Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Cửa đóng lại, gió thổi ở ngoài hành lang. Trong phòng đốt đèn, chậu nước đặt trên ghế bên giường, đỏ nhâm khóc quá một lát ngồi bên giường, hai tay làm khí huyết của Ninh Nghị.
Đám người Vương Sơn Nguyệt từng bị tiếng vang kinh động, tới hỏi một câu, thấy Hồng Đề ở lại, liền trở về.
Thống khổ cực cực kỳ lớn đối với việc phá vỡ sáu đạo toàn lực vận hành, lúc này dưới sự chà xát của ngón tay của Hồng Đề, đau đớn trên đầu đã giảm bớt rất nhiều. Nhưng theo cảm giác thoải mái, sự mỏi mệt cùng sự thả lỏng to lớn cũng làm cho hắn cần phải có nghị lực vô cùng lớn mới có thể giữ được tỉnh táo, trước mắt một hồi lắc lư.
Một bàn tay vẫn còn bám trên áo hồng, nhưng không lâu sau, cánh tay không còn sức, cánh tay hạ xuống đặt trên đùi hồng. Đối với nữ tử mà nói, vị trí như vậy cũng không khác gì vừa rồi, chỉ là Hồng Đề lại không dám tránh ra, chỉ nói: "Ta không đi, chờ ngươi tỉnh lại... ngươi nghỉ ngơi trước đi..."
Ninh Nghị suy yếu lắc đầu: "Ta không tin ngươi..."
Hắn hít một hơi, cố gắng nói, đứt quãng.
"... Thật ra, trong đêm hôm đó, dưới tảng đá đó, ta ôm ngươi lần thứ hai... Ngươi chưa đẩy ta ra, ta đã biết rồi, mấy ngày nay ta... luôn nghĩ tới Lữ Lương Sơn..."
Hắn nằm ở đó, nhắm mắt lại, hít thở mấy lần, sau đó mở miệng nói: "Trước đây ta rất hâm mộ cuộc sống của ngươi, một số sự tình, nghĩ quá lãng mạn... Ta làm việc lại quá thực tế, ta vẫn luôn nghĩ tới chuyện Lữ Lương, nghĩ... Mọi chuyện đã được quy nạp rõ ràng, sau khi quyết định, muốn nói cho ngươi biết đêm nay... Chậm một chút..."
Hồng Đề rưng rưng, lắc đầu: "Ngươi đừng nghĩ tới Lữ Lương... ta không muốn ngươi..."
"Nếu muốn Lữ Lương, không thể không nghĩ." Ninh Nghị cười cười, ánh mắt thâm thúy, cũng không phải trò đùa, "Ta không phải... thằng nhóc vắt mũi còn chưa sạch, nói sau lưng ngươi có Lữ Lương là liên lụy ta. Trên người ngươi có một phần của Lữ Lương Sơn, ngươi không phóng đãng bọn hắn, đây là chuyện tốt, bởi vì... Ta bội phục ngươi, cũng thích ngươi, nếu ta muốn ngươi, phải chuẩn bị tâm lý cho bản thân... Cũng may ta có năng lực này..."
Trong ánh đèn như hạt đậu, thân thể đỏ ửng cúi xuống, hít mũi một cái. Dọc đường nàng đi tới, chưa từng kêu khổ, chỉ cảm thấy đó là chuyện đương nhiên nàng phải làm., Nàng có thể ăn bánh khô, kết hợp với lá cây đắng chát, nhưng lại không cảm thấy đồ ăn ngon của Ninh Nghị có gì không ổn. Lữ Lương Sơn vốn là khổ như vậy a... Không có ai nói sẽ chia sẻ gánh vác cho nàng như vậy. Thậm chí nàng còn có một lần cảm giác..., Thanh Mộc trại trên lưng mình chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến quan cảm của phu quân phía sau, cũng khiến người bên ngoài cảm thấy mệt mỏi. Chẳng qua lúc này hai tay gã vẫn đặt trên đầu Ninh Nghị, nước mắt rơi xuống nhưng không cách nào đưa tay lau đi được, từng giọt từng giọt rơi trên y phục Ninh Nghị.
Ninh Nghị bắt đầu suy yếu, nhắm mắt lại, qua một lát mở hai mắt ra, sửa sang lại suy nghĩ một chút.
