Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
....
"... Nếu như muốn uy hiếp người khác, ngươi nên chuyên nghiệp một chút."
"Giết cả nhà ngươi."
"Quá vô nhân tính rồi, ngươi nên nói trước với nương tử nhà ta trước, sau đó ta còn có một đứa con..."
"Chúc mừng."
"... Tên là Ninh Hi. Ngươi có thể làm hắn ngã xuống trước mặt ta."
"Như vậy có tác dụng không?"
"Tác dụng không lớn..."
"Ta là đến cầu ngươi hỗ trợ, không phải cầu ngươi đã nghĩ kỹ chuyện gì. Uy hiếp ngươi lại có tác dụng gì... Ta tương đối quen thuộc rừng xanh, cũng rất có năng lực đánh đấm, ta có thể giúp ngươi xử lý những kẻ muốn gây phiền toái ngươi."
【 Vấn đề cập đến sự chậm chạp của tiết mục mới, có thể thay đổi căn nguyên cuối cùng cũng có cách giải quyết, tại đây bỗng dưng ô ô ô. Dịch nguyên ô ô ô ô, đồng thời xem nhiều trang giấy mới nhất. 】
"Ai biết có bao nhiêu, lại giết không hết, đề nghị này của ngươi không có ý nghĩa mấy."
"Ta hi vọng ngươi có thể nghĩ cách cứu hắn ta, nếu có biện pháp, ngươi không tham dự cũng được."
"Cái này! Là thật! Không có cách nào."
Hai người trong phòng giằng co một hồi, sau đó lại khôi phục lời ngươi một câu ta một câu. Hiểu biết lẫn nhau đã đủ nhiều, với loại tình cảm kiêu ngạo đó của Ninh Nghị sẽ không bị bất cứ kẻ nào uy hiếp, cho dù thỏa hiệp trong hoàn cảnh Hàng Châu, cuối cùng cũng sẽ nắm lấy tất cả cơ hội phản kích. Mà trong mắt Trần Phàm, với Trần Phàm mà nói, gã sẽ không bị bất cứ kẻ nào uy hiếp., Hắn từ nhỏ đã đi ra từ tầng dưới chót, đi khắp giang hồ đã thấy nhiều thế hệ. Sự đáng sợ của Ninh Nghị, hắn không phải không hiểu, nhưng với tính tình của hắn, cũng sẽ không vì bất cứ chuyện gì mà sợ hãi.
Giữa hai bên cũng coi như biết rõ căn nguyên, lúc đầu nghiêm túc là vì chuyện quá lớn, lại mới gặp mặt, luôn nghiêm túc hơn một chút. Sau khi giằng co một lát, cũng có thể thấy rõ thái độ của từng người. Chỉ là khi Trần Phàm lại lần nữa chính thức nói ra những lời này, hai tay Ninh Nghị vỗ lên bàn, vẫn nói từng chữ một nhưng không thể làm gì được, so với lúc nãy, lại nghiêm túc hơn rất nhiều.
Trần Phàm cau mày: "Ta biết rất khó, trong số những người ta quen biết, chỉ có ngươi có năng lực vận công như vậy, bởi vậy khi ý thức được chuyện không thể làm, ta lập tức tới tìm ngươi, hy vọng ngươi có thể nghĩ ra một phương pháp có bao nhiêu khả năng. Lúc trước ở Hàng Châu, chẳng phải ngươi có thể biến thành khả năng à? Ngươi không cần tham dự, mệnh luôn là ta liều mạng."
" Hàng Châu vẫn còn thời gian, cộng thêm có chút may mắn. Chuyện này, hừ..." Ninh Nghị quay người đi về phía cửa sổ: "Khi biết chuyện sư phụ ngươi bị bắt, ta đã từng nghĩ tới hoàn cảnh của các ngươi trong đó, cũng nghĩ tới phiền phức trong đó. Theo ta được biết., Hiện giờ tay chân Phương Thất Phật đã gãy hết, mấy thành phế nhân, khởi nghĩa của các ngươi cũng đã xong, biện pháp thông minh nhất vốn là vứt bỏ hắn ta, nếu không mặc kệ các ngươi góp mặt bao nhiêu người, cuối cùng cũng không có kết quả."
Hắn nói tới đây, phất phất tay: "Đương nhiên, ta biết ý nghĩ này ngươi chắc chắn sẽ không nghe. Ngươi đã lên kinh, đương nhiên ta sẽ bảo vệ ngươi chu toàn, cũng có thể nói vấn đề này cho ngươi biết. Phiền phức này lớn bao nhiêu, các ngươi căn bản không hiểu rõ."
