Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Lưỡi đao đâm thủng mưa đêm.
Máu tươi văng tung tóe, dưới mái hiên trong mưa, bóng người như quỷ mị lao ra khỏi con phố, đao nhọn trong tay xoẹt xoẹt chém xuống, đâm vào lưng mấy người phía trước hoặc là ngực, mà trên đường phố cách đó không xa, đã là một mảnh hỗn loạn.
"Đi."
Đây là một tiểu trấn nhỏ trang trí bẩn thỉu, ở giữa hỗn loạn, đã kéo dài được một lát, nhưng thanh thế cũng không lớn lắm. Trong tiểu trấn này phần lớn là hẻm Thâm, hơn mười quan binh bộ khoái kết đội phát hiện hai người khả nghi, đối phương cũng phát hiện ra bọn họ, sau đó là trong hẻm, gian phòng bỏ chạy.
Lúc này những quan binh bộ khoái được sắp xếp tới đuổi bắt đều là cao thủ, nhưng hai người chạy trốn đến đây càng là tướng lĩnh tinh nhuệ trong quân Phương Tịch, trong những đường hẻm đuổi theo, ngược lại có vài tên quan binh lâm vào hỗn loạn bị giết. Mấy tên bộ khoái nhìn như bình tĩnh trên đường phố vô tình gặp phải một tên đào phạm trong lúc vô tình, đột nhiên giao thủ thấy máu, một số ít cư dân phụ cận mới bị kinh động, trong khoảng thời gian ngắn, cục diện hỗn loạn không chịu nổi.
Có bốn tên bốn tên bốn tên khác chạy tới, một tên đào phạm khác mới từ trong âm ảnh giết ra, trong bất ngờ đả thương mấy người.
"Đi a..."
Bên này người sử đao hô to chạy như điên, nhưng mà phía trước đột nhiên có người từ bên đường nhảy xuống, phá vỡ lều cũ nát ven đường, vung cương đao đánh tới hắn, xa hơn, một thanh Câu Liêm thương mang theo xiềng xích vung vẩy chém rách màn mưa. Một đầu khác còn đang chém giết, lại là một gã hán tử sử dụng đồng chùy., Hắn đã đánh ngã hai người trên đường, nhưng vai cũng trúng một đao. Hai người tuy là cao thủ, nhưng một đường chạy trốn này, thương thế mới tích tụ lại, quả thực làm cho người ta mệt mỏi không chịu nổi, thân thủ giảm bớt rất nhiều. Không bao lâu, hán tử đao kia liền bị liêm đao cắt trúng, hai người bị vây công đều bị ép về cùng một phương hướng.
Trên đường phố hỗn loạn, đám bộ khoái ra hiệu, đồng thời cũng gọi công nhân lưu thủ trong trấn, một bộ phận nha dịch đuổi theo, mấy người cầm lưới đánh cá, lao thẳng tới bên này. Hán tử sử đao đột nhiên phấn khởi, giết lui đối phương một nhóm., Nhưng hai người đã bị bức đến một góc, phía trên mặt người sử đồng chùy kia cũng bị đập một cái, giữa miệng mũi đều là máu tươi, lúc này lộ ra đáng sợ đáng sợ, còn vung vẩy đồng chùy trên tay không ngừng. Nhưng mười mấy người vây quanh, lưới đánh cá lại lần nữa xông tới phía trước, quay đầu bọn hắn.
Đúng lúc này, trong đường hẻm cách đó không xa, một bóng người đột nhiên xông ra. Trong màn mưa gió lớn gào thét, mạng lưới đánh cá cùng mấy người vọt tới bị đánh bay ra ngoài. Bóng người viện binh đột nhiên xuất hiện này còn không thấy rõ lắm, bộ khoái phía sau vung đao lao lên, lần thứ hai, mấy thanh cương đao đồng thời bị nện bay.
