Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Mười bảy tháng hai, sáng sớm, gần núi Đại Biệt.
Cái chết của Phương Thất Phật đối với một số người mà nói, thật ra đã có dự đoán nhất định. Nhưng đối với cái chết lúc này của hắn, đại bộ phận mọi người đều có cảm xúc ngoài ý muốn, hoặc ít hoặc nhiều, còn kèm theo phẫn nộ, bi thương, mất mát, kinh ngạc vân vân.
Về phần Thiết Thiên Ưng, Tông phi hiểu mà nói, cái chết của Phương Thất Phật, xem như khâu cuối cùng mà toàn bộ bố trí này không được tính là gì. Nhưng cuối cùng, Phương Thất Phật vẫn được cứu ra dưới tình huống không có khả năng nhất, một đường truy sát chính giữa., Hắn gắt gao cắn lấy một đám đào phỉ, trong lòng vẫn có tâm lý cầu may, đến lúc này, hết thảy đều không cách nào vãn hồi. Lúc này Ninh Lập kia đột nhiên ra tay, trong lòng đám người Hình bộ hầu như một chút chuẩn bị cũng không có.
Đối với bọn họ mà nói, đầu tiên là phẫn nộ, đối phương đối với đám người Bách Hoa mà nói, phẫn nộ thật ra là ở sau, đó là do bi thương điều khiển điều kiện phản xạ. Mà loại cảm xúc này, ở phía đám người Lâm Ác Thiền, Tư Không Nam lại càng thêm phức tạp, bao gồm cả Vương Dần đang ẩn nấp ở đằng xa lẳng lặng nhìn tình thế phát triển. Theo một ý nghĩa nào đó, trong lòng bọn họ thậm chí mơ hồ có cảm giác thất bại trong gang tấc.
Sau khi được cứu ra, Phương Thất Phật đã từng nói với Trần Phàm mấy câu, trong đó có một câu, chính là thừa nhận hắn đối với ba gã bộ khoái có thân phận Ma ni giáo cũng không biết rõ tình hình. Hắn không biết, Vương Dần kỳ thật cũng chưa chắc có thể biết rõ tình hình, ở ngoài hệ thống Phương Ni, lại có nội ứng của Ma ni giáo, cũng chỉ còn lại Tư Không Nam.
Đương nhiên, vụ án Ma Ni giáo liên lụy rộng khắp, bởi vì xúc tu của tông giáo kéo dài cực dài. Một giáo phái lớn như vậy, đám người Phương Thất Phật không thể hoàn toàn nắm giữ chi tiết trong đó, cuối cùng bị Vương Dần tâm tư kín đáo tìm ra., Khả năng cũng là tồn tại. phỏng đoán như vậy, đến rất nhiều năm sau cũng không được xác nhận. Nhưng Phương Thất Phật được cứu giúp, đối với mọi người mà nói, trực tiếp mang đến cũng không phải ảnh hưởng tốt, điểm này có lẽ trong nháy mắt khi Phương Thất Phật rời khỏi lao tù cũng đã hiểu rõ.
Hắn là gánh nặng thật sự, hắn sẽ khiến đám người Phương Bách mất đi cơ hội phân tán rời đi. Cho đám người Phương Bách Hoa, Trần Phàm dốc hết sức liều mạng, cũng khiến lực lượng thực sự của Hình bộ phát huy ra, truy đuổi mãnh liệt, không cho những người khác có cơ hội may mắn. Mà ở bên kia, những người khiến hắn quan tâm đều chết trước mặt hắn, có lẽ đây mới là những kẻ trả thù tốt nhất trong lòng.
Đầu Phương Thất Phật bỗng nhiên bị chém xuống. Nhìn người trẻ tuổi ăn mặc như thư sinh sườn núi phía trên. Trong đầu Lâm Ác Thiền và Tư Không Nam ít nhiều cũng có chút trống rỗng. Mà trong những người này, tâm tình thật sự phức tạp và kinh ngạc, ngược lại những người kia không phải là người ngoài mà là người giúp đỡ Ninh Nghị lúc này.
Hắn thật sự không nghĩ tới chuyện này lại xảy ra một màn như vậy.
