Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Trong sân yên tĩnh thỉnh thoảng truyền đến âm thanh xao động dưới chân núi, trong phòng, khi Ninh Nghị đẩy cửa bước vào, Hồng Đề đã đứng dậy. Nói chuyện với lão nhân ở trong phòng, vốn là hy vọng Ninh Nghị vốn có quan hệ lễ nghĩa, lẳng lặng nghe xong bên ngoài, ai biết hắn sẽ trực tiếp gõ cửa không mời mà vào. trừng mắt với Hồng Đề, Ninh Nghị nói với Lương Trung: "Lương gia gia, quấy rầy."
Lương Bản phu liền vừa cười vừa nói: "Lập Hằng a, lại đây ngồi." Ninh Nghị cũng đi qua, ngồi xuống vị trí bên cạnh Hồng Đề, Hồng Đề xoay người đi đến một bên bàn, ánh mắt phức tạp.
Mặc dù mở miệng chào hỏi Ninh Nghị, nhưng lúc này lão nhân lại nhìn Ninh Nghị, lại nhìn cái đề đỏ, trong lúc nhất thời cũng không biết nên mở miệng nói cái gì. Tư thế ngồi của Ninh Nghị khiêm tốn, hơi trầm mặc một chút, sau đó đi về phía Lương Xuyên Phu, đi thẳng vào vấn đề.
"Bất kể thế nào, Lương gia gia, phân chia thầy trò ta với Hồng Đề chỉ là trò đùa, những chuyện này, trong lòng chúng ta tự biết, cũng là được."
Trong xã hội lúc này, tư tưởng luân lý thường ngày vẫn là cực kỳ quan trọng, chưa nói đến Lương Bản Phu chính là nho sinh, cho dù là người trong núi, đối với tam cương ngũ thường, cũng phi thường tuân thủ., Cũng không phải tất cả mọi người đều không hiểu thay đổi. Trong lòng Lương Bản phu để ý chính là hai người thật sự có thầy trò, nhưng sư đồ chân chính lại có chút vi diệu. Ninh Nghị vừa mở miệng đã trực tiếp cho cố định sự việc, y cũng chỉ cười gật đầu coi như đã định, chậm rãi mở miệng.
"Sự tình đương nhiên là như vậy. Chuyện gì cũng không thể do Lâm giáo chủ kia nói cái gì thì cứ cho là được. Chỉ là miệng chúng ta mạ vàng, tích lũy tiêu thụ cốt, sự lợi hại trong đó, rất nhiều đại nhân vật cũng tránh không được, lập tuyệt đối không thể không chuẩn bị tâm lý a."
"Bây giờ ta tới đây, cũng chính là muốn nói chuyện này với Lương gia gia ngài." Ninh Nghị liếc mắt hồng đề: "Không giấu gì Lương gia gia nói, lời đồn như vậy ta rất rõ ràng. Cũng giống như lời của Lương gia gia nói, không thể để Lâm Ác Thiền nói cái gì cũng được., Thành thật mà nói, nếu như hắn muốn tạo ra tin tức, đối với ta mà nói có lẽ sẽ có chút ảnh hưởng, nhưng ảnh hưởng sẽ không lớn, đang thật sự nguyện ý nghe ta giải thích chỗ những người kia, cách nói của tên sư đồ này sẽ không qua nổi., Không có nghi thức, không có bất kỳ quyền uy nào, hắn nói có người nghe được lời nói của Hồng Đề, có thể tìm ra ai làm chứng? Mà đối với những người không muốn nghe giải thích, lời đồn là không cần giải thích, càng giải thích ngược lại càng phiền toái."
Lương Bản phu gật nhẹ đầu: "Vậy... chắc chắn sẽ có người không muốn nghe giải thích, vậy lập tức làm sao?"
"Bộ Phong Tróc Ảnh cuối cùng cũng chỉ là hình ảnh bắt gió, giống như đột nhiên có người nhảy ra nói phu thê đương triều là một cặp thầy trò, kết quả thì sao?" Ninh Nghị nở nụ cười: "Đương nhiên là có kỹ thuật, giả thiết Lâm tông ta thật sự muốn kích động dư luận này., Bên này chúng ta không sợ hắn, đầu tiên ta không nổi danh như hắn, tiếp theo, dư luận lực lượng của bên phía Đại Quang giáo thật ra không bằng ta, thủ hạ của ta, hiện tại có hơn bảy mươi người kể chuyện."
