Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Trên bầu trời mây màu vàng óng ánh, vào tháng bảy Biện Lương thành, từ trong sóng nhiệt mùa hè dần dần an tĩnh trở lại, lúc chiếc lá đầu tiên rơi xuống, mùa thu đến rồi.
Phòng xá nối liền san sát lấy Ngự phố làm trung trục, kéo dài ra bốn phương tám hướng, thương khách qua lại, đi qua con phố lớn ngõ nhỏ đi xuyên qua, tiếng thét to của đám thương hộ bình thường xen lẫn tiếng la mã kêu to., Bánh xe kêu vang làm kinh động bọn nhỏ đang chơi đùa ở đầu phố. Yến tử xây tổ dưới mái hiên bay qua cây cối bên đường, bay qua từng viện tử phụ cận, thuyền lớn nhỏ xẹt qua dòng sông trong thành, bờ sông là con đường đi qua người đi đường, hoặc là tường viện gần đó.
Buổi chiều, trong khoảng trống của ngô đồng thụ in bóng cắt vàng óng vào trong gió. Trong phòng sách mở cửa sổ ra, Ninh Nghị đang ở bên bàn viết vẽ tranh, từ xa đã truyền tới động tĩnh huấn luyện của các hộ viện trong nhà.
Lúc này, cho dù Phú Thứ gần Biện Lương, cũng không thái bình. Dân đói đang lục tục ngo ngoe ngoài thành cũng bắt đầu tăng lên, mở phong phủ tăng thêm các trạm kiểm tra, nhưng ít nhất lúc này trong sân vẫn an lành an lành., Chỉ một lát sau, hắn đã nghe thấy trên góc tường có tiếng bước chân lén lút lút. Ninh Nghị nhíu mày, không lâu sau, chỗ cửa ra vào có hai cái đầu đột nhiên xông ra. Mặc dù sắp nhảy dựng nhưng chỉ có một khuôn mặt là hung thần ác sát.
"Ha ha!"
Nguyên Cẩm Nhi đột nhiên nhảy ra, hai tay giơ lên đỉnh đầu, mặt mày méo mó. Ninh Nghị giơ bút lông trên không trung, ngơ ngác nhìn nàng, sau một lát, ngữ khí bình thản mở miệng nói: "A... Thật đáng sợ..." Cẩm Nhi liền mất hứng, bĩu môi một cái.
Tên còn lại mặc trang phục nam tử đi theo cô, trên đầu đội mũ thư sinh, trên mặt tươi cười tươi tắn, nhưng lại là Vân Trúc.
So với đoạn thời gian bế quan kia, nụ cười của nàng đã khác rất nhiều.
Vừa mới dò xét ra, trên mặt nàng thậm chí cũng biểu lộ giống như "Quỷ Diện", sau đó tự mình nhịn không được bật cười.
"Hôm nay lập Hằng không đi ra ngoài đâu."
"Buổi sáng mới từ phủ tướng về, buổi chiều chuyện không nhiều lắm, cho nên ta đang luyện chữ, các ngươi vừa đến?"
"Vừa rồi ở bên ngoài gặp đàn nhi, mới tới, đàn nhi thấy ta mặc nam trang, muốn cùng nó đi ra ngoài. Nó muốn đi xem bộ dáng áo choàng mới."
"A, gần đây quan hệ giữa các ngươi còn tốt hơn so với ta..."
Ninh Nghị mỉm cười, bên kia Cẩm nhi lại khẽ hừ một tiếng: "Ta không đi, ta đi tìm Tiểu Đình." Có lẽ là vì ngày thường một ít thành kiến, quan hệ giữa Cẩm nhi và Tô Đàn Nhi không được tốt, ngược lại còn bảo trì giao tình rất tốt với Tiểu Kiệt.
Từ năm nay đến nay, thời gian đã qua nửa năm. Trong nửa năm này, có rất nhiều thứ, kỳ thật đều có biến hóa. Trong đó, có liên quan đến biến hóa của Vân Trúc, quan hệ của cả nhà này đại khái là làm cho Ninh Nghị cảm thấy thoải mái nhất.
Bắt đầu từ năm ngoái. Ninh Nghị đối với việc xử lý quan hệ với người bên cạnh, ít nhiều cũng bó tay bó chân. Lúc ở bên ngoài hắn dĩ nhiên là người bá đạo cực điểm, đối với đám người đàn nhi, Vân Trúc, cũng hạ quyết tâm không chịu buông, nhưng quyết tâm là một chuyện., Xử lý thế nào lại là chuyện khác. Trong lòng hắn có bao nhiêu áy náy, đến cuối năm mới khiến mọi thứ bộc phát. Tâm bệnh và rời khỏi Vân Trúc, nói ra là tâm chướng của nàng nhưng lại áy náy với Ninh Nghị theo bản năng, thật ra không phải là không liên hệ.