Từ sau khi giao thủ cùng Trần Phàm, một đường theo sau Ninh Nghị nam hạ, hắn là người duy nhất trong số những người đi theo hắn biết được một phần nội tình. Ninh Nghị muốn cứu Trần Phàm, muốn cứu nữ tử tên là dưa hấu kia, thậm chí muốn cùng Phương Thất Phật bàn bạc, cuối cùng lại chấp niệm của đám người Trần Phàm, những chuyện này, hắn đều biết đại khái.
Nhưng tình thế nghiêm trọng. Phía nam của Mật thám ti cũng đã quá muộn, bên cạnh Ninh Nghị lại không có nhiều người có thể dùng. Tuy rằng các loại tư liệu vụn vặt vẫn một mực hội tụ, nhưng hai ngày đã trôi qua., Tổ chức không cẩn thận lắm, Chúc Bưu không chỉ một lần nhìn thấy Ninh Nghị ngồi trong phòng nhắm mắt trầm tư, ngón tay gõ gõ: Lần trước hắn thấy bộ dáng Ninh Nghị vẫn là ở Chúc gia trang, sau lần đó, Lương Sơn trực tiếp chết trên tay Ninh Nghị, có tới mấy vạn người.
【 Xem xét hoàn cảnh lớn như vậy, khả năng của bản trạm có thể đóng cửa bất cứ lúc nào, mời mọi người mau chóng cất bước đến Doanh trại Hoán Nguyên Vĩnh Hằng, bỗng dưng rực rỡ. 】
Nhưng Chúc Bưu cũng không phải kẻ ngu, bình thường mặc dù hắn tùy tiện, nhưng có thể luyện võ nghệ tới trình độ này, cuối cùng vẫn là người tâm tư nhanh nhẹn. Thời cuộc như vậy, lực lượng liên lụy nhiều, tư liệu ít., Nếu là hắn, căn bản không nghĩ ra biện pháp nào khác. Mà cho dù là Ninh Nghị, Chúc Bưu cũng có thể nhìn ra sự nôn nóng tùy theo thời gian mà chồng chất lên người hắn. Gặp mặt Phương Thất Phật cố nhiên không được, mà muốn để Trần Phàm và Lưu Tây dưa đào thoát, cũng chỉ có thể xem vận khí.
Nhưng mà vận khí cuối cùng không có giáng xuống, trong hai ngày này, Ninh Nghị lui tới chạy lui, tính toán biến hóa, trong tình huống thế cục càng ngày càng sáng tỏ, đã từng hỏi thăm tỉ mỉ địa hình đi thông Đại Biệt Sơn, nhưng cuối cùng bởi vì thời gian hạn, không thể kiểm tra thực tế. Về sau cũng phát mấy văn về châu huyện bốn phía, xem như là vô tình nhặt bút, nhưng về sau cũng không có phát huy tác dụng.
Những chuyện này Chúc Bưu hiểu rất rõ, có thể khi đêm nay xảy ra huyên náo tới đỉnh điểm, gã với đám người Ninh Nghị vẫn đang không ngừng chạy tới phía trước đội ngũ truy sát. Dọc đường Ninh Nghị từng suy đoán mấy chỗ có khả năng áp dụng phục kích, có hai sai lầm tính toán, là vì theo địa hình người khác nói luôn khó mà hiểu rõ ràng, có một người thì bỏ lỡ thời gian, chỉ có sơn đạo này mới khiến bọn họ vội vàng chạy tới.
Mấy khẩu pháo được bắn ra đã làm xáo trộn toàn bộ cục diện. Trạng thái và khí thế của Ninh Nghị trong chốc lát kia quả thực đã áp đảo tất cả mọi người ở đây. Nhưng Chúc Bưu có thể rõ ràng, trong khí thế mạnh mẽ chống đỡ này, Ninh Nghị cũng không có nhiều lợi thế lắm. Tám khẩu Du Mộc pháo và hơn hai mươi người không quyết định được toàn bộ cục diện, thậm chí lần xuất thủ này của Ninh Nghị cũng đã gặp nguy hiểm cực lớn.
