Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Xe ngựa xuyên qua thành thị, lúc đi qua phụ cận Ngự Quyền quán, trên trời liền bắt đầu mưa tí tách. Các học đồ luyện tập bên ngoài quyền quán chỉ tư thế, tiến vào trong quán nghỉ ngơi., Tất cả đường phố phụ cận đều vì mưa to làm cho người đi đường trở nên vội vàng, cửa hàng dựng lều vải, thư sinh tránh dưới mái hiên, phụ nữ ở phụ cận đuổi theo đứa trẻ đang chạy trong mưa. Cây liễu ven bờ sông mang theo cành non mới mọc, trong mưa cũng trở nên xanh biếc.
Lẫm Lâu cách Ngự Quyền quán bên này không xa, bởi vì buổi sáng ra ngoài sớm, khi đến đó, thời gian canh giờ mới trôi qua không lâu, án toán hậu thế mới chỉ sáng sớm hơn chín. Trong khoảng thời gian này, bên trong thanh lâu còn chưa tới thời gian buôn bán, Ninh Nghị cũng chính là lựa chọn thời gian này để tránh quấy rầy sinh ý của đối phương.
chạm mặt với Lý sư phụ, kỳ thật không có ý nghĩa gì đặc biệt, giữa hai bên coi như không có bằng hữu gì đặc biệt, trước khi biểu diễn gặp mặt, bất quá là đi một chuyến theo quy luật cũ. Đến tháp lâu, bởi vì qua đêm trong lầu, buổi sáng một đám khách nhân mới bắt đầu lục tục rời đi, chỉ là đến lúc này mới tới., Người đã không còn nhiều lắm, nữ tử quần áo thưa thớt do khoác lên người, có người vì trời mưa nên ở trong đại sảnh chờ người sai vặt cầm cây dù đi ra. Ninh Nghị sau khi được người ta thông truyền, thì ở cửa đại sảnh tầng gác lại phát hiện người quen ngoài ý muốn.
Đó là một nam tử dáng người cao gầy, dung mạo tuấn dật, sau khi từ bên trong đi ra liền ngồi xuống sát bên cạnh cửa xem mưa. Có lẽ là vì vừa mới thức dậy, khí chất còn có chút biếng nhác, cùng với vẻ ngoài nữ tử đi ra với hắn đều rất văn nhã yên. Ninh Nghị trước kia đã gặp qua một lần, cũng là một trong những tài nữ trong lầu. Sau khi nhìn nhau, Ninh Nghị liền đi tới chắp tay chào hỏi.
"Tiểu Ất ca."
"Ninh công tử."
Thấy là Ninh Nghị, Yến Thanh đang ngồi ở chỗ đó vội vàng đứng lên chắp tay hành lễ. Trên thực tế vài ngày trước Yến Thanh còn đang hỗ trợ Ninh Nghị huấn luyện võ nghệ đám người Tô Văn Định, đến mấy ngày nay chúc Bưu mới dỡ bỏ nhiệm vụ. Trước đó mỗi ngày qua lại, qua tay luận bàn võ nghệ, song phương quan hệ coi như khá gần gũi, nhưng đối với cuộc sống riêng tư của Yến Thanh, Ninh Nghị lại không rõ lắm.
Mặc dù Yến Thanh luôn có biệt danh " Lãng Tử", nhưng trong lòng Ninh Nghị, hắn cùng Lô Tuấn Nghĩa rõ ràng là một cặp. Đối với sự tình hắn ở trong thanh lâu, mặc dù cũng không có gì kỳ quái, nhưng chân chính gặp phải vẫn là lần đầu.
Hai người nói chuyện với nhau vài câu, vị nữ tử bên cạnh Yến Thanh tên là Hàn Tuệ Nương kia liền sai người lấy trà điểm ra. Chỉ chốc lát sau, sư phụ tới đại sảnh bên này, Ninh Nghị nhớ tới hai người đã gặp mặt, vốn định nói vài câu chuyện trên kênh đào, Yến Thanh liền cười chắp tay cúi người: "Chuyện năm ngoái, Tiểu Ất đã xin sư phụ nhận tội rồi."
Sư phụ cũng cười nói: "Yến công tử nói quá lời."
