Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Lúc xế chiều, trong thẻ trúc, người nên đến đều lục tục đi tới.
Giống như thói quen của tất cả các trường hợp xã hội, đến sớm thì thân phận địa vị cũng không tính là quá cao. Giống như một số thí sinh vào kinh đi thi, mộ danh mà đến, học sinh trong Quốc Tử giám, bao gồm thái học sinh Trần Đông đã từng tự mình tới cửa răn dạy Ninh Nghị, đều đến tương đối sớm, từ quy mô mà nói, thì miễn cưỡng được coi là danh sĩ tụ tập.
Đương nhiên, lần thi đấu xuân ở kinh thành này, một số tài tử có tiếng hô lớn nhất tới cũng không nhiều lắm. Cũng giống như dự định lúc trước của Tống Vĩnh Bình, thứ nhất là ngạo khí gây nên, thứ hai là cầu người đắc nhân, học vấn chân chính luôn thuộc về những người chịu vùi đầu vào học, thi ngay lúc này, thật sự nghĩ tới xếp hạng tốt, lúc này phần lớn đã khẩn trương, liền không tới tham gia loại thi hội này.
Ngoại trừ những văn sĩ này hoặc là đến gia cảnh tham gia náo nhiệt, sau đó là một ít người nhàn rỗi trong Biện Lương thành. Tựa như thành viên sâu văn xã, năm ngoái Tần Mặc Văn, Tiết Công đã từng nảy sinh mâu thuẫn với Ninh Nghị, Tiết Công Viễn., Nghiêm lệnh đám người trong, một số tiểu quan nhàn tản khoác da Tần Tương Nguyên có thể ảnh hưởng tới: Cái này cũng là bởi vì Ninh Nghị kéo bổng tổ niên tới tọa trấn. Khi những người này đến, trong Vãn Chiếu Lâu của trúc ký mới chân chính có quy mô.
Mà trong lúc lăn lộn, cũng có một ít nữ tử ở trong thanh lâu, Tiểu Chúc Hiên, hôm nay có thể tới, đa số là nữ tài nhân thanh danh ở bên ngoài. Ninh Nghị ở trong này tiêu tốn không ít tiền., Các nàng ở trong lâu tìm kiếm người quen, bầu không khí sôi nổi. Về phần đám người Lý sư phụ trách biểu diễn, các nàng đến cũng khá sớm, trước khi đi đã có đoàn xe tới, nhưng chỉ là tiến thêm một bước tô điểm để biểu diễn sân khấu, trong lúc nhất thời chỉ là Lý Uẩn đi ra chào hỏi người khác.
Tống Vĩnh Bình từ trên xuống dưới tìm Ninh Nghị một lúc, chẳng qua sau buổi trưa, đối phương không xuất hiện trong sảnh chính trúc nữa.
Đối với hắn mà nói, tình hình như vậy quả thực có chút kỳ quái. Một thương nhân lăn lộn ở kinh thành mở hai cửa hàng, cũng không phải là thế gia giàu có gì, sau khi đem một yến hội hoạt động đến mức như thế., Chạy trốn, cho dù là phụ thân, chỉ sợ cũng không dám làm ra cử chỉ lãnh đạm như thế. Hắn nghĩ rất có thể anh rể này đã biết chuyện trong cao nha muốn tới quấy rối, chính vì thế mà chạy trốn. Chẳng qua vì an toàn, vẫn tìm người hỏi thêm vài lần, cuối cùng tìm được Ninh Nghị, đối phương đang ở trong sân sau hậu viện của Vãn Chiếu Lâu.