Sau đó một đường đuổi theo, tư thái cuồng bạo kia đủ để chấn nhiếp rất nhiều người chung quanh, nhưng cực hạn cũng chỉ là cực hạn mà thôi. Ninh Nghị phá Lương Sơn, toàn bộ bố cục được coi là tinh diệu, mỗi khi nghĩ lại, khiến người ta thán phục, nhưng cũng bởi vì tham dự toàn bộ sự tình, Chúc Bưu cũng hiểu rõ., Cái gọi là kỳ mưu, cũng không phải là cho vọng tưởng, mỗi bước của Ninh Nghị, cũng chỉ là đem lực lượng bản thân có khả năng vận dụng khuếch trương đến mức lớn nhất, cuối cùng dẫn tới phản ứng dây chuyền. Mang theo đám người Phương Thất Phật làm sao trốn được, trước mắt, đã trở thành tử cục. Chỉ có cử động của Ninh Nghị lúc này, cơ hồ hoàn toàn ngoài dự liệu của Chúc Bưu.
Dù cho tối nay Phương Thất Phật chắc chắn phải chết, nhưng trước mặt bạn tốt và nữ nhân của mình, hắn ta rốt cuộc là chết trên tay địch nhân hay chết trong tay mình, là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau. Sau khi Ninh Nghị lao lên vung đao kia, trong lòng Chúc Bưu ngoài kinh ngạc còn lóe lên một tia minh ngộ.
Chỉ là... sao gia hỏa này lại có thể làm được như vậy...
Gió núi gào thét, trên cây cầu treo phía sau, tiếng la như khóc như than của nữ tử truyền tới. Ninh Nghị đứng trên đỉnh núi lắc lư ánh lửa, một tay cầm đao, một tay nhấc đầu người, ánh mắt lạnh như băng quét qua hai nhóm Ma ni giáo và Hình bộ phía dưới, sau đó xoay người từ bên cạnh leo lên xuống núi: "Giết chết bọn chúng! Tìm cơ hội chém cầu treo!"
Đám người Phương Bách tấn công mạnh mẽ, Chúc Bưu cầm thương ngăn trở đối phương, cung tên từ phía sau bắn ra ngoài. Bởi vì Ninh Nghị nói "Tìm cơ hội chặt đứt cầu treo", Phương Bách Hoa cắn răng một cái. Sau khi giao ra hai chiêu với Chúc Bưu., Cuối cùng cũng rút lui, dẫn mấy người vây quanh cầu treo. Nàng biết thời gian đã không còn nhiều, người không đi lên cầu cũng khó mà may mắn, hướng về bên kia hô to: "Đi thôi!" Trên cầu treo. Bọn người La Trát Nhân kéo cánh tay trái dưa, chạy về phía đầu cầu kia.
Chúc Bưu trong lòng minh bạch mục đích của Ninh Nghị dù sao không phải là lấy mạng Phương Bách Hoa, mắt thấy đối phương lui thủ, liền gọi các thành viên Ty thám thính bên cạnh cầm nỏ đi về phía Ninh Nghị. Đám bộ khoái phía dưới vọt tới bên này, ánh lửa chập chờn., Phương Bách Hoa dẫn bốn người ngăn thế tiến tới như nước thủy triều công. Trong nháy mắt đã biến thành ba người. Có bộ khoái định ném đuốc lên cầu, Phương Bách Hoa kiệt lực đánh rớt mấy cây, nhưng cuối cùng ngọn cầu cũng cháy lên.
Bên kia, ánh mắt trái dưa vẫn luôn bị kéo lùi theo bóng dáng Ninh Nghị đi xuống, một lúc lâu sau mới hô to một tiếng: "Tâm ma! Ninh Nghị! Cho dù ngươi có hung hăng đến đâu đi nữa ta cũng sẽ tìm được ngươi! Ngươi chờ đó cho ta..."
Câu nói này tràn ngập khí tức uy hiếp, xa xa, Ninh Nghị vung đao ở bên cạnh, giọng nói lạnh lùng trong bóng đêm truyền qua: "Ta chờ ngươi!"
Giao lưu giữa song phương, đến đây là kết thúc.
Lời uy hiếp trên giang hồ rất bình thường, không ai coi hai câu nói này là chuyện gì. Ninh Nghị đi xuống dưới sườn núi. Đám người Chúc Bưu vội vàng chạy về, Tông phi Hiểu và Thiết Thiên Ưng cũng đã đuổi theo.