Ninh Nghị lúc này mới "ồ" một tiếng, xem ra hai người trước đó đã tiếp xúc vài lần. Tuy rằng hắn không nhiều chuyện, lúc này cũng không khỏi đánh giá song phương, trong truyền thuyết sư cô nương hẳn là vì Yến Thanh mà lòng yêu mến, chẳng lẽ trong một thời gian ngắn như vậy, song phương cũng đã đền bù rồi?
Bình tâm mà nói, có chuyện như vậy cũng không có gì kỳ quái, Yến Thanh tướng mạo tuấn dật, khí chất hơn người, võ nghệ cao cường lại nói khoác bất phàm, tuy rằng cùng Lư Tuấn Nghĩa có chút không minh bạch bất phàm, nhưng ở thời đại này, đó là chuyện phong nhã. Hậu thế cũng nói: "Muốn muội cải trang trước, đều nói rõ trong lòng nữ tử, chuyện này rất có thể tăng thêm.
Lúc này nhìn hai người trong đại sảnh, một người tuấn dật lười biếng, một người thanh lệ long lanh, đúng là làm cho người ta có cảm giác trời sinh đôi. Về phần Hàn Tuệ Nương bên cạnh Yến Thanh, mặc dù cũng có chút dáng vẻ, nhưng lúc này cũng chỉ là làm nền mà thôi. Ninh Nghị cười nói: "Nếu đúng là trùng hợp như vậy, trời lại đang mưa, Tiểu Ất không ngại ở lại, cùng nhau uống trà tâm sự sao? Tuệ Nương cũng ngồi cùng đi?"
Hắn vừa nói lời này, sư phụ cùng Yến Thanh đều đánh giá hắn một cái, sư phụ bên kia mỉm cười cúi đầu, cũng không có vẻ gì là không thể. Ngược lại Yến Thanh nhíu nhíu mày, sau đó cười khoát tay: "Không được, trở về còn có một số việc, phải đi qua bên viên ngoại một chuyến."
"Vụ án viên ngoại không sai biệt lắm chứ?"
"Có lực lượng của Lại Ninh công tử và Tướng gia chu toàn, án ở Hình bộ bên kia đã lật gần lật rồi, chỉ là đồ vật sợ là... Không thể lấy lại được."
Nói đến đây, hắn nhìn Ninh Nghị, có chút muốn nói lại thôi. Lúc này hạ nhân đã cầm dù tới, hắn muốn rời khỏi, Ninh Nghị liền đưa hắn ra cửa, vỗ vỗ bả vai hắn, hắn mới thấp giọng nói: "Ninh công tử, Điền sản mà trước kia Lư viên nổi danh, nếu thật sự không được..."
"Ta biết ý của ngươi." Ninh Nghị gật đầu. "Yên tâm đi, ta sẽ không làm xằng làm bậy, sự tình tạm thời dừng ở đây, có cơ hội lại nói. Dù sao là đồ vật của Lư viên ngoại, trong lòng hắn có thể đi được rồi."
Yến Thanh lúc này mới cao hứng hẳn: "Đã cám ơn Ninh công tử như vậy rồi."
Nhìn bóng lưng hắn rời đi, Ninh Nghị lắc đầu. Hắn lúc này nói, tự nhiên là gia tài Vạn Quán gia của Lư Tuấn Nghĩa ngày xưa tại Đại Danh Phủ. Lúc trước Lư Tuấn Nghĩa bị bức phản, những tài sản kia để các thế lực của Đại Danh Phủ chia nhau chiếm đoạt. Ninh Nghị từng nói, sau khi Lư Tuấn Nghĩa tẩy trắng, những thứ này vẫn là nên lấy lại., Tham khảo ty sung công. Hiện giờ Lương Sơn đã bị diệt, thân phận Lư Tuấn Nghĩa cũng có thể được tẩy trắng, nhưng muốn lấy lại những tài sản này, lại trở thành chuyện cực kỳ khó khăn, mà vấn đề chủ yếu nhất chính là Lương Trung thư đại danh phủ chính là dòng chính của Thái Kinh nhất bang.
