Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Thời gian đã là mùa hạ, cuối mùa hè từng nông cạn, trên Thanh Mộc trại phảng phất vừa mới trải qua tiếng sấm mùa xuân đầu tiên trải qua kinh trầm, mọi người vốn đều lặng yên nằm trong bóng tối, cũng bắt đầu rục rịch nhô đầu ra.
Theo chạng vạng tối phủ xuống, khí tức xao động bất an đã bao phủ trong sơn cốc vốn đã chịu đựng áp lực, giống như một cái bình lặng. Khi lửa đèn dần dần sáng lên, khí tức mùa hè phảng phất trở nên rõ ràng hơn một chút, từng nhà đều đi ra ngoài., Bên cạnh cốc trường, dọc theo con đường nhìn về ngọn núi cao hơn, hoặc cao giọng nghị luận, hoặc xì xào bàn tán mấy ngày nay. Thành viên Thanh Mộc trại phụ trách tuần tra ngẫu nhiên sẽ bị gọi lại, hỏi thăm tình hình bây giờ thế nào, người tuần tra liền lớn tiếng trấn an vài câu.
Giống như bọn Chử Tam Lang, là người trong núi Lữ Lương, phần lớn là ôm khinh miệt cùng sợ hãi hai loại tâm tình. Mấy ngày nay, Thanh Mộc trại không khí dần trở nên khẩn trương, số lượng ngoại lai người tụ tập, lại thêm ánh mắt hội tụ trên các đỉnh núi còn lại., Những người có thể sống sót ở đây phần lớn đều có cảm giác, thậm chí trong bóng tối cũng xuất hiện tình huống tạm thời chuyển người nhà đi. Nhất là đám người Loạn Sơn Vương, Hắc Khô Vương gần đây, xu thế âm thầm tụ tập càng thêm rõ ràng, buổi chiều hôm nay lại là Lâm tông ta đến, thế cục càng thêm hỗn loạn.
Võ Triều đánh tan khởi nghĩa của Phương Tịch, nhưng đối với sự phát triển của tông giáo, tuy có quản thúc, nhưng đại cục vẫn rộng rãi. Đại Quang Minh giáo phát triển căn cơ Ma Ni giáo, phía nam dĩ nhiên bởi vì Phương Tịch khởi nghĩa tinh nhuệ mất hết, ở phía bắc còn bảo tồn một bộ phận. Ở trong Lữ Lương sơn., Đối với việc tặng thuốc cho đại quang minh giáo này, cũng sẽ có nghe nói, tóm lại, có thể hiểu rõ đây là một giáo rất lợi hại. Giáo chủ của đối phương tự mình tới, thiện ác khó phân, nhưng đại biểu cho một bộ phận cường thế lợi hại nhất của người trong núi tham gia Lữ Lương, điều này cũng không sai.
Lữ Lương Nhân dù hung ác, phóng thích khắp thiên hạ, chẳng qua chỉ là Lữ Lương Sơn nho nhỏ, chống đỡ được cả châu một huyện, sao có thể chống đỡ được con quái vật khổng lồ tung hoành vũ triều bực này. Mà đối phương dùng công lực cái thế kia xưng bái hội Huyết Bồ Tát, rất có thể chỉ là muốn tìm chút phiền toái...
Dân cư bình thường trong núi đều nghi hoặc, xuyên thấu qua quan hệ của mình, tìm hiểu động tĩnh trên núi. Chẳng qua đêm nay, trên sườn núi Thanh Mộc trại cũng không phát sinh quyền phong tung bay khắp nơi, ít nhất từ biểu hiện bên ngoài mà nói, việc kinh doanh Thanh Mộc trại trước mắt này cũng không phát sinh., Sớm đã không phải người khác lên núi bái kiến, trại chủ phụ tay thử quy mô cao thấp là có thể giải quyết được vấn đề. Mà Đại Quang Minh giáo chủ đến, bề ngoài cũng là vì truyền giáo, hành thiện, tặng thuốc làm thuốc và ấm áp hạ hương.
