Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Năm ngoái, năm trước, sau khi Phương Thất Phật chết đi, Trần Phàm đã từng mở miệng giao dịch với Ninh Nghị về pháo gỗ. Ninh Nghị cũng không đồng ý, cũng không phải là vì làm ra hàng rào kỹ thuật gì đó. Mà là để ứng phó với Kim nhân xuôi nam, phương pháp chế tạo pháo đã giao cho triều đình đầu nguồn, một khi tiết lộ kỹ thuật, bên phía dưa hấu khai chiến với triều đình xuất hiện đồ vật như vậy, chính mình sẽ rất khó thoát khỏi liên quan.
Đến lúc này, rất nhiều tình huống trong lòng Ninh Nghị càng trở nên gấp gáp, đặc biệt là vị trí Lữ Lương Sơn thật sự mẫn cảm, gã không thể không sớm đem một ít thành quả chuyển hướng đến Lữ Lương Sơn để ứng phó với một ít phiền toái có thể đến.
Đối với những phiền toái này, Ninh Nghị bây giờ vẫn chưa có nhận thức rõ ràng. Hoàn cảnh Lữ Lương Sơn, dân chúng đều có chút đặc thù, khác biệt rất lớn với khu vực trung nguyên. Thanh Mộc trại định làm một nơi buôn bán ở phía bắc, mục đích chính là: mặc kệ trong tương lai có thể là mặt phía nam hay phía bắc uy hiếp vẫn là một chữ Thủ. Như vậy mới cân nhắc, địa lôi, hỏa dược, các loại vật phẩm, là rất hữu dụng.
Đương nhiên, cho dù là địa lôi bằng đá có hàm lượng kỹ thuật không cao, cũng tồn tại khá nhiều hàng rào kỹ thuật cần vượt qua. Đây là địa lôi đơn giản nhất đời sau: khoáng đất trống, nạp đầy hỏa dược có tính liệt tính., Những vật như vụn sắt, cộng thêm trang bị dẫn lửa đơn giản liền cáo thành công. Mà bây giờ trên đầu Ninh Nghị chỉ có một loại thuốc nổ có tính miễn cưỡng miễn cưỡng hợp cách, trang bị dẫn lửa kỳ thật cũng chưa chín, bởi vì nó xuất hiện liên quan đến sự xuất hiện của lộc.
Lấy giấy dẫn lửa bọc vỏ, xiên một đầu dùng dây nhỏ, kéo sợi dây nhỏ, sinh ra tia lửa, địa lôi nổ tung. Địa lôi ở hậu thế phồn hoa nhân dân biên giới sơ kỳ xây dựng quốc gia, đất đai thổ lôi do dân binh chế tạo chính là dùng loại phương pháp này, nhưng mà tại võ triều hiện tại., Làm thế nào đạt tới hiệu quả như vậy vẫn là vấn đề lớn. Cũng may luyện đan sư thời đại thô lậu này đã tiếp xúc với biến hóa pha tạp của lưu huỳnh, lân, dùng hỏa thạch cùng với lượng lớn dịch hoả nghiên cứu, cũng đã có thể miễn cưỡng đạt tới hiệu quả làm nổ, chỉ là tính an toàn không cao, trong lúc lắp ráp, vẫn cần phải cẩn thận đối đãi.
Nhưng bất luận thế nào, chỉ cần còn thời gian, dưới yêu cầu chỉ về hướng yêu cầu của Ninh Nghị, sự phát triển của loại vật phẩm nhỏ này, chung quy cũng không khó. Đã lần này phải qua Lữ Lương, hắn trước tiên đem những thứ chưa trưởng thành này chuyển qua, ít nhất trước tiên để cho người của Lữ Lương học đào đá rồi nói sau.
Ngoại trừ địa lôi, việc chế tác Du Mộc pháo đã đến giai đoạn tương đối thành thục của Ninh Nghị, ít nhất dưới sự khống chế của Ninh Nghị, có một số ít công nhân kiêm nhiệm vụ bắn pháo., Đã có thể nắm giữ bí quyết chế tạo khẩu pháo cùng quy luật đạn pháo, dưới cơ sở này, thân pháo gỗ đã có thể thử kết hợp cùng sắt thép. Mà thợ thủ công nghiên cứu lò cao đất bên Lữ Lương sơn chắc hẳn cũng nắm giữ được một ít kinh nghiệm.
