Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Võ Cảnh Hàn mười năm cuối tháng sáu, trận chiến Sơn Đông Lương Sơn, xen lẫn trong vở kịch thật lớn ở võ triều Nam tiêu diệt Bắc phạt, cũng không gây ra chấn động quá lớn trong lúc này. Tuy người có xúc giác linh mẫn có thể cảm giác được một số thứ từ trong đó, nhưng so với tình huống sôi trào của toàn bộ đại cục, coi như có người có thể nghiêm túc đối với tình huống bên này chờ đợi., Tin tức thu được cũng có vẻ không có gì đáng kể, Tâm Ma Ninh Ninh Nhiên ba ngày phá Lương Sơn ở hậu thế vô cùng phổ biến, lúc này còn đang ở trong thiên cổ công nghiệp Đồng Quán Phục Yến Vân, giống như một nhánh nhỏ giữa đại triều lịch sử bị người ta bỏ quên, đảo mắt liền chui vào trong rừng biến mất.
Ở Đồng Quán, Lưu Duyên Khánh, Quách Dược sư, Tân Hưng tông, Phương Tịch... Trong khoảng thời gian này, những người này hoạt động tấp nập, thậm chí ở phía Bắc Nhan A Cốt còn có thể dẫn kim nhân quật khởi, Liêu quốc Tiêu khởi động đại cục của một đại đế quốc cuối cùng., Xuất hiện một cái tên Trữ Lập, cũng bất quá là vào lúc này "Anh hùng bối lớp lớp" nói ra một cái chứng nhận nho nhỏ - ít nhất là sau đó không lâu ở võ triều, theo sự tuyên truyền liên tục của Thu phục Yến vân đại công, một thời đại lớn đã tràn ngập trong lòng mỗi người, tương tự như cách nói "Anh hùng xuất bối", cũng đã tràn ngập chuyện phiếm cuối phố, khiến người ta vô cùng kịch liệt, trong lòng dâng trào.
Không có bao nhiêu người biết, vài năm sau, tất cả đều trở thành dư âm và tàn phá của một đế quốc, trở thành một đại đại đại bổ túc. Mà trong thời đại này, người mạnh nhất cũng là một dòng nước lũ mang tính quyết định nhất, nhưng là nguồn gốc từ đây. Gia tộc sử ở hậu thế theo ngược lại sau., Đã có vô số lần gạt bỏ hết thảy sương mù, gạt bỏ đi hết thảy màn sân khấu thời đại hỗn loạn kia, đẩy Yến Vân ở phía bắc, Phương Tịch phía nam ý đồ đưa mắt nhìn về một vùng núi đông, thấy rõ dòng nước nhỏ chui vào rừng cây kia, rốt cuộc bắt đầu từ đâu biến thành một vùng giang hà rộng lớn...
Cuối tháng sáu, trong quân doanh của Võ Thụy doanh, thủ hạ tù binh của Lương Sơn tổng cộng lưu lại hơn một ngàn người. Trong trận chiến đó hơn một ngàn người, đều lấy đầu ba đồng bọn trở lên, bất luận là đường nào, bọn họ sau khi quy hàng thân phận, tất cả đều được giữ lại.
Bị coi là tù nhân nhốt trong quân doanh, sống cuộc sống ban đầu cũng không dễ chịu gì. Đa số những người muốn lấy đầu người để đổi lấy phú quý đều hiểu rõ, bọn họ bị lừa một đường, mà quân nhân của Võ Thụy doanh cũng sẽ không cho bọn họ sắc mặt tốt, bị giam giữ suốt một tháng dài đằng đẵng., Mỗi ngày bọn hắn đều trải qua uy hiếp tử vong và đói khát, mà tin tức bên ngoài chỉ truyền đến từng chút từng chút một, bao gồm cả sự đền tội của Tống Giang, thanh tẩy toàn bộ vùng phụ cận vũng nước, rơi vào đám đồng bạn ở bên ngoài tàn sát lẫn nhau...
Đại cục sụp đổ mài mòn đi rất nhiều ý chí phản kháng của bọn họ, Võ Thụy Doanh đang đối mặt Lương Sơn thì đương nhiên có chút không chịu nổi, nhưng đến lúc này, đối đầu với tù binh, tuyệt đối là lòng dạ độc ác., Muốn kháng nghị cơ bản là vô dụng. Mà đối với bọn họ, bất luận là quan viên địa phương hay là tướng lĩnh Vũ Thụy doanh đều ôm thái độ không thể phóng thích. Mà sau thời gian một tháng chịu đựng, đại bộ phận quân đội trong hơn một ngàn người này bị phân tán lẫn vào trong quân đội Võ Triều, như nước chảy vào sông lớn, trong mười mấy năm sau, số người còn có thể may mắn sống sót cũng không nhiều.
