Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Bóng đêm ôn nhu, trong sơn cốc đốt lên đống lửa, dần dần trở nên ấm áp...
Con ngựa quần sát trong bóng tối xa một chút, bên này tầm mắt, từng cái lều vây quanh đống lửa, tạo thành một doanh địa nho nhỏ. Bên cạnh đống lửa, các thành viên còn chưa ngủ, trải qua trận chiến ngày hôm nay., Thừa dịp cảm giác trong lòng chưa tiêu tán, bọn họ cần phải thảo luận và tự xét việc chiến đấu hôm nay, để đảm bảo sai lầm trong lần chiến đấu sau. Bất quá, trong bóng đêm, cũng luôn có người vụng trộm đem ánh mắt nhìn về một hướng trong sơn cốc, lộ ra thần sắc tò mò mà bát quái.
Chính giữa đội ngũ ghi chép trúc, có một nửa số người đi ra khỏi doanh địa Độc Long Cương, ít nhiều hiểu biết về quan hệ giữa Ninh Nghị và Hồng Đề, phần lớn những người còn lại đều có lòng hiếu kỳ. Giống như Vũ Văn nhỏ tuổi nhất trong đội ngũ bay qua, hắn được coi như là hài tử liên thủ dạy dỗ từ doanh địa Độc Long Cương, thiên tư thông minh., Tính cách hoạt bát, đã từng đếm hết mười tám loại võ nghệ, tuy mới mười lăm tuổi nhưng đã có dấu hiệu của cao thủ bộc lộ tài năng. Trong lúc thảo luận, cũng bởi vì lén lút hỏi thăm mà bị một vị sư phụ trừng mắt liếc nhìn.
Nhưng có thể tưởng tượng được nghị luận cùng bát quái trong đêm nay, không thể thiếu được...
Ninh Nghị cầm một bát canh thịt đi tới cạnh cục đá trước lều, đưa cho cô gái ngồi dưới đất, sau đó bản thân cũng ngồi xuống bên cạnh. Hồng bưng bát uống một ngụm nhỏ.
Gian lều dựng lên cách nhà gỗ không xa, trước lều dựng lên một đống lửa, ánh lửa chiếu lên mặt hai người, rõ ràng đã bị diệt.
"Hai vấn đề." Ninh Nghị đánh giá võ giả mặc áo choàng đen, còn khoác áo choàng đỏ, nở nụ cười: "Đầu tiên, Huyết Bồ Tát là sao vậy? Thiết kiếm dưới sông ta lấy không dễ nghe sao? Một nữ tử như ngươi đặt tên như vậy."
"Huyết Thủ Nhân Đồ của ngươi, chẳng phải cũng chẳng có ai biết sao." Nghe Ninh Nghị hỏi, Hồng Đề cũng nở nụ cười, nàng bưng chén nhỏ trong tay dừng một chút: "Ta cũng muốn gọi là Hà Sơn Thiết Kiếm, nhưng thứ gọi cách biệt này đều do người khác đặt, ta có cách gì chứ..."
Cô gái mỉm cười nhìn lên bầu trời, như đang hồi tưởng: "Lữ Lương bên này, tên của ta là Hồng Đề, lúc mới bắt đầu cũng muốn giúp người. Cho nên bọn họ gọi ta là Bồ Tát, gọi là Hồng Bồ Tát., Nhưng thật ra cái tên này không dọa được người ta, sau đó đánh tới đánh lui trong núi, ta cũng giết rất nhiều người, huynh đệ trong núi nói, gọi Hồng Bồ Tát không bằng gọi Huyết Bồ Tát... Cái tên này cũng chính là hai năm gọi ra, ta muốn sửa, nhưng cũng sửa không được. Ngươi... nghe vậy đi."
【 Trước mắt dùng hết, thanh âm nghe kinh điển hữu dụng nhất là 1~4, tập hợp thành tứ đại ngữ âm, siêu 100 loại âm sắc, càng là hỗ trợ đổi Nguyên thần khí bằng sợi dây ly đọc cao, ô ô ô ô. 】
"Đồ đằng nguyên thủy sùng bái..." Ninh Nghị nhẹ giọng lầm bầm một câu.
"Cái gì?"
"Không có gì." Ninh Nghị cười cười. Với hắn mà nói, mặc dù không hiểu rõ tình huống của Lữ Lương Sơn cho lắm, nhưng nhắc tới tình huống trong sơn trại trước kia, hắn cũng có nghe nói qua.
