Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Tiêu tiêu tiêu tiêu tán lâm điểu, móng ngựa doạ Dạ Hồ chạy, dưới ánh sáng trong suốt ở cuối tháng tư, trên đỉnh núi gần Lữ Lương Sơn, Thanh Mộc trại mười dặm gần đó, một mảnh hỗn độn cùng hỗn độn tình cảnh.
Trong lúc phập phồng, thi thể dọc theo tầm mắt lan tràn về phía trước, trên bãi cỏ, ngẫu nhiên có thể thấy ánh lửa thiêu đốt, ba ba ba, chiếu sáng phụ cận thi thể. Mùi máu tanh dẫn tới sói trong núi, cắn nuốt từng cái gì đó trong bóng tối, có đôi khi, sẽ nhìn thấy thân ảnh lung lay từ trong đống thi thể, hoặc là chui ra trong bụi cỏ, trong bầu trời đêm ngẫu nhiên còn có thể nghe thấy tiếng rên rỉ.
Phương hướng của Thanh Mộc trại, cùng với phương hướng đối diện với Thanh Mộc trại, thỉnh thoảng còn truyền đến một trận thanh âm bạo động không biết tên, chỉ có mảnh chiến trường dưới bóng đêm này như là bị người tạm thời quên lãng. Một trận đại chiến xuất hiện lúc trước, giống như ảo giác đột ngột xuất hiện giữa bầu trời đêm, ảo giác tiêu tán, để lại thi thể ảo giác...
Kỳ thật... Vậy cũng không phải là một trận chiến lớn bao nhiêu...
Thân thể trần trụi...
Đối với trận chiến bên ngoài thanh mộc trại, khắp nơi tham dự, theo một ý nghĩa nào đó, đều đã tiến hành rất nhiều chuẩn bị. Đương nhiên, bên Lữ Lương trộm liên hợp, bọn họ chuẩn bị rất nhiều nhân số, mà ở trong Thanh Mộc trại, toàn bộ chuẩn bị lại càng lâu dài, hoàn thiện, nhưng đương nhiên, về mặt nhân số, khẳng định không thể so sánh được.
Từ lúc Ninh Nghị đề nghị với Hồng Dương, đến lúc Thanh Mộc trại phát triển, bành trướng lên, luyện binh tinh nhuệ từ trước đến nay là một hạng mục trọng yếu. Sự bành trướng và phát triển của trại là một quá trình, binh lính có thể sử dụng cũng từ từ gia tăng. Đương nhiên, độ huấn luyện cũng tốt, sĩ khí cũng tốt, sức chiến đấu cũng tốt, thậm chí có thể vận dụng vật tư, không thể nào đều đặn được. Toàn bộ Thanh Mộc trại bởi vì sinh tồn ở địa phương cực đoan như Lữ Lương Sơn nên đã động viên, tám phần nhân khẩu đều có thể cầm đao, nhưng tiếp nhận huấn luyện trong thời gian dài, có hơn hai ngàn người, trong số hơn hai ngàn binh sĩ phía trên kim tự tháp, bị động viên tham dự vào cuộc chiến buổi tối hôm nay.
Mà còn lại hơn một ngàn binh sĩ, bởi vì muốn phòng thủ trong trại, đồng thời đề phòng Đại Quang Minh giáo, quân nhân Võ Thắng, sự nổi giận của đám tinh nhuệ dưới trướng Điền Hổ, không có khả năng động đậy. Bởi vậy, lấy hơn một ngàn hai trăm người đối mặt với đội hình gần sáu ngàn người Lữ Lương đạo hợp lại., Theo lý thuyết mà nói, là có chút mạo hiểm, trước khi khai chiến, đối với chiến quả, cũng không ai có thể nói là nắm chắc quá lớn. Nhưng đương nhiên, trong mấy ngày bầu không khí khẩn trương ở Thanh Mộc trại, đám người Hồng Đề cùng Tào Thiên dũng, Hàn Kính vẫn là tiến hành một lượng lớn động viên đối với những binh lính này.
