Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Buổi tối ngày mười sáu tháng Mười sáu bắt đầu, mọi thứ xung quanh Tứ Bình Cương không hẹn mà cùng bắt đầu chuyển động.
Lúc trước bọn người Phiền Trọng đã từng nói qua, đối với việc bọn người Phương Bách đuổi bắt, thời gian hai ba ngày có thể đưa ra một kết quả. Nhưng trên thực tế, hai ba ngày này, dưới tình huống chỉ là đám người Phương Bách không làm gì, bị đuổi bắt đến đường cùng, làm cho không gian hoàn toàn biến mất mong muốn. Nhưng hiển nhiên, chỉ cần còn chút đầu óc, sẽ không có ai đợi đến lúc tuyệt lộ buông xuống trước mắt mà lại đi phản kháng.
Theo thời gian trôi qua, bất luận là Thiết Thiên Ưng, tông không biết, hay là Tư Không Nam, Lâm Ác Thiền, một mặt đang toàn lực tìm kiếm tung tích đám người Phương Bách Hoa, mặt khác, cũng càng ngày càng cảnh giác, chờ đợi phát lực cuối cùng của đối phương.
Mà buổi tối hôm nay, Đặng Nguyên Giác, bọn người An Tích Phúc suất lĩnh mấy chục tàn binh đột nhiên đổi hướng Tây Nam, trở thành một sợi dây dẫn lửa.
Mấy ngày sau khi sự tình bộc phát, Đặng Nguyên Giác cùng An Tích Phúc xuất hiện, trên thực tế là một cỗ lực lượng tác động đến nhãn cầu khắp nơi. Bọn họ xuất hiện hai ngày, ở chỗ này còn chưa hoàn toàn bắt được lửa đốt khắp phía trước, cứu không ít phỉ sau khi chạy tán loạn, kỳ thật là bày rõ ràng, không thể bỏ qua dương mưu.
Trong sự kiện lần này, nhân vật chính thật sự là muốn cứu Phương Bách Hoa của Phương Thất Phật. Nhưng trên thực tế, quan hệ giữa nhóm người này chẳng qua chỉ là mặt mũi của kinh thành, Thiết Thiên Ưng, con đường thăng chức của tông môn và Vĩnh Nhạc Triêu đã hoàn toàn bị hủy diệt., Dù sao, những sổ sách mà An Tích Phúc mang theo, lại cực kỳ quan tâm đến lợi ích của mấy nhà phía sau sự kiện lần này. Bất kỳ nhà nào có thể lấy được sổ sách, đầu tiên là có thể đảm bảo mình không bị người khác đâm đao sau lưng, về phần cầm đao đâm người khác, thu hoạch lợi ích. Vậy thì phải xem tâm tình quyết định sau này.
Thiết Thiên Ưng cũng tốt, tông phi hiểu cũng tốt, Tư Không Nam cũng tốt, nhìn như đều có quyền sở hữu của mình, nhưng trên thực tế sau lưng ít nhiều gì cũng có bối cảnh của một gia tộc lớn. An tiếc phúc lúc này muốn chiếm cứ bắc thượng, đã rõ ràng thái độ không muốn sống, nhưng mệnh sự ít. Nếu trước khi chết hắn đem sổ sách đưa ra ngoài, hắn thậm chí không cần suy nghĩ giao cho ai... Cuối cùng cũng sẽ xảy ra đại loạn.
Thậm chí, khi thanh thế đại tác, sổ sách kia cũng có thể không phải là thật. Tự giác rơi vào trong đó gia tộc liền sẽ tự động xảy ra xung đột, điểm này xung đột, có lẽ liên quan đến mấy chục mấy vạn lượng bạc hao tổn, liên quan đến mấy trăm tới hơn ngàn mạng người.
Vì biết rõ điểm này. Lần này tham gia vào trong đó, mọi người trong thế lực ngoài sáng trong tối đều tỏ thái độ không quan tâm bên kia. Thiết Thiên Ưng, Tông không hiểu, đám người Phiền Trọng ở mặt ngoài đều đem chủ lực vây bắt Bách Hoa Phương — bên kia dù sao cũng là tử vong., Dù sao sổ sách cũng khẳng định là tin đồn, không cần để ý đến -- trên thực tế, vào chạng vạng này, khi phát giác được tin tức đám người Đặng Nguyên Giác đột nhiên đổi hướng, cục diện xung quanh Tứ Bình Cương liền bộc phát ra toàn bộ.
