Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Vốn là trong kế hoạch của Ninh Nghị, nam hạ Mộc Nguyên huyện tiếp hồi thê tử, hẳn phải mấy ngày nữa mới có thể khởi hành. Nhưng Trần Phàm bỗng nhiên đến, cùng với tin tức hắn mang tới làm rối loạn an bài nguyên bản, ngày thứ hai tháng bảy, biến thành một ngày bận rộn.
Từ sáng sớm, đã sớm xử lý chuyện nam hạ, những an bài ngoài thành có liên quan tới đại viện xem như là điểm trọng yếu nhất, dù sao rất nhiều khai phá kiểu mới của Ninh Nghị đều đặt ở bên này. Xuất phát từ việc làm chủ nhà tận tình cùng với không cho Trần Phàm ở lại trong thành lo nghĩ xằng làm bậy., Ninh Nghị còn dẫn hắn tham quan một chút, thử ép nước trái cây và trứng chim muối trong bình sứ tinh xảo. Khi hỏi ý nghĩ của hắn, hắn tự nhiên gật đầu tỏ vẻ ăn ngon, nhưng trong ánh mắt lại chậm rãi nghi hoặc: Sau khi đến kinh thành, tên khốn nhà ngươi lại làm những thứ này!
Yêu cầu của Ninh Nghị trên cuộc sống không thấp, dù cho châu Hàng Châu đại loạn, nhưng khi có điều kiện, vẫn cố gắng hết sức ăn những món ngon. Trần Phàm đối với chuyện này cũng hiểu rõ đôi chút. Thực tế trong thời gian này nước trái cây và chim cút không phải là không có, Ninh Nghị làm ra giấy đóng gói tinh xảo mỹ lệ., Còn đang cố ý thí nghiệm hiệu quả của hủ trứng, đặt trong thẻ trúc tiêu thụ một khoản tiền lời, nếu nói sáng tạo, rõ ràng có vẻ làm xằng làm bậy. Ngược lại Ninh Nghị tự đắc vô cùng, lúc đi, mỗi người còn mang theo một bình nước trái cây đi ra ngoài.
Ngoại trừ đại viện bên ngoài thành, cần phải qua, còn có Tô gia ban bố hành ở kinh thành một phần. Trong đó có mấy người được Ninh Nghị sắp xếp học tập, vốn định cho bọn họ đi về phía nam vài ngày sau. Lúc này đã sớm, tối qua đã thông báo cho bọn họ, hôm nay lại tới hỏi thăm tình huống chuẩn bị của bọn họ.
Trần Phàm ngồi trên bậc thang ở hậu viện nhà kho Tô gia, khóe miệng nhếch lên xem quá trình Ninh Nghị xem xét năm tên nam tử.
"Chuẩn bị kỹ càng chưa?!"
"Chuẩn bị cho tốt!"
"Có lòng tin hay không!?"
"Có lòng tin!"
"Các ngươi thế nào rồi?!"
"Chúng ta là người tốt nhất!"
"Được, cứ như vậy... Đều đi thu thập đồ đạc, lần này khác với lúc ở trong tiệm các ngươi bán đồ vật, chuẩn bị sẵn sàng, sẽ dựa vào các ngươi."
Như thế lớn tiếng nói ra loại sự sỉ nhục này rất cao, không phù hợp tiêu chuẩn quân tử khiêm tốn tháng này. Trần Phàm lực quan sát nhạy cảm, ngoại trừ tại Ninh Nghị dạy dỗ, khi đối phương trả lời, những người này biểu hiện ra một loại cảm giác rất thong dong tự tin., Xoay người lại, ánh mắt và khí chất hơn phân nửa còn có chút thấp thỏm cùng do dự, cũng không biết lúc trước bọn họ là người thế nào. Không lâu sau, hai người ngồi trên ghế đá bên bờ sông bên ngoài thương khố uống nước trái cây, Trần Phàm liền hỏi nghi vấn trong lòng.
"Bọn họ mang năm người này xuôi nam, là sư gia ngươi bồi dưỡng sao?"
"Không phải, bọn họ bán vải."
"Hả?"
Bên đường người đến người đi, ánh mặt trời ngày xuân từ trong bóng cây chiếu xuống. Ninh Nghị quay đầu lại nhìn cửa hàng mà Tô gia còn chưa mở cửa, giơ bình sứ chứa nước trái cây lên ý bảo một chút.