Bóng người kia đột nhiên tăng mạnh, đám bộ khoái cũng xông lên, Phác đao, câu liêm, trường thương, thiết côn đồng loạt vọt lên, sau một khắc lại bị đánh lui, bay ra ngoài đường, một số người có thể cầm được thân hình cũng bị ép lui lại mấy bước, cánh tay cầm vũ khí vẫn bị đại lực chấn động không ngừng. Phạm Âm ngâm nga, một thanh thiền trượng rơi trên mặt đất, trong màn mưa, đối phương có thân hình khôi ngô, không giận mà uy.
"Ai, ai..."
"Đặng, Đặng Nguyên Giác..."
"Bảo Quang Ác tặc..."
"Hắn không chết..."
Có liên quan tới việc Phương Tịch tạo phản, lần này việc tốt sau này rất lớn, phần lớn bộ khoái được triệu tập lần này đều có tư liệu quan tâm tới bọn cướp. Trước đó mọi người cho rằng bảo quang như Đặng Nguyên Giác đã chết trong chiến sự, có bộ khoái chưa từng quan tâm., Có người nhận ra, bộ khoái quan binh trên con đường lúc này có khoảng mười hai mươi người, nhưng đối mặt với tên đầu sỏ hung ác này lại không khỏi sinh lòng sợ hãi. Trên con đường dài, bọn họ đứng đối lập với nhau đầy nơm nớp lo sợ.
"Đi!"
Mưa rơi xuống, trên đường phố, Đặng Nguyên Giác trầm giọng quát hai người. Hắn cầm thiền trượng, thân hình cao lớn bước về phía trước hai bước, chúng bộ khoái liền cầm binh khí, theo bản năng lui về phía sau. Hai người phía sau nghe Đặng Nguyên Giác nói, xoay người chạy vào ngõ hẻm, lập tức lại thấy mấy bóng người đang chờ ở đó, dưới thân thậm chí có ngựa, chính là An Phúc của Hắc Linh Vệ: "Nhanh lên!"
Bên này nhanh chóng chạy trốn, trên đường phố, Đặng Nguyên Giác đột nhiên khẽ quát một tiếng, sau đó xoay người nhảy vào một ngõ hẻm khác. Đám bộ khoái chần chờ duy nhất, sau đó cắn răng đuổi theo hướng ngoài trấn...
Tầm mắt hắn kéo lên, dưới màn mưa trùng trùng điệp điệp, thời gian vẫn là buổi chiều. Lâm Ác Thiền truy đuổi Lưu Tây dưa nhảy vào trong nước sông, trên chân núi bên kia, một trận chiến kinh người quyền nhập thịt đang triển khai. Trần Phàm cùng Vương Nan Đà suất lĩnh bảy tám người tại chân núi này gặp phải, một đường truy sát chạy trốn, lúc này hai người đã ngừng lại, đối công lẫn nhau, chiêu thức, trong màn mưa trộn lẫn máu tươi, thời gian lấy được chừng nửa nén hương.
Mấy thủ hạ của Vương Nan Đà cầm binh khí, lo lắng đề phòng chung quanh.
Hai người giao chiến đều là trời sinh sức lực, Vương Nan Đà thành danh từ mười mấy năm trước, bây giờ vẫn là cao thủ nhất lưu có thân thủ gần Lâm Ác Thiền siêu nhất lưu. Mà Trần Phàm sư từ thất phật, tinh thông mười tám loại binh khí, quyền cước trên tay cũng phi thường kinh người, tạo nghệ quyền chưởng chỉ trảo cao thâm, trong một chiến dịch ám sát Bao Đạo Ất, hắn từng dùng vuốt phá trảo, trực tiếp xé rách hai tay có tạo nghệ mấy chục năm, chỉ có thể nói, thiên tài luôn luôn có chỗ người thường khó chạm tới.
Lúc này giữa hai người giao thủ, đánh như gió bão mưa rào, nắm đấm, va chạm giữa cánh tay, nghe như phanh phanh phanh phanh phanh, như da trâu đánh nhau. Vương Nan Đà thật vất vả gặp được đối thủ bực này, không muốn lấy nhiều thủ thắng, sớm đã phân phó thủ hạ chung quanh không cho phép tiến lên, Trần Phàm cũng là vì vậy mới chịu buông tha cho hắn du đấu, cứng đối cứng đối cứng.
