Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Qua thời gian bận rộn Trung Thu, nha hoàn đã trình lên danh sách lễ vật mới nhận được. Lý sư phụ nhìn qua một lần, trong lúc vô tình tìm được lễ vật mà Ninh Nghị đưa tới, mới nhớ ra là có một thời gian hai người chưa từng chạm mặt.
Nàng gọi lễ vật nha hoàn tìm ra, lễ vật là một bức tranh, vẽ là Trung thu nguyệt viên, tác giả tên là Đường Chỉ Quy, chính là danh gia sơn thủy trăm năm trước, bức họa này giá trị không ít tiền. Thoáng nhìn một chút, sư phụ sai nha hoàn thu về.
Bức họa đáng giá, đại biểu chưa chắc đã là tâm ý, cô bé rất mẫn cảm đối với phương diện này. Nghĩ tới đây, đối với Ninh Nghị, nàng có chút oán thầm.
Trung thu giai lễ, bên trong tầng côn lâu làm ăn bận rộn, nàng dự định tham gia tụ hội thi từ, muốn nói chuyện phiếm phiếm tâm sự khách nhân cũng rất nhiều. hoa khôi của cô nương, lại không ngủ cùng người khác, hoặc là ở trên đại trường tăng thêm thanh sắc, hoặc là tụ hội một mình, cho người ta một hai canh giờ thanh tịnh thư thái.
Gặp một người, chính là một hai canh giờ, tham gia một buổi tụ hội, thời gian càng dài. Trong kinh thành, nàng không đắc tội nổi hoặc không muốn đắc tội với người khác, cũng là rất nhiều, cho dù đem mình tách thành hai nửa, kỳ thực cũng không đủ dùng. Mà nhàn rỗi thì không có tiền đồ gì., Hoặc là thời gian có thể dịch chuyển ra, nàng tất cả đều đặt vào vụ án của Đồng Thư Nhi, hoặc là đến mở phong phủ hỏi thăm án tình, hoặc là chạm trán với mấy tỷ muội còn lại. Những nữ tử này cũng không phải đều là điệp địch của trắc lâu, nhưng lần này có thể coi là kỹ nghiệp pháo hoa cùng chung, sư phụ cũng không quản sự, nhưng ở trong đó, cũng là trọng đầu.
Nữ tử thanh lâu muốn biểu đạt thái độ, đương nhiên không thể tụ lại bảng hiệu đầy đường kháng nghị, vậy chính là làm chết rồi. Các nàng cuối cùng là thông qua đủ loại "Bằng hữu" biểu đạt bất mãn, những bằng hữu này hàm Hàm quyền quan trường. Thân sĩ thương trường giàu có, danh sĩ phong lưu.
Trong khoảng thời gian này huyên náo đến sôi sùng sục về sau. Đối với án mạng của Đồng Thư Nhi, áp lực bên Phong phủ doãn cũng tương đối lớn, bên kia, Lại bộ viên ngoại là quan viên hung thủ cũng có chút quan hệ, chạy rất nhiều đường đi., Mang tiền đưa lễ, hoạt động trên dưới, sau đó liền có dòng nước mát chảy ra nói, nữ tử thanh lâu dám đối với án mạng triều đình khoa tay múa chân. Muốn thúc đẩy dân ý, thế nào cũng phải hung hăng đánh các nàng khí diễm. Sư các nàng cũng không sợ, gặp phải quan lớn rồi., Làm dạng nhu nhược khóc lóc kể lể với bọn họ, sau đó lại có văn nhân tử lén soạn văn lưu truyền, muốn đem Lại Bộ viên ngoại trị tội, lại phải vứt bỏ Đồng Thư Nhi bị đè lên trụ sỉ nhục, vật nghị luận mãnh liệt. Hai bên cuối cùng vẫn tạo thành giằng co, hơn nữa nhìn qua, Lại Bộ viên ngoại kia, hơn phân nửa trốn không thoát.