Mà ở trong này, tổng cộng có năm trăm lẻ bảy người ký vào một thương khế mười năm, gia nhập vào một thương hộ tên là Trúc ký. Mà đại khái mấy tháng sau, có hơn một trăm người lần lượt bị đưa vào trong quân, sau một nhóm ban đầu được tuyển chọn, tổng cộng là ba trăm tám mươi hai người.
Những người này lúc này còn chưa gia nhập vào sự kiện lớn nào đó, hoặc là sẽ ở hậu thế ghi lại một số giác ngộ nặng nề. Đương nhiên, đối với hậu thế, ba trăm tám mươi hai người này, cũng chỉ thuộc về một số lượng tượng trưng, chưa chắc chính là bọn họ nâng lên thứ gì, chỉ là bởi vì, bọn họ có ý nghĩa mở đầu.
Mà mở đầu này, kỳ thật cũng không thể nào quang minh vĩ đại được.
Tại tháng bảy, lần đầu tiên Ninh Nghị tới Võ Thụy doanh, quyết định hơn một ngàn người này đi giữ vật. Hắn đối với những quan viên xung quanh quan sát, hoặc là sung quân, sau khi đạt được công tích được tự do, hoặc là gia nhập thẻ trúc, bán thân mười năm, tất cả mọi chuyện của những người này, vân vân vân, đều do bản thân mình gánh chịu.
Lúc ấy sắc mặt Ninh Nghị không được tốt cho lắm, Trần Từ bình thản mà hờ hững. Mà ở bên này, hơn một tháng đã có hơn một ngàn người đói bụng, cũng không dám đưa ra quá nhiều kháng nghị, toàn bộ quá trình lựa chọn trong vòng hai ngày đã hoàn thành, sau đó Ninh Nghị đặt đủ số tiền thưởng cho mỗi một cái đầu người, đặc biệt là những người đi tham sát kia., Tại phát bạc đồng thời dặn dò bọn họ Tiền Tài thân ngoại vật, đi quân doanh, có thể lên xuống săn một chút, như thế có thể sống tốt hơn một chút, về sau có một bộ phận người bởi vậy được ưu đãi, cũng có một phần nhỏ bởi vì những ngân lượng này bị hại.
Có những chuyện liên quan tới Lương Sơn, người trực tiếp chú ý nhất ngoại trừ phủ Hữu Tướng của Tần Tương Nguyên ra, kỳ thật còn có lực lượng của phủ Thái Úy tham gia trong đó. Lúc đầu chỉ chú ý một chút, sau khi hiểu được thủ đoạn mà Ninh Nghị biểu hiện ra khi phá Lương Sơn, lục đục với những người khác trách mắng là "Tâm Ma" loạn cục"., Cao Cầu đi ngang qua bên này vừa lúc phát ra mệnh lệnh. Đối với hắn mà nói, đây là tiến cử thuận tay của Ninh Nghị sau khi va chạm với nhà mình, sau khi thất bại, không muốn cùng phủ thái úy phủ Tả tướng đối mặt yên lặng xuống, cả hai đều đem chuyện này đặt trong trí nhớ.
Chỉ có năm trăm người được lưu lại là vấn đề thực tế nhất trước mặt Ninh Nghị. Vô luận là đám người Vương Sơn Nguyệt, Chúc Bưu hay là Lục Hồng Đề, lúc đầu đều đưa ra phản đối, thu những người này vào thẻ trúc, có thể yên tâm mà nhớ kỹ hay không., Có thể an toàn hay không là vấn đề cực lớn. Trong thời gian này, có tiền có thể mời cao thủ trên giang hồ, chiêu mộ gia nô, mua những người nghèo không đủ cơm ăn. Trong lòng những người này ít nhất không có thù hận, về độ trung thành, đáng tin hơn năm trăm người Lương Sơn nhiều.
Gia từ hậu thế truy cứu tới tận lúc này, thỉnh thoảng cũng đưa ra những vấn đề tương tự. Nhưng về sau những người này được Ninh Nghị huấn luyện đến mức tẩy não như bị Ninh Nghị mai một, không lưu lại quá nhiều tư liệu. Người tham gia nói đến chuyện này cũng không quá nhiều. Nếu có người thật sự muốn nghiên cứu, có lẽ sẽ phát hiện một số thứ đã bị phá nát.