"Hả?" Lương bản phu nhíu mày.
"Tiếp theo, thẻ trúc còn có thể mở rộng, nhân số này còn có thể gia tăng. Ít nhất ở gần kinh thành, đoàn xe của trúc ký mỗi ngày đi đến một thị trấn, hoặc là nông thôn, nói sách đều sẽ có không ít người đến nghe., Mấy tháng sau, mọi người bắt đầu nói về bảng xếp hạng cao thủ võ lâm, còn có một số câu chuyện xưa võ lâm mà trước đây ta từng nói qua với Hồng. Chỉ cần ta hạ mệnh lệnh, chuyện mỗi ngày Đại Quang Minh giáo chủ Lâm tông ta đều cưỡng ép một con heo cái. Trong nửa tháng này, phạm vi mấy trăm dặm xung quanh kinh thành đều sẽ bị mọi người biết hết."
Hắn nói tới đây, Hồng Đề bên cạnh cười cười, nhưng cuối cùng vẫn giữ vẻ nghiêm túc, vẫn duy trì đề phòng với Ninh Nghị. Lương Triết phu suy nghĩ một chút, cảm thấy hứng thú với những chuyện liên quan tới Trúc Ký, hỏi thăm vài câu, Ninh Nghị liền thuật lại toàn bộ cấu trúc, đặc biệt là về việc tụ tập đoàn người, tuyên bố về phương diện dư luận.
"... Chỉ cần thật một thời gian, kỳ thật phần lớn lời đồn đại, ta đều có thể thả ra ngoài, mà Lâm Tông ta cho dù muốn làm ta ghét bỏ, nói cái tên Ninh Nghị này, dân chúng bình thường cũng sẽ không biết ta là ai, ngược lại ngược lại., Ta có thể hoàn toàn rũ sạch bối cảnh của hắn... Đương nhiên, trước khi xé rách mặt mũi, ta cũng không muốn để loại lời đồn đánh nhỏ như này, đối với cao thủ trình độ trung đẳng, hoặc là liền bị đánh chết, hoặc là không thể tùy tiện lộn xộn. Đương nhiên, muốn đánh chết bọn họ, Hồng Đề cũng phải hỗ trợ..."
Hắn nhìn Hồng Đề một cái, thở dài: "Hôm nay ngươi đánh thành như vậy, bị thương nặng như vậy lập tức tới tìm Lương gia gia, ta biết chuyện trong lòng ngươi lo lắng. Bây giờ những gì nên nói, ta đã nói trước mặt Lương gia gia rồi, chuyện này ngươi còn suy nghĩ cái gì, ta đã nói rõ ràng với ngươi, sau đó ngươi đi nghỉ ngơi, được không?"
Lương bản phu chống gậy, cũng nhìn nàng, mắt đỏ nhấp nháy, ánh mắt có chút phức tạp. Lúc Ninh Nghị đưa tay kéo nàng đi, nàng lui về phía sau một bước, tránh đi.
"Ta biết tính cách của ngươi, ta cũng biết năng lực của ngươi, ta còn biết rõ... ngươi luôn rất biết nói chuyện. Chuyện này, ta còn chưa hiểu rõ, ta luôn cảm thấy..."
Mọi chuyện liên quan tới chuyện Ninh Nghị lập thân, đỏ chiết phân ra nặng nề. Nàng do dự một chút, Ninh Nghị cau mày đứng lên: "Nhớ muội muội ngươi nhé..." Hai bước đi qua, đưa tay nắm lấy đỏ, đỏ lên muốn lùi về sau, cuối cùng bởi vì Lương Xuyên phu ở trong phòng, nàng cũng không tiện quay đầu chạy, cuối cùng bị Ninh Nghị nắm lấy cánh tay trái quấn đầy băng, vì đau đớn mà còn khẽ nhíu mày.
"Đau." Ninh Nghị duỗi ngón tay, đâm vào băng vải của nàng hai cái. Bởi vì ở trước mặt Lương Túc phu, Hồng Đề lúng túng không chịu được, Ninh Nghị bèn kéo nàng: "Vậy... Lương gia gia, con đưa nó đi nghỉ ngơi trước đã, còn có chuyện gì nữa. Con sẽ nói với sư bá về chuyện này, người có việc gì, nhưng Lương gia gia có thể gọi con."
