Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Trong khách sạn, biến thành khoảnh khắc.
Trên hành lang ngoài hành lang của gian phòng lầu hai, kẻ địch đột nhiên ra tay tạo thành động tĩnh cực lớn. Lúc Ninh Nghị quay đầu lại cũng không thấy rõ tình hình bên ngoài, nhưng lan can bị đánh bay, thân thể rớt xuống, đèn lồng treo trong quán trọ, đèn lồng cũng vì va chạm mà trở nên sáng tối.
Tề tân dũng tề tề nghĩa mới xuất thủ, phòng Chúc Bưu cầm cương thương đâm ra ngoài. Bên ngoài bóng người kia vung lên đón đỡ, sắc bén không thể ngăn cản tất cả công kích, thân ảnh xuất hiện trong tầm mắt Ninh Nghị.
Ánh mắt đan xen, Ninh Nghị cầm một cây cung nỏ lên, Tề Tân Hàn bên cạnh cũng đã lao ra ngoài. Chúc Bưu chắn trước người Ninh Nghị nhưng đang chú ý động tĩnh bên cạnh và cửa sổ phía sau.
Ba thanh Tác Hồn Thương thương ảnh đan xen, bức lui bóng người xuất hiện kia, trong khách sạn, tiếng đánh nhau nổ vang lên, lần này những người đi theo hiển nhiên cũng đã phát hiện tình huống, trong tiếng đao thương giao kích, có người kêu thảm thiết, Chúc Hổ kêu lên: "Giết hắn!" Bên kia rống lên: "Ninh Lập bền bỉ..."
"Ai!"
"Không được đánh... Nơi này không thể đánh..."
"Đám sát tài các ngươi..."
Các loại âm thanh vang lên đầu tiên trong lúc đánh nhau, mũi tên bay ra, ánh đèn tối xuống, bàn ghế bị đánh bật. Ninh Nghị nhíu mày, híp mắt lại: "Lâm Xung..." Trong mắt hắn, lúc này cũng có cảm giác không phải oan gia không tụ đầu. Trên đường tới đây, hắn không phải không có khả năng như vậy, nhưng trong tất cả dự đoán, tình huống trước mắt đúng là phiền phức nhất.
Bất quá sự tình đã đẩy tới trước mắt, vậy cũng không tránh được.
Trong phòng khách khách vang lên tiếng đánh nhau ồn ào, qua một hồi, thanh âm mới dần thấp xuống, tham chiến cũng coi như là rõ ràng cục diện. Ninh Nghị và Chúc Bưu đi ra khỏi phòng, ánh mắt đảo qua đại sảnh, ba huynh đệ Tề gia lui trở về. Đại sảnh bên dưới, cầu thang bên cạnh có mấy người ngã vào trong vũng máu, bàn ghế trong sảnh cũng bị đánh ngã lăn ra., Một số người lục lâm đẩy bàn núp ở phía sau, bên mình cũng có người tương tự. Tất cả mọi người đều cầm binh khí, cung nỏ chĩa về phía cửa khách sạn. Lâm Xung nắm trường thương, đứng ở phía sau cây cột bên cửa. Lúc Ninh Nghị đi ra, y cũng hiện thân, đưa mắt nhìn lên trên.
Trên đùi chưởng quầy khách sạn kia đại khái là bị trúng một cái, té trên mặt đất kêu khóc thảm thiết: "Các ngươi không thể đánh, không nên đánh, ai u... "
Trong tay Ninh Nghị chậm rãi xoay vòng vòng tay, quét mắt một vòng, sau bàn cũng đã có người hô: "Là ai..."
"Vắt con đường xuống..."
"Độc Long Cương Hinh, ai không phục lập tức lên đây!"
Chúc Bưu quát một câu. Trong tình huống trước mắt này, tất cả mọi người đều liên lụy đến chuyện của Độc Long Cương. Tất cả mọi người đều biết không tầm thường, thanh âm trầm thấp, ánh mắt cũng đặt trên người Ninh Nghị. Có vài người nhớ ra tiếng hét to của Lâm Xung, nhìn hai mươi người trẻ tuổi xuất hiện ở phía trên, hơi thay đổi sắc mặt. Đến lúc này, Ninh Nghị mới chắp tay.
