Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Ngọn lửa bốc lên, khí lưu phun trào, ánh sáng nổ tung, tứ chi bị nổ tung văng khắp bốn phương tám hướng, máu tươi và mảnh vỡ bắn tung tóe. Lúc này trong quân đội cũng có đột hỏa thương đơn giản, tạo thành bố cục thỉnh thoảng cũng có thể tạo ra chút hỏa khí cổ quái., Nhưng loại đồ vật có thể bùng nổ xa hơn, Thiết Thiên Ưng cũng tốt, tông không hiểu cũng tốt, Phiền Trọng cũng tốt, nhưng chưa ai từng thấy qua. Mà đối với đại bộ phận người trong đám người, thậm chí là Bộ khoái, phản ứng đầu tiên là xem thứ này như là đạo thuật hoặc là yêu thuật.
Nhưng trên thực tế, lúc này nếu mọi người có thể bình tĩnh lại, thì hiệu quả của đạn pháo này trong đám người sẽ không coi là quá mạnh, một người đứng mũi chịu sào nửa người bị nổ nát., Nhưng cùng lắm là bị thương hoặc bị hất bay, phần lớn là vì biến cố khí lưu bỗng nhiên ngã xuống đất. Chỉ dựa vào kết quả, vừa rồi hơn hai mươi khẩu nỏ đều giết cả hai người, một pháo hoàn mỹ phát ra từ đám người số son, hiệu quả không tính là lý tưởng.
Chỉ là lúc này đã là đêm khuya, tiếng vang cực lớn bùng nổ, vang vọng khắp bầu trời đêm, lại có mấy người có thể dưới thanh thế như vậy bảo trì lý trí. Tuy lúc này người tham gia đều là cao thủ, trải qua rất nhiều chuyện, cũng hơi chần chờ, sau đó mới phản ứng kịp, lúc này, bên kia đã đặt ống sáo gỗ thứ hai lên.
【 Tiểu thuyết vận hành nhiều năm, so sánh với Truy Thư Thần Khí phiên bản xinh đẹp, sách lão trùng đều đang dùng hoán nguyên dịch vụ, dung nhan mê man. 】
Bóng người hỗn loạn, đám người Lâm Ác Thiền ra sức giết về phía Phương Bách Hoa, Đặng Nguyên Giác, Thôn Vân hòa thượng và vài tên cao thủ lao về phía Ninh Nghị chạy nhanh, ý đồ giết về phía trước. Trên sườn núi bên cạnh đạo, Thiết Thiên Ưng ghìm chặt chiến mã đang chạy loạn, hét lớn một tiếng.
"Ninh Lập Hằng, ngươi điên rồi! Việc này kết thúc, ta sẽ tham ngươi! Ngươi có biết bọn họ là ai làm bảo đảm, là người của ai, ngươi ngu không thể với tới..."
Ninh Nghị từ bên kia đứng lên, bó đuốc phía sau đem hắn hóa thành âm ảnh cực lớn. Oanh oanh tại đây pháo vang lên, hỏa diễm xông ra xa nửa trượng. Đám người Thôn Vân hòa thượng còn chưa kịp lao tới, bọn họ tránh được trung tâm họng pháo, nhưng lần này lại khác với phát đạn pháo. Bên trong ngọn lửa, vô số vụn sắt, vụn sắt, hạt chì, đinh ốc phô thiên cái địa bắn ra.
Tựa hồ là tinh giác của cao thủ, Thôn Vân kéo một người bên cạnh ngăn trước người, sau đó toàn bộ thân thể đều bị đánh bay ra ngoài, máu tươi lan tràn, phía trước sơn đạo ào ào, như là một trận mưa, chỗ ngã rẽ cũng bị ảnh hưởng đến, nhưng những thứ vỡ vụn kia, đánh tới khoảng cách này, đã không còn lực sát thương.
Chỉ có năm sáu người xông về phía đầu kia, đứng mũi chịu sào bị uy lực một pháo này tác động đến. Thôn Vân thuận tay bắt lấy thân thể người nọ trúng vô số vụn sắt chì, cơ hồ bị tạc thành một cái sàng, ngã trên mặt đất, trên thân thể phản ứng lại, cũng có các nơi mơ hồ truyền đến đau đớn, trên người hắn có cà sa sắt bảo vệ, nhưng trán vẫn bị mấy viên vụn vặt làm bị thương.