"Rửa tai lắng nghe." Trần Phàm nói: "Nhưng mà, ta thật không ngờ còn có phiền toái lớn hơn so với tạo phản."
"Tính chất không giống." Ninh Nghị lắc đầu: "Muốn tạo phản là mấy vạn mấy vạn người cùng tạo ra, triều đình muốn áp đảo, phân đến áp lực trên người mỗi người sẽ không nhiều. Lần này, ngươi biết đối thủ của các ngươi là ai không?"
Trần Phàm suy nghĩ một chút rồi nói: "Hình bộ? Ta biết Thiết Thiên Ưng và Tông Phi Hiểu đều rất lợi hại. Lưu Đại Bưu chết có liên quan tới bọn họ. Nếu không, ngươi muốn nói Hoàng thượng?"
"Không chỉ là Hình bộ, cũng không phải Hoàng thượng. Chuyện chân chính thôi động và đè ép từ phía trên xuống đầu tiên là Thiếu sư Vương Kiệt, cái tên này các ngươi hẳn là rất quen thuộc." Ninh Nghị nói: "Hoa thạch cương lúc trước, người chủ yếu sắp sửa thành công chính là hắn.", Các ngươi khởi sự đánh vào Hàng Châu, đập phá cả quê hương của hắn, trên triện văn còn nói là vì hắn mà gây chuyện. Tên khốn này lấy da mặt đất làm Tể tướng, ôm đùi Thái Kinh sau đó lại mắng Thái Kinh, như vậy liền có thể đi tới bây giờ., Hôm nay là một trong những thực quyền lớn nhất kinh thành, Thái Kinh cũng phải nhường hắn ba phần, hơn nữa giàu có khả năng địch quốc. Sự việc là do Hoàng Thượng đè ép xuống còn không vấn đề gì. Người ta thường ngày vạn cơ, sư phụ ngươi đối với Hoàng thượng mà nói chỉ là cái đuôi nhỏ sau khi bình định phản loạn. Nhưng chuyện này do Vương Đình bên kia nhìn chằm chằm, xảy ra vấn đề, Hình bộ sẽ bị hắn lột một lớp da."
"Đắc đầu là Vương Thiền, về phần những người khác tham gia, cũng không chỉ có một hai người. Các ngươi khởi sự, quấy cho phía nam long trời lở đất, Hàng Châu có bao nhiêu đại hộ? Có bao nhiêu người buôn bán với Hàng Châu? Phụ cận kinh thành có mấy đại gia tộc, Thái hậu, Hàn Quốc., Tả, Tề, Văn... Ở trong chuyện này, bọn họ đều phải có một cái công đạo. Phương Tịch chết rồi, những người còn lại hoặc là bị đánh chết hoặc bị đánh tan, còn có ai có thể bị lấy ra bàn giao? Ngoại trừ sư phụ ngươi, ai cũng không được."
Ninh Nghị chỉ từng ngón tay từng khúc một: "Vương Khuyết, những người cầm đầu những đại gia tộc này, người làm ăn cùng bọn họ, tiếp theo mới là bộ đầu của Hình bộ... Nói thật ra, bây giờ sư phụ ngươi đối với các ngươi đã không coi vào đâu, đại thế đã mất., Hoặc là hắn đã chết, hoặc là hắn dùng thân thể tàn phế trốn đông trốn tây, nhân tiện mang lại cho các ngươi vô số phiền phức. Nhưng đối với bọn họ, vở kịch này rất quan trọng, tất cả mọi người ở trong cuộc, không dám dương phụng âm làm trái., Các ngươi chỉ cho rằng hai bộ đầu hình bộ phụ trách chuyện này là rất phiền phức. Thực tế trợ giúp châu huyện gần đó là vô hạn, các ngươi có một trăm người, bọn họ có năm trăm người, các ngươi có một ngàn người, bọn họ có năm ngàn, các ngươi một vạn, bọn họ có thể đưa ra năm vạn người để đánh các ngươi."
"Ta không phải nói lung tung, theo ta được biết, mệnh lệnh trên đó đã đi xuống. Trong những đại gia tộc này, mỗi một đầu ngón tay đều nuôi dưỡng không ít cao thủ Lục Lâm. Không riêng gì quan phủ bên kia trợ giúp, những người này kỳ thật đã sớm được điều động canh giữ ở bên cạnh, cam đoan sư phụ ngươi có thể đạt tới kinh thành, cũng phải tận lực giết sạch đám loạn phỉ các ngươi, dư nghiệt, coi như là trút giận cho mọi người."