"Chư vị bằng hữu hữu hữu lễ phép. Tại hạ Ninh Lập, người giang hồ đưa huyết thủ nhân đồ, lần này tới quý địa, chỉ vì ân oán với người Lương Sơn, không cùng người với hắn. Tháng bảy mười ba chiến cốc, cũng chính là trong đêm hôm qua, ba ngàn người cuối cùng Lương Sơn đã đền tội, bọn người Tống Giang, đều ra tay..."
Giọng điệu của Ninh Nghị nhẹ như mây gió, nói tới đây thì Lâm Xung phía dưới biến sắc: "Ngươi thối lắm..."
Ninh Nghị lại không thèm để ý tới hắn: "Ta đã tới rồi, Vũ Thụy Doanh và Độc Long Cương sẽ lập tức tới đây, trong chuyện này không muốn bị liên lụy, xin mời nhanh chóng rời đi. Lần này ta đến Sơn Đông đã giết rất nhiều người, ân oán cá nhân của một chút dư nghiệt với Lương Sơn không liên quan đến chư vị."
Hắn nói xong, giơ tay lên, mà bên ngoài khách sạn Long Hổ, âm thanh hỗn loạn truyền ra xa.
Thân thể trần trụi...
Giọt nước từ dưới mái hiên hạ xuống. Khi bọn người Trần Kim Hà, Lục Văn Hổ, Diêu Vũ Liễu đến Long Hổ khách điếm, toàn bộ trong ngoài khách sạn, đã hình thành cục diện giằng co.
Tôn Lập, Sử Tiến, Lâm Trùng dẫn đầu hai ba mươi người Lương Sơn Tinh nhuệ, cùng với một ít nhân sĩ Lục Lâm quen biết đã vây quanh, xoa xoa tay muốn xông vào. Dọc theo đường đi, bọn họ bị Lục Hồng nhắc đi truy đuổi không ngớt, huynh đệ một đường tử thương., Cũng có tụ tập mới, bây giờ còn có chút tàn phế đang nằm trong y quán an bình, muốn nói thù sâu như biển, cũng không quá đáng. Có người đốt đuốc, muốn trực tiếp thiêu hủy khách sạn này, chỉ là đám người Lâm Xung cuối cùng còn có lý trí., An Bình là địa phương của đám người Diêu Vũ Liễu, đối diện lại là hơn hai mươi cây cung nỏ chĩa ra phía ngoài, ngay lập tức đi vào đối đầu, chưa hẳn thỏa đáng, Lâm Xung cùng bọn người Tôn Lập nói chuyện, lông mày nhíu chặt.
Theo đám người Trần Kim Hà đến, một nửa huyện thành An Bình cũng đã bị kinh động, đám người tụ tập lại đây. Cửa lớn Long Hổ khách sạn bên này do người Độc Long Cương canh giữ, lấy nỏ cung nhìn chằm chằm đám người Lâm Xung, mọi người xì xào bàn tán, nói chuyện "Tâm Ma" kia thì Ninh Lập đã đến, phối hợp với một màn trước mắt, bầu không khí thật sự nghiêm túc, có một phen long tranh hổ đấu sắp đến.
Trần Kim Hà đứng ngoài cửa khách sạn chắp tay: "Tề Lỗ lục lâm quần hào, ngưỡng mộ Ninh Nhân Đồ đại danh đã lâu, chỉ là mới đến bình bình, đã làm ra hiểu lầm bực này, không khỏi khó coi. Hôm nay quần hào tụ tập ở đây, người người Đồ sao không nói rõ ràng cho mọi người biết, để mọi người biết được ý đồ, cũng miễn phát sinh càng nhiều hiểu lầm. Tại hạ Trần Kim Hà, cùng Lục Hổ, Diêu huynh đệ..."
