Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Dưới ánh lửa nhẹ nhàng lay động, tin là như vậy:
"... Từ ngày từ biệt ở phía nam, thời gian đã gần một năm, không biết người nhà bên cạnh ngươi bây giờ đã biến thành bộ dạng gì, không biết có phải ngươi vẫn tùy hứng như trước đây không. Sau đó ta thỉnh thoảng từ trong một số tin tức mới có thể biết được chuyện bên ngươi., Nhưng tình huống chi tiết cũng không rõ ràng, vị trí của ta cũng không tốt hơn là đi hỏi thăm chuyện của ngươi, như vậy sẽ gây phiền toái cho ngươi. Đương nhiên ta biết ngươi luôn hiểu đại cục là gì.
Đường phía trước cũng không dễ dàng, đây là chúng ta đã sớm có chỗ quen biết, cho nên cho dù ngươi có đi qua gian nan, ta cũng sẽ không an ủi ngươi. Sau khi ta về nhà, các loại sự tình phát triển cũng không thuận lợi như trong tưởng tượng, gặp phải một ít phiền toái lớn nhỏ., Thế nhưng không cần lo lắng, ta đã giải quyết từng cái một, có rất nhiều kẻ địch đã chết trên tay của ta, những chuyện liên quan tới ta lợi hại như vậy, chỉ sợ ngươi cũng đã nghe nói qua một ít, dù sao ngươi cũng đã sớm biết, đúng hay không?"
Ánh mắt nhìn thấy câu "không an ủi ngươi" kia, thiếu nữ dưới hỏa quang nhíu mũi một cái, nàng không cần an ủi đâu, nhưng trên thực tế, câu "Ta cũng sẽ không an ủi ngươi" từ một ý nghĩa nào đó mà nói., Nhưng cũng giống như nam tử đang nhè nhẹ sờ đỉnh đầu nàng, cho nàng cảm giác an ủi, khiến nàng cảm thấy có thứ gì thấm vào ruột gan tiến vào trong lòng. Đợi sau khi thấy "có đúng hay không", nàng nhịn không được bật cười, tựa như cười nhạo đối phương một phen.
"Ta mới không biết..." Nàng nhẹ giọng nói.
"... Bây giờ ta vừa mới đứng vững ở chỗ này, ta nghĩ ngươi cũng vậy. Bằng hữu Bắc Thượng mang tin tức đến cho ta, chuyện ngươi phải làm nhiều năm trước, chuyện phụ thân ngươi nhiều năm trước. Ta rất muốn tới gặp ngươi, nhưng tình huống cũng không cho phép. Hiện giờ có thể hắn nói cho ngươi cái nhìn của ta, ta cũng biết, ngươi cho dù nghe xong, cũng sẽ không rời đi. Cho nên ta cũng chỉ muốn nói rõ chờ mong của ta với ngươi.
nhát gan như ta, biết nhân sinh đôi lúc, có một số việc không thể lui, trước mắt là thời điểm ngươi cảm thấy không thể lui, ta rất đồng ý. A trái, đạo nghĩa, tín niệm., Quyết tâm đều là thứ tốt, rất nhiều lúc, dù cho nguy hiểm cực lớn, chúng ta cũng không nên bỏ chúng lại, ta cũng không có ý định để cho ngươi bỏ chúng lại, đó mới là ngươi quen biết lúc trước. Ta vẻn vẹn chỉ muốn nhắc nhở ngươi, tùy thời nhớ kỹ những chuyện ngươi đang làm, hiểu rõ sự khác nhau giữa nguy hiểm và chịu chết.
Ta rất muốn biết, sự nghiệp của ngươi ở phía nam đã phát triển thành ra sao, cho dù vừa mới bắt đầu, ta cũng rất mong chờ có thể nhìn thấy bọn họ.
Ta có thể nhớ được lúc trước khi chúng ta ở những ngày đó nói về những chuyện này, dáng vẻ của ngươi, ngươi cười rất vui vẻ, hiện tại ta muốn thừa nhận với ngươi, lúc ấy trong lòng ta có áy náy. Ngươi là người thông minh, có lẽ lúc phân ly có lẽ có thể ngươi đã phát hiện, sự nhiệt tình của ta đối với chuyện này, kỳ thật là không đủ, sở dĩ như vậy, không phải bởi vì nó là đang gạt người, mà là vì ta hiểu được sự khó khăn trong đó.
