Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
"A dưa: "A."
Gặp chữ như mặt.
Hơn nửa năm trôi qua, ta không biết tâm tình của ngươi có bình tĩnh hay không. Ta một mực cân nhắc lúc nào nên đánh với ngươi cái này, nguyên bản ta cảm thấy có thể gặp mặt một mặt là lựa chọn tốt hơn, nhưng bên này ta biết một ít chuyện, khiến ta cảm thấy không thể yên lặng chờ đợi, cũng chỉ có thể viết một phong thư như vậy cho ngươi.
Có liên quan tới ân oán giữa chúng ta, nếu là dùng mấy câu đơn giản nói rõ, chắc hẳn có chút không chịu trách nhiệm. Ngươi có lý do căm hận ta, ta cũng thường xuyên suy nghĩ, chuyện lúc trước có phải hay không có phương pháp xử lý tốt hơn, nhưng nghĩ lại đã không còn ích lợi gì. Nếu như có cơ hội, ngươi cảm thấy ta thiếu ngươi, tương lai có thể tự tay đòi lại ta.
Nhưng ta nghĩ, chuyện riêng tư, chúng ta dù sao cũng phải thả ra một bên. Ngươi cùng các huynh đệ của ngươi ở phía nam gần hai năm đã qua, việc xây dựng căn cơ cũng đã định xong. Trong khoảng thời gian gần đây, ta đã hiểu được một ít tình huống có liên quan đến phía nam, kế tiếp nếu như ngươi muốn có chút động tác, thì chỗ ta có một ít ý kiến, là ngươi có thể cân nhắc một chút..."
Đầu xuân cuối hạ, mưa núi kéo dài ướt át hết thảy sơn lĩnh. Trong trúc lâu, thiếu nữ đẩy cửa sổ, nhìn mưa to rơi xuống núi rừng xanh um tươi tốt phía xa. Miêu Cương, Lam Hoàn, mặc dù đối với những người cư trú trong sơn trại, gương mặt của thiếu nữ cũng đã lâu lắm rồi.
Năm ngoái sau khi lên đường cứu vớt Phật soái trở về, cô gái này vốn là người đứng đầu Bá Đao, hôm nay Lam Hoàn tự chủ đã bế quan rất lâu. Đối với đại đa số người trong Bá Đao mà nói, đây là vì trang chủ có lĩnh ngộ trong đại chiến với đám người Lâm Ác Thiện., Muốn đem võ nghệ bản thân đẩy lên biểu hiện cao hơn, chỉ có một số ít người có thể biết, thiếu nữ bế quan là bởi vì sau đại chiến thể xác và tinh thần đều mệt mỏi, lâm vào mê man, vì thế trong thời gian nửa năm dài đằng đẵng này., Nàng ở trong lầu chính này, chỉ còn sót lại tâm tư, điều khiển xe trong trại số ít chuyện nắm chắc, mà đại bộ phận sự tình phát triển đều bị nàng buông tay ra, để hết thảy thuận theo tự nhiên diễn biến.
Cửa sổ đóng lâu như vậy, một ngày này bỗng nhiên mở ra, đối với đại bộ phận người trong trại mà nói..., Cũng không rõ ý nghĩa ẩn chứa trong đó là gì. Nếu là người quen biết nhau, ngược lại có thể thấy rõ một ít biến hóa phát sinh trên người nữ tử: U cư đã hơn nửa năm khiến nàng có vẻ gầy gò hơn một chút, vốn trên mặt có một chút mập mạp trẻ con bởi vì trưởng thành mà biến mất., Mặc dù vẫn xinh đẹp như trước, nhưng lúc này đã rất khó để thiếu nữ xưng hô nàng. Có chút phức tạp đã lắng đọng dưới đáy mắt nàng, như là dần dần biến thành vật cứng rắn như kim cương, cùng tính cách vốn bướng bỉnh không giống nhau, chỉ có người quen biết mới có thể thấy rõ khác biệt giữa hai thứ này.
"Từ hoa." Đứng ở cửa sổ hồi lâu, sau đó nàng mới nhàn nhạt mở miệng.
Giọng nói của nha hoàn ngoài cửa trả lời: "Trang chủ."
"Gọi Trần Phàm... Trần đại gia tới đây một chuyến."
"Vâng."
