Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Vũ Cảnh Hàn mười năm mùa đông, Biện Lương.
Tuyết mới bắt đầu từ mười hai tháng trước. Mặc dù nói đến, mọi người đều là nhắc tới tình cảm đêm hôm nay, nhưng trong năm thứ mười bảy của Cảnh Hàn triều, nửa năm sau hiển nhiên là một năm rất tốt, thời gian ấm áp lâu hơn một chút, cũng cho rất nhiều người đường sống.
Đến thời tiết trời rét này, toàn bộ bên ngoài Biện Lương cũng như là bị một dòng nước ấm bao phủ, lúc ăn xin tụ tập ở ngoài thành, trong thành ngoại hộ cứu tế, bố thí cháo miễn phí, vẫn chưa từng ngừng. Mà bởi vì Yến Kinh đã phục hồi, lúc này trên dưới cả nước nhiệt tình đối với chiến tranh đã càng tăng cao, các phú thương thân giàu cung hô với bên ngoài sớm ngày bình định Yến Vân, đối với bên trong thì đa hành nhân thiện hành, thực là một lòng cả nước, lên tiếp theo.
Mà đối với đám văn nhân mà nói, Biện Lương thành mùa đông này, là nơi khiến cho tất cả mọi người đổ xô. Từ mùa thu về sau, học sinh văn nhân từ các nơi trong toàn quốc chạy tới liền tụ tập đầy Biện Lương thành. Trong những người này, có người là vì thí sinh Xuân Xuân Thu tới sớm hơn, có người vì tin tức về Phục Yến vân truyền đến, bởi vậy mới vào kinh thành làm quan.
Thư sinh của Võ Triều đã quá nhiều, có công danh nhiều người, có vấn đề về chức quan ít người vẫn luôn tồn tại, vả lại đang không ngừng mở rộng. Nhưng nếu Yến Vân mười sáu châu có thể khắc phục, lập tức có thể có thêm một đống lớn vị trí, dưới hiện trạng như vậy, chức quan tuyệt đối là cần phải một chạy một chạy.
Văn nhân tụ tập, ngoại trừ làm cho các khách sạn ở kinh thành trong lúc nhất thời kín hết chỗ, cũng làm cho các loại văn hội thịnh sự không dứt, sinh ý thanh lâu nhất thời nóng nảy dị thường. Mặc dù ở một ít văn nhân hà khắc xem ra, đại lượng văn tự ca công tụng đức không khỏi có ngàn thiên một, khó có chế tạo tiếc nuối mới, nhưng thịnh thế như thế., Tóm lại vẫn là nên xưng hô, mà bởi vì khó tránh khỏi Phương Tịch thụ thủ, Yến Kinh Bình phục ở phía Bắc, chúng phỉ Lương Sơn phục tru, trong khoảng thời gian này phong cách hành hương của Biện Lý lưu hành, ngược lại so với lúc trước còn hào phóng hơn một chút. Đám thư sinh đều đầu bút, xem ra đã có ý chí gia nhập vào lớp siêu việt của Nhung Doanh rồi.
Mà dưới tình thế như vậy, theo một ý nghĩa nào đó mà nói, trong một năm này, Lương Sơn có quan hệ với cách làm thơ của Phương Tịch, thậm chí cả Biện Lương cũng có chút quan hệ. Sau khi buổi trưa huyên náo ầm ĩ, liền dần dần nhạt ra vòng tròn thượng lưu của Biện Lương, trở thành chỉ có một số người biết rõ, hơn nữa nghĩ tới ít nhiều sẽ cảm thấy tiếc nuối và khó hiểu. Cái tên này chính là Ninh Nghị lập tức được sáng lập.