Có liên quan tới kỹ thuật phát triển, Ninh Nghị biết phương thức ổn thỏa nhất là dựa vào tiến bộ cơ sở của khoa học, nhưng ở trên tay của gã, căn bản không có thời gian đợi đợi khoa học cơ sở, bởi vậy phòng nghiên cứu dưới trướng Trúc Cơ tiến hành chỉ là dựa vào số lượng lớn thí nghiệm công pháp cùng chung.
Đầu tiên xác định các loại phương pháp thực nghiệm, phương pháp và trình tự ghi chép, sau đó là vô số tài liệu thí nghiệm gõ trán, ghi chép hiện tượng, tổng kết quy luật. Ninh Nghị ở phương diện này thủ đoạn lại cực kỳ thô bạo và thô bạo, mục đích duy nhất là: bùng nổ.
Tất cả đều dùng phương pháp bất đồng để đạt được các loại hỏa diễm hoặc là bùng nổ, chỉ cần có được tính độc đáo, có thể lặp lại, thì có thể đạt được phần thưởng. Mà sau đó, đối với các loại tài liệu nổ tung tiến hành so sánh, tìm kiếm quy luật khác nhau, tổng kết, chỉ cần có thể đưa ra quy luật nhất định, giải thích đáng tin cậy, sẽ đạt được càng nhiều phần thưởng.
Ở thời đại này, người nhập môn thật sự được coi là nghiên cứu khoa học, đều là Luyện Đan Sư giống như Công Tôn Thắng, mà có thể tiếp xúc với vụ nổ, phần lớn là thợ làm pháo hoa nổ tung. Ninh Nghị tập hợp hai người này lại, định ra quy tắc cơ bản, cấp bậc ban thưởng, những người còn lại tùy ý để bọn họ phát huy sự tích cực của mình.
Bất quá, trong đó chân chính phát huy tác dụng trọng yếu, cũng chính là những quy tắc cơ bản bao gồm "Cữu Hành" bao gồm "Cùng Hành". Trong thời gian một hai năm qua, thợ thủ công ban đầu được đưa vào thẻ trúc mặc dù thiên tư bình thường, cũng đã nắm giữ phương pháp nghiên cứu khoa học cơ bản, bao gồm các loại nguyên tố cơ bản - lúc ban đầu tất nhiên là do Ninh Nghị truyền thụ, cũng đã có một bộ lý giải thuộc về chính mình.
Lúc này địa vị của thợ thủ công võ triều rất thấp, phụ trách thiết bị thiết kế của quân đội tuy rằng cũng có nghiệp vụ hỏa khí, nhưng thợ thủ công dù đã là tiểu lại, tuyệt đối cũng không sánh được với đãi ngộ mà Ninh Nghị có thể đưa ra. Phần thưởng ở tiền bạc là vượt quá tưởng thưởng., Trúc Ký còn có thể lợi dụng quan hệ của Tướng Phủ, đưa một ít con của thợ rèn vào trường tư thục, đây mới là thứ càng thêm khiến người ta đổ thêm dầu vào lửa, thế cho nên chế tạo trong Tư Sư cục Hỏa Khí bây giờ có không ít thợ thủ công thậm chí còn đang giúp đỡ Ninh Nghị bên này làm việc riêng.
"... Đồ vật cất kỹ, lót xong, đường còn dài, chú ý đừng có va chạm. Thuốc nổ nhất định cho ta xem, một chút hỏa tinh cũng không thấy, A Tứ, chuyện này các ngươi nhất định phải để tâm..." Mưa trong sân, Ninh Nghị kiểm tra đồ đạc mang theo Lữ Lương Sơn, dặn dò mọi người, bên kia cũng đang nghe thê tử nói về tình huống trong nhà.
