Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Trong mưa to, nước sông chảy xiết mãnh liệt chảy về phía trước, sóng lớn dâng lên. Thân thể cực lớn nhào vào trong nước, giống như gấu đông đang bôn ba, sau một lát, thân ảnh kia đã rào rào xông lên bờ.
Thân ảnh Lâm Ác Thiền đi dọc theo bờ sông về phía trước vài bước, nhìn nước sông, một mặt chạy tới nhấc hòn đá tiếp tục ném ra, đánh cho cột nước trên mặt sông bay lên cao. Như vậy mới ngừng dùng hòn đá đập loạn xạ, lại chạy ra vài bước, chậm lại.
"Ha ha." Tựa hồ có chút giễu cợt cười cười, nhưng trong dòng sông kia, thiếu nữ rơi vào đã không thấy tung tích.
Cao thủ so chiêu, mấy chiêu sơ hở, chỉ sợ đều phải trả giá đắt. Một trận chiến giữa hai người, tuy nói Lâm Ác Thiền đánh cho Tây Qua không có lực hoàn thủ, nhưng tu vi chỉ có vậy mà thôi., dưa hấu, Trần Phàm những người trẻ tuổi này cũng đã chạm tới cánh cửa lột xác nào đó. Lâm Ác Thiền thủy tính chỉ bình thường, nhưng lại không biết năng lực của trái dưa hấu ở phương diện này như thế nào, nếu nói nước dưa hấu thuần thục, trọng thương dưới nước bạo khởi cho hắn mấy đao bắt cũng không phải là chuyện không thể.
Hắn vừa mới trọng xuất giang hồ, lúc này lại chiếm thượng phong, đối mặt Chu Dung, mọi việc trước đó vẫn là cầu ổn thỏa. Mặt khác nếu thật sự có khả năng đối phương thủy tính vô cùng tốt, bởi vì bản thân bị trọng thương, ở trong nước như vậy cũng không có khả năng kiên trì được lâu. Dưới mưa rào rào rào, thân ảnh của hắn liền dọc theo dòng sông đi dạo về phía trước, ánh mắt như chim ưng nhìn chằm chằm hai bên con sông.
Thời gian đã là chạng vạng tối, trong màn mưa, quần sơn đều có vẻ u ám. Dòng sông rộng lớn đối diện là một khu rừng màu xanh đen, mê ly. Sông ngòi gào thét hạ xuống, bởi vì trong lúc thân ảnh mập mạp kia tiến về phía trước, vẫn là một mảnh sát cơ lành lạnh.
....
Trong lũ lụt, thiếu nữ nắm chặt đoản đao trong tay, cố gắng duy trì một tia cuối cùng thanh tỉnh. Nhưng trong nước sông, mạch nước ngầm cuồn cuộn, thân thể của nàng trong vô thanh vô tức lao về phía bùn cát dưới đáy sông, trong nháy mắt, thân thể đã xoay vòng không phân biệt được phương hướng.
Ánh sáng lờ mờ, nước cũng đục ngầu, chỉ có tốc độ chảy của nó nhanh kinh người. Cát và rong xoáy quấn quanh thân thể, ngay lúc đường cong tiếp theo đến, nàng dựa vào ý thức còn sót lại cố gắng điều chỉnh thân hình, mở to hai mắt.
Trước mắt, đá ngầm nhô ra dưới đáy sông, bỗng nhiên đụng lên trên đầu!
Bóng đen phóng đại ——
....
Lúc chạng vạng tối, thế mưa nhỏ dần, nhưng trời đã sớm tối, mưa gió thấm qua đồi núi, điểm điểm điểm quang mang.
Trong một vùng núi gần nơi ở của Tứ Bình Cương, doanh địa đã trở thành một mảnh lầy lội. Khi Tông Bất Hiểu đi vào doanh địa, chính là thời gian ăn cơm tối của Tông môn, hỏa diễm trong căn lều ẩm ướt đốt cháy rất miễn cưỡng. Mấy đội nha dịch đang sửa sang kênh mương ở bên ngoài, ban ngày đám hộ vệ ban đêm đang mặc áo tơi, tiến hành thay phiên. Thấy hắn đến đây, quy luật càng thêm nghiêm ngặt.
