Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Xuân đi hạ đến hạ, thời tiết tháng tư mùa mưa, ngoài Giang Ninh thành tiến vào thời tiết nông bận. Nếu ở giữa, toàn bộ thiên địa đều mang tới sức sống dạt dào, đối với người tuổi tác này, hai mùa hè đại khái là cuộc sống tốt nhất, không có sự ấm áp của mùa xuân, không có ánh mặt trời giá rét của mùa đông, ánh mặt trời đang sáng, mây trắng như mây, hết thảy đều làm cho lòng người vui vẻ thoải mái.
Tô gia cũng bận rộn, đợt xuân tằm thứ nhất đến bây giờ cũng đã xuất hiện. Tơ tằm này là một nhóm nặng nhất trong năm, Tô gia phân bố ở các nơi trong tiểu tác phường cũng đã vận hành gấp gáp, tuy nói bách tính bình thường không có gì đáng chú ý, nhưng hàng hóa mới lên kệ, chuyện chia của hàng cũ vẫn phải làm. Tô Đàn Nhi tiếp tục bận rộn từ khi xuân tới giờ, ban đêm thường bận rộn đến khuya., Cứ cách mấy tối, cảm giác nhàn rỗi một chút, thấy Ninh Nghị ở lầu hai đối diện, nàng liền lặng lẽ đi qua, nói chuyện phiếm, ăn chút hoa quả linh thực —— nàng bình thường không ăn những thứ này —— có lúc nàng muốn nói chút chuyện, Ninh Nghị lại không ở nơi đó, trong lòng liền mơ hồ có chút mất mát.
Qua lại đây, nàng cũng chú ý tới một số chuyện. Có đôi khi căn cứ vào những tin tức từ các nơi truyền đến, hoặc là sửa sang lại một số thứ mục tiêu, cấp cho vài vấn đề khác xử lý, sẽ bận rộn đến khuya, Hạnh Nhi sẽ đi vào mua cho nàng một chén trà, xinh đẹp của Kính Nhi ở bên ngoài chơi cờ năm ván, đôi khi cũng chợp mắt một cái. Nhưng cho dù rất muộn., Bên này phòng ngủ và phòng khách đèn sáng, trong lầu nhỏ đối diện, có một cái cửa sổ, đèn cũng thủy chung sáng, lập Hằng ở bên kia xem sách, viết chữ. Nếu là nàng bên này tản ra, Tiểu Kiệt cũng đi tới lúc ngủ, ánh đèn kia mới lặng yên không một tiếng động dập tắt.
Ban đầu còn cho là trùng hợp, sau đó nàng cố ý lưu ý, mới có thể xác định rõ ràng chuyện này. Có mấy ngày nàng làm xong việc, cố ý đợi đến khuya, sau đó lại thổi tắt ngọn đèn. Không lâu sau, bóng người bên kia cũng dán trước cửa sổ, thổi tắt ngọn đèn.
Phát hiện nàng không nói ra, cũng không suy nghĩ xem đối phương làm như vậy là vì cái gì, có một số việc vốn không cần phải hỏi, sau đó mỗi lần chuẩn bị ngủ, nàng đều quen nhìn đối diện, trong bóng tối, nhìn thấy ánh đèn đối diện cũng tắt, mới lên giường nghỉ ngơi, cảm thấy ấm áp.
Đối với Ninh Nghị mà nói, đây cũng chỉ là chuyện tùy ý mà thôi. Hiện giờ gã đã không có ý định tiếp xúc nhiều chuyện phiền phức, cũng không có hùng tâm tráng chí gì —— đương nhiên ngoại trừ trở thành cao thủ đệ nhất võ lâm —— lấy tính tình của gã, nếu mọi người cùng ở trong một cái sân, để cho gã trông coi một cô gái trước kia có bao nhiêu bóng dáng của mình mỗi đêm bận rộn đến đêm khuya., Mà chính mình tùy ý ngủ, cuối cùng vẫn cảm thấy có chút bất đắc dĩ, nhìn ánh đèn tiêu thất phía đối diện sau đó chính mình mới thiếp đi, cũng vẻn vẹn chỉ là hành động tùy ý của mình, còn phía Tô Đàn Nhi bên kia thế nào, đó là chuyện của nàng, hắn cũng không có ý định khuyên can.
