Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Trên đường vòng quanh của mưa to, nước mưa bắn lên đầy lầy lội. Khi an phận tiếc phúc đột nhiên xông về phía Vương Dần, tám kỵ binh phía sau An tiếc phúc cũng đột nhiên thúc ngựa phi lên, cùng đám người Vương Dần xung phong liều chết lao lên.
Hắc Linh Vệ với tư cách là thủ hạ của Phương Bách Hoa, đồng thời cũng là một bộ phận tinh nhuệ nhất trong quân đội Vĩnh Nhạc. Sau khi Triều Vĩnh Nhạc hoàn toàn giải thể tán, tám người này vẫn có thể làm việc an tiếc phúc, bản thân cũng là người cứng cỏi tử chiến, thân kinh bách chiến cho bọn họ thân thủ không tệ., Thủ đoạn chém giết đơn giản lại có hiệu quả cao. Về phần bản thân An tiếc phúc, có thể có được Phương Bách Hoa Thanh Nhãn, cũng là hạng người kiên nghị quả quyết. Võ nghệ mặc dù không sánh bằng Lưu Tây qua, Trần Phàm tài năng ngút trời như vậy., Nhưng so với "Giang Nam thập nhị thần" gì đó, lại không kém chút nào, đặt ở trên rừng xanh trên giang hồ, cũng là người tài ba trong số những người trẻ tuổi, thiếu hụt chỉ là tuổi tác mà thôi.
Chẳng qua, tất cả những thứ này đều gặp phải Vương Dần, nhưng không có nhiều ý nghĩa.
Nếu như nói an tiếc phúc là xuất sắc, Vương Dần ở trong lục lâm này cũng đã là một trong những người mạnh nhất rồi.
Chính vì vậy, khi An Tích Phúc liều chết xông lên, hắn chỉ dùng một tay chém bay màn mưa. Chênh lệch giữa hai bên quá lớn, bóng người xung kích, An Phúc vốn còn đang chạy như điên, đột nhiên bị ép thành thủ thế, sau đó kiếm thế lại vung lên, áo tơi vung lên một cái.
Trong mưa to, Vương Dần tiện tay xuất kiếm, cảm giác hoa mỹ gần như nghệ thuật, bị ép ngừng lại ở trên không trung trong nháy mắt, hình thành một đường thẳng, thủy quang bắn nhanh ra đến mấy mét mới dừng lại. Bên trong Đại Vũ phảng phất như có từng đạo lưu quang hình quạt, làm cho người nhìn thấy thủy quang kia cũng không nhịn được mà phải tránh đi, nếu không trên người đều làm cho người ta có cảm giác bị kiếm quang chém vỡ mơ hồ.
An tiếc phúc chỉ là dừng lại một kiếm, chiêu thứ hai đánh xuống, thân hình chật vật lùi lại, lao về phía bên cạnh, vừa né tránh chiêu thức sắc bén kia. Thành viên của Hắc Linh Vệ mạnh mẽ đánh tới, cánh tay Vương Dần khẽ động, người nọ bị cả người lẫn đao chém đứt trong mưa, tay đứt, cánh tay máu tươi vung lên đầy trời, rồi đột nhiên bị cơn mưa lớn đè xuống. Vương Dần tiến lại gần phía An Tích Phúc, lại là một kiếm chém bay An Tích Phúc.
"Người năm đó dưới trướng thánh công tụ nghĩa, bây giờ số còn lại không nhiều..." Trong mưa một mặt hắn đi, một mặt nói: "Ngươi mặc dù không phải là một đám chúng ta, nhưng ta cũng không muốn tự tay giết ngươi. Chỉ là đồ vật trên tay ngươi có ích với ta, lấy ra đi, ta sẽ không tiếp tục truy cứu."
"Tham sống sợ chết, theo chủ cầu vinh. Vương Dần, năm đó bọn hắn nhìn lầm ngươi!"
"Chuyện không thể thành, chỉ có thể buông tay, an phận, cách làm của ta, không cần bàn giao với ngươi, ngươi chỉ cần biết hiện tại..."
"Vương. Bợi."