Lấy sức ảnh hưởng của Tần sản trước mắt, cho dù nắm giữ thực quyền, trên thực tế vẫn không thể chống lại Thái Kinh. Sau khi đám người Lư Tuấn Nghĩa vào kinh, đã hiểu rõ lực lượng của các đảng trong kinh thành, đám người Lý Cương, Tần Chi Nguyên trước mắt nắm giữ thực quyền., Coi như là mặt trời giữa trưa, lúc Đồng Quán thống lĩnh võ tướng, triều đình cũng là lúc người dùng, cũng có thể xưng là tiếng tăm lừng lẫy nhất thời không ai dám động tới. Một mạch ngự sử nhất mạch không ai dám động tới., Trước mắt Tần Ngọc bắt được người thì cắn, rất được Hoàng thượng yêu mến, nhưng bất luận là ai, cuối cùng đều không so được với vị Thái thái sư đã hạ sĩ này. Hắn là trụ cột đá có thể tùy thời kéo ra chống lưng cho Lương Đại, chấp chính mấy chục năm, đệ tử môn sinh khắp thiên hạ, ẩn tính lực lượng cùng ảnh hưởng, ai cũng không bằng.
Sau khi hiểu rõ được những tình huống này, cuối cùng hắn cũng không hy vọng chuyện tiếp tục truy cứu ngược lại Lô Tuấn Nghĩa. Thứ nhất, chỗ tốt mà hắn có thể đạt được đã không còn nhiều, thứ hai... Nếu như phía trên phủ Tả tướng thật sự chuẩn bị cùng Thái Kinh đánh lôi đài thì..., Tìm biện pháp kéo Lương Trung Thư xuống ngựa, sau đó đấu đá với Thái sư, thật sự sẽ đứng mũi chịu sào, cuối cùng vẫn không có được bao nhiêu chỗ tốt cho hắn. Ai lại nguyện ý vì một kẻ điên bị cuốn vào chuyện này.
Việc này đổi lại là người khác thì cũng thôi, Ninh Nghị dù sao cũng từng dẫn mười người tới Lương Sơn trả thù, cuối cùng giết chết loại chuyện điên cuồng như Tống Giang. Bây giờ mặc dù bắt đầu buôn bán, lộ vẻ hòa nhã, nhưng ai cũng không đoán được trong lòng hắn có ý gì. Mà đối với ý nghĩ dòng dõi của Tần Minh, mọi người cũng không hiểu được.
Yến Thanh đi rồi, Ninh Nghị và sư phụ mới đi vào trong sân. Hắn mở bàn trà dưới mái hiên trong sân, giữa thiên địa một đám khói bụi, gõ cây cỏ hoa đá trong sân một cách mơ hồ, lại nghe nàng kể một số chuyện vặt mà Trần Tư Phong đã lâu không tới.
Lý sư dù sao cũng là Lý sư phụ, mặc dù Ninh Nghị không đặt tâm tư vào những chuyện này, nhưng cũng không thể không thừa nhận việc cùng nàng ngồi nói chuyện phiếm là chuyện tâm tình buông lỏng. Hôm nay nàng được xưng tụng là hoa khôi đệ nhất kinh thành, phảng phất như có một loại ma lực theo bản năng., Có thể khiến tất cả mọi thứ xung quanh trở nên hoàn mỹ, gió cũng mưa tốt, đều vừa vặn vờn quanh, thời gian liền lặng yên trôi qua thấm vào ruột gan.
"... Lại nói, trước năm tháng, ta lại chạm mặt vị Yến công tử kia, có rất nhiều chuyện tình lập hằng, đều là hắn sau đó nói cho ta biết."
"Hy vọng đều là chuyện tốt."
Sư phụ nghiêng đầu ngẫm lại, con mắt đảo một vòng, sau đó gật đầu nói: "Ừm, đều là chuyện tốt."
Ninh Nghị cười rộ lên. Đề tài này qua lại giữa những mảnh vụn vụn vụn vụn, trên trời có tiếng sấm mùa xuân vang lên, sắc trời trở nên âm u hơn một chút. Ninh Nghị đứng dậy cáo từ, nữ tử giữ lại một lần, y lại uống thêm một chén trà. Lúc này còn chưa tới trưa, Ninh Nghị đi ra ngoài chạy tới phủ tướng, Lý sư phụ Lý Uẩn cũng phải đi ra ngoài. Hỏi thăm xong mới biết tối hôm qua nàng có thể làm chậm trễ lễ đãi của một vị đại nhân vật, hôm nay phải qua tới cửa xin lỗi.