Mùa hè đã tới, bên phía Tần lão cũng đã bắt đầu bày ra quầy cờ, khi thì chơi cờ với dạng người như vậy. Tuổi tác đều lớn hơn thân thể Ninh Nghị năm nay hai mươi mốt, người có danh khí có vài vị, đương nhiên không có nhiều người ham chơi cờ thông thường. Năm ngoái Ninh Nghị cũng quen biết vài vị, năm nay tới hỏi hắn xem có phải vị tài tử tài tử viết Thủy Chuyển Ca Đầu và Thanh Ngọc án hay không, Ninh Nghị cũng chỉ cười gật đầu.
Quan hệ giữa hắn và Lý tần xem như kéo gần lại không ít, buổi trưa tan học thỉnh thoảng sẽ tới tửu lâu ăn vài món đồ với hắn. Quan trọng nhất là dù sao tại sự tình Tùng Hoa Đản cũng thiếu nợ hắn một ân tình - cho dù sau này có chuyện của Cố Yến Huyên, nhưng dù sao cũng không phải lỗi của hắn.
Lý tần người này vô cùng hiểu chừng mực, mấy tháng qua, Ninh Nghị đại khái coi như hiểu rõ tính cách và kinh nghiệm của người này. Mấy năm trước lão đã từng lên kinh đi thi, trúng tiến sĩ, nhưng bởi vì nghị luận quá mức cấp tiến, đắc tội với một vị Lại Bộ đại viên., Không bổ sung được thực hư, vì thế liền trở về Giang Ninh. Mặc dù bề ngoài khiêm tốn, nhưng sau ngàn năm, đại khái vẫn là loại người tức giận, lúc tán gẫu không nói, nhưng nếu bàn về học vấn, có chút ý nghĩ vẫn không che dấu được, vừa nhìn là biết ngay.
Đơn giản mà nói, tên này gia cảnh giàu có, tinh thông nho học, toán học, về bắn ngự chi đạo cũng có chút tinh thông, quân tử lục nghệ đều biết, ở thời đại này đã rất tốt rồi, đợi người khác tiếp vật, ứng tiến thối thối thân thể. Nhưng bởi vì suy nghĩ nhiều, trên cơ bản thì chán ghét Hủ Nho đáng ghét., Yêu thích làm thực sự nhưng không rời đại đạo, muốn vì thiên địa lập mệnh vì thánh kế tuyệt học vì thánh kế khai thái bình vạn thế, nhưng nhất thời chặt đứt môn lộ, nho sinh bình thường đắc tội với đại quan, không thăng chức chỉ sợ cả đời buồn bực, hắn đã từng buồn bực qua một đoạn thời gian, bây giờ liền tỉnh lại, suy nghĩ nho học suy nghĩ về võ triều, suy nghĩ con đường trước mặt, xem như là một người có thể lấy được để xuống. Dù sao, vẫn còn trẻ tuổi.
Nếu lại qua mấy chục năm nữa, nói không chừng hắn sẽ trở thành một Tần Tương Nguyên khác, Ninh Nghị thưởng thức người thông minh, không thích lăn lộn với một đám văn nhân tài tử khác, nhưng vẫn có thể tán gẫu với Lý tần được một ít. Đương nhiên, đạo hữu phải nói sâu xa, Lý tần cũng có chừng mực. Hiện giờ hai người ở trong thư viện xem như là đồng liêu có quan hệ tốt, nói bạn tốt hoặc tri kỷ gì đó, thì còn sớm.
Đương nhiên, thật ra trong Dự Sơn thư viện hiện giờ, lão sư hơi trẻ một chút cũng chỉ có hai người bọn họ. Mà bởi vì Lý Trọng này chạy tới nơi này, mặc dù không trải qua bao nhiêu tuyên truyền, nhưng trong hơn nửa năm nay, trong học viện cũng thu nhận hơn mười đệ tử... Đây là ngoài đề.
