Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Thế mưa dần dần yếu đi, đèn lồng và bó đuốc ở hai bên mái hiên con đường sáng lên. Kỵ sĩ khoác áo tơi, hiệp khách Lục Lâm đao kiếm vội vã lướt qua, móng ngựa đạp qua nước đọng và bùn lầy, tóe lên từng mảnh bọt nước.
Huyện An Bình cũ nát cằn cỗi, nhưng cũng không coi là nhỏ, trong khoảng thời gian gần đây, hào khách lục lâm lui tới cũng khiến bầu không khí huyện thành tương đối náo nhiệt, náo nhiệt cùng hỗn loạn, khẩn trương hỗn tạp cùng một chỗ, trở thành một mảnh sinh thái đặc biệt này.
Trong đám người lục lâm này, có người kiêu căng, có người trầm mặc. Trong bầu không khí ồn ào náo nhiệt ở quán trọ, có hiệp sĩ cao giọng nói chuyện, có người chiếm cứ góc trong bóng tối, tay cầm đao kiếm, dùng ánh mắt thâm thúy và lạnh lùng đề phòng những người xung quanh. Tiếng gõ của hàng rèn leng keng leng keng leng keng., Gã thợ rèn làm ăn đao kiếm, lửa đỏ, thô kệch, cơ bắp cuồn cuộn vung vẩy thiết chùy trong tay, một mặt dùng ánh mắt tràn đầy địch ý chú ý hai bên đường, chỉ có đương chủ chú ý tới cửa, hắn mới dùng khăn lông lau lau mồ hôi, lộ ra vẻ tươi cười.
Hai thanh lâu duy nhất trong An Bình huyện, lúc này cũng đã là một mảnh náo nhiệt. Đám giang hồ hào khách thô tục cười mắng, trêu chọc hoặc tiếng thét chói tai của cô nương, vang lên trong cái lầu cũ kỹ kia, trong đó xen lẫn tiếng thở dốc, khàn khàn của nam nữ, hoặc là tiếng gào rú, có người tranh giành ghen tuông đánh nhau., Bị người từ trên lầu hai ném xuống, ở trên đường phố mới đứng lên lại bị thanh lâu đả thủ ngăn lại, muốn nháo sự, cuối cùng bị đánh ngã té trên đất, hậm hực rời đi.
Trong sòng bạc cách đó không xa, bầu không khí ồn ào náo nhiệt nhất, nhưng cũng chỉ có người đánh thuê đứng ở cửa sòng bạc cùng với lão giả quản sự đang hấp thu tẩu thuốc, biểu hiện nơi này cũng không phải là nơi tốt lành gì. Thỉnh thoảng có tiếng ồn ào truyền ra, khách đánh bạc thua thua sạch bị người từ cửa sau trục xuất ra, đây xem như là kết quả tương đối hòa khí.
Đoàn người Ninh Nghị từ cửa huyện cũ đi vào, thanh thế hơn hai mươi kỵ sĩ không thể khinh thường, người đi đường hoặc nhiều hoặc ít đều phải nhìn một cái. Trên đường cũng có một đội hán tử cầm đao chạy tới, nhìn chằm chằm đám người Ninh Nghị, cùng Chúc Bưu, Tề tráng sau khi ánh mắt tiếp xúc một hồi, liền không nhìn nhiều nữa. Chúc Hổ tới gần Ninh Nghị nói: "Là người Hỏa Quyền bang."
Sau đó chỉ các loại công trình xây dựng hai bên con đường cùng mái hiên: "Người viết hai chữ hỏa quyền, chính là hỏa quyền bang tráo, chữ sắt màu đen kia, nói rõ do Thiết bài lâu bảo vệ. Bên này làm ăn, bình thường đều là hai nhà này., Có một số người không cần treo đèn lồng cũng dám mở cửa, đó chính là nhân vật hung ác có chút mặt mũi của An Bình. Nếu không làm không lâu, sớm muộn sẽ chết ở nơi nào. An Bình có mấy mật thám muốn nghe ngóng, tin tức chính là bọn họ truyền ra ngoài, sau khi dàn xếp ổn thỏa, ta liền có thể đi tìm bọn họ..."