【 Trước mắt dùng hết, thanh âm nghe kinh điển hữu dụng nhất là 1~4, tập hợp thành tứ đại ngữ âm, siêu 100 loại âm sắc, càng là hỗ trợ đổi Nguyên thần khí bằng sợi dây ly đọc cao, ô ô ô ô. 】
Thời gian trôi qua, quang mang đã bắt đầu nghiêng về phía tây, chiếu xuống hành lang mái hiên cũ viện, cũng có vẻ tươi sáng ngời ngời. Thanh âm huyên náo phía trước mơ hồ truyền tới. Trúc Ký tại Biện Lương hai cửa hàng bán thức ăn, thu mua một số phòng ở phụ cận, cải tạo một bộ phận khai trương sau đó khai nghiệp., Dùng đất còn dư dả. Loại chuyện này kỳ thật cũng không có gì lạ, xã hội phong kiến bần phú chênh lệch, địa vị xã hội tạo thành chênh lệch cực lớn, càng là tiếp cận nơi trung tâm Biện Lương, đất đai ngược lại không giống như ở biên giới chen chúc, đây cũng coi như là tượng trưng cho quyền lực và quan hệ.
Lúc mua lại thẻ tre, Ninh Nghị tận lực mời Minh hòa thượng hỗ trợ, hơn nữa trên đó còn có ý thức kéo da hổ phủ của tướng quân, chỉ cần chịu bỏ tiền, hết thảy đều rất thuận lợi. Lúc này cải tạo dùng làm cửa hàng còn chưa đủ một nửa, những địa phương chưa khai phá đều bảo trì vẻ ngoài cũ kỹ, chờ lúc Tống Vĩnh Bình tới, trông thấy Ninh Nghị đang ngồi trong đình đài suy nghĩ chuyện tình trong viện., Hắn đối mặt với hồ nước nhỏ nhỏ phía trước, ánh mắt nghiêm túc, ngón tay gõ gõ lên lan can đình đài bên cạnh, cái kia gõ không theo quy luật, tựa hồ đang lấy ngón tay tính toán cái gì. Nhưng nhìn thấy Tống Vĩnh Bình tới, Ninh Nghị vẫn ngừng suy nghĩ, nhìn hắn cười cười.
"Vĩnh Bình... Có việc? Ngồi đi." Ninh Nghị nhìn ra vẻ mặt của đối phương, mỉm cười nhíu mày, sau đó duỗi tay ra.
"Chắc hẳn anh rể đã biết chuyện đó rồi?"
Tống Vĩnh Bình bước vào trong đình, ánh mắt và bộ pháp cũng rất thong dong, ngồi xuống đi thẳng vào vấn đề. Ninh Nghị ngược lại ngẩn người: "Chuyện gì?"
"Thái úy phủ."
"Hả?"
Tống Vĩnh Bình ngồi xuống chờ phản ứng của Ninh Nghị trong mong muốn. Trong vòng luẩn quẩn của hắn, tiền đồ giữa quân tử và trí giả đều là như vậy - lạnh nhạt, thong dong lại chuẩn xác nắm lấy suy nghĩ của đối phương. Bất quá sau một lát hắn cảm giác mình đã đánh giá cao Ninh Nghị, đối phương chớp chớp mắt, vẻ mặt mê hoặc, rất không tham gia.
Ngươi cũng không biết chuyện phủ Thái Úy đến gây sự mà còn phiền não cái khỉ gì!
Hắn có chút ngoài ý muốn, sau đó bổ sung một câu: "Chuyện trong Cao Nha, chẳng lẽ tỷ phu còn chưa biết?"
Ninh Nghị dựa người vào phía sau. Nghe thấy cái tên này, đầu tiên cảm xúc hiện lên trong lòng là buồn cười: "Cao Mộc Ân? Hắn thì sao?"
"Ừm... Ta ở bên ngoài nghe người ta nói, hôm nay trong Cao Nha này muốn gây sự với tỷ phu, nói là tụ tập một số người, muốn đập nát cửa hàng này, quấy rầy màn biểu diễn trúc hôm nay." Tống Vĩnh Bình dừng lại một chút, chờ Ninh Nghị tiêu hóa xong nội dung hắn nói: "Người này sợ là không dễ chọc chứ."
Ninh Nghị nhíu mày suy nghĩ một lát, sau đó như có điều suy nghĩ nhìn Tống Vĩnh Bình: "Hôm qua nghe Vĩnh Bình nói hôm nay muốn viết thư Ôn trong nhà... Tới đây là vì việc này?" Sau khi hỏi xong lại gật đầu cười, bổ sung thêm một câu: "Cao Mộc Ân, a, đúng là không dễ chọc."
