Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Chớp mắt lại là ánh chiều tà.
Phía sau thanh mộc trại, trong một khe núi bí mật, Ninh Nghị mang theo vài tên tùy tùng đi ra. Trong không khí vẫn còn tràn ngập khí tức khô ráo, hỏa diễm.
"Nhớ kỹ." Vừa rồi tra xét kỹ càng tình huống lô cao cùng thợ thủ công Lữ Lương Sơn, nhưng Ninh Nghị không đề nghị, lúc này mới thấp giọng mở miệng.
"...Lò cao nghiên cứu phương hướng không chỉ là để sản xuất đao kiếm và vũ khí tốt hơn. Mà là tiến thêm một bước tìm nguyên lý nhiệt độ cùng cách nghĩ, cởi bỏ chất lỏng trong sắt, sinh ra thiết khí mềm dẻo hơn. Mỗi một loại sắt thép đặc tính đều có thể dùng được, phải nắm giữ những đặc tính này. Phương hướng trước mắt chủ yếu là hai: đệ nhất, nhiệt độ càng cao hơn; đệ nhị nhiệt độ., Lúc Thiết Thủy Đạo vào khuôn đúc, theo đuổi tạp chất ít ỏi hơn, ít bong bóng khí hơn. Tiêu chuẩn là... Ít nhất cũng đạt tới một nửa độ dày, ít nhất phải gấp đôi số lượng hỏa dược, sau khi bắn ra... Trước lấy cái này làm mục đích, tích lũy kinh nghiệm."
Tùy tùng bên cạnh dùng bút than ghi nhớ những bản nhỏ này lên trên. Ninh Nghị suy nghĩ một chút rồi nói: "Buổi tối sẽ gọi Tần sư phụ tới đây, ta muốn cùng hắn nói chuyện."
Thợ rèn của Thanh Mộc trại, trước mắt vẫn là Lữ Lương Nhân, Ninh Nghị mới vừa tới, cho dù ngón tay vẽ chân, người ta cũng nghe không hiểu. Chỉ có mấy thợ rèn đi theo lần này, là vì ghi chép nghiên cứu phát triển đại viện hơn một năm., Có thể theo kịp suy nghĩ của Ninh Nghị. Sau khi dặn dò xong, đoàn người đi ra khe núi, phía trước là rừng cây thưa thớt cùng đường lên núi màu vàng đất. Cảnh sắc Lữ Lương Sơn khó có thể làm cho người ta có cảm giác tươi đẹp, không thể nói là non xanh nước biếc, thoạt nhìn chỉ làm cho người ta cảm thấy cằn cỗi. Cây cối tụ cư., Thạch đầu tụ cư, sói tụ cư, động vật tụ cư, người tụ cư, đều lác đác thưa thớt, từng dòng suối nhỏ xuất quỷ nhập thần trong đó vô thanh vô tức lan tràn.
Thân ảnh của Hồng Đề, đang từ sườn núi bên dưới đi lên. Cách ăn mặc đơn giản, một thân áo và váy dài màu xanh, chỉ nhìn trang phục này, cũng chính là một nữ tử nông gia bình thường. Chỉ là trong các nữ tử nông gia giống nhau., Vóc người của nàng tương đối cao gầy, tinh khí thần của võ giả cũng vượt xa người thường, vừa nhìn liền khiến người ta cảm thấy bộ pháp của thân ảnh này có sức sống làm cho người ta vui vẻ, hơn nữa trên cổ kiếm ở tay trái cầm liền là một nữ hiệp mộc mạc nhưng lại khiến người ta động tâm.
Ánh nắng chiều chiếu qua bên Ninh Nghị, trên sườn núi đá vụn cùng nữ tử nằm giữa cỏ dại chợt ngừng một chút, tay trái cầm kiếm giơ lên trán, híp mắt nhìn lại bên này, tựa hồ lộ ra nụ cười. Ninh Nghị cũng mỉm cười, nghiêng đầu nói với người bên cạnh: "Các ngươi đi thôi." Sau đó hướng về phía Hồng Đề nghênh đón.
"Xem xong những bếp lò kia rồi?" Đi tới trước người Ninh Nghị, đặt câu hỏi đỏ.
"Ừm, đã xem xong."
