Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Tháng bảy, tháng mười tám, tháng bảy, đại quân triều đình cùng với đại quân Độc Long Cương chạy tới khu vực Tế Châu, đồng thời tin tức Tống Giang chờ nhóm người cuối cùng như Lương Sơn đền tội, cũng được quan phủ gần đó phát tán ra.
Từ khi Khê Trúc Khê đến An Bình, lúc trước tham gia náo loạn nhân sĩ làm chim thú giải tán, tự cảm thấy tội lỗi cho Ninh nhân tàn sát, chỉnh đốn dọn dẹp lên núi rơi cỏ, nhưng mà khi một hai vạn người bắt đầu càn quét qua, vẫn có không ít người lọt vào ảnh hưởng và thanh lý. Cụ thể trong những người này có ai là Ninh Nghị cũng không quan tâm, mọi chuyện cơ bản đã làm xong rồi., Người cần hắn tự mình tham dự đã không còn. Về phần giết người trút giận sau đó, hắn cũng không hứng thú với chuyện này. Võ Thụy doanh cũng tốt, một mình Long Cương cũng tốt, đối với chuyện này đều có phương pháp xử lý, hoặc là quan phủ, hoặc là giang hồ. Mà xử lý xong, cũng có thể bảo trì lực uy hiếp tiếp theo.
Đương nhiên, cũng có một số việc cần làm, trong những ngày tiếp theo lại đây. Ví dụ như Võ Thụy doanh Phương đốc hành, liên tục bái phỏng hoặc là các quan viên khắp nơi mời đến, sau khi tình hình Lương Sơn chấm dứt, không còn ai dám khinh thị Ninh Nghị ở đây nữa. Ninh Nghị từng người một đuổi đi, cũng mất không ít thời gian.
Đến tháng chín tháng bảy, đám người Vương Sơn Nguyệt, Chúc Bưu cũng tới, gặp Ninh Nghị, cũng bái kiến Lục Hồng Đề. Đối với sư phụ của Ninh Nghị là một nữ tử trẻ tuổi như vậy., Tất cả mọi người đều kinh ngạc. Bất quá tuổi trẻ cũng là đối với thân phận "Sư phụ" này, Lục Hồng Đề lớn hơn Ninh Nghị ba bốn tuổi. Trong mắt Ninh Nghị, Hồng Đề chính là tuổi thanh xuân xinh đẹp, đối với đám người Vương Sơn Nguyệt mà nói, bối phận của nàng so với Ninh Nghị lớn hơn một cấp, cũng không phải là chuyện khó tiếp nhận.
Mà giữa Ninh Nghị và Hồng Đề, hai ngày tiếp theo bầu không khí ở chung với nhau thật ra có chút ngăn cách, khoảng cách này là khi đám người Vương Sơn Nguyệt tới, nhưng trên thực tế trong lòng Hồng Đề có lẽ còn sớm hơn một chút. Đối với Ninh Nghị mà nói, khoảng cách này là có chút ngăn cách., Có thể mơ hồ nhận thấy được tâm phòng ngự do hồng đề kiến lập, nhưng trên thực tế, trong thời gian mấy ngày đầu, việc hắn phải làm cũng không ít, mặc dù chỉ là một ít tiếp đãi, kỳ thật cũng chiếm dụng phần lớn thời gian.
Đối với Hồng Đề, trong lòng hắn đã chuẩn bị cho một số chuyện. Hơn nữa trong hai ngày này, hắn thỉnh người gọi những đầu bếp tốt nhất ở những huyện thành phụ cận tới, thế cho nên mỗi bữa cơm ăn chung quanh đều là những nơi tinh xảo nhất vùng phụ cận., Thứ tốt nhất ăn. Đối với Ninh Nghị, làm loại chuyện này không cần lý do tầm thường, có thể làm như vậy thì cứ làm như vậy mà thôi, gã không ngại tình huống xấu nhất, cũng không kiêng dè tốt nhất. Mỗi ngày hai người trò chuyện với nhau, đại khái cũng là lúc dùng bữa cùng màn đêm phủ xuống.