Về bản chất mà nói, Lâm Ác Thiền đi vào Lữữ Ác Thiền sẽ không nguyện ý tìm người giúp đỡ so với người còn cao thấp hơn. Mà ở bên Thanh Mộc trại, cũng tuyệt không nguyện ý nhìn thấy đối phương lên núi mình liền bị ép phải ứng chiến, ai biết hắn có phải nghỉ ngơi dưỡng sức hay không sau đó mới tới đây., Trong địa bàn của mình, mọi người cũng không ngại chờ thêm một thời gian. Bởi vậy buổi chiều hôm nay đối với Lâm Tông Ngô tiếp đãi, kỳ thật là sau khi biết được tình thế, Lương Túc phu đã dẫn đầu.
Đến ban đêm, trong sân tân khách đang họp bàn phía dưới, từng nhóm người thường xuyên lui tới, lén lén liên lạc, bắt đầu lôi kéo cùng đàm phán lần cuối. Nếu như nói sự tình còn có biến cục, mọi người đều hi vọng bên này mình vẫn có thể đạt được lợi ích. Trong lúc đó Lâu Uyển uyển chuyển, tính cả đám người Ngọc Lân, mỗi nhà đến bái phỏng, Hà Thụ Nguyên cũng giống vậy, chỉ là lúc nhìn thấy Ninh Nghị, vội vàng chắp tay mỉm cười.
"Ninh huynh đệ." Hắn tỏ vẻ xin tha. "Trước tiên nói rõ một chút, miễn cho Ninh huynh đệ hiểu lầm, chuyện Lâm đại sư tới Lữ Lương, ngu huynh không biết chút nào. Lâm đại sư tặng thuốc khắp nơi, vì dân chúng mà chạy, dùng ý niệm của muôn dân, nếu có biến hóa gì đối với chuyện trong Thanh Mộc Trại, Ninh huynh đệ ngàn vạn lần phải đảm đương..."
"Đâu có đâu có, tiểu đệ tự nhiên minh bạch." Ninh Nghị mỉm cười đáp.
Trở lại gian phòng trong tiểu viện, bên trong đèn đuốc, một môn độn mộc pháo, nỏ cung, các vật đều đang làm bảo vệ kiểm tra cùng kiểm tra, trên mặt bàn trong phòng, đặt bản đồ phía trên Thanh Mộc trại...
Bên kia, Hà Thụ Nguyên cũng đang hưng phấn chạy đi. Vốn dĩ nhà hắn đại thế, tự nhận lần này sinh ý đã nắm chắc, khinh thường giao dịch với những người này., Nhưng trước mắt đã không giống như vậy. Người trẻ tuổi được gọi là tâm ma ngăn ở phía trước, hắn cũng nhất định phải liên hợp tất cả lực lượng có thể vận dụng, lấy lần này tới đây đủ để lay động Lữ Lương, Đại tông sư Lâm tông ta làm trung tâm, khiêu khích tất cả lực lượng muốn Thanh Mộc trại thay đổi, cho đối phương một kích lực lượng lớn nhất.
Không lâu sau, hắn cũng tìm được Lâu Thư Uyển, bọn người Ngọc Lân, song phương nhiệt liệt thương nghị đối sách.
Còn ở phía sau thanh mộc trại, bó đuốc thiêu đốt, chiếu sáng bóng người hội tụ trong phòng. Những người này lấy Thanh Mộc Tam trại chủ Tào Thiên Dũng, Ngũ trại chủ Hàn Kính cầm đầu, khuôn mặt nghiêm túc thương nghị chuyện, trên đất trống ngoài phòng, từng đội từng đội, từng nhóm bóng đen im ắng đứng đó, kéo dài về phía phương xa, chờ đợi mệnh lệnh và động viên. Trên bầu trời đêm, không có trăng, sao đầy trời.
Tam Lang mang theo bộ hạ phi nước đại giữa vùng rừng núi, tiếng vó ngựa vang lên trong đêm tối. Cách vách núi bên ngoài Thanh Mộc trại bốn mươi lăm dặm, bước lên đỉnh núi phía trước, trong gió phần phật, hắn thấy được ánh sáng của bó đuốc lan tràn phía trước, đó là hàng ngũ hành quân dài trong sơn cốc. Hắc Khổ Vương buộc dây cương, tiếng ngựa hí dài, khô lâu từ sắt thép đúc thành, tràng hạt vung lên không trung.
