Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Thái dương treo ở phía tây chân trời, còn cách hoàn toàn sơn phong còn sớm, Lữ Lương trong phiến sơn lĩnh này đã tràn đầy thanh âm chém giết.
Hơn bốn trăm người bắt đầu lui về phía sau dãy núi, kéo dài chiến tuyến lên mãnh liệt, kéo dài toàn bộ chiến tuyến ở giữa núi đá quái dị thấp bé này, máu tươi nồng đậm, mùi máu tanh tràn ngập trong không khí xao động.
Đối với Lữ Lương Sơn mà nói, tình huống như vậy cũng có phát sinh, cũng không có gì lạ. Trong địa bàn của tiểu hưởng mã, tuy rằng lực lượng đã bắt đầu lớn mạnh, tránh không được bắt đầu giảng quy củ, nhưng đối với bên ngoài, loại tàn sát này vẫn là thái độ bình thường. Lữ Lương Sơn sống mái với nhau, chương pháp cũng không nhiều, có chút bắt chuyện, chính là toàn bộ xung phong., Càng nhiều hơn là không chào hỏi liền xông lên, sau đó dựa vào dũng lực, một bên bị giết đến sụp đổ, bên kia bắt đầu tàn sát. Hôm nay cũng là như vậy, sau khi cùng Triệu Tứ đơn giản nói chuyện, hơn bốn trăm người ầm ầm lao ra, vây hướng giữa dãy núi, giống như bầy sói dữ sau khi khai hào, còn chưa giao phong, sát khí đã ngập trời.
"Giết -- "
"Để đầu lại!"
"Ta muốn ăn thịt bọn chúng, ăn thịt chúng!"
"A a a a a a ——"
Đám người mãnh liệt, kèm theo tiếng hò hét khiến người ta cơ hồ muốn điên cuồng tới gần!
Lữ Lương Sơn khác với những nơi khác, ở loại địa phương này, không có quá nhiều người quỷ dị nhút nhát không gian sinh tồn. Cho dù ngay từ đầu người nhát gan, trong đấu tranh sinh tồn kịch liệt cũng sẽ bị bức đến điên cuồng. Huân vang sơn trại của Mã Mạnh đường có thể tạo nên thanh danh lớn như vậy, trong đó lâu la cũng không phải là hạng xoàng xĩnh. Ít nhất từ khí thế mà nói., Những người này nếu ở vùng đất bên ngoài, đa số đều là những kẻ liều mạng, nhất là trong loại công kích tàn sát này, ánh mắt trong đám người tràn đầy phấn khởi, mọi người hò hét hò hét đủ để cho những người sống bình thường còn trực tiếp sợ hãi.
Một số thương hộ muốn bí quá hoá liều đã đi qua con đường này của Lữ Lương, gặp phải địch thủ như vậy, loại ánh mắt khát máu này, rất nhiều người thậm chí ngay cả tâm tư phản kháng đều không vui nổi. Dưới bầu không khí phấn khích đó, người là điên cuồng, nói ăn thịt người là sẽ thật sự ăn thịt người., Cho dù là người nhát gan, bị bầu không khí cuốn lấy, bị chém một đao hai đao, cũng hoàn toàn không tổn hao sức chiến đấu, cho dù là quân đội nhỏ, cũng không muốn đối cứng với kẻ địch như vậy.
Nhưng vào buổi chiều này, bọn họ đã gặp phải ý đồ liều lĩnh lâu rồi chưa từng gặp.
Ở sơn lĩnh nghênh đón bọn họ, cũng không phải là đá ngầm trong sóng dữ, mà giống như một đoàn bọt biển hút nước to lớn, người ngựa nhỏ tay vang tiếng động, xông lên khắp núi đồi, giống như bị dính vào, sau đó bắt đầu quỷ dị tiêu vong trong sự cuồng nhiệt.
Lần này bị Ninh Nghị mang tới Lữ Lương tổng cộng có khoảng hơn một trăm bảy mươi người, trong đó ngoại trừ một số kỹ sư và thợ thủ công đặc thù - lại thêm hai đầu bếp không muốn sống - đánh đấm đại khái cũng khoảng một trăm hai, tổng cộng chia làm mười ba tiểu đội. Khi phát hiện địch nhân tới đây, mọi người thu thập hành lý bỏ xuống, một số chạy ngựa chuẩn bị dời đi., Một bộ phận khác thì dùng tiểu đội phân tán theo hình thức chắn giữa dãy núi, đại khái khoảng bảy tám chục người. Các tiểu đội lợi dụng địa thế trong núi để ôm đoàn, có thể hô ứng với nhau, nhưng khoảng cách mỗi nhóm người vẫn cách nhau mấy trượng.
