Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Thánh nữ Ma giáo Tư Không Nam, từng là cao thủ cấp Tông Sư nổi danh trùng điệp tay sắt, trong này có bao nhiêu người vì Ma ni giáo mà đến, cũng rất khó nói rõ ràng. Dù sao ẩn nấp hơn mười năm, khi nàng xuất hiện lần nữa, cũng không có tùy tiện đối phương ra tay, cho đến lần xuất động quy mô lớn này, theo sát phía sau, mọi người mới có thể cảm nhận được sự đáng sợ của nàng.
Trận biến loạn này đánh tới lúc này, thật sự là một ít người võ nghệ thấp kém, kỳ thật hơn phân nửa đều đã bị đào thải ra ngoài. Những người còn lại nếu đặt ở trên giang hồ, ít nhiều gì cũng có thể tới gần trình độ cao thủ nhất lưu. Lúc này cho dù tồn tại vấn đề mệt mỏi cùng thương thế, hai tên cao thủ vừa tiếp xúc, liền bị đối phương tàn tâm kiêu thủ, đủ để chứng minh công lực của đối phương đáng sợ, cho dù so sánh với Lâm Ác Thiền hay Chu Dung, cũng sẽ không thua kém quá nhiều.
Chỉ có đám người Phương Thất Phật, Phương Bách mới có thể biết rõ ràng, Tư Không Nam bị đám người Phương Thất Phật, Phương Tịch liên thủ đánh bại, lúc này tuổi đã gần sáu mươi.
Đột nhiên thân ảnh xanh lá đột nhiên vọt tới giống như tu la quỷ mị, một tay sử dụng đoản đao, trong nháy mắt xung phong liều chết đến đám người phía sau. Võ học cao thâm của Ma Ni giáo trên tay nàng đã có khinh linh cùng tốc độ của nữ tử, lại ẩn chứa sự kiên định không gì không phá nổi cùng cương mãnh. Giết chết hai người vừa mới tiếp xúc xong., Bóng người kia như sóng lớn chém giết vào đám người. Cao thủ xung quanh tuy có phòng bị, nhưng không đến mức mất tính mạng khi giao thủ, hoặc bị chém bay hoặc bị bức lui, mãi tới khi Đặng Nguyên Giác vung vẩy thiền trượng bảo vệ mới như sóng lớn đập vào đá ngầm., Giao thủ vài cái, Tư Không Nam như quỷ mị lách qua, lần thứ hai phát động công kích những người khác, Đặng Nguyên Giác thế công trầm ổn, viện hộ bốn phía, vừa đánh vừa lui.
Sát âm sôi trào từ đằng xa kéo dài tới, một đường chém giết qua rừng cây, đám người Lâm Ác Thiền, Vương Nan Đà cũng đã đuổi tới, ở giữa còn kèm theo tông phi hiểu dẫn đầu một đám cao thủ, mấy tên hung nhân nổi danh trong rừng xanh chạy tới phụ cận, tùy thời xuất thủ.
Xa hơn nữa, lượng lớn người tham gia vẫn đang vây quanh đuổi theo.
Đội ngũ lan tràn, bó đuốc loạn xạ, thẳng hướng trong núi.
Chiến bộ lúc này, Trần Phàm cũng đã giao Phương Thất Phật cho người bên cạnh gánh vác, vọt tới phía sau bảo vệ người khác. Hắn đã từng đọc mười tám loại binh khí, công phu trong tay cũng cứng rắn, nhưng võ nghệ hung mãnh ép đáy hòm, thật ra lại là song đao. Trên giang hồ có đeo song đao nhìn qua, trong cục diện hỗn loạn chạy trốn như vậy, khi hắn vung vẩy song đao xông tới, lập tức như dấy lên một cơn gió lốc.
Mặt khác, Phương Bách hoa đại thương như rồng, nàng tuy là nữ tử, nhưng vung hồng thương, tự có một cỗ vô cùng thê thảm đến từ chiến trường, giống như khí thế quét ngang bát phương trong Thiết Mã Kim Qua. Mà ở trong đó, bảo quang như Đặng Nguyên Giác cầm trượng như núi, cương mãnh nhất, thiền trượng vung lên, cũng chỉ có số ít người như Lâm Ác Thiền cùng Vương Nan Đà có thể liều mạng với hắn.