"Đáng tiếc... Vẫn là suy nghĩ hơi lâu một chút. Nếu hôm nay ngươi đi, ta sẽ rất đau lòng, bởi vì ta tạm thời không qua được... Hơn nữa, e là ngươi sẽ lập gia đình đúng không?"
Hồng Đề đè nén tâm tình lắc đầu: "Ta quá già... Ta là sư phụ của ngươi... Ta không muốn Lữ Lương Sơn liên lụy ngươi..."
Tâm tình của nàng xao động, lời nói cũng có chút đứt quãng. Ninh Nghị lắc đầu.
"Ta mặc kệ những thứ đó, ngươi muốn làm sư phụ ta thì cứ làm! Việc nên làm ta sẽ làm, Chu bản nói gì với ngươi, lão già chết tiệt kia..."
"Không có, Chu tiền bối không nói quá nhiều, hắn chỉ thuận miệng nhắc qua một chút mà thôi..."
"Ta không quan tâm những chuyện đó! Có cách giải quyết, ngươi chỉ cần nghe theo ta là được! Ta đã làm phiền đám nhóc Tô Văn Tường kia cả ngày nói ta... sẽ không tán gái. Ta đã hôn ngươi rồi, hôn miệng cũng cởi y phục, ngươi là nữ nhân của ta chỉ cần nghe lời ta là được, còn Lữ Lương sơn... còn Lữ Lương sơn..."
Hắn mím môi, thở ra một hơi, bảo trì thanh tỉnh: "Ngươi biết ta... Tại sao phải ra ngoài làm việc... Vì sao phải giúp Tần đỡ dòng dõi không..."
"Ngươi, lúc ở Hàng Châu ngươi đã nói rồi, người đá sẽ xuôi nam, sẽ sinh linh đồ thán, cho nên ngươi..."
"A, đó là chuyện phải đối mặt... nhưng không phải nguyên nhân." Ninh Nghị khẽ lắc đầu. "Nguyên nhân là... Trong lúc chạy trốn, có người đói bụng, thiếu chút nữa thì chết đói... Cô bé rất nhỏ... Còn có Tiền Hi Văn, chết cùng mấy đứa con nhà hắn... Hả..., Ta không phải người lòng dạ sắt đá, nhiều khi ta cảm thấy rất đáng thương, sẽ cảm thấy không thể tiếp tục nhìn nữa, nhìn không nổi nữa, ta sẽ muốn làm một số chuyện có khả năng làm được... Thật ra, thật ra lúc nào, ngươi cũng yêu người bên cạnh mình., Yêu quốc gì gì đó, không phải không có lý do, mà phải có thứ đáng giá. Nếu như nói bên người tất cả đều là loại ác nhân trên Lương Sơn kia, nếu như đều là những thứ làm người ta chán ghét không nâng được tường thành, Liêu Nhân Nam hạ thì như thế nào? Bọn họ chết sạch, ánh mắt ta cũng sẽ không nháy một cái..."
"Sau đó... Ta không nhìn nổi nữa..."
Ninh Nghị nhắm mắt lại, sau một hồi mới mở mắt ra: "Ngươi... Ta không nhìn được chuyện của ngươi nữa, ta rất thích ngươi, ta cũng cảm thấy ngươi rất tốt, nhưng hai ngày kia ở trong rừng cây, ta nghĩ đến rất nhiều thứ, ta nhìn thấy ngươi ăn những thứ kia... Ta không phải là thương hại ngươi, ngươi đừng cảm thấy... Ta chỉ là rất cảm động ngươi, đối với ngươi, thế đạo không nên có cái dạng này..."
Hồng Đề khóc lớn. Ninh Nghị trầm mặc trong chốc lát, cảm thấy suy nghĩ đã sắp đạt tới cực hạn.
"Trước kia ta từng hỏi ngươi, ngươi muốn cái gì, dạy ta võ công, ngươi nói vì vạn thế mà thái bình, lúc đó chỉ là trò đùa, nhưng bây giờ thì khác... Ta muốn ngươi, ngươi không vui đều là của ta, nhưng ta muốn tận lực làm cho ngươi vui vẻ, cho nên ta muốn hỏi ngươi... hỏi lại ngươi lần nữa..."
