Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Mười tháng trung tuần, Biện Lương thành.
Gió bắc thổi hiu hiu, nhiệt độ hạ xuống, chính là chuyện trong mấy ngày này. Người trong thành mặc quần áo dày đặc, nhưng trong đại thành có hơn trăm vạn người tụ tập, cho dù thời tiết hơi giảm, người đi đường cũng sẽ không ít. Đi dạo phố phố phố, thương nhân vẫn la hét bán hàng, thừa dịp mùa đông trước khi đông hoàn toàn hàng lâm, phải kéo thêm một ít sinh ý, bọn nhỏ chạy ở ngoài phòng, mong đợi trận tuyết đầu tiên đổ xuống.
Bên trái Hoàng Thành, là khu vực mà các quan lớn tụ tập, bên này, người đi trên đường liền ít hơn một chút. Đối lập với đường phố Văn Uyên hẻo lánh, một người bán hàng rong kéo bánh ngọt ở dinh thự bên ngoài Ngự sử Trương đại nhân kêu vài câu. Hắn biết cháu trai của vị ngự sử Trương đại nhân này mới chỉ có ba tuổi, trong nhà lão thái quân cực kỳ sủng ái hắn, một khi cái này gọi là bán đứng có ý đồ với hài tử hoặc lão nhân, liền mỗi lần có thu hoạch gì đó.
Người đi qua bên đường phần lớn là hạ nhân, nha hoàn, xe ngựa lặng lẽ chạy qua. Không bao lâu sau, đầu đường cũng có mấy người đi tới bên này, nữ tử cầm đầu dáng người cao gầy, dung mạo thanh lệ, mặc dù đã là mùa đông., Nàng mặc cũng có chút hàm súc, nhưng không che được thân hình mỹ lệ của nữ tử, đi theo bên cạnh nàng như là muội muội của nàng, ríu rít nói với nàng chuyện gì đó, nói đến thú vị, bước chân còn nhẹ nhàng nhảy vài cái. Phía sau là bốn nha hoàn, trong đó hai người hình dáng kém một chút, nhưng ánh mắt sắc bén, thân hình cũng cao, một nha hoàn ôm trong ngực một cái giỏ.
Một hàng sáu người dừng ở cửa sau của phủ Tả tướng, sau khi gõ cửa, có người tới đón các nàng vào.
Lúc này tới đây, đương nhiên là ở chung quanh Vân Trúc và Cẩm nhi. Từ thời gian qua Ninh Nghị tọa trấn cứu trợ ở Tương Phủ, buổi trưa thường không dễ đi khỏi, các nàng cũng thường xuyên tới đây, có lúc đưa tới Ngọ Lễ, có lúc đưa chút nước đường. Lúc này vẫn là buổi chiều, sau khi vào phủ Tả tướng., Hai nữ bảo vệ mặc trang phục nha hoàn được để lại ở bên ngoài, Vân Trúc và Cẩm nhi quen đường đi vào trong, nhanh đến gian viện ở bên kia, ngược lại đối mặt với Tần Kế Nhân đang đi tới. Lão nhân mặc một bộ đồ liền phục, thoạt nhìn đang suy nghĩ gì đó, nhìn thấy hai người, vẫn là cười cười: "Tới rồi."
"Tần gia gia."
"Tần gia gia."
Các nàng hành lễ, Tần Tương Nguyên cười nói: "Mang theo cái gì? Có phân chia lão già ta đây không?"
Cẩm Nhi cười nói: "Cơm Ngân Nhĩ liên tử, vẫn nóng, có rất nhiều mà."
"A, vậy lát nữa cho ta một bát, đi thôi, ta cũng đang tìm lập Hằng."
Mấy người đi vào trong sân của đám người Ninh Nghị. Mặc dù nói đến chuyện cứu trợ thiên tai lần này, bao gồm rất nhiều tin tức tình báo về việc cứu tế, trong sân ngoại trừ Ninh Nghị, cũng có vài người hỗ trợ, nhưng không khí cũng không náo nhiệt như các thị trường tài chính ở hậu thế, mọi người tự quy nạp, chỉ thỉnh thoảng cùng Ninh Nghị tính toán một phen. Sau khi Tần Kế Nguyên tới, Ninh Nghị cũng tạm thời buông tay làm việc, ở trong sân cùng lão nhân ngồi một lát. Vân Trúc và Cẩm nhi đem canh bạc cho phụ tá của Công tác vụ Ngân Nhĩ liên, đưa cho Tần Tín và Ninh Nghị, hai người ngồi bên này nhìn như tùy ý nói chuyện phiếm, nhưng cũng không tùy ý đề tài.