Ninh Nghị ở Mộc Nguyên cùng đàn nhi đã nhận được nhiều đồng cảm, Vân Trúc dẫn Cẩm nhi trở về quê cũ một chuyến, trên đường đi có lẽ cũng nghĩ tới quan hệ của nhau, sau khi trở về mới buông bỏ tâm chướng. Quá trình này nói đơn giản thì đơn giản, nói phức tạp nhưng cũng phức tạp. Tóm lại, ẩn chứa trong đó cũng không phải thông minh nhất thời, hoặc có thể nói là nhìn thấy đốn ngộ của một cái tượng tượng nào đó, chỉ có thể nói là trí tuệ được lưu lại cho cuộc sống.
Tâm tính Vân Trúc vốn thông minh, nàng mười tuổi trước là tiểu thư quan gia, cũng được giáo dục tốt, chỉ là về sau mệnh đồ nhấp nhô, chuộc thân về sau trạng thái u cư, ở trong tâm lý mà nói, ít nhiều cũng có chút áp lực và tự bế. Sau khi nàng cùng Ninh Nghị yêu nhau, một trái tim lại đặt trên người đối phương, cũng là bởi vì quan tâm và mẫn cảm trong đó, có lẽ mới làm cho nàng sau khi thất lạc một chút, dần dần trở nên uể oải.
Đối với nữ tử bình thường, có lẽ rất khó cởi bỏ. Đối với nàng mà nói đương nhiên cũng không thể nói là nhẹ nhõm, nhưng trong đoạn lữ trình rời khỏi Ninh Nghị, tâm linh trong suốt cuối cùng nàng có thể thấy rõ ràng ràng ràng ràng ràng ràng ràng ràng ràng ràng ràng ràng ràng mình cùng với Ninh Nghị, cũng không bởi vậy mà tự trách mình. Đợi đến lúc trở lại Biện Lương, đối mặt với Ninh Nghị, đưa cho hắn, đã là lúc mới quen biết có chút khác biệt, nụ cười thanh tịnh trong suốt.
"Ta đã trở về, phu quân."
Ngày hôm đó, khi Ninh Nghị lại lần nữa đặt chân lên lầu hai tiểu viện kia, nghênh đón hắn chính là cô gái đang quỳ trên giường hành lễ dịu dàng. Trong nụ cười đó có nhung nhớ, có ấm áp, có áy náy, cũng có chút dí dỏm, khiến cho Ninh Nghị trong lúc nhất thời không biết nên nói gì cho phải.
Đương nhiên, một người mười năm qua tích lũy thói quen sống, cũng không phải là nhất thời lĩnh ngộ có thể triệt để thay đổi. Vân Trúc vẫn như cũ là cái kia vân trúc, ưa thích thanh tĩnh, độc cư, đọc sách, đánh đàn. Nhưng ở trong này, cũng không hề bài xích tiểu phạm vi vãng lai. Nàng đi bái phỏng Đàn nhi, sau đó đàn nhi cũng tới bái phỏng nàng.
Trên thực tế, trước đó có ít nhiều hai người tán thưởng lẫn nhau, cho dù Vân Trúc xem như người thứ ba, sau khi cứu được Ninh Hi trong trận mưa dông kia, đàn nhi cũng có ý tiếp nhận nàng. Chỉ là một loạt sự tình sau khi tới kinh thành, Ninh Nghị không biết nên điều tiết như thế nào, tự xử hai người cũng không biết nên làm thế nào. Đợi đến tháng năm mây mây trúc trở lại kinh thành, tiếp xúc như vậy ngược lại trở nên tự nhiên.
Nếu như nói lúc trước Vân Trúc trong tri tính dịu dàng mềm mại như nước, lúc này Vân Trúc đại khái giống như tri tính dịu dàng trong suốt. Nàng vốn là tiểu thư của quan gia, nếu nói không có biến cố sau này, một đường vững vàng lớn lên, có lẽ có một bộ phận nhỏ đặc chất, chính là như vậy.
Tuy rằng nam nhân tự xưng là lợi hại, nhưng ở đàn nhi và Vân Trúc, Ninh Nghị lại không có tác dụng gì. Có đôi khi chính y suy nghĩ, ngược lại mình lại trở thành khúc mắc trong lòng đối phương, cứ như vậy chợt cảm thấy buồn bực.