"Ta cũng không hiểu những điều này, tìm chút thủ thiết tới, để cho bọn họ trêu đùa cái này. Cách nhau nhiều năm, ta dọa bọn họ một hồi, làm ra bộ dáng muốn giết bọn họ. Hiện tại đao thương đánh rất không tồi, rất hữu dụng, cũng không biết có hợp ý của ngươi hay không."
"Bọn họ cơ bản rất quen thuộc, những người còn lại, ta cũng phải chậm rãi tìm hiểu." Ninh Nghị cười, cầm lấy tay đỏ lên, hai người kề vai sát cánh đi về phía trước: "Ngươi thấy người xong rồi, cảm thấy thế nào?"
"Theo như ngươi nói, không có tỏ thái độ, nhưng bọn họ nói rất tốt, Lương gia gia chỉ để ta tới hỏi cách nhìn của ngươi thôi." Cô gái giơ tay cầm kiếm, vuốt vuốt mái tóc. Ninh Nghị nhìn nụ cười trong trẻo của nàng, cũng mỉm cười. Nữ tử có thể làm trại chủ lâu như vậy ở Thanh Mộc trại, cũng không thể hoàn toàn là công lao của Lương Túc phu được, thật ra bản thân nàng cũng có cách nhìn nhận, chỉ là trước mắt không nói mà thôi, vì vậy liền hỏi: "Ngươi cảm thấy thế nào?"
"Ta không muốn đàm phán với viên ngoại kia." Hồng Đề nói, "Sự tình hắn nói đều rất tốt, làm thế nào lợi dụng chiêu an chiếu, đi quan hệ vị đại nhân nào, sau khi chuyện thành, trên lộ tuyến làm sao chiếu theo., Bên ngoài Lữ Lương Sơn, bọn họ có bao nhiêu người. Một năm chúng ta có thể kiếm được bao nhiêu tiền, hắn có thể cho Lữ Lương bao nhiêu đồ vật. Nghe cũng tốt, nếu là trước kia, ta rất muốn. Bất quá chúng ta bên này không có biện pháp bảo đảm hắn nhất định sẽ làm như vậy. Giống như trong lời nói kia, cùng nhau... Sau lưng bọn họ chính là Tề gia, ta bỗng nhiên nghĩ đến..."
"Tề Đại không phải ngẫu nhiên." Ninh Nghị cười nói: "Không sai, thế lực Tề gia ở phía nam Lữ Lương Sơn, nếu nói buôn bán thì thế lực của bọn họ là lớn nhất. Nhưng nếu thực sự hợp tác với bọn họ, kết quả là hắn không cho lợi ích gì thì đều phải xem tâm tình của hắn. Không cần phải bàn nữa."
"Nhưng nếu làm như vậy, hắn có thể sẽ cản trở chúng ta ở ngoài núi, dù sao thế lực của bọn họ cũng rất lớn." Hồng Đề nhíu mày, "Còn có Võ Thắng Quân và Đổng Bàng Nhi nữa, theo lời bọn họ nói, gia tăng quân đội, thì đã có chỗ dựa vững chắc rồi.", Đối với người mình, bọn họ sẽ rất chiếu cố. Nhưng nếu như không phải là người mình, sợ rằng bọn họ cũng sẽ làm hỏng. Ngoài ra còn có một số người thái độ rất tốt, bọn họ có thể chiêu an chiếu giúp đỡ, đồ cũng không nhiều. Còn có Hổ Vương bên kia, vị lâu cô nương kia, ta cảm thấy nàng rất có kiến thức..."
Hai người một đường đi dọc theo sơn đạo uốn lượn đi vào rừng cây nhỏ phía trước, ánh mặt trời liền từ khe hở tán cây rơi xuống. Chỉ có hai người ở nơi, trong rừng lộ ra yên tĩnh mà ấm áp. Ninh Nghị vừa đi vừa nói chuyện với nàng.
"Có một số việc xem khái niệm, có một số việc phải xem từ đầu tới đuôi. Từ đầu đến cuối, trại gỗ xanh đã mở cửa làm ăn, nếu như bọn họ có hứng thú, kỳ thật đều có thể tới. Muốn ăn một mình, muốn xé rách mặt mũi, quả thật là vậy., Bên nào cũng có năng lực này, nhưng mà chuyện ăn mảnh thì ở cửa nhà mình còn dễ nói, thế lực làm ăn với Tề gia không tới một trăm cũng phải một trăm, ai cũng trở mặt với nhau, bọn họ có bao nhiêu mặt mũi để xé xác. Quân đội cũng vậy., Điền Hổ bên kia cũng như vậy. Đương nhiên, không loại trừ khả năng bọn họ thẹn quá hóa giận, bất quá trước đó, chỉ cần có thể nói rõ ràng, người mua mua tùy tiện liền xé rách khuôn mặt, còn không nhiều lắm. Ngược lại ngươi nói đến Điền Hổ, bọn họ nói cái gì, đại khái ta cũng có thể đoán được..."