Trong thanh lâu, cửa ra vào buôn bán, hoa khôi ô lâu, nói kim quý là quý giá, đó là vì mọi người đều ôm. Nhưng ở kinh thành, cũng có một số người không thể ra vẻ với bọn họ. Tối qua tới Xuân lâu., Có hai vị nhân vật như vậy, một vị chính là anh hùng hiện tại trong kinh thành, Quách Dược sư từ phương bắc tới, do một vị quan lớn bộ binh đi cùng tới Lầu Sa Kiến Thế, đối phương yêu cầu Lý sư đi ra gặp người, Lý sư huynh tự nhiên không dám chối từ. Trên thực tế, một vị đại quan của Binh bộ cùng đi tới Lầu Lương., Lấy không khí Biện Lương hôm nay mà nói, Bắc Phạt chính là giai điệu chính, Quách Dược Sư muốn đến nhìn Lý sư phụ, cho dù là quan lớn như Tần Tương Nguyên, Lý Cương đều sẽ nể mặt đối phương.
Mà lúc ấy một vị khác đi vào lầu canh, đại khái là một phần tử trong Hoàng tộc Chu thị, dùng tên giả, tự xưng Võ cát. Cùng đi chính là Thái úy Cao Cầu, có thể thấy được thân phận sẽ không thấp. Người có thân phận bực này vốn cũng không dám đẩy ra., Nhưng đối phương vừa nghe Quách Dược Sư ở đây, lập tức nhượng bộ, tỏ vẻ không cần gọi sư cô nương tới, chỉ gọi hai gã hoa khôi khác nói chuyện phiếm. Trước khi Lý Uẩn bồi sư phụ tới xin lỗi đã rời đi, chắc hẳn có chút mất hứng.
Bởi vì chuyện này, hôm nay Lý Uẩn phải cùng sư phụ đến phủ Thái Úy tạ lỗi. Xe ngựa song phương đi qua mấy con phố, mới tách ra. Sau khi Ninh Nghị đến phủ Tả tướng, xe ngựa của xứng đáng dừng lại trước phủ Thái Úy.
Dưới mưa có chút gấp, sắc trời cũng không tốt. Lúc này chưa tới giờ cơm trưa, Lý Uẩn và sư phụ ở kinh thành cũng coi như là nhân vật có tiếng, sau khi môn phòng thông báo, Cao Cầu cũng tiếp hai người.
Là đương kim Thái úy, lại là xuất thân bậc thang, thân hình Cao Cầu cao lớn, hình dạng đoan chính, rất có phong phạm tinh cầu hậu thế. Mặc dù hôm nay bình phẩm trên triều đình cũng không tốt, nhưng nói đến chuyện tối hôm qua, đối phương chỉ là hất hàm cười ha ha một tiếng, khoát tay tỏ vẻ không sao cả.
"Lại nói tiếp, vị quý nhân kia cũng có chút thân phận đấy. Thánh Thượng dặn dò ta dẫn hắn du ngoạn trong kinh thành, không thể lãnh đạm. Đêm qua nếu là người khác, Cao mỗ ít nhất cũng phải lý luận với hắn một phen, nhưng nếu đã là Quách thống lĩnh., Tình huống hoàn toàn khác. Gần đây chiến sự ở Bắc Địa, công lao Quách thống lĩnh cực lớn, hắn đi từ nam tới một chuyến không dễ, qua mấy ngày nữa liền phải trở về. Đêm qua chính là đương kim thánh thượng, sợ là cũng phải có cơ hội gặp mặt sư cô nương, để cùng Quách thống lĩnh a."
Cao thái úy uống một ngụm trà, lại cười rộ lên: "Đối với việc này, vị quý nhân kia cũng nghĩ như vậy, tuyệt đối sẽ không vì vậy mà khúc mắc với sư cô nương. Ngược lại nếu sư cô nương lãnh đạm với Quách thống lĩnh, hắn mới tức giận như vậy."
Nghe đối phương nói vậy, Lý Uẩn mới vội vàng cảm tạ, lại nói: "Vị quý nhân kia rộng rãi như thế, lão thân cùng sư phụ trong lòng có chút băn khoăn. Chỉ là không biết vị quý nhân kia có còn ở trong kinh hay không, hôm nay ở lại nơi đó, có thể cho lão thân tự mình tới cửa bái kiến sư phụ, cũng để cho sư phụ trước mặt cảm tạ vị quý nhân kia, như thế..."