Một đoàn người dừng lại trước cửa một khách sạn "Long Hổ" trong huyện thành, còn chưa xuống ngựa đã có một gã sai vặt nhanh chóng tới tiếp đãi, trong cửa chính đèn đuốc sáng ngời, huyên náo một mảnh, xem ra không ít người. Đám người Ninh Nghị từ cửa ra vào đi vào., Trong khách sạn mọi người hoặc ẩn nấp nhìn lại, Chúc Bưu cùng Tề Tân tráng đám người trước sau dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn lại, những người tam giáo cửu lưu tụ tập trong khách sạn này, hơn phân nửa đều mang theo đao kiếm, quần áo khác nhau, bẩn thỉu lộn xộn. Ninh Nghị quét mắt một lần, lau môi một cái: "Biến thành khách sạn mới của Long Môn rồi..."
Gã sai vặt dẫn mọi người vào phòng đang nói chuyện không được tốt lắm. Một gã mặt sẹo trên mặt, thậm chí đôi môi đã nứt ra như uống rượu say, muốn đi ra khỏi cửa khách sạn, va chạm với Chúc Bưu. Bên kia gã thì lầm bầm lắc lư thân thể, lại cùng Tề Tân Dũng xung đột, lui về phía sau từng bước một., Chúc Bưu đôi mắt đỏ hồng nhìn như muốn rút đao, thuận tay vỗ nhẹ một cái, đem thanh cương đao rút ra hai tấc kia đánh trở về, Tề Tân dũng cảm đưa tay nắm lấy quần áo của hắn, một tay vung về phía sau, người này vù một cái bay ra ngoài, phịch phịch ngã trong nước và mưa, bắn lên dòng nước về một bên khác của con đường.
Hai người phối hợp vô cùng lưu loát, ánh mắt lại nhìn về phía mọi người trong khách sạn, mọi người lại khôi phục bộ dáng huyên náo, bên kia Chúc Hổ cũng lấy một thỏi bạc nhỏ đặt lên ngăn tủ của chưởng quỹ khách sạn: "Ông chủ, phòng đều cần." Hắn dùng thổ ngữ vùng này, đang tính toán lão bản bàn cầm bạc, gật đầu: "Ai, ai..." Sau đó liền vội vàng để tiểu nhị dẫn bọn họ đi vào.
Nhóm của Ninh Nghị tổng cộng có hai mươi ba người, mà trước mắt gian phòng khách sạn chỉ có sáu gian, bốn người một gian là đủ rồi, trên hai gian lầu đều có liên tiếp, đám người Ninh Nghị chọn lấy một gian, sau khi vào phòng tiểu nhị phải đi, liền bị Chúc Hổ kéo lại, đặt trên ghế trong phòng, chúc Bưu phía sau đóng cửa, một khối bạc nhỏ đập lên mặt bàn trước người tiểu nhị: "Không vội đi, có chuyện cần hỏi ngươi."
Tiểu nhị liều mạng gật đầu, cũng không quá mức kinh hoảng, buôn bán ở chỗ này, chuyện tương tự đại khái cũng không phải lần đầu tiên.
Sau đó từ chỗ tiểu nhị tìm được tình báo, cũng cơ bản giống tin tức lúc trước. Sát tinh họ Lục kia từ bên kia Trúc Khê một mực giết tới An Bình, thủ đoạn tông sư, bên này người như thế nào chịu được. Bất quá bởi vì có nhiều người có quan hệ, gần đây tụ tập nhân vật Lục Lâm bên này cũng nhiều đến dọa người, có tham gia náo nhiệt., Muốn thành danh một sớm một chiều, hiện giờ đã sắp kết thành một liên minh lớn, góa phụ "Nhanh kiếm" thậm chí còn treo giải thưởng, muốn bắt nữ tử kia báo thù cho sư phụ, dù sao dựa theo quy củ lục lâm bên này, đinh bị giết như vậy tại huyện trúc, ngay cả quan phủ cũng khó mà đình chỉ chuyện này.
