Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Giữa dãy núi kéo dài là tuyết trắng mênh mông, từ xa nhìn lại giống như một bộ quần áo mới trong thiên địa, trắng noãn tinh khiết. Trong lúc sơn lĩnh phập phồng, ngẫu nhiên còn có thể thấy sông lớn kéo dài. Thành thị nho nhỏ ở xa xa, bởi vì đông người tụ tập, hiện ra cảnh tượng hoàn toàn khác với trời đất trắng này. Đây là thời điểm tuyết rơi nhẹ tỏa sáng, núi đông, ngoài cửa thành có tiếng tăm lớn còn có thể nhìn thấy thương lữ ra vào.
Đội ngũ chọn chồng hơn mười người hợp thành, lúc này đang đi vào từ cửa thành. Người cầm đầu đưa cho thủ vệ nơi cửa thành một ít tiền đồng, song phương tán gẫu vài câu.
"... Tuy nói tuyết rơi dày đặc, nhưng đâu đâu cũng không yên ổn, đại danh phủ của chúng ta vẫn là chỗ tốt, ngươi từ nơi này đi về hướng bắc, gần đây nghe nói cũng đang chém đầu đấy."
"... À, giết lợi hại như vậy sao?"
"Ai nha, nhà giàu chết tiệt, tiểu thương Hắc tâm thực, trực tiếp động đao chém không kịp thu quyết. Ngươi không biết chứ, gạo lương tăng giá, chỗ chúng ta cũng tăng giá, bất quá tăng không nhiều, còn có thể mấy ngày an sinh nhật..."
Hàn huyên vài câu, đội ngũ chọn phu đã vào thành. Mặc dù thoạt nhìn là chọn chồng, trên thực tế cũng không phải là nông hộ đơn độc. Tuyết lớn phủ kín núi, đường không dễ đi, thủ đoạn của vài địa phương bọn cướp cũng càng thêm tàn nhẫn. Loại thời tiết này không ăn được dê béo căn bản là giết một con, ngày thường trả lại cho ngươi một ít đường về nhà hoặc thu hoạch "Đạo Nghĩa" thì chưa chắc. Đội ngũ lựa chọn phu quân này cũng tàn nhẫn hơn., Kỳ thật cũng chỉ là tiêu đội nhỏ đi tới, hán tử trong đội ngũ, có rất nhiều nông hộ, có rất nhiều kẻ du côn, bị tổ chức lên đường thừa dịp đường không dễ đi, giá cả cao, kiếm được khoản tiền này.
Người cầm đầu dẫn bọn họ tới tiêu cục phụ cận giao dịch hàng hóa, sau đó liền đi tới khách sạn giá rẻ nhất trong thành, tìm nơi an định. Hàng hóa đã giao dịch, trên tay lúc này cũng có chút tiền, mua một ít hàng rong ở các địa phương lớn trở về là chuyện đương nhiên. Người cầm đầu còn muốn thừa dịp quay về xem có làm ăn gì khác hay không, vì thế hỏi thăm bốn phía, nghe ngóng. Đến giữa trưa phải đến trưa., Hỏi rõ Tây Bắc thiếu lương thực, chuyện giá lương thực hư cao, cân nhắc đến việc một đám người mình mua chút gạo lương cho đại danh phủ chọn lấy, có lẽ có thể kiếm được một khoản lớn, hắn hỏi mấy người, nhưng đạt được ý đồ, cũng không giống nhau.
Đội ngũ này đến từ địa phương nhỏ bé, người trong đó đại khái chưa thấy qua quá nhiều việc đời, có người chỉ nói là nghe đại ca, nhưng thần sắc còn có chút do dự, có người tỏ vẻ đi ra ngoài quá lâu, lại là thời tiết như vậy, muốn sớm trở về. Hán tử cầm đầu hỏi mấy người, biết không phải biện pháp, liền đi tìm mấy người mấu chốt của hắn.