Trong lúc mọi người vây xem, thân hình Trần Kim Hà cao lớn, lời nói không kiêu ngạo không siểm nịnh tiến hành đàm phán với khách sạn. Thế lực quan phủ nói đến, chỉnh thể đáng sợ, nhưng thanh danh mỗi người, bởi vì tình báo truyền tới thất thật., Tin tức lưu truyền đến trình độ phổ biến, năng lực uy hiếp liền có vẻ cao thấp bất đồng. Thí dụ như Cao Cầu, Thái Kinh, những cái tên này phát ra mỗi một đạo mệnh lệnh trong kinh thành, liền có thể làm ngàn vạn người chết đi, nhưng nếu đối phương thật sự xuất hiện trước mặt người khác, chưa chắc không ai dám rút đao chém hắn.
Thanh danh của Ninh Nghị lúc này hơi khác với đám người Thái Kinh, nhưng nếu nói thật, quy củ của Lục Lâm nằm sâu trong lòng những người này. Ngươi đã làm sai chuyện gì, quan phủ tới đây cũng không thể nói lý. Nếu ngươi thật sự phái quân đội, quang côn trong rừng xanh cũng không ít, trốn vào trong núi hoặc là đổi chỗ khác., Tình huống đám phỉ Lương Sơn tụ tập mà nói, thì thế lực tan vỡ như thế này cũng có khác biệt. Bởi vậy cho dù Ninh Nghị vừa mới mượn quân đội tiêu diệt Lương Sơn, Trần Kim Hà cũng sẽ không cảm thấy mình thật thấp quá nhiều, mà ánh mắt mọi người nhìn, cho dù có thấp hơn hắn cũng phải chống đỡ.
Nói những lời này, để Ninh Nghị đi ra, trong lòng của hắn vốn muốn đi vào khách sạn để đàm phán cùng đối phương. Giết người không giết người thì nói khác, người làm đại sự, chung quy cũng phải nhìn cho rõ tình thế. Mặc kệ như thế nào, lãnh đạo quần hùng cùng với Ninh Nghị giằng co một lần như vậy, danh tiếng của hắn tự nhiên tăng mạnh. Chỉ là lời còn chưa nói xong, chung quy cũng phải nhìn cho rõ tình hình. Mặc kệ thế nào, hắn đã lãnh đạo quần hùng và Ninh Nghị giằng co một lần, tiếng tăm của hắn tự nhiên tăng mạnh., Người bên trong cũng đã đi ra, người nắm cung nỏ tinh nhuệ đi trước, chúc hổ chúc Bưu, huynh đệ Tề gia thì đồng hành cùng Ninh Nghị. Trong ngoài phố, những người này nhìn thấy hơn hai mươi thư sinh này, xuất hiện ở trước mắt.
"Thiết bài lâu Diêu Vũ Liễu Diêu đương gia, hỏa quyền giúp Hàn bang chủ, Tề Vân trại Trịnh Đầu lĩnh, còn có chư vị, ta đều biết, ngưỡng mộ đã lâu..." Đứng trên bậc thang trước khách sạn., Ninh Nghị chắp tay, trong giọng nói trầm ổn cũng có khí tức bá đạo, mọi người trên con đường hành lang. Trước khi đi ra, đám người Chúc Hổ Tề Hàn từng suy nghĩ rất nhiều, mọi chuyện bỗng nhiên trở nên náo loạn, không dễ thu dọn. Nhưng khi Trần Kim Hà đến, Ninh Nghị lại là người đầu tiên chuẩn bị đi ra ngoài.
Đối với hắn, tránh không được, cũng chỉ có thể mạo hiểm đánh cược một lần, không thể ngồi nhìn toàn bộ tình thế kéo dài. Trong tay hắn muốn thả ra áp lực, không chỉ là cho đám người Diêu Vũ Liễu, mà là phải truyền cho toàn bộ huyện thành An Bình.
Hắn vừa nói như vậy, phần lớn mọi người đều chắp tay, Diêu Vũ Liễu nói: "Ninh công tử đường xa tới đây, không tiếp đón từ xa, là ta làm địa chủ không đúng. Khách sạn Long Hổ này là Thiết Bài lâu của ta, nếu có gì chậm trễ với công tử, kính xin công tử nói rõ ràng, tại hạ nhất định sẽ xin lỗi chưởng quầy và chư vị anh hùng."