Vương Dần còn chưa dứt lời thì một âm thanh chợt xuất hiện bên tai gã. Thanh âm của chữ "Vương" dường như còn ở phía xa xa, chữ "Ch Dần" xuất hiện đã đến sau lưng. Tiếng động phát ra từ sau lưng, đó chính là tác phong quang minh lỗi lạc của cao thủ giang hồ. Ngay khi Vương Dần quay người lại, một người đột nhiên bộc phát ra từ trong mưa, sát ý mãnh liệt mà chạy.
【 Vấn đề cập đến sự chậm chạp của tiết mục mới, có thể thay đổi căn nguyên cuối cùng cũng có cách giải quyết, tại đây bỗng dưng ô ô ô. Dịch nguyên ô ô ô ô, đồng thời xem nhiều trang giấy mới nhất. 】
Một bóng người kia từ một đường phi nước đại chạy tới nhanh đến mức không gây ra động tĩnh gì cho thiên địa, nhưng ngay trong chớp mắt này, thiền trượng vung lên, trên không trung tóe lên bọt nước như đầu rồng nổ tung, hai đạo thân ảnh đột nhiên đụng vào một khối.
Giao thủ trong nháy mắt, nước mưa đều bị ép mở ra. Sau một khắc, Vương Dần nhảy ra phía sau cách chiến đấu mấy trượng. Khi hắn đứng vững, bản kiện áo tơi trên người đã rách, rơi vào trong mưa, hắn đem nửa kiện còn lại rơi trên mặt đất, trong hai tay đã là hai thanh trường kiếm, đang một thanh xách lên., Một tay chụp ngược lại. Mà ở bên kia, người vừa giao thủ với hắn là một gã hán tử dáng người khôi ngô, vung một thanh thiền trượng, đột nhiên dừng lại trên mặt đất. Mũ trùm trên đầu gã bị trường kiếm chém vỡ, sau đó cũng thuận tay hái xuống, lộ ra một đôi mắt không giận mà uy, hán tử mặt râu quai nón, nhưng bất luận là tóc hay râu ria, cũng không quá dài.
Thiền trượng vang lên những tiếng ong ong trong không khí.
"Bảo Quang Như Lai" Đặng Nguyên Giác.
Vương Dần nhìn thấy An Tích Phúc lăn lộn trong vũng bùn, khẽ mỉm cười tán thưởng.
Thân thể trần trụi...
Mưa một trận lại ngừng một hồi, tại vùng trời phía bắc Trường Giang này, kéo dài không còn một ai.
Lúc xuân lôi vạch phá bầu trời, thiếu nữ bên đường nhìn về phía sau, bỗng nhiên có chút thất thần.
"Sao vậy?"
"Hửm?" Lúc đồng bạn hỏi thăm, thiếu nữ quay đầu lại, suy nghĩ một chút, "À, không sao."
"Phía sau có người đi theo?"
Bởi vì tin tưởng thực lực thiếu nữ, người đồng hành nhìn về phía sau một chút, cho rằng nàng phát hiện thứ gì đó, bất quá thiếu nữ sau đó lại lắc đầu.
"Không phải." Nàng trầm mặc một lát, "Chỉ nhớ tới Thiến nhi tỷ, không biết hiện tại nàng thế nào rồi."
"Chắc Tiểu Phàm sẽ bảo vệ nàng."
"Lúc đánh tan, nàng bị thương không nhẹ."
Thiếu nữ nói như vậy, trên trời lại trắng lên, sau đó lại ầm một tiếng.
Ba người ven đường, đúng là Lưu Tây qua, Phương Thư thường và Tiền Lạc Ninh. Bọn họ đi ra ngoài dò xét tình hình.
Từ khi tàn quân Ma Ni giáo dưới trướng Tư Không Nam tham gia chuyện lần này, cao thủ truy tìm mạo hiểm muôn phần, bất quá bên này cũng tương đương cảnh giác, thông thường, đối phương đều không thể tập trung đại đội nhân mã, mang đến cho bên này họa diệt đỉnh. Nhưng vùng này trước mắt đã là khu vực đông đảo người tụ tập đông đảo, quan phủ tai mắt đông đảo, bên mình lại không có bất kỳ con đường tình báo nào, phiền toái mang đến cũng tương đối lớn.