Nhưng trong số những người đuổi giết, chỉ có hai người Tư Không Nam, Lâm Ác Thiền là có thể sánh vai với cao thủ cấp Tông sư Chu phỉ. Có lẽ chỉ có Phương Thất Phật chưa từng bị thương, có thể chống đỡ bọn họ.
Ngoài ra còn có một vị Vương Nan Đà vừa thấy Trần Phàm đã đỏ mắt khát máu, tông phi Hiểu từ bên cạnh đuổi theo, ngoài ra còn có một ít Lục Lâm tán nhân vì mục đích giết tới, đại hào võ lâm hoặc nhiều hoặc ít có chút danh tiếng, cũng bao gồm cả việc chế tạo lại ác kiêu Thôn Vân cà sa. Trên phương diện trận thế, nhân số đều vượt xa Phương Bách Hoa.
Khó khăn lắm mới ngăn được đám người Tư Không Nam phía sau, hai bên đuổi theo, một bên trốn, nhưng vẫn có mấy người đơn độc hoặc bị ám khí đánh trúng, bị thương trong tay truy binh mãnh liệt.
Máu tươi tràn ra, khí tức tử vong theo sát phía sau, sắp sửa lao ra khỏi cánh rừng kia. Trong lúc chạy với tốc độ cao, thân hình Tư Không Nam lắc lư, vỗ một chưởng về phía một người phía trước. Cao thủ kia loan đao chém ra, nhưng đao thế chưa hết, phịch một cái, đầu như dưa hấu nổ tung. Tư Không Nam bị máu tươi xé tung, không ngừng một khắc sau đã lao ra khỏi rừng cây, trong bóng tối có mấy đạo đao quang đồng thời chém về phía cô!
Sát ý lạnh lẽo, trong thời gian không có khả năng nhất bao phủ xuống!
Mấy luồng đao quang kia chém tới có chỗ bất đồng, nhưng bất luận là thời cơ hay tốc độ đều phối hợp không chê vào đâu được. Trong nháy mắt, Tư Không Nam gần như cho rằng mình trúng bẫy mà đại tông sư bố trí, nhưng lập tức, một bóng người xuất hiện trong đầu.
Đó là rất nhiều năm trước, một gã khôi ngô cao lớn, nhìn như thô lỗ hào, trên thực tế đáy mắt luôn có một thân ảnh nam tử trung niên minh ngộ. Lúc này đao quang tụ tập, trong mơ hồ, tựa như nam tử kia rút thanh cự nhận chiêu bài ra, chém về phía nàng một đạo, cương phong gào thét, sát ý phô thiên cái địa mãnh liệt cuốn lên.
Bá Đao, chung thức, Thần xua một giấc mộng!
Năm xưa Bá Đao Lưu Đại Bưu là người hào sảng, các loại hành động thậm chí còn thiên về thô lỗ dã man, cả ngày nói đàn ông chính là phải có cơ bắp, nhưng trên thực tế người biết hắn kỳ thực đọc đủ thứ thi thư cũng không nhiều. Chỉ thấy hắn đưa cho con gái hai chữ Tây qua tiện tay dùng, chỉ có một bộ Bá Đao trong tay hắn sáng chế ra., Chiêu thức tên bao nhiêu có chút cổ quái, từ sơ thức hộ thiên trụ, đến Tiệt Giang Tĩnh Hải, đến chém Vân Sơn, mãi cho đến thần khu một giấc mộng, hoặc nhiều hoặc ít, làm cho người ta có chút không rõ hắn đang suy nghĩ cái gì.
Nhưng vào thời khắc này, chỉ có sát ý ẩn chứa trong đó là chân thật.
Bên phía Tư Không Nam, đoản đao vạch ra.