"Sau khi chúng ta đi về phía bắc, việc buôn bán do nương tử Tô gia quản lý cũng đã tới. Nhưng nữ tử chưởng quản, thoạt nhìn thị thương tổn người nào của Tả gia., Bố hành bên kia không nể mặt, có chút không nhịn được. Kỳ thật hiện tại muốn mở cũng có thể mở, nhưng vì không muốn khiến bên kia quá lớn bắn ngược lại, cho nên kéo dài đến bây giờ. Bởi vì chuyện này, ta huấn luyện mấy người, chuẩn bị cho bọn họ đến đại hộ chào hàng."
Ninh Nghị uống một ngụm nước trái cây, cười rộ lên: "Trong năm người kia, có hai người là tiểu nhị ban hành trước kia, còn có một là chưởng quầy trẻ tuổi, ngoài ra còn có hai người là ta điều từ thẻ trúc mà tới. Bố hành bên này cần, trước tiên liền dùng vải hành, lần này về nam, dự định để cho bọn họ phát triển một chút nghiệp vụ ở gần huyện Mộc Nguyên, đến nhà có tiền thăm hỏi một chút."
Trần Phàm hiểu ra, nhíu mày: "Làm ăn buôn bán, kiếm được gì tiền."
"Không phải nói như vậy."
Ninh Nghị cười lắc đầu.
Lúc này thế đạo võ cung, chào hàng đơn đơn giản là làm quen và làm hai loại. Giang hồ buôn bán, chọn một gánh nhỏ đi qua khắp nơi, loại người này quá nửa bỉ ổi trơn bóng, giang hồ khí phách nặng nề, cùng loại với nha môn bán xe thuyền, vô tội cũng nên giết một loại., Bọn họ làm ăn gia đình giàu có không dễ dàng. Hành phàm là người có tiền, thông thường sẽ là một số khách quen cửa hàng cố định, cùng loại với Giang Ninh, có một số phú hộ khi muốn làm quần áo, sẽ đến chỗ chưởng quầy và sư phó mà Tô thị quen biết, hoặc Tô thị có cái gì mới mẻ đưa ra, cũng sẽ có chưởng quầy tay áo thiện vũ tới cửa, hỏi xem đối phương có cần hay không.
Hai loại phương thức này, thương nhân chung quy là một loại tiện nghiệp, một chưởng quỹ lại ống tay áo Thiện Vũ, nói chuyện và khí chất, cũng là thấp hơn một bậc.
Kỳ thật lúc này là một loại nói và khí chất vô cùng nói rõ vấn đề, lúc ở thời kỳ Tần Đầu, tung hoành nhà cửa một hai câu có đạo lý là có thể khiến người ta ầm ĩ xoay quanh, trong ba nước, "Nhìn người này nói khí độ bất phàm", liền có thể xác định một người có đáng giá để trọng dụng hay không., Hoặc lập tức khiến người ta hạ quyết tâm kết làm huynh đệ họ khác họ. Xét cho cùng, vẫn là một tri thức có quan hệ mật thiết với văn hóa, ở một địa phương mà phần lớn mọi người cả đời đều đi không ra phạm vi một trăm dặm, có thể nắm chắc một địa thế, hoặc là đối với thiên hạ đại thế mà nói ra điểm đáng tin cậy, năng lực suy luận của nó, quá nửa là không tệ.
Đến võ triều, mặc dù nói văn phong hưng thịnh, nhưng tỷ lệ người đọc sách so với dân cư cũng không nhiều, trong đó có một vài tên ngốc đọc sách đến mức ngu ngốc, có thể có người bất phàm nói khí độ, trên cơ bản đã có người đi lên tầng trên xã hội cơ sở rồi., Loại chuyện này nói ra, khí chất, tự tin, tất nhiên được xây dựng dựa trên cảm xúc học vấn và xã hội. xã hội nho gia sâm nghiêm, ở phương diện này cơ hội để mưu lợi không nhiều lắm, chẳng qua phương diện này trùng hợp là điểm mạnh của Ninh Nghị.