Đêm khuya hôm ấy, vài cỗ Lữ Lương Đạo đến gần khu vực Thanh Mộc trại. Hội sư cách bên ngoài trại hơn mười dặm, còn ở bốn phương tám hướng vẫn còn vô số hộ buôn bán nhỏ. Người dẫn đầu trên đỉnh núi bị bầu không khí này làm cho bừng tỉnh, tụ tập đến đây.
Sân nhỏ ở của Lương Bản phu lại trôi qua một chút, yên tĩnh một dãy nhà cũ, trước bậc thang đặt một chậu nước nóng, cô gái cởi giày ngồi xuống, bỏ hai chân vào trong chậu nước, thân thể cô hơi ngửa ra sau, ánh mắt nhìn về phía bầu trời đêm sáng chói tinh quang, thích ý ngâm nga khúc nhạc nhỏ. Ninh Nghị từ bên kia sơn đạo đi lên.
Hắn cũng cởi giày, ngồi cùng nàng, không bao lâu, hắn cũng hừ một tiếng đơn điệu. Hai người liền ở dưới mái hiên ngâm nga, một mặt ngắm sao.
Trên sườn núi, Lâm Tông ta ở trong phòng, nghe người ta kể lại chi tiết các loại giao dịch...
Một đêm này từ từ đến bình minh, ban ngày, bên ngoài thanh mộc tụ tập, một số người bắt đầu ngửi được khí tức túc sát bắt đầu thu dọn đồ đạc chạy đi, có người thì trốn vào trong Thanh Mộc trại, nhưng vẫn có một nửa số người không có chỗ để đi còn đang tập trung quan sát —— Nếu nói tam lang bọn người đều đã bức tới, vậy thì xung quanh Thanh Mộc trại, chỉ sợ không có đường nào an toàn cả.
Chỉ có ở trong sân trên sườn núi, liên lạc với mọi người cả đêm bắt đầu đi tản bộ chậm rì rì, nói chuyện phiếm, hoặc là học đám người ghi chép làm chút rèn luyện. Chuyện đêm qua cùng thương lượng phảng phất đều bị đặt ra sau đầu, chỉ có trong ánh mắt lẫn nhau, lóe ra quang mang chiếu rọi trong lòng.
Lâu An Uyển thẳng đến trời sắp sáng mới ngủ, chỉ ngủ một canh giờ, lại bò dậy, khoác áo choàng mang theo tùy tùng sớm xuống núi, ra trại từ sớm. Buổi sáng lúc đầu treo cao, nàng lại lần nữa trở về, ăn bữa sáng đơn giản, đi dạo bên sân trúc, bất quá không nhìn thấy Ninh Nghị.
Không lâu sau, nàng lại đi tới chỗ của giáo chúng Đại Quang Minh giáo, lúc này có một số người đã tụ tập trong sân, nghe đại tông sư thân hình như phật Di Lặc giảng bài, Lâu Thư Uyển cũng đi vào lắng nghe. Giáo lý của Đại Quang Minh giáo không có gì ly kinh phản đạo, đơn giản cũng là đạo nhân hướng thiện hướng thiện., Đi ác, Lâu Thư Uyển nhớ lại lúc nghe các hòa thượng giảng kinh ở Hàng Châu cũng có vị như vậy, chỉ là năm tháng như vậy, nàng rốt cuộc không thể quay về... Sau khi vị giáo chủ này giảng xong, còn lén lút tiếp kiến nàng, nhưng cũng không bàn chuyện buôn bán hay giao dịch.
"Lâu cô nương thật sáng suốt, hiểu thấu lòng người, chính là người có tuệ căn. Chỉ là đôi khi dụng tâm quá nhiều, đối với thân thể sợ là có chút tổn hại, theo bổn tọa thấy, Lâu cô nương đau đầu, buổi tối gián đoạn khó ngủ, còn thường có ác mộng quấn thân, sợ là đã được một khoảng thời gian, bởi vậy cũng chỉ là muốn nhắc nhở cô nương một chút, chú ý bảo trọng."
Trong thanh âm hùng hậu đó, nàng nhìn thấy tên mập mạp đang đi về phía mình, tự nhiên nắm lấy tay nàng, bóp một cái rồi lại buông ra, sau đó nhiệt lưu như là từ huyệt Lao Cung trên tay mãnh liệt xông lên, một mạch hướng lên trán, một mạch hướng về phía ngực, sau một lát choáng váng, cả người cũng nhẹ nhõm hơn rất nhiều.