Thời gian dần trôi qua, cuộc sống của Ninh Nghị khi đến Giang Ninh cũng đã qua một năm. Nếu như ngẫm lại, trong một năm vừa rồi cũng không trải qua quá nhiều chuyện, chép lại hai từ đơn nho nhỏ, ra chút danh tiếng, quen biết một số người, trở nên quen thuộc với nhau., Xem như đã thích ứng được với thời đại này, cuộc sống hiện giờ vẫn rất nhàn nhã. Thỉnh thoảng lại nghe thấy hai nước Bắc Kim Liêu xung đột thảo luận, thỉnh thoảng cũng nghe một số thương hộ tiêu sư nói tới đường lớn nơi khác không yên, khắp nơi đều là cường đạo chiếm núi làm vua, có mấy tốp triều đình hiện giờ đang vây quét, loại tin tức tạo phản này truyền đi cũng không rộng, Giang Trữ hiện nay nghe được cũng thoáng có chút không có cảm giác thực tế.
Đến đáy tháng tư, mạ non cắm xong, bầu không khí vui mừng cũng lặng lẽ nhô lên trong Giang Ninh, đây không giống như là năm mới, chủ yếu là vì buổi trưa sắp tới. Ngoại trừ năm tháng đầu tiên Tần Hoài mở thi đấu thuyền Long, mặt khác cũng có một cuộc thịnh hội kéo dài sáu ngày cử hành buổi trưa. Thanh lâu Giang Ninh sẽ thừa dịp thời gian này cử hành một cuộc hoạt động, quyết định cao thấp, chọn hoa khôi.
Thân thể trần trụi...
Nếu như nói mỗi năm trong hội thơ của Giang Trữ, trung thu thượng nguyên đại khái thuộc về đám tài tử cuồng hoan, trận hoa khôi quyết tuyển đầu tháng năm này hẳn là thịnh hội của giai nhân. Đương nhiên đại đa số các tiểu thư khuê các, hoặc mấy ngày nay các " Giai nhân" chân chính đã lập gia đình không phải rất cao hứng., Có lẽ là một chuyện đáng để suy nghĩ sâu xa. Nhưng cũng không cần phê phán, thời đại này, gió còn như thế, có cố sự vượt qua phong trần, càng nhiều hơn vẫn chỉ được người cho là phong nhã, chứ không phải dơ bẩn hạ lưu.
Là một trong mấy sự kiện phong nhã nhất quanh năm, giống như Trung Thu Thượng Nguyên cuồng hoan, kỳ thật sau lưng đều sẽ có quan phủ ủng hộ. Thi tài không phân cao thấp, khói thuốc súng giữa đám tài tử không tính nồng đậm, càng là tâm chứng tự do văn vô đệ nhất, bởi vậy quan phủ chỉ cần duy trì trật tự là được., Nhưng lần này xem như là có ý nghĩa thi đấu chân chính, quyết ra tứ đại hành thủ, lại từ đó quyết ra hoa khôi, lại cần một người công bằng phân xử người. Lập trường này phán xét tương đối công bằng, kỳ thật là do quan phủ đảm đương, lấy Đỗ Tuyệt gian lận và xé da ra rất nhiều.
Quy củ toàn bộ trận đấu kỳ thực cũng đơn giản, hoa khôi, cuối cùng cũng kiếm được tiền, có thể kéo người ta đập tiền ủng hộ là được. Mà nếu nói tỉ mỉ hơn thì cũng có một mặt phức tạp, sáu ngày, thanh lâu của Giang Trữ gần như là buông tha đón khách., Bỏ dở rất nhiều tiền rượu, hoặc là ở trên đài đã chuẩn bị xong, để cô nương trong viện của mình tiến hành diễn xuất, nếu là thích, liền mua hoa đưa qua, những hoa này này..., Chính là nhân chứng. Trong thời gian này, kỳ thật cũng có rất nhiều thủ pháp khoe khoang, làm sao điều động tâm tình khán giả dưới trướng, làm thế nào tôn lên bầu không khí nhiệt liệt của hoa khôi, làm sao thêm vào trong đó có thành phần văn nhã, đề cao giá trị của các cô nương, thí dụ như làm cho tài tử hiền lành viết thơ khen ngợi các loại... Tóm lại, đều phải xem thủ đoạn của từng thanh lâu.