【 Xem xét hoàn cảnh lớn như vậy, khả năng của bản trạm có thể đóng cửa bất cứ lúc nào, mời mọi người mau chóng cất bước đến Doanh trại Hoán Nguyên Vĩnh Hằng, bỗng dưng rực rỡ. 】
Đoàn người lúc này đều tản ra, có người đi loạn trong thành còn chưa quay lại, có người ở trong phòng ở, có người thì có ít nhiều xa xỉ làm một ít đồ ăn giá rẻ phụ cận tửu lâu. Lúc hán tử cầm đầu đi đến cửa quán, nhìn thấy một trong số người hắn muốn tìm, đó là một gã đang ngồi xổm ở trên bậc thang., Nam tử mặc áo tơi mộc mạc, đã đặt trên phòng, mũ rộng vành vẫn chưa cởi, cho dù ngồi xổm, cũng có thể nhìn ra vóc dáng của hắn khá cao. Gã cao to cầm đầu ngồi xổm xuống bên cạnh hắn, thuận tiện nhìn hắn một cái, trong miệng khàn khàn một tiếng: "Phương đại ca." Tên không mặn không nhạt, chỉ thuận miệng xưng hô mà thôi.
Trên khuôn mặt dưới mũ rộng vành có mấy vết sẹo đáng sợ, phá hủy khuôn mặt vốn tuấn dật của hắn, một đôi mắt lúc này cũng giống như nước chết, có lúc làm cho người ta cảm giác cười không ra. Đã từng là con báo đầu lâm xông, lúc này ngồi ở ven đường, miệng nhỏ ăn một viên lương thực thô ráp đã nguội lạnh.
Hán tử cầm đầu sẽ không coi hắn nhẹ, bởi vì hắn biết, hán tử mặt sẹo này mặc dù ngày thường trầm mặc ít nói, vẫn rất dễ khi dễ, trên thực tế bản thân võ nghệ rất cao. Về phần cao bao nhiêu, hắn cũng xem không hiểu, chỉ biết nếu như đối phương thật sự ra tay, chỉ sợ đoàn người mình cộng lại cũng không phải là đối phương, có thể là tao ngộ chuyện gì đó đại bi, lưu lạc đến phiến thôn trấn bên trong, đây cũng là lý do hắn tới tìm hắn.
"Mục huynh đệ, ta vừa rồi hợp kế với mấy bằng hữu một chút. Tây Bắc bên kia, giá lương thực tăng rất cao, bây giờ tuyết rơi dày đặc, lương thực lại không may mắn, cho nên ta nghĩ, dù sao chúng ta cũng đã đi ra, không ngại nhân cơ hội này, kiếm thêm một khoản nữa, chỉ cần có thể đến bờ bắc..."
Vì thuyết phục vị "Mục huynh đệ" này, hán tử họ Phương nét mặt như vẽ miêu tả chuyện này. Hắn nói một hồi, đối phương rốt cục lần nữa quay đầu lại: "Xin lỗi, Phương đại ca, ta... là muốn vội vàng trở về, ngươi đi tìm những người khác..."
"Ách..." Hán tử họ Phương trên mặt khó nén thất vọng, nhưng lập tức liền cười nói: "Tốt, không sao, ta hiểu, biết ngươi muốn về cùng bà nương kia, ha ha ha ha..."
Đang nói như vậy, con đường bên kia đột nhiên một trận gà bay chó sủa, tựa hồ đang có người tới, quấy nhiễu tới hai bên cửa hàng có chút bất an. Hán tử họ Phương nhìn qua, dưới đấu bồng, Lâm Trùng bỏ Tỳ Hưu lạnh lùng vào miệng, liền nghe một thanh âm đột nhiên truyền tới.
Đó là giọng nói mà hắn... hắn không nghĩ tới sẽ nghe thấy nữa.
"Oa ha ha ha ha..." Nụ cười ác độc kéo dài đuôi dài vang lên trên đường phố của danh phủ đại danh vang vọng: "Cô đắp... Côn Lương, ngươi không được chạy, tiết trời lạnh như vậy, tiểu Kim Ti hầu của ta ở chung nơi này không phải để ngủ... Ta chết tiệt! Ngươi xấu xí như vậy còn ra ngoài đi dạo, trời cao đất rộng., Ngươi cũng không sợ bị hù dọa, Tiểu Kim Ti Hầu của ta nhất định sẽ không liên quan gì đến ngươi...Phía trước, vị cô nương kia không cần chạy, thời tiết lạnh như vậy, đương nhiên phải ôm chung một chỗ mới có thể ấm áp nha..."
