Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Chuyện cứu trợ thiên tai sẽ nghênh đón một nhóm phản kích, là tự giác của Ninh Nghị, đám người Tần Tương Nguyên từ sớm đã có. Hoặc phản đạn này đến từ xa, hoặc đến từ gần, hoặc là từ bạn bè bên cạnh, cũng sẽ có những thân tộc đến từ bên người, chỉ vì chuyện thế gian, quan hệ giữa người và người đều phức tạp như vậy. Chỉ cần muốn làm một số chuyện, thường thường tránh không được.
Phản kích của các nơi ở Nam Bắc, từ lúc các thương nhân lương thực tiến vào khu tai ương đã bắt đầu, tình huống bên người từ từ lan tràn ra sau mười tháng. Đám người nổi danh như Tần đời bổn tộc hồn niên ứng phó xuống thì phiền phức là nhiều nhất, vậy phương Thành quốc công chúa Chu Ngọc cùng phò mã Khang hiền hẳn là cũng như vậy., Nhưng hơn phân nửa hoàng thân quốc thích có thể ít giảng đạo lý. Sùng bàn của Ninh Nghị trong phủ Tả tướng cuối cùng mới bị người thăm dò, mà khi người khác biết hắn là phụ tá phụ tá của phủ tướng phụ trách này, lục tục tìm tới cửa cũng là không thiếu.
Các tuấn sĩ tộc nam bắc, thân quyến quan viên, đến cửa giới thiệu một phen bối cảnh của mình, loại bỏ ám hiệu uy hiếp, đồng thời cũng cố gắng lưu lại các loại lễ vật giá trị liên thành. Có người đưa tới châu báu khí, có người đưa tới Mặc Bảo Danh Thiên., Cái này nếu mà có tính tình không tốt, nói không chừng còn muốn mắng chửi một trận. Một vị đại nho Hà Bắc sau khi mắng xong, lưu lại địa chỉ của mình, để Ninh Nghị hôm khác đích thân tới lắng nghe lời dạy bảo, nói hắn thi từ viết cũng được, nghiễm nhiên như bố thí. Tô Đàn Nhi cũng đành đồng ý.
Trong nhà ứng phó những việc này chính là Tô Đàn Nhi.
Những ngày qua, Ninh Nghị chỉ trở về mỗi buổi tối, ban ngày ở phủ tướng chiếm đa số thời gian. Văn Định Văn bọn họ tuy cũng có thể thay mặt tiếp đãi một số người, nhưng dù sao bọn họ vẫn chưa thể chân chính một mình đảm đương một mặt, có một số người thân phận địa vị tương đối cao., Bọn họ cũng không tiện nói chuyện tùy tiện. Đàn nhi trước kia cũng chưa từng tiếp xúc với tầng thứ này, nhưng dù sao nàng cũng có kinh nghiệm hơn so với Văn Định Văn Phương, lấy thân phận chủ mẫu ra tiếp đãi người khác rất tốt, chỉ cần thái độ tốt, người khác cũng không nên dây dưa cùng một nữ nhân quá nhiều.
Một mặt ứng phó những ác khách Thượng môn này, một mặt đàn nhi còn phải quản chuyện làm ăn do Tô thị ban hành. Bố hành của Tô thị và thẻ trúc cộng lại, hợp thành "Tô Ninh", trước đó vừa đến Biện Lương, bởi vì lời nói của Tả hậu văn, vải vóc của Tô thị bởi vậy không thể làm ăn được., Sau đó Ninh Nghị bắt đầu lợi dụng nhân viên chào hàng để chiến lược tinh phẩm, ngược lại khiến y phục của Tô thị bây giờ trở thành một tồn tại xa xỉ phẩm. Bất quá lúc trước một tay đàn nhi thúc đẩy ưu thế kỹ thuật sửa chữa máy dệt cơ còn có, trong lần cứu trợ thiên tai lần này, một ít thương nhân lương thực kiếm được khoản tiền lớn ở khu tai ương, không chỉ có hồi âm một khoản sinh ý làm ăn lương thực, còn cố ý mua sắm vải vóc, vận chuyển đến khu tai hoạ.