【 Tiểu thuyết vận hành nhiều năm, so sánh với Truy Thư Thần Khí phiên bản xinh đẹp, sách lão trùng đều đang dùng hoán nguyên dịch vụ, dung nhan mê man. 】
Lương Bản phu cười, liên tiếp gật đầu, mang theo hai người đi tới cửa, mới nói: "Này, ngươi đừng khi dễ nàng ấy."
Ninh Nghị nhếch miệng, kéo hồng trở về phòng, đợi đến khi bước tới bậc cửa, hắn dùng chân đá vào cửa. Sau đó xoay người lại, đưa một tay nhấc chân đỏ lên, ôm lấy nàng. Đối với vị công chúa vừa mới tới này, Hồng Đề giẫy dụa một chút, ánh mắt hỗn loạn, nhưng ở bên cạnh Ninh Nghị, nàng chung quy không có sử dụng võ công: "Lập Hằng... Ngươi, ngươi... Ngươi... Ngươi không thể..."
"Yên tâm, chỉ là để ngươi nghỉ ngơi thôi." Ninh Nghị nói xong câu này, hồng đề mới thoáng yên tĩnh trở lại, sau đó lại nghe hắn nói: "Có điều, chuyện ngươi lừa gạt ta hôm qua, đã quên mất tại sao lại đáp ứng ta rồi?"
"Ta không có lừa ngươi..."
Trong tiếng nói chuyện, Ninh Nghị đặt nàng xuống giường, giơ tay kéo sợi dây buộc váy của nàng, cảm giác được Ninh Nghị tựa hồ muốn cởi váy của nàng. Hồng Đề vẫn theo bản năng đưa tay ra ngăn cản, sau đó "Bốp" một tiếng vang lên. Ninh Nghị tát một cái vào vị trí xấu hổ nhất sau lưng nàng. Sớm vài ngày sau, Ninh Nghị ôm lấy nàng hôn một cái, bàn tay tự nhiên cũng đụng vào mông của nàng., Mấy chỗ như bộ ngực, nhưng đó là tình nhân thân mật, đang chú trọng lễ pháp. Hiện tại, trong lòng quy củ vẫn còn xoay quanh cái thân phận "sư phụ" này. Lần càn rỡ này với Ninh Nghị này, thân thể của Hồng Đề đột nhiên co rút lại, cả người có chút bối rối.
Cô gái nằm trên giường dáng người vốn cao gầy, lúc này nằm xuống, hai chân mặc váy dài, thân hình cũng có vẻ thon dài. Lúc này nàng lật người lại, thân hình Ninh Nghị cũng cúi xuống. Hai người cách nhau không xa, Ninh Nghị gần như muốn đè lên người nàng, nhưng cuối cùng vẫn phải ngừng lại. Hồng Đề cảm thấy ánh mắt của nàng đang đi tuần tra trên người nàng, từ gương mặt, cổ đến phần ngực phía dưới. Nhưng ánh mắt hắn phức tạp, không hề ngả ngớn, ngược lại có vẻ hơi phiền não.
"Được rồi..." Hắn nhẹ giọng nói một câu, "Ngươi hôm nay đã không cho ta cởi bỏ, dù sao lúc chúng ta thành thân, ta cũng có cơ hội tìm trở về."
"Ngươi... Ta..."
Hồng Đề há hốc miệng. Ninh Nghị cúi đầu xuống, nhắm hai mắt lại: "Ngươi biết đấy... trong lòng ngươi có chuyện không liên quan, phải suy nghĩ nhiều một chút, cũng không sao. Ngươi không cần một mình chạy tới chạy lui, ngươi cũng đừng nhất thời nóng đầu chạy đi lấy mạng Lâm tông ta trọng thương, ngươi biết không... Ta cũng sẽ lo lắng cho ngươi."
"Ta..." Hồng Đề muốn đưa tay muốn bế hắn, nhưng rốt cuộc hai cánh tay cũng chỉ giơ lên, dùng thanh âm cực nhỏ để biện giải: "Ta không có..."
"A." Ninh Nghị trầm mặc một lúc lâu, mở mắt ra, nở nụ cười. Hắn kéo tấm thảm mỏng tới, kéo căng lên, còn mình thì dựa vào bên người hồng đề ngồi xuống. Hồng Đề nằm trong chăn, suy nghĩ còn có chút hỗn loạn. Ninh Nghị nắm lấy tay nàng, ánh nến trong phòng lay động, hai người trầm mặc trở nên yên tĩnh lại.