Giang Trữ mười dặm Tần Hoài, trong thành đại khái có khoảng sáu mươi đến bảy mươi thanh lâu to to nhỏ nhỏ nhỏ, ba ngày đầu kỳ thật chỉ là mở đầu, đem bầu không khí sôi trào. Lúc này mỗi thanh lâu đều sẽ rất ăn ý không ngừng tuyên truyền., Nhưng người ra vẻ cố gắng nhất trên diễn kịch kỳ thực là những cô gái ngày thường danh tiếng không lớn. Bọn họ chỉ có một số người bán nghệ, có người bán nghệ cũng bán thân, có cơ sở hay không, dựa vào biểu diễn mấy ngày nay luôn kéo theo không ít nhân khí.
Mấy ngày nay, khách nhân ủng hộ cô ta cô ta cũng sẽ nhớ kỹ, người cô ta không có bao nhiêu tài văn chương hoặc không có bao nhiêu tiền, không có khả năng được những nữ tử có tiếng tăm kia coi trọng, tự nhiên cũng sẽ lựa chọn những nữ tử này, ví dụ như đám huynh đệ Tô gia kia, tuy rằng cả ngày nghĩ rằng mình văn tài phong lưu của mình., Trong miệng hơn phân nửa nhớ tới đám người Lục Thải Nguyên Cẩm Nhi này, nhưng kỳ thật tình nhân vật trong thanh lâu, tự nhiên đều là nữ tử có tiếng hơi thấp, mấy ngày nay bọn họ lừa gạt Tô Đàn Nhi đến đòi tiền tương đối nhanh, đại khái mấy ngày nay cũng là vì đến cổ động, vì yêu thích nữ tử lộ mặt.
Sau khi nhận được ba ngày mới là trò hay, ban ngày tuy không khác gì ba ngày trước, nhưng buổi tối sẽ tổ chức một buổi tụ hội lớn ở phụ cận Bạch Lộ Châu. Tri phủ đại nhân và rất nhiều danh lưu xã hội cũng sẽ trình diện, cùng tham gia phong nhã thịnh sự. Dựa theo thành tích ba ngày trước, mỗi thanh lâu cơ bản sẽ có hai danh ngạch từ một đến hai danh ngạch., Đêm thứ ba, tổng cộng có hơn trăm nữ tử ở đây biểu diễn, chọn ra mười sáu người trong số đó. Đêm thứ tư, do mười sáu người chọn ra bốn người cầm đầu. Năm đêm đầu, mới là thời điểm hoa khôi sinh ra. Đại khái ba bữa nay có thể tham dự thịnh hội cũng là có tiền, hoa khôi tự nhiên cũng được sinh ra dưới sự ủng hộ của bọn họ.
"... Việc tuyển hoa khôi này, hàng năm do quan phủ Giang Trữ quản lý, những bó hoa kia, cũng đều là quan phủ chuẩn bị, cái gọi là tặng hoa bất quá chỉ là lời tuyên truyền, mấy năm trước thậm chí có người tặng vạn đóa, a, nào có vạn đóa hoa đưa cho hắn... Nhưng những chuyện này cũng làm rất đẹp., Chỉ dựa vào thanh lâu, các nàng không làm được cái này, thông qua quan phủ mới có thể náo nhiệt lên, bạc mua hoa, quan phủ trưng hai thành bạc, mỗi tháng thuế má vẫn theo lý mà tính, hai thành này chính là trống rỗng có được, hàng năm khoản bạc này, chính là không ít..."
Bên bờ sông Tần Hoài, lúc giữa trưa, Ninh Nghị và Lý Thông đang từ trên tửu lâu đi xuống. Lý Cơ cũng đang cười cười nói với Ninh Nghị về chuyện tuyển hoa khôi được tung tăng sôi nổi mấy ngày gần đây. Hôm nay là ngày thứ bốn mươi tư, ngày đầu tiên thi đấu hoa khôi cũng đã bắt đầu, rất nhiều thanh lâu trong Giang Ninh thành đều rất long trọng, thanh âm như tơ trúc từ xa xa truyền đến., Một chiếc thuyền hoa đang chậm rãi đi trên mặt sông, lụa sặc sỡ phấp phới, một chiếc thuyền nhỏ dọc theo bờ Tần Hoài Hà chống đỡ, trên thuyền nhỏ ngoại trừ người cầm lái, lại có một nữ tử trang phục xinh đẹp, bỗng nhiên vẫy tay với bên này: "Lý công tử, Lý công tử..." Lại nhận ra Lý Liên.