Hình bộ làm việc, triệu tập chính là bộ khoái nha dịch các nơi, từ tài nguyên vận dụng mà nói, vẫn phải dựa vào các phủ nha. Mà thời đại này, quan phủ làm việc cũng không có kiêng kị gì không quấy nhiễu dân chúng. Nhưng chuyện lần này dù sao cũng khác với lúc trước.
Hảo hán Lục Lâm, nói trắng ra là đám người tam giáo cửu lưu, đám người dưới trướng Phương Bách Hoa càng là tinh anh trong tinh thần, nếu như phụ thuộc vào thôn trang, tiện nghi của huyện trấn sẽ lập doanh địa, dù sao không thể nào xua đuổi sạch sẽ đám người tạp dịch chung quanh, liền có khả năng bị chui vào khoảng không. Vì quyền mưu, Tông Bất Hiểu và Thiết Thiên Ưng vẫn lựa chọn dựa theo phương thức hành quân xây dựng, lực tranh đấu mỗi người dưới trướng đều nắm rõ ràng, tránh cho ngoại nhân phải ngấm ngầm.
Hình bộ to lớn như vậy, hình phạt toàn quốc tổng cộng là bảy tên tổng bộ, mỗi tên đều là nhân kiệt. Thiết Thiên Ưng tinh minh luyện, tọa trấn ở trong, tuy rằng Tông Bất Hiểu xem ra khôi ngô cao lớn, tướng mạo hung lệ hỏa bạo, nhưng trên thực tế cũng là hạng người tâm tư kín đáo. Mấy ngày nay hắn dẫn đám bộ khoái bố trí thiên la địa võng ở bên ngoài, ngẫu nhiên có một đám cướp đơn độc bị bắt được, bị tập trung ở trong đám tù binh.
Tuy nói đối phó với các cao thủ hàng đầu như Phương Bách Hoa vẫn phải vận dụng lực lượng của đám người Lâm Ác Thiền, nhưng cũng chính bố cục mà Tông Phi Hiểu bố trí mới có hiệu quả một bước đi bộ, áp súc không gian bỏ chạy của đối phương.
Doanh địa này đã đóng ở bốn bình vài ngày, trong thời gian vài ngày, đám phỉ tán loạn lục tục đều bị bắt, có người coi như là nhân vật thành danh trên rừng xanh. Nhưng đối với người của Hình bộ mà nói, chỉ có những người này, còn chưa đủ.
Lần này áp giải Phương Thất Phật Thượng lên phía Bắc, đối với hai người Thiết, Tông Thượng ra lệnh, chỉ là áp giải Phương Thất Phật Bình An đến kinh thành thẩm vấn. Nhưng hai người xem ra, nếu chỉ làm một chuyện như vậy, bất cứ ai cũng có thể đi làm. Đánh bại Phương Quán là công lao của Đồng Quán., Đánh bại Phương Thất Phật chính là Tân Hưng tông, quân đội bao vây những công lao này, vốn cũng không có gì không đúng, nhưng hai người có thể nắm lấy cơ hội xuất đầu, tự nhiên cũng chỉ là bắt được Phương Bách Hoa, sạch sẽ một đám dư nghiệt Vĩnh Nhạc mà thôi.
Tổng bộ Hình bộ bộ bộ, nói đến quyền lực rất lớn, nhưng trên thực tế, bọn họ thuộc về một nơi đi từ khu vực trung tâm. Những người này thường từ tầng dưới chót quen thuộc với sự vụ cụ thể, bọn họ cơ trí bách xuất võ nghệ cao cường, nhưng trong triều đình, những người này cuối cùng cũng chỉ là một quan lớn mà không được coi là chính thức. Nói cách khác, bọn họ là "Tay nghề nhân" chứ không phải "n tướng quân" mà là "Binh vương" chứ không phải.