Hòa thượng Thôn Vân là mấy người lúc đầu nhận ra Ninh Nghị. Ban đầu bị thiệt thòi ở Sơn Đông, hắn cũng luôn muốn báo thù trả thù, vì vậy mới ra sức xông về phía này. Nhưng lúc này Ninh Nghị đang đứng đó, đối với những cao thủ bị đánh tan gần như không nhìn thấy. Theo hắn đứng dậy, tiếng pháo vang lên, máu tươi bắn tung tóe, sau đó tiếng kêu của hắn lại vang lên trong bầu trời đêm.
"Được! Ma ni giáo gây dựng chuyện, mê hoặc lòng người, thường có cao môn đại hộ tham gia trong đó, mấy ngày trước ta đã nói với ngươi việc này. Lúc này ngươi đã rõ ràng, người đứng sau giúp đỡ những yêu nhân này là ai, Thiết Bộ Đầu, ngươi lớn tiếng nói ra đi!"
"Ngươi..."
Thiết Thiên Ưng chỉ vào Ninh Nghị, nhe nanh múa vuốt. Lúc này, hắn làm sao dám nói ra thế lực phụ thuộc sau lưng Tư Không Nam. Tông phi Hiểu và Phiền Trọng Mã dẫn người vây đánh tới phía cuối đường núi. Thành viên Tư Nộ Nghị sau lưng dò xét cung trên nỏ cung, ngay sau đó lại dựng lên khẩu pháo thứ ba, châm lửa, một pháo này lại là đạn pháo bắn tới từ xa.
Sau khi đào rỗng, dùng vòng sắt siết thành khẩu pháo, xem như vũ khí trọng điểm mà Ninh Nghị nghiên cứu trong nửa năm qua. Loại đạn pháo này cần chất lượng không tính là cao. Lúc hậu thế kháng chiến, Đặng Công lãnh đạo Bách Khuyết khởi nghĩa đã từng dùng qua, một số khu vực kháng Nhật Sơn cũng có sử dụng, xem như là tri thức trụ cột hơi cao một chút kết hợp với lực lượng sản xuất sau lưng.
Bất quá, dù sao cũng không phải là trang bị chế tạo, mặc dù sau mấy tháng thử nghiệm, đạn pháo có thể bắn ra, vẫn tồn tại các loại tình huống ngoài ý muốn và nguy hiểm không lường được. Nếu là số lượng lớn hỏa dược bổ sung, rất có thể sẽ làm nổ tung. Mặt khác, việc nạp đạn dược kỳ thật cũng không dễ dàng, người bình thường có chút kinh nghiệm cẩn thận kiểm tra và lắp ráp, điều này làm cho hiện trường trở nên vô cùng phiền toái.
Loại vũ khí này còn chưa tính là đáng tin cậy, nếu không phải tình thế khó giải quyết, Ninh Nghị cũng không nguyện ý lấy ra dùng. Lúc này hắn mang theo thanh du pháo cũng không quá tám cửa, sợi tóc sau khi để lại tia lửa thì không tốt lắm. Nhưng lúc này một pháo một lần nữa, chỉ là lần thứ tư phát một pháo, trong đường núi đã hoàn toàn hỗn loạn, trước sau bị cắt thành hai đoạn.
Ninh Nghị nổi danh trên giang hồ không lâu, lại thêm thời gian này tin tức bế tắc, các phương diện đều hiểu rõ lai lịch của hắn. Trước khi pháo nổ, đã có người nói đây là ai, sau đó liền có người nói tên này, lai lịch tâm ma, Lương Sơn bị hủy diệt, mấy vạn người chết trong tay hắn máu tanh. Trong đám người chính là một trận xôn xao.
Trên giang hồ, tên có thể đặt sai, nhưng ngoại hiệu tuyệt đối không sai. Trên tay người này có mấy vạn nhân mạng, âm mưu cũng có thể dựa thế, có được loại danh hiệu tâm ma này tuyệt đối không dễ chọc. Như thế nào cũng nghĩ không ra, lúc này làm sao lại chọc phải sát tinh bậc này.
Đám người Lâm Ác Thiền truy đuổi địch nhân theo lối rẽ nhằm về phía núi rừng xa xa, phía sau bị giáo chúng Ma ni, nhân sĩ Lục Lâm bắt đầu từ chung quanh đi vòng, cũng từng muốn qua giết chết Ninh Nghị, nhưng trong lúc chém giết, đám người Thiết Thiên Ưng, Tông Bất Hiểu cũng đã vọt tới bên Ninh Nghị, một phương mấy trăm người, một phương hai mươi người đối đầu nhau.
"Ninh Nghị, hôm nay ngươi thiếu khôn như vậy, hôm nay nhất định phải hối hận!"