Tiếp xúc chỉ trong một cái chớp mắt, song phương gần như đồng thời lui lại, một ống tay áo của Tư Không Nam vỡ nát trong bầu trời đêm, giống như một con bướm bay loạn trong đêm. Bên kia lại có năm người tham dự phục kích, mà có thể phối hợp chém ra khí thế của Lưu Đại Bưu năm đó cũng chỉ có thành viên Phách Đao Trang mà thôi.
Lúc này ở chỗ này phục kích, chính là "Tẫn Ác Đao" La Sát, "Cửu Tử Đao" Trịnh Thất Mệnh, "Kim Bối Đao" cùng với hai cao thủ Phách Đao Trang đi theo hai tên còn lại. Theo lý thuyết mà nói, võ nghệ đến trình độ này, nếu như là "Giết người trả nợ mà trả tiền" đồng loạt ra tay, bất kể là lúc này hay là Lưu Đại Bưu năm đó chỉ sợ đều không thể ngăn cản., Nhưng dù sao lúc này cũng là ít người, hai thành viên còn lại của Bá Đao Trang có võ nghệ chưa chắc thấp hơn bọn họ, nhưng đó là nghề của bọn họ. Lần phục kích này, cuối cùng vẫn không phát huy được uy lực lớn nhất. Tuy chém rách ống tay áo của Tư Không Nam, thậm chí cánh tay, nhưng cũng chỉ là vết thương nhỏ, không quyết định được đại cục.
Hai bên giao thủ, chỉ trong nháy mắt, lúc này một đám cao thủ còn đang xông lên phía trước, giữa cục diện hỗn loạn, trên sườn núi bên cạnh rừng cây, một chiếc xe lăn bằng gỗ gần như không thể khống chế chút nào lăn xuống, tốc độ nhanh kinh người. Trên xe lăn là một nữ tử nhỏ nhắn xinh xắn mặc quần áo rách rưới màu lam, trên trán quấn băng vải trắng hậu hậu hĩnh.
Cô ngồi xe lăn bằng gỗ đi xuống, tốc độ cực nhanh, xóc nảy như không để ý xe lăn lúc nào cũng có thể bị phá hủy. Chỉ có lúc muốn xông vào trong rừng, một gã thủ hạ Tư Không Nam ra chiêu với cô., Mới đột nhiên thấy huyết quang nở rộ. Thiếu nữ lấy thế xông tới xe lăn điên cuồng chém ra, đao quang trong tay, trong phút chốc từng đạo huyết quang lan tràn, lại có một tia cảm giác Tư Không Nam vừa rồi xông vào đám người. Sau đó chỉ nghe thiếu nữ kia nói một tiếng lạnh lùng: "Mập tử!" Song đao trong tay cùng chém về phía Lâm Ác Thiền đang chém giết cùng Đặng Nguyên Giác!
Thân thể trần trụi...
Thời khắc mấu chốt, mấy người Bá Đao Trang đến, có lẽ hơi hóa giải tình thế nguy hiểm mà đám người Phương Bách đang gặp phải. Nhưng với biến hóa của toàn bộ thế cục, sự giảm bớt này cũng không có ý nghĩa quá lớn.
Chém giết bắt đầu từ giờ Tý Dạ trở nên kịch liệt, sau đó một mực lan tràn hướng trong lòng núi xa xa. Cho dù mọi người một đường chiến đấu, nhưng dù sao vì thời gian kéo dài, nhân thủ đối phương tụ tập tới càng lúc càng nhiều. Một bên Tư Không Nam bị tổn thất lập tức có người bổ sung, chỉ có Phương Bách, một hai người chết, đó là thật sự đã chết.
