Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Trong phòng, Hồng Đề nắm lấy tay Phúc Đoan Vân, tỷ muội thấp giọng nói chuyện, rất nhiều lúc, đều nói ra vấn đề "Tướng công". Hồng Đề cũng không phủ nhận, thuận theo lời của nàng đáp ứng.
Qua một lúc, Ninh Nghị mang theo một con gà nướng đã nướng xong từ gian phòng bên cạnh ra, ngoài gọi là Hoa Kê, lần này tới Lữ Lương, trong bao của hắn còn có mấy cái hũ, hắn cũng lấy ra làm bữa tối. Ba người -- hai người quần áo bình thường, một người trên người còn tỏa ra mùi hôi, cứ như vậy ngồi trước bàn ăn.
Trong đề tài trước bàn ăn, Ninh Nghị phát hiện, vị Phúc Đoan Vân này ở một phương diện nào đó tư duy vẫn bình thường, thí dụ như nàng đối với Ninh Nghị vừa mới nói "hắn và Hồng Đề thành thân" thì sẽ không quên., Nhưng tình huống thôn trang của nàng và thôn dân trước mắt, cũng đã không rõ ràng. Nàng còn có thể nói ra chuyện xảy ra mỗi nhà mỗi hộ "Ngày hôm qua", tựa hồ đến ngày hôm nay, mọi người cũng bởi vì một ít chuyện ra ngoài họp cửa, ngẫu nhiên cũng sẽ nói về chuyện bà bà bà gọi nàng làm chuyện gì...
Đối với dị trạng trên thân thể mình, bất luận là mắt mù hay là răng không còn, hoặc là bởi vì dính vào trên người dẫn đến dơ bẩn cùng hôi thối, nàng đều không phát giác. Chỉ có cảm giác trên sinh lý không lừa được người, nàng rõ ràng rất đói bụng., Đồ ăn rất nhanh, có đôi khi nghẹn họng, cô lúng túng cười cười với hai người, sau đó nói chuyện với Ninh Nghị và Hồng Đề. Lại hỏi xem đây là đồ tốt gì, Ninh Nghị và Hồng Đề đã nói là Giang Trữ mang tới.
Mãi cho đến khi ăn xong, mặt trời còn chưa xuống núi, Phúc Vân cùng bọn họ tán gẫu một trận tình huống trong thôn, cáo từ trở về, trước khi đi nắm tay hồng đề, thao thao bất tuyệt dặn dò nàng một số việc, tỷ như bảo tân cô gia không bị ủy khuất, trong nhà nếu không có vật gì, liền đến nhà nàng đi lấy. Hai người đưa mắt đi đến một gian phòng ở thôn kia.
Bởi vì lúc trước không có nhìn kỹ, hôm nay mới phát hiện, cả thôn chỉ có gian phòng xa xa kia là tốt, tựa hồ trong mấy năm qua còn có tu bổ tốt. Hồng Đề lĩnh hắn đi qua nhìn thoáng qua, đồ vật trong phòng đều có chút ô uế, nhưng nhìn lại trải qua nhất định sửa sang lại, cái giường rách nát cũng chỉnh tề, đại khái là hồng đề mới làm, bên giường đặt một cái túi đựng lương khô, cũng là hồng đề.
"Nàng ở một mình." Hồng nhắc nhở.
Ninh Nghị nhẹ gật đầu, nắm chặt tay của nàng.
Bởi vì chuyện này, tâm tình của Hồng Đề cũng không cao, hai người lúc đi ra thôn trang, nhìn thấy ở phía xa bên bìa rừng, dưới sườn núi, Đoan Vân cũng đi tới biên giới thôn, nhìn về phía đông.
Sau đó nàng ngồi đó, dường như đang chờ người nào đó trở về.
"Đoan Vân tỷ chỉ lớn hơn ta bốn tuổi." Hít một hơi, Hồng Đề nói một câu, cười cười, nhưng sau đó nàng cũng phát hiện cảm xúc cười chưa chắc thích hợp với nơi này. "Đằng Hằng hẳn là ngươi đoán được, tướng công của nàng và bà bà đều đã chết. Tướng công là chết trước tiên., Năm đó làm đói đói hoang, khắp nơi cướp lương thực, đánh tới đánh lui, tướng công của nàng là vì bảo hộ thôn làng chết, trước khi chết bảo nàng chăm sóc tốt lão nương trong nhà, nhưng lúc đó ta và sư phụ từ bên ngoài trở về, nàng kỳ thật đã điên rồi."
"Ừm." Ninh Nghị thấp giọng đáp.