"Các ngươi mới là kẻ không khôn ngoan! Ma ni giáo mê hoặc lòng người, thủ đoạn chồng chất, các ngươi lại tin tưởng đám yêu nhân này, quả thực tầm mắt hạn hẹp, ngu không thể với tới!"
"Ta lợi dụng những người này, ngươi biết không phải là quyền lợi, bây giờ lại muốn toàn công, ngươi dám nhúng tay vào! Ninh Lập bền bỉ, ngươi hận giáo chúng Ma ni như vậy, vì sao chỉ đánh về phía Tư Không Nam! Chuyện này ngươi giải thích thế nào..."
"Ngu xuẩn! Lúc này thế yếu một phương mạnh, ta tự nhiên giúp yếu đánh mạnh, mới có thể làm cho lưỡng bại câu thương! Ngược lại ta còn muốn hỏi ngươi. Áp giải Phương Thất Phật Thượng Kinh chính là sứ mệnh của các ngươi, hiện tại tại tại sao hắn lại được cứu ra? Bố cục các ngươi hỏng bét, nặng nhẹ không phân! Ngu xuẩn đến cực điểm!"
"Hình bộ ta làm việc, há lại cho phép ngươi nhúng tay múa chân!"
"Tốt nhất là không cần —— Nhưng ngươi để mặc cho giáo chúng Ma Ni tội, ta nhất định sẽ báo cho Tần Tướng!"
Cục diện truy đuổi đã bắt đầu trở nên hỗn loạn, đám người Ninh Nghị cũng theo sát bên kia, một mặt đuổi theo, một mặt cãi vã với đám người Thiết Thiên Ưng. Một phần Ma ni giáo chúng vốn định ra tay với Ninh Nghị bên này, nhưng đám người Mật thám ty và bộ khoái Hình bộ đi chung với nhau, mắt thấy đối phương tới gần., Khoảnh khắc mũi tên, đối phương ra tay lại khó tránh khỏi ảnh hưởng đến đám người Hình bộ. Hai bên va chạm nho nhỏ, lập tức khiến tình thế trở nên mẫn cảm, đến lúc này, song phương vốn tạm thời hợp tác, rốt cục trở nên không thể tín nhiệm thêm nữa.
Ánh lửa nhấp nháy, đuổi tới một chỗ trên sườn núi. Ninh Nghị lại đặt một khẩu pháo lên, gã chỉ vào Vương Nan Đà quát lên: "Bạo nổ chết đám khốn kiếp kia!" Vương Nan Đà nhìn về phía bên này, mắng một câu tránh sang bên cạnh, bắn pháo lên mặt đất bên kia, lần này lại không có ai bị thương.
Đúng vào lúc này, có tiếng hô vang lên, thiền trượng rơi xuống đất, lại là Đặng Nguyên Giác đồng thời ngăn cản Lâm Ác Thiền. Hai người Tư Không Nam, rốt cuộc bị một quyền phá não, một đao đâm vào bụng, ngã xuống trên đường, đám người dưa hấu vốn định đi cứu, rốt cuộc không kịp.
Đánh tới lúc này, Trần Phàm cũng tốt, dưa hấu cũng được, Phương Bách Hoa cũng tốt, kỳ thật đều đã bị vết thương mệt mỏi kéo tới biên giới. Vô luận Ninh Nghị nhúng tay vào quấy rối như thế nào, bọn họ vẫn luôn ở trong hoàn cảnh bất lợi tuyệt đối, chân núi dạ xoa thâm thúy, phía sau ánh lửa lan tràn, một đường đuổi giết cơ hồ vô cùng vô tận, dưa hấu ra sức vung chém, ngẫu nhiên cũng nhìn thấy bóng dáng phía xa kia.
Đã lâu không gặp nam nhân kia. Nàng đã từng âm thầm chờ mong tình hình song phương đã gặp mặt rất nhiều lần, nhưng khi sự tình thực sự phát sinh thì nghênh đón nàng cũng chỉ là do hai bên đứng cách xa nhau hơn mười trượng vội vàng mà nhìn thoáng qua. Lúc này nam tử tâm ma của đám phỉ đang chạy nhanh ở bên kia, làm rối loạn trận hình của Ma Ni giáo., Khiến tất cả trở nên rối loạn, hắn vẫn tràn ngập khí thế, tùy ý điên cuồng, khiến tất cả mọi người không thể nhìn thấu tâm tư của hắn. Nhưng trong lòng hắn hiểu rõ, nam nhân này đang dốc hết toàn lực, ý đồ làm cho tình huống trở nên tốt hơn.
Nhớ rõ hơn một năm trước, bên trong vụ nổ của Hàng Châu, hai bên đối đầu với nhau, hình như chính là tình hình như vậy.
