Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Từ ý thức được giá lương lần này tăng lên vấn đề nghiêm trọng, rốt cuộc cũng quyết định chọn đề nghị của Ninh Nghị làm người chủ đạo, trong thời gian này việc xây dựng tâm lý của Tần Liệt sẽ không ít hơn so với người quen biết. Khi quyết định muốn làm việc, hết thảy cũng chỉ có thể nhấc tay nhấc chân mà thôi, trong tám tháng, khi nhóm quan viên đầu tiên tỏ vẻ nghi ngờ với quyết định của Tần Tín Nguyên, bên phía Tướng phủ, lúc này liền đưa ra ứng đối rõ ràng.
Bởi vì lần này quan viên được an bài trên mấy thương đạo có chút quan hệ với tướng phủ, dòng chính phát ra đầu tiên vẫn là một phần thư đơn giản, nói về số người chịu tai họa lần này, đối với giá lương thực mong muốn, những người chịu tai nạn còn lại không cần nói nhiều. Nếu trong vòng ba ngày còn chưa chấp hành mệnh lệnh, văn cáo nhậm chức lập tức từ Lại bộ phát ra, lại viên được tiếp nhận trực tiếp đưa đến địa phương, lập tức đem người đi điều tra.
Chuyện này cũng không tính là mới lạ gì, mỗi lần đại quan triều đình làm việc, cơ hồ đều có một đạo trình tự lập uy. Cho dù thủ đoạn có hơi ngang ngược một chút, bỏ đi một ít chức quan nhỏ nơi khác., Còn không đến mức đi lên triều đình. Nhưng bầu không khí túc sát đã chuẩn bị, một số ít người chú ý tới nội tình, đều chờ đợi có người đi ra đầu buộc tội đám người Tần Tương Nguyên, nhưng dây dẫn lửa hỗn loạn sau đó, lại bắt đầu từ một sơ hở cuối tháng tám.
Đó là một trong hộ bộ, một vị chủ sự lục phẩm tên là Tiết Đức Nghĩa đưa tới, chiết khấu: Luận thương sự Lợi Quốc Lam.
Võ Triều lập quốc đã hơn hai trăm năm, thương nghiệp phát triển nhanh chóng, mấy chục năm gần đây, một số thương gia giàu có cũng đã bắt đầu nhúng tay vào chính sự. Cái gọi là ăn mặc thỏa thích mà biết vinh nhục, đã có thể đưa tay về phía này rồi., Đương nhiên cũng muốn có một cấp bậc tiến thân. Trong thời gian này, chính đồ tự nhiên là gia tăng nội tình nhà mình bồi dưỡng người đọc sách. Mặt khác, những năm gần đây, cũng dần dần có người ở triều đình tuyên dương sự quan trọng của thương nghiệp, đã từng có người đưa ra mấy cái chiết khấu không lớn không nhỏ, có người bị đánh trở về, về sau cũng có dẫn tới một hai lần tiểu phong bạo.
Thái độ của triều đình cuối cùng xem ra cũng rõ ràng: Thương nghiệp đương nhiên là có tính chất quan trọng, nhưng thương nhân muốn địa vị thì đừng nghĩ tới!
Đương nhiên, một giai tầng thay đổi địa vị, luôn là một quá trình dài dằng dặc. Nếu có người sáng suốt cũng có thể phát hiện, loại tình huống này vốn vững chắc không thể phá, những năm gần đây, kỳ thật cũng đã có nới lỏng.
Nhưng nếu muốn bày sự tình ra mặt bàn bạc, vẫn chưa đến lúc.