"Ngọ trưa nóng trời, hai vị công tử nếu không có việc gì, có muốn đi thuyền trên uống chén trà không, nghỉ ngơi một lát không?"
Ninh Nghị kỳ quái nhìn Lý Liên. Lý Anh nhìn vẻ mặt hắn nhưng lại mỉm cười, chắp tay từ chối cô nương trên thuyền nhỏ. Cô nương kia nói vài câu, cuối cùng cũng không miễn cưỡng nữa. Đợi đến lúc đi xa một chút, Ninh Nghị cười nói: "Ha ha, Lý huynh giao du rộng lớn nha."
"Trước kia ta có đi qua nên nàng nhớ kỹ." Lý Liên cười cũng có chút đắc ý. "Vừa rồi có ý định lập công việc, chúng ta lên ngồi xuống, đối phương cũng phải cung kính chào đón, tiền không cần tiêu, nếu có thể viết thơ khen ngợi một cô nương nào đó, bên kia thậm chí còn có bút hồng, tài tử có danh khí lớn hơn một chút, đối phương tự giới thiệu mình cái gối cũng là cam tâm tình nguyện..."
"Với Lý huynh tài danh, chắc hẳn có không ít người tự đề cử mình?"
"Đúng là có. Nhưng nếu vĩnh viễn muốn nói ra tính danh, đăng đường nhập thất, chắc chỉ là đơn giản, ha ha, e là không có bao nhiêu nữ tử có thể từ chối được. Từ Nguyên Tịch tới nay, tại hạ cũng từng gặp qua Mạn Lan cô nương mấy lần, nàng đối lập với chuyện này rất vướng bận, ta thấy nếu như tương lai nguyện ý viết thơ cho nàng một bài, cho dù là một thân hương trạch, cũng không phải là không thể a, ha ha ha."
Trước kia Lý tần và Ninh Nghị cũng không thường nói những lời này, nhưng lúc này mới mở đầu, cũng chỉ tiếp tục nói cười. Tài tử thi từ vì giai nhân mà dương danh, giai nhân cũng không thể thiếu tài tử làm nền, mỗi năm Hoa khôi đại hội, tự nhiên cũng không thiếu nhiều thi từ làm nền., Với thân phận như Lý Anh, nếu là thi từ dành cho một nữ tử nào đó ca ngợi, lập tức có thể đề cao giá trị của đối phương. Năm ngoái tứ đại hành thủ lần lượt là Lan Lan, Lục Thái, Nguyên Cẩm Nhi cùng với Phùng Tiểu Tĩnh đã thành hoa khôi, nghe nói Lý Liên chính là đứng về phía Phùng Tiểu Tĩnh, hò hét trợ uy cho hắn.
"Lại nói tiếp, kỳ thật cũng là một cuộc tranh đấu hăng hái." Lý Phí lắc đầu cười cười. "Năm ngoái lúc trời chiều, năm ngoái, Chỉ Thủy Thi Hội và Lệ Xuyên Thi Hội khó phân cao thấp, song phương làm ra chút hỏa khí, lúc ấy Tào Quan đại xuất danh tiếng., Trở thành tài tử đứng đầu Chỉ Thủy chư tài, hắn viết hai chữ đầu cho Nguyên Cẩm, những người còn lại của Chỉ Thủy cũng đứng về phía Nguyên Cẩm Nhi, thế là... Ha ha, bên phía Lệ Xuyên liền chọn Phùng Tiểu Tĩnh. Thật ra Ô gia ủng hộ Lưu Lan cô nương mới là người có thực lực mạnh nhất, nhưng Ô gia là thương nhân, muốn khiêm tốn., Bởi vậy chưa từng dùng tiền để đập phá, cuối cùng lại khiến Tiểu Tĩnh chiếm được thượng phong, điều này cũng thật là kỳ quái... Năm nay ngược lại sẽ không như vậy, chủ yếu là lập tức giết ra, bây giờ trong lòng mọi người trống rỗng, sợ là không có tranh chấp tình cảm gì. Bất quá điều này cũng khó nói, nếu là lập Hằng cũng có người tâm nghi, ha ha, nói không chừng mọi người sẽ hợp sức tấn công..."