Từ khi Sơn Đông trở lại Biện Lương, hắn cũng không chính thức gia nhập Mật thám ty, cũng không có cái gì khiến hắn cân nhắc giống Tần Tín Nguyên để hắn vào Quốc Tử giám, cầu công danh hoặc là tại bất kỳ nơi công khai nào chính thức xuất hiện. Ngoại trừ ở trong Tần phủ phụ tá treo tên bên ngoài., Lúc còn lại, vị công thần vừa phá Lương Sơn trở về nhà, nghiễm nhiên là "Tướng thê giáo tử", trong cuộc sống nhàn nhã "Ăn dưỡng thiên niên", chỉ có một ít kế hoạch thương nghiệp được an bài sau lưng cuộc sống, đang nhàn nhã dần dần thành hình.
Nhưng đương nhiên, đối với những người có đẳng cấp khác như Tần Thìn, thương nghiệp hoàn toàn không thể tiến vào "đại sự".
Lúc này bởi vì thống nhất sự vụ Bắc phạt, thanh thế cũng theo đó nước lên thuyền lên, hầu như quyền khuynh triều, phủ Hữu tướng trong phủ, mật thám tư, chuyện một năm thật sự làm cho người ta phấn chấn không phải là Đồng Quán Bắc Phạt, cũng không phải là phía nam bình định. Mà chỉ có Ninh Nghị đi tới Sơn Đông, hai tháng đã giải quyết xong chuyện như ngày thường Lương Sơn ẩn hoạn, xem như là liều mạng thật sự.
Đối với năng lực biểu hiện ra từ những chuyện này của Ninh Nghị, đặc biệt là trong chuyện Đại Phá Lương Sơn triển lộ ra cổ tay khống chế lòng người, mặc dù quỷ dị gần yêu, nhưng nếu muốn làm việc, sự vụ lớn nhỏ tất nhiên không làm khó được hắn. Người này phải dùng như thế nào, Tần Tương Nguyên từng có ý nghĩ., Nhưng cho dù cùng đám người Giác Minh, Nghiêu tổ Niên thương nghị, cũng không nắm chắc. Nhưng mà đến cuối cùng, Ninh Nghị trở lại Biện Lương, lại lựa chọn ẩn thân phía sau màn, đây quả thực là một chuyện ngoài dự liệu của mọi người.
Nếu là người trẻ tuổi bình thường, đám người Tần Tồn Nguyên sao có thể để hắn "ai làm bậy" như vậy. Nhưng Ninh Nghị làm việc, tự có một luồng khí thế đương nhiên, đặc biệt lần này trở về, mặc dù đối với người bên ngoài thẳng thắn với hắn hôm nay không muốn tiến vào quan trường, nhưng đối với chuyện này là chuyện đương nhiên., Biểu hiện ra cũng không phải là cảm giác trốn tránh, mà giống như là có suy nghĩ của mình. Đối với tương lai có chuyện gì, hắn hứa hẹn tất nhiên sẽ đi ra hỗ trợ, nhưng ở bên ngoài, hắn thoạt nhìn giống như là có một lượng lớn ý tưởng muốn làm, làm cho người ta cảm giác không thể phân tâm.
Tần Tương giao lưu với hắn trước kia, liền biết hắn tâm tư phức tạp. Sau chuyện Hàng Châu, Lương Sơn, đối với hệ thống nho gia trong lòng hắn, lý tưởng vạn thế thái bình kia rốt cuộc là cái dạng gì, tất cả mọi người rất khó thấy rõ. Theo ý nghĩ lúc trước của bọn họ, Ninh Nghị lúc trước nản lòng thoái chí, có lẽ là gặp phải vấn đề nan giải., Lúc này đã có dự định của mình, chắc cũng vì vậy mà tới. Khuyên bảo không có kết quả, liền không nhiều lời nữa, chỉ nói ở trong phủ cho hắn một thân phận phụ tá, trong Mật thám ty cũng có vị trí, ngày thường yên bình một chút, lúc cần hỗ trợ thì được, Ninh Nghị liền gật đầu đáp ứng.
Cứ như vậy, hắn tự nhiên biết được một phần chuyển rồi.
