Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Thời gian thoáng qua trở lại suy nghĩ, buổi chiều, thanh mộc tụ tập bên ngoài.
Nhị đương gia Trần gia Trần gia của Trần gia đi vào gian phòng, nhìn thấy người đang chờ hắn trong phòng, chắp tay thi lễ một cái.
"Hắc hắc khổ, đã lâu không gặp, sao ngươi dám đến đây?"
Trước mắt là một trung niên còn mặc áo lông chồn, tóc tai rối bời. Trên tay hắn cầm một chuỗi niệm châu màu đen, lúc này từ bên kia hôn ám đứng lên, trên niệm châu điêu khắc đồ án giống như khô lâu, coong coong coong coong coong, thoạt nhìn, người này thân hình cao lớn, so với Trần còn cao hơn một cái đầu, chính là "Hắc Khổ Vương" của Lữ Lương.
"Ta không tự mình tới đây, ai còn có thể nói giúp ta." Giọng nói của hắn khàn khàn, mặc dù thân hình cao lớn, nhưng trong khi nói chuyện, làm cho người ta có cảm giác giống như mang theo một cỗ khí tức âm trầm, đây là do trước kia luyện công đả thương kinh mạch, dẫn tới di chứng. Bây giờ Lữ Lương sơn, hắn xem như một trong những người có võ nghệ cao cường nhất, về phần so không bằng Huyết Bồ Tát —— dù sao hai người cũng chưa từng đánh qua.
Trần liền cười cười: "Không sợ họ Lục trực tiếp trở mặt, một lưới bắt hết?"
"Ta Kính Tam Lang tung hoành Lữ Lương nhiều năm như vậy, đàm phán còn chưa từng sợ. Huyết Bồ Tát có ngang ngược, cũng sẽ không trực tiếp mạo hiểm thiên hạ lớn lao chứ."
"Vậy cũng đúng, Hắc Khô Vương đủ đảm lượng. Như vậy mục đích lên núi lần này, mọi người cũng nhận thức chung?"
"Tình huống trong trại thế nào rồi?"
"Rất phiền phức, nghe nói ngoài núi có người lợi hại đến."
"A, người ngoài núi..."
"Là một loại lợi hại..."
Ở một góc, Lữ Lương Sơn cơ bản xem thường người nơi khác, nhưng kỳ thật bên trong xương cốt, bọn họ lại là người nơi khác sợ hãi. Nếu nói tiểu thương bình thường của kinh thương, dân chúng xung quanh Lữ Lương, mỗi lần bọn họ xuất động cướp bóc, cướp bóc, nhưng mỗi lần đánh vào thảo cốc, bọn họ đều đánh., Hoặc là biên quân võ triều xâm nhập, lại luôn làm cho Lữ Lương Sơn như lửa đốt đất, khổ không thể tả. Tam Lang cũng tốt, Trần Chấn Hải cũng tốt, bình thường mặc kệ ngang ngược, gặp phải những thế lực chính quy này, bọn họ cũng chỉ có thể trốn vào trong núi, đau khổ dày vò.
Bởi vậy, lúc này nói tới người ngoài núi, giọng điệu của Tỳ Tam Lang, cũng cực kỳ phức tạp. Hai người trò chuyện một hồi, lúc nói chuyện với huynh đệ Phương Nghĩa Dương bên kia, bọn họ liền nghe được thanh âm đó.
Thanh âm bái sơn tràn trề, chỉ một thoáng đã bao phủ toàn bộ Thanh Mộc trại, toàn bộ không khí bên ngoài đều biến đổi. Vô số xao động, xì xào bàn tán, sau đó chính là thanh âm của Huyết Bồ Tát. Tỳ Tam Lang mang theo một đám tiểu đệ và Trần tiểu đệ đi ra khỏi phòng, liền nghe thấy có người ở bên cạnh nghị luận: "Công lực này, sâu không lường được..."
"Không ngờ, Huyết Bồ Tát cũng vậy..."
"Lâm Tông ta là ai..."
"Giáo chủ Quang Minh giáo." Tỳ Hưu Tam Lang đứng bên lan can nhìn về đám người phía cuối con mắt: "Ta từng nghe về người này..."
