Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Phịch một tiếng, pháo hoa sáng lên bầu trời phụ cận Bạch Lộ Châu. Trong dòng người tụ tập ở phía dưới, Tiểu Kiệt vừa nắm góc áo Ninh Nghị vừa ngẩng đầu nhìn lên, thỉnh thoảng dưới chân bị đá vấp phải, đầu liền đâm vào lưng Ninh Nghị.
Giải đấu Hoa khôi, hội trường nói là ở Bạch Lộ Châu, thật ra là ở gần dịch trạm giữa Bạch Lộ Châu và Giang Trữ, một nơi có núi cao dựa nước, lục địa rộng lớn., Sân hội trường cực lớn đã sớm được vây lại, thuyền hoa trên mặt sông phụ cận nối thành một mảnh. Theo xe hoa lần lượt đến, mặt đất bên ngoài lúc này cũng đã là đám người tụ tập, các loại tạp kỹ ăn vặt bày ra trên bãi cỏ, ánh lửa kéo dài đánh gõ phi thường náo nhiệt.
Muốn vào trong hội trường xem biểu diễn kỳ thật cũng đơn giản, phí tổn chính là một đóa hoa, sau khi đi vào nhìn thấy các cô nương ưa thích, liền có thể dâng lên, mà một đóa hoa là một lượng bạc., Nhớ một nghìn văn. Cho dù là một đám nhà giàu có Giang Ninh đối với nhà bình thường đã là một khoản tiền không nhỏ. Lần này nhân số tới gần vạn, có thể đi vào đại khái khoảng ba ngàn người, những người còn lại đại khái sẽ ở ngoài hội trường giải trí một phen, chờ tỷ thí kết thúc hoặc nửa đường liền về nhà ngủ.
Nếu dựa theo ánh mắt của Ninh Nghị để phá giải cấu tứ một phen, thì đây là xã hội có chênh lệch cực lớn đối với bần phú, so với ngàn năm sau kỳ thật lớn hơn nhiều. Tuy nhiên cũng có người bất mãn, mọi người cũng đã quen với việc này. Trong tư tưởng, tình huống như vậy mới là đương nhiên, có người cố ý mang theo gia đình., Ở bãi cỏ náo nhiệt bên ngoài, trên bãi sông cùng người nhà nghỉ mát, tốn mấy chục văn trăm đồng coi như xa xỉ một phen, cũng có người không có tiền, đơn thuần tới đây xem náo nhiệt, nghe tiếng nhạc trong hội trường truyền ra, một cô nương nào đó được hoa khôi, cũng chung vui vẻ.
Ba ngàn người đi vào, hơn phân nửa đều không phải người có tiền, tài tử nghèo một chút cũng muốn phụ thuộc chút phong nhã, quen biết một số người, cũng có rất nhiều người cắn răng bỏ tiền ra không muốn bỏ qua chuyện này. Người có tiền chân chính đại khái là mấy trăm người đỉnh cao nhất, phỏng chừng không đến một ngày, bọn họ sẽ cống hiến trận thịnh hội này hơn chín mươi phần trăm thu nhập, theo hơn mười lượng., Mấy trăm lượng bạc, hơn ngàn lượng không đồng nhất, thậm chí cũng có hàng vạn người phá hoại, mỗi lần khiến người ta say sưa giảng đạo một hồi lâu. Mà ở hai nơi Dương Châu, Trường Phong, mỗi lần về hoa khôi thi đấu, nghe nói thịnh tình càng là chưa từng có, còn vượt qua Giang Trữ.
Khi đến nơi, xe hoa cũng đã đi vào, cửa vào có vé vào, đám người hỗn loạn, đông nghịt vô cùng. Ninh Nghị và Tiểu Kiệt chạy tới bãi cỏ bên cạnh, tìm một quầy hàng nhỏ rảnh rỗi ăn bát đậu hoa., Nhìn xem tình hình náo nhiệt ở bên kia, tiếng người quen đang chen chúc bỗng vẫy tay chào hỏi thỉnh thoảng lại vang lên, thỉnh thoảng cũng có người lén lút muốn đi vào bị đuổi ra ngoài, song phương mắng chửi Tang Tang, muốn đi vào đại khái còn cần một thời gian ngắn nữa. Tiểu Chử Bằng ngồi cạnh cái bàn nhỏ kia, mua được đậu hoa nhưng lại không ăn, lấy từ trong ngực ra mấy quả cây to như hạt đậu đặt vào bát hoa. Ninh Nghị thấy thế đành bất đắc dĩ.
"Như vậy có thể ăn được không?"
