Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Trong ánh nắng sớm, Lâm Dã, tiếng chim hót uyển chuyển thanh thúy, gió núi thổi tới, còn hơi có chút mát lạnh, theo mặt trời lên cao, liền dần dần ấm áp lên.
Ninh Nghị và Hồng Tiên đi giữa vùng rừng núi. Thỉnh thoảng Hồng Đề lên tới cao hơn, nhìn xem tình hình xung quanh, sau đó nói với Ninh Nghị những chuyện nàng đã trải qua khi hành tẩu giang hồ cùng sư phụ, cũng có rất nhiều chuyện sư phụ dạy cho nàng.
"... Những nơi cao nhất, tầm nhìn cũng tốt nhất, nhưng đạo lý này mọi người đều biết. Cho nên thám tử giỏi nhất càng đến địa phương này càng cẩn thận, nếu là lúc đánh nhau tình hình phức tạp, một thám tử vụng trộm mò tới, chung quanh bị bốn năm người nhìn chằm chằm, vậy thì thú vị rồi., Ta nhớ lúc ở Lữ Lương sơn có một lần, ta đã từng gặp qua, một tên thám mã dáng vẻ phóng đại nhìn quanh núi. Ta ở phía sau quan sát, còn chưa chạy ra ngoài đã bị một người làm trại khác giành trước. Giết tên thám tử kia, còn cướp đi đồ đạc của hắn..."
Dựa theo suy nghĩ trong lòng Ninh Nghị, hoặc là phỏng đoán trên lý thuyết, lúc này đám người hòa thượng Thôn Vân hoặc Lâm Xung vẫn còn đi theo ở chung quanh, cho dù một đường chạy trốn, cũng không thể coi thường như vậy. Từ đầu đến cuối vẫn tồn tại khả năng bọn họ bỗng nhiên giết ra ngoài., Trên đường đi, Ninh Nghị khá là cảnh giác. Chẳng qua, có lẽ bởi vì Lục Hồng Đề cũng là người hành gia ở phương diện này, trên đường đi, chuyện tương tự cũng không xuất hiện, có thể thấy được mình cũng không phải lúc nào cũng có thể gặp được đãi ngộ của vai chính.
Trên đường đi, thấy Ninh Nghị có chút cảnh giác với tình huống xung quanh, Hồng Đề cũng chỉ nói cho hắn biết chút ít thường thức đi giữa vùng núi hoang vu này. Đối với hang sói nào thì đó là dấu vết của hồ ly, nào có thể bắt được thỏ, nữ tử dáng người cao gầy cũng là trân quý như vô số nhà. Có lẽ là xác định thân phận thầy trò, ngôn ngữ của Hồng Đề cũng dần dần dựa vào "Sư phụ", cũng biến thành... có chút uy nghiêm.
Có đôi khi Ninh Nghị mơ hồ nhìn thấy bóng dáng một nữ tử khác trên người nàng, trong những lời nói liên quan đến sư phụ nàng, có thể tạo thành tình cảnh hai nữ tử một lớn một nhỏ đi lại giữa vùng núi rừng. Đương nhiên, đại khái là sau khi hoàn thành việc xây dựng tâm lý lột xác thân phận bằng hữu của sư phụ, chuyện hồng đề cập tới lúc còn nhỏ cũng đã ít đi một chút.
Đương nhiên, trải qua đêm hôm qua, bầu không khí giữa hai người trở thành thầy trò, lại có vẻ có chút đặc thù.
Khí thế trên người Ninh Nghị vốn đã không ở dưới người người khác, cho dù Hồng Đề muốn lấy ra tư thái làm "sư phụ" bình thường, hai người nói chuyện với nhau., Hình thức ở chung cũng sẽ không thay đổi quá lớn. Đặc biệt là khi bản thân Hồng Đề cảm thấy "Vạn người địch" là một trong những tình huống rất lợi hại. Nàng nhẹ nhàng nói với Ninh Nghị về sự sinh tồn pháp tắc của rừng cây hoặc là trên chiến trường, Ninh Nghị cũng nhã nhặn lắng nghe. Chỉ là trong lúc nói về chuyện này, thân phận thầy trò của nàng lại có vẻ không rõ ràng cho lắm.