Mà lần này, vị Hộ bộ chủ tên Tiết Đức Nghĩa này tuổi tác đã cao. Hành tướng văn sĩ, cách đây không lâu Lý tần xuất đầu từ vị trí ngũ phẩm nhảy ra, vị lão tiên sinh này nơm nớp lo sợ ở quan trường rèn luyện cả đời., Lúc này bất quá mới là chính lục phẩm. Hắn bị người chỉ thị, cũng không biết là do người khác chỉ thị, hay là cảm thấy mình ở trên quan trường đã không làm được chuyện gì. Đột nhiên bất chấp ra ngoài, muốn lưu lại chút gì đó. Tóm lại, không thể nghi ngờ phần chiết khấu này cho Tần Tín Nguyên bên này một điểm hòa hoãn tốt nhất.
Sau khi đi lên, cũng không bởi vì nó đại nghịch bất đạo lập tức phản bác, hai vị thừa tướng giao cho Hoàng thượng, sau đó vận dụng ảnh hưởng của bọn họ, đè xuống lưu lại. Giao quần thần tùy ý nhìn một chút, nghị luận một chút "
Sau đó tất cả đều bộc phát, thần tử nói điều này là đại nghịch bất đạo, Tiết Đức Nghĩa bị gọi lên kim điện, có người mắng to: "Ngươi lại thu những nha trùng kia bao nhiêu bạc!" Tiết Đức Nghĩa vốn nơm nớp lo sợ, nhưng ông ta đã già rồi, sao chịu nổi loại mắng chửi này, gồng mình tranh luận với người khác một phen. Tiếp đó có người nói: "Mấy lời trong đó cũng có đạo lý mà."
Tuy nói Côn Bằng tại thời đại hạn chế, người Võ Triều đối với lý luận kinh tế chưa chắc mẫn cảm, nhưng Tiết Đức Nghĩa đúng là cả đời đều ở Hộ bộ, bản sách này ngưng tụ tỉ lệ luận bàn về tâm huyết cả đời của ông ta, có lý lẽ, tùy tiện lấy ra một đoạn, rất có thể thảo luận. Trong lúc nhất thời, trên triều đình liền "Đại Nghị bất đạo" và một bộ phận " nghiền luận" lên, cãi lộn không ngớt.
Đến ngày thứ hai, ngự sử ngôn quan buộc tội Tiết Đức Nghĩa, cấu kết với đại thương hộ, muốn lật đổ lời nói thánh nhân, đạo nhân trục lợi, xua Diêu quốc, đại nghịch bất đạo. Ngay tại chỗ liền có người đi ra tố cáo những Ngôn Quan này, lúc thì nguy ngập nói láo, nhìn như là chính trực vô tư, kì thực là đang trở ngại. Sau đó có người đưa lên một ít tấu chương khác buộc tội, lấy thực chứng thực buộc tội vài tên Ngôn quan không hề thanh liêm, lén nhận hối lộ cho người khác khống chế.
Tình huống bắt đầu hỗn loạn, trên triều đình giống như bị nhen lửa, trong những ngày tiếp theo, hoặc là trong miệng đao lưỡi kiếm chửi rủa lẫn nhau, hoặc là có vài quan viên bị bắt đến nhầm chỗ, tham ăn hối lộ không đúng pháp, hối lộ nhận hối lộ., Sau đó, một bộ phận thương nhân thừa dịp tai họa tràn ngập lương thực, chuyện của tướng phủ công khí tư dụng, sự tình gia tài bạc triệu sau lưng Ngô Mẫn, Thái thái sư kết bè kết đảng, các loại đồ vật đều bị kéo lên mặt bàn, mắt thấy lại một màn tranh chấp đảng phái.
Thế cục quan trường hỗn loạn như vậy, trong lúc nhất thời mỗi người đều cảm thấy bất an. Tướng phủ bên này cũng đang kiệt lực tự bảo vệ mình, nhưng nói theo một ý nghĩa nào đó, đám thương nhân lớn muốn quyền nói chuyện từ trước đến nay đều đã lâu., Đột nhiên lại có một cơ hội như vậy - kỳ thực ngay từ đầu cũng không biết có phải là bọn họ chủ đạo - tướng phủ cùng một số quan viên có thế lực thương nhân phía sau ngược lại đến gần, triều đình tuy rằng hỗn loạn không chịu nổi, Ngự Sử Đài cũng là vừa thẳng tắp không tốt khắp nơi phóng thương châm lửa, toàn bộ tình huống trong hỗn loạn bảo trì một loại cân bằng vi diệu nào đó.
