Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Mười tháng trước Biện Lương thành, thời tiết sinh lạnh lùng, không khí trong thành tràn ngập khí tức, trong không khí náo nhiệt đã có thêm một phần khẩn trương. Cái này đại bộ phận khẩn trương từ thời tiết, tuy nói mùa đông ở Biện Lương thành đối với các địa phương nhỏ khác cũng không gian nan, nhưng phần lớn người ta trong ngày đông cũng lười ra ngoài, lúc này đã là thời điểm tiết tiết tiết tiết đông vật tư rồi.
Tương tự như các loại cửa hàng pháo hoa như Xuân Lâu, Tiểu Chúc Phường vẫn thịnh hành như trước, tuyết rơi vào mùa đông, cùng lắm là ra ngoài ít một chút, trong thanh lâu nổi danh Biều Lương, vẫn như trước trong mỗi ngày đốt lên than hỏa vượng vượng, làm cho người ta cảm khách gấp bội như trở về trong Đại Lãnh Thiên. Đến lúc tuyết rơi, có vài vị khách có tiền thậm chí ở trong thanh lâu sẽ không đi ra ngoài nữa, như vậy mãi đến cuối năm mới khai xuân, bạc trên người, tự nhiên cũng là nước chảy ra ngoài.
Lý sư phụ đang nhân lúc tuyết rơi trước bạn bè đến thăm, đối với hoa khôi đệ nhất kinh thành trong mắt không ít người này, trong mùa đông, nàng sẽ hạ xuống thời gian gặp mặt khách nhân, nếu muốn gặp, thường thường cũng là những bằng hữu quen thuộc.
Trong phòng ấm áp mùa đông, bầu không khí sẽ trở nên quá mức ám muội, có mấy người không cầm nổi, thật sự muốn làm gì đó, nói cái gì đó, nàng mặc dù có biện pháp ứng đối., Nhưng ứng phó cũng phiền phức hơn so với ngày thường, bởi vậy cho dù gặp mặt người khác, thường thường cũng sẽ là một đám người. Thứ hai tính tình của nàng biếng nhác, đến mùa đông liền không muốn ra cửa, có đôi khi ngay cả giường cũng lười xuống. Mùa đông, nếu không có quyền quý không từ chối được tụ hội, vẫn là nên nghỉ ngơi nhiều một chút mới tốt.
Đoạn thời gian gần đây, người thật sự quấy nhiễu nàng là có người nói rõ ràng cho nàng, nàng đã già đi. Đối với một thanh lâu hoa khôi mà nói, niên mạo thật sự là từ mười sáu đến hai mươi tuổi, sau khi đi qua, trong mắt một số người trong mắt., Khó tránh khỏi biến thành phụ nữ. Lúc này tuổi nàng đã là hai mươi mốt, từ khi trở thành hoa khôi một đường đi tới, cho đến bây giờ đạt tới đỉnh phong, vẫn luôn bình ổn ổn, tuy rằng trong đó cũng trải qua rất nhiều chuyện, nhưng tiếp theo, đỉnh phong sắp qua.
Mặc dù đối với rất nhiều người đã biết nàng, mị lực của nàng, theo thời gian trôi qua vẫn không ngừng đề cao. Chỉ cần gặp nàng, khó tránh khỏi bị nàng hấp dẫn, nhưng một khi đến hai mươi mốt, hai mươi hai tuổi, tuổi tác này của nàng hấp dẫn rất nhiều tiền của khách nhân mới, khả năng không ngừng giảm xuống. Nói theo một ý nghĩa nào đó, nàng phải cân nhắc chuyện rời khỏi hôn nhân.
Đối với nàng mà nói, đây là một quyết định rất khó làm, nhưng không thể không suy nghĩ. Đương nhiên, người nguyện ý cưới nàng rất nhiều, nàng có thể lựa chọn được không ít gia đình giàu có làm thị thiếp, hoặc là quan lớn, văn đàn cự tử gì đó cũng có thể. Kinh thành đệ nhất hoa khôi., Muốn gả đi, cũng không phải tất cả mọi người đều nắm chặt được, bối cảnh tuyệt đối không thấp. Nếu là đám bạn tốt như Trần Tư Phong, giả thiết nàng thích gả, cũng là gả không được, căn bản là hại bọn họ.