Loại công việc tư tưởng này, từ khi Thanh Mộc trại phát triển tới nay, thật ra vẫn luôn không dừng lại. Ninh Nghị đưa phương pháp luyện binh cho Hồng Đề, có một số sao chép nhằm vào hậu thế luyện binh, cũng có một phần thuộc về hôm nay. Trên thực tế, đại bộ phận sách cổ đại, đề cập đến ngôn ý nhiều lời ít mà thôi., Trong đó, nguyên nhân có rất nhiều nguyên nhân, tỷ như chữ viết trong thẻ tre nặng nề, tỷ như các loại tư tưởng chưa đầy đủ dung hợp trước đây đơn sơ, tỷ như "ghi thức" phát triển giai đoạn đầu, "Sùng cảm" yêu cầu chúng nó nghiêng về đơn giản, thậm chí nghiêng về phía không rõ cảm giác.
Ví dụ như một câu "Thiên địa bất nhân lấy vạn vật làm cỏ rác", nếu giản hóa thành tư tưởng hiện đại, nó có thể coi là nguyên tố phổ thông của thiên địa vạn vật, những nguyên tố này được vận hành dưới quy tắc cố định, chưa bao giờ dùng ý chí., Ác thật mà có chệch hướng, bởi vậy chúng ta nhận thức sự vật, quen biết thế giới, khi quen biết xã hội, phải nhận rõ ràng những quy luật này... Từ câu nói này tới câu này..., Suy diễn mà đến, bao hàm một hệ thống học học đào tầng khổng lồ. Trong thời điểm ông đây viết, không chỉ bao hàm hiểu biết sâu nhất, mà còn bao hàm cả suy diễn cấp độ sâu nhất trong đó. Bởi vậy hắn đắc biệt nói, không thể chỉ viết ra giai cấp bậc nông, suy diễn cấp thấp mới là điều hắn coi trọng.
Cùng loại với những điển tịch này, cổ nhân viết binh thư, như Tôn Bảo Binh Pháp, mỗi một đoạn cũng đều có một cái hệ thống, nó như là một đại cương, căn cứ nó suy diễn, mới có thể dùng được tất cả tình huống đều dùng được. Nhưng đương nhiên., Với tư cách là người hiện đại, trải qua vô số tư tưởng dung hợp, Ninh Nghị có thể tận lực đơn giản hóa ra một phần phương hướng trong đó. Đến cuối cùng, gã đề nghị với gã, chủ yếu là ở ba phương diện: kỉ luật, lưng và mặt sau có thể thay chủ quan.
Về phần điều binh, làm thế nào đảm bảo hậu cần, có muốn cùng binh sĩ cùng ăn cùng ở những chi tiết này hay không, hắn liền ném vài bản binh thư cho Hồng Đề mang về cho người trong núi tự phỏng đoán.
Mấy kỷ luật kiên cố, đảm bảo thủ hạ có thể nghiêm cấm hành động. Trong các loại huấn luyện, tín nhiệm phía sau lưng mình có người bảo vệ, có thể tăng thêm cảm giác đoàn thể, cũng khiến người ta tin tưởng lẫn nhau, tin tưởng đồng bọn trên chiến trường bắt tay. Về phần chủ quan có thể cử động, đương nhiên chính là sĩ khí, cũng là công tác tư tưởng như tẩy não. Ba điểm này hỗ trợ lẫn nhau, kỳ thật cũng có chỗ tương tự với công ty quản lý hậu thế.
Chính vì vậy, từ khi Thanh Mộc trại phát triển tới nay, ba điểm này cũng không tệ lắm, công tác tư tưởng thông qua mấy phương hướng: Hồi ức cay đắng, nói cho bọn họ biết phải đối mặt với địch nhân như thế nào; để bọn họ tự mình đi xem trại chung quanh, có người nào giống như Thanh Mộc trại; khiến bọn họ thảo luận nhiều một chút, vạn nhất Thanh Mộc trại bị công phá, mọi người làm sao dời đi.
- điều cuối cùng, cơ hồ mỗi tháng đều phải làm một lần thảo luận trong đám binh lính. Sau đó tạo ra phản ứng dây chuyền: Nó sẽ khiến hầu hết mọi người tưởng tượng được Thanh Mộc trại sau khi bị phá vỡ, sau đó, bọn họ sẽ oán giận, mẹ nó ai muốn đánh chúng ta, cũng sẽ có người đề xuất, bây giờ chúng ta huấn luyện tốt như vậy, ai có năng lực đến đánh chúng ta.