Tiểu nhị kia cũng coi đám người Ninh Nghị là hào khách võ lâm muốn nổi tiếng hoặc treo thưởng, sau khi cầm bạc bạc là thao thao bất tuyệt nói về những gì hắn biết. Nhưng nghe thế, tiểu nhị này ngược lại khá bội phục cô gái kia, dù sao người có thể giết non nửa rừng núi rừng xanh này thực sự khiến người ta hâm mộ.
"... Trong mấy ngày qua, cô gái kia đã giết không ít người, nếu mấy vị khách quan thật sự muốn tham gia náo nhiệt này, nhất định phải cẩn thận. Nghe nói cô gái này là nhân vật cấp Tông Sư của võ lâm, nếu đơn độc lạc đây., Ngay cả cao thủ như Trần Kim Hà Trần Minh chủ, Lục Văn Hổ, Lục Đại hiệp, chỉ sợ cũng không chiếm được chỗ tốt. Ngày hôm trước nghe nói bọn họ trùng hợp tìm tới nữ tử kia, còn nói đánh cho người ta bị thương, nhưng rốt cuộc có phải hay không, những người như chúng ta cũng không thể biết được..."
"Trần Minh chủ?" Chúc Hổ nhíu mày hỏi.
Tiểu nhị kia có chút lúng túng: "Nghe nói... Mấy vị đại hiệp định làm đồng minh gì, có mấy người... liền gọi Trần đại hiệp kia là minh chủ, tiểu nhân... cũng nói theo."
"Khà khà." Chúc Bưu ở bên cạnh lắc đầu, vẻ mặt khinh thường. Ninh Nghị ngồi ở một góc phòng, tay xoay vòng vòng, lúc này cũng mỉm cười, không nói gì, mặc cho Chúc Hổ tiếp tục hỏi.
Tên tiểu nhị kia dù sao cũng không phải cao thủ võ lâm gì, khi mọi người hỏi hiện tại hắn có nhân vật nào lợi hại, đối phương đã được một đống lớn, ngoại trừ đám người Thôn Vân hòa thượng, còn có mấy đệ tử nào " khoái kiếm" đốnh., Một ít thủ lĩnh Mã bang, đại khái cường giả ở trong mắt hắn đều rất mạnh. Những tin tức vụn vặt này hoặc có giá trị nhất định, nhưng trước mắt thời gian quý giá, đợi hắn tùy ý nói xong, tiễn hắn ra ngoài, Chúc Hổ chuẩn bị đi tìm nơi này nghe ngóng. Tiểu nhị kia lại quay đầu lại bổ sung một chút.
"Tối nay mưa hơi nhỏ một chút, phỏng chừng các hiệp khách hảo hán trong huyện thành đêm nay sẽ ra ngoài lùng bắt, nghe bọn hắn nói, dù đánh không lại nữ tử kia, mệt chết nàng... Kỳ thật tiểu nhân cảm thấy, nàng nơi nào đó sẽ mãi ở lại nơi này., Nói không chừng thừa dịp Đại Vũ đã đi rồi. A, tiểu nhân thấy chư vị cũng là anh hùng, không ngại đi vào Kim Thúy Lâu trong thành nhìn xem, nghe nói Trần Minh chủ, Lục đại hiệp bọn họ chính là hảo hán ở Kim Thúy Lâu chạm mặt một đám anh hùng, nếu là muốn thương nghị chuyện bắt người, cũng là ở nơi đó."
Sau khi tiểu nhị nói xong những lời này, Chúc Hổ dẫn theo mấy người rời khỏi khách sạn. Ninh Nghị ngồi bên cửa sổ nhìn ra ngoài một hồi, rồi lại đóng cửa sổ lại cùng Chúc Bưu và Tề Hàn mới thương nghị chuyện tiếp theo.
Bọn họ tới đây nhanh như vậy chủ yếu là để xác nhận tình huống của Lục Hồng Đề. Trên thực tế, chỉ cần nhìn thấy Lục Hồng đề, Ninh Nghị suy nghĩ đầu tiên chính là mang nàng rời đi, sau đó An Bình cũng tốt như Trúc Khê, phái đại quân tới quét một lượt là được, Võ Thụy doanh hiện tại thiếu nợ hắn nhiều ân tình như vậy, loại chuyện này căn bản không phải vấn đề, bởi vậy trong một hai ngày tiếp theo, kỳ thật chính là mấu chốt.