Nha hoàn khoác áo tơi chạy từ trong mưa xuống phía dưới. Trong phòng, nữ tử tên là Lưu Tây dưa đang ngồi trên ghế bên cửa sổ, khe khẽ thở dài.
Cầm trong tay đã xem qua rất nhiều thư, lúc đầu chần chờ cùng nàng tuyệt đối sẽ không thừa nhận, đó là sự phẫn nộ nồng đậm và không cách nào mở ra được. Nhưng đến cuối cùng, những cảm xúc này cũng chỉ hóa thành thứ làm cho người ta không còn lời nào để nói, càng phức tạp hơn.
Trong quá khứ, thời gian bế quan dài gần một năm, nàng không cách nào đối mặt ngoại trừ Đỗ Sát tham dự cứu viện, đám người Trần Phàm, còn có người tiếp theo thực sự không biết nên lựa chọn như thế nào. Nàng đương nhiên đã từng nghĩ tới Ninh Nghị sẽ nói với nàng tất cả những điều này, nàng không cách nào đối mặt, có lẽ hắn sẽ có chút biện pháp, nhưng nàng không nghĩ tới, mục tiêu cuối cùng lại là một bức thư như vậy.
Người đàn ông kia hời hợt nhảy qua tất cả những điều này, đem vấn đề hai người chỉ khúc mắc vào vấn đề riêng mình, sau đó mới dùng mấy câu bàn giao, nhảy qua một bên. Phương thức như vậy khiến nàng cảm thấy tức giận và tức giận, nàng ít nhiều hi vọng bức thư này tới đây., Sau khi nàng nhìn, có thể giải quyết vấn đề: Cho dù trong nhận thức tỉnh táo, nàng cũng hiểu điều này không có khả năng: Đối phương ít nhất có thể biện giải, có thể xin lỗi, thậm chí đối với lựa chọn lúc trước còn dư thừa giải thích, thế nhưng đến cuối cùng, cái gì cũng không có.
"Ngươi có lý do căm hận ta..." Hắn không có ý giải thích, lời giải thích cuối cùng, xem ra chỉ có một câu như vậy, phảng phất như là đang nói: Ngươi cứ thù hận đi. Nhưng sau khi dặn dò vài câu, hắn bắt đầu trần khái đại cục. Phảng phất như bên này chắc ăn chắc chắn sẽ không bỏ qua đề nghị của hắn.
Thật sự là... quá ngạo mạn...
Nhưng mà sau khi tức giận, chính thức làm cho nàng tức giận, vẫn là là nàng hoàn toàn không cách nào đem hai loại cảm xúc lẫn lộn kia. Tại một loại tỉnh táo nhận thức nào đó, cái này cho tới bây giờ kiên cường hay là nói cậy mạnh đến không cần bất kỳ nữ tử nào chống đỡ, tại trong nửa năm qua trong quá khứ., Đích thật là đang mong chờ lời giải thích hoặc an ủi của một người nào đó. Nhưng mà, nếu như thời gian qua nàng một mực nghỉ ngơi hoặc là ngủ say, thì lá thư này giống như có người đang liều mạng gõ vang bên tai, nhắc nhở nàng nên tỉnh lại rồi rời đi. Người kia chỉ gõ chuông cảnh báo, lại cự tuyệt an ủi.
Mặc dù hiểu được an ủi tùy ý dưới tình huống như vậy sẽ chỉ khiến mọi thứ trở nên nhẹ nhàng và bóng loáng, nhưng trong lòng nàng cuối cùng cũng tránh không được một phần tâm tình giống như đang dậy. Triển khai thư, viết vài trang giấy đại dương, không giống như phu tử hiện tại viết thư, giống như là đang nói chuyện vậy., Cổ quái là lạ, không hề có cách điều khiển. Mà điều nàng thật sự muốn xem, kỳ thật cũng chỉ có vài câu nói đầu tiên mà thôi. Sau đó là một thiên lớn có liên quan tới rừng xanh, quan thương, hắc đạo, bất quá là xem cái nào có thể dùng, cái nào không thể dùng, nàng cũng đã xem qua vài lần rồi.
Thân thể trần trụi...
Nha hoàn tên Từ Hoa chạy xuống trại, tìm được Trần Phàm dạy võ nghệ ở một bên của sơn trại. Không lâu sau đó, y đến trúc lâu cao nhất của Lam Hoàn, nhìn thấy dưa hấu trong lầu các.
