Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Gió đêm thổi qua, bầu trời tối đen, trong sân nhỏ huyện thành đã trở nên yên tĩnh, theo vài tiếng ken két, cửa bị đóng lại, trong khe hở chỉ chảy ra vài tia quang mang. Lực lượng của một cước Chu Bộ vừa rồi tuy lớn, phương hướng lại nắm chuẩn xác, phía sau Lâm Trùng vừa vặn đụng vào giữa hai cánh cửa, chỉ tông gãy then cửa, Phúc Lộc liền tìm một cây gậy gỗ thay thế, đặt then cửa.
Lúc quay người lại, ông lão lúc trước mới nổi giận ngồi trên ghế đá trong sân, tay cầm một chén trà đang chờ bếp lò bên cạnh đun sôi. Ánh lửa tắt rõ ràng bên trong, chiếu ra sắc mặt lão nhân. Phúc Lộc đi qua chọn lò lửa: "Thật ra... Lâm sư đệ đúng là rất khổ..."
Lão nhân trước kia tức giận bừng bừng, lúc này lắc đầu, cũng không phải là đại biểu phủ định, mà là có vẻ có vài phần mất hứng. Hắn nắm chặt chén trà nhỏ, nhắm mắt lại suy nghĩ. Trong sân yên tĩnh nửa ngày, Chu Bội mới mở miệng.
"Một năm đó, trong mấy đệ tử mà ta thu được, Lâm Xung có thiên phú nhất, khiêu vũ rất tốt, sư huynh đệ luận bàn cũng thắng được nhiều nhất." Lão nhân khẽ ngẩng đầu, nói không nhanh, cũng đang hồi tưởng lại: "Quan hệ giữa hắn và mọi người đều không tệ, cũng có qua lại với ngươi. Nhưng trong những đệ tử đó, ta cũng không thích hắn, chuyện này Lâm Xung không biết, nhưng ngươi đã hỏi ta... Ngươi còn nhớ không?"
Phúc Lộc suy nghĩ một chút, gật đầu một cái: "Nhớ kỹ, lúc đó chủ nhân chỉ thừa nhận việc này, nhưng không nói lý do, ta vẫn cho rằng Lâm sư đệ có hành vi bất chính gì đó để sư phụ biết, từng tránh xa hắn một hồi, cũng thường âm thầm quan sát, sau đó phát hiện phẩm tính của Lâm sư đệ cũng không xấu, chỉ cho rằng chủ nhân ngươi đã hiểu lầm gì."
"Ngươi là sư huynh của tất cả bọn họ, theo ta lâu nhất, tự nhiên có thể nhìn ra sự ác của ta, nhưng đối với việc này, ngươi đoán sai rồi. Chỉ là lúc đó, ta khó mà nói trước, bây giờ ngươi đã nhìn ra chưa?"
"Là tính tình của Lâm sư đệ... Quá nhu nhược?"
"Có thể một đường rơi xuống cỏ, giết nhiều người như vậy, tính tình không thể nói là nhu nhược được." Chu Hi lắc đầu, mở mắt ra: "Trong lòng của hắn, thiếu mất một cây đao."
Nghe được lời này, Phúc Lộc chần chờ một chút: "Ta nhớ lúc đó ngài vẫn luôn nói, tập võ nhân muốn giấu đao..."
"Đúng vậy, người tập võ muốn giấu đao." Chu bản thở dài. Lúc này nước trà đã lăn, hắn cầm bình nước xuống bắt đầu châm trà. Trong sân đêm khuya tràn ngập hơi nước trà sôi trào: "Lúc trước giáo ta tập ngự Quyền quán, đệ tử trong số các đệ tử.", Đều là hạng người tranh đấu hung ác. Nếu hơi một tí lấy vũ lực ra tay chém chém giết, ta dạy ra thứ gì đó? Cho nên Sử Văn tuy võ nghệ cao, nhưng ta thật sự là không thích hắn. Ừm, sử Văn Cung, trong tên của hắn có sử, có văn, có cung, có cung kính, lúc trước ta cho rằng hắn là người tính tình khiêm tốn. Mà trong tên Lâm Trùng mặc dù có chữ Trùng, trên thực tế lại là ngược lại."