Ninh Nghị đứng bên cửa sổ, ngừng nói chuyện, ánh mắt Trần Phàm bên này đã chuyển thành màu tối đen. Sau khi Thanh Khê bị phá, bọn họ trốn đông trốn tây, đối với tình báo bên ngoài, kỳ thật đã nắm không được bao nhiêu, gã mơ hồ nhận ra lần này khó khăn, tới tìm Ninh Nghị, lúc này mới chân chính hiểu được bọn họ muốn đối mặt với đối thủ. Biểu hiện trước mắt mọi người chẳng qua chỉ là một góc cạnh nho nhỏ mà thôi.
"Chuyện này, tạm thời ta biết, chính là như vậy. Trước không nói đến việc cứu như vậy, cho dù thật sự có thể cứu ra, các ngươi đối mặt cũng là vô hạn phản công, về phần quan trường, lại sẽ bị liên lụy một đoàn người. Ta nói không giải quyết được., Không phải tùy ý từ chối. Lúc trước ở Hàng Châu, ta bị loạn quân bắt được, sau đó trả thù ta không thẹn với lương tâm, nhưng đối với ngươi, ta nợ ngươi một mạng. Tuy ngươi không nói, trong lòng ta vẫn nhớ. Nếu ngươi thật sự muốn ta nói cách giải quyết... Không phải đối với ngươi., Mà là đối với những người khác mà nói, biện pháp tốt nhất chính là tìm một tên bắn tên lợi hại, tiếp cận xe tù, tác dụng của bắn tên giết sư phụ ngươi, như vậy có thể cứu được mạng của rất nhiều người, bao gồm cả mặt mũi của sư phụ ngươi, cùng với việc hạ mã uy cho triều đình. Tuy nhiên ta đoán chừng điểm này cũng rất khó làm được... Ngươi suy nghĩ một chút đi."
Ninh Nghị nói xong cũng thở dài, đi ra cửa. Trần Phàm đứng dậy, rót một chén rượu, vô thức uống vào, sau đó trực tiếp cầm bầu rượu uống một ngụm, mặc dù không nói gì nhưng vẫn uống được., Trong ánh mắt hắn lại có vẻ lạnh lùng. Mặc dù lời nói của Ninh Nghị có xung kích rất lớn đối với hắn, nhưng hiển nhiên, hắn cũng là lấy thái độ cực kỳ lãnh tĩnh mà suy nghĩ chuyện này. Trải qua nhiều chuyện, mỗi khi xảy ra đại sự, đầu tiên có thể có tĩnh khí, về phần mâu thuẫn và khổ não, đó là chuyện sau này.
Đi tới cửa, Ninh Nghị lại nghĩ: "Đúng rồi, có một chuyện, để ngươi biết thì tốt, nếu có gì ngoài ý muốn, cũng dễ ứng đối... Ngươi vào kinh, không riêng gì ta biết, đằng kia Mật thám ti cũng biết., Suy nghĩ của hai bên chúng ta hẳn là bất đồng. Nếu ta không nhúng tay vào, không loại trừ khả năng bọn họ muốn giết ngươi. Mà cho dù ta nhúng tay vào, đối phương cũng sẽ có suy nghĩ cho mình. Ta sẽ tận lực bảo đảm an toàn cho ngươi, nhưng nếu có chuyện gì ngoài ý muốn, bọn họ thật sự lách qua việc ta chuẩn bị bắt ngươi, ngươi cũng phải chú ý tự bảo vệ mình. Tuy khả năng này không lớn, nhưng trong lòng ngươi có tính toán là tốt rồi."
Trần Phàm gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu.
Mà trong thời gian hai người nói chuyện với nhau, cách mấy con phố bên này, đám người nghe danh không khỏi dẫn đầu mật thám ti cũng đã tiến vào sân nhỏ lúc trước của Trần Phàm. Ánh mặt trời chiếu xuống, khi thấy một đống hỗn độn trong sân, nghe người không khỏi lắc đầu cười cười. Chốc lát sau, cũng có người tới chứng thực: "Có dấu vết đánh nhau, không có ai."
"A, hắn biết rồi, sớm tới một bước." Nghe thấy vậy lắc đầu: "Tin tức thằng ranh nào lộ ra..."
"Cái gì?" Thủ hạ bên cạnh nghe hắn nói thầm, nhỏ giọng hỏi.