"... Trong thẻ trúc, giải đấu năm quân cờ gần đây tham gia cũng rất nhiều, bọn Nhiếp chưởng quỹ hiện giờ cũng tham gia náo nhiệt. Sắp tỷ thí một lần với những hộ viện năm ngày một lần rồi, Nhiếp muội muội tổ chức những chuyện này rất gọn gàng ngăn nắp."
"Nàng có thể có chuyện ưa thích là tốt rồi. Về phần Nhiếp chưởng quỹ, tựa hồ còn chưa cưới vợ, là muốn biểu hiện trước mặt các cô nương một chút?"
Đàn nhi hé miệng cười nói: "Rất có khả năng nha."
Đàn nhi nói đến hoạt động đấu tranh năm quân cờ trúc gần đây, lúc này trúc ký không ngừng mở rộng, quy mô đã tương đối khổng lồ. Lấy Biện Lương làm trung tâm, tửu lâu tổng cộng đã mở ra mười bốn nhà - sự kiện cứu trợ thiên tai khiến Ninh Nghị kết không ít kẻ thù, nhưng nhân mạch tích lũy được đối với một cửa hàng Trúc ký mà nói đã vô cùng kinh khủng rồi., Hầu như không thiếu những người bạn và đồng bạn hợp tác, cộng thêm năng lực của Ninh Nghị, lập tức đưa ra kế hoạch, ký xong hợp đồng, tiền đưa vào, tiếp theo sẽ trực tiếp tiến hành trình tuần hoàn, thực hiện mềm nhũn.
Bên ngoài quán rượu, xe chở những con trúc đi bốn phương tám hướng có gần ba mươi chiếc, mỗi chiếc xe có hai hộ vệ, một người bán hàng, thợ may một người, người đọc sách là một người, có đôi khi còn có thể suy nghĩ giảm bớt. Bên ngoài thành có các loại đại viện phụ trách nghiên cứu, trước mắt nhân số đại khái có gần ba trăm người. Phụ trách chế tác bùn tuyết, lò than, lò than đá., Bút hiệu, hương vị, hương vị, tác phường làm từ các loại vật phẩm như muỗi, nước trái cây, cùng Vương gia hợp tác làm xưởng. Tác phường do Tô thị bày biện, cửa hàng, thiết kế, thiết kế nhân viên... những người sống ở trước mắt của Ninh gia, vân vân...... Tất cả những người đang ăn cơm với vợ chồng Ninh Nghị và Tô Đàn Nhi này, kỳ thật trước mắt đã mở rộng đến hơn bốn ngàn người rồi.
【 Vấn đề cập đến sự chậm chạp của tiết mục mới, có thể thay đổi căn nguyên cuối cùng cũng có cách giải quyết, tại đây bỗng dưng ô ô ô. Dịch nguyên ô ô ô ô, đồng thời xem nhiều trang giấy mới nhất. 】
Trong thời gian một hai năm, đã đạt tới quy mô như vậy, Ninh Nghị chưa bao giờ buông lỏng cuộc sống của những người này, văn hóa thành viên ở hậu thế cũng chính vì vậy mà có. Trên thực tế, trong những năm tháng không có điện xẹt này, người bình thường trên phương diện giải trí rất mệt mỏi, là người đời sau khó có thể tưởng tượng nổi., Ban ngày thì tốt hơn một chút, buổi tối, ngoại trừ ôm nữ nhân lên giường thì hầu như không có chuyện để làm. Lúc đầu nhân số dưới trướng ít, Ninh Nghị đã cố gắng yêu cầu thủ hạ tổ chức dạ hội văn nghệ nửa tháng một lần, dưới trướng Trúc Ký có người thuyết thư, người chơi xiếc, cũng có thể liên hệ được tới nữ tử phong trần am hiểu ca múa, loại chuyện này cũng không khó.
