Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Đi qua Lại bộ báo danh, sau khi đi qua phủ Hữu Tướng bái phỏng những chuyện này, Lý tần tạm thời dừng lại ở kinh thành.
Theo lý thuyết mà nói, loại địa phương này ở kinh thành này quan quyền quý cùng nhị đại hội tụ, một Huyện lệnh thất phẩm nho nhỏ, cho dù thăng quan, cũng không có nhiều người liếc mắt nhìn hắn. Chẳng qua, bởi vì Ninh Nghị và đám người phủ Tả tướng đã khoản đãi., Đoạn thời gian tiếp theo, hắn ngược lại không có bị lạnh nhạt, mà là các loại hoạt động xã giao không ngừng, trải qua mười phần phong phú. Mà trong đó, người thường tìm hắn nhất, lại là cháu của Tần Thìn, mười sáu thiếu gia, Tần Thiệu Du.
Nói đến vị Tần Thiệu Du này, hắn cùng với Ninh Nghị đi tới, chẳng qua là do Tần Tương khởi nguồn trước kia tùy ý an bài. Sau khi Tần Tương Nguyên khởi nguồn, các thân tộc đều tới đầu nhập, hắn không thể chối từ, mềm nhũn cứng rắn một ít liền đánh ra một ít., Cũng để lại vài người trẻ tuổi tương đối thông minh bên người, Tần Thiệu Du là một trong số đó. Chỉ có điều, ở kinh thành loại địa phương này muốn tạm thời bộc lộ tài năng hoặc là được Tần Chi Nguyên dạy dỗ, cũng không phải là chuyện một chút thông minh có thể giải quyết được. Bởi vì không lâu sau đó thế lực của Tướng phủ, Tần Thiệu Du Du đã rơi vào cảnh lạc lối, thậm chí còn trà trộn cùng một chỗ với đám người kinh thành như Cao Mộc, Ân.
Sau khi Tần Liệt biết rõ chuyện này liền chỉ điểm cho hắn một chút. Cũng may Tần Thiệu Du đối với vị bá phụ này mặc dù sợ hãi, nhưng ít nhiều vẫn có thể tiết kiệm, sau đó Tần Kế Nguyên an bài hắn chiêu đãi Ninh Nghị, sau khi Tần Thiệu Du biết được sự ưu ái của bá phụ đối với hắn, gã bèn khiêm tốn quan sát, không lâu sau liền bị Ninh Nghị thuyết phục. Sau khi Ninh Nghị định cư ở kinh thành liền thường xuyên đến thăm dò Ninh phủ bên này.
Trên thực tế, trong Tướng phủ phụ tá khách khanh đông đảo, người thông minh cũng nhiều hơn hẳn, như Nghiêu tổ tiên năm, kỷ Khôn, thành chu hải, thậm chí Tần Tương Nguyên Nguyên có một số môn sinh khác. Bất quá, những người này hoặc tuổi tác lớn, hoặc là tính cách chính lệ, hoặc là quá có nhuệ khí. Chỉ có Ninh Nghị, tương tự với tuổi tác của hắn, rất nhiều lúc còn cùng hắn tán gẫu vô cùng vui vẻ. Hắn bội phục Tần Tương Nột, cũng bội phục Ninh Nghị. Sau khi bội phục, liền cố ý học tập theo Ninh Nghị.
Một người đàn ông luôn nhìn bóng lưng của một người đàn ông khác đi tới, Tần Thiệu Du liền ở trong một giai đoạn như vậy. Đương nhiên, y học không được khí phách và vận lực của Ninh Nghị, bắt chước theo kiểu học tập, thường thường cũng chỉ là thần thái học tập, nói chuyện gì đó. Không lâu sau, trong mấy lần Ninh Nghị có ý thức nói chuyện với y, y mới dần tìm được định vị của mình.
Hắn thông minh tài trí, vô luận thế nào cũng không theo kịp những người lợi hại này, nhưng thân tộc là hữu tướng, không đuổi kịp bọn họ, muốn kết giao bọn họ, lại là chuyện tương đối đơn giản. Trong quá trình qua lại với đám người Ninh Nghị, hắn vẫn trà trộn vào giới xã giao như cũ., Lần này không tiếp xúc với đám người Cao Mộc, mà cố ý đi vào hàng ngũ văn nhân, khiêm tốn đối đãi, qua lại, làm quen với một số thư sinh có danh tiếng, thổi phồng vài câu. Quan trọng nhất là phải cố gắng thân cận với Ninh Nghị, Tần Liệt cảm thấy người trẻ tuổi có bản lĩnh, đặc biệt là những người quen biết từ xa xưa của Tần Tín.