Quyền vỡ, chùy vỡ, chỉ trảo, bắt, thậm chí là thân thể va chạm, đầu lâu cứng rắn. Hai người giao thủ trong chốc lát, chung quanh là cỏ dại mờ mịt, vô số nước bùn bắn tung tóe, có đôi khi một đòn kề sát núi đập vào trên tảng đá lớn bên cạnh, thậm chí còn chuyển động. Bọt nước vẩy tới mặt người bàng quan, khiến người ta mơ hồ cảm thấy đau nhức.
Trên thực tế, Vương Nan Đà sẽ hạ lệnh không cho phép người bên ngoài nhúng tay vào, những người đi theo hắn ngược lại thở phào nhẹ nhõm. Tu vi võ học của hai người này đã bỏ xa những người còn lại, nếu như chính mình mấy người này nhúng tay tiến vào vây công, Vương Nan Đà có lẽ có thể tìm được một chút cơ hội thắng lợi, nhưng Trần Phàm này khởi xướng bão, liều mạng, mấy người này có thể may mắn thoát khỏi.
Cũng chính vì vậy, bọn họ chỉ duy trì trạng thái vây công, vây quanh phụ cận. Bọn họ đương nhiên kém Vương Nan Đà và Trần Phàm, nhưng dù sao cũng là người có võ nghệ nhất định, có thể vây xem một trận đánh nhau như vậy, đối với bọn họ mà nói, cũng có chỗ tốt lớn lao. Chỉ là lực lượng của hai người đều lớn đến kinh người, giao thủ vừa điên cuồng, nói là có quy luật sâu sắc, chẳng bằng nói là hai người ra tay đều có ma lực điên cuồng, có thể thấy được.
Lúc này trong hai người, Vương Nan Đà dù sao cũng dùng dật đãi lao, quanh thân hoàn hảo, Trần Phàm lúc trước che chở Kỷ Thiến Nhi chạy trốn, tràn đầy vết thương cũ, hắn chiến đấu cùng Vương Nan Đà kỳ thật đã khuất phục hạ phong, nhưng vẫn không chịu thua. Người trẻ tuổi hơn hai mươi tuổi liều mạng đi tới., Thật là kinh người, cho dù nửa người nhuốm máu, mỗi một quyền của hắn đều nhanh như thiểm điện phong lôi, hạ bàn trầm ổn, nhưng trong lúc đánh nhau, lại bước ra liên hoàn, Vương Nan Đà đánh nhau với hắn một lúc lâu., Mặc dù chiếm thượng phong, nhưng quần áo trên bắp chân, ống quần đều đã vỡ tan, hai tay, trên hai nắm tay tràn đầy máu tươi, có bởi vì mạch máu lông trong cánh tay đã bị đánh vỡ, đang chảy máu.
Thương thế như vậy đối với võ giả mà nói không là vấn đề lớn, Vương Nan Đà một đầu loạn phát, phát hung tinh, đánh đến ha ha cười to, liên tục giao thủ mấy chục quyền, bỗng nhiên chụp vào hai tay Trần Phàm, cánh tay Trần Phàm trầm xuống, một trảo bắt ngược trở lại, phía dưới đá ra một cước., Hai chân nhỏ của hai người đụng vào nhau trên không trung hai cái, Vương Nan Đà một chùy đầu đụng tới, Trần Phàm tránh né, khuỷu tay phản kích, Vương Nan Đà một vai đánh bay hắn, hắn cũng lôi kéo Vương Nan Đà, đột nhiên đụng vào trên tảng đá lớn bên cạnh, sau đó cánh tay đạp mạnh xuống bia đá, Vương Nan Đà tách ra sau, lại là thế công và xuất quyền như mưa to gió lớn, làm cho Trần Phàm bay nhanh về phía sau.