Ninh Nghị nâng cánh tay lên, quay đầu nhìn nàng, có chút suy yếu nở nụ cười.
"Ta muốn hỏi ngươi... Ngươi muốn cái gì, có cái gì khiến ngươi vui vẻ, bất kể là nguyện vọng lớn hơn nữa..."
Giọng điệu của hắn trở nên yếu ớt, trên song cửa sổ có bóng hình của cô gái đang nức nở, thanh âm yếu ớt như vang lên trong gió.
"Ngươi nói ra đi, ta sẽ tới lấy nó, sau khi buộc hồ điệp lại...Đưa đến trước mặt ngươi..."
"... Ta muốn ngủ một lát... Không được đi... Có được hay không..."
Thân thể trần trụi...
Thời gian khẽ vuốt gió đêm từ từ trôi qua, đôi khi Ninh Nghị tỉnh lại mà thiếp đi, thương thế trên tinh thần khiến cho tinh thần suy yếu, cùng với trong mơ mơ hồ hồ hồ có chút ỷ lại. Tỉnh lại, trong lòng nhớ lại, nhất định xác nhận được đỏ lên có còn hay không, nhưng trong tâm tình như vậy, có lẽ ngay cả chính gã cũng có chút mơ hồ. Đề nghị hồng giúp gã chậm lại huyết mạch hoàn tất., Khuyên bảo hắn ổn định tâm thần, không nên suy nghĩ nhiều, nhưng Ninh Nghị chỉ lắc đầu không chịu kéo quần áo của nàng. Sau mấy lần như vậy, vén giày đi giày, đành phải đi tới bên giường, ngủ bên cạnh hắn, dùng cái này chứng minh: Ta không đi được.
Nhưng Ninh Nghị lúc này cũng chưa chắc mình đang làm gì. Lúc này tỉnh lại, y tỉnh lại, có lẽ đã là ý thức mơ hồ, nhớ kỹ không để đỏ nhắc nhở, tâm tính lại bá đạo đời trước của y. Sau khi tỉnh lại hai lần, y bèn cởi quần áo đỏ ra. Lý do là... cởi sạch y phục của y, rồi đi không được.
Hồng Đề mặc dù trước mắt chiếu cố hắn, đối với việc này chung quy vẫn là thẹn thùng. Ninh Nghị khi tỉnh lại ra tay với nàng, mơ mơ màng màng màng màng nói chuyện, nàng cũng chỉ có thể tận lực ôm lấy Ninh Nghị, mặt dán sát vào mặt, thân thể dán sát vào thân thể, hứa hẹn nhiều lần không đi nữa. Mà sau khi nghe hiểu ý đồ của Ninh Nghị, trên gương mặt nóng lên, cũng chỉ có thể tự nàng tận lực chà xát trên mặt Ninh Nghị, áp lực đè nén xuống...
Qua hồi lâu, Ninh Nghị mới chính thức ngủ say, ngày hôm nay sắc trời dần sáng tỏ, mãi đến giữa trưa Ninh Nghị mới tỉnh lại, Hồng Đề vẫn canh giữ ở bên cạnh y, giúp y xoa bóp chậm rãi huyết mạch trên đầu. Cảm giác thoải mái, Ninh Nghị lại lần nữa ngủ say, mãi đến tận xế chiều hôm nay mới tỉnh lại.
Sắc mặt hắn tái nhợt, thân thể không có sức lực, đầu cũng không tập trung được tinh thần, nhưng dù sao cũng đã có thể đi được rồi. Đêm hôm đó hắn lại dừng lại một đêm, canh giữ trong phòng Ninh Nghị, đến lúc trời sáng hắn mới lặng lẽ rời đi, trở về hôm qua tự đặt phòng cho mình. Nàng đã hứa không rời đi nữa, chỉ là phần sư đồ mà thôi., Cuối cùng có chút không dễ giương mắt há mồm làm loạn. Một ngày sau, đoàn người trở về Nghi Nguyên huyện, Hồng Đề đã khôi phục bản sắc làm "sư phụ", xuất ra khí độ tông sư, bày ra gương mặt lạnh như băng, người canh giữ trước quy củ, chỉ là sau người, nói cười nói cười với Ninh Nghị, lại là thân cận hơn nhiều.
khúc mắc giữa hai người tạm thời giải đáp, chính là thời gian không có gì khác biệt lúc này cũng đã vui vẻ hơn nhiều. Lúc này Ninh Nghị còn phải chờ thương thế từ từ khỏi hẳn, không thể dùng quá mức, có thể đẩy ra ngoài, nhưng mặc dù Ninh Nghị không có ở đây, Hồng Đề ngồi một mình trên lan can trong sân, hoặc là ra ngoài dạo chơi, cũng cảm thấy hết thảy đều dạt dào sinh cơ.