Hắn là người của phủ Hữu Tướng, cho dù tài học không đủ, lúc biểu hiện thân thiết cũng không có khả năng có người đến đánh mặt hắn. Từ đó qua lại nhiều lần, kết giao với những người này, đối đãi với người khác như vậy, cũng có mấy phần khí tức làm người xưng đạo sĩ công tử.
Trong đám con cháu dòng dõi của Tần Tín, cũng có chút ngây ngốc ở kinh thành. Cố gắng học tập. Nhưng trong nửa năm gần đây, Tần Tín lại càng hài lòng đối với hắn, khích lệ hắn tiến bộ một chút. Hai tháng gần đây, trong một hệ phái có rất nhiều người, Giác Minh hòa thượng của Tướng phủ thỉnh thoảng cũng nói với hắn vài câu, nhắc nhở một chút. Mà sau khi qua lại cùng những người này, lý giải về thi tịch của hắn ngược lại tiến bộ nhanh hơn so với trước đây.
Bởi vì những nguyên nhân này, lúc này Tần Thiệu Du càng thêm tin phục Ninh Nghị. Sau khi Lý Phí lên kinh, Ninh Nghị đã từng nói qua: "Người này rất có tài học, hơn nữa làm việc cũng không tệ." Tần Thiệu Du liền chủ động giao phó cho nhiệm vụ chiêu đãi, an bài nhiệm vụ thanh du lãm, tụ hội thi văn, yến tiệc thanh lâu rất nhiệt tình.
Phương diện này Lý tần càng am hiểu, cũng không bài xích những chuyện xã giao này. Dẫn dắt của công tử Tương Phủ đối với hắn mà nói, coi như một khối gạch gõ cửa, không lâu sau, mấy lần thi phú trên văn hội đã khiến Giang Trữ Tài tử lúc trước lại lần nữa vang danh tại Biện Lương vòng tròn — lúc này, kinh lịch của vi quan đã làm hắn càng thêm thành thục., Trầm ổn, nếu như nói lúc trước hắn đối với loại thi hội này dương danh còn có hư vinh của người trẻ tuổi, có theo đuổi thanh danh, thì lúc này hắn càng cảm nhận được phồn hoa trong đó, vui sướng, sẽ không quá nhiều vì thanh danh mà sa đọa trong đó.
Trên thực tế, trong khoảng thời gian gần đây, Quách Dược Sư đại bại tiêu dao, các nơi đều lộ ra vẻ vui mừng như điên cuồng sôi trào. Tối thượng chí công khanh đại thần âm thầm chúc mừng, trong buổi tụ thi từ của văn nhân mặc khách, thanh lâu hoạt động nhiệt liệt, hạ xuống một ít thương gia - bao gồm trúc ký – chiết khấu, yêu tộc trả thù. Đều đem bầu không khí thành thị ra xào giống như những năm qua.
Nếu như nói Đồng Quán thu hồi Yến Kinh, thậm chí từ đó cùng nhau thắng lợi, bao nhiêu người còn có thể biết nội tình trong đó. Thắng lợi lần này, khiến cho tất cả mọi người bỏ đi nghi kị đối với " Thịnh Thế".
Sa Quốc Hề Vương tiêu khô, là một trong những đại tướng lãnh địa chính thức của Liêu Quốc, cho dù nữ chân nhân khởi sự, lúc dễ như trở bàn tay quét ngang Bắc Địa, cũng khó có thể ngăn chặn quang mang của người này. Thừa tướng Liêu quốc cũng rất khó ngăn cản., Hề Lục Bộ Đại Vương, cuối cùng nắm giữ binh mã Liêu Quốc, chống lại người tiến công của Nữ chân nhân. Mặc dù phần lớn nhân khẩu trên đầu nói rằng Liêu quốc đã không chịu nổi một kích, nhưng khi Quách Dược Sư thật trận chém người này, vui sướng của mọi người vẫn là thật sự bộc phát ra.
