Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Giang Trữ Khang vương phủ.
Trời tối đen, thỉnh thoảng lại vang lên tiếng sấm mùa xuân, xen lẫn trong không khí vui mừng của vương phủ. Bởi sắc trời âm u nên đám hạ nhân đã thắp đèn lồng lên. Ánh sáng của ngọn đèn lồng chiếu rọi toàn bộ vương phủ càng thêm náo nhiệt.
Chu Bội đứng sau tấm bình phong, đưa mắt nhìn ra phía ngoài vài lần. Hôm nay là kỳ hạn văn định của nàng, nhưng trong mắt nàng, cũng không có bao nhiêu vui mừng, nhiều lắm là mê man. Nàng dựa vào lễ văn định không cần ra mặt này, nhìn trộm tương lai nàng sẽ thuộc về nam tử hoặc thuộc về nàng.
Nam tử đã định vị nàng kết thân tên là Cừ Tông Tuệ. Trước đó cũng không phải chưa từng gặp qua, bởi vì phụ thân phóng túng, vị phu quân tương lai là chính nàng chọn. Trong ngày chọn lựa, phụ thân vỗ vai nàng cười: "Ta biết ngươi từ nhỏ thông minh, cho nên những chuyện này, toàn bộ đều để cho chính ngươi quyết định, người làm cha như ta, đối với ngươi xem như đủ tốt rồi, ha ha ha ha... Chỉ là không nghĩ tới ngươi sẽ coi trọng tiểu tử kia của Cừ gia."
Vốn có thể lựa chọn, có thể là Trác Vân Phong, nhưng sau một chuyến hành trình kinh thành, Chu Bội không định làm như vậy nữa. Nếu Thành Chu Hải có thể thấy rõ sự thật mình thích lão sư, có lẽ Trác Vân Phong cũng đã nhìn ra. Cừ gia tại Giang Trữ cũng là Vọng tộc., Cừ Tông lợi hai, tuy rằng không phải là con cả, thoạt nhìn văn nhã bình đạm đạm, nhưng cũng không phải là không có người chủ kiến. Hắn mười bốn tuổi đã bắt đầu quản rất nhiều sự vật của Cừ gia, nghe nói so với anh trai hắn là Đào Tông Hàn còn muốn lợi hại hơn.
Sở dĩ Chu Bội chọn hắn chủ yếu là vì đối phương hành sự như vậy, thoạt nhìn có vẻ giống như Ninh Nghị. Đương nhiên, lý do này, nàng đối với ai cũng không nói.
Nữ tử, bất luận là ai, đại khái đều không thoát khỏi con đường này. Nàng đã thấy rõ ràng, nhưng có lẽ sau khi thành thân, cũng sẽ không khó chịu như tưởng tượng lúc trước. Nàng đã nghe lão sư nói qua chuyện giữa hắn và sư mẫu, đã có một đoạn thời gian, nàng kỳ thật rất mong mỏi.
Cừ Tông tuệ có lẽ sẽ không lợi hại như lão sư, nhưng giữa bọn họ, có lẽ cũng có thể chậm rãi tiếp xúc, chậm rãi lý giải. Nàng cũng muốn ở trên lầu các vương phủ, kể ra chuyện lương nhân nhà mình đã làm trong một ngày, tâm tình thú vị., Kỳ thực nàng cũng đã phát hiện ra, bản thân có rất nhiều chuyện có thể làm, cũng không phải là không có, ít nhất bên phía phò mã gia gia, có rất nhiều chuyện bà có thể giúp đỡ, nhưng Phò mã gia gia và bà nội Hoàng cô cũng không từ chối.
Vì vậy nàng phân biệt đám thiếu niên khiêm nhường trầm mặc trong đám người, nhìn thoáng qua, sau đó quay người rời đi, ngược lại đi ngang qua hành lang hậu viện, trông thấy đệ đệ đi tới bên này.
"Tỷ tỷ."
"Quân Vũ, ngươi đi đâu?"
"Tỷ tỷ hôm nay viết thư, ta tự nhiên là muốn đi ra phía trước thăm anh rể. Tỷ tỷ cũng là vừa rồi đệ nhìn trộm qua à?"
"Có gì hay mà ngươi lại không nhận ra Cừ Tông tuệ."
"Hôm nay Cừ Nhị thiếu cũng không giống vậy."