Bởi vậy Tô thị đạt được đơn đặt hàng lớn, không chỉ giá cao, lợi nhuận phong phú, đối phương thậm chí còn chưa đưa ra yêu cầu không hạn chế gì. Ngươi có thể giao hàng, ta cho ngươi tiền, không thể giao hàng, mọi người đều là người một nhà., Không sao, thậm chí có phải do nhân thủ không đủ hay không, miếng bông không đủ, mọi người còn có thể tới hỏi thăm vài lần. Bởi vậy, Tô thị vốn dĩ thiết lập mấy cái tiệm vải giá rẻ vận hành, lại chiêu mộ lượng lớn nữ công, điều khiển đàn nhi chiếu theo Tô Văn để ý các việc vặt, khiến Tô Văn nhất định mệt mỏi không thể tả nổi.
Nhưng lúc này bầu không khí của Ninh phủ khác với Tô gia của Giang Ninh, có Ninh Nghị làm việc để tỏ rõ tỉ lệ, mấy đường huynh đệ đều hiểu, chịu đựng được trận khổ này, tương lai mới có thể có thành tựu lớn. Bởi vậy không ai lười biếng kêu khổ, đều đang nơm nớp lo sợ nỗ lực.
Sĩ thân ngoại lai hiển quý đăng môn, Ninh Nghị không ở đây, bọn họ cũng không có quá nhiều biện pháp, nói là đưa xúc tu quan hệ vào phủ Tả tướng, đó là một chuyện khác. Tuy rằng trong khoảng thời gian này áp lực quanh thân Tần Tín Nguyên tất nhiên sẽ lớn hơn rất nhiều., Nhưng với uy nghiêm và khống chế của hắn, không có bao nhiêu người có thể vượt qua bức tường bên trong phủ Hữu tướng trực tiếp tạo áp lực. Đương nhiên, ngoại trừ những người này, còn có một phần nhỏ người bởi vì quan hệ đặc thù, trước mắt cũng không dễ dàng tạo ra.
Những người này, trong số những người có quan hệ họ hàng xa, một số người hợp tác làm ăn. Ví dụ như đàn nhi chuyển việc làm ăn của Tô thị sang phương bắc, có một vị thế thúc vốn có chút quan hệ với Tô gia, gọi là Hồ Thành Yến, cung cấp chăn bông cho đàn nhi bên này., Nguyên bản song phương một mực hợp tác vui vẻ, dù là đàn nhi bị Tả hậu văn phong sát bên kia, đối phương cũng không từ bỏ, còn thường xuyên hỏi thăm có cần viện thủ hay không. Nhưng sự tình cứu trợ thiên tai lần này về sau, hắn cùng người nhà liền dùng phương thức đến thăm dò, nói bóng nói bóng nói chuyện, Ninh Nghị dù sao quyền thế cũng không lớn., Lần này làm việc như vậy là vi phạm sự phẫn nộ của nhiều người, Hữu tướng thân ngôi vị cao, tự nhiên không sợ những thứ này, nếu có người muốn động thủ với nhà ngươi, các ngươi cũng không ngăn được.
Hắn mặc dù tận tình khuyên bảo, lại kêu thê tử hỗ trợ khuyên nhủ đàn nhi, trên thực tế bối cảnh hậu phương của hắn, chính là một nhà Hào tộc ở kinh thành, Hoài Nam đều rất có ảnh hưởng. Khi đàn nhi thủy chung lấy công phu thái cực ứng đối, hắn liền mơ hồ lộ ra: Ngươi gần đây mua một lượng lớn vải bông, hàng tồn kho trong nhà ta cũng không nhiều, tiếp tục như vậy, có thể sẽ bị đứt hàng...
Ngoại trừ Hồ Thành Yến, còn có một số thương nhân cung phụng lần lượt đến nhà. Trên đường buôn bán, ở giữa này có Tô thị, cũng có thẻ trúc ký, thậm chí còn có thuê tiền thuê đến cửa cho người bên này., Nói muốn thu hồi địa điểm: "Trái ước cũng không sợ, chúng ta đền tiền." Phần lớn những người này đều có quan hệ với hào tộc địa phương, sau khi đối phương thăm dò lưới quan hệ của Ninh Nghị liền bảo bọn họ tới cửa gây áp lực, có người còn thông đồng với nhau, không ít người đều lấy Hồ Thành Yến làm trọng tâm, thay phiên tới cửa khuyên bảo.