Những người có bối cảnh không đủ, có được nữ nhân như nàng cũng không thủ được, sau này mệnh đồ nhấp nhô, nàng cũng phải chịu tội theo. Đương nhiên, ngoại trừ gả cho những nhà giàu có địa vị cực cao, nàng cũng có thể lựa chọn làm chính thê của một người nào đó, trong số những người nguyện ý làm như vậy, địa vị không tồi cũng có, nhưng nhất định là sẽ được gả ra khỏi kinh thành, xa xôi tới một nơi nào đó.
Gần nhất thời gian này, trong số những người có khả năng gả, nàng âm thầm sàng lọc vài lần, địa vị cao, tính cách tốt, tán gẫu được, dáng dấp không tệ... Chờ đã, cuối cùng vẫn không thể đưa ra quyết định.
Vài năm qua, nàng ỷ vào thân phận Hoa khôi đạt được không ít ưu đãi, mỗi năm khoảng một hai tháng, nàng có thể tự do đi dạo các nơi khác, đi thăm các loại danh gia - Lý mẫu thân cũng minh bạch, như vậy có thể bồi dưỡng được nàng độc nhất vô nhị - bởi vậy nàng đã thấy rất nhiều chuyện, có kiến thức rồi, trong lòng mơ hồ cảm thấy còn có thể làm được không ít chuyện., Giống như chuyện của Đồng Thư Nhi, khi nàng cùng với một số nữ tử, thư sinh chạy xuống, quan viên Lại Bộ cuối cùng bị phán có tội, đi đến chức quan, lưu lại ba ngàn dặm, khiến người ta vỗ tay vui vẻ, nhưng việc này qua đi, cũng trở nên nhàm chán.
Thời gian gần đây, đề tài lưu hành trong kinh thành là đại chiến giữa Trương Giác và Nhan Mẫn Mẫu ở phía bắc. Đây là lần đầu tiên Võ Triều giao thủ với người vàng, tất cả mọi người nín thở chờ đợi, nhưng sau khi đại chiến kết thúc, tin tức truyền tới, trận chiến đầu tiên sau khi đầu nhập vào võ triều đã thất bại, nhưng hắn chỉ là tiểu bại, sau khi chiến bại, song phương vẫn còn đang giằng co, tiếp theo còn có trận chiến thứ hai - những chuyện này, sư phụ gần đây nghe được, cũng không còn hứng thú gì.
Một hai năm sau, đây không còn là thế giới của nàng nữa, nàng gả cho một người nào đó, cuộc sống đơn giản nhưng nhàn nhã, không cần quét sạch vải, cũng không cần rửa tay làm canh, chỉ cần đối với tướng công hỏi han ấm áp, cùng với việc lấy lòng hắn vào lúc thích hợp, nắm được trái tim của hắn cũng là đủ rồi. Trải qua vài năm như vậy, sinh ra hài tử của người kia, đợi nhiều năm về sau nhân già châu vàng, liền chỉ vào sống qua ngày trẻ con.
Có đôi khi nghĩ như vậy, cũng không khỏi cô đơn cười cười, bi thương từ đó đến, thậm chí sinh ra tâm tình ít có của nàng trong quá khứ: Nếu nàng không phải là nữ tử thanh lâu, không phải là hoa khôi được gọi là Lý sư, tốt biết bao...
Phôi lâu ngoại trừ tiếp đãi quan lại quý nhân, càng nhiều khách nhân, còn là đại thương hào thân từ nơi khác tới. Đối với những người có địa vị ở ngoại địa mà nói, đến kinh thành, gặp được phong cảnh của lầu thứ nhất kinh thành này, tiêu đại tiền gặp hoa khôi., Là đề tài bàn bạc tốt nhất sau này trở về. Sư thầy thường chọn những quan lại quyền quý trong kinh thành, đối với khách nhân từ nơi khác đến, ngoại trừ một ít tài tử văn danh lan xa, thì bình thường dùng tiền để so sánh giá trị của đối phương, dù sao cũng là tiêu phí một lần duy nhất, cũng chính là người trả giá cao.
Ngày hôm đó tham gia xong một bài thi hội trở lại tầng sáu, Lý mẫu thân nói có một công tử Tôn gia từ phía nam tới, có thể gặp mặt. Nghe nói trong nhà đối phương chính là hào tộc của Kinh Hồ Nam Lộ, tuổi trẻ nhiều tiền lại nói khoác bất phàm, đến đây vừa ra tay đã là năm trăm lượng bạc trắng, chỉ rõ phải gặp nàng. Dù sao cũng là kiếm tiền, sư phụ cười cười, cũng đi luôn.