Đối với Ninh Nghị, nơi đây chỉ là khu rừng xanh mà thôi, cũng chỉ là chuyện nhỏ của Lương Sơn mà thôi.
"... Hai mặt, trúc khê, quan phủ bên An Bình hẳn là không có sức ảnh hưởng gì, nhưng dù sao cũng coi như là nha môn, sau khi mọi người hỏi rõ ràng, chúng ta có lẽ sẽ thông báo cho huyện nha bên kia một chút." Ninh Nghị ngồi ở đó, dùng ngón tay gõ gõ vào chân trống: "Không cần nói cho bọn họ biết chúng ta đã tới, Lương Sơn xong đời, ta lập tức sẽ đến An Bình. Sau này quan phủ sẽ để quan phủ đi giải quyết..."
"...Quan phủ ra mặt, tìm Diêu Vũ Liễu ở Thiết Bài lâu và Hỏa Quyền giúp đỡ hoặc người nhà xung quanh, bọn họ ở chỗ này ăn cơm, muốn có trật tự, cho nên mới ra mặt, không cho phép giết người lung tung. Ta mặc kệ chuyện này, bọn họ có thể coi ta như bằng hữu, cũng có thể làm địch nhân với ta., Đồng ý hỗ trợ, cơm có thể ăn tiếp. Nếu tiếp tục làm loạn nhằm vào người không nên nhằm vào. Hai ngày sau ta đẩy Quang Trúc và An Bình, bọn họ có thể trốn vào núi, sau này cả đời làm thổ phỉ, ta chỉ cần qua đây, một tháng đẩy hắn một lần! Chỉ cần ngăn chặn được hai ngày, bọn họ sẽ không sao cả... "
"... Về phần góa phụ và đệ tử nhanh Kiếm Phôi, động tác là lấy lợi ích, lấy tiền mua sắm, ta có thể cho bọn hắn một cái bậc thang. Lương Sơn đã bị diệt, hẳn là không còn bao nhiêu người dám đối nghịch với triều đình, chỉ cần ta không chết, cũng có thể làm cho Tôn Lập cùng đường với những người này..."
Kế hoạch kế tiếp của hắn, nghĩ đến toàn bộ tình hình cũng sẽ không quá nghiêm trọng. Kéo một nhóm, chia ra một nhóm, hiệu quả so với lúc đối phó Lương Sơn nhất định là tốt hơn nhiều. Vừa nói, bên ngoài cũng truyền ra chút động tĩnh, mở cửa sổ ra nhìn, nhưng là bởi vì mưa đã nhỏ hơn, dần dần không có, người lùng bắt mang theo đèn lồng, bó đuốc đã chuẩn bị ra khỏi thành, bầu không khí trong khách sạn cũng cực kỳ náo nhiệt.
Đương nhiên, ban đêm không thể so với ban ngày, càng thích hợp với nữ nhân kia giết người và bỏ chạy, lúc này đi ra ngoài, phần lớn là đệ tử Âm Đinh, hoặc là Hỏa Quyền bang, một ít đội ngũ hai bên Thiết Bài lâu, xác định không thể đơn lẻ không thể phân tán mới phải đi ra ngoài, chính là để cho nữ tử kia không thể an tâm ngủ. Ninh Nghị bên này cắn răng nhíu mày, trong lúc nhất thời cũng vô pháp nghĩ ra.
Không bao lâu, Chúc Hổ mang theo bao nghe ngóng trở về, hỏi qua tình huống, xác định quan phủ ít nhất phải nói trước mặt bọn Diêu Vũ Liễu, mới bắt đầu tiến hành hành hành động này. Chúc Hổ bên kia mới đưa bọc nghe ngóng ra ngoài, Ninh Nghị đang muốn xoay người cầm giấy mực, đột nhiên nghe thấy bên ngoài truyền đến một tiếng hét to, sau đó là thanh âm binh khí giao kích, vang lên mãnh liệt.