Quanh thân điểm điểm áp lực, hảo ngôn khuyên hoặc ác ngữ cộng lại, đối với bất luận kẻ nào, đều không có khả năng không có gánh nặng. Đàn nhi bề ngoài thong dong ứng đối hết thảy, bởi vì sự tình còn liên quan đến thẻ tre, liền chờ đến phần định đoạt cuối cùng của Ninh Nghị., Ninh Nghị khiến nàng kéo dài mấy ngày, đến hôm nay, đàn nhi mới gọi tất cả mọi người cùng tới cửa. Ninh Nghị từ phủ tướng trở về, đàn nhi ở hậu viện cùng thế thúc, thẩm thẩm nói chuyện, đám người Tô Văn Định ở tiền sảnh đã có chút náo nhiệt.
"... Đàn nhi à, không phải thẩm thẩm nói với ngươi, thẩm thẩm kiến thức ngắn gọn, có vài lời không nghe được, ngươi cũng nghe qua thì cũng thôi đi. Người nông dân đều biết, bắn ra con chim đầu đàn, có một số việc, ngươi lúc đó đắc ý, sau này phải làm sao đây... Vị hôn phu kia a, ngay từ đầu đã ở rể rồi, ngươi mới là chủ nhà, phải nắm chắc chừng mực, không thể để hắn làm chuyện như vậy được, ngươi nên khuyên hắn nhiều hơn, có phải hay không..."
Trong phòng ở hậu viện, Hồ phu nhân thao thao bất tuyệt khuyên nhủ đàn nhi, đàn nhi thì thủy chung duy trì nụ cười trên mặt, lễ phép ứng đối.
" thẩm thẩm, ta cũng là nữ nhân, ông ấy là tướng công của ta, ta kính ông ấy... Ta lúc đầu là rất mạnh, đó là tuổi nhỏ không hiểu chuyện, trong nhà cũng không có ai chịu nổi, bị ép buộc. Nữ nhân nha, ai mà không muốn ở nhà chồng chồng giáo. thẩm thẩm, chuyện này, là chuyện của nam nhân, cứ để cho bọn họ để ý tới."
"Ai, sao có thể nói như vậy, đàn nhi con, khăn lụa ưu tú của con không có lông mày, có một số việc nên khuyên nhủ thì vẫn phải khuyên nhủ, con phải nghe thẩm thẩm..."
"Đàn nhi biết."
Thái Cực quyền của Đàn nhi đánh cho không lưu thủ, Hồ Thành Yến chỉ ở ngoài cửa lắng nghe, không tham dự. Hắn biết rõ sự lợi hại của cháu gái này, tính tình kỳ thật cũng rất kiên quyết. Nhưng kiên quyết thì đã sao, đây là chuyện mài mòn công phu, ngươi sẽ chịu được một người nói chuyện, có lẽ cũng chịu được mười mấy trăm người, nhưng trong lòng chắc chắn sẽ phiền não., Chỉ cần phiền, trong nhà sẽ dễ dàng xảy ra xung đột, cãi nhau, rất dễ trút giận, đến lúc đó sẽ biết áp lực ở khắp mọi nơi, lần này động thủ, dù sao cũng không phải là nhà bọn họ, đã có rất nhiều người liên thủ với nhau rồi.
Phía trên Hồ gia hắn là Lưu gia, gia tộc quyền thế của Lưu gia, lần này để hắn làm việc, còn đưa ra hứa hẹn gả một vị tiểu thư chủ gia gả cho con trai hắn. Cái hôn nhân này hắn cũng muốn kết hôn. Kỳ thật hắn cũng không muốn ép vợ chồng con đàn nhi quá độc ác, chủ yếu là để cho đối phương ở mấy địa phương nhỏ của Hoài Nam giơ tay nhấc cũng được. Lưu gia là người thiện tâm, cũng không muốn làm người đói chết đói, chỉ là thuận tiện thu ruộng mà thôi. Ở giữa nhà hắn cũng chiếm một chút, năm đó đói hoang kỳ thật đều là như vậy, bây giờ ta muốn thu chút đất, ngươi không thể ngăn cản con đường của ta a. Mọi người, ngươi muốn cứu trợ thiên tai, chúng ta không ngăn cản ngươi, chúng ta cũng không phải là người xấu, cũng có chừng mực...