Hai tỷ đệ cười nói vài câu. Quân Vũ so với nàng còn nhỏ hơn hai tuổi, nhưng trên thực tế, khi nàng mới mười bốn tuổi, cũng đã có bộ dáng của thiếu niên rồi. Nhớ lại năm ngoái, lúc đệ đệ không nghe lời có thể còn động thủ đánh hắn, nhưng từ khi bị lão sư nói qua, sau khi thật sự lập chí nguyện, Quân Vũ liền bắt đầu dùng công. Hắn đối với sách thánh hiền không hứng thú lớn., Chỉ là quản lý, quản lý, kinh doanh các loại học vấn phi thường hứng thú, Chu Bội là biết, hắn muốn xây một cái sưu tập các loại thợ thủ công, chế tạo các loại đồ vật cổ quái, mục đích cuối cùng, vẫn là vật dụng.
Nhưng vì mục đích này mà học tập ngự hạ, quản lý, kinh doanh, mọi người đều được hoan hỉ, dù sao tương lai Khang vương phủ còn phải giao tới tay hắn. Trong năm tháng này, chỉ cần không bị hoài nghi muốn tạo phản, người của hoàng gia muốn học theo đạo thống ngự thiên tử cũng không khó, mà dưới toàn bộ quy hoạch quy hoạch lớn này, chỉ cần không bị người hoài nghi là được., Vì duy trì hoạt động thương nghiệp, tài chính, người trong nhà phân tích cho hắn nghe, còn phải học tập giao tế cổ tay, mà đọc sách thánh hiền, cũng có thể gia tăng học thức uyên bác, Vu văn nhân vãng lai rất có tác dụng, hắn ngay cả những thứ này cũng học được.
Kể từ đó, mặc dù thường xuyên kêu khổ, nhưng Quân Vũ vốn thông minh đối với mấy cái này bắt đầu đâu vào đấy. Về phần tác phường mà hắn lấy tên Vương phủ làm ở bên ngoài, Chu Ung cũng tốt, Chu Bội cũng tốt, tất cả mọi người đều có chí chung một mắt nhắm mắt mở, coi như là món đồ chơi của trẻ con, chỉ cần hắn tiến vào, tiêu chút tiền có quan hệ gì.
Gần một năm trôi qua, khí chất của Quân Vũ cũng thay đổi, ít nhất cũng có dáng vẻ của một tiểu đại nhân. Còn về phần các thợ thủ công ở bên ngoài đang thu thập nghiên cứu các loại vải vóc "không lọt gió" nhẹ, các loại giá sắt cổ quái như đồ chơi, bây giờ quản gia của vương phủ quản lý cũng coi là có quy mô không tệ, trong đó còn mời thợ thủ công của Giang Trữ Tô gia tham gia, coi như nể mặt lão sư, hơi coi nhẹ.
【 Vấn đề cập đến sự chậm chạp của tiết mục mới, có thể thay đổi căn nguyên cuối cùng cũng có cách giải quyết, tại đây bỗng dưng ô ô ô. Dịch nguyên ô ô ô ô, đồng thời xem nhiều trang giấy mới nhất. 】
Trên thực tế, sau khi chuyện Lương Sơn Hà bị diệt truyền đến Giang Trữ, tỷ đệ hai nghe nói, cuối cùng phát hiện mình vẫn còn cách lão sư rất xa, nhưng chuyện này thì đã sao? Sau khi nói chuyện, Quân Vũ đã đi về phía trước., Chu Bội quay đầu lại mỉm cười nhìn bóng lưng của hắn. Rốt cuộc bản thân sắp sửa thành thân, đã nghĩ thông suốt mọi chuyện trong lòng, mà tương lai đệ đệ vẫn luôn lo lắng lúc trước cũng đã có thể yên tâm, giống như sấm mùa xuân phá vỡ mùa đông nặng nề, tiếp theo sẽ nghênh đón mình, đây chính là một đoạn sinh mệnh càng thêm xinh đẹp.
Lão sư, cám ơn ngươi.
Nàng nhìn về phía kinh thành, khóe miệng lộ ra một nụ cười tươi.
Ngươi ở Biện Lương, cuộc sống rất hạnh phúc. Có một số việc ta vĩnh viễn sẽ không nói với ngươi, nhưng ta cũng sẽ không để trong lòng, nhớ cả đời. Tiểu bội... sẽ luôn nhớ tới ngươi.
Nhưng Tiểu Bội... sắp quên mất ngươi rồi.