Sáng sớm lúc đứng dậy, Hồng xách đi dòng suối gần đó bắt một con cá, Ninh Nghị lấy một ít nội tạng, dùng dao nhỏ cắt thành phiến cá sinh mỏng, cùng đỏ chiết xuất ăn. Trên thực tế, thịt hun khói bên người còn có non nửa khối, nhưng đỏ thì không ăn, Ninh Nghị cũng không ăn. Ăn sống cũng là bởi vì không tốt lửa, bất đắc dĩ không thể nổi lửa., Hồng Đề đã sớm quen với sinh thực, nhưng ăn một miếng thịt cá tươi tốt cũng có vài phần mới lạ. Chẳng qua Ninh Nghị cảm thấy thịt cá này không mềm mịn như ba con cá mà thôi, trong tính cách của gã có nguyên nhân hưởng lạc, cũng có một mặt hiện thực. Đừng nói lúc này cắt miếng, nếu như điều kiện không tốt, cho dù phải ăn sống chim rừng, gã cũng không thể làm được.
Dọc theo đường đi, thỉnh thoảng Hồng Đề đi trước cũng nhảy lên vung kiếm, chém rụng một ít trái cây dại. Chỉ là lúc này còn chưa tới cuối thu, quả dại ăn được cũng quá chua xót, chỉ là sau khi ăn xong thôi., Cũng có thể hòa tan mùi tanh trong lồng ngực. Ninh Nghị ăn mấy viên, đem một ít khác mang theo trên người. Lộ trình ngày hôm nay khúc chiết, hai người cũng không tính đi phụ cận huyện thành, mà là ở trong rừng cách sông nhỏ không xa, tìm một khối nham thạch che đậy khô ráo nghỉ ngơi. Hồng Đề bắt một con cá., Sau khi Ninh Nghị giết chết xong thì lại rửa sạch sẽ, kê phiến lá trên tảng đá cắt thịt cá thành thịt cá. Lúc làm những thứ này, mặt trời chiều đang ở trong sơn cốc đi xuống. Trên tảng đá đỏ hồng đang ngồi ở một bên nhìn hắn cắt cá, cũng tương tự như thế.
Lúc này hai người thoát khỏi truy sát đã một ngày, có còn phải cẩn thận như vậy hay không cũng khó nói. Nhưng đối với Ninh Nghị mà nói, mặc dù không sợ mạo hiểm, nhưng có thể không mạo hiểm, cuối cùng vẫn cẩn thận một chút thì tốt hơn. Lúc này, hai trăm người sau khi Độc Long Cương Cương Cương Cương có lẽ đều đã đến An Bình., Mà vào ngày mai, phỏng chừng quân đội của Võ Thụy Doanh sẽ tới đây, đến lúc đó Lương Sơn Nhân cũng tốt, cái gì mà Minh Minh lộn xộn cũng tốt, thế lực lục lâm ở khu vực An Bình và Trúc Khê cũng chỉ có thể sụp đổ, việc mình cần làm chỉ là chờ đợi mà thôi.
Đêm hôm đó là tháng bảy, lại là mặt trăng thật lớn. Hai người trở lại dưới tảng đá kia, đỏ đề hắn nằm rạp trên mặt đất, lại một lần đẩy cung cho hắn, vận hành khí huyết toàn thân trừ bỏ lục đạo tai hoạ ngầm. Ninh Nghị bị giày vò đến mức mồ hôi toàn thân, hỏi thăm một chút có thể đến bờ sông tắm rửa hay không., Hồng Đề đi theo hắn, canh giữ ở phía sau một tảng đá lớn chờ hắn tắm xong, để Ninh Nghị trông coi, bản thân cũng đi tắm rửa. Ninh Nghị đứng ở sau tảng đá, nhìn mặt trăng trên bầu trời, nghe tiếng nước ở phía sau.
Đêm hôm đó, hai người lại nói chuyện linh tinh chút chuyện. Đến đêm khuya, được đưa tới tảng đá lớn kia ngồi xuống, cuộn hai đầu gối, ôm bao quần áo cùng kiếm, Ninh Nghị ở bên tảng đá lớn sửa sang lại đồ vật trên người., Không biết từ lúc nào, hắn cũng đã đi qua, dán sát vào người nàng ngồi xuống. Bả vai của Hồng Đề co rụt lại, nhưng khi Ninh Nghị đưa tay ôm lấy nàng, nàng vẫn cứ tự nhiên tựa sát vào nàng... Như vậy có lẽ không nên dựa sát vào nàng, có lẽ nên dựa vào nàng thì tốt hơn.