Hán tử họ Phương lẩm bẩm nói: "Đây chẳng lẽ là vừa rồi chưởng quỹ nói với ta là đại danh phủ mới tới bá chủ cái gì..." Cũng không chú ý tới đồng bạn bên cạnh đang run rẩy, toàn bộ thân thể đều đã trở nên căng thẳng dị thường, chưa từng cầm cái tay của Giao Bằng, kể cả toàn bộ thân thể, đều đang khẽ rung động.
"Tránh ra, tránh ra, cha ta là Cao Cầu! Không cần cản đường!" Tựa hồ cô nương thứ hai cũng không khiến hắn hứng thú, phát ra thanh âm này nam tử một đường đi về phía trước. Ở bên cạnh hắn, trước hô sau ủng hộ là bảy tám tên hộ vệ, giương nanh múa vuốt., Phàm là có người tránh chậm một chút, liền bị đối phương hung hăng đẩy ra. Mắt thấy đối phương tới đây, hán tử họ Phương vội vàng đứng lên lui về phía sau một bước. Mà bên cạnh hắn, nam tử đội mũ rộng vành ngồi xổm ở đó không nhúc nhích, một gã hộ vệ đi tới, đá hắn một cước ngã lăn: "Nói không được cản đường! Con chó ngoan không cản đường!"
Một cước đá vào bả vai nam tử, thân thể của hắn nghiêng sang bên cạnh, tay trái không tiếng động chống trên mặt đất, tay phải nắm lấy Toan Nghê, hạ xuống bên hông.
Hộ vệ của đám hộ vệ lấy tên phủ Thái Úy, cáo mượn oai hùm, cao giọng lướt qua, vừa rồi đá người của hắn đi qua bên cạnh, Cao Mộc ân từ từ đi tới, vẻ mặt khó chịu: "Hừ hừ hừ hừ hừ hừ."
Không ai chú ý tới, nam tử trên bậc thang, thân thể đã như báo săn kéo căng thẳng, một tay hắn chống trên mặt đất làm điểm tựa, hai chân tích súc lực lượng. Chỉ cần hắn buông con Côn Bằng kia ra, nắm lên chuôi đao bên hông, sau một khắc phát sinh trên đường, sẽ là một hồi huyết án kinh thiên.
Hắn không ngẩng đầu, trong ánh mắt, đôi giày của Cao Mộc Ân vượt qua mặt đường, khoảng cách ngắn nhất của hai người chỉ vẻn vẹn hai bước. Hắn cắn chặt hàm răng, chuẩn bị lao ra...
"Không... Muốn —— chặn đường —— "
Hộ vệ mở một sạp nhỏ ở phía trước, đoàn người đi qua ngã tư đường bên này. Hán tử họ Phương nhìn thấy đồng bạn bị đá một cái, thân thể nghiêng sang, bảo trì tư thế hồi lâu. Hắn vỗ vỗ vai đối phương: "Mục huynh đệ, chúng ta không thể trêu vào người nọ."
Đối phương đứng lên, liếc hắn một cái, hán tử họ Phương thần sắc hơi ngẩn ra, trong lúc nhất thời, hắn cũng không biết nên hình dung cái vòng máu trong mắt đối phương thế nào, chỉ là sau đó nói: "Vậy... Ta đi trước, Mục huynh đệ ngươi suy nghĩ một chút, ta đi hỏi những người khác..."