Tiếp theo phía trên sẽ vứt đi nhân tuyển: Liêu nhân, kim nhân, bọn họ đều có khả năng đánh tới, đương nhiên lúc này người què đã bị đánh sạch, nhưng kim nhân lợi hại hơn, tưởng tượng một chút dáng vẻ đánh thảo cốc trước kia, bọn họ nhất định sẽ đánh nhau, đến lúc đó chúng ta làm sao, cho nên nhất định phải suy nghĩ.
Trong giai đoạn này, có một bộ phận người khó tránh khỏi sẽ sa sút, sau đó người ở trên sẽ nói cho bọn họ, để bọn họ suy nghĩ., Cho dù bọn họ trốn tới các trại khác của Lữ Lương Sơn, có tránh cũng không tránh được. Sau đó kết luận là rất dễ dàng có được: Chỉ có thanh mộc trại là tốt nhất. Kế tiếp sẽ cho tất cả mọi người một tín hiệu. Thanh Mộc trại tốt như vậy, huấn luyện lợi hại như vậy, tương lai là mục đích đối phó kim nhân là gì. Đó mới là đối thủ!
Sau khi làm việc tới mức này, mọi người bắt đầu nói tới kim nhân: Cũng chính là lịch sử phát gia mà nữ chân nhân tuyệt đối không thể địch lại. Những tin tức này đều do Ninh Nghị sửa sang lại, cũng có chút kích động, sau đó mọi người sẽ phát hiện tình cảnh mà nữ chân nhân này đã từng như Lữ Lương Sơn, kỳ thực cũng tương tự, bọn họ cũng từng trải qua rất khổ sở., Cũng là chịu đủ ức hiếp, bọn họ cũng có tàn nhẫn, bọn họ sống không nổi, hơn nữa dám liều mạng. Mà sau khi bọn họ thống nhất, có được một hùng chủ, có thể có kỷ luật, nghe lệnh, nữ tử thật sự tràn đầy thần thoại không thể địch lại.
-- mọi người sẽ phát hiện, chúng ta không phải là hình thức ban đầu của nữ chân nhân sao.
Một loạt tư tưởng này đã trải qua rất nhiều thử nghiệm. Mà trong thời gian này, chuyên môn luyện binh, cũng đủ lấp đầy đồ ăn và trải qua khổ luyện, trong một tập thể này, mọi người nhận thức " cương đại" của mình rất rõ ràng: Chúng ta hiện tại đã rất trâu bò rồi!
Cùng lúc đó, trại gỗ xanh vẫn luôn phát triển, tuy thường xuyên xung đột với ngoại giới, giết người, nhưng xuất động quy mô lớn thì một lần cũng không có. Huyết Bồ Tát làm việc thiện với người khác, làm cho rất nhiều người có cảm giác đói khát khó chịu: đám tân binh Lữ Lương Sơn khác với những nơi khác, bọn họ trước kia đều đã từng đổ máu, chỉ vì một miếng cơm ăn mà cảm thấy đói khát., Giết mấy người cũng là chuyện rất bình thường. Lương thực thiếu thốn và sự cường ngạnh của trại Thanh Mộc khiến bọn họ đã học được kỷ luật, học được kỷ luật, cảm thấy mình càng thêm cường đại, nhưng lại không cách nào xuất động. Giống như Minh Châu đi đêm, áo gấm đi, nhìn những đỉnh núi khác của Lữ Lương Sơn, thật sự rất khó chịu.
Mà lần này, nữ chân nhân không tới, người các đỉnh núi khác, liền thật sự nhảy tới.
Bởi vì người xuất động không nhiều, mấy ngày hôm trước, đám Tào Thiên Dũng, Hàn Kính một mực động viên: "Nghĩ xem mục đích của các ngươi! Ngẫm lại các ngươi so với đám người ngoài núi kia còn được huấn luyện nhiều hơn bao nhiêu! Nhìn xung quanh xem, các ngươi rất mạnh! Ở ngoài núi, bọn hắn chẳng qua chỉ dựa vào huyết dũng mà thôi!, Đám người ô hợp ngay cả trận thế cũng không kịp! Ngươi để cho bọn họ thấy máu, bọn họ quay đầu bỏ chạy! Bây giờ, bọn họ lại dám bức tới thanh mộc trại của chúng ta, quả thực là buồn cười! Các ngươi đã đợi một năm rồi, bây giờ đã đến lúc khiến cho toàn bộ Lữ Lương sơn mở mang tầm mắt rồi..."