"Ai, cái này thì không cần." Cao thái úy khoát tay áo, cười cắt đứt lời Lý Uẩn: "Thứ nhất là vị quý nhân kia ngày ngày thay trời, thứ hai là đối phương tâm không khúc mắc, các ngươi cần gì phải ghi tạc trong lòng thế. Hai vị đến cửa bái phỏng đã tỏ vẻ cố ý rồi. Chỉ hy vọng lần sau hắn tới Lưỡng Nghi Lâu là lần sau., Sư cô nương có thể có cơ hội gặp mặt trực tiếp với hắn, lòng dạ và phán đoán. Nơi vui vẻ, muốn là vui vẻ, Lý mẫu thân, giữa chúng ta cũng đã quen biết nhau, hà tất phải mở miệng tạ tội làm gì, có vẻ quá đáng mà."
Lý Uẩn có thể mở thêm một tầng lầu trong kinh, người quen biết vô số quý nhân, thời điểm Cao Cầu được phú quý cũng thường xuyên đi. áy náy nói đến đây, ý tứ trên căn bản cũng đã đến. Trên thực tế một đống đại quan trong kinh thành, Lý sư chỉ có một vị Lý sư phụ., Ai sẽ vì không nhìn thấy một cái hoa khôi đã phá hủy thanh lâu chứ, chỉ là đến nhà, luôn có ý đến mặt mũi, về sau người ta nhớ ra, sẽ cảm thấy Lý Uẩn rất thượng đạo, một chút chuyện nhỏ cũng sẽ đến xin lỗi.
Trong lúc nói chuyện, cũng đã có quan viên binh bộ tới bái phỏng Cao Cầu. Lý Uẩn đứng dậy cáo từ, sau đó do Quản gia đưa hai người ra cửa hông. Lý Uẩn kéo sư phụ một mặt đi qua một mặt nhẹ giọng nói: "Thân phận vị quý nhân kia, xem ra khó lường. Ngày thường ở kinh thành chưa từng thấy qua, có thể không phải thế tử chính là Vương gia, sợ hay là loại quản lý việc này... "
Tuyệt đại bộ phận tông thân võ triều không có quyền lực, phía trên xem như thùng cơm để nuôi. Nhưng một ít người có thể nắm giữ một phương diện nào đó tông thân, đều xem như là tâm phúc tín nhiệm nhất của hoàng thất. Lý Uẩn có thể đoán được, sư phụ tất nhiên cũng hiểu rõ. Hai người chuyển qua hành lang tầng thứ nhất, nhanh chóng tiếp cận sân nhỏ bên cạnh xe ngựa, đột nhiên nghe được tiếng ồn ào huyên náo truyền đến.
"Ở nơi nào..."
Trong mưa to, xa xa có người hô như vậy. Âm thanh kia đến từ bên trong phủ Thái Úy, trong âm thanh hỗn loạn tựa hồ còn có người đang khuyên can gì đó, nhưng chỉ chốc lát sau, tiếng người đã đến nơi này.
"Ở đâu... không nên cản ta! Lý sư ở nơi nào... Cút ngay! Ta không nghe! Ngươi nhìn ta xem, ngươi nhìn ta xem, ta không cần bình tĩnh! Ngươi xem ta giống như là lạnh được sao! Ngươi có tin ta giết ngươi không! Toàn nhà! Lý sư! Ngươi không được đi, lưu lại đại chiến với ta ba trăm hiệp..."
Thanh âm kéo gần lại, Lý Uẩn nhíu mày, thấp giọng nói: "Là bên trong cao nha?" Vị quản sự phủ Thái Úy đưa người kia cũng có chút khó xử, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy nghĩa tử Cao Cầu Cao Mộc Ân mặc một bộ quần áo rộng thùng thình, tóc rối tung từ cửa viện bên kia lao ra, vừa thấy hai người liền chỉ về phía bên này. Mà bên cạnh hắn, bốn năm tên tùy tùng đều đang bối rối ngăn cản khuyên.
Ngày thường trong kinh thành, Lý sư, Lý Uẩn cũng đã từng gặp qua vị nha môn càn rỡ nhất kinh thành này. Chỉ có điều thứ nhất đối phương tuy rằng rất có tiếng xấu, nhưng ưa thích chính là phụ nữ nhà lành, thứ hai là danh khí Lý sư và tầng lầu gai khiến cho hắn cũng không muốn xằng bậy, song thuận cũng không có quá nhiều giao tiếp.