"Vị lâu cô nương kia, lập Hằng là người mà cô biết đúng không?" Hồng Đề nói.
"Lúc Hàng Châu ngươi cũng biết đấy, cha nàng đều chết trong tay ta. Sau đó loạn cục như vậy, ta còn tưởng rằng nàng đã chết trên đường chạy nạn. Bây giờ nghĩ lại, chuyện con tuấn mã nhỏ vang lên chắc cũng là do nàng mà ra."
"Nàng ta rất lợi hại." Hồng Đề nhẹ gật đầu, nhớ lại tình cảnh lúc buổi chiều ở đại đường Thanh Mộc trại, nàng kia ở trước mặt nàng chậm rãi nói chuyện, từ thời cơ song phương hợp tác, thuận lợi, đến tín nhiệm lẫn nhau cơ sở., Còn có Hổ Vương sẽ không can thiệp vào việc vận hành hạch tâm của Thanh Mộc trại, thậm chí kế hoạch làm ăn sau này, tài nguyên mà Hổ Vương bên kia hiện tại nắm giữ vân vân...Lúc ấy, hai tên nam tử tên Ngọc Lân và Điền Thực ở đây cơ hồ đều bị nàng che giấu, nếu là nơi dễ tìm, không có Ninh Nghị ở đây, nàng sẽ cẩn thận cân nhắc lại ý kiến của đối phương.
Đương nhiên, trước mắt chính là một chuyện khác: "Trừ việc muốn thuyết phục ta trước mặt, nghe người ta nói, nàng đồng thời còn hoạt động dưới chân núi, xâu chuỗi với đám người loạn sơn vương, cầu hắc khô khổ, nếu như sự tình không thành, có thể sẽ phải ép lên núi. Nàng là một nữ tử, có thể làm được như vậy, thật sự là ghê gớm. Có cần không cho người đi bắt nàng..."
Hồng Đề không nói tiếp nữa, Ninh Nghị ngược lại nở nụ cười: "Như ta nói, có một số việc được quyết định bởi khái niệm, có một số việc được quyết định bởi trình độ. Chuyện nếu không thành, tìm người ép ngươi hợp tác, hoặc giống như Đổng Bàng Nhi, phái một cao thủ tới khiêu chiến ngươi đều coi như là một ý tưởng hay. Nhưng mà... tuỳ tiện nàng ta đi., Muốn làm gì, không cần để ý tới nàng... giữa ta và nàng, không có thù hận không thể không giết chết, năm đó ở Hàng Châu, nàng đã quản việc buôn bán trong nhà, có năng lực, nhưng tóm lại vẫn có chút ngây thơ. Tới bây giờ có thể làm được tới mức này, chắc hẳn đoạn đường này cũng không dễ dàng gì."
Ninh Nghị thở dài, sau đó nhớ lại những chuyện trong quá khứ, cười nói: "Thật ra năm xưa nàng ở Hàng Châu chiêu đãi ta và đàn nhi đi chơi nên rất nhiệt tình. Chỉ có điều sau này gặp chiến loạn, những người trong nhà nàng đầu óc có vấn đề... vì duyên phận mà thôi. Rất nhiều chuyện đều như vậy, cũng không cần gặp ai giết một người."
"Ngươi giết phụ huynh nàng, bây giờ lại nói như vậy." Hồng Đề nghiêng đầu nhìn hắn: "Cũng không biết nàng nghe xong tâm tình như thế nào."
"Lúc đó ta có thể thế nào? Bây giờ nàng có thể làm gì? Nếu đã không giải quyết được, thì không cần phải suy nghĩ nhiều."