Đám cao thủ như Phương Bách Hoa, Đặng Nguyên Giác, Trần Phàm ngay từ đầu còn có thể tạo thành một đường trận tuyến, ngăn đám người Lâm Ác Thiền ở phía sau, nhưng không lâu sau, đội ngũ phía sau một đường truy đuổi này đã trở thành hỗn chiến giữa ngươi và ta có ngươi., Tên là Thôn Vân Ác tăng cùng một đám cao thủ Lục Lâm từ phía bên cạnh che sát mà đến, Tông phi Hiểu dẫn đầu bộ khoái thì dùng các loại thủ đoạn ám toán đánh lén, thỉnh thoảng có người rơi vào bên trong vây công, bị chém thành thịt nát thịt vụn, mãi cho đến khi tổn thất đại khái đến hơn bốn mươi người phía trước, một khe núi xuất hiện ở trước mắt.
Đó là một đường núi hơi lõm xuống, hai bên vách núi xem ra thích hợp mai phục, nhưng cao thủ vẫn có thể nhảy lên. Lúc chạy tới nơi này, Phương Thất Phật đã suy yếu ra chỉ thị duy nhất, để mọi người trực tiếp đâm vào trong đường núi kia.
Thấy đám người chạy trốn quả quyết như vậy, tông môn theo sát phía sau không hiểu ít nhiều có chút chần chờ. Một đường chạy trốn này, cục diện thật ra rất nhanh biến hóa, Hình bộ không bố trí mai phục ở bên này, nếu đối phương an bài nhân viên tiếp ứng, mình tùy tiện đi vào, tổn thất có thể sẽ rất lớn. Hắn bảo thuộc hạ dừng lại một chút, đi tới sườn núi bên cạnh, đám người Tư Không Nam, Lâm Ác Thiền vẫn một đường đuổi giết vào!
Giết chóc lan tràn về phía trước, Tư Không Nam phá tan đám người, cười lớn nhằm nhằm Phương Thất Phật bị người ta cõng phía trước. Sau khi bị người ngăn cản, cô tiếp tục kéo dài khoảng cách với hai người.
Phía sau, Phiền trọng, Thiết Thiên Ưng cũng đã suất lĩnh đội ngũ tinh nhuệ chạy tới. Mấy người cưỡi ngựa đuổi theo Tông Bất Hiểu, đuổi theo từ sườn đất bên cạnh con đường núi. Lúc này ánh trăng tỏa ra ánh sáng xanh, bóng cây cỏ đã sớm trôi qua, sườn núi lan tràn khắp nơi, bóng cây cỏ thưa thớt., Trong tầm mắt của hắn, các cao thủ Ma ni giáo như Tư Không Nam, Lâm Ác Thiền, Vương Nan Đà vẫn đang rút ngắn khoảng cách với Phương Thất Phật ở phía trước, cùng đám người Phương Bách chém giết thành một đoàn, mà đường núi lan tràn ở phía trước lại biến thành hai đường, một đầu đi thẳng, một hướng khác lại nghiêng nghiêng sang bên.
Đám người chém giết vốn là thẳng tiến, nhưng đến lúc này, có ánh đuốc hơi sáng lên tại cuối sơn đạo phía trước, bên kia có bóng người, có bóng ngựa, đại khái là một nhóm người nhỏ đuổi theo tới, rốt cuộc đã chạy tới phía trước mọi người.
Mấy người chạy trốn ở phía trước nhất, lập tức bị ép phải chạy về ngã rẽ.
Cho dù đi trước định chiếm lợi thế thế nào, tóm lại tất nhiên không phải là bằng hữu của đám Phương Bách Hoa, trong sơn đạo, Tư Không Nam cười thê lương: "Ha ha, đừng chạy -- "Trên sườn núi bên này, Thiết Thiên Ưng, Tông không hiểu, Phiền Trọng cưỡi ngựa đi về phía trước.
"Đó là ai..."
"Bên nào?"
"... Mật thám ty?"
Trong ba người, ánh mắt Thiết Thiên Ưng sắc bén, một đường tiếp cận, đầu tiên là nhìn rõ hình dáng mơ hồ của người trong ánh lửa bên kia. Một thư sinh đi phía trước, đang ngồi trên một cái ghế đối diện đám người chạy tới. Trước kia hắn cảm thấy người này là loại giang hải gì đó nên cũng không để trong lòng, lúc này lại nhận ra thân phận của đối phương không đúng, lập tức nhíu mày lại.