Đối với chuyện này, các sư phụ vốn cũng không cần tới mở phong phủ nghe xét, nhưng thời điểm thẩm án đã tới. Vẫn là lệnh sư đã cảm nhận được một loại sung sướng. Các nàng cuối cùng vẫn làm một chuyện rất tốt, tất cả mọi người đều hỗ trợ, mới có kết quả như vậy, mở phong phủ tuy rằng trì hoãn thời gian phán án, nhưng cuối cùng vẫn không bao được bại. Kéo không được địa lão thiên hoang đi!
Đến lúc này, mới bao nhiêu người có thể thấy rõ ai là bằng hữu. Từ khi biết được vụ án liên quan đến Đồng Thư Nhi của nàng. Không ít tài tử trước đây đều tới đây, hỗ trợ viết đồ, đưa ra chủ ý, một số người ở nha môn làm kém, cũng có người đến tỏ vẻ oán giận, phỏng chừng cũng đã âm thầm thôi động định tội đối với Lại bộ viên ngoại kia. Bất quá lúc này, Ninh Nghị lại không đến, làm cho nàng nhớ lại, có chút tư vị không tốt.
Đương nhiên, nàng biết Ninh Nghị đã tới hai lần, lúc ấy trùng hợp gặp phải chuyện của nàng, sau khi trở về được nha hoàn thông báo, đối phương lại đi mất. Chuyện này có vẻ hơi không có thành ý: Ta không rảnh, ngươi có thể chờ một chút. Mặt khác, khi mình gặp khách tất nhiên không có cách nào ra ngoài, nếu là ở một chỗ nào đó tham gia thi hội, với thân phận đại tài tử như ngươi, chẳng lẽ còn có người ngăn cản nàng hay sao? Quả thực giống như đang keo kiệt mấy bài thơ của hắn vậy.
Ngày xưa lúc còn chưa quen thuộc, nàng ít nhiều cảm thấy tính cách Ninh Nghị cổ quái, đến mức trong nửa năm qua thường xuyên qua lại với nhau. Đối với tính cách của Ninh Nghị, nàng đã quen với chuyện cổ quái này. Tên kia gần đây chỉ muốn làm ăn buôn bán., Mỗi một bài thơ đều muốn phối hợp với một cửa hàng ghi chữ trúc - Sư Sư Sư chưa từng thấy tài tử nào "T keo kiệt" như vậy, lại thật sự làm cho người ta muốn dừng tay, đến cuối cùng, chỉ cho rằng hắn ở trong chuyện làm thơ, hơi có chút " lười".
Mọi người làm bằng hữu, tính cách này cũng không tính là gì chịu nổi, quen thuộc về sau ngược lại cảm thấy thú vị. Bình thường nếu Ninh Nghị bận rộn, chào hỏi vài câu rồi đi, sư phụ cũng cảm thấy bình thường, bởi vì nàng vốn tính tình rất thông minh, chỉ có chuyện gần đây, đối phương không tới tham gia, khiến nàng ít đi bao nhiêu, có chút oán khí.
Sau đó không lâu, oán niệm kia lại tăng thêm một chút.
Đó là Trung Thu hai ngày sau, vì thế cùng Trần Tư Phong kết bạn tới thăm nàng, so sánh một chút, phần tâm ý này quả thực làm sư phụ cảm thấy ấm áp. Kỳ thật hai người Trung Hòa và Trần Tư Phong bây giờ cũng đều ở trong kinh thành làm quan, mặc dù đều là quan nhỏ, nhưng trong đám quan viên, kinh quan tôn quý nhất., Người bên ngoài không thể làm được như vậy, nhưng bởi vì ngày thường tiếp xúc với đa số người có địa vị cao hơn, đối với thân phận của hai người, sư phụ vẫn chỉ là phạm trù bạn tốt thuở nhỏ. Khi nói tới Ninh Nghị, Trần Tư Phong có chút cười lạnh lắc đầu: "Trích Hằng hắn, không khỏi có chút quá coi trọng tiền bạc rồi..."