Động tác đám người Đặng Nguyên Giác đột nhiên tiến về phía tây nam hẳn là được thực hiện vào buổi sáng này. Buổi chiều, một nhóm bộ khoái theo thông lệ truy tìm gặp bọn họ đánh một trận, vị trí sinh ra xung đột đã dời đi phía tây nam mấy chục dặm. Sau khi tiếp xúc với điểm tiếp xúc này, gần hai trăm dặm xung quanh đều bị ảnh hưởng bởi tốc độ truyền bá của tin tức.
Mục đích cuối cùng của đám người Đặng Nguyên Giác quả nhiên không phải Bắc Thượng! Toàn bộ động tác lúc trước của bọn họ đều là để hấp dẫn truy binh Bắc Di, mục đích thực sự vẫn là tụ hợp cùng Phương Bách Hoa, đột phá vòng vây đại biệt sơn!
Trong khoảnh khắc, bất luận là quan binh bộ khoái trong châu huyện phụ cận hay là nhân sĩ Lục Lâm, Dư bộ Ma Ni giáo do Tư Không Nam lãnh đạo. Tất cả đều như nhận được mệnh lệnh thống nhất, theo màn đêm buông xuống ùn ùn đi ra, một mặt ý đồ chặn Đặng Nguyên Giác và an phúc ở phía nam, một mặt khác bắt đầu tràn về các phương hướng đi tới Đại Biệt sơn.
Bọn người Phương Bách và bộ khoái truy binh lần đầu tiếp xúc vào màn đêm cũng không lâu, lúc đó. Trên lý thuyết nói đến tin tức đám người Đặng Nguyên Giác đang đuổi theo hướng tây nam còn chưa truyền đến nơi này. Trong thời gian hai ba ngày cuối cùng này, song phương rất ăn ý lựa chọn thời điểm này, bắt đầu được ăn cả ngã về không.
Gió từ trên núi gào thét mà đến, trong doanh địa Tứ Bình Cương ánh lửa sáng trưng, một đôi chịu trách nhiệm đưa tin, quân sĩ nhanh chóng ra ra vào. Mang tới cho Thiết Thiên Ưng tọa trấn bên này sự kiện phát sinh ở các nơi cách đây không lâu - nhắm vào hành động bất đồng của hai bên, hình bộ ngay từ đầu đã định sẵn các loại án.
Bây giờ phần lớn bộ khoái ở bên ngoài đều lấy hơn hai mươi người làm một đội, thủ lĩnh của bọn họ thường là bộ đầu rất có kinh nghiệm ở các địa khu, chỉ cần nhận được tin tức, phần lớn đều có thể âm thầm ứng phó. Tin tức đầu tiên truyền đến Tứ Bình Cương, những châu huyện xung quanh không thể chạm tới, kỳ thật mỗi châu huyện đều đã bắt đầu khởi động. Mà mệnh lệnh mới, mới từ Tứ Bình Cương phát ra, gia tốc thúc đẩy biến hóa của bố cục, vận hành.
Đối với tất cả những điều này, Thiết Thiên Ưng đã tính toán trong lòng rất nhiều lần, ứng phó với nó cũng coi như là rất quen thuộc.
"... Phái người thông báo cho người ở phía bắc, trừ Trần Chí Thanh, Dư Nhai hai bộ, còn lại tất cả mọi người bắt đầu đi về phía nam truy đuổi, thông báo huyện lệnh Khánh Thủy phối hợp, chặt đứt đường lui của Đặng Nguyên Giác, bọn họ có thể chết tâm của Bắc Thượng rồi..."
"Báo, Tĩnh Sơn một vùng, phát hiện tung tích một nhóm người Lục Lâm, trong đó có Cố Nam Nghiêm Ngũ, Hà Đông Giang Nguyên, còn có tên trộm Lý Long phát văn truy nã ở trên đó..."