"... Bình Châu bên kia, đánh nhau rồi."
"Phát binh?"
"Sớm đã động binh vài ngày, dẫn quân hoàn toàn là Nhan Dục Mẫu."
"Đệ đệ bị A Cốt đánh, nhưng bản lĩnh của người này bình thường... thái độ của triều đình thì sao?"
"Vốn là cao hứng, nhưng bây giờ sự tình bày ngay trước mắt, thánh thượng có chút chủ ý không chắc chắn. Bên phía Đồng Quán... Sợ rồi."
"Gọi Quách tướng quân phối hợp, dù sao cũng phải đánh một trận mới được..."
"Ta cũng có ý này. Nữ chân nhân ít, không thể xuôi nam. Nhưng ở phía bắc Nhạn Môn quan thì nhất định phải đánh. Đáng tiếc... triều thượng chỉ muốn đàm luận..."
"Vậy bây giờ thế nào..."
"Người của Nhan Dục Mẫu không nhiều bằng thủ hạ của Trương Giác, chỉ có thể dựa vào Trương Giác đánh thắng một trận."
"Ta cảm thấy... Triều đình có thể không phái binh, nhưng có thể giúp đỡ Quách tướng quân một chút. Tướng gia, không ngại để Quách tướng quân tự mình tiến thư triều đình thỉnh chiến?"
【 Xem xét hoàn cảnh lớn như vậy, khả năng của bản trạm có thể đóng cửa bất cứ lúc nào, mời mọi người mau chóng cất bước đến Doanh trại Hoán Nguyên Vĩnh Hằng, bỗng dưng rực rỡ. 】
"Ta cũng nghĩ như vậy, đã tu thư lên Bắc... Giá lương thực thế nào?"
"Hai bên đang phiêu động khoảng ba mươi hai."
"Thời tiết hạ xuống, không có tăng lên?"
"Hành động vẫn có hiệu quả, nhưng trước mắt mà nói, chỉ có thể duy trì, chướng ngại lớn nhất là sau khi tuyết rơi từ trận đầu tiên xuống, lúc đó, triều đình có thể khôi phục lòng tin dân chúng hay không, mới có thể thấy rõ ràng."
Nói là lương thực, chiến tranh kinh tế, chính thức đánh nhau, cũng chính là lòng tin của dân chúng đối với quan phủ cứu trợ thiên tai. Các nhà giàu nói, giá lương thực nhất định sẽ tăng, lương thực vốn dĩ không nhiều, dân chúng tin là sẽ đi mua lương thực với giá cao. Quan phủ nói, chúng ta sẽ cứu trợ thiên tai, chúng ta sẽ đả kích những người bán hàng rong không pháp luật, chúng ta có lương thực liên tục tiến vào. Kết quả cuối cùng của cứu trợ thiên tai, gửi gắm đến trình độ tín nhiệm đối với dân chúng hai bên, đương nhiên, cũng quyết định bởi vì mức độ đói bụng của họ.
Nguyên lý cơ bản là như vậy, nói đến chi tiết thì phức tạp hơn trăm ngàn lần. Quá trình Nam Bắc chèn ép giá lương thực đã tiến hành một tháng, hai nơi giá lương thực chấn động vẫn còn duy trì trên dưới ba mươi lượng, đủ để Tần Tương cảm thấy kinh ngạc. Nhưng như Ninh Nghị nói, chân chính quyết định kết quả., Vẫn phải đợi sau khi trận tuyết đầu rơi xuống, lúc đó hoặc là thủ đoạn cứu trợ thiên tai của triều đình sụp đổ, hoặc là cực hạn tâm lý của đại hộ tan vỡ, mà trước đó, hai bên đều không ngừng vận dụng các loại thủ đoạn, đề cao trù mã của mình.
Ở phía nam, trong nửa tháng này, thậm chí có một chiếc thuyền vận lương bị người ta đục sâu, đến nay vẫn chưa tra ra hung thủ. Mà cách đây không lâu, Tần Tương Nguyên phái ở một huyện lệnh ở Hoài Nam bởi vì tính cách thẳng thắn ngay lập tức., Thủ đoạn cứu trợ thiên tai rất kịch liệt, dẫn tới một lần bắn ngược lại. Một gã đại hộ canh giữ lương thực muốn thừa dịp Hoang Niên Thác Trương lần này, mù quáng ăn rất nhiều lương thực vận chuyển tới. Hắn cho rằng kiếm lời chắc chắn không lỗ, thu nạp giá cao, ai biết được dao động giá lương thực kế tiếp vượt ra ngoài dự liệu của hắn, lại mơ hồ có xu thế ngã xuống.