Nói xong, Ninh Nghị cười, nghiêng đầu về phía Hồng Đề sang bên kia. Trong Lâm Dã không có ai khác, hai người chạm môi nhau, sau đó hồng Đề sắc mặt hơi nóng cũng ôm lấy Ninh Nghị, đem cái trán chôn ở cổ của gã. Nàng là nữ tử trong núi, đã có ý với Ninh Nghị., Thật ra cũng không có khó chịu như vậy. Nắm tay, ôm hôn, hôn mê, nàng hiểu không nhiều, nhưng phát ra cảm giác vui sướng từ nội tâm cùng người yêu, về phần Ninh Nghị muốn làm gì với nàng, nàng cũng chỉ là cao hứng và thỏa mãn mà thôi.
Nói vài chuyện vụn vặt trong rừng, sau đó lại đi tới bìa rừng, ngồi xuống nhìn cảnh tượng bên dưới. Hồng Đề ở trong núi đã quen, tìm được một ổ thỏ: Cô chạy tới bãi cỏ dại chồng chất trong loạn thạch., Từ bên trong lôi ra một con thỏ cái to béo, trên người cũng dính bùn đất và cỏ cây, thoạt nhìn không có hình tượng võ công cao thủ như vậy. Chỉ là dưới ánh chiều tà, hắn nắm lấy lỗ tai thỏ đưa cho Ninh Nghị xem, khiến cho Ninh Nghị cảm thấy đặc biệt ấm áp.
Trong đống loạn thạch còn có mấy con thỏ nhỏ, Hồng Đề không bắt, chỉ ôm con thỏ lớn ngồi cùng Ninh Nghị trong rừng, đứng dậy muốn đi. Nàng suy nghĩ một chút, thả con thỏ lớn trong tay xuống.
"Ngươi đừng có bị bắt được nữa." Nàng ngồi xổm xuống nói thế.
Ninh Nghị đứng bên cạnh nhìn.
Hai người cùng nhau trở về sơn trại ăn cơm tối, ban đêm Ninh Nghị ở cùng với bọn họ, hắn ở phòng trọ, chỗ ở của Hồng Đề lại cách xa hắn hai gian phòng. Buổi tối trong sân đèn sáng lên, Ninh Nghị tìm người đến nghị sự, mấy tỷ muội ở cùng với cô nàng xử lý đủ loại việc vặt, thỉnh thoảng lại đi qua dưới mái hiên.
Lần này sau khi dẫn đầu lĩnh thợ rèn họ Tần đi khỏi, Hồng tới gõ cửa, chính là bưng nước ấm cùng khăn mặt tới. Nàng đối với ngoài nghiêm khắc, cuộc sống riêng tư cũng không muốn hưởng thụ hưởng thụ, ngoại trừ cần thiết, hầu hết các trợ thủ thị nữ trong trại, tuyệt đại bộ phận sự tình trong cuộc sống cá nhân., Nàng đều tự mình động thủ. Có đôi khi rảnh rỗi, còn giúp nữ tử trong viện chọn rau, xuống bếp. Lúc này lại mang nước rửa mặt cho Ninh Nghị, cũng là chuyện vô cùng tự nhiên. Đương nhiên, toàn bộ sơn trại đã từng được đãi ngộ như thế này, ngoại trừ Ninh Nghị, đoán chừng cũng chỉ có Lương Xuyên phu mà thôi.
Trong ngọn đèn dầu của Hinh Hoàng, hai người giống như hai cô bé trong núi bình thường, ngồi trong phòng, vui vẻ trò chuyện trong chốc lát...
Lương Bản phu đứng bên dưới mái hiên nhìn một chút, sau đó lại đi vào...
Dưới màn trời đen kịt, tiểu viện nho nhỏ...
Thân thể trần trụi...
"Vị Huyết Bồ Tát của Thanh Mộc trại này thoạt nhìn không muốn bàn chuyện với chúng ta!" Cũng giống như vậy, trong phòng, nói với Ngọc Lân.
"Thoạt nhìn cô ấy không muốn nói chuyện với ai." Bên cạnh bàn cách đó không xa, Lâu Thư Uyển nâng cằm, ánh mắt không biết đang nhìn về phía nào, chỉ là biểu cảm vẫn ung dung, lời nói cũng có vẻ nhàn nhã. "Nhưng ta nhìn ra được, thật ra lời nói của ta, cô ấy có chút động tâm."
"Lâu cô nương ngươi cảm thấy, cô ta là muốn đợi giá mà mua sao?" Cầm lấy một chén trà uống một ngụm, hỏi Ngọc Lân.