Những động viên này qua đi, binh sĩ trong núi phi thường nóng bỏng, trên đại đội, tiểu đội, một hai cái kích động muốn chết: "Lão đại ngươi nói giết ai đi..."
"Lão đại, ta biết nên giết ai, đám người kia ta quen biết rất nhiều... Mẹ kiếp, một đám không trứng cũng dám tới tham gia trò vui..."
【 Vấn đề cập đến sự chậm chạp của tiết mục mới, có thể thay đổi căn nguyên cuối cùng cũng có cách giải quyết, tại đây bỗng dưng ô ô ô. Dịch nguyên ô ô ô ô, đồng thời xem nhiều trang giấy mới nhất. 】
"Cuối cùng cũng có thể ra ngoài đánh một trận, thật sảng khoái a..."
Trong bầu không khí như vậy, Hồng đề không thể không truyền lời cho Tào Thiên Dũng, Hàn Kính, để cho bọn họ hạ lệnh, hạ nhân tận lực bình tĩnh, không được lỗ mãng tự đại, nhớ kỹ quá trình huấn luyện trước kia, trên chiến lược có thể coi rẻ địch nhân, trên chiến thuật phải coi trọng địch nhân. Mà mệnh lệnh này, tự nhiên là Ninh Nghị tiếp lời khuyên giải đối với Hồng Đề.
Là trận chiến đầu tiên, trong lòng hắn không nắm chắc, nhưng cẩn thận là không sai. Mà cho dù người phía dưới giống như đánh máu gà, Tào Thiên dũng, Hàn Kính những đầu lĩnh trong trại này, trong lòng cũng có đủ cảnh giác. Đêm nay, khi đại sảnh tụ nghĩa cháy lên đống lửa, bọn họ kéo theo một ngàn hai trăm người đi ra ngoài., Cũng phi thường nghiêm túc thảo luận phương thức tác chiến: Trước tiên đánh một bộ phận người nào, đối với đội ngũ nào bắt giặc trước bắt vua, làm sao để xen lẫn nhau, phối hợp, tỉ mỉ phối hợp. Sau khi chuẩn bị cẩn thận như thế, bọn họ cùng hai trăm người từ phía sau núi xuống tụ hợp, cuối cùng đội hình là một ngàn bốn trăm đôi đôi.
Khoảng cách với thanh mộc trại bảy dặm, trong dãy núi tên là Hoắc Xuyên Lĩnh, tràn đầy lửa trại và quân trận, "Hắc Khô Vương" Tam Lang Cư Trung, do Loạn Sơn Vương Trần gia Trần Chấn Hải suất lĩnh đội ngũ phía trước ở phía bên trái, đội ngũ huynh đệ Phương Nghĩa Dương ở chỗ cao phía sau dãy núi, hơi điểm về phía sau một chút, nhưng đội ngũ trung đội trận hình nhiều nhất bọn họ. Ở giữa đó còn có rất nhiều tán hộ Lữ Lương, cùng với người được an bài bên cạnh Mang Tam Lang, vốn là hơn sáu trăm người vang lên tiếng ngựa.
Ánh lửa khắp núi đồi đối mặt với trận hình vuông được hơn một ngàn bốn trăm người kéo ra, song phương cứ yên lặng giằng co như vậy. Tuy đám người Chử Tam Lang cũng phái sứ giả tới nói chuyện với Tào Thiên Dũng, Hàn Kính, nhưng cả hai vẫn đang chờ quyết định trên trại gỗ xanh, kiềm chế tâm tình.
Mà đội hình một ngàn bốn trăm người của Thanh Mộc trại có vẻ hơi an tĩnh, sáu ngàn liên quân trên Hoắc Xuyên lĩnh lại có vẻ tâm tình đặc biệt tăng vọt, rất nhiều hộ tán đốt lên đống lửa, thịt nướng, ca hát, uống rượu, uống rượu., Lau thanh cương đao, dùng ánh mắt Tỳ Hưu nhìn chúng Thanh Mộc trại phía dưới. Bọn người Chử Tam Lang ngẫu nhiên cũng đi qua cùng một số người trong đó vui vẻ, chỉ cần có thể làm được Thanh Mộc trại, buổi tụ hội này chính là thời cơ tốt nhất để bọn họ gia tăng ảnh hưởng của mình. Trong đó, có người lớn tiếng khiêu khích ở phía bên này, thậm chí còn có vài nhóm người vì nói chuyện với nhau mà đánh nhau, gây ra một trận hỗn loạn nho nhỏ trên phương diện này.