Thương thế của Hồng Đề cũng không nghiêm trọng lắm, ít nhất sau khi Chu Tống rời đi, nàng đã khôi phục bề ngoài như lúc ban đầu. Hai người tiến vào tiểu viện mà Chu ẩu lưu lại, mỗi đêm vẫn làm một cái động để đẩy cung cho Ninh Nghị. Ninh Nghị vốn cảm thấy thương thế của nàng chưa khỏi hẳn, cự tuyệt việc này, nhưng Lục Hồng Đề có chút kiên trì, cũng do nàng đi.
Lúc hai người ở cùng một chỗ thường là Ninh Nghị nói, Hồng Đề nghe, nàng có tâm sự, lúc tiếp lời cũng không nhiều lắm. Đợi đến khi đám người Vương Sơn Nguyệt tới đây, Hồng Đề ở trước mặt Ninh Nghị càng thêm để ý hình tượng sư phụ. Bởi vì xung quanh có người bên cạnh, cho dù có tâm tình tương đối thân thiết, tự cũng không thể biểu hiện ra được. Tính tình Hồng Đề tuy bình dị, nhưng lúc này dù sao cũng xem như trưởng bối của Ninh Nghị, đám người Vương Sơn Nguyệt cũng không quá thân cận với nàng.
Giữa trưa tháng bảy, ngày thứ hai mươi mốt, Ninh Nghị xử lý xong gặp mặt ở Tri Châu ở Tế Châu, dẫn Hồng nhắc tới tửu lâu tốt nhất trong Nghi Nguyên huyện thành ăn cơm, đồ ăn điểm cho không nhiều lắm, nhưng tự nhiên là tốt nhất. Trong lúc ăn cơm, trong huyện thành một nhóm đội cưới người thân từ dưới lầu khua chiêng gõ trống., Hồng nói nhìn một hồi, Ninh Nghị thấy hết trong mắt. Sau khi trở về sân viện, hắn cân nhắc nói vài lời, nhưng lập tức có người tới bái phỏng, Ninh Nghị tạm thời bỏ qua ý định ra ngoài tiếp khách.
Buổi chiều trong ánh nắng, lúc Vương Sơn Nguyệt từ hành lang tiểu viện đi qua, trông thấy nữ tử dáng người cao gầy lẳng lặng đứng ở trong sân, khẽ ngửa đầu, tựa hồ có chút cô đơn. Nhưng lập tức hồng đề quay đầu hướng hắn cười cười, chào hỏi.
Qua một hồi, Vương Sơn Nguyệt và Ninh Nghị cưỡi ngựa đi ra ngoài, hắn ngược lại có chút cẩn thận nâng lên: "Xem ra... Lục tiền bối, có chút tâm sự..."
"Ừm, ta biết." Ninh Nghị gật đầu.
Có một số việc trong lòng Ninh Nghị đã xoay quanh mấy ngày, hắn chuẩn bị xử lý xong mọi việc, đến buổi tối cùng Hồng nói chuyện một chút. Nhưng vào buổi chiều, bỗng nhiên có người tới báo cáo, nói Lục cô nương thu dọn hành lý ra khỏi thành., Chỉ cho người nhắn nhủ nàng trở về với Ninh Nghị, vị quản sự Độc Long Cương Cương Cương truyền lời kia cảm thấy việc này có lẽ rất quan trọng, mau tới báo cáo. Ninh Nghị nhíu mày, từ bỏ sự đối đãi với quan viên, cưỡi ngựa đuổi theo.
Thời gian trôi qua không lâu, tên quản sự kia có lẽ phát giác được thân phận của Hồng Đề quan trọng, còn gọi người theo sau, chỉ là ra khỏi thành không xa, đỏ đề tiến vào trong núi, người liền mất dấu. Ninh Nghị phóng ngựa tới ngọn núi nhỏ cao nhất phụ cận, ánh mặt trời chiếu xuống đỉnh núi. Hắn không nhìn thấy ai, nhưng ít nhiều có thể biết đối phương vẫn còn ở phụ cận.