Bình trà buông xuống: "Năm đó cũng là vì không muốn để cho người tập võ làm loạn, ta đối với đệ tử nói muốn giấu đao, thậm chí nhắc nhở bọn họ không thể nhịn được cũng phải nhường ba phần, bởi vì bọn họ luôn cảm thấy mình có thể nhẫn nhịn được. Nhưng Lâm Xung từ nhỏ lớn lên ở nơi giàu có, ngộ tính tuy cao, nhưng cũng vì vậy hắn sớm biết quy củ lợi hại. Cho nên hắn tập võ thiên phú cao., Ta cũng chỉ nói hắn là người kiêu căng thôi. Lệ khí nặng nề, ta nói giấu đao, nhưng nếu trong lòng không có đao, người tập võ lại xem như cái gì? Lâm Xung quá quy củ, bởi vậy ta cũng không thích, chỉ là lúc đó, lời này ta lại không tiện nói."
Lời nói của ông lão ngừng trong gió. Phúc Lộc suy nghĩ trong chốc lát rồi thở dài: "Thật ra lúc đó Lâm sư đệ cũng rất có nghĩa khí phóng khoáng, vì vậy mọi người mới thích hắn..."
Chu bản lắc đầu: "Nghĩa khí phóng khoáng, đây không phải là đao, chỉ là một tính tình con người. Đàm đại sư đã từng nói với ta, trên thế đạo tốt, văn nhân có một thước, dùng một lượng lớn thế sự lòng người, kết luận quy củ, mà trong lòng võ nhân phải có một cây đao, thanh đao này quá lợi hại, nhưng không được, nếu không được cũng không được. Khi những quy củ kia già đi, thế đạo lạc đường, võ nhân muốn dùng đao chặt đứt nó, như vậy mới có quy củ mới."
Hắn cúi đầu nhìn nước trà trong chén: "Chuyện là như vậy, bởi vì người tập võ tâm tính mới là mẫn cảm nhất, thất phu nhất nộ huyết vẩy mười bước. Đao trong lòng người, chính là lương tri huyết tính, đúng sai là sai. Văn nhân ly đưa ra quy củ., Nhưng bọn họ chỉ biết tu bổ bổ bổ, làm sai một đống lý do khiến bọn họ sai. Nhưng lương tri huyết tính là trực tiếp nhất, sai nhất định là xảy ra vấn đề, nên đánh vỡ quy củ hắn đưa ra càng tốt hơn! Cho nên phóng khoáng không phải đao, đao là đúng sai, là Đại Trí Đại Dũng, là quy củ giết!"
"Thế nhân bị buộc bất đắc dĩ, đều lên núi làm phỉ? Bởi vì tất cả mọi người đều làm như vậy, cho nên đó không phải là đao! Theo sóng mà không phải đao, làm chuyện người khác không thể không làm mới là đao! Trong lòng ghi nhớ đạo nghĩa, ngược lại mỗi ngày nói mình bị buộc bất đắc dĩ không phải đao., Mặc dù nghĩa là ngàn vạn người mà ta đi tới là đao! Trong lòng Lâm Xung không có đao, hắn bị ép thành như vậy, vẫn chỉ dám sống trong quy củ, bởi vì hắn biết, bị buộc bất đắc dĩ lên núi làm phỉ chính là quy củ., Lên núi làm phỉ liền phải lạm sát người vô tội, đó là quy củ, có quy củ hắn sẽ chỉ đi theo quy củ. Hắc hắc, hắn giết người tạo phản, ngay cả Hoàng đế lão tử cũng không cần, nhưng lại không có nửa điểm lá gan phá vỡ quy củ trong lòng. Võ nghệ của hắn có tốt hơn nữa thì có ích gì... phế nhân một cái!"