Sau đó nhìn thấy, đối phương quả nhiên đúng như Lý Uẩn nói, nói thổ bất phàm, hiển nhiên là công tử được các đại gia tộc giáo dục tốt, tuổi chừng hai mươi sáu, hai bảy tuổi, tướng mạo cũng được. Sư phụ gảy hai khúc, trong chốc lát hàn huyên, cảm giác tân chủ đều không tệ, đối phương tùy ý hỏi về chuyện ghi chép trúc.
"Nghe nói trong kinh thành có ký trúc, đại tài tử Ninh Lập vĩnh hằng mở ra, sư sư cô nương lại quen biết với hắn, mỗi tòa lầu khai trương, sư phụ đều sẽ qua đó biểu diễn." Tôn công tử kia ăn gần nửa điểm tâm, tùy ý cười nói: "Tại hạ xưa nay ngưỡng mộ tài tử, không biết Ninh công tử kia là người ra sao, có thể có thủ đoạn như vậy, không chỉ thi từ tốt mà còn có thể làm sinh ý đỏ rực như vậy."
"Cũng...không phải rất quen..." Sư phụ trả lời một câu, lông mày khẽ nhíu lại. Gần đây nàng cũng không muốn nói đến chuyện của Ninh Nghị, trong khoảng thời gian này, thương khách qua lại trong kinh thành., Nàng cũng biết chuyện Nam Bắc thiếu lương, trúc ký đang vận hành việc này, chuyện muốn kiếm một khoản lớn nàng cũng rõ ràng. Việc này làm cho nàng cũng không muốn lại qua lại với đối phương, Ninh Nghị từng nói qua tìm nàng có việc., Về sau lại là hai lần tới Lẫm Lâu gặp nàng, nhưng sư phụ đều giả mạo có việc, để nha hoàn từ chối, mà trong khoảng thời gian này lại bận rộn buôn bán lương thực kiếm tiền Vô Muội Tâm, kế hoạch mới mở mấy tòa nhà tạm thời gác lại, nàng cũng bởi vậy không cần thực hiện lời hứa đó.
"A? Không phải rất quen... Nhưng bình thường lui tới đều có, theo nhãn lực của sư sư cô cô nương, người này rốt cuộc là tài tử, hay là thương nhân đây?"
Đối phương là người cực kỳ thông minh, nói chuyện rất chuẩn xác. Sư phụ trong lúc vô tình đảo qua ánh mắt đối phương, nhưng trong lòng hơi động, Tôn công tử nói chuyện xem ra rất tùy ý, nhưng sâu trong ánh mắt lại cực kỳ trong suốt., Lúc trước hắn quen việc dễ làm, đang hưởng thụ thời gian thoải mái cùng hoa khôi, lần này lại không giống. Lập tức lại nhớ tới hai ngày đã gặp qua một tên ngoại địa hào tộc đến từ Hoài Nam, đối phương cũng đã hỏi Trúc Ký và Ninh Nghị, lúc ấy nàng tùy ý ứng đối một phen, hiện tại nghĩ lại, liên tục có hai nhóm người hỏi tính cách của hắn, tình huống có chút không giống.
Hai tốp người này đều là gia tộc quyền thế, nhưng cách nhau hơn ngàn dặm, nếu nói bọn họ là chuyên gia vào kinh tìm Ninh Nghị, thật sự là không có khả năng... Trong lòng mang đầy nghi hoặc, nàng cẩn thận ứng đối lời hỏi thăm của đối phương, thăm dò vị Tôn công tử này. Quả nhiên, không lâu sau, vị Tôn công tử này đã hỏi tính cách của Ninh Nghị, liền hỏi người nhà của hắn, nhân duyên, thậm chí ở chỗ ở, có ý tứ muốn đến bái phỏng.
Phát hiện ngày hôm nay khiến trong lòng nàng cảm thấy có chút cổ quái. Nàng biết Ninh Nghị kinh doanh lợi hại, cũng biết sau khi dựa vào phủ Hữu tướng, buôn bán cũng có thể cáo mượn oai hùm, nhưng hai đại gia tộc cách xa ngàn dặm lại đặc biệt phái người tới kinh thành tìm hắn hợp tác sao? Tựa hồ lại không có khả năng. Buổi tối hôm đó nàng cùng Lý mẫu thân hỏi bối cảnh hai nhà này., Quả nhiên, hai bên đều có quan hệ quan trường, sẽ không cố ý đến đây dựa vào Hữu Tướng phủ, về phần những nơi này sẽ gặp tai họa...