Ninh Nghị từ cửa sau đi vào, sau đó nhìn thấy Ninh Hi và Tiểu Kiệt đang chơi đùa ở đây, Tiểu Kiệt ôm đứa bé vẫy tay, nói với Ninh Hi: "Phụ thân." Ninh Hi cũng chỉ vào bên kia: "Mẹ ơi, phụ thân."
Ninh Nghị tới ôm Tiểu Kiệt đi theo, hỏi thăm tình hình ở phía trước. Vừa rồi đi vào, sau đó liền thấy Hồ Thành Yến đang chờ ở bên kia. Đối phương đã cười rộ lên: "Ha ha, lập Hằng hiền chất."
"Hồ thế thúc." Ninh Nghị chắp tay mỉm cười, sau đó đi ra cửa chào hỏi: "Thẩm thẩm tới rồi... Đàn nhi, ta đã trở về."
Đàn nhi đứng lên gật đầu, hai vợ chồng trao đổi ánh mắt. Hồ phu nhân kia đang muốn lải nhải nói gì đó với Ninh Nghị, Ninh Nghị cười nói: "Thẩm tử, chậm trễ rồi. Ta nói chuyện với Hồ thế thúc, để đàn nhi đi cùng ngươi, để đàn nhi thay ngươi... Hồ Thế thúc, mượn một bước nói chuyện."
Ninh Nghị duỗi tay ra, cùng Hồ Thành Yến đi dọc theo hành lang về phía trước, Hồ Thành Yến mở miệng nói: "Lập Hằng a..." Ninh Nghị quay đầu nhìn lại, trên mặt nở nụ cười, nói chuyện lại nhanh: "Hồ thế thúc, gần đây nhất vẫn có một số việc muốn tìm ngài, đáng tiếc công vụ quá bề bộn, không bứt ra được, vừa vặn hôm nay ngài đã đến, có thể thương nghị với Hồ thế thúc một chút. À, đi bên này..."
"Ách..."
Hồ Thành Yến muốn nói chuyện, nhưng Ninh Nghị không chờ hắn nói ra, tốc độ nói cũng không chậm: "Là thế này, thời gian gần đây, nhu cầu của Bố Hành bên kia rất lớn, sợi bông trong tay Hồ Thế thúc đều không theo kịp. Nói vậy thế thúc cũng biết rồi, Tô thị đã mở ra thị trường, thẻ trúc cũng vậy, gần đây có rất nhiều người liên hệ với ta muốn hợp tác... À, đơn độc ở đây, Hồ Thế thúc ngươi nhìn xem."
Hắn lấy một tờ giấy từ trong tay áo ra, đó là một tờ khai thác vật tư, một danh sách bán hàng hóa, bên trên viết tên từng nhà, khi quét sạch miếng bông, bên trên có hai cái tên "Hải Thành Lộc Hùng" "Lang Thành Thang Hàn".
"Nhìn đi, những thứ này, những thứ này... À, Hồ Thế thúc không nên hiểu lầm, hàng của thế thúc, chúng ta vẫn luôn cần, chỉ là đời thúc tới cửa nói chăn bông có chút không đủ cầu, rất là tiếc nuối, cũng rất là lo âu. Đàn nhi nói với ta., Không nên làm phiền thế thúc nhiều nữa, cho nên thiếu vải vóc chúng ta cùng Trương gia lấy một ít. Nhưng lần này về sau hàng trong tay thế thúc, chúng ta còn có bao nhiêu, muốn bao nhiêu." Ninh Nghị nói, nở nụ cười trong nháy mắt, sau đó thu lại vẻ mặt: "Nhưng mà, kế tiếp, là phải phát triển."
Hai người cùng nhau đi về phía trước.
"Hồ thế thúc có thể là không biết, lần cứu trợ Tương Phủ này, Trúc Ký chúng ta cũng tham dự, ra chút khí lực. Công tích không có bao nhiêu, nhưng coi như cũng quen biết một ít người. Chung quanh Biện Lương có tám mươi bảy hộ chủ, đại thương gia có liên hệ với chúng ta., Còn có một ít tán hộ khác. Ngài biết đấy, có một số người hào sảng, chỉ cần là bằng hữu thì nguyện ý hỗ trợ. Ví dụ như mái tóc của người thành gia này, thứ hắn nguyện ý cho chúng ta, là giá thị trường bán lẻ bảy phần, hơn nữa... Thành sắc tốt nhất, không nói hai lời."