"Ta cũng biết..." Trần Xung thấp giọng nói: "Người này một đường từ nam một đường đánh tới phương bắc, nghe nói võ nghệ đã đạt đến cảnh giới bắc, chưa từng thất bại, hắn là đại tông sư chân chính. Mấy ngày trước ở trong Thanh Mộc trại Sa Vạn Thạch, mặc dù được xưng là đánh khắp Trung Nguyên, nhưng trên thực tế với người này căn bản là không thể so sánh được... Hắn cũng tới Lữ Lương..."
Lúc này trong lòng hầu như tất cả mọi người đều đang kinh ngạc, loại đại tông sư này thế mà cũng tới Lữ Lương, Tỳ Hưu Tam Lang thấp giọng nói: "Hắn muốn ước chiến Huyết Bồ Tát..." Vẻ mặt trên mặt, trong lúc nhất thời cũng không biết là vui hay buồn.
Thân thủ của võ giả, căn cơ vững chắc nhất vẫn là đến từ nội công. Lữ Lương Sơn từ trước đến nay rung chuyển, bởi vậy bên ngoài nội công, thực chiến cũng chiếm rất nhiều thành phần hung ác, nhưng nếu nội công kém quá nhiều, cho dù hung ác cũng vô ích. Vừa rồi vang vọng thanh âm của Thanh Mộc trại., Lực lượng ẩn chứa đã vượt xa Tam Lang, khiến trong lòng hắn chỉ có thán phục cùng sợ hãi. Câu trả lời của Huyết Bồ Tát mặc dù nhỏ giọng một chút, nhưng vẫn như cũ từ trên đỉnh núi truyền xuống, hiển xuất ra tu vi nội công cực cao, thân là nữ tử mà nói, cũng đã là điểm cao làm cho người ta ngưỡng mộ.
Vốn cho là mình đã đối đầu với Huyết Bồ Tát, thắng bại cũng đã tới năm, ai ngờ đối phương đã đến nước này, mà khi biết nàng đến nước này, vị đại tông sư chân chính trước mắt hiển nhiên cũng muốn tìm Huyết Bồ Tát gây phiền toái. Sự tình tại giang hồ, đột nhiên cao tới trình độ này, biến thành hai vị tông sư đại chiến với Lữ Lương, trong lúc nhất thời Tam Lang cũng không biết mình nên nghĩ như thế nào cho tốt.
Một lát sau, hắn nghĩ đến một chuyện vừa rồi, hỏi lại: "Lúc trước ngươi nói, người từ bên ngoài lên núi là ai? Tên là gì?"
"Hôm nay mới nghe nói, bây giờ ở trên núi còn có một người tên là Ninh Nghị, người ngoài gọi hắn là tâm ma..."
"Tâm Ma Ninh Nghị, hình như ta từng nghe cái tên này rồi."
Tam Lang suy nghĩ một chút, bên cạnh có đồng bạn tới: "Không phải là vị phá Lương Sơn kia chứ?"
"Đang đại chiến với Tống Giang huynh đệ ở hồ Lương Sơn?" Đà Tam Lang nhíu mày: "Ta nghe nói, Vũ nghệ của Vũ Tống Giang tuy không cao, nhưng thủ hạ của hắn đều là anh hùng hào kiệt số một số hai, chính là tâm ma này đánh vào Tụ Nghĩa thính, lấy sức một người, đánh bại hơn mười cao thủ, cuối cùng thừa cơ đánh sụp Lương Sơn?"
Trần Xung thấp giọng nói: "Hắn có bối cảnh triều đình, chính là chó săn đắc lực nhất trong tay hoàng đế võ triều, chuyên đối phó người giang hồ, không chỉ có Lương Sơn. Nghe nói vị Thánh Công kia khởi sự ở phía nam, lúc bị chèn ép thì vị Tâm Ma này cũng từng xuất đại lực, rất có thể là giao thủ với đám người Thánh Công Phương Tịch, Vân Long, Thất Phật Phương hiện nay... thắng bại khó phân nào."
Chử Tam Lang im lặng một hồi lâu, hít một hơi: "Mẹ nó, chuyện loạn như vậy... Ta nghĩ là nhầm rồi, nên gọi các huynh đệ tới, xem tình thế phát triển rồi nói..."