Từ lúc trước tiếp nhận sơn trại trong tay sư phụ, nàng đã xem đây là trách nhiệm lớn nhất trên vai. Hồng Đề cũng không kiêng kị việc giết người, nhưng nếu luận tính cách hạch tâm, thật ra là người yếu đuối, càng nói nhiều, nàng càng giống một nữ tử an phận thích hợp gả con trai tương phu. Cũng là bởi vậy., Trong lúc có võ nghệ cao siêu, đồng bạn trong trại chưa chắc đã kính sợ nàng. Cũng như lúc trước chạy đến Giang Trữ giết Tống Hiến, là trách nhiệm của nàng làm trại chủ, trên thực tế lại càng giống như bị người trong trại bức ép. Mãi đến khi nàng được Ninh Nghị dạy dỗ, người trong sơn trại vẫn kính trọng hắn, cực ít kính sợ.
Ngày đó nàng được gọi là "Hồng Bồ Tát", thật đúng là không sai. Mãi cho tới sau này nàng quyết tâm để cho trại trong nội náo loạn, giết qua một nhóm, sau khi phân liệt một nhóm, trại mới bắt đầu chân chính lớn mạnh. Sau đó, nàng và thuộc hạ trong trại nhiều hoặc ít bảo trì khoảng cách, nghiêm túc quy củ., Mới khiến cho Thanh Mộc trại có bộ dạng như bây giờ, cuối cùng nàng cũng biến thành Bồ Tát máu hung danh chấn động Lữ Lương. Bình tâm mà nói, càng là địa phương hung hiểm như thế này, ngoại hiệu càng dã man, dã man cũng hữu dụng hơn xa văn minh, giang sơn thiết kiếm đặt ở đây, đúng là không ảnh hưởng được bao nhiêu người.
Chẳng qua, hơn một năm nay, hình tượng "Hồng Bồ Tát" chuyển biến thành "Huyết Bồ Tát", ở địa phương mình không biết, đỏ nhắc đến cùng trải qua bao nhiêu chuyện, Ninh Nghị cũng chỉ có thể tưởng tượng một hai mà thôi, những gì nàng trải qua, nếu muốn cảm thụ, lại không có khả năng.
Nghĩ tới đây, Ninh Nghị lại không muốn nói tới vấn đề này. Chuyển đề tài: "Vậy... Vấn đề thứ hai là, tỷ võ chiêu thân là thế nào... Ta làm sao đánh thắng được ngươi..."
Ninh Nghị hỏi tỷ võ chiêu thân, Hồng Đề mới trả lời, lại nghe được câu sau của Ninh Nghị hỏi, thần sắc nàng lập tức ngưng trệ, trên mặt đỏ lên. Sau chuyện của Lương Sơn, hai bên đã có một đoạn thời gian thân mật, lại là một năm trước, lúc vừa mới gặp mặt, nàng lập tức có chút không thích ứng. Ninh Nghị có chút hứng thú nhìn cảnh tượng này, qua một hồi lâu, Hồng Đề mới khôi phục thần sắc như thường, nhìn hắn một cái.
"Đó là do người khác nói lung tung." Hồng Đề nhẹ giọng nói, "Ngươi muốn tới Lữ Lương, sau khi ta nhận được thư, có lẽ Lương gia gia đã âm thầm làm gì...Chuyện gì đó, sau đó đang gặp một số người lên núi, bọn họ muốn tìm Thanh Mộc trại để liên lạc, là vì sao Đàm đại nhân lại chiêu mộ an chiếu của Kinh Đàm đại nhân., Trong Lữ Lương Sơn có rất nhiều người cũng biết chuyện này, vì vậy tụ tập về phía Thanh Mộc trại. Lúc đối ngoại, không biết vì sao lại truyền thành chuyện ta muốn tỷ võ chiêu thân. Lương gia gia nói, chuyện này cũng không sao cả, chỉ cần mọi người nguyện ý đến Thanh Mộc trại để thương lượng chuyện này., Chứng minh được địa vị của chúng ta, sinh ý sau này sẽ tốt hơn, cho nên chỉ cần là quá khứ, tất cả đều tập trung tiếp đãi. Nhưng chuyện chiêu an chiếu, ta nghĩ ngươi sẽ biết rõ, cho nên muốn đợi ngươi tới lấy chủ ý khác."
