Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Trong sơn cốc tràn ngập mùi máu tanh, từng điểm quang mang chập chờn. Lúc này mọi người có thể nhìn thấy, chính là bóng người màu đen trên sườn núi kia, nàng liền như vậy xuất hiện, tiến về phía trước, lấy khí thế như bẻ cành khô chém giết Cừu Mạnh đường, tốc độ cực nhanh., Thủ đoạn ác liệt, khiến người ta hoàn toàn không kịp phản ứng. Chỉ có thi thể kia trong lúc chiến đấu đột nhiên thấp xuống thấy mà giật mình, khi thác máu dâng lên, bóng người đi về phía trước kia đã trải qua một trận đại bại của Cừu Mạnh đường, đám sơn phỉ mới trải qua một hồi đại bại hầu như tan vỡ, căn bản không có ý niệm xông lên, chẳng qua là vì chấn nhiếp bởi tử vong của con ngựa, theo bản năng lui về phía sau.
Bóng người kia không dừng lại, chỉ là sau khi giết ba thủ hạ của Cừu Mạnh đường và ba tên thủ hạ của hắn, bước chân hơi chậm lại, sau đó lại tiếp tục bước về phía trước. Vu Ngọc Lân nắm chặt cương thương, nhưng bóng đen kia không phải vì nó mà đến. Bước chân của người nọ rất chậm, trong nháy mắt đã tới., Đã đi được mấy trượng, sau đó tốc độ trở nên nhanh hơn, bước qua bãi cỏ trong sơn cốc, thi thể giống như Súc địa thành thốn bước về phía xa xa. Chỉ là lúc sắp đến biên giới sơn cốc, một tên sơn phỉ được ơn của Cừu Mạnh đường cầm đao đột nhiên xông lên: "Ta báo thù cho trại chủ..."
Bóng người trong nháy mắt tiếp xúc, liền phù một tiếng, thân thể đám sơn phỉ cầm đao bay ngược ra ngoài, hai tay nâng đao, đầu người bay lên bầu trời đêm. Tốc độ của thân ảnh kia không hề ngừng lại, giống như một con chim đen bất tường, đi về phía xa trong màn đêm.
Cho đến khi thân ảnh kia biến mất, trong sơn cốc vẫn còn trầm mặc, sau đó mới có người thấp giọng nói ra.
"Máu... Huyết Bồ Tát a..."
Gần đó sơn phỉ bị dọa thoát lực, tê liệt ngã trên bãi cỏ.
Trong một hai năm này, xuất vị nhất trong Lữ Lương Sơn chính là Thanh Mộc trại chủ Huyết Bồ Tát, mặc dù không có nhiều người gặp mặt nàng, nhưng trước mắt bỗng nhiên xuất hiện, làm ra chuyện thế này, hiển nhiên chính là nàng. Nàng ra tay giết người như vậy, rõ ràng là rất bất mãn đối với tiểu hưởng binh mã, lúc này mới ra tay giết người. Tiểu Thác Mã mặc dù đã chết, nhưng cũng là nàng., Nhưng trong sơn cốc này, còn có mấy trăm lâu la, ai biết được trong tình huống như vậy, Thanh Mộc trại còn có thể triển khai báo thù quy mô lớn hay không. Dù sao binh đấu với vương, nàng xuất thủ giết chết Cừu Mạnh đường đã là một tín hiệu rõ ràng rồi.
Vu Ngọc Lân thu hồi cương thương, đến lúc này, nó mới phát hiện tay mình đang run lên nhè nhẹ.
Lấy phương thức như vậy xuất hiện, trước tiên trực tiếp chém giết người mạnh nhất trong mắt mọi người, ép cho toàn bộ sơn cốc không thở nổi, sau đó thong dong rời đi. Mặc dù trên giang hồ đối với cao thủ cấp Tông Sư có nhiều định nghĩa tùy ý, nhưng có thể đạt đến trình độ này, hiển nhiên cũng chính là đương không thẹn với tông sư Võ Đạo rồi.
Trong đám võ giả, hắn đã được coi là cường giả, hơn nữa dẫn binh đánh giặc, nhìn quen với sát phạt, cũng đã từng thấy qua đại thế diện. Nhưng mà trong vòng một đêm, đầu tiên là gặp phải tâm ma bị tiêu diệt Lương Sơn, sau đó trực diện đối mặt với cao thủ như Huyết Bồ Tát, trong khoảng thời gian ngắn, ngay cả hắn cũng cảm thấy có chút hồi hộp và sợ hãi. Từ lúc nào, Lữ Lương Sơn đã biến thành hung địa bậc này rồi?