"Bởi vì chuyện cứu trợ thiên tai, Tô Ninh phát triển hơi chậm một chút." Ninh Nghị nói. "Nhưng trong hai năm kế tiếp, chúng ta đã có kế hoạch mới, đường nét đại khái đã xuất hiện. Thế thúc, ngài cảm thấy, có trợ thủ và sự ủng hộ của những người này, lại thêm quyền thế của Tướng phủ, tiếp theo chúng ta phát triển được bao nhiêu?"
Hồ Thành Yến nhíu mày: "Cái này..."
"Hai năm nữa, trúc ký sẽ mở rộng khắp Nam Bắc Đại Giang, tất cả mặt tiền cửa hàng đại thành, ta muốn mở rộng năm mươi nhà trở lên. vải của Tô thị, chỉ là sang năm, ta và đàn nhi phải khuếch trương gấp năm lần. Cũng chính là, cung cấp gấp năm lần."
"Kế hoạch mới phải có chế độ mới, ta và Văn Định bọn họ đã bàn bạc rất lâu, khi quyết định năm mới sẽ mời tất cả bằng hữu tập hợp lại một lần. Cần bao nhiêu hàng, trước tiên sẽ có kế hoạch, mọi người cạnh tranh một hồi. Hai bên có thể bỏ ra bao nhiêu chứ, có thể có giá gì chứ. Kinh doanh nha, đã lớn rồi, luôn luôn có bộ dáng này, thế thúc cũng hiểu."
Tụ hội, cung cấp hàng, đây là khí tượng làm ăn rất lớn mới có thể có. Nhưng nếu là giá cả, giá cả nhất định sẽ bị ép tới mức thấp nhất. Hồ Thành Yến hiểu rõ Ninh Nghị đang nói cái gì, Ninh Nghị ngược lại nở nụ cười.
"Bất quá sau khi phương án này được định ra, ta cùng với đàn nhi đều nói, người khác cũng coi như thôi, Hồ Thế thúc cho tới nay chiếu cố nhà chúng ta như vậy, há có thể đối đãi như thế thúc. Bởi vậy liền luôn muốn nói chuyện với thế thúc, hàng hoá của thế thúc, chúng ta sẽ luôn thu nhận dựa theo giá hiện tại, có bao nhiêu thu được, không đủ để Trương gia tiếp tục cho thêm Trương gia., Bọn Thang gia giúp đỡ, năm thứ hai đầu tiên, thế thúc làm dáng là được rồi." Ninh Nghị cười, sau đó nghiêm túc vung tay, "Haizz, thế thúc đừng nói khách khí với ta, ta biết tính tình của thế thúc, chưa bao giờ chiếm tiện nghi của người khác, chúng ta cũng không phải xem thường ngài., Đàn nhi kinh doanh, nhờ ngài chiếu cố, ngài là trưởng bối, chúng ta là chân chính chính là người một nhà, một chút tiền lẻ, là người một nhà mà, kiếm một chút tiền không cần quá khách khí. Mặt khác, còn có một việc, xem như là tiểu chất mạo muội..."
Ninh Nghị nhìn chung quanh, hạ thấp thanh âm: "Gần đây nghe nói thế huynh và cô nương Lưu gia chuẩn bị kết hôn, tiểu chất ở tương phủ có chút tiện lợi. Tra xét một chút, vị nữ tử Lưu gia này chính là thứ có thể xuất ra., Bản thân cùng mấy nam tử có chút qua lại, sợ không hợp nhau... Việc này tiểu chất vốn không đáng nói, nhưng sự tình liên quan đến thế huynh chung thân đại sự, tiểu chất cũng chỉ có thể làm một kẻ xấu nói tùm lum. Đương nhiên, còn phải thế thúc tự mình đi thăm dò một chút, một phần này chính là bản sao được lưu lại sau khi Mật thám ti điều tra., Là chút chuyện vụn vặt, không sao, thế thúc cứ thu lại, sau này sẽ kiểm tra lại sau. Bằng hữu ở phía trước đợi lâu như vậy, còn phải mời thế thúc cùng tiểu chất ra ngoài ứng phó, có thế thúc ở đây, cũng có thể trấn áp được tình cảnh."