Nhưng người trong giang hồ, có đôi khi chỉ có thể tận lực mà thôi. Ngươi không nhìn thấy đường trước mắt, cũng không thể thấy được phía sau, nàng trước kia không thèm để ý mấy thứ này, cũng tận lực làm cho mình quên đi chuyện này, nhưng ở trước mắt, trên đầu quấn băng vải, các nơi thân thể đều tràn ngập mệt mỏi cùng đau đớn, nhưng thiếu nữ lại rất muốn làm cho hết thảy dừng lại một chút, để cho mình có thể tiếp cận, nói mấy câu với hắn.
Nhưng sau một lát, cơ hội xoay chuyển xa vời xuất hiện ở trước mắt.
dốc núi kéo dài lên, nơi đỉnh núi kéo dài nhất, một cây cầu treo cũ kỹ xuất hiện ở trước mắt.
Trong hỗn loạn, mấy người dẫn đầu chạy trốn khỏi đám người đã lao lên cầu. Người cõng Phương Thất Phật cũng đang muốn chạy về phía cầu treo, đột nhiên bị Phương Thất Phật kéo một cái: "A Hổ, chúng ta ở bên này! Dừng lại!"
Nam tử cõng hắn tên là Trác Hổ, hơn ba mươi tuổi, cũng là tâm phúc thân cận nhất bên cạnh Phương Thất Phật, có chút do dự nói: "Nhưng mà..."
"Ta tự có tính toán! Trần Phàm!"
Trần Phàm chạy vội tới: "Sư phụ, ngài mau qua cầu..."
"Ngươi đừng quản ta, ta có một kế, ngươi qua đó ở đầu cầu bên kia, tùy thời chuẩn bị cầu gãy!"
Đến lúc này, Phương Thất Phật nói chuyện, rốt cục khôi phục mấy phần tinh thần. Lúc này Trần Phàm cũng biết, tuy rằng cầu treo có thể dùng, nhưng hai bên phải có người phụ trách, nếu không bên mình vừa qua một nửa, đối phương cắt đứt đầu này, người phía trên đều phải chết. Hắn một đường chạy về phía cầu treo bên kia, đám người Lâm Ác Thiền phía sau cũng đuổi theo, giết thành một đoàn với đám cản đường Phương Bách.
Hỏa quang đột nhiên đánh tới, nổ tung trong bầu trời đêm, vài tên cao thủ Ma Ni giáo bị ảnh hưởng, hất bay, một tên thủ hạ Phương Bách Hoa cũng bị cuốn vào trong đó. Lâm Ác Thiền quay đầu nhìn lại., Chỉ thấy bên sườn núi, Ninh Lập Hằng kia đã xuống ngựa, chỉ huy mọi người đem mấy cỗ quái pháo xếp thành một hàng ở bên này. Vùng núi tương liên với cầu treo này vốn đã bắt đầu thu hẹp, đối phương mấy phát đạn pháo đồng loạt đánh tới, rõ ràng là muốn đem tất cả mọi người một nồi lên.
Trong nháy mắt, ánh mắt Lâm Ác Thiện quét qua tất cả mọi người xung quanh, hắn vốn là thiên tài kinh tài tuyệt diễm, vừa động niệm, đột nhiên hô to: "Đi! Đi vòng qua!" suất lĩnh mọi người chạy về một bên sườn núi khác.
Thế núi bên này tuy xem bề ngoài cao, phía dưới có dòng sông sâu khe hẹp, nhưng vòng qua bên cạnh cũng không gấp, vẫn có thể vòng qua bên kia. Lâm Ác Thiền biết mình vừa đi, đám người Tông Bất Hiểu khẳng định sẽ xông lên., Tâm ma kia lại phát rồ, cũng không đến nỗi là người của Hình bộ. Đối phương ở cầu treo bên này tổn thất một phần, bản thân đi vòng qua, cũng chỉ còn lại số ít người muốn thu thập. Hình dạng này tuy rằng nghĩ kỹ, nhưng sự biệt khuất trong khoảnh khắc kia, thực khó nói nên lời.
Quả nhiên, đám người Lâm Ác Thiện vừa tránh ra khỏi khe hở, các bộ khoái quan binh bắt đầu xông lên. Tông phi Hiểu hét lớn về phía Ninh Nghị: "Ngươi dám làm loạn, lão tử làm thịt ngươi!"
Bên kia trên cầu treo, Phương Thất Phật nói với Trác Hổ: "Đã đến nơi rồi. A Hổ, thả ta xuống đi. Đi nhanh đi."