Giáo dục kiểu kích thích, lý niệm chào hàng ở hậu thế, đây là cách đầu tiên Ninh Nghị làm, đó là phương thức thay đổi phương thức đối xử của những người này với người khác. Những người này có thể không có quá nhiều học vấn về đầu đuôi, nhưng chỉ cần trí thông minh và năng lực hợp lý, Ninh Nghị cũng đủ để đưa cho bọn họ một bộ biểu hiện tự tin về mặt biểu hiện thân thiết. Từ đó về sau mỗi khi đến một nơi, Ninh Nghị sẽ đặt ra phương thức biểu hiện chuyên nghiệp., Bày ra một bộ "Ta là sản phẩm" từ kinh thành, bái phỏng địa phương có tiền tài chủ, trước tiên tìm nơi đó bế tắc một chút, dế nhũi một chút, hư vinh tâm mạnh hơn một chút, báo cho đối phương biết ngoại giới phát triển thế nào., Kinh thành thịnh hành, sau đó bắt đầu chào hàng. Quan trọng nhất là, cố gắng xây dựng quan hệ mậu dịch lâu dài. Về sau kinh thành có đồ gì tốt, đều có thể tận lực chuyển qua chỗ đối phương.
Trong thời gian này, đợi đến đám chào hàng chuyên nghiệp một chút, năng lực lừa dối mạnh hơn một chút, lại đi gặm những thân sĩ khai Minh kia, lấy phương thức nông thôn bao vây thành thị từ từ sẽ bắt đầu. Lúc này bần phú chênh lệch lớn, nhà có dư tài chỉ là chưa lấy ra dùng, hoặc là căn bản tìm không thấy địa chủ dùng ở đâu, nếu như nói hậu thế "Ngươi có biết an lợi hay không" đều có thể lừa gạt một nhóm người, lúc này không có lý do nào không được.
Đương nhiên, bây giờ huấn luyện với năm người này, kỳ thật thời gian còn chưa đủ dài, huống chi là tình hình thực tế một nơi, làm sao dựa theo chế độ chào hàng hiện tại, chỉ có thể từ từ đến lớn. Nhưng dù sao đầu tư cũng không nhiều, cho dù thất bại, năm người này trở về ít nhất cũng có thể làm chưởng quầy. Ninh Nghị không lo lắng chuyện này, người dù sao cũng là tài nguyên có thể thu về lợi dụng.
Đương nhiên, mấy thứ này trong lúc nhất thời không thể nào nói rõ với Trần Phàm được, cũng không cần thiết phải làm vậy. Đem đề tài chuyển sang chuyện khác, Ninh Nghị nói: "Sau khi chuyện của sư phụ ngươi kết thúc, ngươi định làm gì?"
Trần Phàm suy nghĩ một chút rồi uống một ngụm nước trái cây: "Còn có thể làm gì? Vận mệnh của ta đã bán cho Lưu Tây dưa rồi, sau khi Hàng Châu thành bị phá, không có đi qua đã là nuốt lời rồi, đến lúc đó hẳn là đi tới Miêu Cương xem thử có gì để làm. Có lẽ thời cơ đến rồi, sẽ lập binh tạo phản cho nàng."
"Ngươi còn muốn tạo phản..." Ninh Nghị lắc đầu cười rộ lên.
Trần Phàm thở dài: "Ta thì không sao cả, trước kia đi theo sư phụ, ngoại trừ tạo phản không có chuyện gì khác có thể làm, nhưng trên thực tế, cũng không biết sau khi tạo phản có thể làm được gì không. Khi còn nhỏ ta đi theo sư phụ, gặp được không ít người đáng chết, không giết không khỏi oán hận trong lòng, nhưng sau khi giết xong mới phát hiện giết người, không giải quyết được vấn đề gì, đặc biệt là kẻ giết người lúc trước cũng từ từ biến thành người có thể giết được, ta cũng không còn hứng thú gì nữa."
Từ khi ở Hàng Châu quen biết Trần Phàm, Ninh Nghị thật ra rất tán thưởng Trần Phàm. Tuổi còn trẻ, võ nghệ cao cường, rất nhiều lúc xem ra lỗ mãng, trên thực tế đối với rất nhiều chuyện đều có thể hiểu rõ. Lúc đó địa vị của hắn trong quân nghĩa không cao, tuy là đệ tử của Phương Thất Phật, trong số những người trẻ tuổi hắn lại duy nhất có thể ngăn cản Lưu Tây dưa nổi bão, nhưng ngoài ra, thành thật mà nói, để hắn đảm đương nhiệm vụ thực quyền cũng không nhiều.