Năm ngoái Hoàng Thái hậu đại thọ, Cao Mộc Ân đắc tội với một vị quận chúa tới chúc thọ, chọc cho hoàng thất tức giận. Nghe nói vị Hoa Hoa Thái Tuế này bị Cao Cầu đánh gần chết., Hậu quan này trong phủ một mực không thả ra. Trong chuyện này, mọi người càng thêm quan tâm đến chuyện Cao Cầu bị Hoàng Đế quở trách mắng mắng, càng không có tiếp tục hiểu rõ. Lúc này Lý Uẩn có chút không hiểu, sư phụ lại đột nhiên nhớ tới vị tiểu quận chúa Chu Bội trên đường lên kinh thành năm ngoái.
Chỉ thấy Cao Mộc Ân từ bên kia giết thẳng tới: "Lý sư huynh! Ngươi còn dám tới cửa! Không được ngăn cản ta! Bình tĩnh, ta lạnh cho các ngươi xem! Các ngươi không phải muốn ta tỉnh táo sao!"
【 Trước mắt dùng hết, thanh âm nghe kinh điển hữu dụng nhất là 1~4, tập hợp thành tứ đại ngữ âm, siêu 100 loại âm sắc, càng là hỗ trợ đổi Nguyên thần khí bằng sợi dây ly đọc cao, ô ô ô ô. 】
Hắn đi thẳng tới, vung tay ra ngăn cản, tháo áo choàng bên ngoài ra, ném lên người. Lý Uẩn bước lên trước vài bước, kinh hô: "Cao công tử, chuyện gì, có phải có hiểu lầm gì hay không, trước tiên ngươi mặc quần áo vào, đừng làm lạnh..."
"Hừ lạnh! Hiểu lầm rồi! Đừng giả bộ như ngươi cái gì cũng không biết! Ta đều đã nghe nói rồi! Ngày mai tên Ninh Lập kia khai trương cái thẻ trúc gì đó có phải hay không! Lý sư! Ngươi và Ninh Lập Hằng rất thân thiết phải không! Có phải hắn là nhân tình hay không!"
Cao Mộc Ân mặc một thân nội y xông tới, Lý Uẩn vội vàng ngăn hắn lại: "Cao công tử! Không có chuyện gì! Không có chuyện gì! Ngươi lầm rồi, sư phụ chúng ta chỉ quen biết người kia, không có vấn đề gì, ngươi đừng nói lung tung làm hỏng danh tiếng của đứa con gái...Trúc Ký đã khai trương..."
"Ngươi cút ra cho ta —— "Cao Mộc Ân đẩy Lý Uẩn ra." Đừng cho rằng hắn giết Lục Khiêm ta sẽ sợ hắn! Hừ! Lý sư phụ, trước kia ta thấy mặt mũi của người khác lại không thèm để ý ngươi! Hôm nay khác rồi! Ngày mai ngươi còn phải đi biểu diễn có phải không? Còn muốn hát từ hắn hay không? Ta đều nghe nói... Xem hôm nay ta không nghiên cứu như vậy, ngươi là kỹ nữ ta cũng sẽ tạm chấp nhận, ngươi đừng chạy -- "
Lúc này sư phụ bên kia thật sự dám ngăn cản hắn, chỉ có Lý Uẩn, bị hắn đẩy ngã lăn trên mặt đất, vội vàng đi qua để bảo vệ chân Cao Mộc Ân. Sư phụ bên kia bị dọa tới mức sửng sốt, sau đó xoay người bỏ chạy, đột nhiên bị đối phương kéo tay lại.
"A —— "
Sư phụ hét lên một tiếng, ra sức tránh thoát đối phương, thực ra sức lực của Cao Mộc Ân cũng không lớn, cánh tay bị hất văng ra sau, giơ lên một tay khác, một chưởng đánh tới mặt đối phương.
"Đùng" một tiếng, nữ tử ngã sấp xuống giữa màn mưa ngoài hành lang, một mảnh lầy lội.
"Ha ha! Không đau à —— đúng rồi, hôm nay ta đã dùng mặt ngươi, lại phá thân ngươi, ngày mai đi đập phá tiệm của hắn đi! Bằng không hắn còn tưởng ta hoa nở quá tuổi sợ hắn đấy —— "Cao Mộc Ân giương tay, vọt tới nữ tử trong màn mưa. "Đừng chạy, ngươi thông minh một chút cho ta, khóc lớn một chút, hôm nay ta có thể phá người của ngươi để hoa mặt trước, nghe nói như vậy không đau, ha ha ha ha ha ha..."
Sấm mùa xuân nổ vang, Lý sư sư đứng lên, ra sức chạy ra ngoài...