Trác Hổ lập tức phản ứng lại, lúc này cách cầu treo còn mấy trượng, hắn xoay người định chạy tới. Phía sau Phương Thất Phật không chần chờ giơ tay trái lên, một thanh chuỷ thủ áp gần cổ họng Trác Hổ, xoạt xoạt một cái.
"Xin lỗi..."
Đám người Trần Phàm từ bên kia nhìn lại, Trác Hổ mới bắt đầu cất bước chạy nhanh, đột nhiên, máu tươi chảy ra, thân thể hắn cuồn cuộn về phía trước. Phương Thất Phật cũng ngã lăn trên mặt đất một cái. Biến cố này đột nhiên xuất hiện khiến mọi người chú ý, đại đa số mọi người vẫn không hiểu chuyện gì xảy ra, nửa người Phương Thất Phật ngồi dậy, giơ tay trái còn có thể cử động, tay trái nắm một thanh chủy thủ.
"Đi thôi." Giọng nói cuối cùng của vị cao thủ cấp Tông Sư vang vọng bầu trời đêm: "Sau này ngươi tự đi đi!"
Dưới sườn núi bên cạnh, Tư Không Nam, Lâm Ác Thiền quay đầu lại. Cách đó mấy trượng đám người Phương Bách Hoa vẫn đang chuẩn bị đón địch quay đầu lại, chạy lên cầu treo, đám người Tây Qua quay đầu lại. Trong núi rừng xa xa, một thân ảnh ẩn nấp đột nhiên nhíu mày, đó là Vương Dần.
"Không được qua đây!" Phương Thất Phật đưa con dao vào cổ họng mình, câu cuối cùng hắn nói là: "Tới đây ta sẽ giết chính mình!"
Trong khoảnh khắc đám bộ khoái xông lên cách đó không xa chần chờ, mấy người Tông phi hiểu, Thiết Thiên Ưng cũng chần chờ trong chốc lát. Trên đường đi, bọn họ đều cố gắng bảo vệ Phương Thất Phật bất tử, có thể tới kinh thành chịu thẩm vấn. Nếu Phương Thất Phật chết ở đây, chuyện có thể lớn có thể nhỏ. Thời gian và gió núi giống như đọng lại trên sườn núi như vậy, trong nháy mắt có một bóng người từ bên cạnh tới gần Phương Thất Phật.
Trường thương Chúc lành mạnh bảo hộ xung quanh thân ảnh kia, mũi tên được bắn lên xác thực, thân ảnh kia đi tới bên cạnh Phương Thất Phật, vung đao dưới Nguyệt Thiền.
"Bà bà mẫu thân —— "
Huyết quang bay lên bầu trời đêm, đầu Phương Thất Phật vốn còn đang quét về phía sơn dã chung quanh, trong khoảnh khắc này đám người còn chuyển sang bên cạnh một chút, ánh mắt trong trẻo. Lúc chiến đao chém qua cổ, cũng dập bay dao găm chống đỡ ở phía trên. Thư sinh cầm đầu người kia đứng ở đó, ánh mắt đảo qua đám người bên cạnh., Đám người phía dưới cũng đảo qua cầu treo, đảo qua đám người Phách Đao doanh, đảo qua Lưu Tây dưa, đảo qua Trần Phàm, ánh mắt cùng ngữ khí đều lạnh lùng như băng sương.
Sau đó thi thể ngã xuống, hắn giơ đầu lên nhìn thoáng qua. Lâm Ác Thiền ở phía xa há to miệng, bên dưới, trong mắt đám người Thiết Thiên Ưng, Tông Phi Hiểu dâng lên vẻ tức giận, cách đó không xa, Phương Bách Hoa đã cầm thương muốn đánh tới, tiếng kêu bi phẫn còn chưa ra khỏi miệng. Trần Phàm nắm tay, ở bên kia đi ra hai bước, nhưng đầu óc trống rỗng.
"Ha ha... A..."
Cách đó không xa trên cầu treo, thân thể thiếu nữ đột nhiên cong lên, phát ra một tiếng đau lòng, chua xót, tiếng la tê tâm liệt phế. Ở giữa ẩn chứa đó, có lẽ không riêng gì bi ai bởi vì Phương Thất Phật chết đi, ở giữa còn bao hàm rất nhiều thứ, có lẽ chỉ có song phương mới có thể lý giải tâm tư phức tạp, tại thời khắc này, vang vọng cả bầu trời đêm...
Thời gian chiếu vào quá khứ, lại chiếu lại hiện tại. Ninh Nghị xách đầu người xoay lại, ánh mắt lạnh lùng không nhìn tới nữa...