Tiền tuyến của sơn phỉ chính là đụng phải một tuyến phòng ngự lỗ chỗ như vậy. Dựa theo lệ cũ, khi bọn họ chém giết có lẽ sẽ giống như thủy ngân trút xuống nơi trung tâm đội ngũ, nhưng lần này lại không có ai xông tới, giống như bị tám chín tiểu đội trực tiếp dính chặt vậy.
Máu tươi không ngừng nở rộ, tiếng hò hét chưa tắt, bóng người đã ngã xuống. Bởi vì mã đội đang lùi lại phía sau, từng tiểu đội thật ra cũng đang chém giết lẫn nhau, thế cho nên ngay khoảnh khắc tiếp xúc đầu tiên, chiến tuyến trên sơn lĩnh mềm mại như gợn sóng đong đưa. Đám sơn phỉ dưới trướng thoạt nhìn như đang giết chóc và khuếch trương tiến về phía trước.
Cảm giác quỷ dị, sau khi giao chiến mấy nhịp thở, mới xuất hiện trong lòng đám người Cừu Mạnh đường.
"Giết cho ta! Xông lên xông tới! Bắt lấy hai người trên đầu kia! Có kẻ dám cản đường chia thi thể của bọn họ cho ta! Nhanh lên! Nhanh lên một chút!" Tiểu hưởng Mã Mạnh đường năm nay ba mươi tuổi xuất đầu, tướng mạo của hắn vốn anh tuấn, nhưng trong lúc chém giết quanh năm, càng nhiều biến thành âm hàn và hung lệ., Vừa đến trường hợp như vậy, tiếng hô của hắn đủ để người ta sợ hãi, nhưng sau khi nghe qua những lời này, ánh mắt hắn liền sáng lên cười rộ lên: "Ha ha, không ngờ lại gặp phải ý định cứng nhắc... Không tệ."
Trong tầm mắt, đối phương bên kia không ngờ lại không có nhiều tiếng hò hét.
Nếu là cao thủ bình thường một mình luận võ, lớn tiếng hò hét chỉ có thể tổn hao khí lực người, một ít tiếng quát cho dù phối hợp với phương pháp hô hấp phát ra, cũng tuyệt sẽ không lớn đến mức dọa người. Nhưng ở trên chiến trường, hoặc là trong chém giết của nhiều người, tiếng la hét lại phi thường trọng yếu, nó có thể làm mơ hồ lý trí của người ta., Khiến người ta cuồng nhiệt, quên đi đau đớn và khiếp đảm. Nhưng lần giao thủ này, trong đội ngũ của đối phương tuy cũng có tiếng hò hét, nhưng không ngờ lại không xuất hiện sóng âm phạm vi lớn, điều này nói lên rằng đối phương không chịu được áp lực quá lớn, hoàn toàn có trật tự ứng phó với tất cả.
Loại chiến trận này, cũng không giống trò chơi của hậu thế, mấy trăm người một khi tụ tập cùng một chỗ, phải phân biệt rõ ai là ai, kỳ thật đều là một chuyện khó khăn. Xe ngựa nhỏ chém giết nhiều năm như vậy, nhãn lực tự nhiên vẫn có, nhưng hắn chỉ có thể nhìn thấy mãnh liệt nhào tới liền bị ngăn trở., Binh phong dính chặt, nhưng nếu nhìn kỹ một chút, hắn sẽ phát hiện, thủ hạ của mình nhào tới chỉ có ngăn trở, không sinh ra phản lực, đó là thứ sinh ra đầu tiên, giết chóc đâu vào đấy. Người bên này mãnh liệt lao tới., Nhóm người đầu tiên giao thủ đã ngã xuống, hoặc bị thương hoặc là trí mạng. Tiếng kêu thảm thiết vang lên, khiến người phía sau điên cuồng nhào tới, đội ngũ lập tức lui về phía sau, toàn bộ chiến tuyến cũng bắt đầu kéo dài, để lại thi thể và máu tươi, bị người từ phía sau vọt tới.
Trong khoảng trống giữa tiểu đội và tiểu đội không có bao nhiêu người đi tới, bởi vì bọn họ đột nhiên phát hiện đồng bạn bên cạnh đã ngã xuống. Mặc dù có một số ít sơn phỉ buông sát khí bên cạnh xuống xông vào bên trong nhưng cũng sẽ bị tên nỏ nhanh chóng bay tới giải quyết.