Hắn nhét một phần phong thư có tình báo khác vào trong tay áo đối phương, sau đó vỗ vỗ mu bàn tay đối phương, tiếp đó, hai tay nắm lấy tay hắn, đi về phía trước.
Tiền sảnh Ninh gia, hơn mười người đã đợi ở đây không ít thời gian, hai bên nói chuyện với nhau đã không còn kiên nhẫn. Sau đó, thấy Ninh Nghị và Hồ Thành Yến dắt tay nhau đi ra. Mắt thấy hiện thân hôm nay chính là Ninh Nghị, trong sảnh cũng yên tĩnh lại., Mọi người đứng lên. Bọn họ tới đây, mặc dù là "Bức cung" nhưng lúc này Ninh Nghị làm việc ở phủ tướng, địa vị không thấp, mọi người cũng không dám coi thường. Trong lòng mọi người đang tính toán nên nói như thế nào, Ninh Nghị cười bảo Hồ Thành Yến ngồi xuống.
"Chư vị mời ngồi, mời ngồi, tất cả mọi người là bằng hữu cũ, không cần khách khí. Văn Định, trà đều đã dâng xong rồi sao? Vào trong lấy bình minh tốt nhất của ta, nhiều đại nhân, một chút sự tình đều không hiểu... Mọi người ngồi, ách..." Ninh Nghị đang muốn ngồi xuống, vẻ mặt nhất định. "À, có hai vị không phải bạn tốt, ta xử lý một chút."
Hắn đi tới trước mặt hai người trong phòng: "Lão bản Trần, Hồ tiên sinh. Địa điểm và phòng ở cửa thành nam và cửa tây, theo thứ tự là chỗ của các ngươi, lúc thuê, chúng ta đã ký hợp đồng, có người bảo đảm chứng kiến. Bây giờ các ngươi muốn thu về sớm, nhà ta có từng chậm trễ hai vị không?"
Một người trong đó chắp tay nói: "Cái đó thì không có. Chỉ là..."
"Có từng đắc tội với hai vị chưa?"
"Không, chỉ là hiện giờ chúng ta có việc muốn thu hồi, đồng ý..."
"Tốt, vậy kiện tụng quan tài đi."
"Hả?"
"Mở Phong phủ nha, chúng ta tố cáo, mặc kệ đánh bao lâu, Ninh mỗ phụng bồi. Hiện tại, mời các ngươi ra ngoài." Hắn động ngón tay với quản gia bên cạnh: "Tiễn khách."
Vừa nói xong, quản gia lập tức đi tới, một người trong đó tức giận nói: "Họ Ninh, chúng ta đã ký kết ước định, bây giờ ta có việc, nguyện ý bồi thường, ngươi há có thể nhục nhã ta như vậy! Hôm nay phải nói rõ ràng..."
Hắn nói như vậy, bên cạnh cũng lập tức có người đi tới nói: "Ninh Hằng, đừng như vậy chứ..." Ninh Nghị mỉm cười nhìn hắn một cái. Bên ngoài đường đã có hộ viện cao lớn, muốn mời hai người ra ngoài.
【 Xem xét hoàn cảnh lớn như vậy, khả năng của bản trạm có thể đóng cửa bất cứ lúc nào, mời mọi người mau chóng cất bước đến Doanh trại Hoán Nguyên Vĩnh Hằng, bỗng dưng rực rỡ. 】
"Nếu bọn họ không đi, ném bọn họ ra ngoài."
Những lời này lạnh như băng, hai người không dám làm mất mặt, đành phải hùng hùng hổ hổ đi ra ngoài. Trên thực tế, lúc đầu đám người Ninh Nghị đến Biện Lương, có một số việc là người khác làm, ký hợp đồng cũng không nghiêm khắc như hậu thế. Ninh Nghị không quan tâm chút tiền này., Nhưng nếu đối phương muốn ghét mình, khiến mình khó chịu, hắn cũng không để ý phản kích một chút. Kiếp trước hắn, ở thương trường chỗ nào có người tốt, gây chuyện quan phủ đi lên, thế lực của phủ Tả tướng ít nhất sẽ không bị người ta nói rõ là ức hiếp., Cho dù phán xử cuối cùng tự mình trả lại phòng ốc, mặt đất, đối phương vẫn như cũ lỗ tiền kia, thậm chí ít hơn một chút, cũng phải làm cho đối phương khó chịu một trận mới được, chính mình thì có thể nghênh đón thời gian càng lâu.