Lý Liên cũng đắm chìm trong niềm vui này, cùng Tần Thiệu nhận thức được một số cô gái rất có danh tiếng trong kinh thành này, cũng kết giao với vài người trẻ tuổi có danh tiếng cũng có học được. Trong đó có cả Thái học sinh khá có danh tiếng là Trần Đông - thế nhưng Tần Thiệu Du Du cũng không thích người này, bởi vì đối phương từng đến đây chỉ trích Ninh Nghị không muốn tiến thủ, uổng là người đọc sách.
Kinh thành chính là nơi dẫn đầu, thiên hạ phức tạp phức tạp đều hội tụ ở đây. Cảm thụ những khí tức này, đồng thời hắn cũng lo lắng về đủ loại chuyện vi quan, bao gồm các loại sầu lo tai họa ở các nơi này, kế tiếp phát phóng thích thiên tai, san bằng giá lương thực tăng cao, bao gồm hai năm tiếp xúc với tầng cơ sở, rất nhiều ý nghĩ đối với cường binh nước giàu, thậm chí hi vọng triều đình có thể đối đãi với vấn đề Quách Dược sư nhiều hơn một chút.
Đương nhiên, sau khi xuất sĩ, mỗi ngày đều cảm nhận được sự tình làm không hết, hắn suy nghĩ những chuyện này, cũng chưa chắc cảm thấy nóng lòng đến cực hạn. Cũng giống như hậu thế phẫn nộ thanh ưu tâm quốc sự, mặc dù có lúc nói quốc gia đã đến biên giới nguy nan, trên thực tế dõi mắt nhìn lại, thế giới chung quanh vẫn đang bình tĩnh chuyển động, nếu mỗi người đều vì chuyện này mà sốt ruột, cuộc sống cũng không cách nào qua được.
Trong bóng tối, hắn viết ra mấy tờ giấy tấu chương, chuẩn bị khi có cơ hội thì đưa lên trên, hoặc là nói trước mặt Tần Kế Nguyên. Đồng thời cũng lo lắng cụ thể lần này gọi hắn vào kinh thành là ai - Đương nhiên, nhất định sẽ là một hệ hữu tướng - cùng với sẽ an bài chức vị gì đó cho hắn, mục đích là gì.
Những chuyện này Tần Thiệu Du không biết, Ninh Nghị cũng không nói —— Lý Mạch không rõ là y có biết hay không, theo y thấy thì khả năng Ninh Nghị không biết là rất lớn. Bởi vì cho dù Ninh Nghị có thể nói chuyện với Tần đỡn con ở trước mặt Tần Kế. Làm tể tướng một triều cũng không thể nói cho một thương nhân đã an bài việc cho quan viên làm việc.
Mà đối với Ninh Nghị, cách nhìn của hắn không giống như Trần Đông, nhưng ít nhiều có chút thở dài, có chút đáng tiếc.
Trong khoảng thời gian gần nhất, hắn đã tiếp xúc với Ninh Nghị mấy lần. Ninh Nghị vẫn rất thân thiết với hắn. Có đôi khi trò chuyện với hắn về một số chuyện lúc làm huyện lệnh, nói về tình hình dân chúng tầng chót. Ninh Nghị không phải là một người không biết địa khí, nhưng trong mắt Lý Liên Quân thì hắn không phải là một người không quan tâm., Đối phương hiểu rõ những chuyện này, hiển nhiên cũng là vì buôn bán. Hắn không hiểu rõ ý nghĩ của Ninh Nghị, mới đầu quen biết. Chuyện Ninh Nghị vận hành Tùng Hoa Đản khiến hắn vỗ bàn tán, hắn cũng từng tham dự hỗ trợ trong đó, nhưng những chuyện này dù sao cũng là việc nhỏ, đại trượng phu há có thể chuyên tâm vào những chuyện này!
Về phương diện khác, trong rất nhiều lời sùng bái của Tần Thiệu, thật ra hắn càng thêm khắc sâu ấn tượng này.