"Tạm thời không cần để ý đến bọn họ, truyền lệnh Diệp Phong, đi về phía nam, nghiêm ngặt kiểm tra cầu đình một chuyến, tránh cho đám người Phương Bách đục nước béo cò mà qua. Nghiêm lệnh Diệp Phong khác, nếu gặp phải phỉ nhân không cần ham chiến, chỉ cần gắt gao cắn chặt, một đường khuyên hàng là được..."
"Báo, giờ Dậu hai khắc, Nghiên Tửu Thủy một mang theo Thiên Xuyên và đám người Phương Bách Hoa phát sinh huyết chiến, giết chết ba tên phỉ ngay tại chỗ, đối phương chạy trốn về phía đông."
"Bọn họ muốn lăn lộn một đêm... giờ Dậu..." Thiết Thiên Ưng nhìn trên bản đồ. "Truyền lệnh Lâm Đông lâu, hai đội hậu đội từng chế nhạo, địa phương bọn họ phòng thủ cực kỳ quan trọng. Nếu gặp phải đám người Phương Bách Hoa, không ngại đánh một trận. Cần chú ý, đám người Phương Bách nếu như tán loạn, không cho phép đuổi theo, tử thủ tại chỗ, tránh cho trúng kế điệu hổ ly sơn..."
"Trên thuyền sơn phát hiện đạo tặc Thôn Vân hòa thượng..."
"Đám người Lâm Tông chúng ta hiện giờ đang đuổi theo hướng Nam Duyên Lô Thủy..."
Tin tức của từng nhóm người tụ tập lại, phần lớn mọi chuyện đối với Thiết Thiên Ưng mà nói., Tất cả đều đã đoán trước. Trong đó bao gồm cả một đám cao thủ lục lâm đột nhiên xuất hiện - trên thực tế từ hai ngày trước, Dư trấn đã từng mở một "Đại hội anh hùng", bọn họ có những người vì giải thưởng mà tụ tập lại. Bởi vì triều đình vì bọn Phương Bách hoa mà định ra phần thưởng không thấp; có người bởi vì muốn dương danh lập vạn; cũng có người là cùng Phương Bách Hoa, Đặng Nguyên Giác ngày xưa có cừu oán, hôm nay lại đây đánh chó rơi nước.
Trong đó đương nhiên cũng có những thế lực của Nam Nam, Bắc đại gia tộc âm thầm phái ra, bọn họ hỗn tạp trong đó, nhưng mục đích chủ yếu nhất vẫn là tiêu diệt đám người Phương Bách Hoa, sau đó lại tùy thời kiểm tra tung tích trong sổ sách.
Toàn bộ thế cục bây giờ giống như ván cờ đánh cờ, mặc dù tin tức bất đồng không ngừng tụ tập tới., Nhưng đại cục đã định hình không sai biệt lắm, tin tức có thể làm cho hắn cảm thấy ngạc nhiên cơ bản đã không còn. Cho dù trước đó không lâu, Điền lực từng tới đây báo cáo tình hình của Mật thám Ti Thành Chu Hải trên thực tế chính là sự tình siêu nhất lưu cao thủ — điều này cũng chỉ nói lên sự coi trọng của Mật thám ty đối với chuyện này. Nhưng trong thế cục này, hơn hai mươi người cũng không tạo thành ảnh hưởng quá lớn.
Nhìn thật giống như, trên ván cờ này, quyết định đại thế, đại khái chính là lực lượng ba bên: Hình bộ của mình bên này đại biểu cho Ma ni giáo tàn quân, một bên Tư Không Nam đại biểu cho Ma Ni giáo, cùng một đường chạy trốn Phương Bách Hoa, Đặng Nguyên Giác. Mặc dù nói những người còn lại cộng lại có thể coi là thế lực đứng thứ tư. Nhưng dù sao thì quá nát vụn, không vặn được một sợi dây thừng nào.