Thân thể trần trụi...
"... Nàng đang lập uy!"
Trong sơn cốc rối loạn một hồi, lại thoáng an tĩnh chút ít, sơn phỉ đang thu liễm thi thể ngựa nhỏ, luống cuống mà kinh hoảng. Phía trước đống lửa, sắc mặt Lâu Thư Uyển lạnh như băng, chém đinh chặt sắt nói.
【 Vấn đề cập đến sự chậm chạp của tiết mục mới, có thể thay đổi căn nguyên cuối cùng cũng có cách giải quyết, tại đây bỗng dưng ô ô ô. Dịch nguyên ô ô ô ô, đồng thời xem nhiều trang giấy mới nhất. 】
"Cừu Mạnh đường động, bản thân là người mà Thanh Mộc trại muốn hộ tống, có thể bà ta đang ở gần đây, biết chuyện này, bởi vậy ra tay giết người! Chỉ cần thấy bà ta xuất hiện và phương hướng rời đi là biết, bà ta không hề động vào tướng quân, lần này đến chuyên vì giết Cừu Mạnh đường, trên thực tế có thể là có chuyện khác."
Điền Thực đứng một bên nhìn cảnh đêm nghe lời này, xoay người lại: "Cũng có thể là nàng không dám triền đấu, trong sơn cốc có nhiều người như vậy, nếu thật sự là đánh nhau, cho dù là đại tông sư như Chu Tự, cũng không chiếm được chỗ tốt. Nàng giết người liền đi, dù sao uy hiếp đã đủ rồi. Có lẽ tiếp theo, người của Thanh Mộc trại sẽ nuốt mất đỉnh núi, lần này chúng ta đã cuốn vào rồi, ngươi dựa vào cái gì để cho chúng ta không thể xé rách da mặt?"
"Chỉ bằng chứng căn bản không cần thiết." Lâu Thư Uyển nói: "Uy lực bản thân vốn rất yếu ớt, nhất là nàng là nữ nhân, con ngựa rền vang nhỏ sẽ không tôn trọng nàng. Lúc trước ta đã nói không nên làm phức tạp, nhưng mà... hô, bất luận thế nào, con ngựa nhỏ đã chết, quyền uy của nàng liền trở về, nàng cần gì phải khai chiến với Hổ Vương! Chúng ta tới đây chỉ để làm ăn, không phải để đánh nhau!"
Vu Ngọc Lân tiến vào trong đống lửa: "Nhưng tên Tâm Ma Ninh Nghị kia lại gọi tên của nàng, cũng có thể là hai người có quan hệ riêng, cho dù chúng ta đắc tội vị Huyết Bồ Tát này."
"Muốn nói chuyện riêng, thì cũng được chia loại đó." Lâu Thư Uyển vẫn mặt lạnh như cũ. "Điểm đầu cũng là quan hệ cá nhân, quan hệ của Thanh Mộc trại mặc dù không loạn phóng, nhưng mà... Lấy cái danh nghĩa tâm ma gì đó của hắn, muốn tìm quan hệ qua đường, đương nhiên cũng không có vấn đề gì lớn, bọn họ nếu đã là nhân vật đứng đầu trong rừng xanh., Ngày xưa gặp mặt, cũng không có gì lạ. Nhưng sinh ý hay sinh ý, nàng là người đứng đầu một trại, mở cửa buôn bán, vậy thì có chuyện. Quan trọng nhất là, chúng ta mới vào núi, chẳng lẽ loại chuyện này lại phải quay về?"
"Lâu cô nương nói có lý, bất quá, tam thái tử bên này sở dĩ lo lắng cũng là có đạo lý, luôn cẩn thận một chút, đem tất cả khả năng nhìn rõ mới tốt."
Lâu Thư Uyển không phản bác: "Vậy khả năng lớn nhất là nàng lập uy mà đến, Cừu Mạnh đường đã giết, mục đích của nàng cũng đã đạt được. Kế tiếp chúng ta nên làm nhất, chính là lập tức trở về, tiếp nhận trại của Cừu Mạnh đường."
