Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Câu nói đùa trong đầu đậu phụ đã làm nhạt đi một chút không khí cứng ngắc, nhưng lại không giải quyết được bản chất vấn đề. Điểm này, trong lòng hai người, kỳ thật đều có thể minh bạch.
Coi Ninh Nghị là "Thằng điên", đối với Trần Phàm mà nói, có lẽ chỉ là dưới tình huống chuyện không thể làm, có thể tìm ra một chút lý do để thuyết phục mình.
Nếu là người khác ở đây, có lẽ sẽ không tin tưởng những người trong gia viên, có hi vọng về quê ẩn cư, nhưng Trần Phàm ít nhiều có thể cảm nhận được. Đương nhiên, đoạn thời gian quen biết ở Hàng Châu lúc trước., Có lẽ hắn chỉ cảm thấy Ninh Nghị này có chút mâu thuẫn mà thôi. Vật tụ tập người theo nhóm, mâu thuẫn như vậy trên người rất nhiều người đều thể hiện. Tây qua giơ đao tạo phản lại tâm niệm đại đồng, chính mình một lần vì khởi nghĩa quân vụn vặt mà cảm thấy mê man, còn Ninh Nghị... Suy nghĩ cuối cùng của gia hỏa này, rõ ràng chỉ đơn giản là cuộc sống bình an đơn giản.
Chuyện cho tới bây giờ, quay đầu nhìn lại con đường phía trước, bên cạnh mấy người, không thể thiếu được, chính là gió tanh mưa máu. Biến cố bên người đối phương, mỗi một lần sự tình đều gợn sóng, không hề nhỏ hơn bất cứ kẻ nào so với mình., Khi còn ở Hàng Châu, hắn âm mưu và phản bội, diệt sạch toàn bộ Lương Sơn lòng dạ độc ác, bao gồm cả lần đuổi tới lần này đã áp đảo đám người Tư Không Nam, Lâm Ác Thiền điên cuồng. Đến cuối cùng, người này nói là hắn mong muốn, chỉ là trở về ẩn điền viên... Thậm chí trước đó không lâu hắn còn giết chết sư phụ của mình.
Về phần đạo nghĩa đơn giản trong giang hồ, Trần Phàm cũng biết lúc này mình chỉ có thể động thủ, giết hắn, bởi vì phụ thù không đội trời chung.
Nhưng mặt khác, hết lần này tới lần khác Trần Phàm lại biết rõ mình không thể giết hắn ở đây. Từ đầu tới cuối, đối phương đuổi tới đây đều là một phần chân thành. Xem như coi mình là huynh đệ của nhau., Cũng đem dưa hấu trở thành người nhà, tâm thái này trước khi hắn vung đao, có lẽ không có quá nhiều biến hóa. Trần Phàm thậm chí có thể biết rõ, lúc đó, sư phụ đã chết chắc không thể nghi ngờ., Nếu như Ninh Nghị không có xông tới nơi đó, nếu như hắn không tự mình động thủ với quyết định vốn là một quyết định rất đơn giản, cái giá phải trả nhiều nhất cũng chỉ là sư phụ sau khi kéo dài một chút mà chết đi, thừa nhận một chút nguy hiểm bị bắt mà thôi, đối phương cũng minh bạch chuyện này. Nhưng hắn vẫn ra tay. Động thủ, đối với phe mình vẫn là xuất phát từ việc không còn gia tăng phong hiểm, để cho cục diện lập tức phá bỏ...
Chuyện này, dưa hấu cũng có thể minh bạch. Nhưng minh bạch một chuyện, công khai lại là một chuyện khác.
Hắn đặt tâm trạng lên triều đình. Hắn yêu cầu Ninh Nghị gọi cây pháo gỗ, xem như là một loại cớ chuyển dời thù hận, nhưng cái cớ này thật ra không lừa gạt được ai, cũng không thuyết phục được chính hắn. Ninh Nghị đã từng nói, người thông minh sống cũng không hạnh phúc. Không giết Ninh Nghị, Trần Phàm chỉ có thể cõng lấy nỗi khổ và cảm giác tội ác của Thất Phật trong lòng đối với Phương Thất Phật., Ninh Nghị biết được tâm tình của bọn họ, nhưng tuyệt đối sẽ không vì chuyện này mà nói xin lỗi, hắn chỉ có thể bất đắc dĩ chịu đựng, về phần dưa hấu, đại khái trong thời gian rất dài cũng chỉ có thể dày vò trong hai loại tâm tình này.