Nhận thức như vậy, một mặt thôi động thế cục, mặt kia hắn cũng đang không ngừng suy nghĩ, rốt cuộc có khả năng như thế nào, là hắn không tính được. Sự tình trước khi định ra, bọn người Phương Bách Hoa thủy chung tồn tại ở trong núi, thậm chí toàn bộ mặt quay mặt bàn, bảo trì sự bất an nông cạn trong lòng, đây coi như là thói quen của hắn.
Người chung quanh ra vào vào, khi một tin tức mới truyền tới, liền có một hệ thống mới được tính toán suy diễn, lập tức, một phần mệnh lệnh đơn giản cũng bị phát ra. Lúc này sắc trời đã tối, trong lều gỗ có không ít thuộc hạ xông vào, khi hắn phát ra một phần yêu cầu huyện lệnh phụ cận triệu tập hương dũng tới gần đó, lại một phần tin tức tình báo được đưa vào.
"Báo tin tức về kinh thành."
"... triệu tập người. Cần phải đợi tới ngày mai, ta nói có thể giải tán mới được, nhớ kỹ không thể tùy tiện triệu tập thôn dân, mỗi người phải có người biết, mỗi một chỗ phải do trưởng bối địa phương dẫn đầu, tránh cho bị phỉ nhân lẻn vào..." Lúc này có không ít người tới đây báo cáo, nhưng tin tức ở kinh thành khiến Thiết Thiên Ưng coi trọng, chỉ là nhận lấy vật kia nhìn một chút, lòng cảnh giác mới buông lỏng xuống: "Dư Tam, ngươi có chuyện gì, mau nói đi."
Từ kinh thành nhanh chóng đưa tới đây phần đồ vật này chính là tư liệu về biển thuyền của Tương phủ, nhưng trong tình huống trước mắt này, cho dù xác định thân phận cao thủ của đối phương cũng không cần thiết lắm. Hắn mở ra, một mặt nghe báo cáo của thuộc hạ chung quanh. Trong đầu vẫn đang quy nạp tin tức, ánh mắt đột nhiên co rụt lại.
"Không biết võ nghệ..." Trong miệng hắn thấp giọng nói cái này, sau đó trở lại mở đầu. "Năm nay... Ba mươi hai tuổi..."
Tay của hắn vung lên không trung, cắt đứt lời nói của thuộc hạ, ánh mắt lóe lên vài cái, sau đó lông mày nhíu lại, giao phần đồ này cho tùy tùng bên cạnh: "Một bản sao, phân biệt cấp cho Tông tổng bộ, Phiền tổng bắt, để bọn họ chú ý một chút. Mặt khác, đám người của Mật thám ty lúc trước đi đâu rồi?"
"Sau khi bắt được hai tên sơn phỉ kia, bọn chúng cũng đi hướng Tây Nam..."
"Muốn phân công hay muốn làm gì..." Tự nhủ một câu, Thiết Thiên Ưng gõ mạnh tay lên mặt bàn một cái.
"...Tâm Ma!"
Trong tư liệu, Thành Chu Hải đã hơn ba mươi tuổi, nhưng thư sinh mà hai ngày nay đi tới mới chỉ hơn hai mươi tuổi, cân nhắc đến thân thủ của đối phương, hắn lập tức liên tưởng đến người phụ trách Lục Lâm thuộc Sâm Thiềm Sĩ kia.
Không thể không nói, vô luận lúc trước đối phương khinh miệt bao nhiêu, đột nhiên phát hiện người này tự tay chôn cất Lương Sơn mấy vạn người, có khả năng xuất hiện ở đây, thậm chí còn giấu diếm thân phận nguyên bản vài ngày, trong lòng hắn đột nhiên dâng lên một cỗ bóng ma.
Hắn muốn làm gì...
Nhưng bất kể thế nào, mật thám ti cũng thuộc quản thúc của triều đình, cho dù hắn xuất hiện ở đây, dù sao cũng đã quá muộn, nhân thủ lại không đủ, đối với đại cục cũng không có bao nhiêu ảnh hưởng.