"Đẹp quá." Tiểu Kiệt nói xong móc một muôi đậu phụ mang theo hạt mai bỏ vào trong miệng, chậm rãi hồi lâu, có chút say mê. Ninh Nghị đối với loại công phu ăn đậu hũ này của nàng cảm thấy khâm phục lâu như vậy., Trong lúc vô tình cũng nhớ tới rất lâu trước kia, tựa hồ đã từng có một đóa đạn châu có thể liếm được một hồi tuế nguyệt. Không khỏi nhìn vẻ mặt Tiểu Kiệt cười cười, buông xuống canh canh, nhìn chung quanh nhàn nhã chờ đợi.
Đối với hắn mà nói, nhàn nhã ở dưới tình huống này kỳ thật là một loại kiên nhẫn. Sau khi đi vào võ triều đa số tình huống cũng là như thế, phần lớn là thói quen vì kiên nhẫn mà hình thành, bồi dưỡng nhiều năm như Thái Sơn sụp đổ phía trước mà bất động. Chẳng qua lúc này trong đám người náo động ầm ĩ này lại có một loại định lực., Hắn và Tiểu Đình ngồi ở đây, cảm thụ được có lẽ là chân chính nhàn rỗi. Một lát sau, Tiểu Kiệt chỉ vào đám người bên kia: "Ồ, cô gia, đám thiếu gia Văn Định và Văn Phương thiếu gia bọn họ."
Trong đám người bên kia quả nhiên là đám người Tô Văn, Tô gia Tô Định Văn Phương, đồng hành còn có mấy bằng hữu của bọn họ. Ninh Nghị trước kia cũng đã nghe qua, đại khái là những tài tử có tiếng tăm nhỏ. Bên này lúc nhìn sang, bên kia cũng đã nhìn sang, trông thấy Ninh Nghị và Tiểu Kiệt, có chút lúng túng.
Những người này ngày thường không có đề tài gì với Ninh Nghị, ngẫu nhiên hàn huyên vài câu ở Tô gia. Bọn họ gần đây mỗi lần về trước mặt Tô Đàn Nhi lừa tiền thì Ninh Nghị ngược lại là có, dùng lý do là làm các loại sinh ý., Đủ loại lý do để lên cao, mỗi lần Tô Đàn Nhi đều lải nhải lảm nhảm hồi lâu, còn chỉ điểm một phen những bí quyết cùng ý kiến liên quan đến việc buôn bán. Mặc dù bọn họ có lẽ cũng minh bạch tỷ muội này đối với bọn họ làm chuyện đều biết rõ, nhưng lúc này gặp phải Ninh Nghị, cuối cùng có chút lúng túng.
Ở Tô Văn Định Tô Văn Phương mà nói, một mặt là Ninh Nghị ở rể, mặt khác hắn thật sự có tài hoa, ở Tô gia đã truyền ra, không ai dám khinh thường hắn. Mà cho dù không có việc này, bọn họ cũng phải nể mặt Tô Đàn Nhi, lúc này đại khái do dự một chút, nên tới hay không nên chào hỏi. Ninh Nghị chỉ là gật đầu cười với bọn họ, coi như giải sầu cho bọn họ, không tới đây nữa.
Sau đó lại thấy được điệu bộ của Khang hiền gia, lại qua một lúc nữa, bên ngoài cửa đã có dư dả, dòng người giảm xuống, Ninh Nghị cùng Tiểu Bồng cũng đã ăn hết đậu hoa, đi về phía bên kia. Sau đó, ngược lại gặp phải Lý tần, còn có hai gã tài tử đồng hành với Lý Luân, song phương giới thiệu lẫn nhau một phen, Tiểu Kiệt cũng nhu thuận chào hỏi bọn họ xong mới cùng nhau đi vào.
Phiên hội ngày thứ ba này tương đối rộng, dù sao hơn một trăm vị cô nương hiến nghệ nếu thay phiên nhau diễn ra trên sân khấu, thì cũng sắp đến hừng đông rồi.
Người tham dự tiến vào từ cửa ra vào, thứ đầu tiên trông thấy là một dịch điếm mới, tửu lâu, đa số kiến trúc đều có. Trong này cũng cung cấp rượu và cơm nước, các nơi nghỉ ngơi, xung quanh núi đá, bãi nước, sân khấu hình tròn, các nơi bố trí khác nhau, quả thực giống như một công viên chủ đề.