Hồng Đề dừng lại một lúc lâu: "Sau khi nàng điên rồi, vẫn rất hiếu kính bà bà trong nhà, trồng trọt, làm việc, giặt quần áo nấu cơm, hầu hạ lão nhân, khi đó nàng còn biết tự chăm sóc bản thân, chỉ cảm thấy... Tướng công là đi Kính Dương, chỉ một ngày trước đi ra ngoài, có đôi khi nghĩ lại,, Chúng ta cảm thấy nàng như vậy kỳ thật cũng tốt...Sau đó trong hai năm đó, đã xảy ra rất nhiều chuyện, thôn không thể thủ vững được. Về sau, mọi người quay lại Thanh Mộc trại, sư phụ cũng đã chết, Đoan Vân tỷ và bà bà. Ta vẫn luôn cho rằng bọn họ đã chết trong những đại loạn kia, mãi cho đến mấy năm sau ta mới trở về, phát hiện một mình nàng ở lại đây... "
"Làm sao... Không mang nàng về trại?"
"Không mang về được." Hồng Đề khép hai chân ngồi xuống bãi cỏ bên kia, nhìn bóng người bên kia: "Mang về liền phát tác, náo loạn giống như là sắp chết, dùng đầu đâm vào cây cột, cắn đầu lưỡi chính mình. Nàng vẫn nhớ rõ nơi này, nói tướng công và bà bà đi ra ngoài., Để nàng chờ bọn họ trở về, nàng chỉ có thể ở nơi này. Kỳ thật... Đoan Vân tỷ trước kia rất xinh đẹp, lúc sơn phỉ tới, bà bà đã chết, không có chết, sau đó những người kia làm gì với nàng, ta cũng muốn đạt được. Sau đó nàng biến thành bộ dáng này... sau đó biến thành bộ dáng này..."
Hồng Đề híp mắt, ánh mắt trở nên sắc bén: "Nàng ta vẫn sẽ làm rất nhiều chuyện! Làm việc nhà, giặt quần áo, trồng trọt, kỳ thực đều biết, nàng ở bên kia trồng một khối rất nhỏ, còn có thu hoạch. Loại hình dáng này là nàng ta cố ý. Nàng ta quên rất nhiều chuyện, quên đi rất nhiều chuyện., Thế nhưng nàng vẫn theo bản năng nhớ rõ những điều này, bởi vì những tên sơn phỉ kia sẽ không đụng đến nàng... Thỉnh thoảng nàng ta mới trồng được một nửa mảnh đất kia, lại bị đám người gần đó chà đạp. Nàng ta trồng thêm cái mới, có đôi khi ta đến đây nhìn, tặng cho nàng chút đồ ăn., Nếu có người hủy đi đất, ta sẽ đi xung quanh tìm người, có lúc tìm được, có lúc không tìm được... Có một lần ta tới chậm một chút, một nhóm người đi ngang qua bên này cướp đi từng chút đồ ăn trong nhà của nàng, trong đất lại không thu hoạch được gì, Đoan Vân tỷ đã đói bụng đến bốn năm ngày, ta cũng không biết vì sao khi đó nàng còn sống..."
"..." Ninh Nghị nhìn nữ nhân điên dưới ánh chiều tà phía xa kia.
"Cũng có chuyện tốt... Mấy năm trước, đại khái ba bốn năm trước, qua bên này có một tên hán tử què muốn dàn xếp, Đoan Vân tỷ là một tên điên, nhưng hình như là... coi trọng nàng. Ở trong thôn, hắn vẫn rất chiếu cố Đoan Vân tỷ, ta lén nhìn trộm một đoạn thời gian. Nhưng Đoan Vân tỷ nhận ra hắn, bình thường nói chuyện với hắn, nói chuyện với hắn., Đều rất tốt, hán tử què kia muốn lên giường nàng, nàng không cho, cách mỗi một đoạn thời gian, người què kia nhịn không được, liền dùng mạnh với nàng, Đoan Vân tỷ tựa như đã chết... Đến ngày hôm sau liền quên chuyện này đi, cũng chào hỏi như vậy. Thật ra ta cảm thấy, có người chiếu cố nàng cũng không tệ lắm... "
Ninh Nghị gần như không muốn hỏi, nhưng vẫn thấp giọng hỏi một câu: "Người què kia đâu?"