"A." Ninh Nghị phất phất tay, nụ cười ôn hòa, cao giọng nói: "Tại sao tại hạ tới đây, trong lòng chư vị có lẽ đều có tính toán. Ta biết rắn có đường rắn, chuột có đường, thử nói, nhưng nói quanh co, Ninh mỗ hôm nay không nói nữa. Vị Lục cô nương kia là ân sư của tại hạ, nàng vì chuyện của ta mà đến đây ngàn dặm, có gì liên quan, ta cùng nàng gánh. Tối hôm qua đám người Tống Giang đã toàn quân bị diệt, tin tức này, ngày mai các ngươi có thể nghe được..."
【 Tiểu thuyết vận hành nhiều năm, so sánh với Truy Thư Thần Khí phiên bản xinh đẹp, sách lão trùng đều đang dùng hoán nguyên dịch vụ, dung nhan mê man. 】
Hắn nói tới đây, hơi dừng một chút: "Chuyện Lương Sơn đến nước này, ta muốn nhanh chóng kết thúc một đoạn, gia sư vô sự, chuyện này không còn gì tốt hơn. Ninh mỗ nếm thử, hiệp chi đại giả là dân chúng, võ triều bây giờ lo trong ngoài biên quan không yên, dân chúng Sơn Đông sinh đau khổ, nhưng hiện giờ Lương Sơn phỉ đã tới, chư vị anh hùng ở đây tụ tập kết minh, để hiển thị trật tự tốt hơn, đây là chuyện giang hồ trọng đại, có thể chúc mừng. Trần Minh chủ, ngươi nói xem có đúng không?"
Hắn vừa nói ra lời này, ánh mắt Trần Kim Hà hơi do dự, sử tiến bên cạnh lại đang hô: "Đừng nghe hắn yêu ngôn hoặc chúng." Muốn xông lên, Tôn Lập lại kéo hắn lại. Trên phố phố lớn xì xào bàn tán, thứ nhất là nghe được tin tức Tống Giang toàn quân bị diệt, thứ hai là người trong rừng xanh nhiều nghèo khó, thật muốn nói tiếp., Mỗi ngày chạy ra ngoài kiếm sống, trên không có ngói che thân, dưới không có chỗ đặt chân, cho dù ngẫu nhiên hô to ăn uống một khối lớn khẩu hiệu, uống rượu, trên thực tế cũng không tính là lãng mạn, có ai từng nghe qua cái gì hiệp chi đại giả vì nước vì dân, lại có ai chân chính có thể cảm nhận được huynh hùng tụ họp, vì trật tự gì đó tốt hơn.
Đặc biệt là Trần Kim Hà, hắn tịch cớ Lương Sơn bị diệt, triệu tập Lục Lâm Nhân kết minh, chuyện này tuy trong lòng mọi người biết rõ, nhưng miệng vẫn không chính thức đưa ra, trong những người này có rất nhiều người biết chuyện., Chưa chắc có thể phục hắn, chỉ là chưa nói dứt lời, mọi người cũng đều tích súc lực lượng chờ đợi mà thôi. Ninh Nghị đại biểu thế lực quan phủ, nếu thật sự thừa nhận hắn, về sau hắn cách địa vị minh chủ Tề Lỗ Lục Lâm không xa. Chỉ là vì mặt mũi, hắn cũng không lập tức gật đầu.
"Ninh nhân Đồ dứt khoát, Trần mỗ cũng không tiện vòng vo nữa. Đối với ân oán giữa quan phủ và Lương Sơn, chúng ta chỉ là người sơn dã, không có quyền bỏ mặc, chỉ là trên Lương Sơn cũng có đông đảo người trong rừng xanh, chúng ta tụ tập kết minh, trên thực tế cũng là vì thỉnh cầu quan phủ., Nhân Đồ bày mưu với Lương Sơn, có quá mức độc ác hay không, Trần mỗ nghe nói, trên Lương Sơn về sau huynh đệ tương tàn, người thân đao kiếm đối diện. Ninh Nhân Đồ chỉ vì báo thù, vì sao không thể sử dụng chút biện pháp quang minh chính đại, đâu tới mức khiến người ta tan vỡ tới tận đây..."