Hôm nay đàn nhi cùng Vân Trúc ngẫu nhiên chạm mặt, đàn nhi biết tính cách Vân Trúc, sẽ không hẹn nàng đến cục diện lớn phiền toái. Chỉ là thỉnh thoảng tâm sự vài chuyện, hoặc là kể chuyện làm ăn nhớ trúc., Đưa nàng vào trong tiệm quần áo Tô gia xem một chút, ngẫu nhiên còn bảo Vân Trúc vẽ đóa hoa để tô điểm cho đóa hoa. Vân Trúc ngẫu nhiên cùng đàn nhi nói một chút về thơ văn hiện giờ lưu hành, hiện giờ chuyện tài tử bí ẩn gì đó, bản thân nàng vốn có tạo nghệ thơ văn không tồi - kỳ thật còn lợi hại hơn so với Ninh Nghị - lại có kinh nghiệm thanh lâu, thuận miệng nói, cũng có thể nói đến chuyện đạo lý., Có đôi khi cho thêm chút màn đen đi vào, làm cho đàn nhi nghe say sưa ngon lành, kỳ thật ở phương diện này đàn nhi đối với nàng cũng không phải là không khâm phục.
Ở chung với nhau, thoạt nhìn thuận lý thành chương. Kỳ thật cũng có người cẩn thận từng li từng tí, duy trì vòng tròn nho nhỏ này có lẽ ở thời đại này nên tên là gia đình. Một ngày trung tuần sáu tháng, đàn nhi đi tìm Vân trúc, thuận miệng nói: "Tìm thời gian nói ra: "Tìm một chút thời gian.", Nhiếp cô nương gả cho Ninh gia đi... Ừm, ta không có nói đùa đâu." Vân Trúc hơi đỏ mặt, gật đầu. Sau đó đàn nhi còn chạy đi nói giống như cẩm nhi nói, ngược lại làm cho khuôn mặt Cẩm nhi đỏ bừng, ấp úng không biết nên nói cái gì cho phải. Trong lòng nàng có chút chuẩn bị, chỉ là không ngờ lại là Tô Đàn Nhi tới nói với nàng chuyện này.
Tóm lại, trong nhà này mọi chuyện đã được xác định rồi. Nhưng tháng sáu, công việc của Ninh Nghị bận rộn, xem ra cũng không có quá mức thuận lý thành chương thời gian. Chuyện gì liên quan tới quá môn phái, tạm thời cũng phải kéo dài: Thật ra các nàng ít nhiều gì cũng đang chờ Ninh Nghị chủ động tỏ thái độ.
Sau khi Ninh Nghị biết chuyện này bèn đau khổ chịu đựng, không nên để Vân Trúc và Cẩm nhi ở lại đây. Thứ nhất là gặp nhau ở cùng một chỗ, cách nhìn của y là người hiện đại, mọi người đều chen chúc nhau., Có lẽ ngược lại không hài hòa như bây giờ. Thứ hai là "Ninh gia" ở kinh thành này phát triển rất nhanh, năm ngoái mua tòa nhà có bốn viện tử nên đổi, hoặc là nên mở rộng một vòng. Đến lúc đó làm việc này, hắn cảm thấy tương đối lý tưởng.
Mà ở đàn nhi hoặc Vân Trúc bên kia, kỳ thật cũng minh bạch, tại một ngày nào đó, Ninh Nghị, đàn nhi, Vân Trúc, Cẩm nhi, Tiểu Càn, một nhà như vậy tụ tập ở trên một cái bàn ăn cơm, hơn phân nửa là sẽ có, nhưng vào lúc này, hoặc nhiều hoặc ít, còn có vẻ có chút kỳ quái.
Cũng chính vì vậy, Vân Trúc ngẫu nhiên ghé thăm một chút, đàn nhi thỉnh thoảng đi qua bên kia bái phỏng. Ninh Nghị thì chạy khắp nơi, ngược lại trở thành nơi lý tưởng nhất ở chung.
Về phần tình huống phát triển của "Ninh gia" trong kinh thành, lại là một mệnh đề lớn hơn...
tắc một tiếng, một tiếng, một tiếng nổ vang lên, một tiếng nổ vang, một tiếng nổ vang, một tiếng nổ vang lên, một tiếng nổ vang, từng tiếng nổ vang lên, một tiếng nổ vang lên, tựa hồ như có một loại cực lớn tiểu từng xuất hiện.