Trong lòng nàng, nghĩ như vậy...
Thân thể trần trụi...
Tiểu Quận chúa đã trưởng thành suy nghĩ lan tràn trong đầu, ở phương bắc người được nàng nghĩ tới cũng không có tâm tình phức tạp như vậy. Đương nhiên, nói hạnh phúc, đoạn thời gian gần đây có lẽ cũng không tính là chính xác., Bốn cô gái quan trọng nhất bên cạnh có chí chung bỏ rơi hắn mà chạy mất, bởi vì mọi người đều cảm thấy hắn cần phải thả lỏng tâm tình một chút. Là người theo chủ nghĩa đại nam tử ngày thường khống chế cực mạnh, bị người bên cạnh định nghĩa như vậy, chưa chắc sẽ rất sảng khoái, nhưng hắn đương nhiên cũng không thể nổi giận.
Cũng được, cũng được... Hắn nghĩ. Chính mình có lẽ đúng là đem sự tình cùng không khí trở nên khẩn trương, thả lỏng một chút liền thả lỏng một chút đi. Đi tới nơi này đã lâu như vậy, hắn không có buông bỏ tư duy của người hiện đại, chí ít đối với đàn nhi., Trên người những người như Vân Trúc, hắn luôn hy vọng đối phương có thể có được hạnh phúc đối với mình – chuyện một chồng nhiều vợ ngoại trừ: Nói theo một ý nghĩa nào đó, bọn họ sẽ cảm thấy vì muốn tốt cho mình mà bỏ chạy một hồi, suy nghĩ của mình xem như là thành công sơ bộ, không phải sao?
Đương nhiên, dùng lý do này an ủi bản thân, đồng thời hắn cũng suy nghĩ: tiếp theo, cũng không cần thâm nhập sâu nữa...
Cuộc hôn sự của Chu Bội trong khoảng thời gian này cũng đã tự quyết định. Tin tức truyền tới, Ninh Nghị nhìn qua một lần, ngoại trừ nói với Tần Tương căn nguyên: "Rất đáng mừng, nha đầu này rốt cục nghĩ thông suốt rồi." Không có gì khác để nói.
Nửa năm trước, sau khi từ kinh thành trở về Giang Ninh, Thành Quốc công chúa còn từng gửi qua một phong thư cho kinh thành. Dùng từ có lẽ uyển chuyển, nhưng theo ý tứ mà nói, chính là vị Thành Quốc công chúa kia giận tím mặt, cảm thấy cháu gái mình vào kinh thành một chuyến, rõ ràng thiếu chút nữa bị ăn bẩn ở trong kinh thành, thật sự không thể nhịn được.
Vì phong thư này, cha con Cao Cầu lại bị Hoàng Đế kết thúc một phen, thế cho nên nửa năm qua hoa nở quá cao tuổi, ân tình đều bị giam trong phủ Thái Úy không thể ra ngoài, cũng coi như trả lại thế giới thái bình nửa năm ở kinh thành. Về phần sau đó Thái Úy phủ dựa vào Chu Tiễn giết Ninh Nghị, có ảnh hưởng gì hay không, vậy thì khó nói lắm.
Đương nhiên, Thái Úy phủ bây giờ bề ngoài âm thầm, kỳ thật cũng không dám kết thù kết oán với Hữu Tướng phủ. Tạm thời mà nói, chuyện của hai bên đều ghi tạc trong lòng, trong thời gian ngắn còn chưa đến mức ma sát gì. Về phần chuyện ngày sau, tự nhiên là ngày sau rồi. Chính tháng cuối ngày, sau khi đàn nhi rời đi mấy ngày, Ninh Nghị liền đầu nhập làm việc, ghi chép trúc tuyên truyền, doanh tiêu, một mặt khác là lui tới phủ tướng phủ cùng Vương gia.
Sau khi Chúc Bưu cùng Hỗ Tam Nương tới kinh thành, cục diện Vương gia trở nên tương đối thú vị. Tình cảm bị nhục lại bị xếp thành chữ "không tán gái", Ninh Nghị không có biện pháp phản bác, chuyện này rất hứng thú với nó.