Hai cái chuyển độ này rất lớn, rất nhiều năng lại khả năng chỉ có thể ngồi ở vị trí tổng bộ cả đời. Nhưng nếu có thể vượt qua chướng ngại này, tiến vào trung tâm Hình bộ, coi như hoàn thành lột xác, sau này thành công đa sĩ, cũng có thể có tên tuổi tốt hơn.
Tập được văn võ nghệ bán cùng đế vương gia, bất quá văn, khác biệt giữa võ là như vậy. Đương nhiên, thế đạo như thế, đối với bọn họ mà nói, cũng sẽ không cảm thấy có cái gì không đúng. Tổng bắt cái thân phận này cũng không tính là lớn cũng chỉ là tương đối trung tâm quan viên mà thôi, đối với người bình thường mà nói, luôn là thiên đại quan.
Một đường đi vào lều mới trong doanh trại, Thiết Thiên Ưng đang ngồi bên bàn ăn cơm. Điều kiện ở không được tốt, nhưng đồ ăn và rượu lại rất phong phú. Tông phi hiểu cơm canh khá lớn, nhưng không uống rượu, cầm bát canh còn thừa, khò khè khò khè ăn một bát lớn, vừa rồi nói chuyện.
"Hôm nay chỉ bắt được ba người, chúng ta mất bảy huynh đệ, đả thương mười ba người. Có chín người không chịu bó tay chịu trói, cũng đều chết cả."
Thiết Thiên Ưng uống một ngụm rượu, cười lạnh: "Có thể chạy trốn tới kinh thành lúc này cũng khó mà hạnh phúc được. Trong lòng bọn họ hiểu rõ, đương nhiên không muốn bó tay chịu trói."
"Dư trấn bên kia dường như phát hiện tung tích của đám người Phương Bách, có người giao thủ cùng người của Bá Đao, bọn hắn nên đổi chỗ. Tuy nhiên tối nay ta dự định đi xem một chút."
"Thông báo cho họ Lâm bên kia?"
"Lâm Tông ta xưa kia là lạ, chúng ta nói với bọn họ, nhưng bọn họ cái gì cũng không nguyện ý để lộ, thật sự làm cho người ta không thoải mái..." Tông phi Hiểu lắc đầu hừ một tiếng: "Bất quá cái nên nói thì vẫn nên nói với bọn họ."
Thiết Thiên Ưng cười một tiếng: "Bọn chúng lợi dụng chúng ta, chúng ta cũng lợi dụng chúng. Những người này thần thần thần bí bí là chuyện thường, đầu tiên phải do bọn chúng, còn lại, đợi sau khi tìm được Phương Bách Hoa rồi lại nói..." Hai người đều không phải người ngốc, lời hắn thuận miệng nói ra, cũng không phải giải thích với Tông Cỗ, hơi dừng một chút, ngược lại thấp giọng nói: "Ma Phật Đà Lâm Ác Thiền... năm đó cũng rất lợi hại..."
"Tên mập kia..." Tông Bất Hiểu suy nghĩ một chút rồi gật đầu nói: "Tu vi đúng là không thể khinh thường, hắn nói muốn khiêu chiến Chu Bội, sợ không phải nói ngoa."
"Ha ha." Thiết Thiên Ưng cười một tiếng, khịt mũi coi thường: "Cứ chờ xem đi, thanh danh đệ nhất cao thủ dưới trướng Ngự Quyền quán hôm đó, đâu phải đơn giản như vậy là có thể đánh ra."
Hai người cứ như vậy hàn huyên vài câu, Tông Bất Hiểu đã nhanh chóng ăn hết hai bát cơm lớn, kế tiếp chính là nhai chậm nuốt. Vừa ăn thức ăn, lại nghĩ tới một chuyện, thuận miệng nói: "Trong mấy ngày nay, người của Ty thám thính đang hỏi thăm chuyện quan phủ chung quanh."
Thiết Thiên Ưng híp mắt, một lát sau, thần sắc như thường nói: "Sự tình náo loạn lớn như vậy, bên kia có chút động tĩnh, cũng khó tránh khỏi."