Trong hai người, Trần Tư Phong rất có ngạo khí, vì thế cũng hòa nhã hơn một chút, nhưng đối với hành động của Ninh Nghị, hai người đều không có cách nào lý giải được. Sau đó lại lục tục nói một số sự tình: "Nghe nói hai bên Nam Bắc đều đang làm loạn lương thực."
"Giá gạo tăng quá cao, bất quá, gần đây trúc ký cũng đang thu lương thực a..."
"Kỳ thật bên ngoài kinh đô gần đây cũng không thái bình, bầu không khí trong bộ cũng không thoải mái chút nào..."
"Nghe nói công cụ của phủ Tả tướng có công dụng riêng, muốn đem tài nguyên triều đình đem đến buôn bán, chính là lần này giá lương thực tăng cao. Kết quả bàn luận vô cùng hùng hổ, mấy ngày gần đây có một vài quan viên bị tháo mũ, hai vị tướng gia đều rất chuẩn bị, nhưng những Ngự sử thanh lưu mà ta biết kia, gần đây cũng có chút động tĩnh, ta đang nghĩ có thể gây ra vấn đề hay không."
"Ngự sử trung thừa đại nhân cùng Tả tướng là bản gia a, đánh không nổi a?"
"Khó mà nói, Tần Trung thừa tính cách cương trực, năm ngoái ngay cả Thái thái sư hắn cũng dám tham..."
Làm quan viên tầng chót, tuy rằng bọn họ không tiếp xúc được tầng cao, nhưng lại có chút mẫn cảm đối với biến ảo của gió hướng, ít nhiều cũng cảm nhận được một chút khí tức của mưa gió dục vọng. Sư phụ bên này ghi nhớ chuyện của lương hoang, theo ý nào đó mà nói, thừa dịp giá lương thực tăng nhanh kiếm tiền, là tất cả thương nhân đều làm, nếu nói Ninh Nghị gần đây đều bận rộn với việc này, cũng không phải là không thể lý giải.
Nhưng đó chính là đói đói, lúc này, làm sao có thể chỉ nghĩ kiếm tiền chứ...
Trong lòng nghĩ như vậy, lại biết được ý nghĩ bực này trong mắt rất nhiều người, có chút ngây thơ. Mấy ngày sau, đang chú ý tới tiến triển của Đồng Thư Nhi, nàng cũng thoáng nghe ngóng tình huống thiên tai hai phía Nam Bắc, trong số những người lui tới nàng cũng có chút hiểu rõ nội tình. Nói về tình huống năm nay gặp tai họa., Mà sau khi các tiểu thương tích trữ lương thực, nâng giá lương thực lên, phạm vi đã mở rộng đến mấy đường Nam Bắc! Mọi người nói đến việc này, hơn phân nửa cũng phải thở dài một hơi, năm nay hơn phân nửa có không ít người chết, sau đó lại nói về những người dự trữ lương thực kia, không có nhân tính.
Ngày hai tháng hai mươi hai như vậy, vòng thứ nhất bận rộn qua đi, buổi tối vừa đúng lúc trống chút thời gian, sư phụ và Lý Uẩn xin phép nghỉ, rời khỏi tầng tháp đến Ninh phủ bái phỏng. Lúc lên cửa gặp Tô Văn Định, mới biết Ninh Nghị còn đang ở trúc ký xử lý sự tình., Nàng lại gấp về trúc ký. Sau khi thông báo, một chưởng quỹ mời nàng đi vào, để nàng ở đại sảnh chờ một chút, nói là người Đông gia đang họp, đợi lát nữa đi ra: "Đông gia vừa rồi còn nói. Vừa lúc tìm sư cô nương cũng có chút việc."