Giống như một đêm trước đó, Hồng Đề hơi nghiêng người, co quắp nghiêng vào trong ngực hắn. Bên ngoài ánh trăng tròn trịa, gió núi gào thét thổi qua khe núi bên ngoài tảng đá lớn này, ngẫu nhiên mở mắt ra, ánh mắt Hồng Đề có chút phức tạp, bọn hắn... hẳn là sư đồ. Nhưng sau đó không lâu, cũng trở nên yên tĩnh. lẳng lặng như vậy... giữ hắn lại.
Sáng sớm ngày thứ hai, Ninh Nghị đã tỉnh lại trước. Trong rừng cây vẫn như cũ là màu đen kịt, có thanh âm động vật, thậm chí nghe như là đang từ gần đi qua, nữ tử trong ngực đang ôm lấy lồng ngực của hắn, đang cuộn mình ngủ say, bắp đùi co lại cùng bắp chân cũng dán trên đùi hắn. Trong thân thể có thể cảm nhận được hô hấp đều đều đặn của nàng.
Nghĩ lại quá khứ, đối với nữ tử này, hắn cũng không có hiểu biết sâu sắc. Mà trừ câu nói "Sống không phải người" lúc mới bắt đầu, sau đó qua lại, nàng cũng không trình bày quá nhiều tình huống sinh hoạt của Lữ Lương Sơn, cho dù nói tiếp, cũng chỉ tận lực nói về những thứ khách quan kia, cung Ninh Nghị đi tham khảo thế cục. Ninh Nghị là người đã trải qua hắc ám., Hắn cũng từng tận lực nghĩ tới tình huống có liên quan tới Lữ Lương Sơn, nhưng trong lòng cũng biết, là người hiện đại, trong đầu hắn hắc ám, tất nhiên khác với tình huống của Lữ Lương Sơn, bất luận hắn nghĩ thế nào, tất nhiên tồn tại khác biệt.
Đổi tử mà ăn thành ngữ như vậy, đặt ở hậu thế, nhiều lắm chỉ là một câu thành ngữ mà thôi. Loại khái niệm đói khát như vậy, trước mặt những người hiện đại chưa thực sự đói khát rất nhiều ngày, cũng chỉ là một khái niệm đơn giản. Tử vong và hèn mọn, hung tàn và bạo ngược, phần lớn đều là như vậy, không cách nào khiến người ta thực sự cảm nhận được loại áp lực và sự tuyệt vọng này.
Vào lúc này, ngược lại nhớ tới lúc đầu tập võ, hai người là vấn đề ban đầu của trao đổi.
"Ngươi muốn cái gì..."
Trong bóng tối, hắn nhẹ giọng thì thào một câu, nhưng cũng không có trả lời, có lẽ là bởi vì đề xuất trong giấc mơ không làm thanh âm của hắn tỉnh lại.
Một ngày này, hai người lần nữa lên đường. Đoạn đường này, ánh mắt đỏ lên, không tự nhiên bằng ngày hôm qua làm sư phụ hắn, Ninh Nghị dù sao cũng ôm nàng ngủ một đêm. Hồng Đề mặc dù lớn lên cùng với Lữ Lương, nhưng do Lương Thận phu dạy bảo, trong lòng cũng biết ý nghĩa của thiên địa thân sư. Lúc trước vì thay Ninh Nghị ngăn lại tai họa., Nàng đã ở trước mặt tất cả mọi người thẳng thắn chính mình là sư phụ Ninh Nghị, nếu giữa hai người không rõ ràng, tâm ma ác danh, chỉ sợ lại có thêm một cái cớ để người bên ngoài nhằm vào nàng, đùa bỡn nhân tính, hơn nữa điên đảo nhân tính, mắng chửi như vậy cụ thể bao nhiêu ở phía nam nàng cũng không rõ, nhưng tất nhiên là không nhỏ.