Trong miệng nói như vậy, bọn họ nhìn thấy bên kia có đội ngũ của Đại Quang Minh giáo đi vào cửa lớn của Thanh Mộc trại. Giáo chủ Lâm tông cầm đầu Đại Quang Minh giáo kia có hình dáng giống như di bì, đi lại hùng vĩ, tay áo rộng thùng thình, không hổ là khí độ của đại tông sư mạnh nhất bên ngoài núi. Trong nháy mắt, Lữ Lương làm hàng xóm của Lữ Lương tựa hồ cũng trở nên sâu không lường được, nghiễm nhiên có chút không khí ở đầm rồng hang hổ...
Thân thể trần trụi...
Lâm Tông ta bỗng nhiên xuất hiện, đám người trên Thanh Mộc trại trong lúc nhất thời cũng có phản ứng riêng.
Danh khí của vị Giáo chủ Quang Minh này, một năm gần đây, ở phương Bắc đồn đại phi thường nhanh, một là vì võ nghệ của hắn quả thật rất cao cường, hai là đối với phần lớn những người bại dưới tay hắn, thái độ của hắn cũng vô cùng hiền lành và thành khẩn, về sau lại càng thêm hiền lành., Rất nhiều người cũng nguyện vì hắn mà dương danh. Hơn một năm nay, không ít những lão giả võ lâm, từng chính thức giao thủ với hắn đều cho rằng, vị Đại Tông Sư mới xuất hiện trên giang hồ này công lực sâu không lường được, gần như có thể xưng là đệ nhất thiên hạ, vô song vô đối. Chính là có khả năng đánh bại Chu Thân, thậm chí là Chu Bội.
Chỉ tiếc, sau khi từ chức Ngự Quyền quán, Chu Dung liền chạy khắp nơi, thần long thấy đầu không thấy đuôi. Mà đối với hư danh đơn đấu của võ giả này, hắn cũng không để ý nữa. Nửa năm gần đây, Chu mẫu ở từng sơn trại phía bắc tìm qua, bức người phóng lương thực cứu trợ thiên tai, Lâm Tông ta ở phương bắc tìm hắn, nhưng từ đầu đến cuối cũng không gặp được, thành thật mà nói, điều này cũng làm cho người ta cảm thấy tiếc nuối.
【 Vấn đề cập đến sự chậm chạp của tiết mục mới, có thể thay đổi căn nguyên cuối cùng cũng có cách giải quyết, tại đây bỗng dưng ô ô ô. Dịch nguyên ô ô ô ô, đồng thời xem nhiều trang giấy mới nhất. 】
Thậm chí có người còn nói Lâm tông ta là người làm bộ, địa phương thật sự của Chu Hãn hắn căn bản không dám đi. Đương nhiên không ai cho rằng Chu Bộ thật sự sẽ khiếp chiến: Lời này truyền vào tai Lâm Tông ta, tâm tình của hắn sẽ thế nào, vậy thì nói không rõ rồi.
Đương nhiên, cũng chỉ có rất ít người biết được, Đại Quang giáo có thể được triều đình nhắm một mắt cho qua, không giống như Ma ni giáo bị đánh rơi, chỗ dựa sau lưng nó chính là Tề gia gia chủ, một trong Đại Nho đương triều, Tề Huyên.
Lần này tình huống trên Lữ Lương sơn, tất cả mọi người đều phái ra nhân thủ đến đàm phán, ai biết nửa đường lại giết ra Trình Giảo Kim. Tất cả mọi người đều bị một gậy này làm cho ngậm bồ hòn, chịu thiệt. Nguyên nhân khiến cho bọn họ chịu thiệt có hai nguyên nhân, thứ nhất là thân phận của Ninh Nghị tại Tướng phủ quả thật rất khả quan., Nhưng nếu chỉ có điều này, mọi người cũng chỉ có thể làm theo quy củ buôn bán, bình đẳng lẫn nhau, ai biết được mật thám ty tuyên bố, bọn họ đã sớm kinh doanh Thanh Mộc trại hai năm - dưới lý do này, Thanh Mộc trại lại phối hợp, vậy tất cả mọi người đều không còn gì để nói rồi.
Tiêu Thành là kẻ lạ lựa chọn lấy tiền của Võ Thắng Quân; bên phía Đổng Bàng Nhi, Sa Vạn Thạch từ lúc bị đánh bại đã rất mất mặt rời đi, sứ giả hắn phái đi cũng nhận lấy một khoản hối lộ rồi bị câm. Hà Thụ Nguyên biết chuyện không thể làm, một số thương gia rải rác cũng phần lớn lựa chọn đối mặt. Nhưng điều duy nhất khiến bọn họ cảm thấy chuyện này có biến cố., Chính là bầu không khí mấy ngày nay dưới chân núi. Nếu nói Lữ Lương Sơn các đỉnh núi khác thật sự đến phá hủy Thanh Mộc trại, bên mình, có lẽ có thể đục nước béo cò, bởi vậy lập tức rời đi không nhiều người, cũng là bởi vậy, rất nhiều người, đều đợi đến tràng đại kịch này.