"Nhân sinh trên đời, khó tránh khỏi sẽ có chấp niệm, có lúc chúng ta coi đây là sinh, có lúc lại bị quấy nhiễu. Quan lâu cô nương ta, chấp niệm quá sâu, cứ thế mãi, khó tránh khỏi tổn thương thần. Ở đây có một phương pháp, dùng có thể giảm bớt nỗi khổ lao tâm thần, đợi bổn tọa viết, lâu cô nương có thể cầm dùng."
Lâu Thư Uyển còn đang ngây người, Lâm Tông kia đã đi tới bên bàn, viết xuống một phương thuốc, sau đó đưa cho nàng, Lâu Thư Uyển tiếp nhận, bỗng dưng nhìn mấy lần, thấy vị cao thủ cấp tông sư này tựa hồ đã không muốn để ý nàng nữa, liền cám ơn, cáo từ quay người, chỉ là một lát sau lại ngừng lại: "Không phải đều sẽ khuyên người ta buông xuống sao?"
Lâm tông ta ở phía sau trầm mặc một lát, khi Lâu Thư Uyển đang chờ muốn đi, mới vừa mở miệng: "Nhân sinh tại thế, một tiến một lui. Thả xuống tất nhiên dễ dàng, đạo lý này ai cũng biết, bổn tọa biết, trong lòng lâu cô nương cũng biết, biết rồi, có thể buông xuống được sao?"
"..." Lâu Thư Uyển không nói gì.
"Nếu đã không buông xuống được, bổn tọa cần gì phải khuyên ngươi. Có một ngày nếu Lâu cô nương buông xuống, sẽ là một loại hạnh phúc, nhưng nếu không thể lui, làm sao tiến lên được. Người của tông giáo ta buông xuống, Đại Quang Minh giáo ta chỉ dạy người hướng thiện đi ác, nếu thế gian không có ác, làm sao biết thiện tội? Nếu nhân sinh không khổ, làm sao nhận ra vẻ ngọt ngào vui vẻ."
Lâu Thư Uyển cầm phương thuốc rời khỏi phòng, giọng nói của ta Lâm Tông vẫn còn vang bên tai. Nửa đoạn đầu hắn nói như là quan tâm đến tín đồ hoặc bệnh nhân, đoạn sau lại càng giống như hợp tác thẳng thắn, không có tư chất gì. Lâu Thư Uyển không hiểu võ nghệ, nhưng trong lòng nghĩ, đây mới thật sự là đại tông sư nha.
Làm gì có tông sư nào mà vội vàng lập gia đình, đó chỉ là nữ thổ phỉ mà thôi...
Nàng ở dưới chân núi đầy căng thẳng nghĩ tới chuyện này. Không lâu sau, có người của Thanh Mộc trại đưa thiệp mời tới, tối nay trại chủ thiết lập yến tiệc ở đại sảnh trên núi, chiêu đãi Giáo chủ Quang Minh và bằng hữu đi đường xa tới đây, Lâu Thư Uyển cảm tạ, nhận lấy thiệp mời.
Sau đó qua buổi trưa, có đội ngũ tới gần Thanh Mộc trại. Từ "Loạn Sơn Vương", "Hắc Khô Vương", Phương Nghĩa Dương huynh đệ cùng với vài tên đại biểu dẫn theo tùy tùng từ bên ngoài tới, muốn bái kiến "Đại Quang Minh giáo chủ" từ xa mà đến, lắng nghe lời dạy. Đồng thời cũng có "Lữ Lương Sơn Vụ" tới thỉnh giáo Huyết Bồ Tát.
Ánh mặt trời trên bầu trời như muốn chuyển thành màu trắng bệch. Bên ngoài Thanh Mộc trại, trận địa của hơn năm ngàn người ào ào ào ào ào ào ào ào vây kín về phía này. Bên trong Thanh Mộc trại, bao gồm cả tùy tùng Hà Thụ Nguyên mang theo, tinh nhuệ dưới trướng Điền Hổ., Võ Thắng quân theo quân nhân của phó tướng Tiêu Thành mà đến, sứ giả Đổng Nhi cùng với tùy tùng của các thế lực nhỏ khác, tổng số lẻ, cũng gần một ngàn quân tinh nhuệ, giống như lập trường chưa định bom, trong sự trầm mặc rục rịch.