Sư phụ ngồi xuống đại sảnh.
thấu triệt...
Cùng thời khắc đó, trên đường phố bên ngoài lồng lầu, một nam tử mặc trang phục quý phái vung quạt xếp, đi bộ trong bóng đêm. Phía sau hắn, đi theo xe ngựa cùng với nhiều tùy tùng.
Trong tay đong đưa quạt xếp, nhìn cảnh phồn hoa trên đường đi này, trên mặt nam tử lộ ra nụ cười nhàn nhạt, hắn quay đầu lại thấp giọng nói với người bên cạnh: "Đỗ Thành thích a, trẫm, có đôi khi tại trên tường cung nhìn ra bên ngoài, ngọn đèn đuốc kia phồn hoa, nhưng chung quy vẫn cảm thấy nơi này cao không thắng nổi hàn phong., Chỉ có mỗi lần xuất cung, đặt mình trong phồn hoa này, mới cảm thấy, đây mới là bộ dạng nên có ở kinh thành, giống như bài thơ mà gần đây trẫm đọc được, một đêm Ngư Long Vũ a... Được, đến rồi, chúng ta đi vào đi."
Lúc này xuất hiện ở đây chính là Cảnh Hàn Đế - Chu Ngọc cải trang phục xuất cung. Trong khoảng thời gian gần đây, trên triều đình nổi lên một bầu không khí không hài hòa, nếu bình thường ít nhiều gì hắn cũng thấy phiền, nhưng thời gian sắp tới đối với chiến sự phương Bắc thuận lợi., Đem sự lo lắng trong lòng hắn quét sạch không còn. Hắn lấy tâm tính thoải mái chứng kiến tất cả phát triển, lại dành thời gian đi giải sầu. Lầu lăm đã không phải lần đầu tới, lần trước tới không gặp Lý sư, khiến hắn cảm thấy có chút tiếc nuối, lần này nếu có thể gặp được, chắc hẳn tâm tình sẽ rất tốt.
Bất quá lần này, đối phương lại không ở lầu lăm. Nhận ra vị này là quý tộc Hoàng gia do Cao Thái Úy mang tới, mẫu thân Lý Uẩn vội vàng đi ra, dốc sức liều mạng xin lỗi. Chu Ngọc ngược lại rất có khí độ, phất tay tỏ vẻ không thèm để ý, liền gọi một gã hoa khôi khác làm bạn.
Chu Ngọc cũng không thường xuyên tới Lẫm Lâu, nhưng nhìn dáng vẻ của Lý mẫu thân, hắn hiển nhiên thân phận cực cao, một ít nha hoàn trong lâu lén lút nghị luận. Đợi không lâu sau, Chu Ngọc đi ra, trong lúc vô tình nghe được hai nha hoàn đối thoại: "Vậy thì nói đi, sư cô nương hôm nay đi đâu rồi?"
"Nghe nói là đi tìm Ninh Nghị công tử, ngươi cũng biết, khi còn bé bọn họ chính là bằng hữu nha... Quan hệ rất thân thiết nha."
Chu Ngọc nhíu nhíu mày, sau đó hướng về phía tổng quản đại nội Đỗ Thành hỉ cười: "Đỗ Thành hỉ a, Ninh Nghị Ninh Lập này, thật không đơn giản nha."
Đỗ Thành mừng rỡ cau mày nói: "Tiểu nhân biết, Hoàng... Lão gia vừa ngâm bài thơ kia là do hắn làm."
"Ài, không phải chuyện này." Chu Ngọc cười: "Lần trước ta tới, vị sư cô nương này là đi biểu diễn cho cái thẻ trúc gì đó, thẻ trúc này do nhà hắn mở ra. Nói cách khác, vị Ninh công tử này hai lần cướp nữ tử trẫm vừa ý, chẳng lẽ còn không lợi hại? Ha ha..."