Đương nhiên, hơn ba tháng nay, đối với ý nghĩ ban đầu đáp ứng với Ninh Nghị, đám người Tần Tương Nguyên có lẽ có chút hối hận. Bởi vì trong khoảng thời gian này, hắn tổng cộng cũng không có nhiều chuyện làm, nếu như muốn quy nạp, trong sự ồn ào náo nhiệt mấy tháng nay, Ninh Nghị làm một ban tạp thuật, mua mấy tiệm rèn, xưởng giấy, hầm thuốc, Tửu phường thậm chí là cửa hàng bán gạo... vân vân.
Đối với người bình thường mà nói, những thứ ít ỏi này thoạt nhìn hết sức phức tạp, nhưng trong mắt đám người Giác Minh, Hoán Tổ Niên, đơn giản chỉ là chút ít ném tiền là có thể tùy tay mua được hoạt động nhỏ. Trước đó Ninh Nghị có từng trải qua khảo sát hay không, bọn họ không biết, nhưng toàn bộ quá trình mua sắm nhìn thật sự là vô cùng nhàn nhã., Khí lực của Ninh Nghị không hao phí nhiều, dường như chỉ là trong lúc nhàn nhã qua ngày, thuận tay mua vài món đồ, sau đó lấy tài nguyên của mấy thứ này, nhân lực đạt được một trang viên ở ngoại thành, tập trung lại một chút, cải tạo tính chất của phương hướng.
Chỉ khi hứng thú của Ninh Nghị đề cập đến cửa hàng gạo, Tần Tương nhớ tới một số chuyện, tìm Ninh Nghị hàn huyên một lần, chủ yếu là vì trong Hàng Châu thành Ninh Nghị làm ra "Lôi tử" và "Phong xa". Lúc đó những thứ này vẫn chưa được lưu truyền, nhưng lúc này Tần Tương Nguyên không thể không suy xét đến ảnh hưởng từ trong đó. Hắn hỏi thăm Ninh Nghị, Ninh Nghị liền gật đầu thừa nhận đúng là muốn làm chút chuyện trên đó.
Lúc này võ triều giàu có, bần phú dị trọng, đối với thượng tầng mà nói, việc ăn tinh mễ là chuyện đương nhiên. Bất quá thành thật mà nói, vì hạt gạo mà làm việc rất rườm rà, từ trình độ nào đó mà nói, cũng đã quyết định giá cả tinh mễ. Nếu Ninh Nghị thật sự chuẩn bị sẵn sàng, đem mấy thứ như lôi đài này làm ra., Bởi vì kỹ thuật lôi đài không tính là cao, cố nhiên không thể tiếp tục kiếm lợi nhuận mười năm tám năm, nhưng với năng lực của Ninh Nghị, trong ngắn hạn kiếm một khoản tiền lớn lại phi thường dễ dàng. Từ đó loại công nghệ nghiền gạo này khuếch trương ra, giá cả tinh mễ giảm xuống, chưa chắc đã không phải là chuyện tốt, nhưng lúc này, lại tương đương phiền toái.
"... triều ta bây giờ tuy phú thứ, người nghèo cũng không thiếu sinh kế, nhưng dù sao là trong thời kỳ chiến tranh, hậu cần cực kỳ khẩn trương. Nếu sau khi sa vong, kim nhân lại có uy hiếp, thì khẩn trương cũng sẽ kéo dài mãi. Lúc này nếu đè ép giá cả tinh mễ xuống, gia cảnh người giàu có cũng coi đây là thức ăn, lương gạo thiếu hụt chỉ sợ sẽ biến thành một vấn đề. Bởi vậy hy vọng lập mãi đem vật ấy phong ấn tạm thời..."
Đây cũng chỉ là một trong những thứ mà Ninh Nghị cảm thấy hứng thú, Tần Thìn đã mở miệng, Ninh Nghị cũng coi như bỏ qua việc này. Mà ở những phương diện khác, ngoại trừ rượu cao mà Giang Trữ từng có, bố trí của hắn cũng chỉ là tùy ý nhàn tản, không có bao nhiêu người có thể nhìn ra ý đồ của hắn., Đối với việc bắt đầu quen với người tên Ninh Nghị này, đám người Phan Tổ Niên mà nói, người trẻ tuổi vốn có phần đông cơ hội lộ diện trước mặt người khác này, liền mai danh ẩn tích kỳ quái, ở trong cái vòng lớn phức tạp như Biện Lương này, làm ra một số chuyện nhỏ mà người bên ngoài không thể hiểu được.