【 Tiểu thuyết vận hành nhiều năm, so sánh với Truy Thư Thần Khí phiên bản xinh đẹp, sách lão trùng đều đang dùng hoán nguyên dịch vụ, dung nhan mê man. 】
Thanh Mộc trại giữa sơn cốc dưới sự khẩn trương bao trùm tất cả vụn vặt rối loạn. Khi mặt trời ngả về tây, Lâu Thư Uyển đi ra khỏi phòng, cảm thụ được gió núi chạng vạng tối.
Nàng cùng đám người Vu Ngọc Lân đi đến đại sảnh tụ nghĩa của Thanh Mộc trại ở giữa sườn núi. Ở nơi đó, đèn đuốc đã sáng lên.
Trong núi, Điền Thực lao nhanh qua vách núi dốc đứng, đáp xuống phía dưới. Âm thanh khiến cho binh sĩ Thanh Mộc trại phụ cận chú ý, nhưng Điền Thực đầu tiên là ôm quyền chắp tay: "Lục cô nương, ta có lời muốn nói!"
Phía trước là phòng xá, đất trống, cùng bình đài nho nhỏ treo ở chân núi đối diện với đáy cốc, ở rìa bình đài hơi nhô ra, Lục Hồng Đề mặc quần áo màu đen đang đứng ở đó, nhìn lại sơn cốc, gió núi thổi lên tay áo và tóc của nàng.
"Đại Quang giáo chủ Lâm tông ta, công lực thâm hậu, đã đạt tới cảnh giới hóa cảnh. Mặc dù võ nghệ Lục cô nương cao, nhưng không nên đem an nguy khắp núi vào một trận chiến. Sự tình hôm nay nói phức tạp, nói đơn giản nhưng cũng đơn giản, chỉ cần Lục cô nương có thể nhượng bộ một chút, Điền chân thành nguyện đi dạo nói cho Lục cô nương. Những người dưới chân núi, kết minh giải tán, chỉ cần ta một chi Tấn Vương rời khỏi, bọn họ liền khó thành đại sự. Ý của Điền mỗ quyền chi ý, Tấn Vương lòng tha thiết, xin Lục cô nương suy nghĩ..."
Tiếng nói của hắn còn chưa dứt thì tiếng động đã vang lên, tiếng bước chân vang lên từ bên cạnh núi, tiếng bước chân sôi trào xuyên qua dãy núi rừng, đầu tiên là mã đội, sau đó là bộ binh, phân làm hai đội, xuyên qua sơn đạo tập kết lại phía dưới trại gỗ, âm thanh giẫm nát hoàng hôn, sát khí ngập trời.
Lục Hồng quay đầu lại, sau lưng nàng, là sơn cốc an tường phồn vinh, chiều tà chiếu tới, từng đường núi, dòng nước chia cắt trong cốc địa, đang dâng lên từng sợi khói bếp. Trong chạng vạng tối, binh phong như nước chảy tập kết. Nữ tử quay người qua., Gió núi từ phía sau thổi tới, phồng lên vù vù, Điền Thực cảm thấy ánh mắt của nàng đảo qua trên người mình, một khắc kia, phảng phất toàn bộ sơn cốc, khói bếp, nắng chiều cùng phong quân bất hủ đều tụ trên người nữ tử, quang mang màu cam to lớn dữ dằn từ sau lưng nàng lấy thế thôn thiên thực địa đánh tới, sau đó dung hợp cùng một chỗ với nàng.
Trong giây phút cảm xúc này như ảo giác, đó không phải là sát khí mà là thật sự cảm giác rõ ràng, khoảng cách giữa võ giả bình thường và đại tông sư. Toàn bộ thiên địa đều hòa vào nàng, nhưng mà lúc này, điều mà Hồng Đề nhìn thấy lại không phải là hắn. Ánh mắt của nàng liếc xéo qua sơn cốc, nhìn về một chỗ trên sườn núi khác.
Thời gian thoáng lui về, trong phòng Hà Thụ Nguyên đã nói xong tất cả sắp xếp với Lâm tông, sau đó nói: "Nghe ngóng trong đó, Hà mỗ cũng nghe nói một số chuyện, nghe nói, Tâm Ma Ninh Nghị này, võ nghệ thực ra không cao. Nếu có thể, có thể sắp xếp những người khác đối phó hắn, Lâm đại sư mang theo bên trong có một số cao thủ, trong số những người mà Hà mỗ mang đến cũng có mấy người thân thủ không kém, nếu là..."