Ninh Nghị quay đầu lại, ánh lửa bên ngoài ầm ầm sáng tối, nhất tề mới dũng, Tề Nguyên Tác Hồn Thương ở trong ánh sáng âm thầm đâm ra. Trước mắt lan can bên kia bị đụng nát, bay múa trong đại sảnh khách sạn, có người bị đánh xuống lầu.
Sau đó, là một mảnh hỗn loạn đột nhiên xuất hiện...
Thân thể trần trụi...
Cùng thời khắc đó, mấy vị đại lão của Kim Thúy Lâu, Sơn Đông đang tụ tập ở đây, phát ra mệnh lệnh lùng bắt tối nay, uống trà nói chuyện.
Mặc dù lợi ích trước mắt mọi người đều giống nhau, nhưng đối với những người đang ngồi trong phòng mà nói, đấu đá với nhau, lạnh lùng trào phúng, không phải là không có.
Hán tử cao lớn ngồi bên trái sảnh đường chính là Trần Kim Hà, Bắc Phách bang dưới trướng hắn một mực không trắng trợn khuếch trương, nhưng thanh thế đã đủ, lúc này danh vọng mọi người chấp nhất tai trâu, lần này Lương Sơn bị diệt, hắn thoạt nhìn là muốn thừa cơ mà lên. Bên cạnh hơi trẻ một chút, hơn ba mươi tuổi, Lục Văn Hổ ăn mặc loạn xạ đầu đà cũng có cùng loại ý nghĩ, trong khoảng thời gian này, hai người coi như hợp thành liên minh.
Trong sảnh đường từ Trần Kim Hà Lục Văn Hổ mà xuống, đầu tiên là đương gia "Ngũ Liễu tiên sinh" của Thiết bài lâu "Diêu Vũ Liễu", mặc dù hắn là người trong giang hồ, nhưng lúc này lại mặc trường bào đen trắng, xem ra giống như một gã tu hành giả có đạo thành tựu., Chỉ có từng giao thủ với hắn, mới có thể biết song quyền dưới áo bào rộng thùng thình kia đập xuống tuyệt không dễ chịu gì. Mà tương đối với Diêu Vũ Liễu, lại là bang chủ Hỏa Quyền Hàn Lệ. Kỳ thật lại nói, tụ tập tại An Bình, hai người này mới xem như là địa chủ., Nhưng đám người Diêu Vũ Liễu cần trật tự, ở trong chuyện này, cũng không muốn quá mức cường thế xuất đầu, bởi vậy tụ hội liền không bày tại Thiết Bài lâu, mà ở Kim Thúy lâu bên này do Trần Kim Hà, Lục Văn Hổ mời chào.
Dưới hai người này, chính là hòa thượng Thôn Vân một thân tăng bào đỏ sậm. Trên thực tế, có thể một mình phiêu bạt giang hồ tới cái danh này, vị trí, thân thủ võ nghệ của Thôn Vân hòa thượng, so với Trần Kim Hà, Lục Văn Hổ chỉ sợ còn cao hơn một bậc. Tăng bào của hắn rộng thùng thình, thoạt nhìn ống tay áo bồng bềnh., Trên thực tế trên thực tế, những miếng sắt quấn quanh trong đó, chất liệu vải vóc bên ngoài cũng xen lẫn sợi chỉ vàng, nước lửa khó xâm nhập. Ngoại hiệu hắn là "Vạn dặm đơn hành", người bên ngoài đều cảm thấy hắn nhất định khinh mạn hành, trên thực tế không ít cao thủ võ lâm đều chết trên thân cà sa sắt của hắn. Lúc này hòa thượng này uống trà, một thân bướng bỉnh cùng lệ khí, đối với Trần Kim Hà, Lục Văn Hổ, kỳ thật cũng không phản ứng gì.
Chủ yếu là đối với vấn đề nữ tử họ Lục có bị thương hay không, mọi người có tranh chấp. Ngày đó hỗn chiến, Thôn Vân hòa thượng tới, dùng cà sa sắt khiêng một kiếm của đối phương, sau đó còn hung hăng đập vào sau lưng nữ tử kia, có người hoài nghi nữ tử kia là thừa cơ thoát xác, dù sao lúc trước trong chiến đấu đã xảy ra., Nàng đủ để đối kháng với trọng quyền thâm sâu của Lỗ Trí. Đám người Trần Kim Hà nói đến là muốn cho mọi người phải cẩn thận, nhưng có ý nghĩ chèn ép khí thế của Thôn Vân hòa thượng hay không thì khó nói, Thôn Vân hòa thượng tự nhiên khó chịu, mọi người liền châm chọc khiêu khích vài câu, nhưng rốt cuộc bởi vì còn cần hợp tác, tạm thời sẽ không nói vỡ.