Dọc đường đuổi theo, Tông Bất Hiểu và Phiền Trọng cũng nhận được tin tức có liên quan tới thân phận của Thành Chu Hải, lúc này bọn họ có thể nhìn ra điểm không đúng trong đó. Chỉ có điều buổi tối hôm nay, một người che giấu thân phận đã không còn quan trọng, bọn họ cũng chưa từng suy nghĩ nhiều. Lúc Thiết Thiên Ưng nói ra thân phận của đối phương, hai người mới liếc nhau một cái.
"Người này không phải là thành sông gì đó..."
"Tâm Ma?"
"Người này... muốn làm gì..."
Đối với việc xuất hiện ở cuối con đường, thậm chí trước đó còn cho hơn hai mươi người kia muốn làm gì. Trong chốc lát này, có lẽ là nghi vấn trong lòng rất nhiều người. Lúc này trong sơn đạo đã chạy vào hơn trăm người, đám người trên sườn núi phụ cận cũng đang chạy tới tụ tập, nhìn lại bên kia.
Trong chém giết phía trước, có một nữ tử trên trán mang băng vải thật dày đang vung chém quay người lại. Trong ánh lửa bên kia, thư sinh ngồi trên ghế lúc này cũng tựa hồ thẳng người lên.
Ánh mắt hai người giao thoa trong một cái chớp mắt.
Trong gió, thư sinh giơ tay lên, cắt xuống.
"Bắn tên."
Lúc này, nửa đoạn đầu của đám người Phương Thất Phật đã chạy vào lối rẽ, một số ít cao thủ còn đang giao đấu chém giết với đám người Tư Không Nam, mà trong đường thẳng phía sau, lại có thêm nhiều cao thủ Ma ni giáo thủ hạ của Tư Không Nam. Theo tiếng nói nhỏ này, hơn hai mươi mũi tên bắn ra từ nỏ, bắn thẳng về phía đám người đang chém giết.
Đám người Lâm Ác Thiền lập tức tỉnh giấc, nhưng đối với loại nỏ này, cho dù là bọn họ, trong lúc bất ngờ cũng khó chịu. Hơn hai mươi mũi tên cũng không nhiều, thoạt nhìn chỉ như tinh tế, nhưng phần lớn rơi vào đám người thuộc hạ của Tư Không Nam phía sau, trong lúc nhất thời hai cao thủ không thể phòng bị, ngã xuống theo âm thanh, bên cạnh cũng có hai người bị thương.
Lần này, bao nhiêu người có chút bối rối. Chốc lát, mọi người rống lên: "Ai!"
"Hoảng xoảng! Muốn chết à ——"
Lâm Ác Thiện cũng phẫn nộ quát lớn: "Khốn kiếp..."
Trên sườn núi phía sau, Tông Bất Hiểu ghìm cương phi ngựa, cũng đột nhiên lên tiếng: "Tầm thám ty, các ngươi làm gì vậy?"
Thiết Thiên Ưng trầm giọng hét to: "Ninh! Ninh! Hằng! Các ngươi điên rồi à!?"
Chỉ trong nháy mắt hắn đã gọi toạc ra thân phận của đối phương, chính là muốn đối phương biết mình đã khám phá ra chân tướng. Không ít người còn đang suy nghĩ Ninh Lập là ai, chỉ có số ít người kịp phản ứng, đây là tên thật của ma đầu diệt Lương Sơn. Lâm Ác Thiền và Tư Không Nam nghe được, biết rõ nội bộ bọn họ sẽ đàm phán, trước mắt nên giết chết đám Phương Thất Phật cho thỏa đáng., Đang muốn tiếp tục ra tay, bên kia trong gió, một thanh âm lạnh lùng lại trầm ổn, cũng từ xa truyền tới, thông qua nội lực phá lục đạo, vang vọng bầu trời đêm.
"Đừng nói là ta chưa cho các ngươi cơ hội! Đã sớm bắt chuyện qua rồi! Họa Phương Tịch gây họa loạn Giang Nam! Ma Ni giáo đều phải chết! Các ngươi bà bà không động thủ! Ta sẽ tự mình tới!"