Sân khấu được thiết lập cùng một chỗ năm nơi, lâu thuyền thủy tạ, quán trà múa trường, lầu nhỏ vịnh sông, nhà nhỏ dựa vào núi, trung tâm hình tròn phồng lên., Vị cô nương này đại khái lúc nào sẽ ở bên cạnh biểu diễn cũng có an bài. Bình thường trình tự là bốc thăm, nhưng cũng có một ít điều chỉnh cố ý, thí dụ như tứ đại hành thủ hoặc là một ít cô nương được công nhận là hồng, thời gian biểu diễn đều sai lầm, tận lực tránh xuất hiện tứ đại hành thủ cùng một thời điểm biểu diễn ở các nơi, làm cho người ta không biết nhìn xem tình huống của ai.
Lâu thuyền thuyền trên dưới tự nhiên là nơi các cô nương nghỉ ngơi, chung quanh sân cũng có các loại lều lớn lớn nhỏ nhỏ, cũng là địa bàn của từng thanh lâu, được mời mới có thể vào gặp mặt người biểu diễn. Mấy tửu lâu chung quanh đại khái bằng văn mặc hương, thi từ hội tốt, trợ uy tạo thế cho cô nương nào đó. Muốn hướng lên trên đài hiến hoa cũng không phải là ném lên, bên cạnh tự nhiên có người ghi danh.
"Lần này có thể được Cố huynh ưu ái, tứ đại hành thủ, mịt mù cô nương nghĩ được không thể nghi ngờ. Lần trước Cố huynh vì cô nương mịt mù làm một bài thơ, tựa như món ngon sơn hào hải vị, sau khi đọc qua, lưu hương mấy ngày, Cố huynh thơ mới khiến người ta khâm phục, nào, kính Cố huynh một chén."
Trời đã vào đêm, pháo hoa buông tha, biểu diễn trên từng sân khấu đã bắt đầu, đám người trong sân tản ra, đi vào trong sân xem kịch. Mà trên Văn Mặc Lâu, Cố Yến Chử đang cùng mấy người nghỉ ngơi. Trong mấy người này, Cố Yến Huyên cầm đầu chủ yếu là yêu thích một cô gái tên là Lạc Tỳ Hưu., Vị cô nương này xuất đạo không lâu, nhưng danh tiếng đã rất cao, người theo đuổi rất nhiều, trong lần tỷ thí này, mười sáu hạng đầu không có gì lo lắng, là nhân tuyển đứng đầu tranh đoạt bốn hạng đầu, Cố Yến Tiêu mấy ngày trước làm mấy bài thơ, trợ giúp thanh thế.
Lúc này mấy người tâng bốc nhau vài câu, một lát sau, cũng có một vị mỹ nữ tới chào hỏi. Cố Yến Tiêu lúc trước đã viết thơ cho cô, cô biểu diễn đã xong, lúc này tới cảm tạ một phen, lại cùng uống hai chén rượu. Cô hiển nhiên cũng có chút ý tứ với Cố Yến Khánh, nhưng cũng biết đối phương hiện giờ theo đuổi Lạc mịt mờ, qua một lát tự cảm thấy không có hi vọng gì, lại có chuyện khác cần làm, cáo từ đi.
Thỉnh thoảng trên Văn Mặc lâu cũng có người mẹ đi lên đáp tạ, cũng coi như náo nhiệt, lớp quan trọng đầu tiên qua đi, bạn tốt Thẩm Mạc đổ rượu tới: "Làm cho người ta hâm mộ a, ở đằng kia đều có giai nhân ưu ái."
Cố Yến thản nhiên cười nói: " Giai nhân ưu ái thì đã sao, giai nhân ưu ái của ta chưa từng được ưu ái với ta."
Người bên cạnh còn tưởng hắn nói Lạc Miểu, cảm thấy hứng thú hỏi, Cố Yến Huyên cũng rộng rãi, nói vài ngày trước theo đuổi một nữ tử, muốn nạp nàng làm thiếp, cùng đi vui vẻ, ngược lại còn bị nàng tát một cái. Hắn nói chuyện này rất tự nhiên, người bên ngoài nhao nhao khâm phục, khen nàng nhấc được. Thẩm Mạc ngược lại biết tính cách của hắn, một lát sau mới cười nói: "Trong lòng ngươi cũng không phải như thế."
"Không như vậy thì thế nào?" Cố Yến thản nhiên chạm ly với hắn, uống một ngụm.
"Rốt cuộc Nhiếp cô nương thích ai?"
"Đại khái là không tra ra được cái gì."
"Nói không chừng Nhiếp cô nương thật sự là tâm tính không tốt, không muốn lập gia đình sao?"