【 Trước mắt dùng hết, thanh âm nghe kinh điển hữu dụng nhất là 1~4, tập hợp thành tứ đại ngữ âm, siêu 100 loại âm sắc, càng là hỗ trợ đổi Nguyên thần khí bằng sợi dây ly đọc cao, ô ô ô ô. 】
Thời gian quý giá, sau khi nghĩ ngợi một chút, hắn lập tức bỏ qua suy nghĩ đó, tập trung lực chú ý lại lần nữa điều binh khiển tướng.
Dù thế nào đi nữa, đại cục chưa định, trong lòng vẫn luôn có lo lắng nhàn nhạt...
Mà không lâu sau, nỗi lo lắng này biến thành hiện thực. Nhân tố đầu tiên chính thức tính toán xuất hiện bên cạnh hắn...
thấu triệt...
Xuyên qua rừng cây, Trần Phàm tiếp cận doanh địa Tứ Bình Cương.
Ánh sáng trong doanh địa chiếu rọi từ xa, rừng cây bên này vẫn tối đen như cũ. Ở gần doanh địa, thật ra trong rừng cây cũng có trạm gác ngầm do Thiết Thiên Ưng bố trí. Nhưng đối với Trần Phàm, tất cả những chuyện này đều không thành vấn đề quá lớn. Cho dù đi bộ, thân ảnh của hắn vẫn luôn ẩn nấp trong bóng tối, không có bất cứ ai có thể phát hiện ra hắn từ trong rừng, dưới tàng cây vô thanh trải qua.
Mãi tới tận lúc... một luồng gió lạnh đột nhiên kéo tới!
Trong bóng tối, như có gió từ trong rừng xuyên qua, lá cây lay động một chút. Trần Phàm đánh ra một quyền, đối phương cũng lặng lẽ tiếp một chưởng, quỷ bí mà bông mềm, sau khi quyền chưởng giao nhau, đối phương im ắng lui về phía sau, vung ra một kiếm. Trần Phàm cũng không lên tiếng, lùi lại phía sau một chút.
Ánh trăng chiếu trong rừng, không nhìn thấy bóng người, chỉ có gió lướt qua, song phương đều trầm mặc không lên tiếng. Một lát sau, Trần Phàm trong bóng cây mới nghiêng đầu.
"Vương thượng thư..."
Thanh âm rất nhỏ từ bên môi phun ra, bên cạnh lùm cây đối diện giống như Vương Dần, cùng cảnh vật chung quanh hòa thành một thể. Nhưng hắn đứng ở đó, khí tức cường đại cũng chỉ có võ giả cấp bậc như Trần Phàm mới có thể cảm nhận được.
Sau đó, dưới ánh trăng, Vương Dần khẽ nâng trường kiếm, chỉ về phía doanh địa cách đó không xa, bình tĩnh hướng ánh mắt của Trần Phàm bên này trông lại...
Buổi tối hôm nay, trong doanh địa Tứ Bình Cương nghênh đón sự ngoài ý muốn lần đầu tiên khiến người ta khó có thể dự đoán được.
Giờ tuất qua đi, lấy Trần Phàm cầm đầu một nhóm nhỏ lại giết vào trong doanh địa. Lúc này, Thiết Thiên Ưng tọa trấn trong doanh địa vẫn duy trì cảnh giác cao độ, nhưng trước đó không nghĩ tới nội chiến bộc phát trong doanh địa, đánh tất cả mọi người trở tay không kịp.
Ma ni giáo từ khi truyền vào Trung Thổ, về sau dần dần mở rộng, sau đó từ Tư Không Nam qua tay Phương Tịch, tỉ mỉ kinh doanh rất nhiều năm, sau khi Phương Tịch khởi nghĩa, đã lục tục có hơn hai trăm vạn người chết đi vì chuyện này. Trong đó đương nhiên có vài lời nói sau. Nhưng chân chính thuộc về Ma Ni giáo, người thường khó có thể đánh giá.
Sau khi Phương Tịch chết, Phương Thất Phật, hai người Phương Bách Hoa hẳn là liên lụy sâu nhất trong đó. Lúc đầu Thiết Thiên Ưng từng cân nhắc qua vấn đề bất ổn trong nội bộ, nhưng sau mấy lần chiến đấu. Lo lắng như vậy cũng không biến thành hiện thực. Cho đến buổi tối này, bộ đầu có tổng cộng ba người âm thầm làm phản. Theo bọn họ ra tay, có lòng tính toán vô tâm, một phần nguyên bản bị bắt làm tù binh đã mở được trói buộc.