Đồng dạng nghi hoặc, ở một chỗ khác của Biện Lương, đệ nhất hoa khôi Lý sư sư cũng đang có trong lòng, đặc biệt là thời điểm ngày đông đến, âm mưu của Biện Lương thành sẽ hưng thịnh, nàng thỉnh thoảng nghĩ đến cái tên kia, lại càng cảm thấy mê hoặc.
【 Xem xét hoàn cảnh lớn như vậy, khả năng của bản trạm có thể đóng cửa bất cứ lúc nào, mời mọi người mau chóng cất bước đến Doanh trại Hoán Nguyên Vĩnh Hằng, bỗng dưng rực rỡ. 】
Năm tháng sau khi Biện Nghị rời đi, nàng đã chú ý các sự tình ở Sơn Đông, về sau nghe nói toàn bộ tình thế, trong lòng nàng cũng rất khó nói ra cảm giác gì. Nhưng mà tám tháng sau Ninh Nghị từ Sơn Đông trở về, ngoại trừ gặp nàng một lần, coi như là báo bình an cho bằng hữu, mấy tháng tiếp theo trong mấy tháng tiếp theo, Ninh Nghị từ Sơn Đông trở về., Tên của Ninh Nghị cũng không xuất hiện trong hội nghị thịnh hội của Biện Lương. Nàng biết đồng hương tại Biện Lương, cũng biết hắn phi thường lợi hại, nhưng tựa như không khí, hắn cứ như vậy biến mất, mỗi khi nghĩ tới, lại càng thêm nghi hoặc. Ở trong yến hội mà nhiều người tận tình bày ra như vậy, người kia... rốt cuộc là đang làm cái gì đây...
Thân thể trần trụi...
Sáng sớm, gian phòng ấm áp, theo chủ nhân gian phòng mở cửa sổ ra, để một tia không khí trong trẻo lạnh lùng vào trong phòng, trong không khí vang lên tiếng kêu, ngoại trừ nhàm chán đến không phát ra tiếng ca, còn có tiếng trẻ con góp vui.
"Tiểu cô nương... Sáng sớm rời giường, kiên trì rèn luyện! Thân thể khỏe! Chúng ta ca hát, chúng ta nhảy múa chúc mừng mọi người... Năm mới tốt..."
"A a a... Oa oa oa..."
Đứa bé sơ sinh đang mặc một quả cầu ngồi ở trên giường vẫy vẫy tay, kêu a a a biểu hiện ra tâm tình tốt của hắn. Cô gái đang nằm trên giường vẫn đang khấu nút áo: "Còn chưa may còn chưa lành, ta còn chưa mặc quần áo, không được mở cửa sổ để nhìn tướng công, lạnh tới mức Hi nhi phải làm sao bây giờ..."
"Tô Đàn Nhi ngươi chậm như vậy làm sao có thể đi ra kiếm cơm ăn chứ. Ninh Hi nhà ta mới không có nuông chiều nuông chiều như vậy, có phải hay không?"
Trong phòng, dùng làm lò sưởi sưởi ấm, không lâu trước đây, đây là lần đầu tiên trên phiến thiên địa này xuất hiện những cục than than còn đang thiêu đốt, nước trên mặt đã rất nóng. Ninh Nghị ôm lấy đứa trẻ sau khi rời giường cũng không thể nào khóc rống lên được, Tiểu Bồng và xinh đẹp đã bưng chậu nước vào, sau khi pha nước ấm vào, nàng lại nhéo khăn mặt cho Ninh Nghị. Ninh Nghị đắp lên mặt nạ, nhân lúc còn nóng, xoa xoa mặt nó một hồi.