"Bọn họ đã cùng nhau hai năm rồi." Hồng Đề bình tĩnh nói: "Về sau có một ngày ta đi qua, người què đã bị giết, một người... một tên chạy thoát từ Liêu quốc tạm thời ở nơi này, khả năng đã qua mấy ngày, khi đó Đoan Vân tỷ còn không có vẻ già như vậy, ta nhìn thấy... Ta thấy hắn kéo Đoan Vân tỷ đến bên suối., Muốn rửa sạch nàng, Đoan Vân tỷ vẫn luôn giãy dụa, nàng trói Đoan Vân tỷ lại, đầu của Đoan Vân tỷ liền đụng vào mặt đất, răng sớm đã vỡ nát, con mắt cũng bị đâm mù... Thật ra lúc người què kia dùng sức mạnh với nàng, nàng chưa từng làm như vậy..."
Nàng không tiếp tục nói chuyện này nữa, cũng không nói kết cục của tên kia. Chỉ là qua một lát, mới thở dài một hơi: "Nhưng ta chỉ có thể ngẫu nhiên tới bên này một lần, tặng ít đồ... Bên này rất loạn., Đã không còn thích hợp làm điểm dừng chân nữa rồi, nếu như phái người tới chiếu cố cho Đoan Vân tỷ, có thể sẽ vì Đoan Vân tỷ mà chết những người khác. Đoan Vân tỷ tỷ... hẳn là sống không được bao lâu nữa rồi..., Ta thật sự không biết mình có hi vọng thấy nàng chết hay không nữa, vẫn cứ tiếp tục như vậy còn sống. Thật ra nếu chúng ta nhìn nàng, có lẽ sẽ cảm thấy nàng rất đáng thương, nhưng ai biết được hiện tại nàng vui vẻ hơn lúc tỉnh táo nhiều hay không. Mặc kệ chuyện khó khăn thế nào, ngày thứ hai nàng cũng quên mất..."
"Lập Hằng..." Cô cười cười, nói với Ninh Nghị bên cạnh: "Ta không muốn nói với ngươi những chuyện này, Lữ Lương Sơn là như vậy, ngươi cũng biết rồi, nhưng ta không muốn nói quá nhiều những chuyện này, biết quá nhiều sẽ không vui. Hơn nữa... ngươi sẽ... Ừm..."
Nàng cân nhắc một chút, không nói ra những lời tiếp theo, một lát sau mới nói: "Kỳ thật ta lớn lên ở đây, người trong núi sống lại như vậy, chuyện gì cũng thấy quen rồi, không có gì..." Nàng nói, "Ninh Lập Hằng, ta dạy ngươi võ công, là sư phụ của ngươi, lúc này ngươi coi ta là sư phụ ngươi, được chưa?"
Lúc nói những lời này, sắc mặt của nàng cũng hơi trở nên nghiêm túc hẳn lên. Lúc đầu Ninh Nghị mới gặp nàng, nàng đã có nhiều sự nghiêm túc và băng lãnh như vậy, nhưng sau khi từ từ tiếp xúc, nàng liền trở nên ấm áp, cho dù trở nên nghiêm nghị, cũng khó có mấy phần giá trị. Chỉ có vào lúc này, Ninh Nghị mới được nhìn thấy Lục Hồng Đề trong tiểu viện dường như còn có cảnh giác, nàng ôm kiếm của mình ngồi ở nơi xa, nhìn về phía xa.
Nhưng mà, nàng cũng không phải là chân chính kháng cự Ninh Nghị. Nhiều năm ở trong núi, mọi người đều đến như vậy, nàng cũng thật sự là... chuyện gì cũng đã quen, cái loại quen nhìn cực kỳ vặn vẹo này., Lại thật sự cực kỳ bình thường, làm cho người ta sinh ra cảm giác không hợp nhau. Vẻ lạnh lẽo trên mặt nàng thậm chí ngay cả kiêu ngạo cũng không giống, không phải bi thương, lại không phải kiên cường, không muốn cự tuyệt, nhưng lại không cách nào thân thiết. Chỉ có thời khắc này, nàng thật có chút giống một nữ tử vụng về trong núi...
【 Vấn đề cập đến sự chậm chạp của tiết mục mới, có thể thay đổi căn nguyên cuối cùng cũng có cách giải quyết, tại đây bỗng dưng ô ô ô. Dịch nguyên ô ô ô ô, đồng thời xem nhiều trang giấy mới nhất. 】
....
"Ừ." Ninh Nghị khẽ gật đầu: "Ngươi là sư phụ." Nói xong y đưa tay ra.
....
"Ta là sư phụ ngươi a..."
Hồng Đề nhắm mắt lại nhẹ giọng nói một câu, nhưng hai tay vẫn ôm chặt lấy nàng, để nàng tựa sát vào trong lòng.
"Ừm, ngươi là sư phụ." Hắn lặp lại như thế.