Sau khi đuổi ra khỏi hai người, Ninh Nghị cười ngồi xuống: "Thừa dịp cháy nhà hôi của, bỏ đá xuống giếng, loại người này ta không hoan nghênh. Chư vị đều là bạn cũ, Ninh mỗ làm việc từ trước đến nay chiếu cố bằng hữu, đến đến đến, nơi này của ta có một phần đồ vật, văn định, ngươi đến phát một chút đi."
Hắn lấy từ trên người ra một chồng trang giấy, mỗi một phần đều giống Hồ Thành Yến nhìn, Tô Văn Định lần lượt phát xuống.
"Việc này có liên quan đến việc phát triển của Tô thị và thẻ tre, sẽ có một số thay đổi, nhưng ta bảo đảm, cơ hội kiếm nhiều tiền đã tới. Chúng ta buôn bán, yêu cầu tiền tài, phải cùng có lời, một phần đồ này, ta cam đoan mọi người sẽ nhìn thấy đầu tiên, như vậy trước tiên mọi người hãy chuẩn bị... Mọi người xem, ta sẽ nói kỹ càng thêm với mọi người..."
Giọng nói của Ninh Nghị vang lên trong phòng, tuy giọng điệu nhu hòa nhưng không khí lại rất lạnh lẽo. Không lâu sau đó, tất cả mọi người đều thấy thái độ của hắn: Các ngươi muốn náo loạn, ta sẽ thay đổi tất cả các ngươi!
Mọi người không ngờ hắn lại trực tiếp ngồi đến mức này. Bình tâm mà nói, nếu như đổi hết toàn bộ người khác, bên phía Ninh Nghị cũng có tổn thất, mọi người phải gây thêm phiền toái cho Ninh Nghị., Đương nhiên có thể trực tiếp vạch mặt. Nhưng không lâu sau đó, bọn họ cũng mơ hồ thấy được tương lai của quyển sách trúc, nếu nói lần cứu trợ thiên tai này khiến đối phương kết giao nhiều quan hệ như vậy, sau này thế lực của phủ Hữu Tướng, Tô Ninh cũng sẽ trở thành một tập đoàn lực lượng không kém bất cứ thân sĩ quyền quý nào. Bởi vì nó vốn có danh nghĩa là phủ Hữu Tướng.
Mọi người vốn đều dựa vào một gia tộc quyền thế nào đó để sinh tồn, vì vậy lần này mới tìm tới cửa, nhưng muốn nói bọn họ được những đại hộ kia coi trọng, thật ra thì chưa chắc. Trong miêu tả của Ninh Nghị kỳ thật cũng đang ám chỉ: Đi theo bọn họ, không bằng theo họ, các ngươi và ta đã có quan hệ hợp tác, tiếp theo muốn khuếch trương muốn phát triển, cũng sẽ càng thêm quen thuộc, cái bánh nướng này, chỉ cần các ngươi nguyện ý, mọi người hoàn toàn có thể tự phân chia.
Không lâu sau đó, có hai người vạch mặt rời đi ngay tại chỗ, những người còn lại thì vẫn đang quan sát, Hồ Thành Yến hầu như toàn bộ hành trình đều không nói gì. Sau khi Ninh Nghị rời khỏi đây, lại là Tô Đàn Nhi ra ngoài chiêu đãi bọn họ. Qua một lúc lâu, những người này rốt cục lục tục rời đi. Trời chạng vạng tối., Trời gần chạng vạng tối, buổi tối buông xuống, trên bầu trời dâng lên ánh sao, gió đêm lạnh lẽo, trong Biện Lương thành cực lớn, không biết còn có bao nhiêu người đang làm chuyện riêng của mình.