Công thủ như vậy đã lặp đi lặp lại nhiều lần, người chung quanh nhìn thấy mà kinh hãi không thôi, sau đó, chính là một vòng pháo chùy trầm ổn cương mãnh của Trần Phàm, Vương Nan Đà" điên cuồng hét lên ngăn cản, Trần Phàm đột nhiên nhào tới, khuỷu tay vung lên nện xuống., Hai đầu gối mạnh mẽ va chạm, Vương Nan Đà phản kích lại, sương trắng nổ tung trên không trung, Trần Phàm một quyền cước luân phiên đè đối phương xuống, vẫn như cũ là "A" trong tiếng quát, Vương Nan Đà nửa người trên nắm đấm vô số, sau đó bị một cước đá trúng ngực, thân thể bay ra ngoài mấy trượng.
Mấy người vây xem đều ngẩn người, cũng là bởi vì hai người thật sự đánh quá tàn nhẫn, trong khoảnh khắc đó, bọn họ thậm chí không hiểu Trần Phàm đã làm cái gì. Nhưng mà khi Vương Nan Đà bị đánh bay, thanh âm xèo xèo vang vọng vẫn cho bọn họ một đáp án kinh ngạc, chỉ là đến lúc này, cũng không thể không suy nghĩ quá nhiều, Trần Phàm cơ hồ xoay người trước tiên, hai mắt đỏ như máu đánh về phía một người trong đó!
"Suỵt... Tiểu nhân.."
"Thạch, Thạch Hôi..."
"A..."
Vương Nan Đà hét lên đầy đau đớn khó có thể tin, người bên này đã khó mà phản ứng kịp, đứng mũi chịu sào mới rút được nửa thanh đao người nọ ra, Trần Phàm đã đến trước mặt, sau đó xoạt một tiếng, ánh đao cùng huyết quang phóng lên tận trời!
Người chung quanh hò hét mãnh liệt xông tới, chỉ trong chốc lát đã leng keng leng keng, đao quang như rồng, một người trong đó chém một đao lên lưng Trần Phàm. Nhưng khi trên mặt Vương Nan Đà mang theo tro bụi và máu tươi, vẻ mặt dữ tợn lao tới, Trần Phàm đã liên tục bị thương ba người, thậm chí chém một người trong đó có hình dáng âm trầm, xa xa đã bỏ chạy.
"Đồ tiểu nhân hèn hạ... đồ vô sỉ."
Thanh âm của Vương Nan Đà truyền ra trong cơn mưa đau đớn và phẫn nộ.
Thân thể trần trụi...
Vượt qua một đỉnh núi, Trần Phàm mặt mày xanh mét đi về phía nửa toà thổ kỹ bí mật cách đó không xa. Trên người hắn ngoại thương rất nặng, tiêu hao thể lực rất nhiều, nhưng giờ phút này mà nói, những vấn đề này cũng không phải vấn đề hắn quan tâm, đẩy cỏ dại bên ngoài thổ y, xuất hiện ở bên trong, là tình huống cực kỳ không tốt. Nàng nằm đó, mặt mày xanh mét, hai môi tím xanh, thân thể ẩn ẩn run rẩy.
Võ giả hơn phân nửa cũng là lương y, lúc này trên người Trần Phàm kỳ thật còn có chút ngoại thương, nhưng trong thân thể Kỷ Thiến Nhi lại là nội thương nghiêm trọng. Hắn nhìn Kỷ Thiến Nhi một cái, ngồi xuống bên cạnh, lấy ra hai bao đồ vật trên người, trong đó một túi là hắn mạo hiểm đi phụ cận lấy được thuốc, trong lúc vội vàng, kỳ thật chưa chắc có thể có hiệu quả gì, chính hắn trong lòng cũng biết rõ. Một túi khác là thuận tay lấy từ trên người thuộc hạ của Vương Nan Đà ra.