Lâm Xung đờ đẫn đi vào trong tửu quán. Giờ khắc này hắn cũng không biết mình đang nghĩ gì, hắn rất muốn ngay khoảnh khắc đó giết chết Cao Mộc Ân, chỉ cần hắn đột nhiên ra tay, kể cả Cao Mộc Ân cũng được., Bảy tám hộ vệ bên cạnh hắn, một người cũng không sống được. Trong khoảnh khắc đó, trong đầu hắn hiện lên vẻ quyền thế của phủ Thái Úy, có lẽ là ở trong thôn nhỏ chờ một nữ nhân nào đó, hoặc là không có thứ gì cụ thể vang lên, chỉ là trong đầu đang kêu loạn ong ong...
Trong tửu quán có người nói chuyện, có người nói chuyện phiếm, một danh từ chợt lọt vào lỗ tai của hắn.
"... Ngươi có biết không, đó là lão anh hùng Chu bản... Trong hai tháng, liên tục chọn hai mươi bảy trại, làm cho bọn họ phải nhường lương thực... Có biết là có bao nhiêu người vì hắn mà còn sống không..."
Hắn nhớ tới sư phụ của mình, một cước như lôi đình lại đá vào trước ngực.
"... Ngươi tới đây làm gì!"
"Đồ ngông cuồng... Ngươi là người phản nghịch... Tới đây giết ta!"
"Trong lòng đạo nghĩa, vô thời hoặc quên, ha ha ha ha..."
"Mẹ nhà ngươi..."
Từng có một mảnh thiên địa như vậy, thuộc về Cao Mộc ân, thuộc về Chu bản, có lẽ cũng có một phần thuộc về hắn. Mà bây giờ, Cao Mộc Ân đổi thành làm ác tại Đại Danh phủ, sư phụ... Hành hiệp thiên hạ. Mà hắn... đã không còn gì nữa...
Nên làm gì, sư phụ muốn hắn làm thế nào, hắn muốn làm gì, nàng lại hy vọng hắn làm thế nào...
Đầu ong ong ong rung động, tay của hắn chạm vào chuôi đao, lại đứng lên ở nơi đó. Một đường đi ra khỏi tửu quán, tầm mắt phía trước trở nên rất hẹp, nhưng hắn vẫn theo phương hướng, đi theo hướng Cao Mộc Ân bên kia, không lâu sau, hắn cũng nhìn thấy bóng lưng đám người kia.
Hắn cứ thế đi theo, mãi tới tận... Cao Mộc Ân đi vào gian viện có quan binh canh gác.
Hắn trốn ở trong con hẻm, đánh một quyền lên trên tường, sau đó lại là một quyền. Phập, phanh, vài tiếng rầm rầm.
Trên mặt tường gạch xanh hiện ra vết rạn như mạng nhện.
"Sư... Phụ..."
Giữa khe môi, giãy dụa ra chính là xưng hô nhỏ bé không thể nghe thấy, nhưng trong lòng của hắn, thời khắc này xẹt qua, lại là ở một thôn trang xa xa, một vị phụ nhân bộ dáng. Bởi vì hắn từ chối thừa nhận điểm này, hình tượng kia lóe lên liền biến mất.
Tối nay, tối hôm nay lại tới giết hắn...
Trong lòng hắn, suy nghĩ như vậy... mãi tới khi hắn chuẩn bị xong tất cả mọi thứ, định tới giết hắn...
Thân thể trần trụi...
Sau đó trong cuộc sống của hắn, Cao Mộc Ân cũng không biết chuyện hắn và Lâm Xung gặp nhau cuối cùng dưới tình huống như vậy phát sinh. Cho dù biết, hắn cũng căn bản không để ý.
Hắn đi vào đại danh phủ, mục đích là để tìm hoan hoan tác nhạc, nhưng đối với bên ngoài danh nghĩa, lại là tới đây làm ăn, tận hết trách nhiệm trong một nha môn, đến kiếm tiền đất đai.
Đối với lương hoang lần này, chỉ cần người có bản lĩnh, hoặc nhiều hoặc ít đều muốn kiếm một khoản. Lương Trung Thư của Cao Cầu và Đại Danh Phủ sớm có thư qua lại, cũng đã chuẩn bị hợp tác, Cao Mộc Ân sau khi tới, ở trong nội tâm trách nhiệm nho nhỏ, hắn cũng không phải chưa từng hỏi qua lương thực đóng dấu lần này.