Ông lão uống trà, đặt chén xuống, gương mặt trắng bệch lộ rõ vẻ tức giận. Phúc Lộc lặng lẽ gật đầu, nhưng trong lòng cũng thở dài một hơi. Tuy trong miệng ông lão nói rất không thích Lâm Xung, nhưng trên thực tế, sau khi biết chuyện Lâm Xung., Hắn làm cho Lâm sư đệ đã vượt xa các sư huynh đệ khác, trong đó bao gồm cả mở miệng nhường cho gã đệ tử Ninh Lập kia bao nhiêu con đường sống, Phúc Lộc cũng có thể nhìn ra, lão nhân gia kỳ thật cũng không thích tên Ninh Lập bền bỉ kia, lấy tính cách lão nhân ưa thích nghiêm cẩn rõ ràng, vừa mở miệng, cũng chính là có một phần nhân tình.
Như khi biết được tin từ cái chết của Sử Văn Cung, lão nhân cũng chỉ hừ lạnh một tiếng, không quản hắn nữa. Hồi tưởng lại, tâm tính Lâm sư đệ tuy rằng mềm yếu, nhưng thiếu niên hắn trưởng thành thuận buồm xuôi gió, cưới được như hoa mỹ lệ, làm giáo đầu trong cấm quân, nếu không có chuyện gì sau đó, liền là một cuộc đời mỹ mãn. Lúc này lão nhân giận hắn không tranh, cũng chưa từng có sự tức giận đối với thế đạo.
Bóng đêm thâm thúy, ông lão ngồi trong sân trong chốc lát, bỗng nhiên có chim chóc bay tới. Phúc Lộc giơ tay đón lấy chim chóc kia, gật đầu nói gì đó với Chu phường, sau khi dập tắt đèn, hai người chủ tớ rời khỏi sân nhỏ, một đường đi về phía rừng cây bên ngoài huyện thành. Không lâu sau đó, hai người đi về phía rừng cây bên ngoài huyện thành., Lại có bốn đạo thân ảnh đi tới, dẫn đầu là một phụ nữ trung niên, đi theo phía sau hắn ba người, đi đầu chính là trang phục Ngu Hậu, phía sau có hai gã tùy tùng. Lúc bốn người tới, Chu Tự cùng Phúc Lộc đứng bên hồ nước nhỏ trong rừng, phụ nữ trung niên gọi một tiếng: "Chủ nhân." Chu gùi khẽ gật đầu, Ngu Hâm đang hạ quyết tâm ở phía sau vội vàng đến bái kiến.
"Lục Khiêm bái kiến Chu đại tông sư, đã trễ như vậy, còn triệu chúng ta..."
"Đừng có nhiều lời vô nghĩa." Thân ảnh Chu bản đưa lưng về phía này khoát tay: "Chuyện mà Cao Thái Úy dặn dò đã làm được."
"A, Ninh, Lục hai người kia thật sự đã..."
"Lão phu còn có một chuyện khác muốn nhờ Lục Ngu Hầu chuyển cáo cho Thái úy đại nhân, ngươi lại đây, ta nói với ngươi."
"Vâng."
Chu ẩu chính là thiên hạ đệ nhất nhân, tính tình kiêu ngạo, tự gặp mặt, thái độ đối với những người như mình cũng không tốt. Lục Khiêm mấy lần bị hắn cắt ngang lời nói, cũng không cho là lạ, liền chắp tay đi qua, dừng lại ở bên cạnh thân thể Chu Bội. Chu Bội chắp tay sau lưng, nhìn trong bóng đêm trầm mặc một lát, rốt cục mở miệng nói: "Trong Biện Lương thành, con trai Cao Cầu kia tự xưng hoa nở thái niên, nữ nhân được coi trọng, đều là thay ngươi bắt đi?"