"Có khả năng mà thôi, nhưng cũng không quá giống." Lâu Thư Uyển nói: "Đợi giá mà bán là đúng, nhưng nàng đã gạt chúng ta lâu như vậy, theo lý thuyết, hôm nay nguyện ý gặp chúng ta, nên có một chủ ý rồi, bây giờ nhìn lại, vị Huyết Bồ Tát này kỳ thật rất cường thế, nàng ta không muốn hợp tác với ai, không muốn bám theo, chỉ muốn làm ăn như trước kia mà thôi... Dường như nhìn không ra a..."
Lâu Thư Uyển lẩm bẩm một câu, lại nói: "Vu tướng quân, tam thái tử, các ngươi nói xem, nàng thật sự là Huyết Bồ Tát sao. Nàng là một nữ nhân trẻ tuổi như vậy, làm sao sáng tạo ra loại cục diện này. Hôm nay ta thấy nàng, cảm thấy nàng rất lợi hại, nhưng thật không nghĩ tới..."
"Chính là nàng ấy." Vu Ngọc Lân nói: "Lâu cô nương là nữ tử, lại không biết võ nghệ, cảm giác không ra. Ta và Tam thái tử, cũng có thể mơ hồ cảm giác được. Chỉ là tu vi của nàng quá cao, đã gần phản phác quy chân, hoặc là bản thân đã không còn sát tâm, cho nên lâu cô nương mới không nhìn ra."
"Không có sát tâm cũng có thể giết người?" Lâu Thư Uyển hiếu kỳ hỏi.
Vu Ngọc Lân suy nghĩ một chút: "Đối với người bình thường mà nói, chỉ là xem nhẹ mà thôi, mọi việc tùy tâm mà làm, cũng không mâu thuẫn hoang mang, cũng chính là như vậy."
Lâu Thư Uyển rủ mắt xuống suy nghĩ một hồi, sau đó nói: "Ta rất tò mò chính là, hôm nay vì sao Chúc Bưu kia khiêu chiến Sa Vạn Thạch, đánh bại Sa Vạn Thạch hắn liền có thể khiêu chiến Huyết Bồ Tát sao? Mặt khác, hôm nay bên kia họ Trữ rốt cuộc đã làm gì..."
Nàng rất quan tâm, đoạn cuối gần như là thì thào tự nói, Vu Ngọc Lân nhíu nhíu mày, nhìn Điền Thực đang xuất thần không tham dự thảo luận bên cạnh, một lát sau mới mở miệng nói: "Không có khả năng, võ nghệ của Chúc Bưu kia tuyệt đối không thể khiêu chiến được Huyết Bồ Tát. Nếu muốn khiêu chiến, chỉ sợ cũng phải đích thân tâm ma ra tay."
"Không thể nào..." Lâu Thư Uyển thấp giọng nói, chung quy rất khó tiếp thu võ nghệ Ninh Nghị cao tới mức này, sau đó nói: "Vậy bất kể thế nào, vẫn phải làm. Vu tướng quân, ta thấy vị Huyết Bồ Tát kia đối với đề nghị của ta là động tâm, càng nhiều trù mã hơn, tại ngươi và Tam thái tử. Ngày mai ngươi và Tam thái tử sẽ tiếp tục tới bái kiến nàng. Tóm lại, đi quan hệ tốt, cho dù tán gẫu cũng không có việc gì, tam thái tử, tiếp theo trông cậy vào ngươi."
Hôm nay lên núi, Lâu Thư Uyển bày ra toàn là lợi ích, về phần quan hệ thông gia, luôn muốn nhìn phản ứng sau đó mới nói ra. Dù sao gặp mặt chính là người trong cuộc., Không thể nói thẳng: "Hổ vương chúng ta muốn quan hệ thông gia, mời ngươi gả cho Tam thái tử chúng ta." Đối phương là nữ tử, đến lúc đó nếu thẹn quá hóa giận, thật sự là gà bay trứng gà. Điền Thực tự thấy đối phương sau đó cảm xúc có chút không đúng, lúc này từ trong ngẩng đầu lên, lời nói đặc biệt dương cương.
"Không thành vấn đề, ta biết phải làm thế nào." Sau đó bổ sung thêm một câu: "Lâu quân sư, ngươi cũng rất lợi hại, bây giờ ta mới bội phục ngươi."