Đương nhiên, theo nhà giàu đi theo, thật ra lương thực đóng dấu chỉ là một công việc đơn giản. Lần này Trần sư gia đi theo hắn là chủ đạo của phủ Thái Úy, phía khác tự nhiên là Lương Trung Thư. Một khi Cao Mộc Ân hỏi, Trần sư gia ít nhiều sẽ giới thiệu với thiếu gia nhà mình một phen tiến triển đóng thóc lần này., Ở giai đoạn đầu, có thể coi là thuận buồm xuôi gió, Cao Mộc Ân cũng cảm thấy lần này mình phải nổi bật, kiếm nhiều một khoản trở về cho cha mình xem, cũng có chút đắc ý.
Tầm Hoa vấn Liễu là nghề chính của hắn, đối với việc hỏi thăm lương thực chỉ là khoảng cách giữa "Công việc", ngẫu nhiên cũng sẽ phát hiệu lệnh một phen, Trần sư gia dĩ nhiên khúm núm, nói là làm theo. Bất quá trong khoảng thời gian gần đây, trong miệng Trần sư gia, quá trình đóng dấu lương thực lần này, lại có vẻ không thuận lợi như vậy.
Triều đình đả kích rất nghiêm trọng đối với việc đóng dấu lương thực, hơn nữa còn có đủ loại thủ đoạn, nhất là sau khi có tuyết rơi, biện pháp giết người cũng đã dùng tới rồi. Cao Mộc Ân nghe được tin tức từ Trần sư gia, hiển nhiên tình huống không ổn, nói là một ít tán hộ đã được buông lỏng, lợi ích của mình bên này chỉ sợ sẽ không cao như dự đoán. Cao Mộc Ân biểu thị: "Đương nhiên rồi, Hữu Tướng kia rất lợi hại, các ngươi người bình thường nào đấu lại hắn." Đương nhiên muốn đấu gian tướng, chỉ có mình ra tay.
Sau đó lại hỏi: "Kế tướng an bài?" Đề nghị của đối phương là viết thư gửi về, để Thái úy lão gia tạo áp lực, đương nhiên cũng làm như vậy. Thật ra Lương Trung thư chính là con rể của Thái thái sư, chắc chắn hắn cũng biết viết. Nhưng sau khi xem, ngã giá lương thực vẫn không bị bọn họ ngăn chặn.
Gần nhất thời tiết rét lạnh, sáng nay ra ngoài đi một chuyến không tìm được người phụ nữ thích hợp, khiến Cao Mộc Ân có chút khó chịu. Trở lại trong Lương phủ, Trần sư gia lại tìm tới, xem ra giá lương thực giảm rất nhiều, hơn nữa không nâng lên được nữa., Hỏi thăm ý kiến Cao Mộc Ân. Cao Mộc Ân nói: "Ta đã sớm nói rồi! Tần nguồn gốc lão tặc kia cực kỳ lợi hại, các ngươi lại không nghe. Còn có tên Ninh Lập kia... Ta cũng không muốn nói tới hắn! Hiện tại giá lương thực mười lăm lượng, không nâng lên được, chúng ta chẳng phải là kiếm lời sao. Kiếm được thì nhanh chóng bán đi, thừa dịp không có rơi xuống hết, nhanh bán đi, bán nhiều một phần liền thêm một khoản tiền."
Hắn mắng: "Chuyện đơn giản như vậy, sao ngươi còn tới hỏi ta, Trần sư gia, ta đã sớm biết lão già ngươi là kẻ không có danh thật..."
Trần sư gia khúm núm: "Lão hủ kia tuổi già, tự nhiên không sánh bằng tài năng ngất trời trong nha, có trong nha môn mở miệng, lão hủ bán..."
"Mau đi nhanh, nhân lúc có tiền ta muốn kiếm nhiều một chút. Nếu không trở về báo cáo như thế nào. Nếu ngươi một mực không bán làm ta lỗ tiền, ta lột da ngươi!"