"Thật ra ta cảm thấy, chuyện trên thế giới này, chỉ cần có thể mở miệng nói, cũng không quá lớn." Qua một hồi, Ninh Nghị nhẹ giọng nói: "Nhưng ngươi không nói với ta, chuyện giấu trong lòng, có một số việc ta không biết nên làm gì bây giờ. Cho nên ta cũng rất lo lắng, ngươi lúc nào không nghĩ ra, thì đột nhiên chạy mất, hoặc là chạy tới tìm Lâm Ác Thiện dốc sức liều mạng."
"... Ta nói không lại ngươi." Hồng Đề bóp bóp lòng bàn tay của hắn, nhẹ giọng nói.
"Cho nên ngươi nghe ta thì tốt, ta cảm thấy những thứ ta nói vẫn là rất có sức thuyết phục." Ninh Nghị cười nói: "Ta đến Lữ Lương Sơn chính là vì ngươi, chứ không phải vì người khác. Tới tìm ngươi, lấy ngươi, tiện thể làm tốt cho Lữ Lương Sơn một chút., Cho ngươi vui vẻ một chút, những thứ này đều là phần sau, có ngươi ở đây, tất cả mọi thứ đều ở đây, ngươi đã không còn, ta cần gì phải chạy tới Lữ Lương chứ. Ta muốn thế giới này tốt hơn một chút, nhưng bản chất mà nói, ta có thể là một người rất lãnh huyết mà nói., Cho dù có tệ một chút, ta cũng là có thể đi qua, người không quen biết, chết ngàn vạn, ta cũng có thể ăn được cơm... Cái này cùng trước kia nói có một thứ có quan hệ, có cái gì là cảm thấy hài lòng ngươi. Ngươi nói cho ta biết, ta đem nó cầm tới tay, đánh lên bướm kết đến trước mặt ngươi, cái này là được rồi."
Hắn mở đỏ lòng bàn tay ra, sau đó nhẹ nhàng nắm lại, cầm lên, ánh đèn trong phòng bình tĩnh, chỉ ngẫu nhiên phát ra âm thanh rất nhỏ. Hồng Đề nghiêng người, đem ánh mắt bỏ vào trong bóng tối.
"Chuyện xoắn xuýt sư đồ, ta biết ngươi vì tốt cho ta. Nhưng ta biết cái gì càng quan trọng, trong lòng ngươi nghĩ xem không có vấn đề gì, nếu nói vì ta tốt, liền chạy mất, hoặc là trốn đi, vậy thì thật sự trúng hạ ý của Lâm tông ta, ta làm rất nhiều chuyện cũng không có ý nghĩa gì. Thật giống như Giao thủ giữa tông sư các ngươi, phân thắng bại có thể chậm, cũng có thể rất nhanh, tối nay biến hóa sẽ rất nhanh, ta thật sự rất lo lắng."
Hồng Đề hít vào một hơi, hạ giọng nói trong bóng tối: "Ta chỉ muốn... Chúng ta thành thân, đừng gióng trống khua chiêng..."
"... Tốt, vậy thì nhỏ hơn một chút." Ninh Nghị dừng lại một chút, khẽ mỉm cười: "Ăn một bữa cơm, liền mời mấy người xung quanh, ngươi cảm thấy như vậy cũng tốt, chúng ta cứ thế mà làm, dù sao... người kết hôn là chúng ta, người quen biết gặp nhau. Thật ra nói vậy, ta đã nói rồi... ta còn thích cảm giác này của sư phụ."
"Ta không cần làm sư phụ ngươi."
"Trước kia tìm ngươi học võ công, ta đã dập đầu ba cái, lạy là võ nghệ của ngươi, như ngươi nói, ta cũng đã dạy ngươi đồ. Ngươi là sư phụ của ta, cũng không phải sư phụ. Như cắt như cà sa, cũng vừa như thầy vừa là bạn... Cái này nên gọi là bạn lữ..."
Hồng Đề thấp giọng lặp đi lặp lại câu nói như cà sa, như gọt giũa. Ngón tay hai người chụm lại, nắm lại, Ninh Nghị nói: "Hôm nay ngươi bị thương, còn không ngủ sao?"