Hắn nói như vậy, âm thanh lại không cao, đi ra một bước, quay đầu lại nhìn vẻ mặt vui mừng của Đỗ Thành, đột nhiên nhíu mày: "Ngươi a, không nên lộ ra bộ dáng này! Không nên vì chuyện này tìm người gây phiền toái! Tài tử giai nhân, phong lưu giai thoại., Từ xưa đến nay, ta chỉ là nhàn hạ lúc đi ra tìm thú vui, hắn lại không biết, chuyện này có thể tính là chuyện gì! Nói cho ngươi, Ninh Lập này là người đắc lực dưới trướng Hữu tướng, là một nhân tài! Đây cũng là duyên phận giữa ta và hắn... Được rồi, quên chuyện này, ngươi xem... Trẫm là hôn quân sao?"
Lại lần nữa hạ thấp giọng nói câu cuối cùng kia, hắn quay người lộ ra vẻ tươi cười, trở về bồi tiếp giai nhân đi...
Ký trúc, căn phòng lớn chập chờn lửa đèn, hơn hai mươi người tụ tập trong đó, nhìn tấm bản đồ lớn trên tấm ván đen phía trước, Ninh Nghị còn nói từng vòng từng vòng một. Chưởng quỹ bên này, thấp giọng nói với Ninh Nghị một câu: "Sư cô nương phải đi rồi."
"Hả?" Ninh Nghị mở trừng hai mắt. Sau đó nhìn mọi người: "Có chút việc. Đi ra ngoài một chút, đợi lát nữa chúng ta về nói tiếp, không sai không tha." Cuối cùng của gian phòng, hôm nay mới về kinh thành nghe người ta nói chuyện, lúc này cười chắp tay chào hắn.
Ninh Nghị và chưởng quỹ kia đuổi theo: "Còn chưa đi xa chứ?"
"Vừa mới nói, hẳn là còn chưa đi xa."
"Thật sự là... vừa lúc có chuyện muốn nhờ nàng, dứt khoát bảo nàng vào cùng nghe ngóng đi..."
Ninh Nghị thấp giọng nói. Bước nhanh ra ngoài, lúc sắp đến cửa sổ của thẻ trúc, mới đuổi kịp sư phụ và nha hoàn của nàng: "Lý sư, chờ một chút, đi nhanh như vậy, vừa hay ta tìm ngươi có việc..."
Sư phụ bên kia lộ ra một nụ cười khó xử mà lại mê người: "Hôm nay chỉ là đi ngang qua nơi này, tiện đường tới xem một chút. Lập Hằng, ngươi có việc cứ đi trước, bên ta cũng phải nhanh chóng trở về."
"Ồ..." Ninh Nghị giật mình, sau đó cũng khẽ gật đầu. "Vậy thì... thật sự là chậm trễ, lần sau ta sẽ tìm ngươi."
"Được." Sư sư dịu dàng thi lễ, đi ra ngoài cửa.
Đợi ra cửa, đèn đuốc trên phố xá chiếu tới, nụ cười trên mặt nàng mới thu liễm lại, thở dài, nha hoàn bên cạnh nghe nàng nhẹ nhàng thở dài: "Nếu như có chuyện, không nói rõ ngày sau tìm ta. Ngày sau tìm ta, chỉ nói lần sau... Ai..."
【 Tiểu thuyết vận hành nhiều năm, so sánh với Truy Thư Thần Khí phiên bản xinh đẹp, sách lão trùng đều đang dùng hoán nguyên dịch vụ, dung nhan mê man. 】
sáp, không, không, không, không, không, chỉ là...
Một bên khác. Ninh Nghị cau mày, bước nhanh trở về trong phòng, tiếp tục cùng mọi người xem tấm bản đồ lớn bị cuốn lên.