Hắn có thể có dã tâm như vậy, cũng có thể làm đến một bước này, tập võ chi, hiển nhiên cũng có mấy phần tài văn. Lúc này chất vấn, cuối cùng vẫn là có bậc thang xuống, Ninh Nghị đang muốn nói chuyện, trong đám người, Diêu Vũ Liễu lại đang nghi ngờ nhìn bốn phía, nghi hoặc vì sao hòa thượng Thôn Vân kia không xuất hiện, lại nghĩ tới vì sao Tôn Lập lại kéo Sử Tiến, nhìn lại bên kia, chỉ thấy trong ánh mắt Tôn Lập lén lút nhìn về phía bóng tối.
Diêu Vũ Liễu nhìn về phía bên kia, chỉ thấy trong bóng tối ở lầu hai, một bóng người đang lặng yên không một tiếng động lẻn nhanh tới. Đúng lúc này, giữa đám người Lương Sơn, đột nhiên phát ra một tiếng hét to.
"Nói nhiều với ma đầu như vậy làm chi, giết hắn đi -- "
Bên kia Lương Sơn, Tôn Lập nắm một cái bánh xe rách nát bên cạnh, gào thét ném tới. Chúc Bưu hừ lạnh một tiếng, mọi người đột nhiên co rút lại, ba gã hán tử Chúc Gia trang đánh vỡ bánh xe trên không trung. Đồng thời, người của Lương Sơn cũng xông tới. Diêu Vũ Liễu đang định giơ tay, tay kia chộp tới, chính là Hàn Lệ của Hỏa Quyền bang., Có nhiều tranh đấu ma sát, hỏa quyền nhiều lần rơi vào thế hạ phong, nhưng ít nhất đối mặt với ngoại nhân, hai người vẫn cùng tiến cùng lùi. Nhưng lúc này, Hàn Lệ đè Diêu Vũ Liễu xuống, giơ tay lên, đột nhiên hét lớn một câu: "Đúng vậy, giết hắn đi..."
Trần Kim Hà quát: "Đợi đã —— "Nhưng ở bên cạnh hắn, Lục Văn Hổ rút ra song đao, lao thẳng lên, hậu phương, trong đám gián điệp và đồ đệ "Nhanh kiếm", cũng có người lao ra.
Hơn hai mươi người cầm nỏ lùi về phía sau, vòng thứ nhất tên nỏ bắn về phía Lương Sơn. Chúc Bưu vung trọng thương lao ra khỏi đám người, trường thương cùng song đao của Lục Văn Hổ ở trên không trung phanh phanh phanh nổ bắn ra ánh lửa.
"Đến đây a! Lương Sơn! Nhưng Trần Minh chủ, Diêu đương gia, các vị An Bình, nếu việc này thật sự không thể vãn hồi, các ngươi đợi đội quân ngày mai từ Khê Bình đến đây đi!"
Đối với chuyện như vậy, không phải Ninh Nghị không chuẩn bị tâm lý, nói chuyện là có thể lui địch, loại chuyện này trước mặt Lương Sơn Nhân đã bị bức đến tuyệt lộ, không có khả năng làm được, bọn họ nhất định sẽ lựa chọn cường công. Nhưng mình nhất định phải đem áp lực phân cho toàn bộ an bình., Chỉ cần có thể thủ hạ đợt thứ nhất, sẽ có người tỉnh táo lại, ngăn cản sự phát triển của tình thế. Chỉ là thời gian cấp bách, trước mắt Ninh Nghị cũng vô pháp biết rõ ràng toàn bộ ân oán giữa những người này, không có loại người ở giữa quan phủ hòa hoãn, không có thời gian suy nghĩ, Ninh Nghị chỉ có thể vật lộn một phen.
Trong đám người đang xông tới, huyết hoa nở rộ, mũi tên lạnh, ám khí bên kia cũng bắn trúng mấy người Độc Long Cương. Diêu Vũ Liễu đẩy Hàn Lệ ra, một quyền đánh vào mặt hắn, nắm đấm kia phát ra tiếng xé gió thật lớn, Hàn Lệ vội vàng lui lại, đồng thời Diêu Vũ Liễu hô: "Dừng tay, dừng tay!"