Lúc ấy ở bên phía Phương Thất Phật, mơ hồ nghe đồn Phật soái yêu quý đệ tử, hy vọng sau khi trải qua tôi luyện hắn sẽ xuất hiện đại sự chân chính. Trên thực tế, Ninh Nghị lại có thể nhìn ra, tất cả những điều này thực ra đều bắt nguồn từ thái độ bản thân Trần Phàm tiêu cực. Lúc đánh giặc hắn có thể thân làm binh tốt trước làm mãnh tướng., Không ai làm việc gì khác hắn cũng có thể ra ngoài làm, nhưng chỉ cần có người tiếp nhận, hắn sẽ lập tức quẳng gánh, một bộ dạng được bù đắp lại. Những lý do này, từ lúc hắn ra tay ám sát Bao Đạo Ất cho một đám học sinh thư viện, có thể thấy rõ ràng hơn.
Khi còn bé hắn không chỗ dựa, chạy theo sư phụ vì sự nghiệp bên kia của sư phụ, đến lúc này vĩnh viễn vui vẻ xong đời, Phương Thất Phật lại bị bắt, hắn lại đang bận rộn, kỳ thật trong lòng cũng có chút mờ mịt, lúc này Ninh Nghị hỏi, hắn trả lời như vậy một câu., Dừng một chút rồi lại cười rộ lên: "Ngược lại, không biết Tây qua kia đang bận rộn cái gì, cô ấy có suy nghĩ, hi vọng sau này ta có thể tìm được lý do tạo phản." Đây cũng là lý do hắn thuận miệng thoái thác thôi, nếu nói lòng tin cũng không có bao nhiêu, suy nghĩ một chút, "Vậy còn ngươi thì sao, quyết định sau này của ngươi thế nào?"
"Ta thì đơn giản." Ninh Nghị ngồi xuống giang tay ra: "Như lúc trước nói, kim nhân thế lớn, võ triều suy yếu, sau khi diệt, sẽ xua quân xuôi nam, ta chắc là làm chút chuyện..."
"Chính là... cái này?" Trần Phàm giơ bình sứ ra hiệu.
Ninh Nghị cười rộ lên: "Chính là cái này... Muốn làm việc, phải có sức ảnh hưởng, phải có sức ảnh hưởng, phải có người, phải có người, nhất định phải có tiền nuôi người. Nơi nào cũng là như vậy."
"Có quyền là được rồi, chỉ có tiền thì thế nào?"
"Cũng giống nhau, bất cứ ai làm quan, bên cạnh đều sẽ có một nhóm người đi theo ăn cơm, trên là tể tướng thượng thư, dưới đến tiểu lại thất phẩm, thật sự không ai nịnh bợ, hoặc tuyệt đối thanh liêm, mọi chuyện đều không làm được. Xét đến cùng căn nguyên., Quốc gia cũng tốt, các bang phái cũng vậy, bằng hữu cũng tốt, đều là vì lợi ích mà kết hợp, lợi ích này hữu hình mà lên, cũng có thực tế. Không có hình mà theo đuổi tổ chức, không có cách nào chân chính lớn mạnh, không có tổ chức thực tế, ngay cả cơ sở cũng không có."
【 Vấn đề cập đến sự chậm chạp của tiết mục mới, có thể thay đổi căn nguyên cuối cùng cũng có cách giải quyết, tại đây bỗng dưng ô ô ô. Dịch nguyên ô ô ô ô, đồng thời xem nhiều trang giấy mới nhất. 】
Qua một hồi, Trần Phàm gật đầu: "Nhưng ta cũng không cảm thấy cái này có thể kiếm được bao nhiêu."
"Đó là chuyên nghiệp của ta."
"Vậy... Không nói người vàng có thể xuôi nam hay không. Nếu ngươi ngăn cản chuyện này, sau đó thì sao?"
"Sau đó... Làm tài chủ, cùng lão bà hài tử thiên vị một góc, xây một thôn trang tìm một đám nông dân quản lý... Ta dạy học sách gì gì đó, đại khái là như vậy."
Trần Phàm ngẩn người, sau đó nhíu mày, uống sạch nước trái cây trong bình sứ: "Ha ha."
Ninh Nghị nhún vai. Hai người ngồi bên bờ sông dưới bóng cây, mỗi người đều có suy nghĩ riêng của mình. Chỉ là qua một lúc, Trần Phàm lại nhớ tới, nói: "Hạo Tây sẽ không cùng ngươi ẩn cư đâu."
Ninh Nghị gật gật đầu: "Đây là vấn đề a..."