【 Tiểu thuyết vận hành nhiều năm, so sánh với Truy Thư Thần Khí phiên bản xinh đẹp, sách lão trùng đều đang dùng hoán nguyên dịch vụ, dung nhan mê man. 】
Mưa to rơi từ bên ngoài xuống, ánh sáng trong phòng cũng không sáng, có vẻ hơi yên tĩnh. Hắn đứng ở cửa đánh giá dưa hấu một lát, sau đó đi tới: "Ngươi không xuất quan, trại sắp đổ."
dưa hấu nghiêng đầu nhìn hắn một cái.
Hơn nửa năm qua, Trần Phàm ở trong trại dạy con cái tập võ, cũng cố ý nhóm lên chòm râu. Tinh khí trên người hắn đã nội liễm hơn. Nếu như nói lúc trước có thể thấy được luồng ý khí như thiết quyền trên người hắn, lúc này hắn lại giống như dần dần trở thành một thanh đao cùn. Trọng kiếm vô phong, khéo léo, khéo léo, bất công., Đối với cao thủ mà nói, có thể nhìn ra hắn đã tìm được con đường đạp lên tầng cao hơn. Mà ở Trần Phàm bên này, cũng có thể thấy rõ phong mang trên người Tây Qua đang từ lợi chuyển trọng, nữ tử trước mắt hiển nhiên cũng đang trưởng thành với tốc độ không thua hắn.
"Tin của Ninh Nghị."
"Cho ta xem làm gì."
Trong mắt Trần Phàm lóe lên nghi hoặc, tiếp nhận tín hiệu ngồi xuống, nhìn một hồi, nhún vai nói: "Không tệ lắm, hắn thăm dò kỹ càng những người ở phía nam này, làm theo lời hắn là được rồi. Những chuyện này, ngươi không tìm đám người Nam thúc thương lượng, tìm ta làm gì... Ừm, hắn đưa hàng hóa cho chúng ta, ngươi muốn ta đi đón không?"
"Ta muốn biết, hắn đã xảy ra chuyện gì."
"Gần đây?" Trần Phàm nhíu nhíu mày: "Chưa từng nghe nói, từ trước tới nay xác thực ác danh lan xa, càng ngày càng lớn, nhưng nói xảy ra chuyện... chưa từng xảy ra."
"Ngươi xem phía trước hắn viết những thứ kia."
"... Cái này cho ngươi, có cái gì?"
dưa hấu nhìn hắn, sau đó thò tay lấy thư ra: "Câu này, hắn biết một số chuyện, khiến hắn cảm thấy không còn thời gian yên tĩnh chờ đợi, cho nên viết thư tới... Có thể để hắn cảnh giác, có thể sẽ tìm chúng ta xuất thủ, ngươi cảm thấy là chuyện gì?"
Tây qua nói như vậy, cuối cùng Trần Phàm cũng hiểu ra, nhíu mày: "Ngươi nói như vậy quả thật có vấn đề... Chuyện ở phía bắc ta vẫn luôn hiểu rõ, năm ngoái nửa năm sau, hắn đắc tội với không ít người. Đây là thủ đoạn mà sau khi phá Lương Sơn của hắn lưu lại, bây giờ càng ngày càng nghiêm trọng., Không ít người vào kinh ám sát hắn, nhưng cơ bản không có thành công. Nếu nói về phương diện này, năm ngoái hắn đã đắc tội với Lâm Ác Thiền, trong khoảng thời gian gần đây Đại Quang giáo phát triển rất nhanh, võ nghệ của Lâm Ác Thiền đi khắp nam bắc Đại Giang. Nếu còn ầm ĩ nữa chỉ sợ hắn thực sự khiêu chiến Chu Thân thành sự, nếu nói là phiền toái, hy vọng chúng ta ra tay...Với tính cách của hắn, cũng không giống a..."
"Hắn đắc tội với ai?"
"Đều là... ách..." Trần Phàm đang định nói, sau đó vô thức tới đây cái gì đó, nở nụ cười: "Không phải là ngươi muốn giúp giải quyết cái thủ đoạn này chứ, đừng nghĩ nữa. Có lẽ ngươi không rõ lắm, ta nói cho ngươi biết, năm ngoái, hắn đang bận cứu trợ thiên tai..."