"Nạp mạng đi ——" Phía trên khách sạn, có người đánh tan mái hiên, ầm ầm rơi xuống, ống tay áo to lớn bao phủ toàn bộ nơi, Tác Hồn thương đâm tới, trận hình đột nhiên bị đánh loạn, thân ảnh kia rơi xuống, lăn vào trong khách sạn., Sau đó đột nhiên lao ra, "Ha ha ha" trong tiếng cười to chấn lui Tề Tân Hàn và Tân Hàn. Ninh Nghị bắn một mũi tên bay về phía bóng người kia. Mấy tên hán tử Độc Long ngói trở lại bắn tên. Ninh Nghị cũng vội vàng lao sang bên mái hiên. Cùng lúc đó, trong đám người vẫn chưa động thủ, ba bốn bóng người gần như đồng thời bị đánh bay, một bóng người nhanh chóng lao tới.
Chỉ trong chốc lát, mọi người đã chiến thành một đoàn, đám người Lương Sơn Lâm, Tôn Lập, Sử Tiến đã giết tới, bọn họ là người đầu tiên nghênh đón Độc Long Cương, nhưng Tôn Lập lại thả người nhảy lên., Bị sử dụng đẩy về phía sau, bay về phía Ninh Nghị bên kia. Hòa thượng áo bào rộng lớn kia đập bay Tề Tân Dũng cùng hai tên hộ vệ Độc Long Cương Cương, cũng muốn xông về phía Ninh Nghị. Trên mái hiên lại có hai đạo nhân ảnh hạ xuống, đầu đội vải trắng, là hai tên đệ tử nhanh Kiếm Đồ. Mà bóng người lao ra từ đám người bên kia cũng đang nhanh chóng tới gần gã.
Năm bóng người và cả Ninh Nghị đột nhiên va chạm, điên cuồng giao thủ như sấm sét. Bọt nước văng tung tóe, bóng người kéo dài trong bó đuốc không ngừng lay động ánh mắt mọi người.
Kiếm quang, đao quang, thiết cà sa đánh bay nện xuống, nhưng hầu như phần lớn công kích đều bị bóng người kia bỗng nhiên lao ra đón đỡ, nàng ra tay như điện, trong nháy mắt đã giao thủ cùng bốn người Thôn Vân hòa thượng, Tôn Lập mấy chục lần.
Trong quá trình này, thân ảnh Ninh Nghị gần như trộn lẫn vào nhau, khí kình phá lục đạo vung tay xuất đao, mũi tên, lưới đánh cá, bột phấn đá bay ra ngoài., Sau đó chỉ nghe ầm một tiếng, kim loại giao kích, ngực ngòn ngọt, cả người đều đang lùi lại, là tay áo của hòa thượng Thôn Vân vung lên trên người gã, tuy đánh trúng cũng là miếng sắt lót trước ngực gã., Thế nhưng cỗ lực đạo to lớn đến mức khó có thể chịu đựng nổi. Trong lúc lảo đảo lui lại, quang mang hỏa ba phun ra ngoài. Huyết nhục vẩy ra, mũi kiếm mang theo huyết tuyến đang cắt bay trên bầu trời, khoảnh khắc bột phấn xám ầm ầm nở rộ ra, đạo thân ảnh không khôi ngô kia một quyền đánh lui Tôn Lập, mà ở phía trước nàng, hai cái áo sắt vung múa nện xuống, chính giữa hai vai của nàng.
Bóng người kia đạp lên thủy quang cũng không ngừng lui lại. Thân thể Ninh Nghị mất đi thăng bằng, lộn trên không trung muốn ngã xuống, vọt tới bên cạnh gã, sau đó cầm kiếm chắn trước người gã. Ninh Nghị dùng một tay ôm lấy nàng, sau đó lùi lại mấy bước, đến chỗ vách tường phía sau mới dừng lại, thân ảnh cao gầy của nữ tử kề sát trên lồng ngực của gã.