Lục Khiêm hơi sửng sốt.
"Lâm Xung và ngươi vốn là hảo hữu, nhưng Hoa Hoa Thái Tuế coi trọng thê tử của hắn, cũng là ngươi thiết kế thay, đúng không?"
Lục Khiêm trông thấy Chu bản xoay người lại, ánh mắt như hổ nhìn hắn chắp tay, dưới chân theo bản năng muốn lui ra một bước: "Tại hạ..."
"Vô sỉ!"
Chu bản vung chưởng đập xuống, trong nháy mắt, dưới chân Lục Khiêm muốn động, cánh tay giơ lên ngăn cản, nhưng hết thảy đều không thể biến thành hiện thực, trong mắt mọi người, Chu Bản giơ bàn tay hướng trên đỉnh đầu Lục Khiêm nhẹ vỗ một cái, thân thể Lục Khiêm chấn động.
"... Sao có thể giữ ngươi lại chứ."
Vừa nói xong, Lục Khiêm quỳ xuống, sau đó ngã xuống. Cách đó không xa hai gã tùy tùng của Lục Khiêm nhìn mà đánh nhau răng quan chiến: "Ngươi, ngươi... ngươi giết..."
"Văn Anh, Phúc Lộc, xử lý bọn chúng đi." Chu bản chỉnh lại ống tay áo, hai tay chắp sau lưng xoay người rời đi. Thân hình Phúc Lộc không động, phu nhân trung niên tên Văn Anh vung tay lên, hai phi tiêu cắm vào đầu hai người. Chu Tú dừng lại, quay đầu lại, bóng người đã ngã xuống: "A, Lục Khiêm đã chết, cố gắng không để người ta biết."
Phúc Lộc chắp tay nói: "Vâng." Nói xong, Chu Bội bồng bềnh rời đi. Phu nhân tên Văn Anh lại nghiêng nghiêng đầu: "Giết người của phủ Thái Úy, đương nhiên không thể để cho người ta biết, chủ nhân cần gì đặc biệt phân phó." Tên của nàng là Tả Văn Anh, cùng với Phúc Lộc vốn là người hầu của Chu Bội., Sau đó hai người đã kết làm vợ chồng. Phúc Lộc nói: "Vừa rồi Lâm sư đệ đã tới để sư phụ đánh đi rồi. Trước mắt sư phụ đã thấy Lục Ngu Hầu, đương nhiên không thể để cho ông ấy trở về hại những người khác được, chỉ là muốn Lâm sư đệ biết đại thù chưa báo, nên có chút động lực."
Tả Văn Anh lắc đầu: "Ngươi nói Lâm sư đệ không tệ, ta lại không coi trọng hắn, nhà tan cửa nát, cũng chỉ biết lên núi làm sơn phỉ! Tính tình bực này, há có thể nói là nam nhi!"
Phúc Lộc thở dài: "Sư phụ cũng nói như thế." Trong rừng cây lấy thi thể đựng bao tải, lẫn lên tảng đá chìm xuống đáy hồ, một mặt làm, ông nói quá trình Lâm Xung bái kiến Chu Bộ cho thê tử nghe, lại không khỏi có chút thổn thức.
【 Vấn đề cập đến sự chậm chạp của tiết mục mới, có thể thay đổi căn nguyên cuối cùng cũng có cách giải quyết, tại đây bỗng dưng ô ô ô. Dịch nguyên ô ô ô ô, đồng thời xem nhiều trang giấy mới nhất. 】
"Ai, Lâm sư đệ từ nhỏ tập võ, võ nghệ luyện tốt, kỳ thật là người không có gì dục vọng, chỉ là ngoại lai ngang ngược, đột nhiên gặp vận rủi. Chủ nhân hắn mặc dù nói không sai, thấy tính tình Lâm sư đệ như thế, cũng có ý mài giũa, chỉ là lần này ma luyện, người bình thường chưa chắc chịu nổi. Lần hắn rời đi này, nhất định là tâm tro ý lạnh, có thể sống sót hay không còn khó nói, nếu có thể vô duyên vô cớ nói cho hắn biết sau này sư phụ, có lẽ hắn còn có thể sống sót thêm chút..."