Vương Sơn Nguyệt đi theo phía sau nhìn thấy Ninh Nghị trên đỉnh núi hô to: "Lục Hồng Đề —— ngươi trở lại cho ta ——"
Theo nội lực phá lục đạo phát ra, thanh âm từ xa xa trong núi rừng truyền ra, vang lên hồi âm.
"Ta biết ngươi đang suy nghĩ gì... Ta có chuyện muốn nói với ngươi! Nhưng mặc kệ ngươi có trở về hay không, ngươi nghe cho kỹ —— chờ ta tới Lữ Lương Sơn tìm ngươi —— "
"Chờ ta đi Lữ Lương Sơn tìm ngươi" thanh âm vang vọng trên núi rừng, Ninh Nghị lại gọi hai lần, sau đó đứng một hồi, ghìm cương ngựa quay về. Vương Sơn Nguyệt thấy vẻ mặt của hắn, có vài lời muốn nói, nhưng không nói được. Hai thầy trò này, chẳng lẽ thật sự...
【 Tiểu thuyết vận hành nhiều năm, so sánh với Truy Thư Thần Khí phiên bản xinh đẹp, sách lão trùng đều đang dùng hoán nguyên dịch vụ, dung nhan mê man. 】
Nghĩ như vậy, bọn họ dọc đường trở về, sau khi lên đường, Ninh Nghị lập tức phân phó người bên cạnh mang địa đồ xung quanh đến. Hắn lựa chọn lộ tuyến người bình thường có thể quay về Lữ Lương đi qua nhất, lập tức hạ lệnh cho quan binh phụ cận nghiêm tra, sau đó cũng đi về hướng đó. Vương Sơn Nguyệt nói: "Không phải ngươi nói tới Lữ Lương Sơn..."
Ánh mắt Ninh Nghị nghiêm nghị: "Nói đùa gì vậy, có lời gì khó nói sẽ tới Lữ Lương Sơn, ta nói như vậy chỉ là làm tê liệt nàng, chúng ta đến giao lộ trước đó chờ nàng!"
Mấy người một đường lao nhanh, chạy hơn mười dặm, tìm một chiếc xe ngựa đen sì gần dịch trạm phụ cận, sau đó ở phụ cận giao lộ lặng lẽ chờ đợi. Ninh Nghị tay nắm quyền đặt trên đầu gối, chờ đợi thân ảnh đỏ au từ ven đường đi tới. Nhưng mà thời gian từng khắc từng khắc từng phút từng phút trôi qua., Ngày hôm đó lúc hoàng hôn, mặt trời ngả về tây, cháy lên màu đỏ rực, cũng không thấy nàng, sau đó lại mãi chờ đến khi sắc trời tối đen lại., Ninh Nghị càng nhíu chặt mày, cũng từng hoài nghi có phải binh lính ở giao lộ quá nghiêm túc hay không, thậm chí còn sai người đi dặn dò bọn họ lười nhác một chút. Đêm khuya rồi, trong núi vang lên tiếng gió, tiếng động vật. Ninh Nghị buông rèm xuống, cuối cùng cười như tự giễu, để cho người ta điều khiển xe ngựa trở về.
Trên đường trở về chỉ có một tiểu dịch trạm, Ninh Nghị cùng Vương Sơn Nguyệt đi vào dịch trạm hỏi thăm có người như Lục Hồng Đề đến ngủ trọ hay không, nhưng câu trả lời cũng không có. Đoán chừng buổi tối này nàng lại ở trong núi rừng, đám người Ninh Nghị ở trong dịch trạm xin gian phòng, tạm thời nghỉ chân ở đây.
Đường sá từ bên ngoài đi ra, dịch trạm phía trước, hậu phương, cũng đều là sơn dã, Ninh Nghị ngồi ở bên ngoài bóng tối hồi lâu, nhìn mảng lớn núi rừng đen kịt kia. Có lẽ... Có lẽ bọn Văn Tường nói đúng, quả nhiên mình không biết tán gái.