Có thể hiểu rõ những thứ này, nhưng còn ở nơi đó lải nhải đùa vớ vẩn trong não đậu phụ, Trần Phàm cũng chỉ có thể coi hắn là kẻ điên mà thôi.
Thế là hắn cất quyển sách nhỏ vào trong ngực, đứng dậy. Giữa hai người, bầu không khí hòa thuận chỉ có thể khiến bầu không khí áy náy tăng thêm, thế là hắn chỉ có thể rời đi: "Ta nghe nói, Phương Thư thường cùng bọn Tiền Lạc Ninh, ở trên tay ngươi."
"Ta sẽ sắp xếp." Ninh Nghị gật đầu.
"Một phần sổ sách trên người Đặng đại sư đã chảy ra rồi. An Tích Phúc mang theo một phần sổ sách, vẫn còn ở bên này. Nhưng ta không biết hắn ở nơi nào." Trần Phàm đi về phía cửa phòng: "Nếu ngươi cảm thấy tin tức này hữu dụng, thì chú ý nhiều hơn một chút."
Ninh Nghị bên bàn gật gật đầu. Đợi đến khi Trần Phàm muốn đến cạnh cửa, bỗng nhiên nói: "Thiến nhi tỷ đâu?"
"Hả?"
"Đêm hôm đó ta không nhìn thấy nàng, ta nhớ rõ ngươi thích nàng."
Ninh Nghị mỉm cười, đến lúc này, Trần Phàm mới chỉ mỉm cười thật sự.
"Nàng ở bên ngoài chờ ta... Hồi Miêu Cương. Đương nhiên, chúng ta không có,..." Trần Phàm khẽ nhún vai, tay cầm then cửa, mới hạ giọng nói: "Mấy năm tiếp theo, chỉ sợ chúng ta sẽ không gặp nhau nữa, dưa hấu cũng vậy, ngươi có gì muốn mang cho nàng?"
"... Ta sẽ đi tìm nàng."
Trần Phàm chờ giây lát, nghe Ninh Nghị không nói gì nữa, cuối cùng cũng mở cửa phòng, rời khỏi nơi này.
Hắn dưới sự dẫn dắt của Chúc Bưu, đi ra khỏi tiểu viện khúc chiết, trở lại nơi xa trong bóng tối, có người ở ven đường chờ hắn. Nữ tử hướng hắn hỏi thăm cái gì, hắn đi tới phía trước, lắc đầu, ánh mắt cùng bộ pháp, tựa hồ có chút gánh nặng, cùng trọng lượng.
Sau khi Trần Phàm rời khỏi phòng, Ninh Nghị ngồi trước bàn đọc sách một hồi. Hắn nhắm mắt lại, trầm giọng như muốn thiếp đi. Một lúc lâu sau, hắn mới đứng dậy, đẩy cửa sổ, bên ngoài cửa sổ là hồ nước nông cạn. Đêm đã khuya, trong bóng tối xẹt qua, là đom đóm đóm Trọng Xuân, thị trấn trong bóng tối ngủ say, núi xa yên tĩnh, mà tinh quang thưa thớt.
Dưới ánh sao mỏng manh, ngoài mấy trăm dặm chân núi lờ mờ, thiếu nữ dẫn theo đồng bạn của nàng, vẫn còn một khắc không ngừng bôn ba về phía nam, trong hai con ngươi tối đen, hiện ra quang mang yếu ớt.
Sơn lộc chuyển hướng ở phía trước, mà ở cách chân núi rất xa, trong đường đi của sông lớn, xẹt qua quỹ tích đèn đuốc chạy của thuyền.
Trong đêm yên tĩnh như vậy, mỗi một cánh cửa sổ, mỗi một điểm hào quang đều như mang theo trọng lượng, có lúc chúng bất động, có khi chúng giao hội. Giống như quỹ tích mỗi một đạo sinh mệnh., Ở trong bóng tối như vậy, chúng ta không biết chúng nó sẽ phát sinh chuyển ngoặt hoặc là va chạm như thế nào, mà chúng nó chịu tải, cũng xa xa không chỉ có những thứ sung sướng cùng sung sướng và trân quý kia, trong con đường tiến lên, mỗi một người chúng ta cũng gánh vác trọng lượng thất bại. Mỗi một người trong chúng ta cũng gánh vác trọng lượng trọng lượng của việc thất bại., Trọng lượng nguy hiểm, khuất nhục, trọng lượng đau đớn. Chỉ có lúc ấy ánh sáng tan đi, một ngày nào đó mới hiểu ra, nắng sớm gột rửa xong rất nhiều thứ mà chúng ta cho rằng thực tế quan trọng nhưng thực tế lại không đáng kể, có lẽ chúng ta mới có thể lắng đọng ra được...