Đối với sự giày vò của phụ thân, Ninh Hi oa oa kêu gào, gần như khóc lên, nhưng sau khi lau xong, trên mặt nàng đỏ bừng như quả táo, đến khi nhóc tỳ ôm lấy nỗi oan ức, Ninh Nghị mới lắc đầu: "Nhãn một chút có lợi a, lại còn dám phản kháng." Sau đó mới đi tới rửa mặt mình.
Tô Đàn Nhi liền đi tới, đếm khuôn mặt Ninh Hi: "Phụ thân quá xấu, có đúng hay không?"
"Nói xấu ta thì ta đã nghe được."
"Hừ!"
Sau khi tự mình đi ra, người một nhà cảm giác được hai tháng vừa mới thành hình. Trên thực tế, Ninh Nghị mới từ Lương Sơn trở về, cảm giác trong nhà vẫn không náo nhiệt như vậy. Tô Đàn Nhi đã quen với việc quản lý một gia đình, đám người Tiểu Huyên cũng đã sớm quen thuộc với điệu bộ của một đại gia tộc. Quy củ phải sâm nghiêm nghiêm hơn., Chủ nhân phải uy tín. Đặc biệt là Ninh Nghị rời đi báo thù cho Tô gia, Tô Đàn Nhi dựng lên một gia đình, cũng càng cần lực ước thúc người nhà. Ban đầu thời gian đó, các nàng lo lắng an nguy của Ninh Nghị, lại phải thích ứng với địa phương mới, cuộc sống...là có chút buồn bực.
Sau khi Ninh Nghị trở về, tất cả mới thay đổi.
Một gia đình, dù sao cũng phải có một căn tâm phúc như vậy. Sau khi hắn trở về, đám người Đàn nhi mới thật sự xem như có chỗ dựa, ở thế đạo trước mắt, loại cảm giác này đặc biệt rõ ràng. Chỉ có điều, cũng bởi vì Ninh Nghị trở về, hết thảy lại trở nên đi theo một phương hướng khác quá nhiều.
Về mặt quy củ, Ninh Nghị cũng không quá chú ý, mặc dù trong nhà được coi là "Lão gia", nhưng ở nhà, trước mắt chỉ mới hai mươi mấy tuổi nên hắn không có gì kiêu ngạo. Có lúc hắn mang theo trẻ con đi, mở vợ ra., Đám người Tiểu Kiệt vui đùa, đối với hạ nhân mới tới đều là vẻ mặt ôn hòa. Mặc dù trong nhà, ít người hầu từ Giang Ninh đi theo ít nhiều cũng biết sự lợi hại của Ninh Nghị, nhưng thời gian hai ba tháng qua, toàn bộ bầu không khí gia đình hầu như biến thành hoàn toàn khác với Giang Trữ Tô gia...
Sau khi Ninh Nghị trở về, tất cả mới thay đổi.
Một gia đình, dù sao cũng phải có một căn tâm phúc như vậy. Sau khi hắn trở về, đám người Đàn nhi mới thật sự xem như có chỗ dựa, ở thế đạo trước mắt, loại cảm giác này đặc biệt rõ ràng. Chỉ có điều, cũng bởi vì Ninh Nghị trở về, hết thảy lại trở nên đi theo một phương hướng khác quá nhiều.
Về mặt quy củ, Ninh Nghị cũng không quá chú ý, mặc dù trong nhà được coi là "Lão gia", nhưng ở nhà, trước mắt chỉ mới hai mươi mấy tuổi nên hắn không có gì kiêu ngạo. Có lúc hắn mang theo trẻ con đi, mở vợ ra., Đám người Tiểu Kiệt vui đùa, đối với hạ nhân mới tới đều là vẻ mặt ôn hòa. Mặc dù trong nhà, ít người hầu từ Giang Ninh đi theo ít nhiều cũng biết sự lợi hại của Ninh Nghị, nhưng thời gian hai ba tháng qua, toàn bộ bầu không khí gia đình hầu như biến thành hoàn toàn khác với Giang Trữ Tô gia...
Thân thể trần trụi...
Để cho chúng ta bắt đầu từ những cuộc sống ôn hòa một đoạn kịch bản mới.