Lúc đầu, trong núi truyền đến tiếng sói tru, âm thanh hỗn hợp gió núi, bóng tối gần xa cô lập nơi này. Dưới bầu trời, chỉ có dịch trạm nho nhỏ bị bóng tối bao bọc này lóe lên một chút quang mang. Ninh Nghị trở về phòng dịch trạm, đẩy cửa đi tới bên giường., Nhớ tới mình không có đốt đèn, đang muốn quay người, phía sau truyền đến cảm giác rung động, hắn quay người lại, trong bóng tối là con mắt đỏ bừng, mà một tay quấn tới, nhẹ nhàng đặt ở sau đầu của hắn.
Thân thể Ninh Nghị bắt đầu cứng ngắc, tứ chi vô lực, không cách nào nói chuyện, thậm chí cảm giác mệt mỏi cũng đang dâng lên, nhưng trước mắt quả thật là hồng đề. Nàng đỡ lấy Ninh Nghị, để gã nằm xuống giường, ngón tay vẫn như cũ nâng đỡ ót của gã, để cho gã ở trạng thái sắp hôn mê, cũng có thể nghe rõ nàng nói chuyện.
"Ta, ta vẫn luôn dõi theo ngươi..."
Hồng Đề cúi người, giọng điệu có chút nghẹn ngào, nhưng lại có cảm tình kìm nén không nổi, giọt nước rơi xuống mặt Ninh Nghị, ấm áp mà ướt át.
"Ngươi quá giảo hoạt, ta phải đi rồi, ta, ta không muốn để ngươi nói chuyện, bởi vì ngươi quá thông minh, nếu ngươi nói chuyện, ta nhất định sẽ không đi được..." Nàng hít mũi: "Ngươi cái gì cũng đoán được, nhưng ngươi không nghĩ tới chính là, sau khi ngươi đuổi tới đây, ta liền theo sau ngươi, ta không nỡ đi, muốn nhìn ngươi nhiều, ngươi chỉ có điều này không nghĩ tới..."
"Ta, ta thấy ngươi chạy tới như vậy, đang chờ ở bên kia đường, muốn tóm lấy ta. Nhìn thấy ngươi rất tức giận, trông thấy ngươi rất bực bội... Cho dù trong hoàn cảnh xấu nhất ngươi cũng chưa từng như vậy, cho dù là ở Hàng Châu, hay là chúng ta bị người ta đuổi giết trên núi, ngươi đều chưa từng như vậy. Trong lòng ta rất cao hứng không nói nên lời. Ninh Lập... Nhưng ta là sư phụ của ngươi..."
"Ta biết không nên như vậy. Ta, ta quá già rồi, hơn nữa ta là sư phụ của ngươi... Thế nhưng không biết vì sao trong lòng ta lại có ngươi, ta không xứng với ngươi..." Nàng cố gắng đè nén cảm xúc." Ta vốn định nói., Chỉ là xuống gặp ngươi, nhưng khi gặp đám người Lương Sơn, ta muốn giúp ngươi, chỉ có thể nói là sư phụ của ngươi. Ngươi là người tốt, ta biết ngươi nhìn thấy tâm sự của ta, ta cũng biết mấy ngày nay ngươi đều đang khó xử... Nhưng ta đã quyết định, ta phải đi.
Nàng nói: "Đây là kết quả tốt nhất, Chu tiền bối nói đúng, chúng ta nếu đã là thầy trò với bên ngoài, thì không nên là tình lữ... A, tình nhân... Vốn là ta không nghĩ ngợi. Ta không muốn nghe ngươi nói, tốt xấu không muốn, ta đã quyết định, ngươi sẽ không ngăn được ta. Ta chỉ muốn... Tới đây... Nói cho ngươi biết những chuyện này. Ngươi đừng động đậy, lập tức sẽ ngủ, sáng mai sẽ đứng lên, ta sẽ không ở đây nữa, ngươi đừng tìm ta, ta thật sự đã quyết định, ta..."