Trọng lượng sinh mệnh.
Thời đại trước, Phiêu Trác Nhi đã từ trần, thời gian là ở đây, đã lật qua một trang mới.
Thân thể trần trụi...
Ánh nắng dần ấm áp, gió sớm thổi qua cánh hoa màu vàng, ngày thứ hai tháng hai mươi ba, quá trình Hình bộ cũng đã xong, đám người Ninh Nghị sửa sang lại trang phục, điều khiển đoàn xe đi về phía Giang Trữ.
Trong thời gian mấy ngày qua, ngoại trừ một hồi tập kích của kẻ xấu, dẫn đến hai gã phạm nhân mật thám ti thừa cơ chạy trốn loạn bên ngoài, cũng không phát sinh thêm chuyện gì nữa. Bên phía Hình bộ áp giải Dư Nhạc Vĩnh Nhạc lên đường trở về kinh thành, mười mấy ngày tới bao phủ bầu không khí túc sát xung quanh Tứ Bình Cương, phải đến lúc này mới được., Cuối cùng cũng bắt đầu tiêu tán. Nhưng thật ra thời gian vừa qua hắn đã quét dọn Tứ Bình Cương, một hai năm sau, trị an vùng châu huyện này trở nên tương đối tốt, mấy huyện lệnh bởi vậy trên khảo tích có thể đạt được thành tích tốt, di phúc không cạn.
Trận chiến ở biên giới núi Đại Biệt, từ đó về sau lưu truyền ra giữa rừng xanh, trực tiếp khiến cho cái tên Tâm Ma Ninh Nghị ở giữa rừng rậm được củng cố. Dù sao sau cuộc chiến Lương Sơn, thời gian truyền bá có hạn, thủ đoạn truyền bá cũng có giới hạn., Phía nam, đối với cái tên này chưa chắc đã có bao nhiêu thực cảm. Sau khi nghe nói tới chuyện của Lương Sơn, có người cảm thấy trên giang hồ lại xuất hiện một nhân vật lợi hại, có người lại muốn đi kinh thành lấy đầu người khác, giành lấy một phần danh tiếng tốt. Nhưng sau này, người ngông cuồng như vậy chỉ sợ sẽ giảm bớt rất nhiều.
Đối với một ít tin tức linh thông trong rừng xanh, thế lực nội tình thâm hậu mà nói, đám người Tư Không Nam, Lâm Ác Thiền lại xuất hiện lần nữa, cũng là tin tức không thể bỏ qua. Chẳng qua, cũng biết rõ nội tình của đám người này., Trên giang hồ đã là số ít, mà tin tức đám giáo chúng Ma ni này vừa xuất hiện đã lập tức ăn quả đắng ở trên tay Tâm Ma, càng làm lợi hại đến thủ đoạn trung tâm của người khác. Về phần càng nhiều người Lục Lâm, khi ban đầu nhận được chỉ là một tin tức vớ vẩn mà thôi.
Đó là chiến thiếp của Lâm Tông ta khiêu chiến Chu Xích.
Phản ứng giống như lúc đầu của Mật thám ty, đám người Lục Lâm nghe được tin tức này cũng chỉ cười ha ha một tiếng. Nhưng sau đó không lâu, bọn họ đã cảm nhận được cái tên này.
Cuối tháng thứ hai, đám người này lấy tên là "Đại Quang giáo" phục hồi ra rừng xanh, Giáo chủ Lâm tông ta lựa chọn phương thức đơn giản nhất xuất hiện trước mặt mọi người. Đồng thời hắn đem một phần chiến thiếp phát tới môn phái thành danh trong rừng xanh, tông sư, sau đó từ Nam sang Bắc, từng nhà khiêu chiến.
Mặc dù hành vi như vậy rất có khả năng khiêu khích thiên hạ, nhưng bản thân Đại Quang Minh giáo làm việc, cũng không làm xằng làm bậy, giáo chúng bất bình, người bần yếu lấy tay viện thủ, đối với một số sơn trại làm việc hung ác lục Lâm, lại một đêm yên bình. Giáo chủ Lâm tông ta mặc dù một nhà đăng môn khiêu chiến., Nhưng mỗi lần đều duy trì lễ phép, sau khi hai bên giao thủ, đối phương mới phát hiện hắn võ nghệ cao tuyệt, thường thường mấy chiêu đánh bại đối phương, nhưng vẫn duy trì thái độ cùng đối phương luận bàn, nói chuyện với nhau để đề cao, khiến người ta nảy sinh hảo cảm.