Vốn lúc nàng xuống núi, căn bản "Lần này về sau không thấy tâm tình của hắn nữa, cũng từng nghĩ tới chuyện cùng Ninh Nghị phát sinh cái gì. Nhưng từ khi nhận thân phận sư phụ này, lại bị Chu Tự Quy khuyên nhủ., Cuối cùng cảm thấy phát sinh chút chuyện cũng là thương tâm. Mà lúc này khúc mắc mở ra, đối với việc phát sinh chút quan hệ, ngược lại cũng không suy nghĩ nhiều. Thủ đoạn tối hôm đó của Ninh Nghị tuy thô bạo, nhưng ngày thường vẫn vô cùng giảng giải chừng mực., Chỉ là khi bốn bề không người, chuyện vị nữ cao thủ cấp Tông Sư võ nghệ cao cường này bị Ninh Nghị đẩy ở trên tường hôn môi không cách nào phản kháng cũng đã có, lúc này nếu có người tới, hồng đề còn phải sửa sang lại quần áo, làm ra bộ dạng thập phần nghiêm trang lạnh như băng.
Có đôi khi Ninh Nghị sẽ mang Hồng đề dẫn tới trang phục điếm, cho vị sư phụ này lựa chọn một số quần áo tương đối thích hợp với thân phận cao thủ võ lâm của nàng. Ý nghĩ của Ninh Nghị thường kỳ quái quái quái, Hồng Đề cũng không biết nói gì, chỉ đành để hắn sắp xếp.
Mà trên thực tế, hai người đều biết, có lẽ khoảng thời gian này sau này, sẽ là một lần biệt ly thật dài.
Mỗi đêm, đỏ đề cập tới việc thúc cung cho Ninh Nghị điều trị thân thể, trải qua mấy ngày như thế, thân thể Ninh Nghị dần dần tốt lên. Rồi triệu tập mọi người một đường đi qua Võ Thụy doanh, tiếp nhận những người từng giết hơn ba người ở Lương Sơn, mà Lương Sơn bị giữ lại hàng ngũ. Cùng lúc đó, khu rừng xanh ở Tế Châu đang rơi vào trong một mảnh hỗn loạn cực lớn.
Đối với dư nghiệt của Lương Sơn may mắn chạy thoát được, lần này bọn họ phải đối mặt với bức tường chính là đẩy mọi người ngược lại. Vũ Thụy Doanh cùng Độc Long Cương Hưng Sư đánh tới chúng địa, lại thêm sự phối hợp của quan phủ, rất nhiều người bị đuổi đến bước đường cùng, mà khi cùng đường mạt lộ, chộp tới một gã Lương Sơn Nhân rồi lại đầu hàng, tỷ lệ sống sót tự nhiên tăng lên nhiều.
Vào giữa trưa ngày hôm nay, bên bờ Hoàng Hà, tám chín người lao ra khỏi rừng cây chém giết.
Bị đuổi ở phía trước là một gã cao to toàn thân vết thương chồng chất, trong tay cầm một cây gậy gỗ đang ngăn bảy tám người phía sau truy đuổi, một đường đào vong. Trong số những người đuổi theo có người kêu to: "Giết hắn! Hắn đã nỏ mạnh hết đà..."
"Hắn từng tới Tô gia! Dùng đầu của hắn là có thể lĩnh thưởng ——"
"Lâm Xung, ngươi sắp chết rồi, tại sao không làm chút chuyện tốt nào, đem đầu của ngươi và gia gia, gia gia nhất định sẽ an táng ngươi thật tốt..."