"Tên Bất Chính Ngôn không thuận miệng, đám người này đang dày vò cái gì."
"Lúc phi thường tiện, dùng quyền lực." Thiết Thiên Ưng mỉm cười: "Chỉ nhìn thái độ bên trên, đã biết thánh thượng cũng không yên lòng với bọn họ, bọn họ bây giờ chỉ có tư cách bàng quan, đợi đến chiến sự phía bắc nghỉ ngơi, ngươi xem xem đám người này sẽ có kết cục gì. Lúc trước Thái Tướng không có quyền lực như vậy, trên triều đình, há có thể để nhất phái độc đại."
Tông Bất Hiểu gật đầu, sau đó hạ thấp thanh âm: "Trước đó không lâu, Lưu Khánh và ta nói chuyện riêng, có mật thám ti này, nói không chừng chính là để đối kháng Thái Tương. Trong triều đình, Lý Tướng chỉ là người thanh danh cương trực có thể chống đỡ cùng Thái Thượng, dù sao người lợi hại nhất vẫn là vị Tần Tướng gia kia. Năm đó nếu ông ta không lui xuống, e rằng hôm nay chính là người thật sự có thể ngang hàng với Thái Tướng."
"Chuyện thế này, há có phải chúng ta có thể biết được." Thiết Thiên Ưng cũng nhỏ giọng nói: "Nhưng mà, chúng ta trước đây đã từng làm những vụ án đó, suy nghĩ xem có bao nhiêu chuyện liên quan tới Thái tương. Đám Thái Tướng, gia thế lớn, chuyện làm ăn năm xưa với Liêu Nhân, bọn họ tham gia vào cũng có bao nhiêu người. Nếu không có người có thể chống lại Thái Tướng, Bắc phạt này cũng không đánh nổi."
"Thái Tướng cũng muốn thúc đẩy Bắc Phạt."
"Thái tướng, đồng Xu mật, có ai mà không muốn thúc đẩy Bắc phạt chứ... bọn họ muốn lưu danh hậu thế." Thiết Thiên Ưng nói, "Nhưng đám người đi theo sau lưng bọn họ chưa chắc, nếu không phải có Tần tướng đột nhiên xuất hiện, khiến quan nhiều năm không chút lo lắng, đuổi đám người kia đi đánh một trận thật đau đầu., Lại có ai chịu nhượng bộ ở đây làm ăn với Liêu quốc. Thái Tướng cũng vui khi thấy bọn Tần tướng làm lớn, Tần tướng lợi hại mới có thể thuận nước đẩy thuyền, nói với người nhà rằng thánh thượng quyết tâm bắc phạt, Tần tướng không nể mặt ai, chọc không nổi..."
Hắn nói xong, lại thở dài: "Nhưng mà, thời kỳ phi thường, người dùng thủ đoạn lăng lệ ác liệt bực này, ngươi đã gặp mấy người có thể được chết? Tần tương nhất hệ, bây giờ sợ là còn bị người ta hận hơn cả Lý Tướng."
Tông Bất Hiểu cũng lắc đầu. Bọn họ lúc này nói là đại sự quốc gia, trên thực tế, cuối cùng vẫn là tham gia không vui đối với Mật thám ty. Ngày xưa ở nơi này, bọn họ chính là quyền uy, chịu hình bộ thượng tầng quản lý thì thôi, một cái thành lập mới vài năm, tiểu nha môn không có quy mô cũng dám nhìn chằm chằm ở một bên, hiển nhiên ai cũng sẽ khó chịu.
"Bất quá lần này mật thám ty điều tra hơi nhỏ." Sau một hồi trầm mặc, Tông Phi nói ra.
Thiết Thiên Ưng nhíu mày: "Chi?"