"Ninh Nghị, ngươi dám giết Phương Thất Phật..."
Ánh mắt Ninh Nghị lạnh lùng ngẩng đầu lên: "Thì đã sao?"
"Ngươi có biết khâm phạm do triều đình hắn chỉ định, Hình bộ từng có nghiêm lệnh, muốn hắn còn sống lên kinh thành..."
"Ngươi muốn cầm đầu người?" Ninh Nghị nhấc đầu Phương Thất Phật lên đưa cho Tông không hiểu, Tông phi Hiểu trầm giọng nói: "Ta muốn xử lý ngươi..." Thiết Thiên Ưng ở bên cạnh đưa tay tới, còn chưa chạm vào, Ninh Nghị đã ném đầu hắn về phía sau, tay của Chúc Bưu.
"Đem cái đầu này dùng đá vụn đóng kín lại! Tông phi hiểu! Phiền trọng! Áp giải Phương Thất Phật thượng kinh là nhiệm vụ của các ngươi. Các ngươi tự tiện làm chủ thất bại của cục diện, khiến ta rối tinh rối mù! Muốn ta giúp ngươi dọn dẹp cục diện rối rắm này! Tông Bất Hiểu, bây giờ ngươi dám nói chuyện như vậy với ta!?"
"Nói chuyện với ngươi như vậy, hôm nay ta coi như đánh chết ngươi..."
Tông Bất Hiểu vốn đang tức giận, lúc này ngón tay hắn chỉ tới, đám bộ khoái phía sau lập tức giương cung bạt kiếm. Thành viên của Tầm Lĩnh cũng trong nháy mắt dựng cung nỏ lên. Ánh mắt Ninh Nghị lạnh lùng giằng co cùng ba người, khí thế trên không rơi xuống bất cứ hạ phong nào.
"Tông bộ đầu, nếu ngươi làm ta sợ, hậu quả sẽ là ngươi chịu được đấy. Ta phụng bồi."
Câu nói này không cao vút nhưng lại khiến lòng người lạnh toát. Trước kia Ninh Nghị chưa chắc đã nói ra uy hiếp nông cạn này, nhưng lúc này cũng khó mà nói rõ tâm tình của gã thế nào. Cứ giằng co như vậy vài giây, ánh mắt Ninh Nghị chậm rãi đảo qua ba người, ngón tay điểm một cái.
"Trở về hảo hảo suy nghĩ cho rõ ràng! Các ngươi có phải là kiêu ngạo tự đại, kế hoạch sai lầm? Có phải là ném Phương Thất Phật trên tay các ngươi không? Cục diện rối rắm này, có phải là ta giúp các ngươi thu lại hay không? Một câu uy hiếp của Phương Thất Phật, các ngươi lại thật sự do dự, mặt mũi của triều đình, bị các ngươi ném đi đâu rồi? Nghĩ kỹ, đầu người ta còn trả lại cho các ngươi! Còn có còn không!, Phương Thất Phật đã chết, đầu sỏ bên kia vẫn còn, Phương Bách Hoa, Tư Không Nam, Lâm Ác Thiền, Vương Nan Đà, những yêu nhân ma ni giáo này, các ngươi phải đợi đến khi nào..."
Nói đến nửa sau, ngữ khí càng lúc càng cao vút, đám người Lâm Ác Thiền trên sườn núi kia chắc cũng có thể nghe thấy, cũng không biết tâm tình bọn họ như thế nào.
Nhưng bất luận Lâm Ác Thiền, Tư Không Nam là tâm trạng như thế nào, hay là tông không hiểu, đám người Thiết Thiên Ưng sẽ quyết định như thế nào. Một mặt cầu treo, thủ hạ bên cạnh Phương Bách Hoa càng ngày càng ít. Khi một đồng bọn cuối cùng ngã xuống, nữ nhân trên người nữ nhân cũng ngã xuống., Cả người nhuốm đầy máu, khắp nơi trên vết thương, thậm chí ngay cả trên mặt cũng bị chém ra một vết đao đáng sợ. Nhưng nữ tử vung thanh thương đỏ lên, như cũ bao phủ thế công phía trước, ý đồ bức lui đám bộ khoái đang xông về phía cầu treo.