Đương nhiên, hạng mục giải trí cũng không phải chỉ là xem biểu diễn là được rồi, sau khi những võ giả của Độc Long Cương gia nhập vào, Ninh Nghị liền dùng khí lực cường tráng làm tổ chức luận võ, đánh cầu, đánh cầu, mặt khác bảo đám thủ hạ thuyết thư giả kể lại những chuyện này để truyền bá thanh danh tốt trong nội bộ, ví dụ như một đôi thiết quyền của một người nào đó của Vãn Chiếu Lâu vô song., Một cước pháp nào đó của Vũ Yến lâu, đã từng uy chấn mây giăng sông. Lúc này trúc ký vẫn lấy từng tòa tửu lâu làm trung tâm, nghị luận, mọi người không khỏi hiếu kỳ ai lợi hại hơn. Mà cứ mỗi mười ngày nửa tháng, sẽ có một lần tuyển chọn tỷ võ, sau đó để cho người giao lưu tỷ thí, thành tích tốt, liền có thưởng.
Nhóm võ giả đi ra từ Độc Long, một bộ phận vốn là hung đồ giết người vô tính trên Lương Sơn, sau khi cải tạo sám hối, tính cách ngược lại trở nên hiền lành, ngược lại không có chút ham muốn khen thưởng nào. Nhưng mà thủ hạ của bọn họ mang theo mỗi người đệ tử trẻ tuổi, đối với những chuyện này vẫn là có hứng thú. Mặt khác, về phương diện khác, tính cách ngược lại trở nên hiền lành hơn, đối với phần thưởng cũng không có gì., Người quan sát luận võ tuy đa số đều là nhân viên của thẻ trúc, nhưng trong những người này, cũng có nữ tử, thậm chí nữ tử của ô lâu sau khi nghe nói, cũng sẽ tìm cơ hội chạy tới xem. Đối với người thi đấu mà nói, kỳ thật đây là cổ vũ lớn lao.
Ninh Nghị yêu cầu nghiêm khắc về tỷ võ để khống chế phương hướng cường thân kiện thể, tỷ thí đến điểm đó là dừng, ngược lại có thể lén lút trao đổi với nhau. Bởi vì khống chế rất tốt, những tỷ thí giao tình ở Độc Long Cương này đã có giao tình từ trước đến nay, sau khi tỷ thí cũng không đến mức làm tổn hại tình cảm, ngược lại làm cho nhân viên trong lôi ký quen biết với nhau hơn nhiều., Trong đó còn rất là xuất hiện mấy nhân viên nổi tiếng, trong bọn họ có hung đồ của Lương Sơn, cũng có những đệ tử trẻ tuổi mà những người này dạy dỗ ra, hiện giờ dưới sự tuyên truyền của đại bộ phận trúc ký đều biết những người ở lầu nào thì không ai đánh đấm được., Ai lại là người nguyện ý trợ giúp người khác. Đến đầu xuân năm nay, đại bộ phận người ở kinh thành tập trung lĩnh hồng bao, Ninh Nghị còn để Chúc Bưu cùng Công Tôn Thắng bên đại viện tỷ thí một phen. Mặc dù cuộc tỷ thí này chủ yếu là biểu diễn tính chất, nhưng hai người đều là cao thủ, vẫn làm cho mọi người được mở rộng tầm mắt.
Trong tỷ thí như vậy, náo động đại bộ phận đều là võ giả tụ tập trong thẻ trúc. Bên ngoài, tỷ thí năm quân cờ đầu tiên là ở trong ban bố hành của đàn nhi hứng khởi, đầu tiên là dạy đám nữ công ban hành chơi cờ chính là Uyển Nhi cùng Hạnh Nhi., Sau đó Tô Đàn Nhi liền dứt khoát tổ chức tỷ thí cờ năm lần trong nhân viên. Những nữ nhân này phần lớn đều không phải người quá thông minh, các nàng lưu hành cờ vây bình thường, các nàng không hạ được, cờ năm lại tương đối đơn giản. Hành trình gần đây tiến hành tỷ thí và tuyển chọn tầng tầng lớp lớp.
Mà ở trong thẻ trúc, những trận tỷ thí tương tự đều do chủ nhân tửu lâu Vân Trúc tiếp nhận, thậm chí có vài chưởng quầy cũng tham dự, chuẩn bị tuyển ra mấy người lợi hại nhất. Sau đó lại hợp thành một trận chung kết với bên kia.