Trần sư gia mau đi, đến buổi tối, Lương Trung Thư liền tìm tới, hỏi thăm Cao Mộc Ân vì sao muốn bán lương thực. Cao Mộc Ân nói không bán thì không kiếm được tiền, làm cho đối phương dở khóc dở cười, hắn thật sự không tiện mắng Cao Mộc ân. Lần này cày lương thực, những đại hộ có thể khống chế giá lương thực như một liên minh, mọi người ít nhiều đều ăn ý., Ai bán lương thực trước, căn bản là phẫn nộ. Cũng giống như Quách gia, nếu không bức đến bước đường chết, đối phương lại cho một con đường sống, bọn họ căn bản không dám thả lương thực, lương thực bên trái được thả ra, cũng là bởi vì địa vị tôn sùng của hắn, người ngoài không dám nói gì.
Cao Thái úy đương nhiên cũng thuộc về một phần Tôn Giả có địa vị cao quý, hơn nữa Cao Mộc Ân là kẻ ngu ngơ, hắn không sợ đắc tội với ai, nói hắn cũng nghe không hiểu. Lương Trung Thư đành phải lệnh Cao Mộc ân thu hồi lại, lại dặn dò hồi lâu, Cao Mộc Ân làm bộ đồng ý., Quay đầu lại nói với Trần sư gia: "Ngươi ngàn vạn lần đừng sửa, ta nhìn ra được, lão già này thấy không ổn, cũng muốn bán lương thực, vì lẽ đó cố ý bảo chúng ta đừng bán, miễn cho cướp của người mua của hắn. Sao có thể lừa được ta."
Lương Trung Thư lúc trước đại khái không nghĩ tới sẽ cắm vào một đồng đội heo như vậy. Mà trên thực tế, đồng đội heo chính là Trần sư gia kia, hắn phải hỗ trợ phủ Thái Úy kiếm tiền, bây giờ thấy số tiền kiếm được ít, đối phương lại muốn chống đỡ, hắn không ai đắc tội nổi, liền cố ý giựt dây Cao Mộc Ân tuyên bố mệnh lệnh, đây là pháp môn sinh tồn trong đại hộ.
Trần sư gia muốn bán lương thực, đại biểu cho một bộ phận ý nghĩ của nhà giàu ban đầu, cũng đồng nghĩa với việc trong khoảng thời gian này, lòng tin của bọn họ không đủ bằng trước kia. Nhưng nếu thật sự nói thế lực của Tướng quân đạt được thắng lợi trong lần cứu trợ thiên tai lần này, thì lại không phải như vậy.
Kể từ khi tuyết rơi xuống, hai nơi Nam Bắc của võ triều thổi lên kèn lệnh của chiến dịch cứu trợ thiên tai lần cuối cùng, hai bên đều dùng phương thức dữ dằn nhất triển khai chém giết. Trên thương trường, khắp các con đường, nam bắc, triều đình, tất cả lực lượng có thể tập trung vào., Đều đã được đưa vào. Lực lượng cứu trợ thiên tai lớn đến kinh người, lực cản trở cũng lớn đến kinh người, dao động giá lương thực các nơi phức tạp khó nói, ý nghĩ của mỗi người đều là biến hóa phức tạp, thương nhân bị giết đầu, quan viên bị bãi miễn, tranh chấp trên triều không ngừng, trong các nơi xung đột nhỏ, cũng không ngừng nổi lên.
Thế cục cứu trợ thiên tai tựa như một cái cối xay to lớn cũ kỹ, cối xay của nó quét ngang Thiên Nam Địa Bắc, đồng thời ma phá địch nhân, bởi vì lực cản khổng lồ và ăn mòn, bản thân nó cũng đang không ngừng sụp đổ, tróc ra từng mảng. Mà chiến tranh như vậy, một mực kéo dài đến lúc này.
Thời gian trở lại thời tuyết ban đầu, phương pháp cứu trợ một hệ nạn được sử dụng cùng lúc nhiều hơn, mà phương pháp sử dụng đầu tiên kịch liệt nhất chính là giết người...