Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Giá lương thực ba lượng hoặc ba mươi lượng, một mùa đông chết mất năm vạn người vẫn là mười vạn người, đối với nơi này, vẫn là quá mức xa xôi rồi.
Sau khi Lý tần rời đi, trong kinh thành lại là một cơn mưa thu kéo dài. Chẳng qua, trận mưa thu này không ngăn được bầu không khí ồn ào vui mừng của kinh thành, trong từng buổi tụ hội cùng thịnh yến, đột nhiên làm cho người ta có ảo giác như mưa rơi chưa bao giờ thấm ướt mặt đất. Quách Dược Sư bắt sống Lỗ thái sư., Chuyện Tôn Bảo vệ cùng đại ấn vơ vét được của Phác Đức Quang đã truyền khắp kinh thành. Bình dân trong kinh thành nghị luận về khải hoàn, hiến tù các đề tài, lại nghĩ tới hiện tại chúng ta có phải đã vô địch thiên hạ hay không, hoàn toàn thu hồi thông điệp mười sáu châu của Kim Quốc, vân vân vân vân.
Trong bầu không khí như vậy, trong phủ Hữu Tướng cũng liên tục tổ chức mấy trận đại tiệc, trong đó có một hai trận, còn mời các vị Thái Thái sư, Đồng Xu mật, Vương Khuyết, Lương Sư đến, Lý Cương, các vị quan lớn kinh thành đến đây, rất náo nhiệt.
Mặt khác, rất nhiều nơi bướm hoa trong kinh thành lúc này, cũng là làm ăn phát đạt. Bên trong lầu canh bận rộn dị thường, Ninh Nghị vốn định hẹn Lý sư huynh gặp mặt, về sau cũng là một lần kéo dài: Chủ yếu cũng không phải là vì chuyện gấp... Về sau lại nghe nói sư sư cô nương vì một vụ án thanh lâu trong kinh thành chạy đi:
Nói là một vị hoa khôi tên là Đồng Thư Nhi trong thanh lâu kinh thành, trước kia cùng một bần hàn tài tử lưỡng tình tương duyệt, thường lấy tiền bản thân bổ sung đối phương, cung cấp cho đối phương ăn, bần hàn tài tử gần đây làm quan, không hề để ý tới nàng nữa. Đây vốn cũng là một tâm sự bình thường, nhưng gần đây cũng là gần đây nhất., Đồng Thư Nhi tiếp khách gặp được một viên ngoại Lại bộ tính cách táo bạo, không biết vì sao, lại thất thủ đánh chết cô ta. Thanh lâu thỉnh cầu vị lão tướng kia của Đồng Thư Nhi ra mặt, mới biết đối phương đã phụ lòng, mà bên kia, Lại bộ viên ngoại tìm quan hệ, lại đùn đẩy trách nhiệm., Sự tình hai bên cộng lại, huyên náo đến sôi sùng sục. Hai đương quan đều phạm vào nhiều người nổi giận, một đám thanh lâu nữ tử làm loạn lên nha môn muốn ra mặt, đông đảo văn nhân tài tử cũng ở trong đó ồn ào, nhao nhao soạn văn khiển trách hai tên quan viên này, trong lúc nhất thời, cũng trở thành đề tài náo nhiệt của kinh thành.
Địa điểm đứng đầu kinh thành, cách dăm ba sai biệt, liền dễ dàng có loại đề tài này. Bởi vì bi kịch trong phong lưu trướng mà đến, tốt nhất là chạm tới nhân tính, có thể khiến người đứng xem đồng cảm nhất. Trong sự ồn ào náo nhiệt này, đám người Ninh Nghị âm thầm hành động, giống như đang làm việc dưới lòng đất trong bóng tối của xã hội.