Ninh Nghị thường ngày không đi dạo thanh lâu, xã giao cũng không nhiều, Lý tần cũng rõ ràng, nói xong liền cười cười: "Trúc Hằng mấy ngày nay có tính toán gì không?"
"Đêm thứ ba đi Bạch Lộ Châu xem biểu diễn."
"Đệ muội cho phép ngươi đi? Vậy phải chuẩn bị thật tốt một phen..." Lý Liên chật vật nói. Kỳ thật hiện giờ y giảng bài ở Dự Sơn thư viện, theo một ý nghĩa nào đó mà nói thì gần như có thể xem như thân phận khách khanh của Tô phủ. Tô gia cũng mời y đi ăn vài bữa cơm, cùng Tô lão thái công, Tô Đàn Nhi cũng có gặp qua, thỉnh thoảng Tô Đàn Nhi cũng đến thư viện một chuyến., Hắn cũng biết Tô Đàn Nhi cũng không phải là ác phụ gì. Chỉ là có đôi khi, nữ nhân cuối cùng vẫn là nữ nhân, lúc này hắn nói chuẩn bị, lại là ở sau khi biểu diễn đã tham gia buổi tiệc của giai nhân nào đó, bình thường mà nói, ngươi đã giúp đỡ vị nữ tử nào đó., Đêm đó tự nhiên cũng có một bữa tiệc ăn mừng, đối phương ra cảm tạ, biểu diễn thêm một chút, bên này rất nhiều tài tử thỏa mãn lại có bài thơ viết ra, vì hắn mà dương danh, cũng vì chính mình mà dương danh.
Nghe Lý tần nói xong những lời này, Ninh Nghị ngược lại cười lắc đầu: "Đi cùng đàn nhi."
Lý Trọng ngẩn người, sau đó phản ứng lại: "Cũng đúng, mấy ngày biểu diễn kia, tất nhiên là mọi người xuất ra toàn thân giải mã, nên chỉ nhìn thôi, cũng không tệ lắm."
Lần này có thể xem như Giang Ninh trình độ cao nhất thưởng thức, mấy ngày trước Ninh Nghị cùng Tô Đàn Nhi nói chuyện phiếm bên lan can lầu hai, Tô Đàn Nhi liền nói muốn bỏ ra thời gian đi xem cùng Ninh Nghị, kỳ thật nàng cũng biết, Ninh Nghị đối với loại náo nhiệt này cũng là ưa thích góp mặt. Lý Tín ngược lại có chút đáng tiếc., Trong nhà hắn có thê thiếp thế nhưng cũng không có ý định đưa các nàng đi, chủ yếu là yến hội sau này, ngược lại cũng không phải chỉ là tiếp cận giai nhân mà thôi, kết giao một số người, mở rộng du du dương danh tiếng, đây mới là mục đích chủ yếu của hắn.
Hai người đi một hồi, tại ngã tư hướng khác nhau. Ninh Nghị không có chuyện gì, một đường về nhà, Tô Đàn Nhi cùng mấy nha hoàn cũng đã trở về, Kính Nhi líu ríu nói chuyện hôm nay trên đường nhìn thấy biểu diễn cùng sự tình nghe nói, ước mơ một phen sơ hở ba, năm sơ bốn ngày biểu diễn., Đến chạng vạng tối, lại có một phong thư được đưa vào, sau đó có hai chưởng quỹ vội vã tiến vào phủ, thương lượng với Tô Đàn Nhi ở gian viện bên cạnh một hồi lâu. Đến buổi tối, Tô Đàn Nhi mới có chút xin lỗi nói ra chuyện xem biểu diễn không được đi.