Thiết Thiên Ưng vốn đã an bài rất tốt. Sau khi tù binh cởi trói không lâu liền bị phát hiện, sau đó tình huống trong doanh địa rốt cuộc biến thành một trận chém giết dữ dội. Trần Phàm giết liền mấy người trong đó, cuối cùng cứu bảy Phật phía dưới, dẫn theo hơn hai mươi người thoát khỏi doanh địa, ngoài ra còn có hơn bốn mươi người bị giết trong chiến đấu. Mà sau chuyện này, cũng mang ý nghĩa Ma ni giáo có thể vận dụng tất cả trù mã cuối cùng, tất cả đều xuất ra.
Sau khi Trần Phàm cõng Phương Thất Phật rời đi, Thiết Thiên Ưng cũng dẫn đầu đội ngũ đi về phía tây nam giết ra, một đường đuổi sát theo.
Lúc này lấy Tứ Bình Cương làm trung tâm, dọc theo Tây Nam một mực kéo dài lên Đại Biệt Sơn, toàn bộ đêm đã sôi trào. Một đường chạy trốn đuổi giết, nhân sĩ Lục Lâm xuyên qua núi, bộ khoái triều đình., Binh đinh đốt đuốc đuổi theo từng cái từng cái thôn trang lốm đốm. Thỉnh thoảng liền có quy mô giao thủ xảy ra, trong một ít thôn trang, đột nhiên nghe tiếng chó sủa vang lên, sau đó liền yên tĩnh lại, thường thường đều là người Lục Lâm đi ngang qua thuận tay giết chết chó đất đi cảnh báo.
thấu triệt...
Trần Phàm cõng Phương Thất Phật trên lưng, chạy băng băng giữa dãy núi gập ghềnh, phía sau hơn hai mươi người, kiệt lực đi theo.
Sau khi bị bắt, Phương Thất Phật bị thương nghiêm trọng, sau đó lại bị giam trong xe tù binh, lại bị xỏ xuyên qua xương tỳ bà, dù cho trước kia hắn ta có tu vi thông thiên, lúc này cũng đã thành phế nhân, chỉ có một cánh tay trái, có thể hơi nhúc nhích một chút.
Giữa dãy núi gập ghềnh, con đường cực kỳ bất bình, nhưng lấy võ nghệ của Trần Phàm, lại có thể chạy như gió, nửa người trên không nhúc nhích, không có quá nhiều cảm giác xóc nảy. Cũng bởi vậy trên thân Phương Thất Phật bị trọng thương, cũng không có nhiều máu. Chỉ là mặc dù được cứu ra, hắn cũng không vui mừng nhiều. Trần Phàm vốn cho rằng thương thế của sư phụ quá nặng, chờ nghỉ ngơi, nhưng sau khi điều tức, Phương Thất Phật thấp giọng hỏi thăm, quá trình hắn đi vào cứu viện người.
Trần Phàm liền một mặt chạy nhanh, một mặt đem chuyện Vương Dần gặp phải sau đó nghe đối phương an bài làm việc.
"... Vương thượng thư nói, sau khi ta cứu ngươi, mau chóng đi về hướng tây nam. Bên này đa số là nơi tụ họp của đám người, chỉ có trốn vào thâm sơn, xem như là cơ hội duy nhất. Nghe nói công chúa và Đặng đại sư, An Tích Phúc bọn họ lúc này cũng đã dời đi, buổi tối này là cơ hội duy nhất, chỉ tiếc..."
Sau khi Vương Dần cứu người liền không thấy bóng dáng, rất có thể là để dẫn dắt truy binh của Thiết Thiên Ưng rời đi, trở thành mồi nhử. Hắn nói đến đây, cảm xúc có chút sa sút, một lát lại nói: "Sư phụ, nguyên bản trong doanh địa đối phương an bài nội ứng, trước đó vì sao không dùng, chẳng lẽ... Ngài còn tính toán nhiều chuyện hơn?"