Đây là tình huống giao chiến đầu tiên, tiểu hưởng mắt thấy thế cục bực này, hai mắt đã phát sáng, chiến mã dưới khố xao động, vậy mà có chút hưng phấn. Nhưng mà qua không lâu, hắn sẽ cảm nhận được, phiền toái thế giới quả nhiên nhiều do nữ nhân mà đến, đó là... Hắn thực sự hối hận, sau đó mới có thể cảm nhận được tâm lý.
Bởi vì ngay tại chiến tuyến này, trừ Cừu Mạnh Đường tâm tình phấn khích, phía sau hắn còn có vài bóng người, đang cưỡi trên lưng ngựa quan sát cuộc chiến. Thân ảnh của Lâu Thư Uyển khoác lên người áo choàng, trong vẻ mặt không có bao nhiêu chấn động, nhưng hai tay khoanh trong tay áo, kỳ thật đã hơi run, nhiệt lượng như máu cũng đang chuyển động trong đáy mắt.
Yết hầu của nàng khẽ nhúc nhích, mặc dù đã làm không ít chuyện trong Điền Hổ trướng, nhưng đối với việc chém giết chính thức, nàng có thể xem hiểu không nhiều. Lúc này chỉ là bị một loại cảm xúc xao động nào đó bao vây, bị đám sơn phỉ khát máu hò hét lây nhiễm, ánh mắt xa xa nhìn về bóng người kia, kiềm chế tâm tình, nhẹ giọng hỏi: "Thế nào?"
Cô cảm thấy giọng nói của mình cũng không bình tĩnh, nhưng người khác dường như cũng không phát hiện gì, bên cạnh cô, thân hình cao ngất với Ngọc Lân, khẽ nhíu mày. Điền Thực chiến mã rối loạn đi vài bước, bị Điền Thực ghìm chặt dây cương, vừa mới đứng vững.
"Ha ha!" Người trẻ tuổi này được gọi là Tam thái tử mỉm cười: "Những người này có chút bản lĩnh, xem ra không dễ đánh."
"Là... phải không." Lâu Thư Uyển tận lực yên tĩnh trả lời tùy ý.
Phía trước hơi điểm một cái, Cừu Mạnh Đường cũng đã bàn giao một số chuyện với thủ hạ bên cạnh, bảo đối phương trở về tiếp tục triệu tập người, sau đó vung song đao: "Tiểu nhân, theo ta giết!" Chiến mã vội vàng xông tới chiến tuyến phía trước.
Thân thể trần trụi...
Chiến tuyến va chạm vào nhau, đối diện với sự cuồng nhiệt của đối phương, bên phía Ninh Nghị lại bình tĩnh đến lạ thường.
Cũng không phải không có người lên tiếng, cái loại cần chém giết cuồng nhiệt này, không ai hô lên hai câu cơ bản là không thể, nhưng mà một trận vang lên lại phối hợp với một ít tiếng quát, hoặc là tiếng hò hét khi chém giết địch thủ bộc phát, cũng có người sau khi chém giết mấy người bắt đầu cuồng tiếu khoe khoang, nhưng bao phủ trong tiếng gào rú điên cuồng của đối phương, bên này thật sự quá mức bình tĩnh.
"... Đi!"
"Dừng lại! Tiếp ứng đội bảy!"
"Mạnh Sơn, các ngươi nhanh lên một chút -- "
"Không được phép —— tới ——"
"Cút ngay cho ta..."
Triệu Tứ Thủ vung cương đao, vốn cũng định xông lên dốc sức liều mạng nhưng sau đó lại bị đám người Ninh Nghị giữ chặt: "Triệu Tứ Gia, bên này còn nhờ ngươi dẫn đường đấy." Sau đó đứng ở phía sau nhìn cảnh tượng này có thừa cơ hội rút lui chém giết., Bây giờ trong đội ngũ này, hoặc là Nhiếp Sơn loại người sám hối xuống Lương Sơn, hoặc là cao thủ có danh tiếng trên giang hồ như Điền Đông Hán, cho dù là võ nghệ kém cỏi nhất, thân thủ kỳ thật cũng không tính là yếu.