"Chỉ nghe bằng hữu đề cập tới thôi. Mặt khác, ta xác thực cũng muốn nghe thử từ mới của tỷ phu, cũng không biết Vãn Chiếu Lâu này vì sao tên là Vãn Chiếu." Tống Vĩnh Bình cười nói một câu, sau đó lại nghiêm túc nói: "Nói đi nói lại, tiểu đệ cũng biết buôn bán ở kinh thành, hơn phân nửa là có chút bối cảnh. Nhưng với thế lực của phủ Thái Úy, chuyện này e là không thể không đề phòng, không biết tỷ phu có đối sách không."
Ninh Nghị nhìn hắn, vẻ mặt ôn hòa: "Vĩnh Bình ngươi cảm thấy thế nào?"
"Ta mới đến, không biết trong tay tỷ phu có bao nhiêu quan hệ. Nhưng dù sao cũng là phủ Thái Úy, nếu muốn đối đầu với người bình thường, người bình thường ra mặt sợ là không dễ xử lý... Nếu chân sự không thể làm, tiểu đệ lần này lên kinh, đã gặp qua Hữu tướng một lần, với quan hệ của gia phụ và Hữu Tướng, hơn nữa tỷ phu thường có giao thiệp với Tướng phủ, nói không chừng có thể mời Tướng gia giúp đỡ chuyện này... Dù sao nói đến cùng, việc này thật sự là có chút thị trường..."
Tống Vĩnh Bình nghĩ tới thời gian không nhiều lắm, lúc này đem những suy nghĩ trong đầu nói ra. Theo hắn thấy Ninh Nghị thường lui tới với Tương Phủ, nhưng coi như quản lý chút sổ sách cho tướng phủ, thứ nhất Cao Mộc ân là vãn bối, thứ hai là chuyện mở tiệm, loại người có địa vị như Tần Thìn., Nhiều lắm cũng là sau khi đối phương đập nát cửa hàng, nói ra một câu. Mà nếu tăng thêm quan hệ nhà mình, có lẽ có thể mời Tần Tương trước khi phát sinh sự tình nguy hiểm bóp chết. Ánh mặt trời chiếu xuống, rơi vào trong đình, Tống Vĩnh Bình cũng thấp giọng nói từng chút một, Ninh Nghị ở bên kia nhìn hắn, trong ánh mắt ngược lại có ý tán thưởng.
"Vĩnh Bình đối với những chuyện này ngược lại là rất quen thuộc."
"Cũng không tính là quen." Tống Vĩnh Bình khiêm tốn đáp. "Chỉ là không biết, tỷ phu bên này làm sao lại kết giao với cao nha kia."
"Đến bên này lúc thì xảy ra hai lần xung đột, phá hỏng chuyện tốt của hắn đi... Về sau có người bày trò với hắn, hắn đại khái tính sổ trên đầu ta. Người này có chút xằng bậy, trước sau không quan tâm, náo loạn quả thật có chút phiền toái."
"Sớm chuẩn bị mới được." Tống Vĩnh Bình nhắc nhở một câu, ý tứ là nếu muốn đi phủ tướng, lúc này nên khởi hành rồi! Trước mắt mặc dù Khách khanh phủ Tương Tổ Niên cũng ở, nhưng nếu không có Tần Tương Nguyên tự mình mở miệng, thân phận Khách khanh so với con trai của người ta không bằng, hơn nữa đối phương cũng chưa chắc sẽ dốc hết toàn lực. Trên quan trường, chính là như thế, một vị Khách khanh không dám gây phiền toái cho Đông gia.
"Ừm." Ninh Nghị nhẹ gật đầu, qua một lát, cười nói: "Đúng rồi, sư cô nương đã đến. Ngươi có muốn đi gặp không?"