Kinh doanh lợi hại, bây giờ thậm chí giúp toàn bộ Tướng phủ vận hành thu nhập. Các loại thủ đoạn lợi hại khiến kẻ địch trong rừng xanh nghe tin mà sợ vỡ mật. Thủ đoạn buôn bán cũng tầng tầng lớp lớp. Các sản phẩm mới mẻ xa hoa rất nhanh quét ngang thị trường. Trúc Ký mở rộng hắn cũng biết, lần này ở sau Trúc Ký, càng có thể tận mắt chứng kiến hết thảy:
Đóng gói tinh xảo, phải tăng thêm hương hỏa đắt đỏ, tạo vị, xa xỉ chỉ sợ phải cao hơn gấp mười lần giá. Một bình nhỏ có trứng chim cút tinh xảo dùng bình sứ xinh đẹp đựng., Có thể bán được mấy chục lượng bạc, còn nói cái gì mà gia nhập dược liệu trân quý, có công hiệu kéo dài tuổi thọ. Quạt giấy, thẻ đánh giá kinh người, thẻ ký. Những tên phú thương ra cửa chào hàng các loại đồ vật quý trọng cổ quái ở các châu huyện xung quanh, thậm chí với quần áo Tô gia do vợ hắn kinh doanh., Nghe nói là gia tăng thiết kế tỉ mỉ, thoạt nhìn quả thật rất xinh đẹp và tinh thần một chút, nhưng bên trên có thêm một tiêu huy đẹp đẽ tượng trưng cho "Tô Ninh". Giá ra giá cao tới mức muốn hù chết người ta, mà nghe nói có một phần nhỏ phú thương thậm chí bắt đầu lấy mặc quần áo như vậy làm vinh.
Những chuyện này, tăng thêm mấy lần thấy Ninh Nghị xuất môn hậu ủng hộ, hơn nữa trong thẻ trúc có yêu cầu đối với nhân viên, quản thúc, mỗi ngày đọc cái gì sách kinh doanh nhân công: Cái này căn bản chính là bắt đầu ngang ngược, tham lam, tích dưỡng tư nô cùng bài ngoại. Tuy thủ đoạn lợi hại, nhưng cuối cùng không phải đạo quân tử.
Trước khi rời kinh, dù sao cũng phải tìm một thời cơ tốt, đối với lập Hằng làm ra khuyên bảo, như vậy mới không phụ bằng hữu.
Ánh mặt trời mùa thu từ ngoài cửa sổ phơi nắng tươi đẹp vào, trong đình viện bay xuống lá vàng. Trong tụ hội ở Tiểu Chúc phường, có người tới mời rượu cụng chén với hắn. Trong lòng của hắn suy nghĩ, vẫn như cũ là chuyện này, sau đó cười nâng chén chào.
Vào đúng lúc buổi chiều, Ninh Nghị dẫn theo bảy tám tên hộ vệ, xe ngựa tiến vào hậu viện phủ Hữu Tướng. Tiến vào nơi này, các hộ vệ khác liền tản ra, chỉ có Chúc Bưu là đi theo vào nội viện. Nhanh đến sân nhỏ bình thường nghị sự ở Tương phủ, chào hỏi Niên Tổ: " Niên công, hôm nay thế nào? Mọi chuyện đã có manh mối rồi sao?"
Năm bổng Tổ vuốt râu nở nụ cười: "Tin tức sáng nay, trận chiến ở đỉnh núi đã có kết quả, Quách Dược sư đại bại Quỳ Ly không, bây giờ còn đang mở rộng chiến quả, nhưng tàn quân Tiêu Can đã quét xong."
【 Trước mắt dùng hết, thanh âm nghe kinh điển hữu dụng nhất là 1~4, tập hợp thành tứ đại ngữ âm, siêu 100 loại âm sắc, càng là hỗ trợ đổi Nguyên thần khí bằng sợi dây ly đọc cao, ô ô ô ô. 】
"Quá tốt rồi." Ninh Nghị cũng cười rộ lên: "Trận chiến này có thể thắng chứng tỏ trước đây không phải may mắn. Tối nay thêm cơm, ta mời khách."
Chiến sự từ tháng bảy cho đến nay, mấy ngày trước, truyền đến tin tức Quách Dược sư cùng tàn quân Quỳ Ly không giằng co. Đây đã là sau khi Tiêu Liều chết, hắn quản lý đội ngũ cuối cùng, Quách Dược sư đã chiếm ưu thế, nhưng đối phương vẫn như cũ không thể khinh thường. Lúc này trần thế đã định, đám người Ninh Nghị đều vui vẻ tận đáy lòng. Mặc dù trong khoảng thời gian gần đây, chuyện bọn họ cần bận rộn quan tâm không chỉ có vậy.