Xử lý tốt xong vấn đề bán mình của những người này, đám người Ninh Nghị ở gần Độc Long Cương thành lập một doanh địa đóng kín. Ninh Nghị ở chỗ này đại khái khoảng một tháng thời gian, hết thảy mọi thứ trên quỹ đạo sau đó khiến Tô Văn Huyên phụ trách mọi chuyện. Trong trí nhớ của cư dân Độc Long Cương, việc rèn luyện trong doanh địa cơ bản chỉ đơn giản là đứng đơn giản., Ngồi đi, đi, mà buổi tối thì thường có một đám người ngồi chung một chỗ nói chuyện, có lúc bên trong có tiếng nói chuyện sẽ vô cùng lớn.
Mặt khác, mấy lần rối loạn đều bị trấn áp.
Chuyện như vậy đại khái ba tháng sau, doanh địa chuyển thành nửa phong bế, ở chỗ này gần bốn trăm người còn lại sẽ đi ra làm chút chuyện cho Độc Long Cương. Mùa đông mùa đông, họ đốn củi khô đặt ở bên ngoài Độc Long Cương, hoặc là cửa nhà của một vài người, sẽ có một số người buông bỏ ngân lượng của chính mình để dành lại.
Lúc này cư dân Độc Long Cương đối với dư nghiệt Lương Sơn vẫn còn căm thù, mỗi một lần động tác như vậy, đều bị đám người Chúc Bưu kéo người tới bảo nhà cái không được làm quá khích. Nhưng không có bao nhiêu người hiểu được, vì sao những người này trong vòng mấy tháng lại biến thành bộ dạng này.
Sau khi chuyện này xảy ra trong một thời gian rất dài, đã trở thành một bí ẩn không có lời giải. Ba tháng sau, một nửa doanh địa phong bế liền tiến nhập nhóm người thứ hai, đó là lúc mùa đông đến thì mua được hơn ba trăm thiếu niên nhân từ các nơi đến., Từ đó về sau đám thiếu niên này đại khái đã ở bên trong bồi dưỡng nửa năm theo phương thức một chọi một, trở thành một bộ phận của thẻ tre. Nhóm thiếu niên thứ ba đi ra, ba trăm tám mươi hai người của Lương Sơn rốt cục cũng phân tán ra các nơi trong thẻ trúc... Những lời này đều là nói sau.
Đầu tháng thứ tám, mặt trời chiều xuống sườn núi phía tây, hồng đề ngồi ở đó, nhìn doanh địa dưới núi từ từ dựng lên. Ninh Nghị từ phía sau tới đây, nhìn ánh nắng chiều, ngồi xuống bên cạnh nàng.
Từ rất xa, hơn năm trăm người dưới chân núi đang luyện đội hình chỉnh tề - dưới uy hiếp hà khắc của Ninh Nghị và tử vong, đội hình đó thật sự quá chỉnh tề rồi.
"Ta vẫn có chút lo lắng, ngươi lưu những người này lại bên cạnh." Hồng đề cập một câu: "Nếu tiếp tục luyện như vậy, người bình thường đương nhiên có thể ra lệnh cấm, nhưng trong lòng bọn họ, dù sao cũng có cừu oán với ngươi. Ngươi bảo mấy hòa thượng kia tới đây, mỗi khi trời tối cũng giảng đạo lý gì lớn cho bọn họ, chưa chắc bọn họ nghe hiểu được."
"Bọn họ sẽ hiểu thôi." Ninh Nghị mỉm cười.
Hồng Đề lắc đầu: "Ta vẫn lo lắng cho an nguy của ngươi. Ta không thông minh, ngươi... nghiêm túc nói cho ta biết, buổi tối mấy hôm nay cứ để cho bọn họ nói ra những chuyện mình đã làm, thật sự có thể hữu dụng sao?"
Ninh Nghị trầm mặc chốc lát: "Ta sợ... không chỉ có ích lợi mà thôi. Ngươi đừng suy nghĩ nhiều, đây không phải chuyện tốt đẹp gì, biện pháp ta cũng chỉ dùng lúc này..."
"Thần bí bí."
Hồng Đề liếc hắn một cái, ôm hai đầu gối. Mấy ngày nay, khi trước mặt người khác, Hồng Đề vẫn duy trì khí chất của sư phụ Ninh Nghị, nàng đội mũ rộng vành có lụa mỏng của mình., Người mặc trang phục mà Ninh Nghị chọn cho nàng rất có khí chất "Nữ hiệp" và "Tông sư" đi theo bên cạnh Ninh Nghị, không có bao nhiêu người dám lơ là nàng. Đặc biệt là vào lúc nàng đang công khai chiến tích truy sát Lương Sơn Nhân, cái tên "Lục Hồng Kiếm" "Lục Sơn Thiết Kiếm" đã được loan truyền khắp nơi, cùng với "Tâm Ma" biến thành một sát tinh ma đầu không người dám trêu chọc.