Ngoại trừ những người này, trong sảnh đường còn có vài tên đầu mục mã phỉ, đại hiệp nồng đầu, đại hiệp nổi danh trong lục lâm, đám người góa phụ. Đối với không khí trong sáng mỗi ngày cũng đã quen, người tập võ, cũng không đến mức hòa nhã như vậy.
Nói đến cô gái kia, lại không khỏi kể thêm về tình huống của Lương Sơn, hòa thượng Thôn Vân hào khí làm mây khô, là muốn sau khi giết chết cái tên Lục Hồng nhắc nhở rồi mới đi giết Ninh Lập kia. Gã là một người hiếu kỳ, ngẫm lại người nọ giết sáu vạn người Lương Sơn, bản thân lại giết chết đối phương, chẳng phải là danh khí của sáu vạn người trút hết lên người mình sao.
Đối với tính toán như vậy của Trần Kim Hà, Lục Văn Hổ không phải là không có, nhưng ít nhất ngoài miệng cũng không nói ra. Nhiều lắm là công kích tâm ma thủ đoạn tàn nhẫn, tính toán quá mức, hủy diệt toàn bộ nghĩa khí của Lương Sơn Nhân, ảnh hưởng đối với rừng xanh thực sự quá lớn.
"Nếu biết trước hắn có bậc sư phụ này, chỉ sợ Lương Sơn Nhân cũng không đến mức giết chết hắn trong nhà a..."
"Ha ha, ngươi sợ à? Cô gái kia chính là võ nghệ cao cường thì đã sao? Chung quy vẫn chỉ là một người, đi bên ngoài có bất tiện, sẽ đau đến mệt mỏi, nếu để hòa thượng ta nắm lấy cơ hội bắt giữ hắn... Hắc, vậy thì có thể có một thứ hay ho rồi..."
【 Tiểu thuyết vận hành nhiều năm, so sánh với Truy Thư Thần Khí phiên bản xinh đẹp, sách lão trùng đều đang dùng hoán nguyên dịch vụ, dung nhan mê man. 】
Đang nói lời này, đột nhiên có âm thanh rối loạn mơ hồ từ trong bóng đêm truyền đến, mọi người đều có võ nghệ cao siêu, cẩn thận lắng nghe. Lại có người của Thiết bài lâu từ ngoài cửa tiến vào, báo cáo hình như là ở khách sạn Long Hổ có người làm loạn. Long Hổ khách sạn kia vốn là Thiết bài lâu tráo., Lúc này đã có người chạy qua. Nhân sĩ Lục Lâm tụ tập, ma sát to nhỏ nhỏ không tránh được, nhưng náo động lớn như vậy, Diêu Vũ Liễu cũng có chút không vui. Lại trôi qua một lát, lại có môn nhân Thiết Bài Lâu vọt vào, thở hồng hộc bẩm báo tình hình.
"... Là vị Lâm Trùng giáo đầu, đánh nhau với người trong lầu, lúc này đã cho người gọi bọn Tôn Thiện Hán chạy tới, người bên trong nói là..."
"Là gì?"
"Vâng..." Người kia vẻ mặt đau khổ: "Là tâm ma kia... hắn vào thành rồi..."
Đám người hôm nay còn đang đuổi giết sư phụ của đối phương, tuy nói là không sợ nhưng bên mình lại nghiêm khắc làm việc theo quy củ của Lục Lâm, quan phủ nói gì cũng không quản. Nhưng mấy ngày nay, ngoại hiệu "Tâm Ma" này dần dần truyền ra, thủ đoạn của hắn cay độc., Đem thanh thế Lương Sơn đạt tới đỉnh phong ba ngày đập xuống, sau đó lệnh cho hơn năm vạn người Lương Sơn chết trong trận chiến, trước sau thậm chí không đến một tháng, hiện nay còn đuổi tới mức Lương Sơn Nhân như chó nhà có tang chạy khắp núi. Tuy hắn cũng nói là người trong giang hồ, nhưng thoạt nhìn lại càng giống đại biểu cho thế lực khó nói lên lời của triều đình.