Tần Thìn đã cùng đám người Thái Kinh cẩn thận thương lượng qua, theo một ý nghĩa nào đó mà nói, đạt được sự đồng ý của đối phương - ý nghĩa nào đó ở chỗ người đứng đầu đối phương đồng ý, thật ra là vô nghĩa -- người cầm lái đại gia tộc hoặc người phát ngôn chính là như vậy, dòng dõi của Tần Nguyên nhiều lắm cũng chỉ bắt chuyện với một số người bắt chuyện: hỏi giá lương thực:, Ta muốn động thủ, tiếp theo có đắc tội gì, đừng trách. Lời đã nói sau này, giao tình giữa song phương có thể giữ lại một chút, thắng bại chân chính còn phải xem hạ nhân giao thủ thế nào.
【 Trước mắt dùng hết, thanh âm nghe kinh điển hữu dụng nhất là 1~4, tập hợp thành tứ đại ngữ âm, siêu 100 loại âm sắc, càng là hỗ trợ đổi Nguyên thần khí bằng sợi dây ly đọc cao, ô ô ô ô. 】
Gần như cùng lúc Lý Trọng rời khỏi, mân tổ năm, Giác Minh hòa thượng và những người khác cũng rời khỏi kinh thành, bắt đầu du thuyết hành trình bốn phương. Tần tướng nguyên sớm đã tu thư đi về phía nam, chuyển cáo cho Khang hiền toàn bộ kế hoạch. Mà Ninh Nghị thì tập trung mười tám cỗ xe ngựa của bốn phương trúc vào một lần, sau đó phát ra các nơi.
Thời gian lúc này, đã gần tới mười lăm tháng tám.
Thân thể trần trụi...
Thập Tam tháng tám, cách Biện Lương một trăm năm mươi dặm, hoành huyện.
"... Tình huống đại thể, chính là tại hạ nói như vậy, những địa phương Hà Đông, Hoài Nam hiện tại đều thiếu lương thực, thiếu quá nhiều, cho nên lần này mới do Hữu Tướng Phủ dắt đầu, làm chuyện này. Thành thật mà nói, Hầu viên ngoại chỉ cần có thể xuất ra lương thực, người quản sự đi theo, đến địa phương, nhóm lương thực đầu tiên ít nhất cũng giá gấp mười lần, chính là hy vọng có thể đem giá ở chỗ đó đánh xuống, để một ít người có đường sống."
Trong thính đường đãi khách của địa chủ họ Hầu, người nói chuyện dáng vẻ còn trẻ, nhưng lời nói và khuôn mặt thành khẩn, hai tay hơi chắp trước ngực, nhìn lão viên ngoại bên kia một mặt gật đầu, một mặt nhấp một ngụm trà.
"... Đông gia chúng ta là người lương thiện, cũng biết Hầu viên ngoại cũng là người lương thiện, cổng làng bài, xung quanh cổng là cầu xây đường, đều có cái tên của viên ngoại hầu, vì vậy mới để tại hạ đến sớm. Phương viên ngoại Phương Tể bên kinh thành chắc ngài cũng biết, nghe nói sau khi tình huống nơi tai ương, ông ta nói là muốn quyên lương thực trực tiếp., Đến nơi bán miễn phí, nhưng Đông gia chúng ta nói như vậy không được, như vậy không bán được, đạo lý trong đó, tin tưởng hầu viên ngoại cũng là ngươi hiểu. Cho nên chủ yếu là bảo người đi làm ăn, quan phủ định ra lộ tuyến như vậy..."
Người trẻ tuổi nói chuyện lấy ra một tấm bản đồ: "Chúng ta bên này, cách đường Hà Đông tương đối gần, bên này, trước tiên ngài chở lương thực tới Kiều Khê, đến bên kia, quan phủ sẽ thống nhất điều phối, thuyền chỉ là quan phủ sắp xếp., Phí vận chuyển chỉ là giá thị trường trước mắt, do ngài già ra lương thực tính toán, đi trước đường thủy, sau đó đường bộ, quan binh ven đường hộ tống, năm trăm thạch vận chuyển. Bây giờ chuyện này hẳn là đã phát minh văn ở bên Kiều Khê, ngài có thể đi hỏi thăm một chút, chúng ta cũng chỉ là làm người trung tâm..."