Bên này Ninh Nghị còn đang cười, bên kia thấy hòa thượng Minh cũng tới: "Thêm cơm là chuyện tốt, chỉ sợ sau khi ăn thêm cơm, kế tiếp không được nhàn rỗi."
"Đã sớm dự liệu được, dù sao làm việc cũng tốt hơn so với mọi chuyện, nhưng đều đang đợi kết quả mạnh mẽ." Ninh Nghị chắp tay trước ngực, cười chào hòa thượng Giác Minh.
Không bao lâu, mọi người tiến vào thư phòng, bao gồm hoạn tổ năm, kỷ Khôn, giác minh hòa thượng., Ninh Nghị cùng với ba phụ tá trấn giữ trong phủ Tả tướng. Bảy người cộng thêm Tần Thìn, khống chế cơ bản là toàn bộ phủ hữu tướng. Ninh Nghị cũng là vì biểu hiện ra năng lực vận động cường đại và đủ lực thao tác khống chế, sau đó mới tìm đến nơi tham dự hội nghị này, trước kia thành chu hải cũng có thể tính là một người. Trong Tướng phủ cũng có nhân tài, năng lực có lẽ còn cao hơn một chút, nhưng là nhân tài chuyên môn điều khiển, thì không thích hợp tham dự tới nơi này.
Một quốc gia, ngàn vạn người, cho phép rất nhiều chuyện, thật sự đang làm các loại sự tình, cũng không chỉ có Hữu tướng phủ. Bây giờ trên phủ Lý Cương, trên phủ Thái Kinh, Đồng Quán phủ... vân vân, các địa phương, chỉ sợ cũng có cục diện tương tự xuất hiện., Phụ trách và quan tâm tới các loại sự tình. Còn ở Ninh Nghị, bên phía phủ Hữu Tướng có lẽ là thắng lợi của Quách Dược Sư khiến thiên hạ khiếp sợ. Nhưng trong khoảng thời gian gần đây, mọi người không chỉ quan tâm tới bên này mà còn quan tâm tới chúc mừng, để ứng phó với thế cục toàn bộ thiên hạ, nội loạn và ngoại hoạn. Kỳ thật có rất nhiều chuyện lớn gấp trăm ngàn lần lúc kinh doanh hiện tại, đều đang bị thúc đẩy không ngừng tiến lên.
Bởi vậy, Tần Liệt từ hoàng thành trở về không lâu cũng chỉ thoáng biểu đạt niềm vui sướng, liền bắt đầu nói chính sự.
Trận phong sơn đại thắng này, làm cho rất nhiều chuyện tiếp theo đều có manh mối, bao gồm trước đó chúng ta đã vận hành... Tinh thần Thánh Thượng cũng tốt, sau này hẳn là có thể định định rất nhiều chuyện. Hôm nay trên điện, động tác của Đàm Kính rất nhanh, gã nói Quách Dược Sư vốn là dân đói, bây giờ có thể có thắng này, đủ thấy người trung nghĩa., Người anh dũng cũng nằm trong đám cỏ dại, đề phòng kim nhân trong tương lai sẽ trở mặt, không mưa không lành. Hắn đề nghị chiêu mộ Hà đông, mấy địa hán ở Hà Bắc xây dựng nghĩa quân. Bây giờ phỉ nhân như Điền Hổ, nếu trung nghĩa cũng có thể chiêu an. Đồng Xu cũng ủng hộ việc này, hẳn là sẽ nhanh chóng thông qua."
Tần kế nguyên nói xong chuyện này, Ninh Nghị ngược lại hơi nhíu mày, bên kia Mâu Tổ Niên nói: "Chuyện Đồng Xu mật phải thối lui, hiển nhiên đã ở trong đó."
Thấy hòa thượng ngồi ở một bên, khẽ mỉm cười: "Đồng Quán muốn toàn thân làm quan, Đàm Thụy muốn lên, vốn cũng là chuyện trong dự liệu... ngược lại là lập thủy. Trước đó vẫn cho rằng Kim nhân sẽ xuôi nam, lúc này xem như lại có thêm một cái bảo đảm, vì sao vẫn nghiêm túc như vậy?"