Các thứ ngươi muốn, mỗi người đều có thể độc lập, tự tin, mỗi người đều có năng lực, có thể nắm lấy vận mệnh của mình, nó có lẽ có thể tồn tại. Nhưng trước khi đạt tới một bước kia, cần có lẽ là một đời người, mấy đời người thậm chí mười mấy đời khó có thể tưởng tượng, ta không ôm hy vọng quá lớn đối với chuyện này, nhưng ngươi lựa chọn đi làm, cho dù thông minh ngươi hiểu được chuyện này khó khăn cỡ nào.
Đây là chuyện ngươi phải đi, nhưng xin hãy tha thứ cho ta không để ý tới, đồng dạng lợi hại ta lựa chọn một việc đại sự khác để xử lý. Ta đã nghĩ qua vô số lần cấu trúc của ngươi thất bại, bởi vì nguyên nhân như vậy, đáy lòng ta chỉ có thể lưu lại chút may mắn cho ngươi mà thôi., Có lẽ có một phần vạn cơ hội, rất nhiều năm sau, ngươi loại bỏ rất nhiều khó khăn trắc trở, ta có thể nhìn thấy hạt giống ngươi gieo xuống bắt đầu nảy mầm, mà đó cũng là một chút khả năng ta muốn thấy nhất.
Khả năng kia, giống như biến cố trước mắt của ngươi, ta muốn nhắc nhở ngươi sự khác biệt giữa nguy hiểm và chịu chết. Ngươi rất thông minh, nhưng dù sao tuổi còn trẻ, có duệ khí có tức giận, ngươi sẽ nhớ tới chuyện phụ thân ngươi trải qua, ngươi sẽ thấy thảm trạng của những kẻ thất bại kia, ngươi sẽ thấy bất luận thế nào đều muốn giết chết địch nhân, ngươi có thể xông tới mạo hiểm, nhưng không thể xông tới chịu chết, không nên vọng động.
Nguy cơ chết đi tranh thủ cơ hội thắng lợi xa vời nhất, đây là thái độ làm việc. Nhưng hướng về phía nguy hiểm chết người, nỗ lực để mình chết đi, đây chẳng qua chỉ là hành vi hèn nhát.
Ở bên cạnh ngươi, có lẽ có không ít người như vậy, kể cả vị bằng hữu từ Bắc thượng đến, chỉ sợ trong lòng đều đã có chuẩn bị như vậy, thông minh như ngươi, có thể thấy rõ những điều này. Ta vô tình chỉ trích những người này không đủ dũng cảm, cuộc đời tại thế, luôn có đôi khi sẽ cảm thấy mệt mỏi rã rời., Cảm thấy bất lực, có đôi khi, người bọn hắn cảm thấy sống sót sẽ bị Thiên phu chỉ trích, sẽ bị người khác xem thường, sẽ cảm thấy bị sỉ nhục sống sót. Bọn hắn tình nguyện chết đi, mười tám năm sau lại là một hảo hán, những người này đã có dũng khí hơn người bình thường, nhưng còn chưa đủ.
Một người không thành thục sẽ vì chuyện vĩ đại mà dũng cảm chết đi, một người thành thục sẽ vì sự tình vĩ đại mà sống nhục nhã. Quan trọng nhất không phải là ý nghĩa sống sót, mà là sự tình đến cuối cùng, có làm tốt hay không.
Ta thì sao, mắng xấu nói nhiều như vậy, không biết có phải ngươi minh bạch hay không, nhưng ta muốn nói mấy câu cuối cùng này, kỳ thật cũng không phải vì cái gì vĩ đại. Trong câu chuyện, ta nói, kỳ thật càng nhiều là vì tư tâm của ta., Chuyện này cũng tốt, về sau ngươi phải làm những chuyện đó cũng tốt, ngươi có thể đi mạo hiểm, đi liều mạng, tìm kiếm cơ hội thắng lợi lớn nhất. Nhưng ngươi nhất định sẽ thất bại, nếu như thất bại, ngươi còn sống cho ta.