Nói tới đây, viên ngoại kia gật đầu nhẹ, lộ ra nụ cười từ ái: "Tiểu La à, ngươi nói đây là việc thiện lớn, lão phu khẳng định phải bỏ ra lương thực. Tuy nhiên, một nhà lão phu ở thế cư ngang huyện, trong nhà hai quản sự, ba nhi tử, lại chưa bao giờ đi qua nơi nào lớn cả, nghe ngươi kể lại., Con đường này lại dài như vậy, ta nghe nói, nơi chịu tai ương, trị an cũng không tốt, nếu trên đường thật xảy ra vấn đề gì, chúng ta cầu xin quan phủ bên kia cũng không có cửa đâu. Nếu như ngươi nói, Nam Bắc Đô thiếu lương thực, vì sao không để quan phủ tự mình thu lấy, sau đó thống nhất chuyển vận đây..."
"Hầu viên ngoại nói rất đúng." Nghe hắn nói như vậy, người trẻ tuổi tên La Lạc khẽ cười gật đầu, nhớ lại những lời giải thích đã từng nói rời khỏi Biện Lương Thời Ninh Nghị. "Nhưng bên phía chúng ta biết là, nếu toàn quyền ra mặt, một là danh dự không tốt, hai là Tần tướng từng nói qua, cứu trợ thiên tai chính là một trận đại thiện, người ủng hộ nhiều hơn, chúng ta mới đánh thắng. Nói thật ra, quan phủ nếu trực tiếp nhúng tay vào, tình huống sẽ không giống như vậy..."
Hắn hạ thấp thanh âm: "Mấy người khác cũng sẽ nhúng tay vào trong đó."
La Lạc thấp giọng nói xong câu này, nhìn ra ngoài cửa, mới tiếp tục nói: "Về phần Hầu viên ngoại nói nếu là vấn đề xảy ra. Nói thật, nha môn mở ra tám chữ, nếu thật sự xảy ra chuyện, cũng phiền toái. Nhưng chuyện lần này không giống vậy, Hầu lão, ta nói cho ngươi chuyện này, ngươi có thể phái người đi hỏi thăm. Nhóm lương thực đầu tiên trước khi đi, phàm là người đưa lương thực đạt tới một ngàn thạch trở lên, tướng gia tự mình mở tiệc chiêu đãi, hơn nữa còn phát cho một phần bài viết tay."
"Ồ?" Ông lão động dung một chút, sau đó lại có chút khó khăn suy nghĩ: "Một ngàn thạch..."
"Hầu viên ngoại, một ngàn thạch này, không phải nói một người xuất, là có thể gom, thí dụ như bên trong huyện tròn này, Hầu thị nhất tộc ngươi gom đủ một ngàn thạch, có một người có thể được tương gia tự mình tiếp kiến. Ngài cũng có thể nói việc này cho những người khác, đều là làm việc thiện, một người không đủ, một đám người cũng là tâm ý nha..."
vụng trộm, bên ngoài trời tối, thoạt nhìn có cảm giác như sắp mưa rơi xuống. Qua hơn một canh giờ, khi La Lạc và thợ may đi ra khỏi sân, xe ngựa có tiêu ký của Tô Ninh cũng chạy tới, người đồng hành hỏi: "Thế nào rồi?"
"Ai da ai da." La Lạc gõ gõ trán, "Vẫn là như cũ, nói muốn cân nhắc, ngược lại là cùng ta mua hơn ba mươi lượng bạc đồ... Biết chứ, giống như mấy người đi trước, bọn họ nghĩ tới ngồi ở trong nhà, có người tới thu lương thực, sau đó hàng bạc thanh toán. Để bọn họ phái người vận chuyển đến Hà Đông hoặc Hoài Nam, bọn họ cũng không quá tình nguyện. Những người này không thiếu tiền... Bất quá cái này thoạt nhìn giống như có thể thành công."