Thanh âm nghẹn ngào, nàng nghẹn ngào, ngón tay đang muốn dùng sức, để Ninh Nghị ngủ đi, lại thấy trong ánh sáng đen tối, Ninh Nghị trợn tròn mắt, mạch máu trên trán cũng đã phồng lên. Khí huyết vận chuyển, nội lực phá lục đạo cố gắng bảo trì sự thanh tỉnh của hắn, gạt ra kinh mạch huyết quản bị hồng đề trụ. Hồng Đề lắc đầu: "Ngươi làm gì đó... Ngươi đừng như vậy..."
Đương nhiên bà ta có thể cho Ninh Nghị ngủ, nhưng như vậy Ninh Nghị ắt sẽ bị thương nghiêm trọng. Thực ra, đúng lúc này, khí huyết vận hành trên đầu đã tạo thành áp lực cực lớn đối với y. Ánh mắt Ninh Nghị hung lệ, môi run run, khó nhọc nói: "Ngươi... nghe..."
Hồng Đề buông hắn ra, ồ lên một tiếng, máu tươi từ trong miệng Ninh Nghị tuôn ra. Nàng lập tức hoảng hồn, huyết khí trên hai tay cũng dâng lên, ngón tay nóng bỏng cố gắng khoan thai huyết mạch trên đầu Ninh Nghị. Ninh Nghị hít vào mấy hơi, mắt nhìn chằm chằm nàng, một tay cố gắng giơ sức lực lên, nhấc lên, chụp vào y phục của nàng, mặc kệ bắt được nơi nào. Ngón tay của Hồng Đề còn đang đè trên trán hắn, lắc đầu nói: "Ngươi đừng nhúc nhích... Ngươi đừng nhúc nhích..."
Ninh Nghị cắn chặt hàm răng, đột nhiên dùng sức kéo toàn bộ thân thể của Hồng Đề lên giường, hai người gần như lăn xuống giường. Tình huống Hồng Đề lo lắng cho hắn vốn là lực đạo của hắn, lúc này nửa người Ninh Nghị cơ hồ đè lên người nàng, Hồng Đề đặt hai bên trán., Còn muốn nói gì đó, nhưng lập tức trợn to hai mắt, bởi vì Ninh Nghị đã duỗi cánh tay vào trong y phục của nàng, dán da thịt lên, vươn lên ngực nàng. Nàng không thể nói ra lời, bởi vì Ninh Nghị cúi người xuống., Đôi môi đã đặt lên miệng nàng, đây là lần đầu tiên Hồng Đề cảm nhận được tư vị như vậy, khí tức máu tươi, giao thoa trong giọng nói của nhau, mềm mại, ấm áp mà lại huyết tinh, mà một cánh tay của Ninh Nghị đã trực tiếp chộp vào trên ngực nàng.
"Ta..." Ninh Nghị khẽ nhếch môi, cố gắng duy trì ý thức: "Ta, ta có thể chấp nhận ngươi làm quyết định của ngươi... làm chuyện ta không thích như vậy! Nhưng mà... ngươi phải nghe ta nói xong. Ta muốn giữ ngươi lại..."
Hắn nói xong, cánh tay kéo xuống: "Cho dù như vậy... cũng không tiếc!" Ninh Nghị nằm sấp trên người nàng, hô hấp dồn dập, máu vẫn còn chảy ra từ miệng, đã không còn nhiều sức lực, nhưng theo cánh tay của hắn vung lên., Liền hướng xuống phía dưới kéo ra eo váy cùng eo váy đỏ. Bởi vì nằm ở nơi đó, lần này dùng sức kéo váy và quần lót của nàng lên một phần, lộ ra bờ mông cùng hai chân, cánh tay Ninh Nghị liền dừng lại ở giữa hai chân của nàng.
Ninh Nghị nằm nhoài trên người nàng, nỗ lực duy trì ý thức của mình không đến mức choáng váng. Trong khoảnh khắc này, Hô Đề đã bị sự ngang ngược của y dọa cho sợ ngây người. Võ nghệ của nàng không biết cao hơn Ninh Nghị bao nhiêu lần, lúc này thậm chí còn không kịp phản kháng. Sau nửa ngày sửng sốt, ấn lên trán Ninh Nghị, đè nén khóc lóc...
Thân thể trần trụi...
Xin vé tháng a!