"Ta..." Lâm Ác Thiền hét to một tiếng, vang vọng khắp bầu trời đêm như Ma Thần.
"Làm thịt hắn!" Trong đám người có người hét lớn.
Tông Phi cả giận nói: "Tâm ma ngươi dám..."
"Chôn bọn chúng đi."
Lâm Ác Thiện nhào về phía Đặng Nguyên Giác đã bị thương trong đường rẽ, bóng người mãnh liệt, có người phóng thẳng về phía đường thẳng bên kia, trong đó vô thanh vô tức lại nhanh chóng, có cả Thôn Vân hòa thượng mặc áo cà sa. Tư Không Nam cũng nhìn thoáng qua bên kia, cuối cùng quyết định giết Phương Thất Phật trước. Bên đường núi bên kia, có người đặt đuốc xuống, đốt cháy thứ gì đó.
Lông tơ dựng thẳng lên, trong nháy mắt có âm thanh gì đó nuốt chửng, Thôn Vân hòa thượng còn đang chạy vội, đột nhiên một cột sáng gào thét xuyên qua thân thể hắn, sau lưng Tư Không Nam, cột sáng vù vù bay tới.
Ầm một tiếng nổ vang, trong đêm đen núi như tiếng sấm, ánh lửa theo vụ nổ mà bành trướng, quả cầu lửa bay qua trăm mét trong nháy mắt nổ tung trong đám người, giữa thân thể một tên cao thủ thủ dưới tay Tư Không Nam, thân thể người nọ trực tiếp nổ tung, một đồng bọn bên cạnh bị nổ bay ra ngoài. Tiếng vang quanh quẩn, đốm lửa lốm đốm, người bên cạnh trái lại phải bảy tám nghiêng ngả.
Trên cái ghế cuối cùng của đoạn đường, lỗ tai Ninh Nghị bị tiếng xì xì chấn động phát ra. Gã híp mắt, mặt mày vặn vẹo che lỗ tai. Bên cạnh đó không xa, cây du tạo thành ống pháo đã thoát khỏi sự áp chế của hòn đá, bay thẳng lên trời. Ninh Nghị quay đầu nhìn lại, cây du kia rơi xuống, đập lên thân một con ngựa ở phía sau, nện cho nó lăn lộn trên mặt đất, đứng dậy lảo đảo chạy trốn.
Ninh Nghị phất phất ngón tay, cũng không biết người bên cạnh có thể nghe được không: "Ghi chép lại hiệu quả một chút, cửa tiếp theo."
Một quả đạn pháo bùng nổ tạo thành chấn nhiếp thật lớn, trong lúc nhất thời mọi người đều trở nên yên tĩnh, chiến mã hí lên một cách bất an, người bị chấn ngã bắt đầu đứng lên: "Ầm Thiên Lôi..."
"Chưởng tâm lôi?"
"Yêu thuật..."
Mọi người vốn đang chém giết bắt đầu trở nên hỗn loạn, lúc này đám người Hình bộ hội tụ trên sườn núi. Đám người Tư Không Nam, Lâm Ác Thiền tụ tập trong sơn đạo, đông đảo cao thủ lục lâm rải rác khắp nơi, một tên cao thủ, thậm chí trong sơn đạo đủ để sánh vai với Tư Không Nam, Lâm Ác Thiền. Cục diện vốn được xác định, lúc này bên phía bách hoa chỉ còn hơn ba mươi người, bắt đầu trở nên không xác định.
【 Tiểu thuyết vận hành nhiều năm, so sánh với Truy Thư Thần Khí phiên bản xinh đẹp, sách lão trùng đều đang dùng hoán nguyên dịch vụ, dung nhan mê man. 】
Sự tồn tại của tâm ma Ninh Nghị, tại thời khắc này, cuối cùng cũng hóa thành bóng đen dày đặc mà chân thật, đè ép xuống, đặt tất cả mọi người ở trên sân khấu đối lập.