"Vậy La tiểu ca nói thế nào là động đến hắn?"
"Hắc hắc." La Lạc cười rộ lên: "Hắn có ba nhi tử, ta nói với hắn, có cơ hội như vậy, có thể để cho người trong nhà ra ngoài nhìn đời, trên sách không phải nói cái gì... A, đi Vạn Quyển Thư, không bằng đi ngàn dặm đường. Thuận tiện còn quen một ít làm quan, cũng là ta dạy đông gia. Dù sao ta cũng nói mấy ngày nữa sẽ lại đến."
Nói xong, y lấy từ trong lòng ra một quyển sổ nhỏ, lại lấy một cây than ra, vẽ một nét lên chữ xiêu xiêu vẹo vẹo. Khi bản tử cất đi, y quay đầu lại thở dài.
Ra kinh ba ngày, hắn bên này bán ra rất nhiều đồ vật đắt tiền, nhưng trên hạng nhất thuyết phục người khác bán lương thực còn chưa có chút tiến triển nào. Trước đây, hắn là người xuất sắc nhất trong những chưởng quỹ do Đông gia bồi dưỡng, lúc này, trong lòng hắn đang lo lắng, mình có thể sẽ bị người khác vượt qua...
Trên thực tế, mấy ngày đầu, những người đảm nhiệm nhiệm nhiệm vụ du thuyết đều chỉ là ý đồ mà thôi. Đây cũng không phải là khởi đầu, vấn đề chân chính xuất hiện ở những nơi khác. Mười mấy nhóm người lấy Biện Lương làm trung tâm dần hướng ra phía ngoài thuyết phục, các loại ý đồ hướng về phía trong chuẩn bị, La Lạc bên này, lại thiếu chút nữa mất đi mối làm ăn này của Hầu viên ngoại.
Đó là vài ngày sau, khi Hầu viên ngoại tự mình đi Kiều Khê hỏi thăm tình hình, chuyện liên quan phủ thống nhất tập trung lương thực hộ tống cũng không có kết quả, sư gia trong quan phủ trực tiếp đuổi hắn ra ngoài: "Huyện nha môn ta là công khí quốc gia, sao lại tham dự vào chuyện thương nhân như các ngươi. Ngươi tuổi đã già, xem ra không phải người ngông cuồng, làm sao đột nhiên lại bất tỉnh, tham gia hành trình buôn bán cỡ này, không sợ mất danh tiết sao!"
Lúc này phong bạo buôn bán đã vô cùng lưu hành, đại thương nhân ở các nơi cũng nhiều, nhưng đặt ở trong sách, trên mặt quan, vị trí thương nhân vẫn là cực thấp. Hầu viên ngoài cửa hàng tạo cầu ở địa phương, thân phận đã ở giữa sĩ nông, lúc này bỗng nhiên bị người ta mắng làm tiểu thương trục lợi, thoáng cái cơ hồ khiến hắn tức bệnh.
Mà ở bên Kiều Khê, Huyện lệnh cũng là được Hữu Tướng phủ chiếu hội, huyện lệnh này là một người đọc sách rất có tài văn nhã, cũng có chút quan hệ với Tần Tương Nguyên. Lần này Tần Kế Nguyên an bài mấy thương đạo, ảnh hưởng không quá lớn, an bài hắn vào, vốn là tin tưởng hắn có thể thông cảm, nhưng sau khi huyện lệnh này trở về, nghĩ tới nghĩ lui,, Lại thương lượng với sư gia, cuối cùng quyết định không làm theo, còn viết cho Tần Tương Nguyên một phong thư, tài nguyên của Nghiêm Trần triều đình không thể dùng làm đồ công, hơn nữa buôn bán trục lợi, chính là con đường lưu hành, làm trái với sự giáo hóa của Thánh Nhân, cứu trợ thiên tai của triều đình cũng nên dùng pháp khí đường đường vân.