Hiện giờ bên phía mình đã là một đống người bị thương, tuy rằng dựa theo kinh nghiệm ẩn giấu của những người giang hồ trước kia, nhưng thường thường trong nửa ngày sẽ đổi một địa điểm. Trong mấy thủ hạ của Lưu Tây dưa, võ nghệ cao nhất vốn là Đỗ Sát và La Sát, sau khi cánh tay Đỗ Sát đứt rời, La Trát Nhân liền có trách nhiệm trấn giữ. Trong những người ở đây, phong cách ôn hòa và tinh tế của phương thư, tương đối ôn hòa., Tiền Lạc Ninh thì tương đối thông minh, Lưu Tây trái mang theo bọn họ đi, chính là dự định tiến hành phản hướng điều tra, tìm hiểu một chút tình hình xung quanh đến cùng là như thế nào, nếu như thuận lợi, còn có thể bố trí một ít trận, tranh thủ một phần thời gian cho phe mình.
Đối phương từng bước ép sát, tuyệt đối sẽ không buông lỏng, có thể né tránh mấy ngày, hoặc có thể nói là có thể xuôi nam vượt qua Trường Giang, đi đến nơi an toàn đã là một vấn đề cực kỳ nghiêm túc.
Sau tiếng sấm, quả dưa hấu cất bước đi tới, Tiền Lạc Ninh ngẩng đầu nhìn, lại quay đầu nhìn vài lần, đang định nói gì đó, nhưng Phương Thư Thường đã kịp phản ứng, vỗ vỗ bả vai của Tiền Lạc Ninh, ra hiệu hắn không cần nói nữa.
Hắn đi ra phía trước, nói với trái dưa hấu một chút tin tức vừa rồi: "Ngươi cảm thấy... là hắn sao?"
Lúc trước đi ra, bọn họ vụng trộm tìm một chỗ gần đó nghe ngóng, lại gặp mấy tên võ giả thủ hạ của Tư Không Nam, lặng lẽ theo dõi một chút, phát hiện tình huống trong thời gian qua, tựa hồ có chút biến hóa. Bây giờ vẫn như cũ có không ít người đang truy xét bọn họ, nhưng ở bên ngoài, lại có một bộ phận người bị phân ra, đi vây đuổi hiển nhiên khiến cho bọn họ càng thêm để ý.
Phương Bách Hoa bây giờ vẫn còn ở bên mình, lúc trước cho dù mấy trăm người bị tách ra, những người còn lại cũng không nên gây ra động tĩnh như vậy mới đúng. Bọn họ bao quanh đó nghe loáng thoáng tin tức đối phương đang tìm sổ sách gì đó, nhưng càng nhiều hơn, trong thời gian ngắn không tra xét ra được.
Phương Thư thường đi theo bên cạnh dưa hấu, ngày thường cũng là người tiếp xúc nhiều nhất với Ninh Nghị, từ trong tiếng sấm sét vừa rồi, mơ hồ đoán được ý nghĩ của dưa hấu. Bất quá, dưa hấu suy nghĩ một chút, lắc đầu: "Không giống chứ?"
"Không rõ, các loại kế sách, nghe như là hắn đang giở trò."
"Nhưng ta cảm thấy không giống, hơn nữa thời gian không kịp."
"Nếu như hắn theo Trần Phàm Tinh Dạ kiêm trình đi về phía nam, cuối cùng có chút khả năng, nếu hắn đến..."
"Hắn đến thì thế nào?" Thiếu nữ nhíu mày, "Ta cũng biết hắn có mưu đồ, nhưng tình huống bây giờ lại khác. Tình huống năm đó Tam ca cũng nhớ rõ, hắn bị chúng ta bắt được mấy tháng sau, nếu chúng ta muốn giết hắn, hắn còn không phải là khoe khoang. Võ nghệ của hắn không cao, cuối cùng là gân cốt, hiện giờ chung quanh tụ lại chính là... Dù sao... không có hắn nhúng tay vào, thời gian mưu kế không đủ, dính vào sẽ chết."