Hắn ôm lấy hắn như vậy, nàng không muốn trốn đi, thế nhưng suy nghĩ những thứ này, trong lòng đã là một mảnh hỗn loạn, hơn nữa... Hắn ôm mình như vậy, trong lòng sẽ nghĩ thế nào?
Nàng nghĩ tới những chuyện này, trong lòng Ninh Nghị cũng có rất nhiều suy nghĩ, trên đường đi tương đối trầm mặc. Lúc này hai người đã vượt qua huyện thành, đến xế chiều, phía trước dần dần xuất hiện hình dáng phòng xá, mới quyết định đi tới huyện Nghi Nguyên tiếp theo. Chỉ là truy binh dự trù, đến lúc này, rốt cuộc mới xuất hiện.
Cách Nghi Nguyên huyện thành chỉ có một hai toà hoang sơn, Lục Hồng nâng trên lưng núi đầu tiên phát hiện Lâm Xung, đám người sử gia. Sau đó, trong tinh nhuệ của Lương Sơn có ánh mắt sắc bén tựa hồ cũng nhìn thấy nàng và Ninh Nghị. Lục Hồng Đề không một lần nữa xác nhận, dẫn Ninh Nghị chạy tới một bên khác của núi. Chạy một hồi, bên cạnh lại có người đuổi theo, Lục Hồng nhíu mày: "Có hai... là cao thủ..."
Nàng cũng không e ngại một người khiêu chiến, nhưng nếu hai cao thủ từ hai hướng khác nhau mà đến, cuối cùng sẽ tạo thành uy hiếp đối với Ninh Nghị. Một đường chạy như vậy, sau khi lao ra khỏi rừng cây, phía trước là một thôn xóm thoạt nhìn hoang phế. Mặc dù Ninh Nghị chạy trốn nhanh, nhưng nàng cũng biết bước chân của mình đã liên lụy đến cô gái trước mắt, nói: "Nếu ngươi có thể quay đầu giết người, trước không cần phải lo lắng cho ta, chúng ta xông về phía huyện thành, ta cũng không phải không thể tự bảo vệ mình."
【 Trước mắt dùng hết, thanh âm nghe kinh điển hữu dụng nhất là 1~4, tập hợp thành tứ đại ngữ âm, siêu 100 loại âm sắc, càng là hỗ trợ đổi Nguyên thần khí bằng sợi dây ly đọc cao, ô ô ô ô. 】
Hồng Đề chạy ở phía trước, lắc đầu: "Không phải cái này... Bọn họ không đúng lắm... chờ đã."
Trong lúc chạy, nàng đột nhiên bước chân chậm lại. Lúc này đã tới một con đường bên cạnh Hoang thôn, Ninh Nghị đi theo nàng vài bước, đỏ nhấc chân dừng bước, đưa tay trái ra phía sau ngăn cản. Ninh Nghị đưa tay tới, nhưng lại nắm lấy bàn tay của nàng, lúc này mới dừng lại. Hai người dắt tay nhau đứng ở nơi đó, trong lúc nhất thời hồng đề cũng không để ý, nàng cau mày nhìn về một bóng người ở ngã ba phía trước.
Đó là một lão giả áo lam... thoạt nhìn đã chừng năm mươi tuổi, mặc dù dáng người khôi ngô, nhưng thái dương đã bạc trắng, chắp hai tay sau lưng đứng đó, ánh mắt có chút an tĩnh. Ninh Nghị giỏi về quan sát người từ khí chất của lão giả này., Có thể nhìn ra hắn có khả năng từng làm quan, tỷ như Trần Kim Hà, tuy rằng cũng có khí thế trầm ổn, nhưng người từng lăn lộn qua quan trường cùng khí chất cỏ dại giang hồ tuyệt không giống nhau. Không biết tại sao, buổi chiều ánh mặt trời chiếu tới lúc này, hồng cầm kiếm đương ngực, như lâm đại địch.
Cùng lúc đó, có thanh âm từ đằng xa truyền đến: "Ha ha ha ha, không uổng công lão tử ở đây chờ hai ngày, đôi cẩu nam nữ các ngươi thật sự đã tới..." Giọng điệu cuồng vọng kia chính là xuất phát từ Thôn Vân tăng, Hoang thôn bên kia, giống như còn có không ít người chạy tới đây. Nguyên lai là muốn nói sơn lâm chạy trốn., Lục Hồng nhắc có lẽ phi thường lợi hại, nhưng muốn nói lý giải chung quanh, đám người thôn vân hòa thượng, Lục Văn Hổ mới thật sự là địa đầu xà, bọn họ tìm kiếm đám người Ninh Nghị không thấy, dứt khoát tính toán địa phương chờ ở đây, còn quả thật đợi được hai người.