Loại phản hồi này, lúc đầu mấy ngày, không chỉ một chỗ truyền về Tương Phủ. Tầng thứ nhất cản trở, bắt đầu xuất hiện. Mà ứng đối của Tướng phủ, trong mấy ngày tiếp theo, lôi lệ phong hành hạ xuống!
Cái gọi là phương thuốc cứu trợ thiên tai được kinh tế và chính trị hỗ trợ, thật ra cũng tương tự với khống chế của hậu thế. Những cấu tứ ban đầu là thuận miệng nói trong một lần tụ hội, nhưng bản thân Ninh Nghị đã biết rõ phiền phức trong đó. Sau khi ý thức được mức độ tăng cao của giá lương thực lần này, bọn người Tần Tương Nguyên bỏ ra hơn một tháng mới chính thức quyết định dùng nó, trong quá trình này, không biết đã xây dựng bao nhiêu tâm lý.
Vị lão nhân gia này là người hiểu rõ Nho gia nhất, nhưng cũng vì vậy mà ngay khi hắn thực sự giơ tay nhấc chân lên hạ tử, trong nháy mắt hắn đã không có khả năng bị một chút cản trở nào nữa.
Cùng thời khắc đó, Lý tần đã đến đường phía đông.
Xe ngựa chạy trên con đường đất cao thấp không bằng phẳng, cảnh sắc hai bên đường đìu hiu, thỉnh thoảng có thể nhìn thấy người đi đường quần áo tả tơi, hướng ngược lại phương hướng của hắn mà đi về phía nam. Khi tới gần phía trên đảng, người như vậy dần dần nhiều lên, có người trên đường, kéo theo người nhà, giống như một cái xác đi tới, khi thấy xe ngựa tới, bọn họ vươn tay ra xin xỏ, có chút khóc hai tiếng, nói mấy câu, càng nhiều thì càng không lên tiếng.
Thời điểm giá lương thực tăng lên, kỳ thật còn chưa tới thu hoạch, một đường Hà Đông, địa phương chân chính chịu tai ương cũng không rộng lắm, nhưng đột nhiên giá lương thực cao lên, dẫn đến thu thu hổ và hỗn loạn, nghe nói có nhiều nơi, đánh chết người. Cho đến bây giờ, giá lương lớn ở đây đã duy trì liên tục hai tháng., Nguyên bản mỗi thạch hai quan nửa, thăng đến bây giờ, mỗi thạch ba mươi quan, hết thảy đều thành bộ dạng trước mắt này. Căn cứ Ninh Nghị nói, giá lương thực đại khái sẽ ổn định trong một đoạn thời gian, bành trướng sẽ không quá nhanh, tình huống như vậy sẽ kéo dài đến tận mùa đông, vào lúc đó, thời khắc chân chính sắp chết sẽ đến.
Thỉnh thoảng hắn lại vén rèm xe lên nhìn xem một màn bên ngoài.
Gần thành thị, trên đường phía trước mơ hồ truyền đến một trận rối loạn, tiếng khóc người, tiếng mắng chửi vang lên. Xe ngựa dừng lại ở phụ cận, Lý tần từ trong xe nhìn ra, ven đường có người quần áo tả tơi bị thương, máu chảy đầy đất, một chiếc xe đẩy ngã trên mặt đất, thoạt nhìn y phục của nam tử xe ngựa khá hơn một chút, vây quanh ba năm hán tử cầm côn bổng kia, trợn mắt nhìn bốn phía, nhưng chủ nhân xe cũng đang khóc.