Đây cũng là thủ đoạn chèn ép của Ninh Nghị trong giai đoạn đầu tiên tạo thành, tuy rằng trước mắt thoạt nhìn lương thực có thể điều động không bằng lượng dự đoán, nhưng tiến độ đầu tiên của Ninh Nghị vẫn rất quyết đoán. Hắn rất có kinh nghiệm, loại cửa hàng như chơi mão cò bình thường này đánh bạc, mặc kệ có phải mập mạp hay không., Đầu tiên phải đánh sưng mặt mình lên mới được. Về phương diện khác, địch nhân lần này cũng có cấp bậc như cầu thang, đầu tiên là làm nổ tung một phần khẩu vị của đại hộ, gia tăng gánh nặng trong lòng bọn họ, khiến cho lương thực bọn họ sớm tan vỡ, nhanh chóng truyền ra ngoài, uy hiếp người khác cũng chính là ý định của Ninh Nghị.
Ở loại cấp độ này, thân sĩ cỡ nhỏ trong vùng quê kia nào phải đối thủ của Ninh Nghị. Ninh Nghị khống chế lương thực tiến vào, huyện lệnh kia sau khi nhận được lệnh của tướng phủ, cũng hứng thú bừng bừng dùng thủ đoạn hành chính phối hợp dư luận, bắt đầu ép giá xuống., Đồng thời cũng đang uy hiếp những đại hộ này, nhất định phải nhổ lương thực ra. Hắn làm quá tốt, trong lòng đại hộ kia lại tan vỡ như vậy, một ngày nào đó kêu gào: "Ngươi không cho ta sống ta cũng sẽ để ngươi chết." Mời người giết đi Huyện lệnh đang chạy vội cứu trợ tai cứu người.
Huyện lệnh kia vốn cũng xuất thân từ gia đình cùng khổ, vi quan thanh liêm cương chính, lúc bị giết, đang lúc phát lương thực của mình cho dân đói ở bên ngoài, người nhà, thậm chí cũng chỉ có thể mỗi ngày húp cháo.
Sau khi án mạng phát sinh, đại hộ kia lén gọi người phát ra tin tức, nói Huyện lệnh là bị Vương Khánh bộ hạ làm loạn gần đó giết chết, nhưng bộ khoái rất nhanh đã tìm ra hung thủ. Lúc này người phụ trách cứu tế phía nam chính là lực lượng của phủ công chúa Thành Quốc, Chu Bội vừa vặn ở gần đó., Thậm chí thậm chí là chính miệng hắn nói sơ qua chuyện cứu trợ thiên tai cho huyện lệnh kia, sau khi biết được toàn bộ tình huống, hắn khổ sở đến mức gần như phát điên, lúc này phái người bắt cả nhà đại hộ kia ra, sàng lọc ra quan hệ người trực hệ với người trực hệ với đại hộ kia, ném vào nhà lao. Sau đó nàng và công chúa Chu Ngọc tức giận cùng viết gia thư cho Chu Ngọc.
Sau chuyện này, Tướng phủ bên này lập tức phát ra mệnh lệnh, dùng mật thám ti tiếp nhận sự vụ huyện nha, sau khi thẩm phán sẽ công khai du nhai, từ đó dùng thủ đoạn cứng rắn tra xét mấy nhà. Những người còn lại phong thanh Hạc Bí, dưới loại áp lực này không dám cất giữ nữa, ngược lại làm cho giá lương thực địa phương xuất hiện một lỗ hổng.
Mà trong chuyện này, nghe nói sau khi đại hộ kia bị ném vào trong lao, Chu Bội ngay ngày đầu tiên xông vào trong lao tù, cướp đi tất cả cơm canh cho người nhà giàu kia ăn, còn uống một chén cháo loãng ngay tại chỗ, biểu thị "Cơm cháo ngon như vậy làm sao có thể cho súc sinh uống...", "Nhất định phải để cho bọn chúng chết đói." Ai còn dám đưa cháo cho bọn chúng, ta liền đánh chết hắn. Người của hoàng tộc nhúng tay, cho dù thật sự đem người nhà đánh chết tại chỗ, phỏng chừng cũng không ai dám nói chuyện. Chỉ là nghe nói Chu Bộ uống cháo đêm đó, ở trong phòng nôn khan hồ đồ, ngày thứ hai thiếu chút nữa bị bệnh.