Sau khi triệt kinh, Hỗn Tam Nương đến Vương gia, Chúc Bưu thì đi theo bên cạnh Ninh Nghị. Nghe nói Vương Sơn Nguyệt còn chưa rõ ràng tình cảm đối với Hỗ Tam Nương, lão thái quân và các cô nương Vương gia liền yêu quý vị cô nương thôn dân nông thôn núi Đông này, lý do thật sự rất lợi hại. Mới tới Vương gia nàng còn rất gò bó, nhưng gần nửa ngày đã được lão thái quân Vương gia giữ lại.
Hỗ Tam Nương đồng ý, Vương Sơn Nguyệt ngược lại xoắn xuýt không thôi, chạy đến bên Ninh Nghị, giải thích với Chúc Bưu không giống như giải thích., Không giống như xin lỗi. Nhân vật hung ác đánh nhau ở Sơn Đông này vào buổi tối thậm chí không dám về Vương gia, ngày hôm sau Ninh Nghị mới dẫn theo Chúc Bưu trở về theo Vương Sơn Nguyệt, lúc ấy Hỗ Tam Nương đã bị một số nữ tử Vương gia quấn lấy chơi đao., Dưới sự ra hiệu của Ninh Nghị, Chúc Bưu kêu lên: "Có gì đặc biệt hơn người đâu." Kết cục đánh nhau với Hỗ Tam Nương, mặc dù một đám nữ tử đều giúp Hỗ Tam Nương nói hắn khi dễ nữ nhân, nhưng nhìn ra được, Anh Vũ của Chúc Bưu vẫn khiến cho người phụ nữ này có chút hợp ý.
Lão thái quân Vương gia tên là Tiền Anh, là người có thể chống đỡ một gia đình phụ nhân có gia đình như vậy sau khi Vương Kỳ Tùng chết, cũng có ánh mắt và chủ kiến, nói chuyện với Ninh Nghị một hồi, liền có thể ngầm hiểu. Chúc Bưu và Hỗn Tam Nương có hôn ước., Về lễ pháp vẫn là vấn đề lớn, nếu trong nhà thật có vị nữ tử kia cùng Chúc Bưu có hảo cảm, có thể thành sự, song phương mở ra mới xem như là tất cả đều vui vẻ, trước mắt vẫn không có khả năng nói rõ ràng, nhưng mọi người hẳn là đều sẽ mừng rỡ.
Ninh Nghị hợp tác với Vương gia chủ yếu vẫn là cửa hàng sách. Sau khi trò chuyện với Tiền lão thái quân một hồi thì gần giữa trưa lão thái quân đã để lại cho mọi người dùng bữa. Ngay lúc này, người ta nghe thấy đều tìm tới ăn chực, đồng thời cũng nói cho Ninh Nghị một chuyện.
"Lão sư bảo buổi chiều ngươi rảnh rỗi nên qua phủ tướng một chuyến... Đúng rồi, bây giờ bảng xếp hạng cao thủ võ lâm của ngươi còn chưa chỉnh lý lại được không?"
"Trúc Ký không chuẩn bị xong, bảng xếp hạng có tác dụng gì... Tướng phủ có việc gì?"
"Sớm ngày sau, bờ Nam của Bành Trạch đã đánh một trận." Văn nhân bất nhị thấp giọng nói: "Phương Thất Phật yểm hộ đám người Phương Bách Hoa chạy trốn, đoạn hậu bị bắt, hôm nay đang bị áp giải vào kinh thành, có chút phiền phức."
Ninh Nghị hơi ngẩn người: "Sao vậy?"
"Phương Bách Hoa cùng với một ít người rừng xanh muốn cứu hắn, phiền phức không phải là vô cùng lớn, thế nhưng lão sư muốn nghe thử ý của ngươi."
Ninh Nghị nghe người ta nói không sai, gật đầu tỏ vẻ đã hiểu. Không lâu sau mọi người đã vào chiếu, song phương không nói gì nữa. Trong lòng Ninh Nghị hiện lên một bóng người, ở đầu đường Hàng Châu sau khi rơi vào tay giặc, dùng sức một người đối mặt với mấy chục tên hào hùng rừng xanh. Vì một đám con nít, muốn tru sát người trẻ tuổi Đạo Ất.
"Trần Phàm..."
Phương Thất Phật là sư phụ của hắn ta, nếu hắn ta không chết trong vở kịch này, hắn ta sẽ không ở đó...
sàn sàn sàn sàn sàn sàn sàn sàn sàn sàn sàn sàn sàn sàn sàn sàn sàn sàn sàn sàn sàn sàn sàn sàn sàn sàn sàn sàn.