"... Không biết a, sư phụ ngươi cũng biết mà, gần đây tất cả kinh doanh đều là chạy tới tai tình, trong kinh nói nóng như lửa đốt. Loại chuyện này cũng không phải một lần hai lần, thời gian trước trong triều đình cãi vã qua cãi lại, không ít quan lại chính là vì chuyện cứu trợ thiên tai. Gần đây chiến tranh phía bắc, nghe nói Thánh thượng tâm tình không tốt, sự tình cũng hơi hòa hoãn một chút. Nữ nhi, ngươi hỏi việc này làm gì?"
"Không có gì, tùy tiện hỏi..."
Như thế đến ngày thứ hai, nàng đi tham gia một hội thi, gặp được đường cháu Tả hậu văn Tả Kế Lan cùng hắn, cũng gặp được tài tử vương gia tương đối nổi tiếng ở Hà Đông. Đối với Tả hậu văn, sư công biết hắn vì Tả gia quản lý một vòng lớn thương sự kinh thành này., Bản thân cũng có tài danh, tại Tả gia chỉ đứng sau vị Đại Nho kia, bởi vì quan hệ như vậy, song phương trước kia cũng gặp qua không ít lần, chỉ là chưa quen thuộc. Sư phụ ngầm nghe nói qua lời đồn về hắn., Nghe nói hắn ưa thích loại nữ tử tính cách cường hãn độc lập, trong nhà có hai tiểu thiếp, nghe nói đều là gia đạo, tự thân chèo chống gia nghiệp, sau đó bị hắn cưới. Nghe nói hắn còn âm thầm bức hiếp mấy người đàn bà tính tình kiên trinh, nhưng sự tình này truyền cũng không rộng, có thể thấy được đối phương cũng không phải là người không có chút thu liễm nào.
Thi hội sắp kết thúc, Tả hậu văn cùng Tả Kế Lan, Vương Trí đến gặp nàng. Tả Kế Lan khoảng ba mươi tuổi, vừa nhìn đã biết là loại tính tình kiêu ngạo nhưng năng lực cũng không tệ, đối với nàng là thiên chi kiêu tử., Đơn giản là dò xét từ trên xuống dưới, làm ra vẻ mặt không để ý lắm, nhưng sư phụ có thể nhìn ra tâm tình của hắn: Đó là loại người tâm tư muốn chiếm nàng trong sạch mà tự nhận có năng lực, sau khi nói mấy câu với nhau, tả hậu văn vậy mà cũng hỏi về chuyện trúc ký, Ninh Nghị.
"Nghe nói Lý cô nương biết vị Ninh công tử này, chắc là rất quen thuộc."
"Ách... Cũng không quen, chỉ là vãng lai làm ăn..."
"Ha ha, không quen cũng không sao, cháu trai ta muốn gặp hắn, có một số việc bàn bạc. Có một người trung niên, mặt thì dễ gặp, hơn nữa chất tử của ta tính tình có chút nóng nảy, Lý cô nương đi theo bên cạnh, nói không chừng hắn sẽ thu liễm một chút." Tả phúc hậu cười cười: "Như vậy đi, ngày mai... Không, hai ngày nữa lại tới tần lâu tìm Lý cô nương, sau đó hai người các ngươi cùng đi tìm Ninh công tử kia, thế nào?"
Tảo mặc dù văn chương không phải là quan thân, nhưng sức ảnh hưởng của quan trường từ trái tới ủng hộ, có thể nói chính là người phát ngôn ở kinh thành, phát quen hiệu lệnh. Cuối cùng mặc dù thêm một câu, nhưng sư phụ lúc này cũng chỉ có thể gật đầu đáp ứng. Lần này, thiên nam địa bắc quang là muốn từ nơi này của nàng vào tay tìm Ninh Nghị, đã là ba nhà rồi, hơn nữa thoạt nhìn cũng không phải là thiện ý.
Ninh Nghị cho dù lợi hại hơn nữa, Trúc Ký cho dù phát triển nhanh hơn nữa, từ lúc nào lại có thể đắc tội với loại gia tộc quyền thế này? Hay là đắc tội với ba nhà? Nhưng mà, tìm mình thì chỉ có ba nhà, còn lại chỉ sợ càng nhiều...