Hồng Đề nói: "Sắp ngủ rồi..."
"Nhớ chuyện trước đây khi còn ở Giang Ninh không, ta kể cho ngươi nghe không? Chuyện xưa của võ lâm."
"Thiên Long Bát Bộ."
"Lại kể cho ngươi một chuyện...có sư đồ đi, cũng là chuyện của thầy trò. Có điều ngươi phải ngủ nhanh một chút, chúng ta có thể từ từ mà nói..."
Hồng Đề nắm chặt tay của hắn.
"Câu chuyện này bắt đầu, là ở một buổi tối hắc phong trên một tháng... Ta cũng không biết vì sao lại ở đêm đen như trăng, nhưng câu chuyện bắt đầu, luôn phải tháng đêm đen gió lớn... Chủ nhân của chúng ta..."
Điểm sáng trên ngọn đèn nhảy nhót như câu chuyện trong tai, ấm áp mà yên tĩnh, trong phòng, chuyện xưa mới bắt đầu, đỏ bừng lặng lẽ ngủ. Ninh Nghị ngồi bên giường, nắm tay nàng, nhìn hình dáng bên cạnh nàng khi ngủ. Nàng tới gần hắn., Thân thể giống như đang xác định sự tồn tại của hắn, cảm thụ sự ấm áp của hắn. Trên khuôn mặt bên kia, kỳ thật có phong sương, có vết tích cực khổ, bất luận võ nghệ cao cường cỡ nào, hung ác thế nào đối với bên ngoài, ở trong thân thể này, thủy chung vẫn là một cỗ linh hồn đơn độc.
Chỉ là nhìn khuôn mặt ngủ say này, Ninh Nghị có thể nhìn ra rất nhiều thứ. Y biết, nàng từng đói bụng, trải qua gió lạnh, đối mặt với sinh tử khiêu chiến, trải qua sự gột rửa của đường ranh giới sinh tử, thừa nhận khổ nạn và đau lòng mài giũa., Đã từng thấy qua cái chết của những người được yêu thương, cũng từng có một lần bò ra từ trong biển máu của núi thi thể. Hơn hai mươi năm nay, những gì nữ tử trải qua, đều là những gì mà Ninh Nghị có khả năng biết được. Thế giới tàn khốc nhất, có đôi khi gã thậm chí sẽ được nhìn thấy phúc họa trên người nàng. Nhưng cũng chỉ có ở trong thế giới tàn khốc nhất này, mới có thể tạo ra sự ấm áp như thế, làm cho người khác phải say ngủ...
Không tồn tại quý giá hơn so với linh hồn xinh đẹp...
Hắn ngồi bên mép giường lẳng lặng nhìn nàng, mãi đến khi ngọn đèn đã tắt, có tinh quang mơ hồ từ ngoài cửa sổ thẩm thấu vào, khiến hắn có thể trông thấy hình dáng ngủ của nữ tử. Đợi đến đêm khuya, tiếng ồn ào dưới chân núi càng thêm lợi hại, hắn mới cúi người xuống ôm lấy nàng, hôn một cái trên trán nàng, đứng dậy đi ra ngoài.
Có âm thanh ồn ào huyên náo vang tới, đại khái đã đánh xong, mọi người bắt đầu lên núi. Ninh Nghị đi ra ngoài, nhìn bó đuốc lan tràn lên phía dưới, trong núi từ trên xuống dưới, đại khái cũng đều chú ý tới trận đại chiến này, khiến cho phòng xá trong sơn cốc cũng đèn đuốc điểm điểm. Chẳng qua lúc này mới nhìn thoáng qua., Trong thung lũng dưới núi, trận hình Tùng tán loạn trở về, nhìn không rõ đội hình. Trong lúc đám tiểu đầu mục chạy đi, thanh âm kêu gào hổn hển, tựa hồ rất nhiều người đã rời đội, không tìm thấy. Xa xa, Tam trại chủ Tào Thiên Ca tựa hồ cũng đang chửi ầm lên, hết thảy đều lộ ra vẻ suy tư.
Đây rốt cuộc là đánh thắng hay là đánh bại... Bởi vì cả hai thoạt nhìn đều không giống nhau, trong lòng Ninh Nghị trong nháy mắt cũng xoắn xuýt cả lên...