Đám người Chúc Triều Phụng của Độc Long Cương đều cung kính hành lễ với nàng, ngồi trong phòng khách ngồi ghế đầu, ăn cơm chiếm chỗ. Hồng Đề vốn tính tình đạm bạc, chuyện này cũng không quan trọng, nhưng Ninh Nghị lại có hứng thú với chuyện này., Mỗi lần nâng bối phận của nàng lên một đoạn, khiến cho Đề Đề Hồn cũng phải làm ra bộ dáng cao nhân. Chúc Bưu từng mời nàng mấy lần, trong mấy chiêu liền bị tay không đoạt thương, cũng chỉ có Kính Đình Ngọc mới có thể so chiêu với nàng ta, nhưng đánh không lại. Độc Long Cương hôm nay đối với vị nữ tông sư này có sự kính sợ cực lớn.
Cũng chỉ tới thời điểm không có ai, hai người mới có thể tùy tiện ra tay. Lúc này nói lên, ngữ khí cũng không có gì không vui, đối với sự thần bí của Ninh Nghị, nàng cũng chỉ cảm thấy rất lợi hại mà thôi, ngược lại có vài phần tự hào ở trong đó.
Ninh Nghị cười một tiếng, ôm lấy bả vai nàng: "Ta sẽ có chừng mực. Ngược lại là ngươi, nếu trở lại Lữ Lương Sơn mới nhất định phải cẩn thận, đừng cứ liều mạng mãi, chờ ta tới tìm ngươi."
Hồng Đề gật đầu: " Liêu quốc thất bại, Lữ Lương hẳn là cũng có thể thái bình một đoạn thời gian. Võ Triều nếu thật sự thu hồi Yến Vân Thập Lục Châu, về sau sẽ không đánh thảo cốc nữa."
"Nếu thật sự có thể như thế, ngược lại cũng là chuyện tốt, chỉ là... không nên phớt lờ..."
"... Ừm."
Là cao thủ võ lâm số một số hai đương thời, nàng tựa vào vai kẻ mê người, nhìn ánh nắng chiều, trong ánh mắt cũng có chút ước mơ.
Sự tình Đồng Quán phục hồi Yến Kinh lúc này đã truyền khắp các nơi trong võ triều. Mặt trời chiều màu cam, gió chiều thổi lên cỏ yếu ớt trên sườn núi, dương dương bay về phía không trung, thổi ống tay áo cùng sợi tóc của hai người, mang theo khát vọng và thẩm định của nữ tử, bay về phương xa. Mặc dù tình hình phát triển chưa hẳn như con người mong muốn, nhưng giờ phút này cảnh tượng hai người tựa sát vào nhau cùng với sự ấm áp trong lòng, lúc nào cũng có thể nhớ lại...
Cho dù nàng đem lần nữa trở lại sơn dã nghiêm khắc kia, cùng hết thảy tranh đấu ác ý, trong lòng cũng sẽ không còn hoang mang nữa. Bởi vì ở bên ngoài sơn dã kia, đang có một người, tại phi kinh trảm chướng tiến đến. Nghĩ đến điểm này, tâm cùng kiếm, đều an tĩnh lại, cũng đem nàng chân chính chống đỡ trở thành thiết huyết chi kiếm bảo vệ Lữ Lương.
Không lâu sau đó, trong một gian phòng nho nhỏ của Miêu Cương Lam Hoàn, một thiếu nữ tên là Lưu Tây dưa đang ngồi đó, nhìn ánh nắng ban mai từ cửa sổ chiếu vào, nước mắt từ trên mặt chảy xuống. Bởi vì trong ngày này, nàng nhận được tin tức., Mấy ngày trước, quan binh phá Thanh Khê, bên ngoài hang ổ Côn Bằng, thánh công Phương Tịch suất lĩnh tàn quân phá vòng vây không có kết quả, liên tiếp chiến ba ngày sau sức lực kiệt bỏ mình, hoàng hậu Thiệu Tiên Anh cũng đã tự vẫn giết chết. Phương Thất Phật, Phương Bách đám người tỷ lệ rất ít những bộ phận còn lại thoát đi.
Lưu Thiên Nam bưng trà từ ngoài cửa vào: "Cô nương, đừng thương tâm nữa...Chuyện này..."
Lưu Tây dưa ngẩng mặt lên, ánh mặt trời chiếu lên nước mắt đang lăn xuống: "Ta muốn."