Bên cạnh Ninh phủ, sau khi mặc bộ đồ thư sinh Vân Trúc lên xe ngựa, mỉm cười xoay người lại, giơ hai tay ra, kéo đàn nhi lên xe. Vân Trúc mặc nam trang, đàn nhi thì theo lệ trang phục phụ nhân, nhưng mặc dù như thế., Hai người tuổi tác đều hơn hai mươi, mặc dù Vân Trúc làm nam trang, nhưng thoạt nhìn lại là người có tri tính trong suốt. Còn đàn nhi thì toát ra vẻ yên tĩnh và tự tin trầm ổn, thoạt nhìn giống như chủ mẫu lợi hại mới tuyển một vị rể thư sinh ở rể. Sau khi lên xe, Ninh Nghị đi đến bên cạnh xe, nói chuyện với các nàng.
"Đi dạo tác phường trong thành một chút, không được đi ra ngoài thành. Gần đây tuy quản được nghiêm ngặt, nhưng bên ngoài không yên ổn."
"Ừm." Đàn nhi xoay người lại, nắm lấy cánh tay đặt trên cửa sổ xe ngựa của Ninh Nghị, cái cằm cũng đặt trên mu bàn tay: "Có cần mang chút gì về không...Ách, lát nữa lập Hằng còn tới Tương Phủ không?"
"Không biết, nhìn phía bắc có tin tức gì hay không."
Vân Trúc cũng tựa vào bên cửa sổ xe: "Ừm, nếu Quách tướng quân kia đánh thắng, lập Hằng cũng sớm nói cho chúng ta biết một tiếng."
Trong khoảng thời gian gần đây, Ninh Nghị đã tham dự rất nhiều sự chuẩn bị cứu tai ở cảnh nội Võ Triều, nhưng tình huống khẩn trương nhất vẫn là xuôi nam Tiêu Tác Nhân ở phía bắc, giằng co cùng Quách Dược Sư. Đám người Đàn Nhi và Vân Trúc tuy chỉ nghe một chút nhưng liên quan đến quốc vận của Võ Triều, vẫn sẽ có chút để tâm. Ninh Nghị mỉm cười gật đầu.
Xe ngựa chạy khỏi cửa viện, phía sau mơ hồ truyền đến tiếng cười trêu ghẹo Tiểu Kiệt và Cẩm Hi. Ngô Đồng Diệp đáp xuống mặt đất dưới sân. Ninh Nghị suy nghĩ một số chuyện, mỉm cười đi về phía sân nhỏ bên cạnh.
Cùng thời khắc đó, ở Biện Đông môn, có một nhóm bốn người chủ tớ đang đi qua kiểm tra cửa thành, bước vào trong phạm vi kinh thành. Cầm đầu là một nam tử trẻ tuổi khoảng hai ba mươi tuổi, cằm để râu, mặt mày trầm ổn., Đi theo một người hầu trẻ tuổi hơn, hai người còn lại một người xem ra là một vị sư gia hơn ba mươi tuổi, một người khác thân hình cao lớn mang binh khí, giống như là người phụ trách an toàn cho rừng xanh. Thủ vệ canh cửa thành nhìn cái đĩa văn tên "Lý Liên" kia, thả bọn họ qua, sau đó cùng thủ vệ bên cạnh thấp giọng nói: "Là một huyện lệnh, xem ra là thăng quan..."
Lúc này người tiến vào Biện Lương chính là Lý Liên Lý Đức mới. Năm Cảnh Hàn bắt đầu nhậm chức Nam và Huyện lệnh, lúc này vẫn chưa tới ba năm. Bởi vì chiến tích bị triệu hồi vào kinh thành, xem như là đặc cách để đề bạt. Bất quá, lúc này hắn quay đầu lại nhìn tình cảnh bên ngoài cửa Biện Thành, nhìn xem binh sĩ nơi cửa thành, thở dài, trên mặt lại không thấy nhiều vui mừng.
Từ khi nạn Nam Bắc tàn sát bừa bãi, kinh đô phụ trách phong phủ cũng tăng cường quản chế, lúc này lưu dân xuất hiện ngoài cửa thành cũng không nhiều. Bất quá, làm quan, người đọc sách đến trình độ này, sớm đã học được bản lĩnh tìm kiếm manh mối từ trong manh mối, thấy một diệp lạc mà biết thiên hạ thu. Nam cùng huyện phú thứ., Lý tổng quản kinh doanh trong hai năm qua cũng không tệ, bởi vậy lúc tình hình tai vạ lan rộng, nơi y xử lý còn chưa xảy ra tình huống quá nghiêm trọng. Lý tổng cũng đã chuẩn bị tốt để ứng đối, chỉ có điều lúc này được triệu lên kinh thành thăng chức, tình huống trên đường đi càng ngày càng nhiều khiến y sầu lo.