Tống Vĩnh Bình trong lòng nghi hoặc, nói: "... Đợi lát nữa rồi cũng sẽ tìm được, trước mắt không cần... Anh rể có việc, ta đi trước."
"Cũng đúng, vui vẻ một chút. Chuyện Cao Mộc Ân ta sẽ tìm người ứng đối, không cần lo lắng. Nhưng Vĩnh Bình đi một chuyến như vậy, tâm ý ta sẽ nhớ kỹ."
"Đều là người một nhà, không nói hai nhà."
Tống Vĩnh Bình mỉm cười chắp tay. Với chỉ số thông minh của hắn, lúc này cũng nhìn ra được trong vẻ mặt của Ninh Nghị, đối phương không cần vận dụng tất cả quan hệ tới Tương Phủ cầu viện. Trong lòng lại không khỏi nghi hoặc, một thương gia nho nhỏ sao có thể có quan hệ như vậy. Nhưng hắn cũng là người kiêu ngạo, lúc trước trong lòng đã nói ra không ít lời thừa thãi dư thừa., Lúc này liền cáo từ về phía trước, lúc rời đi quay đầu nhìn lại, Ninh Nghị đã đưa hắn rời khỏi, xoay người trở về giữa đình đài, ngón tay gõ gõ bên người, đã trở lại hình thức suy tư.
Thân thể trần trụi...
Ninh Nghị ngồi trở lại đình nghỉ mát, đẩy đĩa trái trên bàn làm bằng đá ra một ít, ngón tay gõ nhẹ lên mặt bàn, để cho tâm tình trở lại trầm tư như lúc trước.
Trước kia sau khi cùng Trần Phàm nói chuyện, hắn gặp sư phụ chuẩn bị biểu diễn bên này cùng Lý Uẩn một mặt, nói chuyện một hồi cũng không có đi tới phía trước tiếp khách hoặc là chỉ huy bố trí. Mặt tiệm là sự tình chưởng quầy, biểu diễn thuộc về sư phụ bên này sở trường, để nhân sĩ chuyên nghiệp đi làm chuyện chuyên nghiệp mới là chính lý, hắn không muốn ở những chuyện này quan tâm quá nhiều.
Về phần Cao Mộc Ân, trước mắt cũng không cần nghĩ quá mức nghiêm trọng, từ khi Lương Sơn trở về, hắn đã sớm thông qua Tư thám ngầm đả thông một ít thế lực hắc đạo trong Biện Lương thành, mà chung quanh hắn, cũng tùy thời có thể điều động một ít thành viên Tư thám báo mật. Mà quan trọng nhất là hắn đã sớm thông qua Biện Lương thành., Cao Mộc Ân trong suy nghĩ của Cao Cầu, chưa hẳn có địa vị lợi hại đến cỡ nào, mặc dù không biết hắn làm sao bỗng nhiên phóng ra, nhưng hôm nay trong tình huống ghi chép trúc, đối phương lật lên không nổi nhiễu loạn quá lớn, cũng chưa chắc dám nhấc lên nhiễu loạn quá lớn.
Điều duy nhất khiến hắn lo lắng là Cao Mộc Ân bỗng nhiên tìm tới cửa, có phải là tín hiệu Cao Cầu muốn động thủ với bên mình hay không. Nhưng suy nghĩ một chút, cuối cùng khả năng vẫn là rất nhỏ.
Nữ nhân Lưu Tây qua kia chạy đi cứu Phương Thất Phật, mới là phiền toái cần phải cân nhắc.
Để Thiếu sư Vương chủ trì, lần này nhằm vào áp giải Phương Thất Phật đến kinh, mấy đại gia tộc trong võ triều cũng đã tập trung ở bên kia. Cũng không phải là nói đối phương hôm nay đã xem chuyện này nghiêm trọng cỡ nào, nhưng thành thật mà nói., Những gia tộc này xuất ra từng chút sức lực, ảnh hưởng đều tuyệt đối không phải là hai người hoặc là một trăm người có thể so sánh. Hôm nay vĩnh viễn vui vẻ khởi nghĩa hoàn toàn thất bại, cho dù tất cả Bá Đao doanh đều xuất động, cũng không thể tạo ra được bao nhiêu bọt nước.
