thân, ta còn có thê thiếp thất, há có thể vì những chuyện này mà suy nghĩ nhiều? Sư phụ đã nói, tâm lực con người có hạn, không quan trọng lắm, phải ném đi."
"Ngươi cũng không cần học cái trình độ này..." Chu Bội nhẹ giọng nói một câu: "Sư phụ ngươi... rất thân mật với sư mẫu."
"Ừm." Quân Vũ nhẹ gật đầu: "Ta cũng hâm mộ tình cảm của sư phụ và các sư mẫu..." Hắn nói xong câu này, trầm mặc một lát, sau đó mới mở miệng nói: "Tỷ, cái kia... Tỷ với tỷ phu, đã như vậy rồi sao?"
Ánh mắt Chu Bội chớp chớp, ánh mắt ảm đạm xuống, sau đó thở dài: "Ngươi lại nghe nói chuyện gì?"
"Ta... Không có gì..."
"Không sao..." Chu Bội nói: "Dù sao ta cũng làm sai rồi."
"Sao có thể nói là tỷ tỷ sai được!"
"Đương nhiên là lỗi của ta." Chu bội nở nụ cười, nụ cười có chút châm chọc: "Tỷ phu của ngươi làm, không phải chuyện thường tình của con người sao? Ta chỉ có một phu quân, đàn ông... Lại có thật nhiều phụ nữ."
"Ta..." Quân Vũ giơ tay, nắm đấm cuối cùng phẫn uất đập xuống bệ cửa sổ. Hắn không biết nên nói thế nào.
Đối với nội tình giữa tỷ tỷ và anh rể, thật ra hắn biết rõ, đây là sau khi sự tình xuất hiện, Chu Bội âm thầm nói ra chân tướng của hắn. Hóa ra trước khi hai người thành thân, Chu Bội đã từng tìm Cừ Tông thông minh nói chuyện một lần, nàng ám chỉ Cừ Tông thông minh., Hai người không thể lập tức ở chung phòng, phải có chút cảm tình mới có thể tiếp nhận nàng. Lúc ban đầu, Cừ Tông có thể cho rằng đây là sự ngượng ngùng của nữ tử, cũng cảm thấy Chu bội quận chúa này quả thật có chút khác với tất cả mọi người, nên mới đồng ý.
Sau khi thành thân, ban đầu hắn tận lực nhẹ nhàng tiếp xúc với tiểu Quận chúa, duy trì quan hệ vợ chồng tôn kính như tân, cũng duy trì cảm tình ấm lên. Nhưng không lâu sau đó, tiếp xúc như vậy dần dần trở nên lãnh đạm đi. Có thể là Cừ tông cảm thấy thông tuệ., Là một cặp vợ chồng, người như vậy qua lại quá yếu thế, hoặc là bản thân hắn cảm thấy chán ghét, nhàm chán. Cho dù thế nào đi nữa, sau này số lần Cừ Tông thông minh tham dự thi hội văn nhân gian cũng xảy ra rất nhiều, có mấy lần ngủ lại ở thanh lâu.
Chưa nói đến cãi nhau, cũng chưa nói đến việc bộc phát, lúc ấy đang cùng công chúa Thành Quốc học tập các loại sự vụ mới biết được tình huống, sau đó cả người liền có chút bối rối., Nàng cũng không biết nên kháng nghị, hay là đi quản lý Quận ngựa. Thái độ của Cừ Tông cũng ngày ngày cúi đầu trầm mặc trở nên lãnh đạm. Sự tình cứ như vậy đơn giản trượt sang hai bên. Khi Chu Bội hiểu rõ mọi chuyện, Cừ Tông đã không biết ở thanh lâu bao nhiêu đêm.
Cho dù có đi kéo cũng không thể kéo về được.
Điều nàng có thể làm chỉ là vác theo một lượng lớn tính thực chất, không hề tiếp xúc quá nhiều với Cừ Tông.
Chuyện này, Chu Quân Võ cũng không biết nên nói như thế nào, nói theo một ý nghĩa nào đó, lúc trước tỷ tỷ đưa ra yêu cầu, thị phi, nhưng gã cũng hiểu rõ tại sao tỷ tỷ lại đưa ra yêu cầu như vậy. Mà sự tình đến một bước này, gã tất nhiên có thể ra mặt bắt cho Cừ Tông trở về, hoặc là dứt khoát đánh giết rồi ném vào sông Tần Hoài, nhưng tỷ tỷ sẽ không cho phép chuyện như vậy xuất hiện.