【 Tiểu thuyết vận hành nhiều năm, so sánh với Truy Thư Thần Khí phiên bản xinh đẹp, sách lão trùng đều đang dùng hoán nguyên dịch vụ, dung nhan mê man. 】
Với đám người Nhiếp Sơn mà nói, sau khi trải qua những chuyện ở Độc Long Cương, bản năng giết chóc của bọn họ vẫn còn, nhưng cảm giác giết chóc thu được trong giết chóc kỳ thực đã không còn. Trải qua cải tạo ở căn cứ như vậy, bọn họ xem như vặn vẹo một ít đồ vật trọng yếu nhất trong tính cách, Tam Quan bị cưỡng ép phá hủy tái tạo., Đi về phía một cái cực đoan khác, non nửa trong những người này đã bắt đầu đọc kinh phật, xưa nay thích ra ngoài giúp người khác, hành thiện, võ nghệ đa số đa số đều dùng phương thức tự hại mình. Người này khi giết người rất đơn giản, căn bản không nói ra lời gì trên miệng.
Ninh Nghị cũng không tính là người lương thiện gì, đương nhiên sẽ không hy vọng dạy ra một đám hòa thượng, bởi vậy xưa nay mọi người vẫn bàn tán về giáo dục tư tưởng, đối với các loại đạo lý này cực kỳ coi trọng. Chúng ta cần phải coi trọng là cái gì, muốn bảo vệ cái gì, vì sao phải giết người, vì sao phải chiến đấu với người khác... Cách phân biệt loại này mới là hạch tâm. Cũng là vì vậy, giữ lại sức chiến đấu của phần lớn mọi người.
Còn đám người Điền Đông Hán mà nói, bọn họ vốn đã là cao thủ trong chốn võ lâm, nếu thực sự gặp phải chiến trường lớn, người như sâu kiến, có lẽ sẽ không kiềm chế nổi tâm trạng, nhưng trước mắt, vấn đề ở chiến trường này thật sự quá nhỏ.
Nếu thật sự là trên chiến trường, mấy ngàn người kết trận, một lần xung phong, trước sau trái phải đều phải là người, ngoại trừ đi về phía trước, ngươi căn bản không có không gian dịch chuyển, mã bộ ổn định bất ổn, một đao này ra ngoài có thể mất mạng hay không, đó là tiêu chuẩn duy nhất., Muốn sống, ngoại trừ một ít thủ đoạn bảo mệnh vi diệu hơn, chỉ có thể nhìn ý tứ của ông trời. Mà trước mắt, hơn bốn trăm người xung phong, thoạt nhìn đã phủ đầy sơn lĩnh, trên thực tế bất quá chỉ là một trận đại hỏa liều mạng, chỉ cần có không gian chuyển dời, sẽ không gặp phải loại đao quang như sóng dữ kia, làm cho người ta không thể tiếp được, cao thủ vẫn là cao thủ.
Không có binh chủng phối hợp, không có gì bọc kín, không có mũi tên bao trùm, đối phương điên cuồng gào thét, đối với người bên này mà nói, căn bản chính là lãng phí khí lực hành vi ngu xuẩn. Huyết khí cùng dũng lực tuy đáng khen, nhưng nếu thật muốn đánh nhau sinh tử, gặp phải loại tán binh này công kích, bên này xác thực không cảm giác được áp lực quá lớn.
"Không có chương pháp gì nha." Ninh Nghị dùng tay che mái che mắt: "Đây là nhóm người đầu tiên đúng không?"
"Nếu thực sự chỉ có một người như vậy thì có thể trực tiếp để bọn họ ở lại đây." Chúc Bưu cũng kéo cổ nhìn.
"Cường long bất áp địa đầu xà, Triệu tứ gia vừa mới nói, trong trại của con ngựa nhỏ có khoảng một hai ngàn người. Giết đến mức bọn họ sợ hãi, tận lực chuyển dời đi... Ta cảm thấy kỳ quái chính là tại sao vị này lại đột nhiên ra tay với ta, ta lại đắc tội với ai?"
"Ách, với việc ngươi luôn làm, thực sự không đoán được..." Chúc Bưu nghĩ, vẻ mặt có chút khó xử, đành phải hào khí vung tay lên: "Dù sao bất kể bọn họ đến bao nhiêu, chúng ta cũng thu bao nhiêu. Lần này về Bắc, chẳng phải Ninh đại ca cũng có ý nghĩ giúp mọi người rèn luyện một chút sao?"
"Chậc, tuy nói đánh não nhất định có nguyên nhân, bất quá... Ha ha, thôi, ta cũng không nghĩ ra là ai..."
Bên kia chém giết kịch liệt, thái độ hai người bên này thật sự có chút quỷ dị, Triệu Tứ nghe hai người đối thoại, lại nhìn bên kia đấu trường, ánh mắt mê hoặc khó hiểu. Tầm mắt kia, mắt thấy tiếng ngựa nhỏ vội xông tới, song đao trong tay gã như điện, bay thẳng về phía một tiểu đội phía trước, chém giết. Chúc Bưu nhìn cảnh này, chỉ chỉ chỉ bên kia: "Đó chính là tiểu hưởng mã?"