Bên Đổng Bàng Nhi vốn định để sa vạn thạch khiêu chiến Huyết Bồ Tát, nhưng lượng cát đá hiển nhiên không đủ. Nhưng hôm nay lại khác, người vừa đến là giáo chủ quang minh tiếp cận thiên hạ đệ nhất, bên kia là địa đầu xà, Huyết Bồ Tát hung danh hiển hách tựa hồ võ nghệ cũng không thấp. Có hai vị tông sư này, mọi người tự nhiên nghĩ đến vị cường thế thứ ba: Tâm Ma Ninh Nghị.
Lần này, Thanh Mộc trại biến thành tông sư tụ hội cùng lôi đài rồi, tiếp theo tình thế sẽ phát triển đến nơi nào. Trong rừng xanh này, ba người có địa vị gần nhất một người đại diện cho tông phái, một người đại diện cho sơn trại, một người đại diện cho triều đình. Nếu như liều mạng, thì sẽ tạo thành bộ dáng thế nào, thì ngay khoảnh khắc đầu tiên mọi người biết được đã bắt đầu chờ mong rồi.
Trong đó, Lâu Thư Uyển cũng bắt đầu vui vẻ chờ mong tình thế biến hóa...
Không khí khẩn trương ngay sau khi hai câu đối thoại kia, bắt đầu bao phủ Thanh Mộc trại, không khí bắt đầu co rút lại. Bên này, Hà Thụ cao hứng bừng bừng đi theo Lâm tông ta, bước lên núi, muốn mượn thế đánh nhau một lần với hai người trên núi. Mà ở trên sườn núi, tìm được cái hồng đề thì..., Nàng đang ngồi trên một tảng đá lớn, thân thể hơi ngửa ra sau, tay ấn cổ kiếm, nhắm mắt cảm thụ Liệp Sơn Phong. Ninh Nghị biết, đây có lẽ là bởi vì Lâm tông ta đến hoặc là chiến ý kích phát cảm giác trong lòng nàng, loại linh cảm thuộc về tông sư võ đạo, hắn lại không rõ.
"Hắn sẽ tới khiêu chiến ngươi, ta không muốn ngươi tiếp nhận khiêu chiến của hắn, ta sẽ giải quyết hắn."
Hồng Đề mở mắt nhìn hắn một cái, nở nụ cười. Tuy mấy người võ nghệ cao nhất trên núi Ninh Nghị có lẽ xếp hạng không cao, nhưng nói hắn có thể giải quyết Lâm Tông ta, hiểu rõ hắn, sẽ không có ai hoài nghi điểm này.
"Ta biết ngươi có thể xử lý hắn." Cô mỉm cười nói: "Nhưng kẻ hắn muốn khiêu chiến là ta."
Ninh Nghị đứng ở đó nhìn nàng, một lát sau mới mở miệng: "... Phía sau Đại Quang giáo là Tề Huyên, Tề gia có giao dịch với Tướng phủ, tạm thời mà nói, Đại Quang minh giáo và Tư Thông Ty giếng nước không phạm nước sông, ta có thể tận lực ngăn cản chuyện này. Lâm tông ta tới quá nhanh, hẳn không phải là bị Hà Thụ Nguyên đưa tới, có lẽ lúc đó hắn đơn thuần muốn đánh một trận, nhưng có thụ nguyên giật dây, điều này rất khó nói."
"Lập Hằng ngươi qua đây." Hồng nhìn hắn, vẫy vẫy tay, Ninh Nghị cũng đi tới, nắm tay nàng, hai người sóng vai ngồi xuống trên tảng đá, đỏ nhấc lên tựa vai hắn, "Lữ Lương Sơn có chút quy củ rất trực tiếp, trước kia ngươi cũng từng nói, ta không cần đi khắp nơi giết người, nhưng mỗi năm đánh một hai trận là được rồi. Cái khác có thể không đánh, trận này không đánh, sẽ rất mất mặt. Đây là thời điểm ta nên ra tay, đúng không?"