Trong doanh địa của đối phương vẫn có thế lực Ma Ni giáo, đây là chuyện khiến Trần Phàm cảm thấy kỳ quái nhất. Nếu lúc trước hắn biết bên mình không có đầu mối đi theo, cuối cùng bị một lưới bắt hết. Mà nếu thật sự có an bài như vậy, hắn lại lấy làm lạ tại sao sư phụ không nói rõ ràng cho Phương Bách biết. Bất quá, sau một lát, hắn cũng cảm thấy Phương Thất Phật lắc nhẹ đầu sau lưng.
"Ta... là không biết."
Trong lòng Trần Phàm trầm xuống, qua một hồi, hắn nghe thấy Phương Thất Phật thở dài một hơi: "Sau này, các ngươi phải lo lắng cho Vương Dần."
Trần Phàm cũng là người thông minh, một lát sau, hắn liền nghĩ tới khả năng ẩn chứa trong đó tối xấu nhất...
Xoạt xoạt..n.
Cuồng phong lao đi, một đường chém giết, qua đêm khuya, vài nhóm người chạy trốn tới cách rừng núi không xa bắt đầu tụ hợp lại. Cũng bởi vì đêm nay động tĩnh quá lớn, sau khi chém giết một đường, phần lớn người giang hồ có khứu giác nhạy bén đều có thể nắm giữ được toàn bộ cục diện biến hóa, cuối cùng hoàn thành tụ tập, chỉ có hơn bảy mươi người.
Lúc này một nhóm cao thủ thuộc Tư Không Nam đã đánh tới từ phía bên cạnh, bộ khoái Hình bộ cũng tụ tập bọc đánh, càng ngày càng gần. Trong núi rừng phụ cận, còn có một số cao thủ không biết tên xuất hiện. Phương Bách Hoa, Đặng Nguyên Giác một đường bị thương tàn phế, cho dù Phương Thất Phật được cứu giúp cũng lập tức phấn chấn, trên thực tế cũng biến thành độc dược thúc giục người ta liều mạng. Một chút hưng phấn lưu lại cho bọn họ, cũng coi như là tuyệt lộ.
Nếu như nói những người này giữa đường bị đánh tan từng người một, có lẽ một số người còn có chút sinh cơ, chỉ có tụ tập lúc này, làm cho toàn bộ tình huống trở thành hoặc là chết hết, hoặc là cũng chỉ có rất ít người có thể đào thoát được. Mà bởi vì Phương Thất Phật xuất hiện, hắn trọng thương và lực ngưng tụ cũng biến thành một gánh nặng.
Mặt khác, sau khi biết được tin tức Phương Thất Phật đào thoát, Tông phi hiểu, Phiền Trọng, Thiết Thiên Ưng suất lĩnh đám người Hình bộ cơ hồ giống như điên cắn tới, biến thành ác quỷ càng thêm hung ác.
"Ha ha ha ha, Tiểu Thất, mấy ngày không gặp, ngươi còn tốt chứ, nghe nói ngươi được người cứu ra, thật sự là đáng mừng nha, ha ha ha ha... Sao không ra, gặp lão thân lại đi a..."
Mọi người chạy trốn trong rừng, khi nghe thấy tiếng cười của cô gái vang vọng trong rừng cây, một bóng người từ phía tây rừng cây đột nhiên lướt tới. Đó là Tư Không Nam đi theo phía sau, lúc này thi triển khinh công, tốc độ nhanh kinh người. Hai cao thủ thủ thủ hạ của Phương Bách chắn trước mặt., Trong lúc bất ngờ, hóa thành mưa máu ngập trời... Vẫn chưa xong. Nếu như ngài thích bộ tác phẩm này, hoan nghênh ngài tới điểm khởi đầu. Hội đồng vé, vé tháng, sự ủng hộ của ngài chính là động lực lớn nhất của ta, dùng di động hộ xin mời.
... Đây là chương cuối cùng của tháng sáu... O, ta nói như vậy, các ngươi sẽ không thật sự tin...Cửu Cửu....