"... Chúng ta tiếp tục nói, mỗi nhà ở đây đều có tình huống khác nhau, hôm nay ta ở chỗ này làm theo lệ, chỉ là một ít phương pháp đương nhiên, chân chính thuyết phục bọn họ như thế nào, cần chính là tùy cơ ứng biến của các ngươi., Mà cơ sở tùy cơ ứng biến, vẫn nên xây dựng trên tình báo. Nhìn trên tấm bản đồ này, còn có một bộ phận người có thể trưng bày, tạm thời bị các ngươi bỏ sót. Đương nhiên, thời gian mặc dù không đầy đủ, ta vẫn đề xướng từng bước chân, chỉ cần là đi bái phỏng., Lời nói rõ ràng, công việc phải làm vững chắc, không cần đi qua cũng được, phải có hiệu suất, nếu như bọn họ chỉ có thể chịu đựng ngươi nói chuyện một lần, như vậy lần này ngươi nhất định phải nói chuyện, rất có chất lượng..."
Trên bản đồ thật lớn, đánh dấu địa hình phương viên mấy trăm dặm phụ cận Biện Lương, phạm vi vượt qua một cái tiểu tỉnh ở hậu thế, phía trên lại ghi rất lớn điểm cùng vòng tròn, đây là phụ cận Biện Lương, phàm là vị trí đất đai trong nhà vượt qua một ngàn mẫu, mà người như vậy, trên bản đồ có hơn hai trăm cái. Nhưng bởi vì Biện Lương là nơi cư ngụ của người giàu có, định cư trong Biện Lương thành, người ở đất nước ngoài, cũng không tính đến.
"Tình huống thật ra không lạc quan lắm..." Đợi mọi người nói xong, nghị luận xong, thời gian đã không còn sớm nữa, Ninh Nghị mới nhẹ giọng nói chuyện toàn bộ sự việc với mọi người, "Hơn mười ngày sau, khi chính thức xác định, chỉ có khoảng sáu ngàn thạch, cộng thêm lương thực có thể cố ý hướng, đại khái có thể đạt tới hai vạn thạch, nhưng công thủ đầu tiên là dễ dàng nhất, tiếp theo muốn mở rộng, độ khó liền đề cao..."
Hắn thở dài, kỳ thật lương thực năm ngàn thạch một vạn thạch, nói ra tựa hồ cũng không nhiều, nhưng chuyện này cũng không tính là tốt.
Tình huống hiện tại mà nói, đất đai của Võ Triều có khoảng một mẫu, có lẽ là hơn một trăm cân, chia ra cho tá điền. Địa chủ cầm trong tay mỗi mẫu tiền vào, kỳ thật cũng chỉ là bán đá nhiều hơn một chút. Trong nhà là đại địa chủ một ngàn mẫu đất, một năm có thể có lương thực sáu trăm thạch, ăn vô luận thế nào cũng có thể ăn không hết, tích trữ mấy năm, địa chủ một ngàn mẫu đất, lấy ra một ngàn thạch, kỳ thực bình thường không có áp lực gì.
Trên thực tế, tuy hiện giờ thương nghiệp Võ Triều phát triển, nhưng trong phạm vi của một nửa tỉnh này, có một tình huống thường xuyên xuất hiện: Trong số những đại địa chủ này, ít nhất có hơn phân nửa là trở lên, bọn họ không bán lương thực, khi lương thực tích trữ trong thương khố mốc meo, bọn họ sẽ đem tới ruộng đồng đốt trụi.
Dưới tình huống rất nhiều nơi không có lương thực bán, phương thức đốt lửa giải quyết vấn đề trữ lương thực, nói rõ một nơi rất lớn, tích trữ lương thực là có. Nhưng về phương diện khác, tình nguyện thiêu hủy, cũng sẽ không dùng phương thức bán ra giải quyết chúng, cũng đủ chứng minh quan niệm phong bế của mình vững chắc. Đương nhiên, trong đó còn có lý do khác: Ví dụ như không có cách, lại như chán ghét kinh thương.