Lâu Thư Uyển mê người cười nói: "Nếu cần thiết, ta cũng sẽ đi gặp nàng. Nhưng chủ yếu nhất, ta còn phải liên lạc với bọn Tam Lang, chuyện nếu không thành, cái bánh này chúng ta gọi thêm người đến phân chia. Tam thái tử, nàng chung quy vẫn là nữ nhân, một người có mạnh cũng sẽ muốn dựa vào, ngươi cố thêm chút nữa."
Điền Thực cười lộ ra hàm răng.
Khi Ngọc Lân và Điền Thực cáo từ, Lâu Thư Uyển đứng dậy tiễn bọn họ ra tới cửa, hai tay nàng chắp trước người, cười nhìn hai người trở về gian phòng của mình, ánh mắt mới hướng về bóng tối phía xa xa nhìn tới. Mặc dù bên kia đã có động tác, nhưng nàng vẫn không đoán được trong hồ lô Ninh Nghị có bán thuốc gì.
Vài ngày sau đó, Điền Thực bắt đầu thường xuyên bái phỏng Huyết Bồ Tát, Lâu Thư Uyển thì không ngừng gặp từng đội nhân mã trên đỉnh núi, thúc đẩy Lữ Lương Đạo bên ngoài Thanh Mộc trại liên hợp lại. Trong suy nghĩ của nàng, sự tình làm được một nửa, nên có người nhúng tay vào, ít nhất bên Ninh Nghị cũng có người nhúng tay vào., Hẳn là cảm thấy hành động của mình nên tiến hành ngăn cản. Nàng cũng dự đoán đủ loại phiền phức, chuẩn bị đủ loại đối sách. Thậm chí nàng còn tưởng tượng ra Ninh Nghị phái người tới giết mình. Nàng là một nữ tử yếu ớt, đây là phương pháp phá cục đơn giản nhất.
Thế cho nên buổi tối ba ngày sau, nàng từ trên giường giật mình tỉnh lại, bỗng dưng dựa vào vách tường ngồi trên giường, nhìn ánh trăng chiếu vào bên ngoài cửa sổ, thất thần gần một canh giờ. Nàng mơ hồ có ảo giác, người mà Ninh Nghị phái tới giết nàng sẽ đi vào từ ngoài cửa sổ, hoặc là bản thân Ninh Nghị...
Nhưng người giết cô luôn không tới.
Ba ngày sau, thanh thế bên ngoài Thanh Mộc trại càng ngày càng náo nhiệt, các loại xúc tu của các thế lực cũng đã kéo dài tới quy mô lớn, "Phong Sơn Vương" Trần Chấn Hải, "Hắc Khô Vương" Tam Lang Lang., Phương Nghĩa Dương huynh đệ và đám đại phú hào Lữ Lương Sơn, dưới sự vận hành của Lâu Thư Uyển cùng du thuyết, phần lớn đều cảm nhận được gấp gáp và nguy cơ. Dưới bầu không khí như vậy, mấy lực lượng còn lại của Lữ Lương Sơn đều đã bị kinh động, bắt đầu liên hệ với những người này.
Mà đang lúc náo nhiệt này, nơi nào đó trong lòng Lâu Thư Uyển lại trở nên đặc biệt yên tĩnh, nàng tùy thời cảm thấy có chuyện phát sinh, nhưng lại ẩn ẩn cảm giác được, đối phương có phải hay không căn bản không chú ý tới động tác của nàng... Bởi vì trong tất cả mọi người ứng đối, chỉ có người trong viện tử kia, cả ngày luyện võ đi dạo ánh mặt trời, căn bản không thấy bất kỳ động tác gì, mà Ninh Nghị... Vẫn chưa từng xuất hiện trong tầm mắt của nàng...
Theo đám người trên đỉnh núi Lữ Lương Sơn bắt đầu xuất động, đi tới trại gỗ xanh. Mưa núi sắp tới, nàng căn bản không nghĩ ra, đối phương muốn trừ bỏ đại loạn này như thế nào, từ đó thu được lợi ích mình muốn ở trong đó...
【 Tiểu thuyết vận hành nhiều năm, so sánh với Truy Thư Thần Khí phiên bản xinh đẹp, sách lão trùng đều đang dùng hoán nguyên dịch vụ, dung nhan mê man. 】