Khoảnh khắc đó giao thủ rối loạn gần như khiến ánh mắt mọi người rối loạn. Sáu người cuối cùng cũng tách ra, hai gã đệ tử Hộc đã nằm sấp trên mặt đất, một người trong đó che mặt cái lưới đánh cá lại, trên bả vai Tôn Lập trúng một thương của Ninh Nghị, huyết nhục mơ hồ thối lui, trên nửa tấm cà sa của Thôn Vân hòa thượng dính bột phấn đá màu trắng, có cái dính trên tay phải của hắn., Lúc này đang bốc hơi nóng. Hắn đi tới một bên, đưa tay vào trong nước bùn dưới lòng đất. Dù sao tro bụi cũng không nhiều, cứ thế được tẩy đi. Mà ở bên này, Ninh Nghị ôm lấy cô gái đột nhiên xuất hiện ở phía sau, đối mặt với tất cả mọi người.
Lúc này xông ra, tự nhiên chính là Lục Hồng Đề.
Trước mắt Ninh Nghị dùng tay trái ôm nàng về phía trước, trên thực tế bàn tay đã phủ trên ngực nàng, nhưng Lục Hồng nhấc tay phải cầm kiếm, tay trái lúc trước vì muốn bắt lấy nàng nên không để nàng ngã xuống., Lúc này cũng là đặt trên bàn tay của hắn. Nhưng lúc này hai người đều không chú ý tới điều này, Lục Hồng nói một câu: "Ngươi không sao chứ?" Trong miệng Ninh Nghị ngọt ngào, phun ra một ngụm máu, cũng là tình trạng quan tâm của Lục Hồng Đề: "Ngươi..." Song chưởng hòa thượng vừa rồi song chưởng đánh trúng Lục Hồng Đề, hắn cũng đã thấy.
Trong đám người trước mắt, cũng tiếp tục trầm mặc một lát, sau đó bỗng nhiên có người nói: "Nàng bị thương..."
Lại có người nói: "Nữ ma đầu kia bị thương..."
Ánh sáng trên bó đuốc chung quanh lay động, trong ánh sáng này, khóe miệng Lục Hồng đang có máu tươi tràn ra, tình huống lúc đó khẩn cấp, nàng chân chính đón đỡ hai chưởng của Thôn Vân hòa thượng, lúc này đây, thật sự là bị thương.
Nhìn ánh mắt nóng rực của mọi người phía trước, trong lòng Ninh Nghị trầm xuống. Lần này y tới gấp gáp, cũng từng nghĩ tới, chỉ cần diệt Lương Sơn uy hiếp đến, những người này tỉnh táo nghĩ, mình sẽ không gặp nguy hiểm, ngay cả Lục Hồng Đề cũng thuận thế giải vây. Nhưng trước mắt, Hồng Đề Duyên mới là không thể không ra tay cứu mình, võ nghệ của nàng cao cường, một thân một mình còn có thể di chuyển, nhưng mình ở bên cạnh, rốt cuộc biến thành gánh nặng...
Thân thể trần trụi...
Uy tín của bình đài nhỏ đã thông qua thẩm tra, hôm qua có một số bằng hữu không thể nói là tăng cường được, bây giờ có thể tìm kiếm bình thường trong danh hào công chúng ta rồi, lặp lại một chút, số hiệu là: "tinh tinh tiểu thập tử", cũng chính là "Tiêu tiêu sa", công chúng tìm kiếm chuối tiêu nóng nảy cũng được. Mà cái này muốn nhận chứng, trước tiên phải nhận chứng vi bác... Ừm, biến thành khớp nối liên hoàn, cho nên chim cánh ưng của ta vi bác cũng là "Ưm tiêu", có bằng hữu này, xin thêm sự chú ý của hắn.
Gần đây đã bắt đầu làm rồi, sẽ cố gắng tuyên truyền mấy thứ này, nếu cảm thấy phiền phức, xin thứ lỗi. Hai thứ, phát tâm tình tùy bút, chia sẻ một ít thư tịch, phim các loại đồ vật cũng không tệ lắm. Ta đã tìm được phương pháp bảo trì cải tiến, cho nên tâm trạng rất tốt, cũng muốn thử nghiệm nhiều thứ một chút, mọi người liền cùng đi.
Uy tín của danh hiệu công cộng nhỏ: chuối tiêu phẫn nộ, cánh chim cánh chim ít ỏi cũng là: chuối tiêu phẫn nộ.
60 đồng xuy xuy.. xỉ xuy.
A, trong uy tín đã phát ra một âm thanh, ha ha...