Tiếng mưa rơi xào xạc vang lên trong trời đất. Trong tiểu lâu Thiên Nam này, hai người nói về những chuyện Cảnh Hàn đã bỏ ra mười một năm đã tốn không ít thời gian. Không lâu sau, đám người Bá Đao, tổng quản Lưu Thiên Nam bắt đầu đi từ chỗ trúc lâu tới, bắt đầu kể thêm càng nhiều phiền toái cho Tả Mạc.
Mấy ngày sau đó, dưa hấu chính thức ra mặt, bắt đầu xử lý rất nhiều tình huống phát sinh trong lúc nàng bế quan. Mặt khác, Trần Phàm và Kỷ Thiến Nhi đã từ biệt bọn người Tây Qua, Lưu Thiên Nam, Đỗ Sát, lên đường về phía Bắc, một mặt tiếp nhận một ít hàng hóa từ ký trúc, mặt khác, bắt đầu từng bước bái phỏng thế lực Đại Quang Minh giáo ở phía nam, bắt đầu trả thù đám người Lâm Ác Thiền, Tư Không Nam.
Phía bắc.
Buổi tối mùa hè, trên bầu trời có ánh trăng nhàn nhạt, hai con tuấn mã bay vùn vụt qua trong bóng đêm.
Mùa hạ mặc dù đã đến, nhưng bây giờ mảnh đất này vẫn như cũ náo nhiệt đói nghèo, ngay cả là quan đạo, người đi ban đêm cũng không nhiều. Quan đạo kéo dài, uốn lượn, xuyên qua một chỗ chợ nhỏ phía trước., Mặc dù có ánh đèn yếu ớt của khách sạn, hai người cũng không có ý dừng lại. Xuyên qua quang mang cũng không sáng lắm, chúng ta có thể nhìn thấy trên lưng ngựa chính là một lão giả tóc mai trắng bệch, nam tử trên lưng ngựa cũng đã bốn mươi, năm mươi tuổi, tuyệt không còn trẻ.
Lúc này trên con đường này, chính là Đại Quang Minh giáo chủ Lâm tông ta tìm kiếm đã lâu muốn cùng giao thủ, nhưng tìm khắp nơi không được Đại Tông Sư Chu bản, đi theo phía sau, tự nhiên cũng là đệ tử của Diệc Phó, Phúc Lộc. Bởi vì Chu Tự sự việc đã cao lớn., Mặc dù một thân tu vi cao tuyệt, đủ để tố chất thân thể bảo trì ở trạng thái người trẻ tuổi không thua kém, nhưng đi đường trắng đêm như vậy dù sao cũng hao tổn thân thể. Lúc khách sạn xẹt qua bên người, hắn nghiêng đầu nhìn một chút, sau đó thúc ngựa dần dần đuổi theo.
"Chủ nhân, đêm khuya rồi, con ngựa này cũng chạy nhanh hơn một ngày, phía trước nếu có chỗ, để nó nghỉ ngơi một chút."
"Còn bao lâu nữa thì tới đình đào?"
"Mấy trăm dặm đường, ít nhất hai ngày."
"Quá lâu rồi, đại hội mở trong một hai ngày, không thể trì hoãn nữa. Chúng ta tới khách sạn phía trước đổi ngựa."
"Dù sao cũng không vội, cho dù bọn họ có mở hội, chúng ta chỉ cần chặn bọn họ lại trên đường lên kinh, cuối cùng cũng có thể ngăn cản tình thế. Chủ nhân, nếu cứ tiếp tục như vậy, thân thể sẽ bị tổn hại..."
Phúc Lộc nói chuyện đổi lấy cười ha hả của Chu ẩu, sau đó nghiêm mặt nói: "Dù sao trung lương gặp nạn, ta không đuổi kịp cũng thôi, nếu đuổi kịp, há lại sợ chút trắc trở này... Bọn họ hơn hai trăm người, lại là hạng người hiếu chiến tàn nhẫn, đi trễ mất rồi, nếu bọn họ đã có quyết định, không bán gương mặt già nua của ta thì phải làm sao? Hai bên đều là cứu người, không có chuyện gì đâu!"