Triệu Tứ Đầu nói: "Không sai, hắn một tay khoái đao, phi thường lợi hại, trong hai năm qua..."
Hắn còn đang giới thiệu, đội ngũ giao thủ cùng tiểu hưởng mã đã bị tách ra, rút ra ngoài mấy trượng mới dừng lại, có người thụ thương, nhưng mặc dù là Vưu Mạnh đường trong lúc nhất thời cũng không dám vọt vào trong lỗ hổng đã xé mở này. Mà bên này, Chúc Bưu nâng thương lên ngựa, vặn vẹo cổ: "Cũng tốt, vậy để ta đi giết hắn."
Hắn cúi người xuống, chiến mã lao nhanh, gót sắt chạy như bay, giết vào bên cạnh chiến tuyến. Sơn phỉ thứ nhất ngăn cản vọt lên, sau đó cả người đều cao cao bay lên, tốc độ chiến mã kia không yếu bớt chút nào, từ một bên sơn lĩnh như sóng chém biển xé ra một mảnh huyết hải, vọt tới phía Cừu Mạnh đường.
Triệu Tứ trợn mắt há hốc mồm nhìn một màn này, mặc dù hắn đã từng tham gia chiến đấu sống mái với Thanh Mộc trại, võ nghệ Lục Hồng Đề lại cao hơn Chúc Bưu một cấp bậc, nhưng nếu muốn nói thanh thế thúc ngựa chém giết trên chiến trường, Hồng Đề dù sao cũng là nữ tử, cũng không cách nào so sánh với thanh niên trung nhị đang kiêu ngạo đến rối tinh rối mù như Chúc Bưu này được.
"Cừu Mạnh đường!" Chúc Bưu hét lên ha hả, giống như trẻ con đùa giỡn: "Đem đầu ngươi cho ta..."
Cừu Mạnh đường đáp: "Mẹ ngươi!"
Ninh Nghị nhìn cảnh tượng này, vỗ vỗ bả vai Triệu Tứ: "Triệu Tứ Gia, đây là ngài cúi đầu, ta muốn mời ngài suy nghĩ một chút, phụ cận không có địa hình như vậy..."
Một nơi khác trên chiến trường, Vu Ngọc Lân nhìn biến hóa của toàn bộ chiến trường, ánh mắt nghiêm túc hẳn lên. Kinh nghiệm dẫn quân của nó càng nhiều, càng có thể nhìn thấy toàn bộ tình huống, lúc này thấp giọng nói: "Trận chiến này không đơn giản như vậy, Tam thái tử, Lâu cô nương, ta nghĩ chúng ta nên gọi người của mình tới mới được."
Lần này bọn họ lên núi, mang hơn ba trăm người đều là tinh nhuệ dưới Điền Hổ trướng, đây mới là thực lực của bọn họ, Lâu Thư Uyển liếc mắt nhìn hắn một cái, ánh mắt nghi hoặc. Điền Thực lại là người dễ khoe khoang, mắt thấy Cừu Mạnh đường tựa hồ có chút ăn quả đắng, khá cao hứng: "Được, nên cho những người này kiến thức thực lực của chúng ta."
Lâu Thư Uyển không rõ tình hình chiến trường, suy nghĩ một chút, lúc này mới nói: "Nếu thật sự khoanh tay như vậy, có phải... Được rồi?"
Vu Ngọc Lân liếc nhìn nàng một cái, lại cười ngạo nghễ: "Đánh nhau tất nhiên là có chút khó khăn, nhưng bỏ dở nửa chừng đâu phải do anh hùng gây nên. Lâu cô nương không cần lo lắng, đã quyết định ra tay, chuyện trên chiến trận, ta và Tam thái tử tự có phân giáo."
Điền Thực cười ha ha: "Không sai, mặt khác, để cho Cừu Mạnh đường này kiến thức một chút thực lực của chúng ta, rất là cần thiết, biện pháp chặt tay như vậy mới là niềm vui bất ngờ. Lâu cô nương, mặc kệ ngươi cùng người này có khúc mắc gì, đó là chuyện trước khi động thủ, sau khi động thủ, chính là chuyện của những ông đây, ngươi thả tay nhìn là được!"
Bọn họ nói tới trình độ này, Lâu Thư Uyển không dễ nói chuyện nữa. Chỉ nghe lời nói của bọn họ, lại nhìn tình huống chém giết bên kia, cảm giác trong lòng càng thêm phức tạp...