Ninh Nghị quay đầu lại nhìn, bên rừng cây bên kia, một gã trung niên áo lam tuổi hơi trẻ xuất hiện ở bên kia. Hắn thấp giọng nói: "Xem ra là hai người đằng sau cố ý đuổi chúng ta tới nơi này..." Hồng Đề lắc đầu, nhẹ giọng nói: "Không, hắn chính là một trong số đó, nhìn lên đỉnh đầu hắn..." Ninh Nghị cẩn thận nhìn lại, lúc này mới phát hiện trên đỉnh đầu ông lão chắp hai tay kia vẫn còn hơi hơi nóng.
Ninh Nghị cũng không biết tốc độ của mình có bao nhiêu liên lụy tới hồng đề, nhưng có thể bức hai người từ phía sau tới đây, hơn nữa người tới trước một bước, rốt cuộc sẽ có tu vi thế nào, trong lòng Ninh Nghị nhất thời không nắm chắc. Y suy nghĩ, lão giả kia cũng đang quan sát hai người., Nhìn hai người dắt tay nhau, khẽ cau mày. Sau đó hơn mười bóng người liền từ sau hoang thôn chạy tới, cầm đầu chính là Thôn Vân hòa thượng, bên cạnh còn có Lục Văn Hổ, Hàn Lệ, trên mặt đều có ý cười.
Mười mấy người vây tới, nhìn về phía sau lưng lão giả áo lam kia. Hàn Lệ cười lạnh một tiếng: "Ha ha, ta còn tưởng vì sao lại dừng lại, hóa ra là đợi đến giúp đỡ..." Hắn cười đến vài tiếng, cất tiếng nói: "Lâm Xung! Tiến vào tiền sử! Nơi này - âm thanh ở trong núi truyền ra ngoài.
Hắn nói xong câu này, lão giả nhíu mày, Ninh Nghị nhìn xung quanh, ngược lại không có động tĩnh của người Lương Sơn, hòa thượng Thôn Vân vẫn đang tiến lên, lúc này lại nghe thấy lão giả kia mở miệng: "Ồ? Nếu ta là trợ thủ, các ngươi tiếp được sao?" Âm thanh kia trầm ổn vang dội, đinh tai nhức óc, lời nói vừa ra, Lục Văn Hổ trong đám người đột nhiên thay đổi sắc mặt, hòa thượng Thôn Vân đi tới, bàn tay lớn bên cạnh ông lão kia lui ra: "Nếu không phải, vậy thì tránh qua đi!"
Võ nghệ của hòa thượng Thôn Vân là cao cường, trong số những người Lục Văn Hổ này, muốn xếp thứ nhất, một tay của y đẩy ra, nhìn như hời hợt, nhưng thực tế sức mạnh rất lớn, đến bên cạnh đối phương động thủ, cũng còn có tâm tư thử thăm dò với lão giả đột nhiên xuất hiện này, lấy bối phận võ nghệ của y., Trong giang hồ dù có sóng vai với ai cũng không tính là quá đáng, chẳng qua lần này hắn lại đẩy sai người. Khi tay áo hắn gào thét đẩy ra, lão giả bên cạnh nghiêng đầu, đầu tiên hắn nhìn thấy chính là ánh mắt sắc bén đến cực điểm của lão giả kia, như râu hùm mãnh liệt, tức giận.
Hắn đẩy qua, thân thể lão giả cũng nghiêng theo động tác nhỏ lệch theo, bả vai kia hầu như nhẹ nhàng hời hợt tránh khỏi bàn tay của hắn, sau đó là lão giả đơn giản bắt tay, xuất quyền.
Một quyền đẩy ra.
Trước mặt hòa thượng, quyền phong và khí thế của ông lão kia, nuốt thiên địa mà đến -
Đúng lúc này, xuất hiện trước mắt bọn họ, là người mà bất luận bên nào cũng không thể dự liệu được...