Hắn còn chưa dứt lời, Lâm Tông Ngô nhắm hai mắt lại: "Tâm Ma Ninh Nghị, võ nghệ của bản thân đúng là không cao."
Hà Thụ Nguyên lập tức cao hứng hẳn: "Nếu Lâm đại sư cũng nói như vậy, vậy thì..."
"...Nhưng nếu nói đối phó, hắn còn khó giải quyết hơn cả Huyết Bồ Tát của Thanh Mộc trại. Trước khi viên ngoại thực sự giao thủ với hắn, các ngươi tận lực không đếm xỉa tới, nếu không cho dù các ngươi có cộng lại, chỉ sợ ta cũng sẽ bị hắn gặm sạch xương cốt. Thủ đoạn của người này, các ngươi không thể tưởng tượng nổi..."
"Ách..." Hà Thụ Nguyên hơi há miệng.
Lâm Tông ta đã đứng dậy, hắn khẽ mỉm cười: "Trước khi bổn tọa tới đây, ta chưa từng nghĩ tới hắn sẽ ở đây, nhưng nếu đã gặp phải việc này, bổn tọa cũng bỗng nhiên nhớ tới, có kinh hỉ có thể tặng cho bọn hắn, đến lúc đó tất nhiên sẽ phổ thiên đồng lễ, tất nhiên đều vui vẻ. Đến lúc đó quan ngoại ngươi chỉ cần ứng biến là được."
Hà Thụ Nguyên nghi hoặc, đi theo sau, mới bước ra khỏi phòng, tiếng bước chân binh lính từ trên ngọn núi bên kia nổ vang xuống. Lâm Tông ta phảng phất cảm ứng được cái gì, dừng bước lại, ánh mắt nhìn về một chỗ phía trên nghiêng. Xa xa, vị nữ tông sư Lữ Lương sơn kia còn chưa từng gặp, quăng tới ánh mặt trời chiều này, nhìn thoáng qua, toàn bộ đất trời đều ngưng tụ khí thế, ép về phía hắn, khiến cho tâm thần hắn khẽ động.
Không thể tưởng được lại gặp phải đại cao thủ chân chính ở nơi này...
Trong lòng ý thức được điều này, sau đó nhớ tới chuyện mới vừa rồi, hắn dần dần nở nụ cười.
"Ha ha ha ha... Ha ha ha ha ha ha ha ha..."
Hắn vui mừng không thôi, tiếng cười dần dần cao lên, chắp tay sau lưng, cất bước rời khỏi tiểu viện, đi đến hướng đại sảnh tụ nghĩa ở sườn núi bên kia. Tiếng cười lớn hùng hồn do nội lực thúc đẩy, chấn điếc tai., Bầu không khí chạng vạng tối trong thanh mộc trại phảng phất một mảnh sóng triều hung mãnh đẩy ra, bao phủ phạm vi sườn núi, quanh quẩn quanh quẩn. Lúc này mũi binh mang đến tiếng chân, sát khí, cùng tiếng cười to đột nhiên xuất hiện, bầu không khí căng thẳng của Thanh Mộc trại hỗn hợp cùng một chỗ, khiến cho tất cả mọi người đều khẩn trương mà lại mờ mịt...
Tại một tiểu viện bên cạnh đại sảnh tụ nghĩa, Ninh Nghị đang ngồi nhắm mắt dưỡng thần ngồi trên ghế nghe tiếng cười to kia, khẽ nhíu mày. Lòng người, dục vọng, lợi ích, kể lể, vô số đầu tuyến hỗn hợp cùng đan vào một chỗ, cuối cùng sẽ bộc phát ra mấy điểm mấu chốt, trong đó có vài điểm gã có thể nắm chắc, có chút không thể lặp đi lặp lại, không ngừng suy tính chính giữa, đỏ không một tiếng động đến đây.
Không lâu sau, ba người tụ tập lại một chỗ, những người còn lại đều trở thành những người phối hợp. Mà ở giữa, chung quy cũng có một điểm mà hắn và Hồng Đề cũng không dự liệu được, biến thành biến số, cắm vào trong đó...