Bên cạnh quảng trường nhỏ ở cửa thành nghỉ ngơi một chút, sau đó đi theo Lý Thông, theo chân Cốc Vũ hỏi: "Lão gia, bây giờ chúng ta đi đâu?" Lý Quân cau mày nhìn đám người nhốn nháo gần đó, sau đó duỗi ngón tay chỉ một cỗ xe ngựa đang ra khỏi thành cách đó không xa: "Đi đi."
Cốc Vũ thò đầu nhìn lại, chiếc xe ngựa kia đang từ cửa thành đi ra ngoài, trên vách xe phủ một lớp vải dày, nhưng xem ra khá sạch sẽ, trong đó có một chiếc xe có viết hai chữ "Trúc Ký". Cốc Vũ liền nở nụ cười: "Biết rồi, lão gia là muốn đi thăm Ninh công tử, tiểu nhân đi hỏi đi."
Trong bốn người, chỉ có theo chân Cốc Vũ là từ Giang Trữ Khởi đi theo Lý tần, đối với sự tình của Lý tần ở Giang Ninh, giao tình với Ninh Nghị vân vân, đều biết rõ ràng, thậm chí cũng biết lão gia nhà mình có thể bổ sung hoặc nhiều hoặc ít đều phải nhờ vả đối phương.
Sau khi làm quan, Thiên Nam Địa Bắc ít qua lại với Ninh Nghị. Thỉnh thoảng Cốc Vũ cũng nghe Lý Trọng nhắc đến Ninh Nghị, hắn đọc qua ít sách với Lý Phí, biết rõ trong lòng lão gia nhà mình hai người là tình cảm "Quân tử chi giao". Tuy nhiên, một phần tin tức liên quan tới vị Ninh công tử kia, là mấy tháng gần đây hắn mới nghe được chút ít.
Đó là tin tức có liên quan đến "Trúc Ký" ở kinh thành. Nam cùng Phất, lữ nhân cũng không ít, tin tức về "Trúc ký" lầu một, trong mấy tháng này truyền đến Nam Hòa. Hai tháng gần đây, còn có xe lớn dùng "Trúc Ký" đi đến huyện thành bán hàng, bao nhiêu tạo thành một vài đề tài, Lý Trọng mới từ trong đó nghe được chuyện của Ninh Nghị.
Lần này lên kinh thành, dựa theo suy nghĩ của Cốc Vũ, lão gia nhà mình có hai nơi phải đi, một là Hữu tướng phủ, hai là Ninh công tử đã làm ăn rất lớn ở kinh thành. Lúc này nghe Lý tần gật đầu, liền hỏi thăm đường đi của một chiếc xe kéo -- thành phố lớn giao nhau - lộ tuyến, sau đó hắn cưỡi con ngựa duy nhất chở hàng hóa. Ba người Lý Liên đi lên xe dầu, một đường tới địa vị của Vũ Yến Lâu trúc.
Xe dầu dừng lại bên tên gọi tam quan phường. Khi đám người Lý Anh Lan xuống tới, thì cơn mưa cũng rơi xuống ngựa, nhìn tòa lầu cách đó không xa, miệng mở ra.
【 Xem xét hoàn cảnh lớn như vậy, khả năng của bản trạm có thể đóng cửa bất cứ lúc nào, mời mọi người mau chóng cất bước đến Doanh trại Hoán Nguyên Vĩnh Hằng, bỗng dưng rực rỡ. 】
"Oa, thật là náo nhiệt... Lão gia, Ninh công tử buôn bán, đúng là có một món..."
"Ừm" Lý tần khẽ gật đầu.
Trong thanh âm của Cốc Vũ, rất nhiều cảm giác mừng rỡ cùng thán phục, ngược lại không chú ý tới, lão gia nhà mình nhìn qua bên kia trong ánh mắt, ngược lại không mừng rỡ, mà là trong chút ít kinh ngạc, bao hàm phức tạp sầu lo...
"Đi thôi." Một lát sau, hắn nói, "Chúng ta đi hỏi trước... chỗ ở của hắn."
Ánh nắng chiều rọi vào trong khu vực Biện Lương, phía trước là một chi nhánh trúc ký tên Vũ Yến lâu, trang hoàng cũng không thay đổi quá nhiều so với lúc hắn khai trương. Chẳng qua cảnh tượng náo nhiệt thể hiện trong đó, lại cách biệt một trời một vực với nửa năm trước... Nếu như ngài thích bộ tác phẩm này, hoan nghênh ngài xuất phát điểm. xổ số chào mời, Nguyệt phiếu, sự ủng hộ của ngài, chính là động lực lớn nhất của ta. Điện thoại dùng thiệp mời.