Nàng dừng một chút: "Cừu Mạnh đường đã chết rồi, người khác nhất định sẽ loạn, chúng ta tới để tiếp nhận cờ Hổ Vương, muốn tiếp nhận rất dễ dàng, trước tiên thế cục ổn định. Trên tay có người, chúng ta có con bài, Thanh Mộc trại chúng ta vẫn làm theo. Ta biết các ngươi là đại anh hùng, không thể kéo giãn mặt mũi, xin lỗi với nàng, chuyện đàm phán, tất cả đều do ta làm, cho dù ta chết đầu tiên, các ngươi nói thử xem?"
Lời nói của Lâu Thư Uyển dứt khoát trực tiếp, Điền Thực nói: "Cũng không phải nói như vậy..." Lúc trước mọi người là vì phải ở trước mặt Lâu Thư Uyển biểu hiện đá phải tấm sắt, nói trong lòng rất thoải mái đương nhiên là không thể. Nhưng xưa nay Lâu Thư Uyển luôn có cơ trí trong người, lúc này Điền Thực và Vu Ngọc Lân cũng có thể nhìn ra nàng đã khôi phục sự bình tĩnh, nói những lời này, cũng đúng là có đạo lý, liền không phản bác nữa.
"Ngược lại tâm ma Ninh Nghị kia, rốt cuộc hắn là cái gì? Lâu cô nương, rốt cuộc cô và hắn có chút quan hệ gì đó, có thể giải quyết hay không, những chuyện này, cô có thể nói một chút không? Nếu là đi hướng về Thanh Mộc trại, nói không chừng chúng ta còn phải tiếp xúc với hắn..."
Trên mặt Lâu Thư Uyển đỏ lên, lại trắng bệch, trầm mặc chốc lát, cuối cùng mở miệng nói: "Ta... Ta không biết hắn mượn lực phá Lương Sơn để làm gì. Ta biết hắn ở Hàng Châu, hắn là hôn phu của một tỷ muội ta, là ở rể của hắn., Vợ chồng bọn họ đến Hàng Châu du ngoạn... Ta biết hắn có chút bản lĩnh...Sau đó gặp phải động đất, Phương Tịch nhân cơ hội lấy Hàng Châu, nhà ta ở lại trong thành Hàng Châu, chỉ đành đầu nhập vào Thánh Công, khi gặp lại hắn, hắn là tù phạm do thủ hạ của Phương Tịch bắt về. Nghe nói trên đường chạy trốn, hắn khiến thủ hạ của Thánh Công phải chịu thiệt thòi rất lớn..."
Nữ tử sắp xếp ngôn ngữ, tốc độ nói không nhanh, nhưng tận lực nói rõ ràng ấn tượng đối với Ninh Nghị. Cố gắng này đối với nàng mà nói cũng là chuyện khó khăn. Điền Thực cùng Ngọc Lân nghe, sắc mặt trong ánh lửa lại tự biến ảo. Bọn họ lúc trước mới ăn quả đắng, lúc này nghe Lâu Thư Uyển kể lại, lại có chút nửa tin nửa ngờ, nhìn sắc mặt nữ tử tựa hồ có chút mê hoặc, thầm nghĩ: Tâm ma chính là loại người này? Con mẹ nó ngươi hù ta à...
Lại muốn nói: "Đại phú võ lâm của người ta, có thể biểu hiện bên ngoài là hào hoa phong nhã, mái tóc của một nữ nhân nhà ngươi dài kiến thức ngắn, làm sao có thể nhìn ra được. Tâm ma này có quan hệ với triều đình, tưởng lúc ở Hàng Châu sẽ đối nghịch với Thánh Công, bị đám người phương thánh công hoặc là Phương Thất Phật công bắt được muốn chiêu hàng., Khi Phương Thất Phật ở Hàng Châu, Thánh Công hoặc là đã từng giao thủ với tâm ma này? Loại tông sư này giao thủ, chắc chắn kinh thiên địa khiếp quỷ thần, đáng tiếc không may mắn được chứng kiến, sau khi Thánh Công bắt đầu bại trận, ngay cả truyền bá cũng chưa từng truyền ra...
Hai người nghĩ như vậy là lại mai một cho sự kiện võ lâm thịnh sự, không quá tiếc nuối.