Đám Tào Thiên dũng, Hàn Kính nhìn mà sắc mặt nghiêm túc, bị một số người khiêu khích đến nổi hơi có chút tức giận.
Mãi tới khi trên thanh mộc trại dâng lên pháo hoa, sau đó lại là một đóa hoa tươi từ ngoài mấy dặm tiếp sức mà đến. Người trên sơn lĩnh cho dù không hiểu cái này, cũng có thể đoán được là tín hiệu Thanh Mộc trại phát ra. Bọn họ rút đao toàn đội trên khắp núi, bó đuốc như đại dương mênh mông xao động, hội tụ. Mà ở đầu này, cũng có thể đoán được tín hiệu của Thanh Mộc trại., Hàn Kính sắc mặt âm trầm, hướng người bên cạnh thấp giọng mở miệng: "Đây là trận chiến đầu..." Tay hắn lấy ra một tờ giấy, nhìn thoáng qua, đối với đồ vật trên giấy vốn vẫn chưa tuyên dương, hắn một mực cảm thấy có chút cảm giác xằng bậy cùng xấu hổ, nhưng lúc này, lại rất tự nhiên nói ra.
"Chiến tên: Đánh tiểu bằng hữu, bắt đầu."
Mệnh lệnh của động viên này chắc chắn không phải do hồng đề cập... trong lòng hắn thầm nghĩ. Mà ở bên cạnh, Tào Thiên Dũng thúc ngựa giơ đao, gầm lên thành tiếng hổ gầm.
"Thanh Mộc Nhi Lang đều có! Theo ta... giẫm chết bọn họ..."
Sau một khắc, trên dãy núi truyền đến tiếng quát lớn của đám người Chử Tam Lang: "Xông lên! Ăn thịt bọn chúng..."
Mặt đất chấn động, bóng người mãnh liệt lao đến. Trong đội hình của Thanh Mộc trại, đám người hàng trước chỉ bắn một mũi tên, đồng bọn phía sau đã cao giọng hô to, điên cuồng chạy ra. Có người theo sau lưng cung tên, rút đao đuổi theo.
Nhìn qua thì sĩ khí cũng đồng dạng, binh khí giao nhau, tất cả mọi người đều dung nhập vào nhau, quả thực khiến người ta không phân biệt được trận doanh đang điên cuồng chém giết...
Tào Thiên Dũng và đám người Hàn Kính cố gắng phân biệt những người bên phe mình, cố gắng thấy rõ ưu điểm của chiến cuộc. Không lâu sau... Lấy tính toán của Ninh Nghị thì đại khái là khoảng năm phút... Có ánh sáng ở mặt bên cạnh chiến trận bắt đầu bắn ra, nổ tung, đó là vũ khí bí mật mà Ninh Nghị phái tới. Mà sau hai lần hành động này, tất cả phát triển sẽ khiến người ta có chút trở tay không kịp...
"Cản trận hình! chỉnh đốn trận hình! Đội ngũ nào chạy lên núi không được mạo hiểm, qua đó gọi bọn họ lại, không được liều lĩnh! Đừng trúng bẫy! Bên phải là ai! Đám người kia vì sao lại xông vào trong rừng... Ta đi! Trở lại cho ta..."
"Đại đội ba! Đại đội ba, Tề Thiên Quân! Tại sao bọn chúng còn xông về phía trước! Mẹ ngươi... các ngươi làm cái gì... cái gì? Trước đó để cho bọn chúng phối hợp với đội năm? Đám người chạy qua lĩnh vực kia chính là đại đội năm sao? Đám Trịnh Thạch Nhân này, nếu xảy ra chuyện gì thì bọn chúng sẽ phụ trách toàn bộ! Cho rằng cha của hắn là nhị trại chủ có thể làm loạn rồi! Ta muốn cùng cha hắn cáo trạng trạng này!, Ta nên tố cáo với cha hắn, bảo bọn hắn không được phép lẻn vào - sao ngươi lại đưa đầu cho ta, tên nào..."
"Phương phương vuông vuông vuông vuông vuông —— "
"Hóa ra là mẹ ngươi..."
"Phương Nghĩa Dương..."
"Cạc cạc..."