Nói đến các loại sự tình âm mưu quỷ kế, hành động của Ninh Nghị năm đó rất là ấn tượng, hắn lừa gạt rất nhiều cao tầng của Bá Đao doanh thậm chí là Phương Tịch quân. Nhưng nếu nói là thông minh, dưa hấu cũng không kém so với ai bao nhiêu, ngược lại suy tính một phen., Nếu như không có thời gian mấy tháng chôn xuống phục bút tín nhiệm, hành sự tùy theo hoàn cảnh, Ninh Nghị lúc trước cũng rất có thể sẽ bị người ta giết chết. Tiếp theo là truyền kỳ tâm ma phá Lương Sơn gì đó, người khác có lẽ sẽ bị dọa sợ. Trong mắt Tây Qua, cuối cùng đã trải qua mấy tháng tính toán, lại lấy lực lượng triều đình lợi dụng kết quả sau này.
Bây giờ tụ tập ở đây đều là cao thủ nhất lưu trong rừng xanh. Với chút công phu của Ninh Nghị, chạy tới đây chơi âm mưu không phải không thể thực hiện được. Nhưng nếu vận khí không tốt gặp phải cao thủ nào đó, Tư Không Nam, Lâm Ác Thiền., Vương Nan Đà gì đó, kết quả dưa hấu căn bản không muốn suy nghĩ. Hơn nữa, trực giác cũng nói cho nàng biết, sổ sách này hẳn là không liên quan gì đến Ninh Nghị, nàng cũng không biết là vì chuyện này không quan hệ cao hứng hay là không vui vẻ, tóm lại, giọng điệu có chút xông lên.
Phương Thư Thường nhếch miệng, nhưng sau đó Tiền Lạc Ninh cũng đi theo, giơ tay vỗ vỗ bả vai Phương Thư Thường. Hai người dừng bước, quay đầu lại, chỉ thấy Tiền Lạc Ninh đang nghi hoặc nhìn về phía sau.
Dưới hạt cát, trên đường núi cỏ xanh rì rào, rừng cây cách đó không xa có vẻ tối tăm âm u. Chốc lát sau, dưa hấu cũng hơi nhíu mày. Ngay trong nháy mắt, Tiền Lạc đột nhiên cúi người, rút đao lao ra như báo săn.
Hắn soạt tiến vào mảnh u ám kia, lập tức là Phương Thư Thường, cây cối run lên, như là có nước mưa từ trên tán cây bắn nhanh ra ngoài. Bên trong kia không có tiếng binh khí vang lên, trong lúc xoạt xoạt giống như đang cổ vũ một cơn gió lớn, dưa hấu cũng rút ra đơn đao vọt vào, thân ảnh nhảy nhót, đao trong tay nàng dung hợp cùng quyền, lập tức truyền đến tiếng giao thủ phanh phanh phanh phanh.
Có thứ gì bị cô đánh vài cái, lập tức, trong rừng cây lập tức vang lên một tiếng vù vù. Ống tay áo rộng lớn quét qua, trái dưa tây, sách vuông, ba giọng nói của Tiền Lạc Ninh đồng thời bay ngược ra ngoài.
Tăng bào rộng thùng thình, khuôn mặt tròn trịa mang theo khí thế như vực sâu, dần dần xuất hiện trước mắt ba người. Đó là Lâm Ác Thiền, hắn mỉm cười, bước chân thong thả mà trầm ổn.
Lấy thân thủ mà nói, ba người Lưu Tây qua là Phương Tiến, Phương Thư Thường, Tiền Lạc Ninh đã tiếp cận đỉnh phong, hơn nữa còn xuất thân từ Bá Đao nhất mạch, liên thủ hợp tác khăng khít., Trên giang hồ đã hiếm có địch thủ, nhưng vừa rồi Lâm Ác Thiền lấy một chọi ba, tuy không ai chiếm được tiện nghi nhưng thực lực đối phương biểu hiện ra lại rất kinh người. Quyền pháp trên tay trái dưa hấu chính là do Lưu Đại Bưu tỉ mỉ sáng tạo ra, kết hợp với Bá Đao., Trong đại khí tràn ngập vô số sát chiêu, trái dưa hấu tuy nhỏ nhắn xinh xắn, nhưng công phu dưới tay cũng đủ để vỡ bia nứt đá, vừa rồi đánh vài cái lên người Lâm Ác Thiền, đối phương da dày thịt béo, dường như không bị thương chút nào. Ba người nhìn hắn, trong lúc nhất thời đều không nói gì.