Nhìn vài lần, Lý tần mới hiểu, chiếc xe này kéo vài thứ, vốn là muốn vào trong thành. Bởi vì thế đạo gần đây nhất, chủ nhân cũng mời mấy hán tử đi theo, tránh cho bị người ta cướp. Nhưng khi đến nơi này, bánh xe bỗng nhiên bị đập nát., Xe ngựa ngã xuống, phía trên chở theo một ít rau củ, lương khô trên xe đổ xuống. Lần này, người ven đường bắt đầu cướp, mấy tên hán tử theo sau đầu tiên là ngăn cản, sau đó cầm gậy bắt đầu đánh người. Nhưng cho dù là như vậy, trên xe cũng không có nhiều đồ vật bị cướp đi hơn phân nửa.
Mấy người ven đường bị cướp đồ bỏ chạy, có mấy người bị đánh cho đầu rơi máu chảy, bọn họ cũng biết đuối lý, cũng không dây dưa, nhưng đành phải khóc trên đường, bọn họ khóc, chủ nhân chiếc xe kia cũng đang khóc. Nữ nhân trong nhà hắn bị bệnh tật, cái xe này vốn là muốn kéo đến nội thành bán, thuận tiện tìm đại phu trở về, lần này cũng bị nước sôi.
Hộ vệ của Lý tần và sư gia đi theo nhìn một màn này. Cách xe ngựa không xa có một cô bé bẩn thỉu ngã trên đường, mẫu thân cô bé đang ôm cô bé kêu to. Mẫu thân cô bé bị đánh một cái, đầu đầy máu, trong tay cầm lấy hai lá rau đã nát. Chắc là cô bé đã đói bụng, lại bị thương, vừa mở miệng ra thì không nghe thấy được tiếng khóc lóc.
Trần sư gia đi theo hắn có chút muốn nói lại thôi. Lý Phí nhìn mấy lần, rốt cuộc vẫn khô khốc mở miệng, để hộ vệ tinh thông việc bị thương nhanh chóng lấy thuốc trị thương ra trị liệu cho người khác. Những người xung quanh liền dời một bộ phận lực chú ý sang bên này.
Lý Liên ngồi ở đó, nhớ lại lúc rời khỏi kinh nói chuyện với Ninh Nghị vài câu: "Lần cứu trợ thiên tai này, lập Hằng là đi hướng nam hay là phương bắc?"
"Ta không đi, đó là chuyện của các ngươi, ta ở lại kinh thành."
"A, Lập Hằng là người hiểu chuyện này nhất, cũng lý do tại hạ tọa trấn."
"A, cũng không phải, chỉ là mắt nhìn không thấy mà thôi."
"Hả?"
"Bởi vì..." Hắn nhớ khi đó, Ninh Nghị dừng lại một lúc lâu mới mở miệng. "Bởi vì lần này ngươi tới đó sẽ thấy rất nhiều người, ngươi vì để bọn họ sống sót mà đi qua. Thế nhưng trong khoảnh khắc ngươi nhìn thấy bọn họ, ngươi sẽ hiểu rất nhiều người trong bọn họ, tiếp đó sẽ chết đói sống sờ sờ. Khẳng định... sẽ có một số người, ngươi bất lực..."
Lúc đó, hắn vì đoạn thời gian này mà cảm thấy thở dài, nhưng đến lúc này, hắn mới chân chính hiểu Ninh Nghị đang nói cái gì.
Hắn nhìn một hồi, Trần sư gia bảo hắn không cần xuống xe, sợ sẽ gây ra nhiễu loạn gì đó, nhưng rốt cuộc hắn vẫn đi xuống, nhìn tiểu cô nương đầu bị băng bó kỹ kia, lén lút thả hai cái bánh bao vào trong y phục của nàng, sau đó trở lại xe. Giờ khắc này, hắn biết điều đó không có ý nghĩa gì.
Sau đó, xe ngựa loảng xoảng lên đường, chạy vào trong thành...