Trong thế cục như vậy, chỉ có một người, là chân chính duy trì thái độ ngồi vững trên đài treo cá, tâm tình vui sướng chứng kiến hết thảy. Là Chu Ngọc vốn tâm tình nên buồn bực.
Tuy mọi người bắt đầu buộc tội lẫn nhau, luôn có một số tham quan ngoại vi bị bắt được, khiến hắn nhịn không được ném tấu chương xuống đất mắng to: "Giết hắn! Đám gia hỏa này đang động đến trẫm!" Nhưng đối với toàn bộ tình thế, hắn lại thấy vui vẻ ngoài ý muốn, có một lần xem tấu chương không thể chống đỡ nổi, còn tâm huyết dâng trào nói chuyện với thái giám bên cạnh: "Đỗ Thành vui vẻ.", Ngươi xem xem ngươi xem, ha ha ha ha ha... Những lão già này tuổi tác đã cao, làm những chuyện này trước mặt trẫm, ha ha, thực sự là... diễn thật mệt mỏi!"
Trong lúc nhất thời, Đỗ Thành mừng rỡ lại nhìn không ra Hoàng Thượng là thật hay là giả vờ vui vẻ: "Thánh Thượng đang nói về chuyện triều đình gần đây?"
"Đương nhiên gần đây trong triều đình thật sự náo nhiệt, trẫm đã lâu không nhìn thấy chuyện náo nhiệt như vậy, ha ha, thú vị..."
"Nô tỳ ngược lại là nghe nói, gần đây trong triều đình ồn ào đến dọa người, Thánh thượng... Có phải cái gì đó... đảng tranh..."
Đỗ Thành vui vẻ nói có chút do dự, lúc này Chu Ngọc mới thu lại nụ cười: "Gian tranh." Hắn suy nghĩ một chút rồi bật ra hai chữ này, sau đó cười ra: "Thế nào mà tranh đảng. Đỗ Thành vui cái gì. Đỗ Thành, ngươi vẫn còn quá non, không nhìn ra sao. Gần đây Ngự Sử Đài bận rộn không thể khai mở được, thấy ai dám buộc tội, nếu thật sự là tranh chấp bè phái, làm sao có thể có loại hình dáng này. Trẫm đã sớm nói, lão Tần này là được tâm ý của trẫm."
"Thánh thượng nói là... Tần trung thừa?"
"Ừm, Tần hội chi, lúc trước hắn bị Liêu Nhân bắt đi một người đã chạy trốn trở về. Trẫm sớm biết, hắn là ai cũng không sợ." Hắn cười, tự đắc cười lắc đầu: "Ngươi nói chuyện đảng tranh chấp. Trẫm nói cho ngươi biết.", Hôn quân mới sợ tranh chấp, trẫm không sợ, chỉ cần thiên hạ quy tâm, tranh chấp đảng phái có thể lập mới, chỉ có điều. Bây giờ chúng ta vẫn là làm đại sự, dẹp ngoài trước phải an nội, có một số người trẫm vẫn phải bảo vệ. Ngự Sử Đài cương trực như vậy, thật thiếu trẫm rất nhiều phiền phức."
Hiểu được lúc này Chu Ngọc đang lầm bầm lầu bầu, Đỗ Thành mừng rỡ không tiếp lời. Một lát sau, Chu Ngọc nghe được lại cười cười đắc ý.
"Chậc, trẫm cần phải ban thưởng cho hắn nhiều hơn... Nhưng không phải lúc này..."
tắc một tiếng, một tiếng, một tiếng nổ vang lên, một tiếng nổ vang, một tiếng nổ vang, một tiếng nổ vang lên, một tiếng nổ vang, từng tiếng nổ vang lên, một tiếng nổ vang lên, tựa hồ như có một loại cực lớn tiểu từng xuất hiện.