Thời gian đã đến giữa trưa, hai người sau đó lại hàn huyên vài câu. Đối với chuyện phía nam, Ninh Nghị sẽ không trực tiếp tham dự vào chuyện cứu viện Thất Phật, hai người đối với chuyện này đã đạt thành nhận thức chung, dù sao với thân phận trước mắt của Ninh Nghị, nếu như hắn thật sự xuất hiện trước mặt đám người Phương Bách Hoa, không chỉ có rất nhiều người trong triều đình có thể yêu cầu mệnh của hắn., Ngay cả thái độ của Phương Bách Hoa, chỉ sợ chưa chắc đã tốt. Cũng vì vậy, hắn chỉ viết một phong thư cho Trần Phàm đưa cho Lưu Tây trái. Về phần hắn, mặt ngoài là đi tìm kiếm thê tử Mộc Nguyên trước, sau đó nam hạ Giang Trữ một chuyến, nói chuyện làm ăn, còn lại là tùy cơ ứng biến.
Nếu Ninh Nghị đã không đích thân chạm mặt Lưu Tây qua, hôm nay Trần Phàm vốn quý giá, cũng không cần đợi ngày thứ hai cùng hắn lên đường, hắn dự định sau buổi trưa sẽ lập tức rời đi. Hai người ăn một bữa cơm trưa ở tửu lâu phụ cận, ăn được một nửa, Tô Yến Bình vội vàng tìm tới: "Tỷ phu, ta nghe nói một chuyện."
Hắn thấy Trần Phàm ngồi đối diện bàn ăn liền ghé vào tai Ninh Nghị, nhẹ giọng nói: "Nghe nói sáng nay, bên trong Cao Nha đã có động tĩnh, bọn họ tìm vài vị Võ Sư nổi danh khắp nơi, nói là muốn gây sự với tỷ phu, trong đó có giáo đầu Ngự Quyền quán Địa Tự Trần Nguyên Vọng, Mã Kim Phú của Thiên Lý tiêu cục, đám người Bành Hiển Ngọc của Thần Quyền môn..."
Tô Yến Bình thanh âm hạ thấp, nhưng Trần Phàm là ai, trong những người quen biết với Ninh Nghị, ngoại trừ Lục Hồng Đề, chỉ sợ võ nghệ của hắn cao nhất, ngay cả Lưu Tây trái cũng kém nửa bậc. Đợi đến khi Tô Yến Bình nói xong, Ninh Nghị gật đầu tỏ vẻ đã hiểu: "Ăn cơm chưa, không ăn thì ngồi xuống một chỗ đi."
"Ăn xong rồi, bên kia ta còn có việc, tỷ phu ngươi biết chuyện này là được... Trần đại ca, tiểu đệ cáo từ."
Trần Phàm đứng dậy chắp tay, đợi đến khi Tô Yến Bình đi rồi, con mắt sáng lấp lánh: "Kinh sư cao nha nội? Nhi tử Cao Cầu? Lập Hằng, bằng không ta giúp ngươi... "
Ninh Nghị vội vàng chắp tay cười khổ: "Đại ca, ta sợ ngươi được chưa, tuyệt đối đừng làm loạn."
"Ha ha ha ha." Trần Phàm vui vẻ cười rộ lên.
Theo lý thuyết hai người lúc này đã là lập trường khác nhau, Trần Phàm nếu thật sự muốn làm điều gì đó, chạy tới giết chết Cao Mộc Ân, Ninh Nghị thật sự là nhảy vào Hoàng Hà cũng không rửa sạch được. Nhưng người Trần Phàm dù sao cũng quang minh lỗi lạc, nghĩ tới việc này, trực tiếp coi như là chuyện cười mà nói. Sau khi ăn cơm xong, hắn liền đứng dậy cáo từ.
"Ta không rõ chuyện ngươi muốn làm, nhiều lời cũng không nói, chuyện tương lai rồi, hy vọng còn có thể cùng uống một chén."
"Không vội." Ninh Nghị khoát tay áo. "Trước khi ra khỏi thành, hắn đến nhà ta một chuyến."
"Hả?"
"Gặp con trai ta, tương lai nếu có cơ hội, hy vọng nó có thể bái ngươi làm sư phụ, học ít đồ từ ngươi."
Trần Phàm nghiêng đầu nhìn hắn, qua một lát, chậm rãi vỗ vai Ninh Nghị, cười nói: "Vậy còn chờ gì nữa, đi đi."