"Làm gì có khả năng bực này?" Cố Yến Huyên khẽ nhíu mày, hạ giọng, nói nhanh chóng đổi giọng: "Lúc quả tùng hoa kia, sau lưng nhất định có người thao túng! Đáng hận... Đáng tiếc, ngày đó ta truy vấn đức mới, đức mới bảo vệ người nọ, khẩu khí một chút cũng không lọt. Hừ, ta cũng muốn biết rốt cuộc người này là thần thánh phương nào mà thôi, nếu thật sự là kinh tài tuyệt diễm, Cố Yến Huyên ta tự nhiên cũng tâm phục khẩu phục..."
"Những người khác thế nào liền không hỏi ra được?"
"Các ngươi biết đấy, người nọ chỉ đùa với bằng hữu một chút, đánh cược bởi vậy thông qua việc tìm người làm ăn, còn yêu cầu không thể dùng danh tiếng tương trợ, người này hoặc cũng là tài tử nổi tiếng... Ài, dùng tâm tính Vân Trúc..., Thích tự nhiên cũng là loại nhân vật này. Ngày đó tỳ nữ Hồ Đào của Vân Trúc từng ám chỉ việc ta theo đuổi tiểu thư nhà nàng, mơ hồ lộ ra người giống như tiểu thư nhà nàng có tâm nghi, nhưng lúc này dây dưa còn không sâu, hơn nữa đối phương đối với tiểu thư nhà nàng cũng tuyệt không thích hợp. Về sau chuyện xảy ra, nàng biết ta và tiểu thư nhà nàng sợ là không còn hi vọng, tất nhiên là nàng sẽ trở về bảo vệ tiểu thư., Không để lộ thân phận của đối phương..." Cố Yến Huyên lắc đầu: "Nếu như ta nghĩ, chỉ sợ Vân Trúc thích lão giả bảy tám mươi tuổi gì đó, ái mộ tài năng kiến thức, lại bị đầu óc choáng váng... Vân Trúc không phải người có lợi, với tính cách đạm bạc của cô không phải là không có khả năng như vậy."
Giang Trữ một vùng, danh nhân đông đảo, nếu Nhiếp Vân Trúc thật sự ưa thích lão nhân nổi danh gì đó, liền coi như Cố Yến Tiêu có tiền hiện giờ lại có chức quan, chỉ sợ cũng không có biện pháp nào. Loại lão nhân này hơn phân nửa là giao du rộng lớn, nếu Vân Trúc thật lòng hứa hẹn, cũng không phải một tài tử trẻ tuổi như hắn có thể đối phó được. Lúc này hai người nghị luận một phen, mơ hồ một bên tửu lâu truyền đến tiếng ồn ào, dường như là có một số việc đang phát sinh.
Từ bên này nhìn qua, lại là hai nhóm tài tử đang cười nhạo cãi lộn lẫn nhau, một cô gái lên lầu đáp lễ lúc này cũng có chút bận rộn, muốn ở trong phòng khuyên bảo không có hiệu quả gì, một người trẻ tuổi trong đó hình như đã bị giễu cợt đến đỏ mặt tía tai, có chút khó chịu.
Sau đó bên mình cũng có người cười, trên tay cầm một tờ giấy, nói rõ ngọn nguồn: "Ha ha, cô nương kia chính là Đường Tĩnh của Liễu Diệp lâu, ca múa đã xong, lấy được danh hiệu cũng không tệ. Vị công tử bên này ra trăm đóa hoa tươi, nàng liền đi lên đáp tạ, sau đó bài thơ nổi tiếng, lại thành xấu, ha ha, mọi người xem bài thơ này coi như cái gì?"
Cùng với Cố Yến Huyên là tài tử nổi tiếng, học vấn không phải người bình thường có thể so sánh, lúc này đưa thi tác ra, sau đó liền bật cười, thơ tác quả thật không được, chỉ đáp ứng Bình Khuyết mà thôi, rìu đục dấu vết quá nặng, nhưng nếu lại thiếu chút nữa, e là sẽ thành nghề đánh bóng thơ, uổng phí người này làm ra, còn muốn nạp tài tử. Cố Yến Chử cười cười nói: "Thơ từ cỡ này... A, người này sợ là xuất thân gia buôn bán."