"Đột nhiên có việc gấp, sợ là không thể đi cùng phu quân, tướng công và tiểu nạp cùng đi." Không lâu sau, lại như trên lầu nhỏ giọng cười nói: "Phía văn định văn bọn họ cũng có mấy chục lượng, hơn trăm lượng., Thiếp thân đem tiền phòng riêng cho Tiểu Đình, tướng công nếu nhìn thấy cô nương nào biểu diễn tốt, dù có mua hoa đưa lên cũng được, tặng nhiều bữa tiệc tối còn có thể ăn... Tướng công được gia đình cô nương ưu ái, cũng không được nói là thiếp thân hẹp hòi a..."
【 Trước mắt dùng hết, thanh âm nghe kinh điển hữu dụng nhất là 1~4, tập hợp thành tứ đại ngữ âm, siêu 100 loại âm sắc, càng là hỗ trợ đổi Nguyên thần khí bằng sợi dây ly đọc cao, ô ô ô ô. 】
"Gian thương..." Phát giác ra một số mưu kế nhỏ của đối phương, Ninh Nghị thở dài, cười ra.
Tô Đàn Nhi nhíu mũi cười: "Hừ!"
Biểu hiện ở trước mặt Ninh Nghị tràn đầy tự tin, bất quá có một số chuyện, cũng không khỏi cân nhắc không được. Buổi tối tháng tư cuối cùng này, lúc trở lại gian phòng của mình, Tô Đàn Nhi kỳ thật có chút phiền muộn, nàng nhìn phòng đèn sáng phía đối diện., Yên lặng suy nghĩ trong chốc lát. Vẫn là tư thái của thiếu nữ, khuôn mặt của thiếu nữ ngày thường có một phần thành thục đặc biệt, lông mày hơi nhíu lại cũng thường thường có một cỗ khí thế và ổn trọng mà nhiều năm bồi dưỡng ra. Nhưng lúc này lại khác, mặc dù đang suy nghĩ, suy nghĩ, nhưng vẻ mặt nàng lại không có bao nhiêu trầm trọng như vậy., Giống như thiếu nữ, suy nghĩ về tâm sự của thiếu nữ, có đôi khi ngồi bên cạnh bàn chống cằm, đưa tay nhàm chán lật giở trang sách, trong quang mang ngọn đèn, cũng chỉ thuộc về phiền não của thiếu nữ mà thôi.
Sau đó nàng gọi Tiểu Kiệt vào, như thường ngày cười nói cho nàng chuyện mới xem biểu diễn, cũng lấy ra chút ngân phiếu để đặt ở bên ngoài, không thể xem biểu diễn với Uyển Nhi, tiểu nha đầu có vẻ có chút uể oải, đương nhiên mình có thể xem cũng vui vẻ, giãy dụa hồi lâu rồi mới nói: "Tiểu thư, để ta... đổi Kiều Nhi bồi cô gia đi, ta cùng Hạnh Nhi tỷ bồi tiểu thư đi xử lý chuyện xưởng...Mạc nhi, nàng muốn xem lâu rồi đấy..."
"Vòng thứ tư xử lý sự tình xong, sơ ngũ chúng ta có thể cùng nhau đi xem." Tô Đàn Nhi cười cười, sau đó đưa tay sờ sờ gò má của Kính Nhi, nhìn khuôn mặt xinh đẹp của tiểu nha đầu, lại quay đầu, nhìn về phía cửa sổ bên sân nhỏ kia, suy nghĩ một hồi, mới hít sâu một hơi, làm ra một quyết định nào đó.
"Tiểu Kiệt, thật ra ngươi thích cô gia nhỉ?"
Bên kia không trả lời, thân thể Tiểu Kiệt đột nhiên ổn định lại, sau đó đôi mắt hoảng loạn đáng yêu xoay chuyển, khuôn mặt đỏ bừng. Trong lúc nhất thời, cả người như bị rút nhỏ đi một đoạn...
Kịch bản lớn sắp triển khai, xin vé.
Bầu không khí hỗn loạn. Bài học hoành tráng của các thư hữu đẹp đẽ, mới nhất, nhanh nhất, ngay cả tác phẩm cũng đều được sáng tạo ra!