Rốt cục, một tay phác thảo đâm vào vai của nàng, mấy tên bộ khoái đồng thời phát lực, kéo nàng ngã xuống đất, Phương Bách Hoa hét to một tiếng, trường thương vung tới, đâm về phía mọi người, cũng cuốn lấy xiềng xích kia, chung quanh lại có mấy tên bộ khoái nhanh chóng xông lên., Song phương lại phát lực, một thứ màu xanh xuất hiện giữa không trung. Trong giây lát này, nàng cũng không biết đã sử dụng bao nhiêu lực, cắt đứt sợi xích kia, chém đứt mọi người, trên người cũng trúng vài cái, máu tươi bắn tung tóe, lăn ra phía sau, đứng dậy, đeo một lá cờ màu xanh cũ kỹ vĩnh viễn của mình lên trường thương.
Máu tươi đã che mắt, nhưng cuối cùng nàng nhìn thoáng qua thi thể không đầu của Phương Thất Phật - bộ khoái đã tới gần bắt đầu kéo thi thể kia đi: Sau đó xoay người lao ra ngoài!
Bên này Ninh Nghị quay đầu lại, bên kia đám người Lâm Ác Thiền, Tư Không Nam quay đầu lại, trông thấy thân ảnh kia từ một bên cầu treo nhảy ra giữa không trung. Thanh kỳ dính máu triển khai trên không trung một cái chớp mắt, theo bóng người rơi xuống dưới, trong không khí mơ hồ truyền đến thanh âm cuối cùng của Phương Bách Hoa:
"Là Pháp Bình... Không có cao thấp... Đi cuốc ác... Vì dân Vĩnh lạc..."
Đó là khẩu hiệu mà Phương Tịch lúc khởi nghĩa hô, thanh âm này cùng thanh kỳ kia chỉ dừng lại trên không trung trong nháy mắt, thuộc về dư âm khởi nghĩa phía nam, ở đây tan hết.
Ngọn lửa thiêu đứt cầu treo, đẩy cầu treo rất dài, cầu treo cũ kỹ hướng về phía vách núi kia. Hơn mười người may mắn còn sống sót vọt vào rừng núi, Lâm Ác Thiền, còn đang đuổi theo từ phía dưới...
sáp, không, không, không, không, không, chỉ là...
Vào những năm cuối của võ triều, do đất đai đã được gia tăng, nên triều đình phải quyên góp thuế tạp hoá nhiều hơn, chính sách tàn bạo như Hoa Thạch Cương. Phương Tịch suất lĩnh Ma Ni giáo khởi nghĩa, chấn động một nửa Giang Nam. Sau khi bị trấn áp, Ma Ni giáo còn đang sinh tồn dưới tầng chót của dân chúng, mấy năm sau, lần lượt có khởi nghĩa của Ma ni giáo bộc phát, tất cả đều bị trấn áp.
Lúc này bởi vì võ triều nội ưu ngoại hoạn, trọng bệnh dùng tư tưởng mãnh dược, xử lý công việc xử lý hậu quả sau khi tạo phản, phần lớn áp dụng mảng lớn giết chóc, đến võ triều diệt vong, trước sau bởi vì Ma Ni vụ án chết người dưới đao, vượt quá hai trăm vạn.
Mà bởi vì lúc này nông dân khởi nghĩa giới hạn, đương nhiên có một số lãnh tụ khởi nghĩa cực kỳ ít mang theo tư tưởng tốt đẹp tương đối lương thiện, nhưng nông dân sau khi bạo động đoạt được quyền lợi trở nên tàn bạo hơn so với quan phủ triều đình lúc trước, Án số người không có tính, chỗ nào cũng có.
Người bị áp bách phản kháng áp bách, cuối cùng cũng chỉ vì muốn có được quyền lực áp bách người khác. Tựa hồ chỉ có cái lý này, trong tất cả loạn cục rung chuyển theo một cái mà chấm dứt, chưa từng thay đổi.
Không ai may mắn thoát khỏi. Không ai hoàn mỹ. Nếu như ngài thích bộ tác phẩm này, hoan nghênh ngài tới điểm khởi đầu. xổ số theo yêu cầu, vé tháng, sự ủng hộ của ngài chính là động lực lớn nhất của ta, dùng di chuyển mời Hộc Cơ.