Thời điểm này nho học còn chưa tới một bước mang thiên lý diệt nhân, đối với nữ tử mặc dù yêu cầu cũng không ít, nhưng còn không đến mức nhìn một cái là có thể xem là bất lễ. Trong những trận tỷ thí này, có đôi khi nam nữ nhìn đúng nhau, có quen biết lẫn nhau, có hảo cảm., Cũng là bình thường. Lúc này đã thành một đôi ngẫu nhiên, xem như là chuyện làm cho đàn nhi cao hứng nhất. Từ năm ngoái tới nay, mỗi lần có chuyện như vậy, cầu hôn, hôn hoặc là đàn nhi hoặc là Ninh Nghị đều đích thân xuất hiện, dâng lễ mừng hoặc đảm nhiệm chủ hôn.
Kiểm tra vật phẩm muốn mang Lữ Lương đi, kể rõ chuyện gần đây, dặn dò "Tô Ninh" tiếp theo vận hành. Mặc dù là vừa mới về nhà, nhưng thời gian thuộc về hai vợ chồng cũng không nhiều, đồ vật chuyển xong, cùng bọn người Tô Văn Định, Hạnh Nhi nói xong, Ninh Nghị lại đi xem Ninh Hi, tiểu hài tử hai tuổi rất thích ngáng chân chạy loạn, Ninh Nghị đi theo đàn hương, coi như là thời gian rảnh rỗi.
"Phụ thân, mẫu thân, đuổi không kịp con ——" đứa nhỏ ở phía trước thanh âm non nớt nói, sau đó ngã bộp dưới đất, đàn nhi "Ai" một chút muốn chạy tới, nhưng bị Ninh Nghị giữ lại: "Con trai, té có quan hệ gì đâu."
Quả nhiên, hai tay Ninh Hi chống trên mặt đất, sau đó lại lảo đảo đứng lên, hắn vỗ vỗ cánh tay dính bụi bặm, sau đó đưa hai bàn tay nhỏ bé vào trong màn mưa ngoài mái hiên. Ninh Nghị và đàn nhi rốt cục vẫn cười đi tới, lấy khăn lụa lau sạch bàn tay của hắn.
Chỉ một lúc lâu sau, Vân Trúc cũng đã trở về, bà ta kể cho Ninh Nghị vài chuyện của cuộc thi cờ năm lần. Trong nháy mắt, trời chiều chiều chiều chiều, người một nhà ngồi chung một chỗ, lúc này nhân số đã không ít, đàn nhi, Tiểu Bồng, Tiểu Sương, Vân Trúc, Tiêu Trúc, Văn Định... Cẩm Nhi đã tháo băng vải trên đầu, nhưng bởi vì lúc trước vây quanh trán, lúc này vẫn có vẻ đơn bạc tiều tụy, làn da trên trán đặc biệt tái nhợt một chút. Ninh Nghị lại dặn dò một phen chuyện sau khi rời đi, chủ yếu nhất là thông qua vấn đề tư thục của Ninh gia, Đàm gia, chuyện quan hệ Vương gia, tiên sinh của Vương gia cơ bản đã đàm luận thỏa đáng, các loại tục vụ tiếp theo trở nên nhìn chằm chằm vào bọn họ.
Kinh thành lúc này "Tô Ninh" đã trở thành một thế gia tử chân chính. Sau bữa tiệc tối, Ninh Nghị còn tìm đám người Văn Định đến một bên nói chuyện, bảo bọn họ đừng khi dễ Vân Trúc, Cẩm Nhi các nàng...
Thân thể trần trụi...