Trong lúc truy đuổi như vậy, hơn phân nửa những võ giả tham gia sẽ mang theo một ít thuốc dự bị thương, hắn mới có thể mạo hiểm một phen, cũng chính là chủ ý này. Lúc này tìm tòi bao đồ vật một phen, quả nhiên tìm ra mấy cái bình sứ, hắn đặt ở chóp mũi ngửi ngửi, sau khi phân biệt một phen, bỗng nhiên đứng dậy lao ra khỏi màn mưa. Không lâu sau, Trần Phàm từ trong mưa trở về, trong tay đã xách theo một con chó lớn.
Hai chưởng của hắn đánh con đại cẩu kia trọng thương, lại cho nó ăn bột thuốc, vừa rồi đặt nó qua một bên, ngồi xuống xem tình huống của Kỷ Thiến Nhi.
Nhưng mà, kỳ thật trong tình huống hết thảy, bản thân Trần Phàm cũng hiểu được. Hắn vươn tay ra, kỳ thật đều không dám để vào tay Kỷ Thiến Nhi hoặc là trên người. Nhưng cuối cùng vẫn kiểm tra nàng theo lệ thường, vừa rồi khoanh chân ngồi bên cạnh, có chút thống khổ nhắm mắt lại.
Lúc này võ giả luyện nội công, kỳ thật chính là phương pháp vận chuyển khí huyết. Đối với Trần Phàm, Kỷ Thiến Nhi, loại võ giả cấp bậc này mà nói, thân thể tiềm năng., Sinh cơ so với người bên ngoài cường đại gấp mấy lần, một chút ngoại thương, dựa vào bản thân là có thể dễ dàng khỏi hẳn. Tựa như Trần Phàm, nếu chỉ là vị trí nhất định phải hại bị người chém trúng một đao., Cơ bắp lập tức co rút lại, thậm chí ngay cả đổ máu cũng ít, để bảo đảm bản thân thời khắc khắc rơi vào đỉnh cao. Ví dụ như Lục Hồng Đề từng đẩy cung cho Ninh Nghị, kỳ thật cũng là ngoại lực kích phát tiềm năng thân thể cho Ninh Nghị. Nhưng chuyện cho tới bây giờ, những biện pháp này cũng không thể dùng với Kỷ Thiến Nhi. Nếu không thể tiếp nhận chữa trị trong hoàn cảnh an ổn, nàng chỉ sợ chỉ có thể là kết cục lành ít dữ nhiều.
Chỉ tiếc, hoàn cảnh an ổn, trước mắt đối với bọn họ, chính là thứ đồ thiếu hụt nhất.
Liên tiếp mấy ngày chạy trốn, không ngừng chiến đấu. Kể cả Trần Phàm, thân thể cũng đã bị ép tới bờ vực sụp đổ. Bất quá, tuy mới hơn hai mươi tuổi, trên thực tế trong mấy năm chiến đấu, hắn cũng đã trải qua rất nhiều cuộc sống ly tử biệt. Lúc này thân ảnh của người trẻ tuổi, vẫn ngồi xếp bằng ngay ngắn giữa khoảng không tối tăm trong thổ quán, nhắm hai mắt lại, yên tĩnh đến mức giống như tượng đá nguy nga mà yên lặng.
【 Tiểu thuyết vận hành nhiều năm, so sánh với Truy Thư Thần Khí phiên bản xinh đẹp, sách lão trùng đều đang dùng hoán nguyên dịch vụ, dung nhan mê man. 】
Tông phi hiểu, bố cục Thiết Thiên Ưng, đại bộ đội bị tách ra, đám người Tư Không Nam, Lâm Ác Thiền, Vương Nan Đà xuất hiện, lại thêm âm ảnh cực lớn ẩn giấu sau lưng... Thiên Ninh Nghị từng nói, lần này đối phương muốn vận dụng là lực lượng vô hạn., Phản kháng bên này mạnh bao nhiêu, lực lượng đối phương có thể xuất động sẽ lớn bấy nhiêu. Lúc trước nghe nói là một chuyện, mà cho dù có chuẩn bị tâm lý, sự tình sắp tới, cũng sẽ là một loại tâm tư khác. Kỷ Thiến Nhi... Có lẽ sắp chết bên cạnh mình, sư phụ đã khó cứu. Không riêng gì Vĩnh Nhạc Triêu, những người như mình, chỉ sợ cũng đã bước vào đường cùng rồi...