Trong triều đình bởi vì trận bão táp thương sự mà đến, đến tháng chín, đã có mấy chục quan viên bị tác động đến ngục. Đây là lĩnh vực dòng dõi của Tần Dao, Ninh Nghị vẫn chưa tham dự vào trong đó, bất quá nếu từ sau nhìn về phía trước, trận quan trường nhìn như ảnh hưởng kinh người này hỗn loạn., Cũng bất quá là sau đó dẫn lửa đốt lợi ích xung đột. Mà nếu nhìn từ góc độ càng lớn, trận tranh đấu trong võ triều này cũng tốt, nạn đói cũng được, cũng không phải đại sự gì thu hút ánh mắt người khác. Trong phạm trù thiên hạ, có vài chuyện đã phát sinh trong tháng tám.
Trên Bắc địa, Trương Giác dẫn năm vạn binh mã hạ xuống võ triều. Hắn cho binh mã trú đóng ở vùng ngoại ô gần Nhu Châu, đồng thời khu vực phụ cận cũng bị bức hiếp di chuyển. Đến, trơn bóng, bễ nghễ tứ châu. Mặc dù lúc trước ở phía nam Kim nhân, Trương Giác đã đầu hàng Kim nhân., Nhưng quân binh bình châu của hắn mạnh mẽ, nguyên khí không hề tổn hại. Lần này trong phạm vi mười sáu châu của Yến Vân, thế lực hai nước Kim nhất thời nghịch chuyển. Nghe nói Quách Dược Sư ở trong quân doanh vỗ tay cười to, nói rốt cục cũng tìm được huynh đệ có thể dựa vào. Mà trong mười sáu châu, quan viên ở một số nơi khác, tạm thời cũng xuất hiện ý đầu nhập.
Đối với phủ Hữu Tướng lúc này đang chiêng gõ trống chuẩn bị cứu trợ thiên tai, trong mắt đại bộ phận người xem ra, chiêu hàng Trương Giác., Đây mới là chuyện mà mật thám ty xử lý càng thêm sáng mắt. Cảnh Hàn Đế - Chu Ngọc vốn dĩ đã từ chối không trả bằng vàng cho mười sáu châu, có chút khó chịu, lần này cũng coi như cho đối phương một cái hạ mã uy. Chẳng qua trong khoảng thời gian này triều đình tranh đấu kịch liệt, tạm thời vẫn chưa quyết định: Đây cũng là triều đình đang nín thở chờ đợi phản ứng của kim nhân.
Kim nhân tức giận! phái người cùng võ triều tiến hành giao thiệp nghiêm chỉnh - kỳ thực cái này cũng tương đối làm cho người ta hài lòng. Trước kia võ triều phái người tới nói chuyện với đối phương về mười sáu châu, đối phương căn bản không thèm để ý, lần này là: ngươi rốt cuộc phải để ý tới ta chứ.
Vì vậy đám người Vương An, võ triều liền nhân cơ hội thảo luận chuyện tình mười sáu châu với đối phương.
Mà vào lúc này, trên thảo nguyên phía tây bắc, có một việc, đang phát sinh ngoài tầm mắt mọi người...
thấu triệt...
Nếu muốn tuyển ra mấy "anh hùng" vào cuối năm Liêu quốc, tiêu là một trong số đó, mà Đại Thạch cũng tất nhiên có thể liệt vào danh sách đó.
Sớm hai năm, Kim Nhân Nam xâm chiếm Trung kinh, lúc ấy Thiên Phúc Đế không dám chống cự, dẫn đầu đào tẩu, vì ổn định nhân tâm, bọn người Đại Thạch ủng hộ Luật Đại Thạch, Thuần làm Hoàng Đế Thiên Tích, chống cự nữ chân nhân.