Đối với sự bá đạo mặt ngoài của Lương Sơn, Ninh Nghị biết những đại gia tộc này mới là con cá voi lớn ẩn dưới nước. Về phương diện lớn, bọn họ bận rộn cùng Vương Khuyết, Thái Kinh, Đồng Quán hợp tác mua thành ở phía bắc, nóng lòng khôi phục giao dịch giữa nam bắc giữa nam bắc., Cùng chuẩn bị sinh ý cho thời đại mới sau diệt Liêu. Đối với Phương Thất Phật, những người này trước mắt cùng lắm chỉ nói chuyện một chút, nhìn mấy trăm người Hình bộ áp giải tù phạm lên Bắc Thượng, nhưng một khi lực lượng của kiếp tù giả bành trướng, lực lượng của đối phương nhất định sẽ bành trướng lên nhiều hơn, mức độ bành trướng này, với tình huống trước mắt mà nói, không có giới hạn.
Mặc dù thực sự có thể dùng thế sét đánh không kịp bưng tai cứu Phương Thất Phật đi, nhưng chờ ở xung quanh, cũng sẽ vây khốn Giang Nam khắp nơi, một chút lực lượng còn sót lại của Bá Đao doanh sẽ bị bắt hoàn toàn. Một số người sau khi Vĩnh Nhạc bị diệt cũng sẽ bị bắt đi theo sau thế cục như vậy.
Ninh Nghị căn bản là không tán thành việc cứu Thất Phật, mặc dù về sau cùng Trần Phàm hỏi kỹ tình huống, cũng chỉ cân nhắc thuyết phục Lưu Tây trái mà thôi. Tính tình thiếu nữ thật sự quá bướng bỉnh, làm thế nào thuyết phục nàng, chính mình cũng không nắm chắc., Mà lực lượng mà Hình bộ chuẩn bị lần này đã rất cường đại, nếu như nói mình thật sự đuổi tới, mà đám người dưa hấu đã bị phản công, mình dù sao cũng phải sớm có chút ý tưởng, làm sao ứng phó tình huống, tận lực để cho các nàng chạy trốn.
Hàng Châu, chuyện tình của Lương Sơn vừa chấm dứt, bố cục kinh thành mới bắt đầu. Đến đứng vững chân cũng không tính, lại phải cuốn vào chuyện như vậy. Ninh Nghị cũng có chút đau đầu. Hắn là người tôn trọng thực lực, căn bản không muốn đi đường đêm. Cho hắn mấy năm thời gian, trải rộng thực lực của mình ra, sau đó đẩy đối thủ ra đồng đều mới là vương đạo. Lúc này hắn thở dài, cố gắng không đếm xỉa đến tâm tư ra ngoài.
Nhưng bất luận thế nào, có hai điểm chung là phải bảo đảm: khuyên lui Trần Phàm, khuyên lui trái dưa hấu.
Nghĩ vậy, nhưng không bao lâu sau lại ngã về tây, Ninh Nghị để chưởng quầy trong lâu chuẩn bị cho Cao Mộc Ân náo loạn. Khi mặt trời đỏ rực, người ta nghe thấy cũng tới tìm y, mà vào lúc này, biểu diễn trong lầu phía trước thật ra cũng đã bắt đầu rồi.
Là Ninh Nghị cố ý phối hợp với tòa lầu đầu tiên của thơ, buổi tối này biểu diễn sẽ không chỉ có một hạng. Nhưng để tránh xuất hiện tình huống người khác cho rằng hắn quá tự đại, bài thơ mới của Ninh Nghị thật ra đặt ở hàng đầu tiên của đêm nay. Theo hiệu quả của đống lửa cháy hừng hực đánh ra, Lý sư phụ xuất hiện, từ câu thứ nhất "Đông thành giác quan tốt bắt đầu", lúc này khó khăn lắm mới hát được bài "Lục Dương yên ngoại hiểu lạnh lùng, xuân ý trên cành liễu".