Gió núi thổi qua, Ninh Nghị nhìn xuống dưới, sau đó kéo tay đỏ lên, đặt vào trong ngực: "Bí mật thám báo điều tra tư liệu rất nhiều người, đặc biệt là Lâm Ác Thiền —— hắn trước kia tên là Lâm Ác Thiền —— hiện tại công lực của hắn rất cao, phi thường cao siêu., Sâu không lường được, có một đoạn thời gian ta từng dự đoán hắn đến kinh thành tìm ta gây phiền toái. Dự án lúc đó là, một trăm năm mươi dặm đến hai trăm dặm, chỉ cần hắn xuất hiện, bất kể là nguyên nhân gì, ta sẽ dùng hết lực lượng vây giết hắn. Bởi vì Tương Phủ cùng Tề gia có ăn ý, vụ án này mới làm hỏng. Rất có thể hắn... đã chân chính sánh vai cùng Chu Bội."
"Ngươi sợ ta thua hắn." Hồng đề nụ cười nói.
Ninh Nghị nhìn nàng một cái, sau đó đưa tay bế nàng lên. Hồng Đề vóc người cao gầy, nhưng đối với Ninh Nghị mà nói lại không có vẻ gì nặng nề. Lúc này hắn ôm lấy nữ tử vào trong ngực, ôm lấy cổ của nàng, co lại hai chân.
"Bây giờ ngươi đang lo lắng." Ninh Nghị thấp giọng nói: "Ngươi muốn gả cho ta, ngươi có lo lắng, ta cũng có lo lắng, ta không muốn ngươi mạo hiểm."
"Ta hiểu rồi." Hồng Đề ôm chặt tay hắn, giọng nói nhẹ nhàng: "Nhưng lập Hằng, ngươi xem Lữ Lương Sơn là nơi nào?"
"Hả?"
"Ta sống ở đây." Nàng nhẹ giọng nói: "Có một số người vướng bận đã làm ra chuyện không tốt, cũng có một số người, có vướng bận mới làm tốt hơn. Lập thủy, rất khó sống sót, nhưng ở địa phương như Lữ Lương sơn này lâu, ngươi sẽ hiểu, càng muốn sống, lại càng không thể sợ, sợ..., Lại càng sống không được. Trước kia ta nói với ngươi, người đọc sách của các ngươi là vạn người địch, ta không làm được, ta chỉ có thể làm trăm người địch, cho dù có đôi khi nói là sư phụ ngươi, ta cũng thích được ngươi ôm như vậy, cũng muốn bên cạnh ngươi làm chút chuyện có thể, mà đây chính là chuyện ta có thể làm."
"Võ nghệ tới trình độ nhất định, hoặc là vô tình, hoặc là có tình. Ta lo lắng cho ngươi. Về mặt võ nghệ, đây ngược lại là thời điểm lợi hại nhất của ta. Người tới đây, ta không sợ hắn." Nàng mỉm cười, nhẹ giọng nói: "Cho dù là thân thích đi nữa, lần này ta cũng sẽ đánh bại hắn cho ngươi xem."
Ninh Nghị trầm mặc nửa ngày, nửa tin nửa ngờ: "Ngươi đừng gạt ta..." Sau đó lại nhỏ giọng lẩm bẩm: "Đừng thấy ngươi đánh thắng ta, dám gạt ta, dám lừa ta... Để ngươi quỳ trên giường đánh ngươi... " Hắn nói câu này, nghĩ thôi đã cảm thấy rất vui vẻ, chẳng qua trong lòng vẫn có một chút sầu lo không xóa bỏ được.
Hồng Đề mặt hơi nóng lên, ôm chặt cổ hắn, một lát sau, nhẹ giọng nói: "Nếu lừa ngươi... vậy tùy ngươi trừng phạt."
Trong lúc thẹn thùng như vậy, thật ra không giống như tông sư võ học. Trên núi xem ra hai người thực lực mạnh nhất đang ở đây thổi gió núi trong chốc lát, sau đó mới đứng dậy, mang theo thủ hạ núi.
"Vậy thì tốt rồi! Để chúng ta đi giết từng người một."
....
Thanh Mộc trại, trời chiều dần xuống, gió cuốn mây bay.
Dưới chân núi, Lữ Lương Đạo bắt đầu tập kết.
Vô số ánh mắt nhìn về phía sân khấu hỗn loạn này...