"Hắn bị ép tới mức độ này vẫn không thể tự ngộ, nếu chỉ nói vài lời thì có thể giúp hắn đến đâu, cho dù có lĩnh ngộ, cũng không phải của mình! Ta thấy, tính tình của ngươi có chút lề mề rồi." Tả Văn Anh hé miệng, lắc đầu: "Nếu theo ta thấy, ngươi căn bản suy nghĩ sai lầm, quan trọng nhất, ngươi căn bản không nghĩ ra."
"Hả?" Phúc Lộc nhíu mày nhìn thê tử.
"Bởi vì hắn chính là đệ tử Chu bản!" Tả Văn Anh vẫn luôn ném bao tải vào trong hồ, hất cằm, ánh mắt quắc thước, chém đinh chặt sắt: "Hắn là đệ tử đệ nhất thiên hạ! Sao có thể cả ngày tự oán trách mình, muốn người khác đi khuyên nhủ! Hắn là đệ tử của chủ nhân! Hắn là đệ tử của chủ nhân.", Tập võ nghệ của chủ nhân! Gặp phải chuyện này, há có thể lùi bước mềm yếu, như vậy hắn chết thì có gì đáng tiếc! Ai không gặp phải chuyện khó khăn, ngươi ta không có sao? Năm đó người nhà của ta, cũng không phải chết! Hắn là đệ tử của Chu Tự, liền phải biết gặp chuyện này làm gì cũng có thể làm được., Trốn đi cũng được, nhưng không nên đi làm thổ phỉ! Hắn là đệ tử bản mẫu, là đại phi, vì sao không thể yêu cầu nhiều hơn một chút! Cả ngày nghĩ tới rất là sai, không quên đạo nghĩa, cả ngày lại nghĩ đến bất đắc dĩ, làm chuyện ác! Đều là ngoài miệng nói một chút, vậy chết là chết! Hừ!"
Phúc Lộc nhìn thê tử vênh váo nói chuyện, từ từ nở nụ cười, gật đầu một cái: "Quả nhiên... Là ngươi biết cá tính của sư phụ nhất, ta quả thật nghĩ sai hướng. Không trách ai cũng nói ngươi giai nhân không nhường râu, tính tình của ta có chút mềm nhũn, như lời sư phụ nói, trong lòng không có đao, điều này cũng không tốt..."
Hắn đối với thê tử làm bài kiểm tra này, nghe hắn khích lệ chính mình, tuy là phu thê nhiều năm, trên mặt phụ nhân cũng hơi ửng đỏ lên, cũng may trong bóng tối cũng không thấy rõ lắm.
"Trong lòng ngươi có đao, việc này ta biết là được rồi." Qua một lát, lại nói thêm một câu, "Sư phụ cũng biết mà."
Thân thể trần trụi...
Đêm hôm đó lặng lẽ qua, buổi sáng ngày thứ hai, càng có nhiều người lục tục tới. Ninh Nghị xử lý kế hoạch quét sạch Trúc Khê, An Bình thế nào, thỉnh thoảng đi xem hồng đề. Đến giữa trưa ngày hôm nay, chủ bộc Chu Tự liền rời khỏi huyện Nghi Nguyên, chỉ là trước khi rời đi, lại giống như là nói với Hồng Đề, làm cho Hồng Đề có chút rầu rĩ không vui...
Thân thể trần trụi...
Mười một tháng bắt đầu, xin bảo đảm đáy nguyệt!!!!"