Tới lúc ấy, xin ngươi hãy sống sót.
Tới tìm ta.
Đây mới là chuyện ta muốn nói. Ta còn muốn nói: Không cần nghĩ tới câu nói này khiến đầu ngươi nóng lên, đây là hiện thực lạnh như băng, tất cả đại sự, đều không phải một người có thể làm được. Nếu như ta thất bại, ta cũng sẽ đi tìm ngươi, thỉnh cầu ngươi giúp đỡ. Chúng ta đã bái thiên địa, ngươi chính là người của ta, mà cho dù ta lừa ngươi, chúng ta cũng là bạn bè, cái này không phải mất mặt."
Lạc khoản là một cái xiên rất hung hăng rất ác liệt.
Sau đó còn có lời phụ họa: "Nhìn vị bằng hữu kia, đừng để hắn chết, để cho người đáng để sống sót."
Thân thể trần trụi...
Gió núi thổi qua, thiếu nữ ngồi dưới ánh lửa nhìn bức thư một lần, lại xem một lần, biểu tình trên mặt thỉnh thoảng biến ảo. Nhưng cuối cùng, khí tức bực bội quanh quẩn bên người nàng an tĩnh lại, nàng nhìn chữ viết trên bức thư kia., Có đôi khi muốn cười, nhưng ánh mắt vẫn rất bình tĩnh. Lá thư này như lưỡi đao trong ngực cô, mặc dù mang theo khí tức lạnh như băng, nhưng lại khiến cô cảm thấy an bình, ngọn lửa nóng hổi thiêu đốt trong lòng, nhưng không lan ra trong đầu.
Nhìn phong thư kia lặp đi lặp lại rất nhiều lần, nàng ta ngồi một hồi mới chậm rãi đứng lên, phong cảnh dưới chân núi, thế núi chập chùng trong bóng đêm, dòng sông lan tràn đều bao phủ trong ánh trăng sao. Nàng ta nghiêng đầu cười cười, không tự chủ được thấp giọng mắng: "Nam nhân chết tiệt... Ninh Nghị..." Trong thư không có viết tên của hắn, đây là điều nàng cảm thấy tiếc nuối.
Nhưng rốt cuộc nàng cũng trở lại phòng nhỏ, lấy ra một cái hộp thật dài, đeo đại đao vào, sau đó trói ở sau lưng, đi không xa, tìm được Đỗ Sát. Trần Phàm cũng ở bên này, đang nhỏ giọng nói chuyện cùng đám người Phương Thư, lúc dưa hấu đến, tất cả mọi người đều dựa sát vào đó.
"Đỗ thúc, lấy bản đồ ra, ta muốn xem xung quanh đây...chúng ta hiện nay đã qua Trường Giang, bên này đều là địa bàn của quan phủ, càng đi về phía trước, càng khó thoát thân. Mặc kệ có thể cứu được Phật soái hay không, có thể giết chết Thiết Thiên Ưng và Tông Phi Hiểu hay không, đều phải nghĩ kỹ đường lui..." Cô nói tới đây thì dừng một chút, bổ sung thêm: "Đã rõ ràng rồi."
【 Xem xét hoàn cảnh lớn như vậy, khả năng của bản trạm có thể đóng cửa bất cứ lúc nào, mời mọi người mau chóng cất bước đến Doanh trại Hoán Nguyên Vĩnh Hằng, bỗng dưng rực rỡ. 】
Mấy ngày nay, đám người Phương Bách đuổi đội ngũ Phương Thất Phật lên kinh một mực đi về phía bắc, mặc dù không gặp phải nguy cơ gì quá lớn, nhưng ai cũng biết, tình huống cũng không lạc quan.
Thiết Thiên Ưng và hai tên Hình bộ kia vốn không hiểu kế hoạch của tổng bộ, tuy vẫn không động thủ với đám người Phương Bách Hoa, nhưng cứ đi một bước về phía bắc, rơi vào quan phủ, thế lực thế gia dày đặc càng sâu, một khi đối phương ra tay, muốn thoát thân càng khó. Bọn họ cũng dùng dương mưu thái độ, trước khi vào kinh, các ngươi cứ việc tới cứu, nhưng cứ mỗi một ngày trôi qua, các ngươi lại càng khó có đường lui.