Về sau thẩm phán công bố, người một nhà này đã bị đói bụng bốn ngày, mãi đến khi Khang hiền bên kia phát ra mệnh lệnh, mới để Chu bội rời xa việc này, đồng thời cho bọn hắn một ngày một bữa cháo húp, miễn cưỡng treo mạng. Nhưng có thể gặp được, bọn hắn sau này cũng khó có được chết.
Tần đợt nói đến việc này, giọng điệu có chút trầm xuống, vẻ mặt của Ninh Nghị cũng có vẻ lạnh lùng.
"Một nhà Cảnh huyện lệnh, đã để mật thám ti hỗ trợ an bài tốt... Chu bội vẫn là để hắn trở về, bên kia tới gần Vương Khánh tác quái, tuy rằng bây giờ bọn Tân Hưng Tông đã khởi hành đi tiễu trừ, nhưng dù sao cũng không thái bình. Hơn nữa... giá lương thực một huyện coi như hơi giảm, cũng không bổ ích lớn cho đại cục, không thể lấy mạng người tốt đi lấp vào, phải ngăn chặn những nơi khác xuất hiện loại sự tình này a..."
Giọng điệu của Ninh Nghị tuy lạnh lùng nhưng nghĩ tới những chuyện này trong lòng vẫn đầy trắc ẩn. Tần Tín Nguyên lại lắc đầu: "Đây là đánh giặc, khó tránh khỏi. Đao cứng không cắt thịt, dao găm mềm còn đau hơn. Gần đây áp lực phía dưới không nhỏ., Nhưng nếu làm cho chuyện gì tốt, thì phải xuất ra thái độ của trận chiến mới được. Nếu không một khi nghĩ tới việc tự bảo vệ mình, thỏa hiệp một lần, khó tránh khỏi sẽ tiếp tục thỏa hiệp. Sự tình của Cảnh Khiêm, ta sẽ lấy phủ báo cho thiên hạ, nói cho bọn họ biết sự ác của những người dự trữ này, nhất định... muốn đánh bọn họ!"
Ninh Nghị suy nghĩ một chút rồi gật nhẹ đầu: "Đúng là ta có chút ít ưu ái thiếu quyết đoán..."
Tần Tương Nguyên nở nụ cười: "Quân tử vốn là cầm thú, thấy nó còn sống, không đành lòng thấy nó chết; nghe tiếng nó không đành lòng ăn thịt nó. Là lấy quân tử làm bếp xa xôi. Lập hằng hành sự, đối với người của mình cũng độc ác, chỉ có người bên cạnh thường hoài hoài nghi quân tử chi đạo."
Ninh Nghị suy nghĩ chốc lát, thở dài một tiếng: "Người tốt nên có báo tốt, chúng ta thường nói người nào đó hành thiện tích đức, về sau chết vì người khác, không nhận được báo đáp tốt. Cuối cùng thường cho người ta một loại cảm giác, làm chuyện tốt thì nhất định phải có báo ác, nếu không có được báo ác, người này làm chuyện tốt thường thường cũng có vẻ lập tâm không thuần. Loại tuyên truyền này không tốt."
"Nào có lập Hằng nói việc này." Tần Tín Nguyên hơi kinh ngạc. "Ta thấy hiện tại trên đời có một số câu chuyện, tiểu thuyết chí quái, nói người này hoặc hiếu nghĩa hoặc trinh thiện, cuối cùng thường thường lấy việc tốt kết thúc. Nếu là nam tử, thường thi Trạng nguyên, quan bái nhất phẩm, nếu là nữ tử, thường thường cuối cùng có thể gặp lang quân như ý. Người tốt được báo ác, cũng không nhiều lắm."
"Ách..." Ninh Nghị ngẩn người, sau đó nhịn không được bật cười: "Ha ha, là ta nhớ nhầm, Tần Tương chớ trách."
Tần thừa nguyên cũng cười cười, sau đó mới nghiêm mặt đứng lên: "Ta nói dao găm mềm, lập tuyệt không thể không phòng."