Trên thực tế, có những lý do về việc tâm ma diệt Lương Sơn, trên giang hồ cũng có một ít lời đồn rõ ràng. Ít nhất lúc trước Ninh Nghị đã an bài người tuyên truyền, nói lý do là Lương Sơn phỉ giết một nửa thê tử của mình. Chẳng qua loại tin đồn này còn có thể giữ được hình dạng Côn Bằng, truyền từ giang hồ quá nửa lại thay đổi.
Bên phía Điền Hổ và bên Lương Sơn lui tới không nhiều, nghe những lời đồn đại giang hồ này, hơn phân nửa cũng không quan tâm chân thực. Giống như việc Tâm Ma đại chiến với đám người Lương Sơn, thậm chí dùng sức một người giết vào Tụ Nghĩa đường, cùng đám người Tống Giang, Lư Tuấn Nghĩa chiến đến hôn thiên ám địa cũng có không ít lời giải thích. Thậm chí có người đi ra thêm mắm thêm muối: "Ta nói cho các ngươi biết, Tống Giang này, ta là người quen, hắn tuy rằng có nghĩa khí, võ nghệ cũng không phải cao. Người có thể đại chiến cùng Tâm Ma, chính là Lư Tuấn Nghĩa, Quan Thắng, Tần Minh, Lâm xông lên những cao thủ này. Lương Sơn nghĩa khí, chính là đạo nghĩa trong giang hồ, tụ tập nghĩa đường, không làm vây công, nhưng Tâm Ma kia thật sự là một đôi mạnh mẽ, một đấu một đòn thì sao có thể qua một hiệp..."
Cũng không biết rốt cuộc bọn họ có khúc mắc gì, nhưng trong chuyện này, đối với nữ tử này, chỉ có thể tin một nửa...
Điền Thực cùng Vu Ngọc Lân nghe Lâu Thư Uyển nói chuyện, thầm nghĩ như thế.
Thân thể trần trụi...
"Hắt xì, hắt xì —— hắt xì "
Trong gió đêm, Ninh Nghị vuốt vuốt mũi: "Chậc, bị hun khói, đúng là không thoải mái... đuổi theo phía sau có đúng không?"
Một đường tiến lên, Chúc Bưu gật đầu nói: "Đã trở về hàng."
"Dù sao nơi này cũng không quen thuộc, không nên đơn hàng... Hơn nữa, với lại còn nói, vẫn cảm thấy uy lực của pháo gỗ trước mắt thật sự không lớn lắm, tuy nhiên, thuốc nổ trong trang bị thiên hướng phát sáng, lực uy hiếp buổi tối vẫn là đủ dùng. Hơn nữa với thanh âm, nếu gặp phải đội ngựa chắc chắn sẽ kinh hãi, vừa rồi chúng ta đều bị dọa chạy hai con, a, cũng tốt." Ninh Nghị thấp giọng nói: "Dù sao đêm hôm nay, thanh âm lớn như vậy, ai chịu nổi, ha ha..."
Chiến đấu trong khe núi kia, sau khi đám người Ngọc Lân tan tác cũng không kéo dài quá lâu. Mục đích của đám người Ninh Nghị vốn không phải là giết người, nhưng sau khi giết chóc dừng lại, bọn họ vẫn ngây người tại chỗ một hồi lâu, rồi mới khởi hành.
Sau khi chiến đấu, chủ yếu nhất vẫn là người trị thương, thu liễm thi thể thủ hạ. Trong trận đại chiến này, phe mình mặc dù đều là cao thủ, nhưng vẫn có mấy người chết trận hoặc mất tích. Mặc dù Ninh Nghị không từ thủ đoạn, tư bản gia không từ thủ đoạn, Hấp Huyết Quỷ, nhưng đối với người mình tử vong, cuối cùng vẫn có chướng ngại tâm lý nhất định, sau khi đánh thắng, cũng không thể nói là quá mức vui mừng.
Đương nhiên, từ năm ngoái đến nay, Ninh gia đã bị ám sát quá nhiều, người trông nhà thương vong cũng không phải là lần đầu tiên. Tận lực bố trí tốt mấy cỗ thi thể có thể tìm được, đồng thời hắn cũng chia một đội người ra chung quanh tìm ngựa. Vệ Mạnh đường cùng Vu Ngọc Lân công kích trong lần đó., Kỵ sĩ phía trước chừng bảy tám mươi người, bây giờ đại pháo vang lên, toàn bộ ngựa bỏ chạy. Võ Triều sản xuất ngựa rất ít, có người ngựa cũng nhiều, lần này đem những con ngựa chạy thoát trở về đại bộ phận, lấy thẻ tre không thiếu, cũng coi như kiếm được một khoản lớn.