"Từ phụ cận huyện nha điều đi rất nhiều thứ, thoạt nhìn đều là da gà vỏ tỏi, không muốn gây chúng ta chú ý, nhưng nha dịch phụ cận, điều động nhanh, tình huống bị thương, những cái này đều có. Có người nhắc tới, bọn họ còn đến y quán phụ cận điều tra khám bệnh... Làm việc này người an bài chu toàn, như là lão luyện."
"Lần này chuyện của chúng ta cũng coi như quang minh chính đại..." Trầm ngâm một lúc, Thiết Thiên Ưng nói: "Bọn chúng tra xét rồi định làm gì?"
"Tư Không Nam, Lâm Tông Ngô, Vương Nan Đà..." Tông phi Hiểu nhẹ giọng nói.
Thiết Thiên Ưng ngơ ngác, trầm tư một lát, nhìn tông phi hiểu: "Bọn họ chọc được à?"
"Từ sau chuyện Lương Sơn năm ngoái, mật thám đối với Lục Lâm coi trọng sẽ có tăng cường. Bọn họ ngày xưa không có ai, hơn nữa thư sinh, vốn cũng không quá quan tâm chuyện này, nhưng hiện tại sợ là có người... Tâm Ma Ninh Nghị kia."
"He he..." Thiết Thiên Ưng cười một tiếng, nhưng cuối cùng không đánh giá.
"Đừng quá coi thường hắn, sau chuyện Lương Sơn, thanh danh tâm ma truyền khắp rừng xanh phương bắc. Chỉ là năm ngoái, Lưu Khánh và những người bên kia biết đã có năm sáu nhóm người đi kinh thành, muốn ám sát hắn thành danh, tất cả đều là đá chìm đáy biển."
Trong bảy vị tổng bộ Hình bộ, Lưu Khánh Hòa chính là bộ đầu phụ trách kinh đô, lời nói tự nhiên là có trọng lượng. Thiết Thiên Ưng lại lắc đầu: "Có thế lực hữu tướng, người bình thường đến kinh thành tự nhiên kết cục sẽ như vậy, không liên quan nhiều tới năng lực của Ninh Nghị. Chuyện của Quan Lương sơn ta, người này mặc dù hung ác độc địa., Quỷ kế bách xuất, nhưng bản thân làm việc, còn là phong cách thư sinh của người khác, sợ cũng chỉ là một tên mưu sĩ trong Tướng phủ mà thôi. Bây giờ khắp nơi xung quanh nhúng tay vào, thế cục đã đủ loạn, nếu hắn là người buôn bán thư sinh, không biết trời cao đất dày nhúng tay vào... Khà khà, không biết sẽ là kết cục gì."
Thiết Thiên Ưng nói lời này, trong lời nói tuy không cho là đúng nhưng vẫn hiểu được đạo lý không thể coi thường đối phương. Hắn làm việc ở công môn đã nhiều năm nhưng hiểu rất rõ sự tàn nhẫn của nho sinh.
Trên đường rừng xanh biếc có ngày lưỡi đao liếm máu, có đôi khi còn chú trọng đạo nghĩa, thật sự là nho sinh phải làm việc, miệng đầy đạo đức, trên thực tế thủ đoạn sẽ không chỗ nào không dùng. Đặc biệt là bọn họ đọc nhiều sách, biết được nhiều chuyện., Làm việc không kiêng nể gì, thủ đoạn càng tầng tầng lớp lớp, khó lòng phòng bị. Việc của Lương Sơn chính là làm chứng, mấy vạn người trực tiếp bị một loạt mưu kế trực tiếp đè sập, tuy nhiên chuyện này là do thám báo, Hình bộ không nhúng tay nhiều lắm., Nhưng mấy người Thiết Thiên Ưng thỉnh thoảng hiểu một chút cũng biết được lợi hại trong đó. Rất nhiều người sống sót qua chuyện này còn sợ hãi, sau đó Lục Lâm chấn động, lan truyền danh tiếng của tâm ma, không giống với người của Lục Lâm bình thường là nổi danh, đối phương thì hoàn toàn dùng danh tiếng của mạng người.