【 Tiểu thuyết vận hành nhiều năm, so sánh với Truy Thư Thần Khí phiên bản xinh đẹp, sách lão trùng đều đang dùng hoán nguyên dịch vụ, dung nhan mê man. 】
Nàng trong lúc nhất thời nghĩ không ra những điều này. Lại qua một ngày, buổi tối hôm nay, bên trong ốc xán lạn náo nhiệt, tiếng ồn ào, có hai nhóm người chịu tiền tiến vào pháp nhãn của Lý mẫu thân, tới hỏi ý sư phụ. Trong hai nhóm người này, một nhóm cũng là công tử ở nơi khác., Chỉ có một nhóm còn lại là mời đại hộ kinh thành tới đây, hẳn là nói chuyện làm ăn. Sư phụ không muốn ở cùng với người khác, chọn người sau. Sau khi xác định không lâu, bên trong tầng mây liền có người xôn xao hẳn lên, trước đó sư phụ mơ hồ nghe được tiếng ồn ào bên kia.
"... Những tên cặn bã tâm đen kịt như ngươi, chết xuống mười tám tầng địa ngục..."
"Ha ha, các ngươi không phải, hai mươi lăm lượng chênh lệch ba mươi lượng bao nhiêu... Tiền kiếm đủ bổng lâu rồi thì tìm bài đầu đi, còn dám nói mình tâm thiện..."
"Tốt hơn các ngươi, lần này bọn ta..."
"Tìm đánh đúng không!"
"Ai dám, không đánh chết ngươi..."
"Có gan thì ngươi đi..."
Tiếng ồn ào đứt quãng nghe được vài câu, không lâu sau đó người của lầu canh đi ra điều giải, cũng đem hỗn loạn lắng xuống. Sau đó, sư phụ đến trong yến hội của ấm các tiếp khách, mới phát hiện tiếng cãi nhau vừa rồi, xuất phát từ bên trong mời khách.
Vị khách này chính là một nhóm tiểu thương, cầm đầu là hơn bốn mươi tuổi, nhưng xem ra là hán tử chạy khắp bốn phương, họ Vu, đi theo hắn là mấy tên con cháu gia đình hơn hai mươi tuổi. Bởi vì có thể đến từ thôn quê, trong lời nói tương đối thô tục chút ít., Những công tử trẻ tuổi kia thì có chút ngại ngùng, tỏ vẻ không thèm để ý biểu hiện trước mặt mình. Vị sư phụ được mời kia ngược lại là biết, vị Ngụy này chính là một thương nhân lương thực trong kinh thành, ngày thường bình luận rất tốt, nghe nói rất thương thê thiếp trong nhà, tới Hồng Lâu lại không nhiều.
Song phương ở trên bàn rượu cũng không có chuyện buôn bán, có thể đến nơi này, xem ra song phương đã có quyết định. Sư phụ tận lực cảm thấy bầu không khí vui vẻ, đợi qua ba tuần, Ngụy lão bản kia cười, vỗ vỗ tay hán tử họ Hán: "Được rồi, ta biết rồi, việc này cứ như vậy đi. Vu viên ngoại ngươi có thành ý với ta., Ta hiểu rõ, trước mắt ta phải về trước, trong nhà còn có việc. Các ngươi... ngồi đây nhiều một chút, nói vậy tốn không ít tiền. Sư sư, ngươi sắp xếp tốt cho bọn họ, không phải ta nói đến chỗ ngươi một chuyến, tiêu tiền nhiều lắm..."
Sư phụ cười có chút ủy khuất: "Ngụy tiên sinh sao có thể nói vậy, quy củ trong lâu là vậy, sư phụ cũng không có cách nào, sư phụ chỉ cố hết sức hầu hạ các vị thật tốt mà thôi..."
Ông chủ Ngụy kia phất tay: "Được rồi, ta đi đây, ta đi đây..."