"Chiêu An chiếu..." Nói đến chuyện này, sắc mặt Ninh Nghị trở nên nghiêm túc, có chút khinh miệt mà lắc đầu. "Đàm Mộc tiếp nhận mồi lửa đầu tiên do Đồng Quán Xuy, đây là ảnh hưởng của năm ngoái sau khi Trương Giác chết. Các lão đại kinh thành cũng bắt đầu sợ hãi, cho nên muốn củng cố lại từ Nhạn Môn quan đến Thái Nguyên chỉ một đường., Lại do Thái Nguyên đến kinh thành phòng tuyến. Chuyện này mặc dù Đồng Quán đã hạ sĩ quan, nhưng vẫn có sự thúc đẩy và tham dự, mặc dù trên đó nói nhất định phải nghiêm túc chiêu an kỷ luật. Nhưng phụ trách chiêu an chính là người của Đàm Bính và Đồng Quán, người phụ trách điều tra là Đồng Quán cùng Thái Kinh, còn Đồng Quán phụ trách điều tra những đốc tra quan này., Là những Ngôn quan ngự sử kia, đại đa số bọn họ cũng có quan hệ với một số đại gia tộc ở phía bắc, mà cho dù không liên quan... Người đứng trên cùng kia có chút công lao rất lớn, cho nên trước mắt Ngự Sử Đài cũng là... đập ruồi, không đánh cọp, trông cậy vào bọn họ cũng không có ý nghĩa gì..."
Ninh Nghị lải nhải nói những lời này, không rõ Hồng Đề có hiểu hay không mà chỉ chăm chú lắng nghe. Ninh Nghị đương nhiên cũng hiểu điều này, cười cười, coi như trò cười để nói: "Ngươi không cần để ý quá nhiều. Đã có người đến, thái độ ta cũng đã dự liệu rồi, Tả gia ở phía bắc, Tề gia có người đến không?"
Hồng Đề suy nghĩ một chút: "Nghe nói... hình như có một cái sân sau của một thương gia lớn là họ Tề, sau đó còn có người của Đổng tướng quân, còn có người của võ thắng biên quan... Mấy ngày qua nhiều người, chi tiết cụ thể, chỉ sợ bên Lương gia gia mới rõ ràng nhất."
"Vậy Điền Hổ cũng phái người tới à?" Ninh Nghị hỏi câu này, bỗng nhiên nghĩ đến: "Đúng rồi, cái gì mà con ngựa nhỏ kia hình như chính là người của Điền Hổ. Hắn đột nhiên động não động thủ với ta, rốt cuộc có nguyên nhân gì... Xem ta có cơ hội không giết chết hắn."
"Nhưng hắn đã chết." Hồng Đề nói.
Ninh Nghị ngẩn người: "Ta nhớ... Hắn chạy mất rồi, ta thấy rồi."
Hồng Đề tựa lưng vào tảng đá, lười biếng nở nụ cười: "Ngươi viết thư cho ta biết, là đã đến từ trước rồi, ngươi đã tới chậm, ta lo lắng ngươi đã xảy ra chuyện gì, liền từ trong trại đi ra. Thời gian gần đây ta đều chờ ngươi trên đường, khuya hôm nay thấy đánh giặc, ta liền đi tìm người hỏi nguyên nhân, sau đó đi giết Cừu Mạnh đường cùng mấy tâm phúc của hắn, mới trở lại căn nhà gỗ nơi này."
"Ách..." Hồng Đề hời hợt nói, Ninh Nghị không khỏi ngạc nhiên, sau đó bật cười khanh khách, tỉnh táo một lát rồi lại lắc đầu cười cười, nhẹ nhàng nắm lấy tay nàng. Lúc này hai người ngồi song song bên tảng đá, Hồng Đề không phản kháng, chỉ nhìn ánh lửa, ánh mắt càng thêm yên tĩnh.
"Tùy tiện... chiêu an chiếu cũng không phải chuyện lớn gì. Có cái danh hiệu, làm rất nhiều chuyện thuận tiện, chỉ phụ trách hậu cần khó xử. Những người này nói là chiêu an, đại bộ phận người khẳng định chỉ huy không được, nhưng có danh phận, bọn họ phải quân lương., Đám quân giới định đoạt lần này, trong nửa tháng mọi người đều chửi thề, bên Tướng phủ có thể trừ đi đại bộ phận chỗ cần dùng, nhưng vẫn có một số nhỏ sẽ được chia. Chẳng qua, nên chia thế nào, đại bộ phận vẫn do Tướng phủ định đoạt..."
Hào quang chập chờn, Đề Hồn chỉ yên tĩnh lắng nghe.