【 Vấn đề cập đến sự chậm chạp của tiết mục mới, có thể thay đổi căn nguyên cuối cùng cũng có cách giải quyết, tại đây bỗng dưng ô ô ô. Dịch nguyên ô ô ô ô, đồng thời xem nhiều trang giấy mới nhất. 】
Hình bộ tuy cũng là nơi quan hệ, nhưng tuyệt đối không có ai dám lấy mấy vạn mạng người ra bố trí. Có thể tính mạng nhiều người như vậy, hoặc là quân đội ra tay trên chiến trận, hoặc là nho sinh buộc phải làm việc.
Lúc này ở khu vực gần Tứ Bình Cương này, hai tên Hình bộ tổng bộ tham dự, đó là sức mạnh chấn động của bất kỳ thế lực lục lâm nào. Nhưng Tư Không Nam chính là thánh nữ trước kia của Ma giáo, nhân vật dưới trướng lại xuất hiện, võ nghệ cao khó có thể đánh giá., Sau đó, còn có ai cũng không dám động đến bóng dáng đại gia tộc. Mà Phương Bách hệ phái, bây giờ mặc dù lâm vào khốn cục, nhưng cũng là chấn động tro tàn phản loạn Thiên Nam lần này, lúc trước có thể lay động lực lượng triều đình, cho dù là cùng đường mạt lộ, cũng là không thể khinh thường.
Trong thế cục như vậy, nếu tâm ma kia tiếp tục mang theo tâm tư cổ quái khó mà suy tính được cắm một cước vào, đối với bọn họ mà nói, cũng là kết quả cực kỳ khó đoán. Tuy chi tộc Mật thám ty hiện giờ chỉ có quyền lực giám sát mà không có quyền chỉ huy, nhưng ai biết đối phương giấu giếm suy nghĩ gì. Nho học quanh co đường cong, đối với việc động tâm, muốn làm gì cũng khó mà biết được.
Chủ yếu nhất, hắn cũng rất căm ghét cảm giác bị người nhìn chằm chằm, dẫn dắt mà không phát ra. Đặc biệt là khi đối phương là tồn tại tâm ma.
Sau một hồi nghị luận, Tông Bất Hiểu ăn xong bữa ăn nghỉ ngơi, định ra ngoài điều tra chuyện tình Phương Bách Hoa, đột nhiên có người tới báo cáo: "Có người tự xưng là mật thám ti cầm văn điệp phủ Hữu Tướng ra ngoài cầu kiến."
Thiết Thiên Ưng và Tông Phi Hiểu liếc mắt nhìn nhau, nhíu mày, cùng nghĩ: "Đến thật à?"
Bọn hắn cũng nghĩ đến mật thám ty sẽ âm thầm theo dõi hết thảy, nhưng không ngờ đối phương đột nhiên đến cửa cầu kiến.
Mật thám ty tại địa phương cũng không có quyền lực cưỡng chế, Thiết Thiên Ưng và tông phi hiểu là có thể không cho đối phương vào, nhưng thà đắc tội quân tử chớ đắc tội tiểu nhân, lấy mật thám ti hành sự, vị tâm ma chủ đạo kia thật sự cự tuyệt, cũng là không tốt. Tông phi hiểu lấy ra điệp văn kia, hỏi: "Là người phương nào tới?"
Nhìn kỹ mới giao cho Thiết Thiên Ưng: "Ngươi xử lý trước đi, ta đi ra ngoài."
Nhìn danh tự, đối phương là một vị Tương Phủ, tên là Chu Hải. Vừa rồi bọn họ bàn luận về Ninh Nghị, hạ nhân đột nhiên đến báo, không khỏi thầm nghĩ không phải tâm ma kia? Lúc này nhìn xem không phải, cũng không làm đại sự gì nữa, kỳ thật cũng là cảm thấy kỳ quái, cho dù Ninh Nghị thật sự tới, bọn họ cũng không cảm thấy nghiêm trọng bao nhiêu.
Sau khi rời khỏi tông, Thiết Thiên Ưng ra lệnh cho thủ hạ dọn dẹp lều, truyền nhân vào.