Bị đuổi ở phía trước, chính là Lâm Xung. Từ sau khi chạm mặt Chu Dung, hắn ngơ ngơ ngác ngác ra khỏi nghi nguyên, vẫn chưa hội hợp cùng đám người tiến vào theo ước hẹn lúc trước. Hắn chỉ thất hồn lạc phách mà đi, ngay chính mình cũng không rõ nên đi nơi nào, sau đó... bị một ít người phát hiện.
Lương Sơn đã bị diệt, Tống Giang đã chết, hai địa phương Tế Châu Tề Châu đang gióng trống khua chiêng làm rõ tính toán. Người người của Lục Lâm có quan hệ với Lương Sơn đều cảm thấy bất an, hắn tránh thoát hai lần truy sát, nhưng lần này muốn giết hắn, lại là vài tên đang trốn tránh quan binh đuổi bắt Lương Sơn bỏ chạy, sau khi song phương tụ hợp lại., Nửa đêm bọn họ lén lút bắt lấy Lâm Xung, cầm lấy mà nhận thưởng, thuận tiện rửa sạch tội lỗi của mình, Lâm xông lên trên người trúng mấy đao, một đường đào vong. Đuổi theo trốn như vậy, đến bên bờ Hoàng Hà, sau khi lao ra rừng cây, phía trước chính là vách núi.
Lâm Xung cắn chặt răng, quay đầu lại vung vẩy mộc bổng trong tay, dùng sức đẩy mạnh người xông lên đầu tiên ra. Sau đó người thứ hai, người thứ ba, người thứ tư... Một người tên là... bao vây lại.
Bên bờ vách núi cách đó không xa, có một bóng người cầm bổng lao ra rừng cây: "Lâm huynh đệ, các ngươi dám..."
Lâm Xung quay đầu đi, lúc này xuất hiện ở trong rừng, đó là sử tiến.
Sau khi tách ra với Lâm Trùng, sử dụng cũng một mực tìm hắn, thật vất vả tìm được tung tích, lúc này liền muốn phóng qua bên kia, cũng vào lúc này, phân thần của Lâm Xung để cho hắn trúng một đao.
Hắn dùng sức ôm chặt lấy thân thể kia, không cho hắn dùng đao thứ hai, phía trước có thứ gì đó đang nhảy múa đánh thẳng lên trên đầu hắn, hắn lảo đảo lùi lại mấy bước, dưới chân là... vách núi.
Như là có gió thổi qua, bước chân hắn trầm ổn, một chân mặc dù thoáng bước ra ngoài, nhưng lập tức thu hồi vẫn được. Lâm Xung muốn thu hồi, nhưng không biết tại sao, bước chân chần chờ một cái chớp mắt.
Tiếng gió gào thét, hắn ôm hán tử chém hắn một đao, nhìn lên trên, bầu trời, mây trắng, vách núi, kẻ thù... tất cả đều đang thu nhỏ lại.
【 Vấn đề cập đến sự chậm chạp của tiết mục mới, có thể thay đổi căn nguyên cuối cùng cũng có cách giải quyết, tại đây bỗng dưng ô ô ô. Dịch nguyên ô ô ô ô, đồng thời xem nhiều trang giấy mới nhất. 】
Phịch một tiếng, thân ảnh Lâm Xung rơi vào dòng sông vàng chảy xiết phía dưới, biến mất không thấy gì nữa. Sử Đản ngẩn người, rốt cuộc nắm chặt côn bổng trong tay, xông về phía đám người vốn là đồng bạn trên vách núi đá phía trước, gầm lên giận dữ, quanh quẩn giữa Lâm Dã và sông lớn.
"Ta... giết các ngươi a..."
Mặt trời thu năm lạnh, mây trôi, trời cao...
Thân thể trần trụi...
Hôm nay có mấy bằng hữu phản ứng nói, chương đơn có hơi nhiều, ảnh hưởng đến bản sao chính thức. Cái này quả thật rất xin lỗi, bởi vì một chương nhiều, quả thực sẽ ảnh hưởng, cho nên lúc chương thứ hai, ta nghĩ tới sẽ không phát nữa, nhưng cái này hôm nay, thật sự là quá trọng yếu. Một chuyện thành bại không sao, lòng người lại không thể rét. Ta chỉ có thể phát ra nó, nhưng sau này sẽ tổng kết lại với những thứ này.
60 văn tiền.