【 Xem xét hoàn cảnh lớn như vậy, khả năng của bản trạm có thể đóng cửa bất cứ lúc nào, mời mọi người mau chóng cất bước đến Doanh trại Hoán Nguyên Vĩnh Hằng, bỗng dưng rực rỡ. 】
Lúc này đanh đá lớn, là lực lượng chủ đạo liên võ kháng kim lớn nhất trong Liêu quốc. Đáng tiếc, cái mặt nóng của Liêu quốc lại dán sát vào cái mông lạnh của Võ Triều, từ đó về sau võ triều hai lần tấn công Yến Kinh., Đồng Quán suất lĩnh hai mươi vạn đại quân lần đầu tiên đánh tới, chính là hắn suất binh đánh bại đối phương tại Bạch Nhãn hà. Lần thứ hai Quách Dược sư dẫn quân bất ngờ tập kích kinh thành Yến, chống cự trong thành cũng là hắn và Tiêu Đức phi cùng tổ chức, sau đó Tiêu Tấn Quân xua quân, một lần tấn công thứ hai của võ triều nhân.
Đáng tiếc chống cự như vậy không kéo dài được bao lâu, sau đó đám người Đồng Quán dùng tiền mời nữ chân nhân xuất binh, đánh hạ Yến Kinh, hắn bị nữ chân nhân bắt làm tù binh. Nhưng hắn sau khi bị bắt lại mượn cơ hội đào thoát, cùng Tiêu Đức phi đầu nhập Thiên phúc đế. Đáng tiếc Thiên phúc đế không thể tha thứ chuyện hắn lập tân đế., Không còn tín nhiệm hắn nữa, thế là vào đêm Thiên phúc đế chuẩn bị cùng kim nhân quyết chiến, hắn giết giám quân, dẫn đầu hơn hai trăm thân vệ tinh kỵ, bắt đầu đi về hướng tây bắc.
Trong một đoạn lịch sử khác, Đoạn Luật Đại Thạch một đoạn này được xưng là vĩ đại Tây chinh. Hắn mang theo hơn hai trăm người này đi đến trung trung, sau đó mấy chục năm đông chinh tây chinh, thành lập Tây Đế Quốc, cương vực chí cao hưng, tây triệt hải ngoại., Trở thành bá chủ trong số các loại. Hơn mười năm sau, hắn từng dẫn quân đông chinh, ý đồ phục quốc gia. Kim quốc người kiên cố, cuối cùng đánh bại hắn, sau đó Kim nhân đi viễn chinh, nhưng cũng bị Tả Mạc đánh bại trong sa mạc âm u, trận chiến này trở thành giao phong cuối cùng giữa Kim và Liêu.
Lúc này, hắn liền dẫn đầu đám thủ hạ tinh nhuệ nhất tiến vào đại thảo nguyên Ảo Diễn, nơi này là Bắc Cương nguyên bản của Liêu quốc, diện tích bao la. Bởi vì người Liêu tộc vốn không chào đón được người thảo nguyên, sau khi kim nhân đánh tan quân sĩ, những địa phương này cũng thường có phản loạn, nhưng đối với nữ chân nhân mà nói, tình huống bên này chỉ là một chút mưa bụi mà thôi.
Oanh luật đại thạch ở Liêu quốc vốn rất có uy vọng, sau khi rời khỏi Thiên Phúc Đế, đội ngũ này của hắn cũng mang theo không ít đồ ăn tiếp tế. Đối với hắn mà nói, một khi quyết định phải đi, đường trước mắt cũng chỉ là trời cao biển rộng, chỉ là nội tâm vẫn có chút ngơ ngác cùng tịch liêu. Ngày hôm nay đi một hồi, phía trước tầm mắt xuất hiện đội kỵ binh Cổ tộc, sau khi nhìn thấy bọn họ thì ngừng lại, bày ra... trận hình phòng ngự.
Ưng bay trên trời.