Người xanh lục, tranh giành chính là một cái mặt mũi, tài nghệ không bằng người, đối phương lại tiếp tục chào hỏi, rất nhiều cao thủ, các tông sư cũng nhờ vào cái sườn dốc lừa. Sau khi đánh xong, ở trên rừng xanh tự nhận thất bại, lại khen lớn đối phương tài nghiệp, nhân phẩm, đại quang minh giáo, cũng dưới sự vận động này, nhanh chóng khuếch đại lên.
Đương nhiên, đây là chuyện sau đó.
Cuối tháng thứ hai, ngay khi cái tên Đại Quang Minh giáo xuất hiện đầu tiên, Ninh Nghị đã đến Giang Trữ. Khi bọn họ rời khỏi Giang Ninh, quan hệ với người trong Tô gia có chút ầm ĩ, nhưng lần này trở về, người của Tô gia gần như là cả nhà ra khỏi thành nghênh đón, đứng ở phía trước, lờ mờ đó là trên mặt có một vết sẹo nhỏ, nhưng vẫn có vẻ đáng yêu đáng yêu như cũ, mắt thấy đoàn xe đi tới, bên kia đã sớm nhảy nhót ngoắc ngoắc tay.
【 Xem xét hoàn cảnh lớn như vậy, khả năng của bản trạm có thể đóng cửa bất cứ lúc nào, mời mọi người mau chóng cất bước đến Doanh trại Hoán Nguyên Vĩnh Hằng, bỗng dưng rực rỡ. 】
Cùng lúc đó, Biện Lương, Hữu Tướng phủ.
Về tình huống trận chiến Tứ Bình Cương phía nam, một cái thì hội tụ tại thư phòng Tướng phủ, sớm hai ngày, kỳ thật Tần Tương Nguyên đã xem qua một phần, còn cười nói với Mẫn Tổ Niên về cách xử lý của Ninh Nghị trong chuyện này, một chút lục lâm rung chuyển kỳ thật không tính là cái gì., Thủ đoạn của Ninh Nghị ở trong này, mới đáng xem xét. Về phần Ninh Nghị có chút dụng tâm trong đó, có lẽ giấu giếm được người khác, nhưng hơn phân nửa không gạt được Tần Kế Nguyên. Chỉ là Ninh Nghị chưa từng có vạch trần, đối phương cũng cảm thấy không sao cả.
Hôm nay tới đây là một phần tình báo mới, Kỷ Khôn lạnh lùng cầm vào, hiển nhiên đã xem qua. Tần Liệt đang xử lý công văn, sau khi xem xong ánh mắt cũng âm trầm xuống.
"Rốt cuộc người đứng sau Lâm tông ta là nhà nào, tra được không?"
Kỷ Khôn thấp giọng nói một câu, Tần Thìn gật gật đầu, suy nghĩ chốc lát.
"Bọn ta có bối cảnh, bọn họ cũng có, chuyện này nếu không thể công khai, đối phó với Đại Quang Minh giáo thì không thể chọn quá lớn. Chuyện của Lục Lâm, vẫn như cũ giao cho lập thủy. Nhưng phần tin tức này..." Tần Tương Nguyên chỉ chỉ, "Tạm thời ngăn chặn, không thể đưa về phía nam, không cần thiết phải để cho Lập Hằng nhìn thấy... Dù sao hắn và những người này, cũng đã là không chết không thôi."
"Vâng."
"... Trong nhà hắn còn lại hai người, an bài cho tốt."
Hai tháng hai mươi bảy, nguyên mật thám báo Tư Hướng Bình huyện thành phụ trách Hách Kim hán một nhà, bao gồm trưởng tử, thứ tử, ba đồ đệ, cách quê quán ngoài Bình huyện ba trăm dặm bị giết, chỉ còn thiếu nữ Hách muội cùng con rể Trần Tư nông là may mắn thoát khỏi. hung thủ tạm thời chưa thể xác định, nhưng lấy một ít dấu vết lưu lại nơi đây, xem ra là Lâm Ác Thiền một phương trả thù.
Sau đó không lâu, Tần Tương Nguyên lại chỉ điểm vài điểm, Kỷ Khôn gật đầu rời đi. Hắn đem một tin tức lưu lại ở một góc của Tư Văn kho mật thám, niêm phong lại.
Rời đi, đóng cửa, quang mang thu lại. Trong văn khố an tĩnh lại, bị phong ấn ở chỗ này cùng phù bụi bầu bạn, chỉ có thời gian...