Do Ninh Nghị trở về, tuy mưa to vẫn còn rơi nhưng tòa nhà trong bóng đêm vẫn có vẻ náo nhiệt náo nhiệt. Cẩm nhi trở lại gian phòng, khoanh chân ngồi trên giường, đưa tay chống cằm, có chút cảm giác mới lạ, nhưng cũng có chút mất mát. Nàng mới lạ chính là đây là lần đầu tiên nàng và Ninh Nghị cùng Tô Đàn Nhi., Vân Trúc tỷ ở chung một chỗ ăn cơm. Mấy nữ tử chia sẻ với một người đàn ông, cho dù có thích hắn, cảm giác này thật sự muốn nói chắc chắn là không thể được. Đương nhiên chủ yếu nhất là nàng và đại phụ đã từng có hiểu lầm, hôm nay còn có vẻ xa lạ. Bởi vậy nàng cảm thấy phức tạp, mất mát trong lòng phần lớn cũng vì vậy mà đến.
Đương nhiên, loại cảm giác này cũng không làm cho nàng cảm thấy ngột ngạt, hơn nữa đây cũng là phần lớn những cô gái giống như nàng. Nàng cố gắng làm cho mình cảm thấy không có gì không hài lòng. Đợi đến khi Ninh Nghị đến tìm nàng nói mấy câu, nàng sẽ biểu hiện cao hứng, sau đó lại đi tìm Vân Trúc tỷ nói chuyện phiếm... Nghĩ như vậy, Ninh Nghị lại chậm hơn so với tưởng tượng của nàng.
Thời gian đã không còn sớm. Lúc nàng muốn ra ngoài tìm Vân Trúc tỷ nói chuyện phiếm, Ninh Nghị mới từ bên ngoài tiến vào dọa nàng giật nảy mình. Ninh Nghị đóng cửa lại, dắt tay nàng tới bên giường, để nàng ngồi xuống.
"Ta mới từ chỗ Vân Trúc tỷ của ngươi tới, Cẩm nhi, sau khi cưới ngươi qua cửa, chúng ta còn chưa có nói chuyện tốt như vậy một lần, ngày mai ta phải đi rồi, có một số việc ta phải đặc biệt nói với ngươi."
Đem một cái ghế đặt trước cửa sổ không xa buông xuống, ngữ khí của Ninh Nghị rất nghiêm túc.
Đây là muốn giáo huấn ta —— Cẩm Nhi nghĩ như vậy trong lòng cũng không có tâm tình không thoải mái, kỳ thực nói chuyện như vậy là có nghĩa, mình là tiểu thiếp vừa mới qua cửa, hắn muốn rời đi, nhất định phải tự mình dặn dò mình một số việc. Thí dụ như không nên cãi nhau với đại tỷ, muốn quan tâm đến đại cục các loại a. Bởi vì Ninh Nghị chính thức, nàng nhu thuận khoanh chân ngồi bên giường, hai tay đặt lên đầu gối, chờ nam nhân tới dạy dỗ hắn.
Ninh Nghị ngồi trên ghế, sau đó cảm thấy khoảng cách giữa hai người hơi xa, kéo ghế lại gần một chút. Y nắm hai tay Cẩm nhi, suy nghĩ chốc lát rồi cười rộ lên: "Thật ra, ngày mai ta phải đi đây, bởi vì chuyện như vậy, ta biết thành thân có chút qua loa, tiếp theo cũng không có bao nhiêu thời gian cùng ngươi. Nhưng bất kể thế nào, Cẩm nhi, ngươi qua cửa, là một trong hai thê tử của ta, cho nên...Đêm nay ta sẽ ở lại đây với ngươi, được không?"
Cẩm nhi mở trừng hai mắt, có chút nghi hoặc đối với cách xưng hô của " thê tử", trên mặt cũng đã đỏ lên, đầu có chút choáng váng, nàng cảm giác mình hẳn là gật đầu, nói cái gì đó, nam nhân trước mắt cũng nói "Động phòng" gì gì đó. Tiếp theo, hết thảy đều bắt đầu trở nên choáng váng.