Biết rõ tính cách quyết định của Chu Hi không thể thay đổi, Phúc Lộc trầm mặc xuống, không khuyên nữa, không lâu sau hai người lại đến một khách điếm, tiêu nhiều tiền mua hai con ngựa từ tiểu nhị trong khách sạn. Mắt thấy tuổi của hai người, ngược lại làm cho đối phương hoảng sợ. Nhưng chỉ nghỉ ngơi một chút, Chu Bội cùng Phúc Lộc lại lần nữa lên ngựa, ngay cả Dạ Nam cũng xuống.
Sở dĩ vội vàng như thế là bởi vì Chu Bộ biết được một tin tức. Bởi vì hắn có một vị ký danh đệ tử dẫn đầu, tại phía nam có tên là Đào Đình huyện đang cử hành một hồi đại hội anh hùng lục lâm. Lần này tham dự tổng cộng có hơn hai trăm người, cũng không thiếu một ít người lớn tuổi giang hồ, mà Anh Hùng đại hội này, chính là vì một triều đình trung lương nhằm vào một vị Chu Hãn biết đến.
Sau khi xác định tin tức này, Chu Túc mang theo Phúc Lộc liền nhanh chóng xuôi nam. Lúc trước vì cứu trợ thiên tai, phạm vi hành động của hắn đã đến phụ cận Nhạn Môn quan, con đường phía nam xa xôi, nhưng trong lòng hắn biết trong người lục lâm có rất nhiều kẻ lỗ mãng, một khi mọi người thực sự quyết định chấm dứt đội ngũ xuất thủ, nhiệt huyết dâng lên hắn cũng chưa chắc khuyên bảo được, bởi vậy chỉ được kiêm trình giữa đêm đêm, tranh thủ đoạt phút chốc.
Hai người xuất phát từ sáng sớm, chạy một đêm, ngày thứ hai lại ở một chợ đổi ngựa, liên tục hai ngày một đêm, chạy vội không ngừng. Đến ngày đêm sâu, khó khăn lắm mới đến huyện Đào Đình, nhưng cuối cùng cũng không quá thời hạn. Người của Lục Lâm xưa nay không có địa vị gì, nhưng tụ tập một khối lại là niềm vui náo nhiệt nhất., Từ xa nhìn lại, trong huyện thành đèn đuốc sáng trưng, âm thanh ồn ào truyền đến, cũng không biết là đang hát hay đang làm gì. Đi tới phía trước, liền nghe một tiếng ầm vang lên trong bầu trời đêm, như là một cây trúc lớn, khiến người ta kinh hãi, ngựa điên cuồng.
Chu Hãn lần này vội vã chạy tới chính là vì muốn ngăn cản hiểu lầm giữa hai bên. Một là vì nói rõ với mọi người tên trung lương kia là người tốt của triều đình, muốn mọi người không nên đi tìm hắn gây phiền toái, vì kẻ gian xảo sử dụng, mặt khác, cũng bởi vì bối cảnh người kia cũng không nông cạn., Mặc dù hơn hai trăm người tụ tập, cũng chưa chắc có thể làm gì được đối phương, tùy tiện lên kinh, ngược lại tổn thương tính mạng chính mình. Chỉ là trước khi đại hội chấm dứt, hắn chạy tới, không ngờ phát hiện đại hội anh hùng này, hiển nhiên đã xảy ra biến cố.
Ánh lửa lóe lên, một đám người chém giết xông ra phía trước, ba người giang hồ chém giết máu me khắp người, liều mạng chống cự lại ưng khuyển triều đình đang đuổi theo phía sau. Nhưng rốt cuộc, một người trong đó bị lưới đánh cá bao lại, hai người khác ra sức cứu viện., Bị đánh ngã trên mặt đất, mấy người cầm gậy, đập vào mặt bọn họ một trận. Máu tươi lan tràn, đến khi đánh tới đầu bọn họ chảy máu, lúc hấp hối mới dùng lưới giữ bọn họ lại, như chó hoang kéo đi.
Chu ẩu và Phúc Lộc đuổi theo vào trong huyện thành nhỏ...
Năm cuối của võ triều, chuyên quyền của gian thương, có tổ chức tình báo mật thám ty, là hung tàn ngang ngược nhất, trong đó đại đầu mục Ninh Lập kiên cường, tâm ngoan thủ lạt, bá đạo chuyên bá đạo, các sĩ trung nghĩa trên giang hồ dồn dập đứng dậy đối kháng, trình diễn từng màn bi kịch như rừng xanh nước biếc sôi máu...
—— cố sự của chúng ta bắt đầu từ đây.