Ninh Nghị... Cách nhìn của thời cuộc là chuẩn nhất. Lúc này dù có ở đây e là cũng không thể kéo dài cục diện này được rồi...
Hắn ngồi ngay ngắn trong vùng tối tăm đó, một bàn tay vốn đặt trên cổ tay Kỷ Thiến Nhi, lúc này cũng đã nhẹ nhàng nắm chặt cổ tay lạnh buốt kia. Qua một hồi, Kỷ Thiến Nhi từ từ tỉnh lại, mở mắt ra nhìn thật lâu, vừa rồi nhẹ giọng nói một câu: "Tiểu Phàm à..."
"Ừm."
Đúng vào lúc này, một bên khác vốn đang vì thương thế mà con đại cẩu kia đang nằm dưới đất đột nhiên lớn tiếng kêu lên. Trần Phàm quay đầu nhìn lại, chỉ thấy cả người con đại cẩu kia kịch liệt co quắp, một lát sau, trong miệng không ngừng tràn ra máu bọt. Thổ kỹ viện bởi vậy trở nên huyên náo, Kỷ Thiến Nhi đang nhìn về phía bên này, Trần Phàm giơ tay trái một chưởng đập xuống, đánh chết con đại cẩu kia.
"Thiến Nhi tỷ, đừng nói nữa." Trần Phàm thấp giọng nói một câu, hắn nhìn đống thuốc mình lấy được, chỉ trong chốc lát, thở dài, bỏ vào trong ngực rồi đứng lên: "Ta dẫn tỷ đi tìm đại phu."
Nếu như nói lúc trước hắn có lẽ có chút nhụt chí, nhưng Kỷ Thiến Nhi sau khi mở mắt ra, thân ảnh người trẻ tuổi, lại trở nên khôi ngô mà kiên định, trong lời nói, có lực lượng có thể làm dịu lòng người.
Bất quá, hết thảy đối với Kỷ Thiến Nhi mà nói, có lẽ cũng không có đủ hiệu lực. Nàng trầm mặc một lát, từ Trần Phàm gian nan mà cẩn thận bảo nàng ngồi lên, trói ở trên lưng.
"Ta không quan tâm có sống hay không, nhưng... Tiểu Phàm, ta không muốn chịu nhục..."
Thân ảnh Trần Phàm đã định: "Ta biết, lúc cần thiết, ta sẽ giết ngươi."
"Ta biết" và "Giết ngươi" có một chút dừng lại, cơ hồ nghe không ra. Kỷ Thiến Nhi không nói gì thêm, đem đầu đặt ở trên lưng hắn.
Không lâu sau, bóng người khoác áo tơi đi ra khỏi màn mưa, trong vầng thái dương lờ mờ, hướng về phía đám đông tụ tập dày đặc mà đi tới...
Cùng đường mạt lộ...
Thân thể trần trụi...
Thời gian bị đè nặng một chút, Lâm Ác Thiền trở lại nơi ở tạm của đám người Tư Không Nam, từ xa đã nghe thấy Vương Nan Đà chửi ầm lên. Hắn nhìn qua bộ dạng Vương Nan Đà bị tro bụi đốt trên mặt, đợi đến khi biết nguyên do, sau khi hơi kinh ngạc, đột nhiên không nhịn được cười ha hả.
Thời gian càng sâu thì Ninh Nghị đã tiến vào doanh địa phụ cận Tứ Bình Cương, không lâu sau lại nhanh chóng đi ra.
Tối hôm đó, Tông phi hiểu dẫn người quét tới Dư Trấn, đám người Phương Bách Hoa đã rời đi trước một bước, chỉ có Phương Thư Thường, Tiền Lạc Ninh hai người không có tin tức về âm thanh của Tây Qua, ở lại chỗ này, song phương xảy ra một trận chém giết, Phương, Tiền hai người bị thương bỏ chạy.