Bọn họ là qua một hồi lâu mới đến trên giường đi, hàn huyên một hồi, nhưng tán gẫu cái gì, Cẩm Nhi sau đó lại nhớ không rõ lắm. Chỉ nhớ rõ hô hấp, nàng cảm giác mình ung dung một chút, bởi vì nàng muốn biết kỳ thật nàng cũng biết., Nhưng trong lòng vẫn khẩn trương, nam nhân ôm lấy nàng, buông nàng xuống, nàng cũng không có phản kháng, thậm chí còn cảm thấy động tác của mình trở nên vụng về. Cảm giác tương đối rõ ràng là lúc quần áo trên người bị cởi đi một tia lạnh lẽo., Bởi vì lạnh lẽo đến từ trên đùi, lúc đó quần dài thiếp thân đã bị rút đi, nàng nhớ rõ mình trước kia từng nghe nói qua một ít động tác, tuy rằng làm ra có chút không biết liêm sỉ, nhưng đối với nam nhân của mình, hiển nhiên là lấy lòng hắn., Bất quá những động tác kia có làm ra hay không nàng cũng quên mất, nhớ lại, quả thực không biết mình đang làm gì, chỉ nhớ khi cảm giác đau đớn lạ lẫm truyền tới trong thân thể, trái tim lại nặng trịch đặt xuống, cảm giác rất chân thành...
Buổi tối này kéo dài rất lâu, trong ký ức cuối cùng, Ninh Nghị lau chùi thân thể cho nàng, nàng muốn tự mình đi, nhưng cuối cùng nàng lại ngủ rất nặng.
Lúc tỉnh lại là rạng sáng, nàng ôm lấy thân thể hắn, còn định ngủ, nhưng trong đầu nhớ lại trời chưa sáng hắn đã rời đi, cho nên mới nhớ ra thân đã chuẩn bị nước ấm rửa mặt cho hắn. Nhưng Ninh Nghị ngăn cản nàng, không cho nàng đứng dậy, nàng nhìn dáng vẻ nam nhân, biết hắn sẽ rời đi một thời gian, cho nên nhìn thật lâu, cuối cùng dần dần nhắm mắt lại, tiến vào mộng đẹp.
Thân thể trần trụi...
Mưa đã tạnh, trời chưa sáng, ngoài cửa Ninh phủ đèn lồng rất lớn. Đoàn xe đã khởi hành, Ninh Nghị tạm biệt đám người đàn nhi, Tiểu Bồng, Vân Trúc, ôm lấy các nàng một cái, hôn lên trán, cũng làm động tác tương tự với Ninh Hi. Khi lên xe, hắn quay đầu lại nhìn phủ đệ thật sâu, nhìn những người đưa tiễn hắn.
Trên lầu nhỏ nơi xa, một nữ tử được bọc trong cửa sổ thò đầu ra, nhìn ra ngoài cửa lớn...
"Đi thôi."
Chúc Bưu chào hỏi với hắn rồi cùng lên xe. Gã thấy ánh mắt của hắn bèn hỏi: "Nghĩ gì vậy?"
"Cảm thấy... có chút xin lỗi người khác."
"Hả? Có lỗi với ai không?"
"Ngươi đẹp trai như vậy, nói ngươi cũng không hiểu."
"Ách..." Chúc Bưu sửng sốt hồi lâu, gãi gãi cổ. "Vậy ta... kế tiếp nên nói như thế nào..."
"Đi thôi." Ninh Nghị mỉm cười: "Lên đường thôi, đi Lữ Lương."
"Lên đường ——" Chúc Bưu hướng ra phía ngoài hô một câu, sau đó cười, hưng phấn hẳn lên, "Lại có thể nhìn thấy Lục tiền bối rồi, lần này ta muốn thỉnh giáo nàng mấy chiêu tuyệt chiêu, ha ha..."
Trong sắc trời mờ mịt, đoàn xe dần dần rời xa trạch phủ này, không bao lâu, nó xuyên qua đường phố, xuyên qua thành thị. Trong sương mù đầu mùa hè cùng vùng đất vô chủ với Trung Nguyên - Lữ Lương Sơn chạy tới. Cùng thời khắc đó, một nữ tử tên là Lâu Thư Uyển dẫn theo một đội ngũ rời khỏi vùng bắc bộ Điền Hổ, đi về phía Lữ Lương. Trước đó, bọn họ dù là ai cũng không nghĩ tới, một ngày nào đó...