Kỳ thật thời đại này viết thơ lại có rất nhiều người phong nhã, chỉ là phải xem đối phương, một ít thương nhân viết chút vất vả thơ, nơi cố định cũng có người khoe khoang, nhưng nếu ngươi không tự biết mình, đi đến địa phương Kỳ lão tên Túc Vân tụ tập làm loạn., Cũng không trách được bị cười. Lúc này người nọ đã bị cười sặc. Cố Yến Huyên bên này một người cũng cười nói: "Nhạn Ngọc quả nhiên tuệ nhãn, người này trong nhà kinh doanh, tên là Tô Văn Định, mới học thì không có gì, trong số đối phương sợ là có thù chuốc oán với hắn, lúc này bảo hắn xuống đài không lên đài rồi."
"A, văn định, khó." Cố Yến Tiêu lắc đầu, cười xem kịch: "Không cần để ý, để bọn họ đi đi."
Bên kia bị người ta đùa cợt chính là đám người Tô Văn, Tô Văn - Tô Định, cô nương mà Tô Văn Phương hôm nay yêu chính là Đường Tĩnh, lần này để dành tiền đến ủng hộ Đường Tĩnh, lại viết bài thơ, coi như là phát từ nội tâm. Đáng tiếc văn chương quả thật không đủ, lúc này bị người ta kéo cười liên tục, bất quá hắn cũng học hơi cao hơn hắn, lúc này đi ra nói: "Các ngươi có thể viết ra cái gì mà thơ sai."
Bên kia cười nói: "Tự còn hay hơn ngươi."
Song phương lập tức bắt đầu đấu thơ, chỉ là hai đầu đi qua, Tô Văn Phương bên này lập tức giật gấu vá vai, bên phía đối phương, có một người thơ tài thượng giai., Lúc này chỉ mới viết một bài ca ngợi Đường Tĩnh, lập tức áp đảo mọi người. Đường Tĩnh tuy có nghệ nghiệp, nhưng ngày thường thanh danh không vang, đối với tranh giành tình nhân bực này cũng có chút xử lý không tốt. Sau đó cũng có người tới cười nói với đám người Tô Văn Phương về đánh giá của đám người Cố Yến Chử, hơn nữa còn chỉ trỏ về phía Cố Yến Chử.
Cố Yến Huyên tuy không muốn tham dự chuyện này, nhưng đánh giá mấy người bên này vẫn được truyền qua, việc này cũng bình thường, liền ở bên này xem kịch. Bên kia đám người Tô Văn Phương Tô Văn Định càng khó chịu, đối phương căn bản là dùng thơ từ theo đuổi Đường Tĩnh, nhưng bọn họ tự xưng tài tử còn không có cách nào trả đòn.
Bên kia cười nói: "Quý Vấn huynh thơ tài, các ngươi há có thể làm được, chính là lấy được Chỉ Thủy Thi Hội Lệ Xuyên Thi hội trên, mọi người cũng phải khen một tiếng tốt, các ngươi mới không nói so thơ thì thôi, thơ tài bực này cũng dám bêu xấu, để ta dạy ngươi viết thơ đi."
Nói xong, viết xuống một bài, cũng rất quy củ, sau đó lại có người viết một bài, trong lúc nhất thời cả đám vui vẻ nhiệt tình. Trần Quý hỏi thơ mới không tệ, Cố Yến Huyên đại khái cũng đã nghe qua cái tên, nhìn bên kia náo nhiệt, tùy ý đoán xem lát nữa có đánh hay không, ở chỗ này mà nói chắc sẽ bị đuổi ra. Sau đó, ánh mắt chuyển hướng xuống dưới lầu.
Một người quen đang đi tới tửu lâu bên này.
Đó là Lý Liên Lý Đức mới, hai người trước kia quen thuộc, nhưng sau khi bị Nhiếp Vân Trúc bạt tai một cái, hắn lại đi tìm đối phương hỏi thăm tin tức người sau lưng Nhiếp Vân Trúc. Mặc dù vừa rồi nói rất hời hợt, nhưng Lý Liên không muốn nói ra thân phận của đối phương, thậm chí còn nói: "Ta biết tính cách của ngươi, lúc này đừng nói nhiều nữa." Nói theo một ý nghĩa nào đó, hai người đã quyết liệt.
Bởi vậy, hắn hơi nhíu mày.
Còn có một nam nhân trẻ tuổi chưa bao giờ biết mặt Lý Thông, hai bên đang trò chuyện với nhau cái gì đó. Phía sau hai người là một nha hoàn thanh lệ mặc váy trắng, đang đi cùng với nam tử không quen biết kia...
【 Vấn đề cập đến sự chậm chạp của tiết mục mới, có thể thay đổi căn nguyên cuối cùng cũng có cách giải quyết, tại đây bỗng dưng ô ô ô. Dịch nguyên ô ô ô ô, đồng thời xem nhiều trang giấy mới nhất. 】