"Tỷ, hay là tỷ theo ta lên kinh gặp sư phụ đi." Quân Vũ nhìn nàng, không biết vì sao lại nói ra câu này, sau đó lại bổ sung một câu: "Có lẽ sư phụ sẽ có cách."
Thiếu nữ Vương tộc mới mười tám tuổi nhưng đã có chút khí chất hoa mỹ nghiêng đầu nhìn hắn, qua một hồi lâu, mới khẽ mỉm cười, lắc đầu, nói: "Ta không đi, rất nhiều chuyện đây..." Nàng đưa tay sửa sang lại cổ áo đệ đệ một chút, "Vẫn là câu nói kia, đừng làm mất mặt Vương tộc, ngươi chỉ là cho bọn họ một cơ hội gặp ngươi, không phải là đi thuyết khách."
"Ta hiểu, tỷ tỷ cũng phải hảo hảo."
"Đương nhiên."
Tỷ tỷ hất cằm lên, chỉ riêng bóng cắt đã hạ xuống, làm nổi bật nụ cười mỹ lệ của thiếu nữ, kiêu ngạo mà cô đơn, thành thục và ngây ngô, cứ như vậy vô cùng phức tạp trộn lại với nhau...
Thân thể trần trụi...
Biện Lương.
Đồng dạng là tháng chín đầu, Ninh Nghị đang ở nhà cùng bọn người đàn nhi, Vân Trúc sống một cách đơn giản, công việc trên tay cũng đã được hắn chuyển đến trong nhà xử lý. Khi nhận được tin tức cấp bách, hắn đang đối chiến với Tiểu Kiệt ở dưới mái hiên, tiểu phụ nhân khép hai chân, hai tay chống cằm, nhìn ván cờ còn nhẹ nhàng ngâm nga, rất là kiêu ngạo, bởi vì thoạt nhìn nàng đã thắng.
Ninh Nghị nhìn thoáng qua nội dung tình báo kia, hơi ngẩn người, trên giấy viết: Hai mươi tám tháng tám... Trần Phàm, Kỷ Thiến Nhi ở Tần Khẩu... Chém giết Tư Không Nam.
Hắn xem đi xem lại tin tình báo nhiều lần. Đối diện, biết không thể quấy rầy Tiểu Thiền của hắn, ôm khuôn mặt có chút quan tâm nhìn hắn.
"Thật tốt quá!"
Ninh Nghị ầm một tiếng đập tin tình báo kia lên bàn cờ, dọa cho Tỳ Hưu sợ hết hồn, nháy mắt nhìn quân cờ đang nhảy loạn. Ninh Nghị vẫy vẫy tay với hạ nhân đưa tin tức: "Ngươi đi đi đi." Đợi hạ nhân kia đi rồi, Tiểu Kiệt mới đứng dậy, cau mày có chút ủy khuất: "Tướng công, rõ ràng ta muốn thắng... Ồ..."
Bà ta bị Ninh Nghị nhảy dựng lên che kín mặt và hôn lên miệng, không cách nào nói thành lời, cuối cùng lưỡi cũng bị cướp mất.
"U... Tướng công, ngài chơi xấu..."
Sau khi được thả ra, Tiểu Kiệt vẫn còn nhẹ giọng lầm bầm. Ninh Nghị nắm lấy phần tin tình báo kia, vung tay lên: "Việc nhỏ này không nên tính toán... Tối nay chúng ta tự làm thịt nướng chúc mừng, ta đến phòng bếp tìm thịt!"
Nó xoay người rời đi, Nhóc Tỳ mở miệng.
"Hừ... Ta cũng đi, tướng công chờ ta..."
Ánh mặt trời mùa thu chiếu xuống một bên mái hiên, Tiểu Tỳ đuổi theo, mặc dù không rõ là chuyện gì, nhưng có thể chúc mừng, mọi người sẽ rất vui vẻ.
Cũng giống như mấy năm trước, khi Ninh Nghị đi ra ngoài hoặc là đi làm chuyện gì, Tiểu Kiệt liền đi theo bên cạnh, chỉ là lúc này, hai người đã có thể dắt tay hoặc ôm nhau cùng một chỗ. Mà trong bụng tiểu nha hoàn nguyên bản, một sinh mệnh nho nhỏ, cũng đang hạnh phúc, lặng yên thai nghén...