"Lần trước các ngươi đi vội vàng, gặp lại con gái cố nhân mà không nói gì, có chút tiếc nuối." Lâm Ác Thiền mở miệng nói, "Ngươi là con gái của Lưu Đại Bưu, tên kia gọi là dưa hấu đúng không? Hai người kia cũng nên là đệ tử thân truyền của Lưu Đại Bưu năm xưa, quả nhiên anh hùng xuất thiếu niên. Ừm... Trong đó có chồng của ngươi không?"
dưa hấu cầm đao nhìn hắn, Tiền Lạc Ninh nói: "Cái gì mà "Ma Phật Đà" Lâm Ác Thiền, ngươi thật sự quá mập, không thích hợp làm loại chuyện theo dõi này, hay là giảm thịt trên người ngươi trước đi!"
dưa hấu vặn vẹo cổ tay, giọng nói khàn khàn thô kệch: "Hơn nữa thân pháp cũng không cao minh, tránh được quyền của ta."
Phương Thư Thường nói: "Mặt khác, mở miệng hỏi phu nhân nhà phụ nữ, tu dưỡng cũng kém."
Ba người châm chọc khiêu khích, Lâm Ác Thiện mỉm cười, nhưng thoạt nhìn lại không hề tức giận: "Ba chữ Lâm Ác Thiền chính là tên tuổi khi còn trẻ, bây giờ không cần nhắc lại nữa. Một ngày trước, ta đã sai người phát ra chiến thiếp cho Chu Mô, hôm nay bản thân ta sử dụng chính là Lâm Tông Ngô. Hôm nay tới đây, mặc dù không phải là hảo ý gì, nhưng đúng là muốn nhìn xem hậu nhân của Lưu Đại Bưu, chào hỏi một tiếng."
Hắn nói tới đây, Phương Thư thường nhếch môi, Tiền Lạc Ninh bên kia nhìn Phương Thư Thường một chút, hai người "Xì" một cái, đang định giễu cợt cười ra. Nhưng lời của Lâm Ác Thiện vẫn đang tiếp tục.
"Thiên Nam Bá Đao, không hổ là một tông sư, năm đó ta không bằng hắn. Đại sư tỷ năm đó cũng nói, nếu không có Lưu Đại Bưu, năm đó Phương Tịch muốn soán quyền, ít nhất còn phải mười năm kinh doanh. Một đời nhân kiệt như vậy, ta cũng mong mỏi, bởi vậy, năm đó khi đại sư tỷ bảo ta xếp đặt kế hoạch phục giết Lưu Đại Bưu, trong lòng ta cũng có chút tiếc nuối."
"Ngươi nói... cái gì!?" Nói xong câu đó, khí tức trong không khí đột nhiên thay đổi!
Thiếu nữ cắn chặt hàm răng, nắm chặt chuôi đao, từng chữ từng chữ dừng lại, trong ánh mắt, tơ máu đã bơi ra ngoài, bắt đầu trở nên đỏ bừng!
Lâm Ác Thiền chắp hai tay sau lưng, nhìn về phía này mỉm cười. Năm xưa hắn có biệt hiệu là "Ma Phật Đà", vừa có một mặt của Ma, trên thực tế cũng có hình dáng của Phật Đà. Khuôn mặt tròn tròn này vẫn mỉm cười bình tĩnh, phối hợp với không khí lạnh như băng, nhưng lại xuất hiện chút quỷ dị không nói ra được...
"Mập mạp! Ngươi... lặp lại lần nữa!"
dưa hấu hơi khom người, đao nhọn trầm xuống, ánh mắt màu đỏ và hàm răng đều đang run rẩy, vận khí huyết, đã đến cực điểm, toàn bộ thân hình tràn ngập khí tức hung lệ đáng sợ, thoạt nhìn giống như một dã thú thân hình mau lẹ đáng sợ, đang muốn lao tới đối phương, dùng hàm răng xé nát nhân sinh!