"Lần này nếu như đã đến đây, các sự việc đàm phán, ngươi không cần quan tâm quá nhiều. Ta có lẽ không nên chính thức ra mặt, nhưng...Tả gia cũng tốt, Tề gia cũng tốt, Đổng Bàng Nhi cũng tốt, cái gì mà tướng quân, Hổ Vương, đã muốn bàn chuyện mua bán, ta sẽ lột da từng người bọn họ xuống..."
Ninh Nghị nhẹ giọng nói, sau đó lại phối hợp nói một hồi. Hồng Đề nhắm mắt lại, ở bên cạnh hắn, yên tĩnh mà ngủ thiếp đi...
Qua một hồi, Ninh Nghị hít sâu một hơi, nhìn lên bầu trời, sau đó lại nhìn về phía nữ tử đang ngủ bên cạnh, nhìn đám người rất có thể đang tò mò...Nữ tử lớn lên trong hoàn cảnh như Lữ Lương. Hẳn là bất cứ tình huống nào cũng bảo trì cảnh giác, bất cứ tiếng động nào cũng có thể bừng tỉnh, nhưng trong lúc hắn nói chuyện lại ngủ ngon lành như vậy...
"Đợi ngày mai không đi cùng bọn họ nữa, hay là hai người chúng ta đi thôi... Ừ, quyết định như vậy đi."
Lúc ôm nữ tử về phòng nhỏ, hắn thấp giọng nói, đã hạ quyết định như thế.
Nham dịch người nửa đêm đã sớm qua, một vùng chân núi khác trong hạ sơn, gió vẫn còn chưa yên. Trên chân núi lóe lên ánh lửa, một hồi hỗn loạn lan tràn, nguyên bản mấy cái sân nhỏ thuộc về chủ nhân đại trại xuất hiện, quy mô nhỏ chém giết đột ngột. Trong phạm vi lớn hơn, mọi người bàng hoàng bất an, chạy tới mờ mịt, bên ngoài cửa trại đã có người thu lại, lặng lẽ xuống núi.
Cái chết của một con ngựa nhỏ thật sự là do Huyết Bồ Tát giết chết. Sau khi truyền về, trong sơn trại bỗng nhiên xuất hiện, chính là một màn làm cho chúng sinh kinh hãi như vậy. Có người mờ mịt quan sát, có người bất an chạy trốn, cũng có người bắt đầu nắm bắt lấy cơ hội., Phấn chấn đánh cược một lần. Mà ở trong loạn như vậy, một đội nhân mã đang đi lên đường Tố Sơn. Hơn hai trăm người là Điền Thực, dưới sự dẫn dắt của Ngọc Lân, từ chính diện vọt trở về trại, sau đó lan tràn bao vây, xông vào các nơi trong sơn trại.
Đội ngũ vốn đang làm khách trong sơn trại này, trong bóng đêm dùng tư thế của chủ nhân tham gia náo loạn. Lâu Thư Uyển đi trong đám người, sắc mặt tái nhợt lại kiên định nhìn thủ hạ chặt tiểu đầu mục trong sơn trại chống cự xuống, sau đó lấy uy danh của Hổ Vương Điền Hổ, dẹp loạn trong sơn trại.
Theo một ý nghĩa nào đó, mùi máu tanh đang làm suy yếu thân thể của cô ta, nhưng lại tiến thêm một bước để kiên cường tinh thần. Chim chóc vốn đã được nuôi dưỡng từ lúc Hàng Châu Thành bị phá, khi đó cô ta vẫn mờ mịt không cảm giác được gì. Trong gian nhà lúc đó, chỉ có phụ thân và đại ca cô ta mới ý thức được điểm này. Bây giờ rốt cuộc cô ta cũng hiểu ra., Vì sao lúc trước Ninh Nghị xông vào nhà họ Tống giết chết chính là cha và đại ca. Bởi vì trong lòng loại người như hổ kia, thắng bại ở trên Thiên Bình, chỉ có bọn họ mới có thể là đối thủ, có thể tạo thành phiền toái cho hắn.
Không nghi ngờ chút nào, bởi vậy nàng phải trả giá lớn. Sau đó trên đường chạy trốn, trải qua dưới trướng Hổ Vương, nàng đã có thể lý giải được sự cứng rắn không nói bất cứ đạo lý gì. Thực tế, hai ca của nàng là Lâu Hằng, đã hoàn toàn bị đánh rơi xuống vực sâu, dưới tình huống không gượng dậy nổi, nàng càng không còn đường lui.
Trong đêm đen không có trăng sao, ánh lửa và núi đầy máu tanh, ngoại trừ tiến lên thì không còn đường đi của nó nữa.