Năm đó Phương Thất Phật giao du rộng lớn, bây giờ có thể tụ tập lại, đều là những võ lâm từng có ân tình qua lại với Phương Thất Phật. Đối với bọn họ mà nói, hy vọng xa vời, cứu Phương Thất Phật đều là đạo nghĩa., Có chút nhân tính thẳng thắn, cùng lắm "Mười tám năm sau lại là một hảo hán". Phương Bách Hoa hi vọng là thật có thể từ trong trận thế của đối phương tìm được một tia cơ hội, ăn mồi câu, ném móc câu trở về, đồng thời khiến mình càng ngày càng lún sâu.
Đám người Lưu Tây qua, đương nhiên đều có thể nhìn rõ những điều này, nhưng lấy giao tình giữa Phương Thất Phật và Bá Đao doanh, đối với bọn họ mà nói, chuyện này cũng đủ làm cho bọn họ nóng đầu rồi. Phải đợi đến lúc này Tây Qua mới có thể tìm lại một chút tỉnh táo, mọi người cũng có thể nghĩ được nhiều hơn. Bên kia Trần Phàm khoanh hai tay trước ngực, lúc này mới có thể cười ra, có chút cổ quái nhìn thiếu nữ, ánh mắt sắc bén của Tây Qua hồi tưởng lại.
Hai người chung quy không có ở đây đánh nhau, Đỗ Sát lấy bản đồ ra, mọi người nghiên cứu một phen, sau khi có chút ý tưởng, dưa hấu mới bảo Phương Thư thường tìm chút giấy mực nghiên cứu. Lúc nàng rời đi, Trần Phàm lại gần: "Ta đột nhiên thấy hiếu kỳ, trong thư Ninh Nghị viết cái gì."
"Tránh ra! Bằng không đánh một trận!" dưa hấu hất cằm lên, nhưng Trần Phàm biết, trong ánh mắt này đã có quen thuộc cùng thân thiết ngày thường, hắn dừng bước, hai tay chắp trước người, nghiêng đầu cười cười. dưa hấu biết hắn đang cười nhạo mình, khó chịu rời khỏi.
Trần Phàm đứng đó một hồi, nhìn bóng lưng dưa hấu đi về phía con đường núi. Hắn ngẩng đầu nhìn quang ảnh trên bầu trời, lại nhìn quang ảnh dưới núi, cười lẩm bẩm: "Ta phải nhìn trộm chứ."
Qua một lát, thở dài, nhẹ giọng lặp lại một lần: "Nên nhìn trộm chứ..."
Thân thể trần trụi...
Trở lại trong phòng nhỏ cũ nát, dưa hấu tìm một chỗ ngồi xuống, sau đó dựng hộp gỗ chứa đao lên bàn, nghiền ngẫm mực, nàng nhìn ra ngoài cửa: "Chờ sự tình hư hỏng rồi mới khóc lóc cầu ta hỗ trợ a..."
Sau đó giơ bút lông suy nghĩ một hồi.
A gì đó?
Đối với cái cách gọi A Qua của Ninh Nghị rất có oán niệm. Nàng suy nghĩ thật lâu, gọi là A Xoa rõ ràng có chút tiện nghi đối phương... Không biết từ lúc nào, nàng đã hạ bút trên giấy rồi.
"A ngốc." Nàng viết tên, sau đó lấy ra thư tín của Ninh Nghị liếc mắt nhìn.
"Chữ viết như mặt..."
Trong đêm sao trời lạnh lẽo, lúc này đang ở trong thời khắc Phục án viết thư của một trong hai thành viên tổ chức của hai người ngốc. Tấm màn đen to lớn im ắng, bao vây một tiểu phương thiên địa.
Vài ngày sau, tin tức Ninh Nghị thu được đầu tiên ở huyện Mộc Nguyên không phải là phong thư của thiếu nữ, mà là do Phương Bách Hoa lãnh đạo, vĩnh viễn vui vẻ khi đội ngũ cuối cùng này rơi vào sát cục...