Nếu hắn muốn đi, vậy viên ngoại cũng phải đưa hắn, hai người đã bàn bạc xong mọi chuyện, tâm tình cũng không tệ, cùng nhau dẫn đi ra ngoài, sư phụ còn lại cùng mấy vị công tử họ Vu. Đám nha hoàn tiếp tục thêm rượu và thức ăn lên bàn., Sư phụ cũng mỉm cười nói chuyện với bọn họ, hỏi thăm tình huống trong nhà bọn họ, sau khi gảy vài khúc, nhưng cũng thuận miệng hỏi bọn họ làm sinh ý, thế mới biết bọn họ chuẩn bị mua lương thực cho Ngụy lão bản bán khu tai ương, sau đó cũng có một vị công tử trẻ tuổi mở miệng: "Nghe nói sư cô nương rất quen thuộc với Ninh lão bản ghi chép trúc, đúng không?"
"Cũng không thân thiết lắm, có việc làm ăn." Mấy ngày nay sư phụ nghe thấy những lời này, thuận miệng đáp. Chẳng qua, vị công tử này khác với những người khác, sư phụ nói không quen, đối phương không biết nói gì. Mơ hồ trong đó nghe được hai người châu đầu ghé tai nói chuyện, tựa hồ bởi vì nàng rất thân với Ninh Nghị, đối phương mới chọn ở lầu +, lại tốn tiền lớn chiêu đãi Ngụy lão bản kia.
Mấy công tử trẻ tuổi muốn biểu hiện trước mặt sư phụ, bởi vậy buổi tiệc nói không ngừng, trôi qua một lát, lại nghe bọn họ nói lần này bắc thượng là muốn "Làm việc thiện", sư phụ nói bóng nói gió hỏi một câu, người kia người bên ngoài mua lương thực ba mươi lượng đá., Bọn họ là muốn bán hai mươi lăm lượng. Sư sư cười gật đầu, trong lòng đối với mấy người này lại sinh ra chán ghét, ngươi đi qua thi lương thực cho ăn, đó gọi là hành thiện tích đức, ngày thường hai lượng lương thực hơn một thạch kéo qua bán gấp mười lần, nghề thiện tích gì đó.
Sau khi người thanh niên kia nói xong, tựa hồ cũng cảm thấy có chút không ổn, mở miệng bổ sung vài câu, muốn chỉnh chính diện hơn. Sư phụ gảy dây đàn, mỉm cười phù hợp vài câu. Mấy vị tuổi trẻ liền nói chuyện với nhau, qua một hồi, một thanh niên ngôn từ tương đối rõ ràng nói ra, mới làm cho dây đàn dưới tay nàng khẽ run lên.
"... Sự tình lần này, sư cô nương cũng biết mà, dù sao cũng là ghi tre an bài ở phía sau mà. Lần cứu trợ thiên tai này, nếu như không có người của bọn họ, thật sự không biết phải làm sao bây giờ. Những người ở phía bắc, thật sự là khổ a..."
Một người bên cạnh nói: "Cũng không tính là trúc ký, sau lưng trúc ký không phải là tướng bên phải đương triều sao, trên cùng đều là Hữu tướng an bài. Nếu không có Hữu tướng, chúng ta có vào được Hà Đông không?"
Nói đến đây, người trẻ tuổi lúc trước lập tức kích động hẳn lên: "Sao không vào được, nếu sớm biết như vậy dân đói, ta chết rồi cũng phải vận chuyển lương thực đi! Bọn họ có cảm giác đánh chết ta đi!"
Sư phụ nhíu nhíu mày: "Phương bắc hiện giờ... sao rồi?"
"Đường Hà Đông? Ta cũng không biết tính toán tốt, hai bên đều đang ra sức, chúng ta vận chuyển lương thực qua đây, tặc này... Khí tặc lại giảm nhiều như vậy, vốn giá lương thực giảm xuống một chút, sau đó lại tăng lên. Những cẩu đại hộ kia, không cho phép chúng ta ép giá lương thực., Tìm kiếm chung quanh, lần trước Tam ca ta chính là bị bọn họ đánh. Cũng may là ở phía trúc ký bên kia cũng có chuẩn bị, vị Diêu chưởng quỹ kia gọi đại phu, sau đó lại gọi quan phủ, bắt bọn họ. Hừ, lần này chúng ta lên bắc, Tam ca bị thương còn chưa lành, lại ầm ĩ muốn đi đây."
Một người trẻ tuổi đỏ bừng mặt đứng dậy: "Diêu chưởng quỹ nói đúng, đây là đánh trận!"
Người bên ngoài phụ họa: "Sợ bọn chúng nhát chết! Lần này chúng ta còn ít người sao! Địa bàn của chúng? Chọc giận ta ta giết chết chúng!"