"Ài..." Nữ sư phụ ôm cổ kiếm khẽ thở dài, trên mặt vẫn bảo vệ vẻ lạnh như băng nhưng không thể thoát khỏi cái ôm của hắn. Cứ như vậy để mặc Ninh Nghị ôm trên bãi cỏ, qua một hồi lâu, lẳng lặng như ngủ thiếp đi.
....
"Trở về làm việc đi." Qua hồi lâu, Ninh Nghị mới nói.
"Hả?"
"Nên nhìn cũng thấy, tuy... đây quả thật không phải thứ ta muốn thấy, nhưng có thể nhìn thấy, là chuyện tốt. Sau này nhìn thấy, cũng nên trở về làm việc thôi." Hắn thở dài.
Qua một hồi, khi Ninh Nghị và Hồng Đề cưỡi ngựa rời đi, bóng người trên sườn núi kia đứng dậy phất tay với bọn họ. Động tác phất tay kia thoạt nhìn lại bình thường như vậy, dường như chưa từng trải qua bất cứ vận rủi gì.
Bọn họ nắm tay, ngựa chậm rãi đi trên sườn núi.
Trời chiều đã ngả về tây, Lữ Lương Sơn dưới ánh chiều tà như vậy cũng trở nên ôn nhu mà tráng lệ.
Mà tiến về phía trước một bước, sẽ là thiết mã kim qua, cùng đầy rẫy hùng quan.
Ngày hôm đó, là mùa hè mười hai năm Cảnh Hàn, mười chín tháng tư. Trong thời gian tầm thường, nhìn thấy người và sự việc rất bắt mắt...
Thân thể trần trụi...
Khi dậy sáng sớm, đã cảm thấy gió thổi rất thoải mái, gió thổi qua có chút thoải mái, sau khi ta đi châm nước tắm rửa quần áo, trong thôn có chút quạnh quẽ, nguyên nhân gần đây tụ tập, rất nhiều người đều đi ra ngoài. Ta nghe thấy con chó của Phì Hưng gia kêu réo, con chó điên kia luôn kêu loạn, sớm muộn gì ta cũng ném đá đánh què nó, có điều ta cầm đá đợi ở cửa đã lâu, lại không biết con chó chạy đi đâu.
Buổi sáng, Thuận Nghĩa thúc đến cửa, mượn cái bào trong nhà của ta, có thể là trong nhà đang đóng cửa. Ta không muốn nói chuyện với hắn, hắn là một cái miệng lớn, người hơn bốn mươi tuổi cả ngày nói linh tinh với lão bà trong thôn, ta thành thân, bọn họ làm ta cười đến khóc., Bất quá có thành tựu nói hắn là người tốt. Được rồi, qua một thời gian nữa ta hẳn là cũng có thể giống những nữ nhân kia ở bên ngoài nói linh tinh rồi. Ta ở nhà tìm được cái bào, cho thuận nghĩa thúc, hắn đi, lần này không nói gì, còn tốt, bằng không không biết làm sao trả lời.
Lúc xế chiều, có một chuyện tốt, đỏ đề nghị trở lại, hình như nàng học nghệ từ sư phụ nhỉ, có đôi khi trở về, lần này trở về, không ngờ cũng mang tướng công tới. Tướng công nàng là Giang Trữ, mang theo rất nhiều thứ tốt, mang theo., Đáng tiếc tất cả mọi người đều đi ra ngoài, nàng muốn đi cửa cũng không được mấy nhà, ta nói cho nàng biết có thành tựu cùng bà bà đều đi Mang Dương, những người khác đi chợp mắt, có thể ngày mai nàng sẽ trở lại, liền có thể nhìn thấy rồi, có thành tựu cùng bà bà nhìn thấy tướng công của nàng, cũng sẽ rất vui vẻ. Ta còn nhớ rõ lúc nhỏ chúng ta cùng nhau đói bụng cơ mà.
Ăn cơm xong, ta đến cửa thôn tiễn bọn họ, mặt trời buổi tối cũng rất tốt, năm nay sẽ là một năm tốt. Kỳ thật khi còn bé tới đây, hình như không có gì đói bụng, bây giờ Hồng Đề cũng gả cho chồng tốt, năm nào Lữ Lương Sơn cũng tốt hơn một năm.
Kỳ thật ta đến cổng thôn, cũng là muốn xem người về thôn, hôm nay không biết vì sao, bọn họ muộn như vậy còn chưa về. Đi đường ban đêm, trong núi có sói a, đừng lạc một mình mới tốt, có thành tựu cùng bà bà ở ngay bên ngoài đêm nay đi. Chỉ là một người trong nhà, cảm thấy có chút quạnh quẽ.
Có thành tựu, bà bà, khi nào các ngươi mới trở về...