Chỉ có "không có con đường" này là loại tình huống tốt nhất. Mà trong hơn hai trăm hộ gia đình này, có gần một nửa—— bình thường vẫn là người lương thực nhiều nhất - thẻ trúc không nói được là bọn họ, bọn họ có cách và cách thức của riêng mình, trong số những người còn lại, lại có một nửa là tính cách ngoan cố, tuyệt đối không thể thuyết phục, hơn nữa còn có rất nhiều vấn đề khác, cuối cùng Ninh Nghị dự trù thành quả, cũng sẽ không quá nhiều.
"... Trạng thái lý tưởng nhất, trước khi có đồ ăn ở sang năm chúng ta phải cạy động lương thực, ít nhất là năm mươi vạn thạch lên, bên này thẻ trúc, ta cảm thấy có thể luyện chế năm vạn thạch, hẳn là có thể dự đoán được, mười vạn thạch là không thể nào được rồi, mà ở bên ngoài, quan hệ của Tần Tương, mối quan hệ của bọn Khang phò mã, còn có quan hệ với bọn Minh đại sư cộng lại, có thể nói động vào bốn mươi lăm vạn thạch hay không, ta cảm thấy... không dễ dàng gì."
Tuy Ninh Nghị nói thẻ trúc là loại nhỏ, nhưng nở hoa khắp nơi như vậy kỳ thực là có hiệu suất. Đám người Tần Tương mặt mũi lớn, có thể nói là động chạm tới địa chủ ba, năm nghìn thạch, thậm chí hơn vạn thạch, nhưng số lượng chân chính có thể chạm tới lại có hạn. Ninh Nghị nói những điều này, nghe người ta gật đầu một cái: "Mặt khác, bên phía quan trường cũng không yên ổn."
Ninh Nghị mỉm cười: "Cái này thì ta không lo, bên phía lão nhân gia thì có chuẩn bị, chúng ta xem ông ấy biểu diễn là tốt rồi..." Ông ấy dừng một chút, "Thật ra, nghe người ta nói, chuyện ta lo nhất, còn chưa tới nữa là..."
Thương nhân trục lợi, ở địa khu tai ương đang bị đóng lấn lương thực. Bên này, cũng là một dạng hình thức khác, lúc này hai bên đều làm các loại, ai cũng không kinh động đến. Một khi lương thực tiến vào khu tai ương, chân chính bắt đầu ép giá trên thương nghiệp, lúc đó, các loại người bị tổn hại đến lợi ích, mới chân chính tiền nô bộc nhảy ra.
Mà trước đó, chu kỳ tuần sau tháng tám, một hồi phong bạo của quan trường quy mô không nhỏ chuẩn bị xong xuôi, bắt đầu bộc phát trong triều đình. Chiến tranh giữa hai tên Thừa tướng và ngự sử thanh lưu, hỗn loạn bạo phát...
Tất cả những chuyện này, có rất nhiều người, tạm thời cũng không có cảm giác quá lớn. Chỉ là vào buổi tối hôm nay, Lý Sư theo thường lệ mà mất ngủ... chưa kịp hoàn thành. Nếu như ngài thích bộ tác phẩm này, hoan nghênh ngài đến góp điểm ( QQ), vé tiến cử), Nguyệt phiếu, sự ủng hộ của ngài, chính là động lực lớn nhất của ta, sử dụng điện thoại mời đến.
đạct: Chuyện lương thực đại hộ lớn, mãi cho đến thời đại Trung Quốc, đều phát sinh. Nghe nói trước khi giải phóng, ở nhà bên kia, có ruộng vườn trong nhà sinh ra càng nhiều đại địa chủ, thậm chí là hơn ngàn mẫu. Loại địa chủ này tu luyện pháo lâu canh giữ, thực vật mốc meo, chỉ có thể đặt ở trong ruộng hoặc là bên hồ nước thiêu hủy, phương thức xử lý những nơi còn lại, chắc hẳn không ít.