Đêm khuya, Ninh Nghị ngồi trong Tương Phủ lên xe ngựa một đường về đến nhà, tiếng đèn và tiếng cười của Hinh Hoàng vang lên trong thời tiết như vậy bao phủ Ninh phủ. Có người nói đùa, có người đùa giỡn, có người ôm Ninh Hi giương nanh múa vuốt chạy trong sân, tiếng cười của trẻ con thi thoảng truyền đến. Ninh Nghị chào hỏi với một người., Lúc trở về phòng, trong phòng ngủ có một ngọn đèn ấm vàng đang sáng lên, đàn nhi ngồi trên ghế, mặc váy uyển chuyển, đang mặc một cái chậu gỗ ấm áp, hai tay chống trên đầu gối, mắt thấy Ninh Nghị tiến đến, hướng hắn lộ ra một nụ cười.
Ninh Nghị đi tới, ngồi xổm xuống, đưa tay vào trong nước ấm, thân thể đàn nhi hơi co rụt lại, đưa tay muốn nhấn: "Đừng." Nàng đại khái cảm thấy đây không phải chuyện nam nhân có thể làm, nhưng Ninh Nghị ngược lại cũng không ngại, thay nàng tắm chốc lát, giảm đi mệt nhọc. Kỳ thực mỗi ngày ứng phó với đủ loại chuyện vụn vặt., Dù cho thái độ có thể cường ngạnh, thể xác và tinh thần vẫn cảm thấy phiền não, mệt mỏi, người lợi hại chỉ là tinh thần phấn khởi, tuyệt đối không đến mức thỏa hiệp, cảm giác mệt mỏi vẫn có, cho dù Ninh Nghị đối với chuyện làm ăn lại nhẹ nhàng quen thuộc, cũng không ngoại lệ.
Lúc này hai vợ chồng kỳ thật đều đã có thể hiểu rõ đối phương, hơn nữa theo thời gian ở chung lâu ngày, thời gian trôi qua, vẫn còn càng thêm ăn ý. Trong phòng không có thanh âm, chỉ thỉnh thoảng vang lên một ít tiếng nước, tiếng vụn vặt của đại gia tộc ấm áp ở bên ngoài truyền đến từ rất xa. Đàn nhi đưa tay chống đầu gối, ngẩng đầu nhìn lên, sau một lát, nhẹ nhàng ngâm nga: "Trên trời sáng tinh... "
Đó là một bài ca trong trí nhớ của Ninh Nghị, sau đó hát cho đàn nhi nghe. Đàn nhi vẫn luôn ghi nhớ, cũng khá ưa thích. Nghe nàng hát ôn nhu lên, Ninh Nghị cười cười, cũng khẽ hừ theo: "Đó là một đôi, một đôi mắt..."
"Canh nha nhấp nha... Xem kìa..."
"Đó là đồng bọn nhỏ tuổi nha..."
"Ha ha..."
Nam nhân kia ngồi xổm trước người nữ nhân, cầm đèn chiếu lại những tiếng hát trong phòng. Thanh âm đơn giản mà yên tĩnh như có thể khơi dậy sự hồi tưởng của con người. Bạn thủ ấu của bọn họ đã đi xa từ lâu, cuộc sống đã không còn đơn thuần như trước nữa, trong vòng xoáy khổng lồ này thậm chí phức tạp hơn so với người bình thường, hung hiểm hơn gấp trăm lần., Đàn nhi cũng hầu hạ Ninh Nghị ở bên giường rửa chân, lại qua thêm một trận, ánh đèn trong phòng tối xuống, ánh đèn của toàn bộ đại trạch, cũng đều tối xuống, làm cho hết thảy chìm vào trong giấc ngủ ấm áp.
Một ngày này đã qua, kẻ địch phức tạp bị bọn họ đánh ngã, đẩy ra, mà càng nhiều người không đình chỉ dục vọng của bọn họ, vào một ngày mới, lại đem càng nhiều địch nhân vây quanh, lấy thủ đoạn khác nhau muốn quấy nhiễu bọn họ, lôi kéo, ảnh hưởng hoặc công kích.
Nhưng sẽ có thủ đoạn nào đó, có thể khiến người ta ấm áp. Chỉ cần có thể dựa sát vào người nào đó, hết thảy sẽ luôn trở nên xa xôi một thời gian nào đó...
Sau đó, ngày thứ hai đến...