Hắn hỏi như vậy, Ninh Nghị mới cười cười, lắc đầu: "Từ phía bắc của Nhạn Môn quan vốn là Liêu quốc, Quách Dược sư hàng xuống, chiêu mộ lương thực cho dân đói đánh giặc là không thành vấn đề, Nhạn Môn quan ở phía Nam, vốn dĩ chính là địa phương của chúng ta, chiếu hồ lô họa chu luôn cảm thấy có gì đó không đúng... Tuy nhiên ta không biết binh, có lẽ là chuyện tốt."
Tần Thìn lại gật đầu: "Kỳ thật Lập Hằng nói rất có đạo lý, đặc biệt là chiêu mộ đám người An Điền Hổ, cấp cho bọn họ danh phận, ngược lại nuôi hổ gây họa, Đổng Bàng Nhi chính là vết xe đổ, hừ..."
Tiếng hừ lạnh này của Tần Kế Nguyên rất có tự nhiên, Đổng Bàng Nhi là một thủ lĩnh khởi nghĩa, mấy năm trước trở mặt, bị người đánh bại, đầu hàng Võ Triều. Đồng Quán chiêu hàng hắn, xem như là công tích kháng phong, hôm nay Nhâm Thừa Tuyên sứ ở Hà Đông Lộ, thành một hại địa phương. Nhưng người như vậy tạm thời không thể động đậy, đó là mặt mũi của Đồng Quán., Mấy năm gần đây —— đặc biệt là trong khoảng thời gian gần đây, Đồng Quán thân chịu đại công thu phục Yến vân, hơn nữa Quách Dược sư thắng tích, hô to "Giang Sơn có tài nhân đời xuất", muốn làm quan, lưu lại thanh danh tốt. Tần Nguyên đối với gia hỏa như Đổng Bàng Nhi này khó chịu đã lâu, bất đắc dĩ lúc mình lên đài đối phương đã quy phục, hiện giờ cũng không động được hắn.
Đương nhiên, với sự hàm dưỡng của hắn, lúc này cũng chỉ hừ một tiếng mà thôi: "Bất kể thế nào, chủ nhân bên Lý tướng bên kia, phần lớn chúng ta phụ trách trong nước. Như Lập Hằng nói, phía bắc... Có chuẩn bị so với không còn tốt hơn. Bây giờ thánh thượng cũng đã hạ lệnh củng cố biên phòng, sơn tây một bên., Hắn cũng đang chiêu mộ ứng biến, giáng hàng thật thà. Về phần việc chúng ta phải làm, trước mắt hai sự kiện chủ yếu, tất cả mọi người đều biết, một trong số đó đã có thể động thủ, một cái khác là phải đợi thái độ của Thái sư và đám người Đồng Tể..."
Tần Tương căn điểm một cái bàn: "Phía bắc, trước đó ta đã nói qua với Trương Giác ở Bình Châu, có thể bắt đầu chuyển sáng. U Yến là một nơi, kim nhân từ đầu đến cuối làm trái lời hứa không chịu trả lại, bên thánh thượng cũng có chút sinh khí, sớm nói muốn cho bọn chúng xem một chút. Bây giờ Quách Tiết độ đại bại tiêu khô, tin tưởng cũng có thể chấn nhiếp kim nhân. Trương Giác đã sớm nghĩ cách dẫn Bình Châu quy thuận triều ta, hiện giờ cũng đã đến lúc. Đây là một việc ở phía bắc..."
"Về phần một chuyện khác, mới là càng thêm khó giải quyết." Tần Tương Nguyên dừng một chút. "Hai bên Nam Bắc, tai hoạ là được cứu, vấn đề vừa mới bắt đầu, hiện giờ giá lương thực tăng nhanh như vậy, các đại tộc thân giàu ở các nơi, là có tham dự trong đó. Dịch thánh lương cứu trợ thiên tai tiến vào tình nghĩa., Mười không có chín, kể từ đó, bao nhiêu lương thực cũng vô dụng, huống chi còn phải đảm bảo Bắc phạt. Năm nay... Gần sáu ngàn vạn quan vận chuyển Bắc thượng, những nhà giàu này giàu có nhiều tiền, hiện tại bọn họ muốn lấy lại một chút. Ta cũng không biết bọn họ thương lượng với Thái sư, Đồng Xu mật với bọn họ sẽ có kết quả gì, có thể được bọn họ cho phép hay không..."
"...Nhưng nếu không có." Ánh mắt Tần Liệt quét qua mọi người: "Chúng ta phải cân nhắc cứng rắn."