Trên chiến trường to lớn, đợi đến khi thấy rõ khung cảnh, đám Tào Thiên dũng, Hàn Kính đột nhiên phát hiện chỉ huy quyền chỉ huy của mình như là núi lở ầm ầm biến mất, vội đến mức giậm chân, con mắt đều đã đỏ. Song nếu làm một lần lặp lại toàn bộ tình huống, toàn bộ tràng diện thực quỷ dị khiến người ta nói không ra lời.
Vốn nhìn chỉ là công kích tràn ngập nhiệt huyết, sĩ khí hai bên đều cao vô cùng —— Đương nhiên, bởi vì trực quan nhìn, mình bên này nhân số không nhiều, trong lòng đám người Thanh Mộc trại vẫn khẩn trương., Cũng chính vì vậy, ngay từ đầu chiến đấu bọn họ đã dồn hết sức lực xông lên phía trước. Quân chế trước mắt của Thanh Mộc trại rất đơn giản: Bởi vì trong sách của Ninh Nghị chẳng qua chỉ là so sánh mấy chữ đơn giản, bởi vậy bộ này căn bản là năm người làm tiểu đội., Mười người là tiểu đội, ba mươi người là trung đội, một trăm người làm đại đội ngũ ngây thơ biên pháp: Bởi chung quanh đều là người, làm đại đội trưởng của mỗi đại đội cũng không thấy rõ tình huống rốt cuộc như thế nào, dù sao dựa theo kế hoạch đã định, liều mạng đi về phía trước giết là được.
Đợi đến khi bọn họ phản ứng lại, bọn họ phát hiện, người bên mình giống như cắt đậu hũ cắt vào núi non hướng liên quân của Lữ Lương Đạo...
Đặc biệt là sau khi đại pháo được bắn ra, dưới hiệu quả của quang ảnh mỹ lệ, nguyên bản trong liên quân, sáu trăm thuộc liên quân, thuộc về sáu trăm thủ hạ tiểu hưởng mã, đột nhiên xôn xao, rất nhiều người kêu to "Yêu thuật lại tới nữa..." quay đầu bỏ chạy. Mà đối với người trong thanh mộc trại mà nói, rất nhiều người căn bản không biết xảy ra chuyện gì., Nhất là một đại đội đuổi theo mấy trăm người này, kêu to "Dừng lại cho ta đi chết", chạy trốn nhanh nhất, kết quả lại không nhiều người. Bọn họ đánh cho sĩ khí tăng vọt, sau đó có một đội anh hùng cứu trường từ trên trời giáng xuống, ý đồ ngăn cản bọn họ, đến khi thấy rõ ràng, một gã đại hán cưỡi ngựa đã rống lên: "Ai dám đánh một trận với Phương Nghĩa Dương ta!"
Thế xông tới của song phương giống như sóng biển vỗ lên đá ngầm, Phương Nghĩa Dương thúc ngựa giương đao, mà phía trước đội ngũ này lợi hại nhất vài tên thanh mộc trại cũng căn bản không cách nào suy nghĩ nhiều, bay thẳng tới, đồng thời đưa chiêu thức, chiêu thức phối hợp chính là Hồng Đề Bình Tố dạy cho Hồng Quân., Sau đó không biết tại sao, Phương Nghĩa Dương đánh bay một người xong, liền bị chém rơi xuống ngựa, khi thuộc hạ phía sau xông tới, bản thân Phương Nghĩa Dương đã bị dòng người mãnh liệt cuốn tới, sau đó liền bị giẫm chết.
Đối với bọn người Xi Tam Lang mà nói, một màn trước mắt, cũng tuyệt đối là một lần quỷ dị nhất, một ít thủ hạ hạch tâm của hắn vẫn kiên cường. Nhưng xung phong liên quân giống như một lần thủy triều, đem bọn họ xông lên bờ, nước liền nhanh chóng rút lui., Đợi đến lúc kịp phản ứng, ba trăm người của Thanh Mộc trại đã bắt đầu vây quanh bọn họ, đội ngũ của Trần Chấn Hải quay đầu chạy trối chết. Xa xa, Hàn Kính đang hổn hển trong bóng tối chửi ầm lên, Kính Tam Lang căn bản không hiểu gã còn đang mắng cái gì, đây rốt cuộc là ai thắng, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì a...
Toàn bộ tình huống chiến trường, ngay tại tình huống như vậy sôi trào cùng quỷ dị, vô cùng cuồng loạn mất đi khống chế...