Có liên quan tới sự kiện Phương Thất Phật lần này, nhân số liên quan rất nhiều, trong mấy ngày đầu, có lẽ không ai hoàn toàn thấy rõ diện mạo của sự kiện này. Chỉ là Hình bộ cùng bọn người Tư Không Nam, vẫn là nắm chắc hướng đi của toàn bộ đại cục.
Về phần Ninh Nghị, ít nhất trong một hai ngày đầu tiên đã nhận được tin tình báo và tin tình báo, thật ra vô cùng ít ỏi, chỉ có một số ít mấy người chết, lần lượt được xác định, sau đó an lành mang theo tin tình báo về phía Bắc của sổ sách., Có lẽ đây là tin tình báo có giá trị nhất trong mấy ngày qua. Còn lại thường thường chỉ là tin tức vụn vặt khiến người ta khó chú ý tới tâm tình, tỷ như tiểu lâu la không chút danh tiếng nào để nổi tiếng, truyền khắp thiên hạ, khiêu chiến Chu Bội các loại sự tình, dưới tình huống nghiêm túc này, làm cho người ta cảm thấy rất vô lực.
"Ta muốn biết tình hình ở Tứ Bình bãi hiện giờ, loại bát quái võ lâm nhàm chán này có thể để sang một bên, sau này mới đáng đáng chê cười. Ai đem nó về đây, Lâm tông ta là ai...Sau này thấy hắn qua loa đánh một trận có được hay không! Nhanh lên, cho ta một phần..."
Tâm tình nôn nóng, bắt nguồn từ tin tức tình báo, tổng hợp lại rất chậm chạp, bởi vì nhân thủ không đủ cho nên việc thu thập tư liệu tạm thời của Mật thám ty là luôn đình trệ sự phát triển sau này. Trên thực tế, mặc dù không có quá nhiều sự tình này tiếp xúc nhưng trong lòng Ninh Nghị cũng mơ hồ dự cảm được toàn bộ biến hóa phát triển của tình huống, thời gian duy trì sẽ không quá dài.
Mà ngay lúc xúc tu của Mật thám ti, trong thời gian một hai ngày ngắn ngủi, toàn bộ tình thế phát triển, kỳ thật đã kéo căng đến cực hạn. Nguyên bản theo đám người Phương Bách Hoa tan vỡ, cục diện đã là tình hình nghiêng về một phía, mà bọn người An Tích Phúc, Đặng Nguyên Giác giết tới, tạm thời hấp dẫn Tông Phi Hiểu., Ánh mắt đám người Tư Không Nam mang theo tia sáng cuối cùng trong niềm vui vĩnh viễn, cố gắng khuấy động tình thế nguy cấp, khiến cho đám người Phương Bách Hoa có thể thoát thân trong đó. Nhưng xét theo đại cục, bọn họ cũng đã đi trên xích sắt thẳng tới cực hạn, hoặc có hi vọng xa vời, nhưng chỉ cần có một bước đạp sai, tất cả sẽ hoàn toàn tắt ngấm.
Trong cục diện như vậy, không riêng gì Thiết Thiên Ưng, sau khi biết được người của Mật thám ty, đám người Lâm Ác thiền cũng đã nhìn sang bên này trong chớp mắt, chỉ là sau khi hiểu rõ nhân số và tên họ của người dẫn đầu, liền thu ánh mắt trở về.
"Nghe nói sau chuyện Tâm Ma Ninh Nghị ở Lương Sơn, cừu địch khắp thiên hạ, sẽ không dễ dàng xuất kinh. Đến đây chỉ có hai mươi người, lại coi như tuân thủ quy củ, tạm thời mặc kệ nó, đợi chuyện này kết thúc rồi tính tiếp."
Không lâu sau, toàn bộ cục diện rốt cuộc chuyển hướng kết điểm, đám người Tư Không Nam, Thiết Thiên Ưng nắm lấy cơ hội, bắt đầu kết thúc mọi thứ. Đám người Phương Bách lại tranh thủ chút hi vọng cuối cùng, cả hai đều rơi xuống một quân cờ.