Ninh Nghị gật nhẹ đầu: "Ta biết, hiện giờ hai bên Nam Bắc, quan viên phàm phái ra ngoài đều cảm nhận được áp lực, hoặc là tiền tài tương dụ hoặc là quyền lực bức bách, chính là muốn cho bọn họ ít nhiều cũng phải nhắm một mắt mở một mắt, phương diện này đã làm cho mật thám ti tăng cường độ tra xét nghiêm ngặt, những quan chức khác thì không nói, nhưng mấy đầu tuyến tuyến đường trên thương đạo Nam Bắc thì không thể qua loa được."
"Đã có người đưa quan hệ đến kinh thành, đi quan hệ bên ta rồi." Sắc mặt Tần Tín Nguyên âm trầm: "Sớm muộn gì bọn họ cũng sẽ tìm đến bên cạnh lập thủy, không thể không chuẩn bị chút gì."
Nghe hắn nói như vậy, khóe miệng Ninh Nghị lộ ra vẻ tươi cười: "Ta đã chuẩn bị tâm lý rồi, Tần tướng yên tâm."
Tần Tương Nguyên thở dài: "Thật ra ta cũng không lo lắng cho ngươi, như lời ta vừa nói, lập Hằng đối với người đối với mình tàn nhẫn. Ta chỉ than thiên hạ này..." Dừng một chút, mới cười rộ lên: "À đúng rồi, Dracula và Chu Hải ở phía bắc dường như cũng làm không tồi."
Ninh Nghị gật đầu: "Thành huynh rất lợi hại, có hắn và Đức tân liên thủ, những người kia không gây nên sóng gió gì đâu."
"Ừm, Chu Hải dùng mưu tính quá tàn nhẫn, so với ta trước kia có chút tương tự, nhưng mà làm ra chuyện này, đúng là có đủ mặt mũi, ta ngược lại... không có gì phải lo lắng..."
Lão nhân nói như thế, kỳ thật đối với một đệ tử có dụng kế lợi hại như Chu Hải, kỳ thật cũng gửi gắm hy vọng rất sâu...
Thân thể trần trụi...
Sở dĩ Tần Tương Nguyên và Ninh Nghị nhắc tới việc trở thành biển thuyền là bởi vì thành chu hải vốn phụ trách quân lương ở phía bắc, sau khi cứu trợ thiên tai bắt đầu, hắn tạm thời tiếp nhận sự vụ Tư thám thính ở phía Bắc, sau đó lại nối liền với Lý Liên, phối hợp với nhau.
Sau đó vài ngày trước ở đường Hà Đông, đại hộ lần đầu tiên kịch liệt phản kích, liền đến từ Quách gia ở huyện Hiếu Nghĩa.
Từ khi Lý Liên đến Quách gia bắt buộc thả lương thực, Quách Minh Nghĩa đi tìm Tả Kế Lan thương nghị. Tả Kế Lan lại tìm Tề gia, sau khi song phương hợp kế, hai gã phụ tá, Vương Trí, Từ Trình Tống đưa kế sách đầu tiên cho Quách Minh Nghĩa.
Sau đó, Quách Minh Nghĩa về đến nhà ngày thứ hai, ông ta làm hộ vệ của gia đinh, đi ra bên ngoài khóc lóc nói mấy câu với dân đói: Bởi quan phủ cho rằng Quách gia luôn phát cháo miễn phí, khẳng định trong nhà có lương thực, bởi vậy ép Quách gia phải thả ra càng nhiều lương thực, ông ta đành phải làm ra một số nhượng bộ bất đắc dĩ. Đồng thời tuyên bố, ngày hôm đó chính là ngày Quách gia phát cháo miễn phí cuối cùng.
Hắn muốn... kích động dân loạn, nhắm thẳng vào quan phủ!
Vô luận Lý Thông có bao nhiêu quan hệ, bất luận sau lưng y có hậu trường thế nào, thì biện pháp đầu tiên khiến cho dân chúng phải rối loạn ngay sau khi y lên đài, phối hợp với ảnh hưởng của Tả gia và Tề gia ở kinh thành, quan của y... dù thế nào cũng không thể tiếp tục làm quan được.
Ngày hôm nay, có lẽ bởi vì là ngày cuối cùng phát cháo miễn phí, Quách gia nấu cháo đặc biệt sền sệt, cũng liên tục cho mọi người bụng đói có thể tiêu hóa được lực lượng tin tức này. Một đám dân đói nghe Quách Minh nghĩa nói vậy, trợn mắt há hốc mồm.
Náo loạn, mắt thấy sắp đứng lên, liền có người ở một bên hô to: "Hắn nói dối!"