"Không nói cho ngươi... Được rồi, chư vị! Chuyện này coi như chưa từng xảy ra, mọi người về trước, làm một chuyện về Lưu Trấn, Hà sóc Song Hùng gì đó. Ta còn có việc, đi xem Lý cô nương biểu diễn, mọi người nếu như muốn tìm ta, buổi tối thẻ tre... tan đi!"
Hắn phất tay đuổi đám người đi, nhìn dấu vết đánh nhau trong sân, lại thở dài, cũng không biết kết quả như vậy có tốt không.
Quan hệ giữa Trần Phàm và Ninh Nghị, hắn cũng biết, song phương nói là giao tình sống chết cũng không quá đáng. Lấy tao ngộ lúc trước ở Hàng Châu của Ninh Nghị, nếu như giao phản với bằng hữu, đám người Tần Kế Nguyên biết được có lẽ sẽ thông cảm được., Nhưng tóm lại vẫn là có phiền toái. Lần này tin tức Trần Phàm tới đây đầu tiên trải qua mật thám ty, nghe nói người lập tức phong tỏa tin tức, hắn cũng đang do dự nên xử lý chuyện này như thế nào, nhưng tóm lại, khiến song phương không thể giải trừ là kết quả tốt nhất đối với Ninh Nghị, đây là suy nghĩ của hắn.
Chẳng qua sau khi Ninh Nghị từ Lương Sơn trở về, Tần Tương Thông điều động nhân thủ bảo vệ gã, đồng thời cũng có ý nghĩ rèn luyện thành viên của Ty thám thính. Việc quản lý thành viên, nói đến việc nghe người là trực tiếp phụ trách, nhưng phương diện vận dụng châm, vận tải., Lại do Ninh Nghị nhúng tay vào, lực ảnh hưởng của y rất lớn, mặt khác lại có phương pháp quản lý cao minh, khiến người và người giám sát lẫn nhau, tỷ thí lại không đến mức tổn thương hòa khí. Tin tức này có thể đồng thời đưa về hai phương hướng cũng không có gì lạ.
Cũng được, nếu hắn đã đưa người đi, bản thân cũng không cần làm kẻ ác này. Văn nhân nghĩ như vậy, đi ra ngoài nhắm vào thẻ trúc.
Thân thể trần trụi...
"Buổi tối biểu diễn không tệ, ngươi nghỉ ngơi một chút, lát nữa ta dẫn ngươi đi xem."
Ninh Nghị kéo cửa ra, chuẩn bị đi ra, Trần Phàm bên kia nghiêng nghiêng đầu: "Đúng rồi, chờ một chút. Chuyện của sư phụ ta, ta sẽ cân nhắc một chút, ngoài ra còn có một chuyện. Khi Lưu Tây dưa hắn đã đi ra, ta chuẩn bị lên kinh, nàng cùng Đỗ Sát, Phương Thư Thường đều đi ra tham dự cứu viện. Ta hỏi nàng không tới kinh thành, nàng nói không đến. Chuyện này ngươi biết là tốt rồi, tốt nhất là tu thư đưa cho nàng một phong thư, để nàng rời đi... Nàng không nên tham dự vào chuyện này."
"......."
Hai tay Ninh Nghị đặt ở trên ván cửa, thật lâu sau, y nghiêng đầu, thấp giọng nói: "Làm sao vậy? Nàng chạy tới xem náo nhiệt gì?"
"Chỉ có mười mấy người đi ra, cao thủ của Bá Đao doanh tới hỗ trợ. Thiên Nam thúc hẳn là đã lưu lại chỗ ở của họ rồi. Tính cách của nàng, ngươi hiểu rõ, vì người trong trang trang, nàng có thể ngồi nhìn Thánh công thân cận hơn đi tìm chết, nhưng chuyện cứu viện sư phụ, nàng lại có thể đơn thương độc mã làm, bởi vì đây chỉ là tính mạng của nàng... Nàng chính là bộ dáng này..."
Trần Phàm nói tới chuyện của Lưu Tây dưa, lúc này cũng chỉ thuận miệng nhắc tới. Muốn khuyên Lưu Tây dưa đi, khả năng chỉ có Ninh Nghị mới có thể làm. Hắn quay lưng về phía cửa, đứng bên cạnh bàn uống một ngụm rượu, đại bộ phận suy nghĩ vẫn như cũ dừng ở tình thế Ninh Nghị nói. Phía sau Ninh Nghị trầm mặc hồi lâu, bất tri bất giác lại kéo then cửa trở về.