Sư phụ lại bắt đầu nghi hoặc. Bọn họ nói cái gì? Nàng trước kia biết, những người trẻ tuổi này là dễ bị chuyện gì đó ảnh hưởng nhất, táo bạo xao động cũng là thường có. Nhưng trước mắt lại khác, trong Biện Lương thành, có một nhóm học tử, lấy Trần Đông cầm đầu., thường ưu lo cho dân chúng, hùng hồn dõng dạc, bọn họ ngay cả đám Thái Thái sư, Cao thái úy cũng dám mắng. Lúc này xem ra, tâm tình của đám trẻ tuổi không có nhiều kinh nghiệm này giống như bọn Trần Đông vậy.
Bọn họ bán lương thực, làm sao có thể bán thành như vậy? Xem ra quả thực giống như bị người nào kích động.
Nàng thử thăm dò hỏi: "Mấy vị công tử, cũng đi thi cháo?"
"Đương nhiên là đi, mỗi ngày đều đi!" Mấy người đồng thanh nói, sau đó có người nói: "Nhưng Ninh Đông gia ghi thẻ trúc nói đúng, chung quy không thể nào nấu thành cháo được, chỉ có ép giá xuống, những người khác mới có một con đường sống. Sư cô nương, ngươi biết vị Ninh Đông gia kia, ngươi nói hắn rốt cuộc là người như thế nào?"
Sư phụ nhìn bọn họ, sau đó nhẹ giọng nói: "Đúng vậy... đè giá xuống, những người khác mới có đạo lý sống sót, nhưng ta thủy chung không hiểu rõ."
Một người trong đó muốn biểu hiện cho Vu công tử lớn tiếng nói: "Này, cái này có gì khó hiểu, ta ngốc như vậy, đều hiểu. Sư cô nương ngươi nghĩ sao, giá lương thực nơi đó nếu là ba mươi lượng đá, bán lương thực sẽ có nhiều tiền lắm., Sinh ý tốt như vậy, những cẩu đại hộ, cẩu quan kia còn không phải liều mạng sao. Triều đình thượng hai vị tướng gia cho dù liều mạng, cũng ngăn không được nhiều người tham lam như vậy. Nhưng nếu giá lương thực đi xuống, kiếm được không nhiều lắm, lại thêm quan phủ có chút thanh quan., Mới có thể khiến những nhà giàu kia ít nhúng tay vào. Nhà Ninh Đông đã nói rồi, nếu giá lương thực tiếp tục tăng lên, lương thực cứu trợ quan phủ có thể phát được không tới chín phần mười trong tay dân chúng, nếu bị đánh rơi xuống, có lẽ có thể bảo vệ một nửa hoặc nhiều hơn., Đến lúc đó chúng ta lại đi phát cháo, đã có rất nhiều người còn sống sót! Cho nên, lần này chúng ta kiếm được tiền, lại trở về nhóm gạo lương thứ hai, chúng ta còn mua áo Đông... Hừ, qua lần này, chúng ta còn phải lên lần thứ ba, Vu gia là nam nhân, đều phải đi!"
Người này thao thao bất tuyệt, một người bên cạnh nói: "Chỉ sợ sau khi tuyết rơi, đường xá khó đi."
"Đừng nói tuyết rơi phong lộ, dù cho có chết có chết thì ta cũng phải đem lương thực kéo qua. Ta không tin không làm gì được đám súc sinh lương tâm bị chó ăn mất ấy chứ..."
Trong đầu sư phụ ông ông ông, nàng là người thông minh, có một số việc người khác một chút, nàng cũng sẽ biết. Sau đó, trong khi mọi người một lời ta một câu nói, nàng cũng từ từ chắp vá từng chút một, một cái đã xảy ra gần ba tháng, hình dáng "Chiến trường" to lớn, mà hình dáng này thì có từng giọt từng giọt từng giọt nước., Nàng vốn cảm nhận được, chỉ là khi đó cũng không để ý. Sau đó, tầng đáy lòng, cảm giác sợ hãi dâng lên, nàng hiểu được, thương nhân kia cơ hồ đã được nàng đặt ở "Tuyệt giao" định vị, bằng hữu trước kia, trong ba tháng này, đã động chạm đến bao nhiêu lợi ích, đắc tội bao nhiêu người...
Cuối cùng nàng cũng hiểu, những gia tộc quyền thế kia vào kinh là muốn làm gì...