Uy lực địa lôi đã có nghiệm chứng thực chiến, đạn gỗ đã trở nên càng thêm ổn định, nhưng mặc dù bắn ra không nhiều lắm, vẫn nổ tung một trận. Những chuyện này, Ninh Nghị cũng để người bên cạnh tận lực ghi nhớ số liệu, do góc độ nào đánh ra, làm sao mà đánh, chân thực lực sát thương có bao nhiêu, rốt cuộc là quang cùng thanh âm doạ người, vẫn là thật sự nổ chết bao nhiêu người... vân vân.
Sau khi nghỉ ngơi, mọi người rút trại khởi hành, chuẩn bị đi tới một sơn cốc phía trước rồi nghỉ ngơi tiếp. Triệu Tứ trước mắt đã biết sự lợi hại của Ninh Nghị, thậm chí mơ hồ biết được ngoại hiệu "Tâm ma" của đối phương. Cái tên này nghe nói giết người như ngóe hắn cũng không dám nói – không bao giờ dám nói " tráo được" nữa.
Địa thế trong sơn cốc phía trước đúng là một doanh địa thiên nhiên không tệ. Lúc đám người Ninh Nghị đi qua, trên sườn núi còn có một gian phòng nhỏ, tuy rằng cũ nát, nhưng đại thể coi như hoàn chỉnh.
"... Con đường này chúng ta thường xuyên về trại, phía trước là một phòng săn thú, đôi khi cũng có thợ săn. Khi đi ngang qua bọn ta cũng có ở một chỗ, tuy rằng đơn sơ, nhưng ít nhất có thể ngăn gió che mưa. Tối nay Ninh công tử có thể nghỉ ngơi ở đó, dù sao cũng tốt hơn ở nơi hoang dã."
"Vậy cám ơn Triệu Tứ Gia."
"Ài, Ninh công tử gọi ta là Triệu Tứ là được. Triệu tứ gia gánh không nổi, gánh không nổi..."
Trong lúc nói chuyện, mọi người đã đi tới trước căn phòng nhỏ kia, chỉ thấy trong phòng có người đốt lên ánh đèn, trên cửa sổ cũ nát có bóng hình người kia.
"Có người đến trước a..."
Đèn đuốc kia di động trong chốc lát, đặt xuống bàn trước cửa sổ, đám người Chúc Bưu, Triệu Tứ im hơi lặng tiếng tiến lên bảo vệ Ninh Nghị. Trong phòng, bóng người kia tựa hồ buông mũ trùm đầu trên áo choàng xuống, một lát sau, cửa gỗ cũ phát ra âm thanh kẽo kẹt, chậm rãi mở ra trước mặt mọi người.
Một bóng người xuất hiện trước mặt mọi người, nàng bước ra cửa. Triệu Tứ tới gần một bước, sau đó đột nhiên quỳ xuống: "Đại, Đại đương gia... vị này..."
Hắn quay đầu muốn nhắc nhở người khác điều gì đó, Ninh Nghị đã đi tới bên cạnh hắn, khẽ thở dài trong môi: "A..."
Trong ánh sáng mờ tối, Ninh Nghị đi tới trước mặt đối phương, cách nhau một đoạn cầu thang, khoảng cách một bước mới dừng lại. Triệu Tứ nghe thấy hắn nói: "Huyết Bồ Tát." Trong giọng nói dường như có chút trêu chọc.
"Ninh Nhân Đồ."
Nữ tử khiến Triệu Tứ không tự chủ được quỳ xuống, bèn trả lời như thế dưới mái hiên ban đêm. Bởi vì Triệu Tứ được gia nhập sau khi Thanh Mộc trại mở rộng, ngày thường hắn cũng từng thấy tình cảnh chém giết của "Đại đương gia", lúc tức giận cũng là lúc ngẩng đầu lên. Lần đầu tiên hắn nhìn thấy, trên mặt nữ tử có võ nghệ cao tới mức khiến người ta phải sợ hãi, lại có nụ cười thanh tịnh như thế, vui vẻ tươi cười...
Khoảnh khắc đó, ánh sáng ấm áp xung quanh đều tụ lại trên thân hai người.