Trong tấu chương nhạc khí, trên dưới lâu phần lớn đều đã an tĩnh lại, ánh chiều tà từ ngoài cửa sổ ấm áp chiếu vào, không lâu sau, màn đêm buông xuống. Sau khi Lý sư biểu diễn xong, dãy "Vãn Chiếu Lâu" này liền do câu cuối cùng "Vãn Đức Lâu" cầm rượu khuyên mặt trời, mà lại hướng về trong hoa lưu buổi chiều" định ra cơ sở, sau đó lại có các loại biểu diễn, cùng với một số ảo thuật mới mẻ, thậm chí hai tiếng cười buồn cười xen lẫn trong đó.
Đêm nay, chỉ sợ Vãn Chiếu Lâu sẽ không coi là kinh động toàn bộ Biện Lương, nhưng dù sao vẫn còn quy củ trung quy, chẳng qua không mất. Ninh Nghị cũng nói chuyện về Cao Mộc ân với người khác, sau đó liền đợi đối phương tới, nhưng sau khi đêm xuống lại qua một canh giờ, gió đêm thổi tới., Trên đường phố đèn đuốc sáng choang người du lịch như dệt, vẫn không thấy có dấu hiệu người đến gây phiền toái. Vị trí của Vãn Chiếu Lâu trước mắt là tửu lâu, không phải kịch lâu hoặc thanh lâu, biểu diễn cho dù đẹp đến đâu, buổi tối cũng sẽ không tiến hành đến đêm khuya, một khi có người ăn xong tán gẫu xong bắt đầu rời đi, đối phương lại có thể tới gây rối loạn.
"Cái tên Cao Mộc Ân này, sau khi bị giam ở nhà nửa năm, trở nên cao thâm khó lường rồi..." Trên tầng hai của đài cao nhìn người đi trên đường, Ninh Nghị có chút buồn cười nói như vậy. Ánh lửa chiếu lên người hắn, cách đó không xa người nghe thấy đều lắc đầu.
"Ta ngược lại là không cảm giác được cái gì cao thâm mạt trắc, bất quá loại người như Cao Mộc Ân này, làm ra chuyện lung ta lung tung gì cũng không kỳ quái, nói không chừng lại coi trọng phụ nữ nhà lành gì đó trên đường."
"Ồ, Thành Chu Hải còn chưa chỉnh hắn đủ..." Ninh Nghị sờ lên mũi. "Nói đi cũng phải mất nửa năm, sao đột nhiên lại bị thả ra ngoài."
"Lúc trước ta đã hỏi thăm một chút, nghe nói hôm qua ở Thái Úy phủ, hắn bỗng nhiên nổi điên, coi trọng sư cô nương. Sau đó cùng cha hắn khóc lóc kể lể một buổi chiều, đại khái đem hắn giày vò cha mình a..."
"Cái gì?"
"Ngươi không biết? Hôm qua tại phủ Thái Úy, hắn muốn bạo sư cô nương, đoán chừng là không thực hiện được... Ta cũng không rõ lắm, nhưng tóm lại là đánh sư cô nương một trận, lúc trước ta còn không có chú ý, sư cô nương hôm nay trang phục... Trên mặt phấn có phải hơi dày... Trước đó ngươi không gặp nàng?"
Ninh Nghị ngẩn người, hôm qua sư phụ và Lý Uẩn đến phủ Thái Úy xin lỗi, hắn còn từng đồng hành một đường. Lúc trước quả thật hắn cũng gặp sư phụ, Lý Uẩn gặp mặt hai lần, còn hàn huyên thêm vài ngày. Nhưng cảm giác bên Lý sư phụ như thường, hắn cũng không đặc biệt chú ý tới những thứ này. Bây giờ nghĩ lại, nếu hôm qua nàng thật sự ở phủ Thái Úy bị Cao Mộc Ân gây phiền toái, nguyên nhân chắc chắn là vì mình.
"... Ừm." Hắn gật đầu: "Không có chú ý..."