"Ai..." Lưu Thiên Nam buông chén trà xuống, cuối cùng vẫn lui ra ngoài.
Dù sao Bá Đao doanh cũng là theo Phương Tịch khởi binh, sau trận chiến Hàng Châu, người có thể đánh được chỉ còn dư lại tám trăm người, còn phải bảo vệ người nhà một hai ngàn già yếu. Lúc đầu là Ninh Nghị một tay đưa ra kế hoạch chuyển dời và lập túc, dưa hấu cũng độc đoán lựa chọn Phương Tịch đã đi cùng đại thế, cắt đứt, việc đã đến nước này, nàng chỉ có thể bảo đảm sự tồn tại của Bá Đao doanh.
Từ đó về sau Trần Phàm dẫn một số người rời đi, trở về Thanh Khê cứu người, khi chiến cuộc bên kia nguy cấp, hán tử cũng có chút tâm hoài nhiệt huyết muốn đi hỗ trợ những đồng bạn đã cùng chiến đấu này, dưa hấu đối với những chuyện này tiến hành không nhượng bộ chút nào, nhưng trên thực tế, tình cảm giữa nàng và đám Phương Tịch, so với những người khác ràng buộc còn sâu hơn nhiều.
Nói theo một ý nghĩa nào đó, từ khi Lưu Đại Bưu qua đời, thánh công Phương Tịch, Thiệu Tiên Anh, Phương Bách Hoa đều là người nhà ruột thịt của nàng.
Nàng từng khuyên bảo Phương Tịch chạy thật xa, chỉ là Phương Tịch cự tuyệt. Mà lúc này, vì sự tồn tại của Bá Đao doanh, vì sự tồn tại của những thân nhân này mà nàng chết đi, trong lòng nàng đến cùng là có cảm giác thế nào, Lưu Thiên Nam cùng với một ít người trong Bá Đao doanh cùng nàng tương đối thân cận có thể cảm nhận được.
【 Tiểu thuyết vận hành nhiều năm, so sánh với Truy Thư Thần Khí phiên bản xinh đẹp, sách lão trùng đều đang dùng hoán nguyên dịch vụ, dung nhan mê man. 】
Sau khi Lưu Thiên Nam rời đi, quả dưa hấu lại ngồi đó một lúc lâu, cuối cùng, từ trong ống tay áo lấy ra mấy tờ giấy. Lúc này chất lượng tờ giấy vốn không tốt, có lẽ đã bị xem nhiều lần, mấy tờ giấy to to nhỏ nhỏ đều có cũ nát. Đó là tin tức của "Tâm Ma Trấn Lương Sơn" truyền ra ngoài không lâu trước đó, sau đó nàng hỏi thăm một chút, tóm lại là lấy được mấy tờ giấy này, nhưng cũng không hợp lại được toàn cảnh chuyện này.
"Ninh Lập Hằng..." Nàng hít mũi một cái, sau đó dùng sức lau khô nước mắt, không thể để cho hắn xem thường!
Nàng không nói thêm gì nữa, nhưng nhìn quang mang ngoài cửa sổ chiếu vào, lại có cảm giác muốn khóc dâng lên.
Ngươi đang... ở đâu vậy...
—— Phương Tịch sau khi thụ thủ, tai họa vĩnh viễn vô cùng ầm ĩ, cuối cùng cũng tới hồi kết.
Mười năm nay Cảnh Hàn ở võ triều, Nam Bắc đều đã định, cuối tháng, Ninh Nghị trở lại Biện Lương, đúng là mùa thu thanh thu ca múa thăng bình. Không lâu sau đó, một hệ thống buôn bán được gọi là Trúc Ký đang vươn tay vuốt ve trên mặt đất võ triều, phình to ra như một quái vật...
Một thời đại mới bắt đầu.
Thân thể trần trụi...
Sáu mươi tư tập đến đây đã kết thúc, tập thứ tư theo lập ý mà nói, là một tập tuyến để đi về phía hậu kỳ, rất nhiều dây leo đều buông xuống ở đây, đầu tuyến của bàng Dược sư, đầu tuyến của Lâm Xung, đầu tuyến của Chu Bội Quan vân vân, cùng với lý do tại sao Ninh Nghị lại phải làm việc, ở đây rốt cục cũng có thể thành hình, ở trên khái niệm trước sau, chuyện làm đều đã làm xong.
Kết quả thì không cần, danh tự tập thứ năm vẫn là dùng "Thịnh yến". Có chút cảm thụ, một chương này bắt đầu từ buổi chiều, đến bây giờ mới tu sửa sửa sửa sửa hoàn thành.