Khi Trần Phàm kịp phản ứng, Ninh Nghị đang kéo cái ghế lên, thuận tay vỗ hai cái bụi bặm ở trên mặt, sau lưng hắn buông xuống. Trần Phàm cổ quái nhìn hắn, vẻ mặt Ninh Nghị có chút bất đắc dĩ, tốc độ nói cũng không nhanh.
"Phàm ca, ngươi nói rất có lý."
"Ách..."
"... Chúng ta trò chuyện thêm đi."
Trần Phàm ngậm bình rượu ngây người đứng đó hai giây, sau đó... ho khụ khụ... " Khụ khụ khụ khụ khom người, hắn uống một ngụm rượu, lúc này ho khan cả buổi, trên mặt cười khổ không thôi.
"Mẹ nó... Khụ khụ... Mẹ nó chứ... con mẹ nhà ngươi, khốn kiếp..."
Trong tiếng chửi rủa của Trần Phàm, gần đại môn Vãn Chiếu Lâu, Tô Văn Phương cầm một quyển sách ghi chép nhỏ vừa nhìn vừa đi vào. Lúc hắn nhìn ngó xung quanh, đã bị người ta kéo lại, chăm chú nhìn vào, là Tống Vĩnh Bình.
"Văn phương, ngươi có nhìn thấy nhị tỷ phu không?"
"Ồ, Vĩnh Bình, ngươi tới rồi à? Bên ta có việc, vừa mới đến, ngươi thấy Tô Yến Bình không? Ta đang tìm hắn đây."
"Không có... Ngươi chờ một chút, văn phương, ngươi có biết, hôm nay đã xảy ra đại sự rồi không, ta đang tìm nhị tỷ phu, ngươi giúp ta tìm một chút, chuyện này hắn nhất định phải biết..."
"Chuyện gì?" Tô Văn Phương vẫn đang cầm quyển sách, nhìn xung quanh tìm kiếm bóng dáng Tô Yến Bình.
"Ngươi có biết có người muốn tìm phiền toái không, nói muốn đập cả cửa hàng, hôm nay tới đều là người văn nhã..."
"Ai? Ai muốn tới gây sự? Chúng ta đã nộp tiền, gần đây đều chào hỏi qua..."
"Là trong cao nha, con trai đương kim Thái úy Cao Cầu! Hoa hoa Thái Tuế!" Tống Vĩnh Bình giảm thấp thanh âm, sợ người chung quanh nghe được sau đó chạy mất.
Tô Văn Phương cũng ngẩn người: "Hắn? Đúng vậy... chuyện này khá là phiền phức... Ơ, Tề chưởng quỹ, ngươi thấy Yến Bình không, ta có việc tìm hắn, là bếp lò... không thấy... Cao Mộc ân lại tới gây phiền toái? Tỷ phu còn không biết sao? Hắn có ở đây không?" Hắn gọi một chưởng quỹ hỏi tung tích của Tô Yến Bình, sau đó mới quan tâm tới chuyện Tống Vĩnh Bình. Tống Vĩnh Bình mặt mũi tràn đầy lo lắng.
"Trước đó đã từng thấy, sau đó không biết làm gì, những chưởng quỹ kia chỉ nói mọi chuyện đều đã an bài tốt... Ta cũng không tiện nhắc lại chuyện này với bọn họ. Rốt cuộc nhị tỷ phu đi làm gì, chuyện này trong lòng hắn cũng phải biết rõ mới được a..."
Hắn bô bô bô bô bô bô bô một hồi, Tô Văn vô thức gật đầu một hồi lâu: "Không được, ta phải tìm được Yến Bình mới được, cái bếp lò này của ta... Vĩnh Bình, ngươi nhìn thấy nhị tỷ phu sẽ nói với hắn một chút, Cao Mộc Ân tới gây phiền toái, đúng là chuyện lớn., Ta phải đi, ta muốn đi trước, chuyện bên này còn có việc. Chúng ta đã tìm được một biện pháp, sau khi dùng xong, thiết ti trên đó cũng ngừng co rút, ngươi nhớ tìm tỷ phu nhất định phải nói chuyện trong cao nha kia..."
"A... A a?"
Tống Vĩnh Bình khóe miệng giật giật một hồi, chớp mắt nhìn Tô Văn vừa chạy mất...
Rốt cuộc hắn có hiểu lời mình nói không, lửa cháy lông mày...