"Đó là người nào?" Hàn Lập nhíu mày, hỏi Phó thủ một câu.
"Xem ra đến không có ý tốt, nội quốc sau loạn, những man tử trên thảo nguyên này cũng đều nhân cơ hội hoành hành, trong đó có mấy bộ lạc nghe nói quy mô cũng không nhỏ."
Người què từ trước đến nay là xem thường người Mông Cổ, bọn họ mã thuật tuy tốt, cung tiễn cũng không tồi, nhưng cho tới nay, kỳ thật vật tư nghèo nàn, về mặt tính cách... Có một số phương diện thậm chí còn dã man hơn so với nữ chân nhân. Lúc này bên mình có hơn hai trăm kỵ binh tinh nhuệ đi theo mình đã lâu, đối phương thoạt nhìn cũng không nhiều hơn mình. Hắn cau mày nhìn một chút con ngựa đen cao lớn cầm đầu phía xa.
"Thật sự là hổ xuống đồng bằng bị chó khinh..." Hắn nói, "Bày trận thế, để bọn họ tránh ra!"
Kỵ sĩ triển khai trận thế, bước về phía bên kia. Đường đường là Đại Liêu đế quốc, bị nữ chân nhân bắt nạt, bị người Võ Triều bắt nạt, bây giờ lại có những vật này đến xem mình, trong lòng mọi người đều nghẹn khuất.
Mây bay trên thảo nguyên cao, không lâu sau, gót sắt nổ vang, đạp qua thảo nguyên nhuốm máu. Anh hùng cuối cùng của Liêu quốc, trong lúc chiến đấu đã đốt cháy toàn bộ sức lực của mình, có một sợi tơ lịch sử đã lặng lẽ đứt gãy.
Có một cái tên Tịnh nhi được gọi là Thiết Mộc đáng sợ thật sự, đang cuồn cuộn trong cơn sóng triều, dần dần trở nên rõ ràng...
thấu triệt...
Lịch sử Đào Đào, người ở trong đó, thường cũng chỉ có thể nhìn thấy cùng nắm giữ sự tình bên người, tháng chín trung tuần, Hữu Tướng phủ trong sân, ánh mặt trời theo lá rụng dần dần trở nên mất đi lực lượng. Ninh Nghị đi vào một gian phòng, ở trước bàn sách xoa xoa lòng bàn tay.
"Tiếp theo, là thời điểm ta biểu diễn..."
Ngày hôm nay, nhóm lương thực đã chuẩn bị đầu tiên bắt đầu tiến vào từng khu tai ương. Một thời gian rất dài sau đó, đây đều là địa phương hắn ở giữa trấn, dù sao đối với quy luật giá cả, chỉ có hắn là rõ ràng nhất. Mà trong một cái sân khác, lão nhân tên là Tần Tương Nguyên, ở trên triều đình cùng quan trường nghị luận ầm ĩ, đao ngầm tiễn, trên mặt chính trị, trải bằng tất cả con đường.
Mà có thể tưởng tượng được, tiếp theo, khi lợi ích bày ra trước mặt, tấu chương đã hết, chân chính nguy hiểm và ác ý, mới đánh tới bên này.
Tất cả địa chủ và nhà giàu bị tổn hại đến lợi ích, nhà giàu, tiểu thương, tại thời khắc này, sẽ trở thành địch nhân.
Ninh Nghị ngồi xuống, chưa hoàn mỹ. Nếu như ngài thích bộ tác phẩm này, hoan nghênh ngài tới điểm xuất phát (l chỉnh), mời phiếu đề cử, vé tháng, sự ủng hộ của ngài, chính là động lực lớn nhất của ta. Điện thoại mời hộ dĩ mời.
Sau khi Ngũ Thổ Tứ Chương được phát động, đối với kết cục lại sửa lại một chút, thêm một hai trăm chữ, chọn đọc qua những nơi khác, có thể quay đầu lại xem một chút.