Ngày thường mọi người giống như Thái Kinh nói Cao Cầu này khịt mũi coi thường, nhưng lúc này bỗng nhiên lại giết tới trước mặt, khiến cho trong lòng mọi người đều hơi hồi hộp một chút, Trần Kim Hà và Lục Văn Hổ nhìn nhau một cái, đã chậm rãi đứng lên, Thôn Vân hòa thượng vỗ cà sa một cái, "Ha ha" đứng dậy, nhưng hắn cũng chần chờ một cái chớp mắt, tiếng cười này liền không còn tiêu sái như trước nữa.
Diêu Vũ Liễu hỏi: "Tâm ma kia... Ngươi có chắc không?"
"Đúng là nghe tên Lâm hảo hán kia gọi là Ninh Lập Hằng..."
"Hắn dẫn theo... bao nhiêu người vào đây?"
"Hình như chỉ hơn hai mươi..."
Mọi người ở trong thính đường nhìn nhau, vẻ mặt khó nói. Hơn hai mươi người, cao giọng như vậy chẳng khác nào là đi chịu chết, nhưng nghĩ đến đối phương phá Lương Sơn chiến tích, không sợ hãi chạy tới như vậy, trong lòng mọi người ngược lại có chút sợ hãi, chẳng lẽ đối phương trở tay thật có thể dùng thủ đoạn thông thiên gì để giết chết tất cả mọi người?
Hòa thượng Thôn Vân kia lại cười một tiếng, thúc ngựa đi trước: "Được, hòa thượng ta sẽ gặp hắn, nhìn xem rốt cuộc đây là thứ gì..."
Hắn đang định đi, một tay bên cạnh đột nhiên chộp tới: "Xin đại sư dừng bước." Người nói chính là Diêu Vũ Liễu, lúc hắn mở miệng vẫn là vài bước, lúc này ra tay chộp một cái, đã tới gần. Lông mày Thôn Vân tăng cau lại, ống tay áo chấn động, phịch một tiếng, nắm đấm của Diêu Vũ Liễu đã giao thủ trên không trung, hắn vung tay áo lên: "Hắc hắc." một tiếng, thân ảnh đã rời đại môn thính đường, vọt vào trong bóng tối.
"Chúng ta cũng đi xem một chút." Hàn Lệ từ Hỏa Quyền giúp vội vàng đuổi theo, sau đó mấy người Diêu Vũ Liễu, Trần Kim Hà cũng vội vàng đi ra ngoài, trong lòng mọi người đều có chút nghi hoặc, đoán không ra biến cố đột nhiên xuất hiện này sẽ làm sao phát triển, Tâm Ma giết tới đây thì còn có thủ đoạn gì nữa.
Mà trên thực tế, bọn họ không biết chính là, Ninh Nghị lúc này cũng có tâm trạng tương tự như bọn họ, đối với chuyện mới vào thành không lâu liền gặp phải bất ngờ như vậy, thật có chút bất đắc dĩ cùng lúng túng. Lần này, trận cước của mình cũng đã hoàn toàn bị đánh loạn.
Cùng thời khắc đó, trong một góc của huyện thành, thân ảnh Lục Hồng Đề đang lặng lẽ đi dưới mái hiên vắng vẻ, cúi đầu, không một tiếng động dồn dập tiến lên...
Thân thể trần trụi...
Xem như thuận theo dòng nước, đăng kí một bình đài công chúng (Chút) uy tín, số hiệu là: 1.111
Cũng chính là "Tiêu Tiêu thập thất. Có bằng hữu này hy vọng có thể chú ý một chút, hình như không phải tìm kiếm công chúng mà là trực tiếp tìm kiếm số hiệu của cá nhân mới có thể tìm hiểu được. Tạm thời chưa thông qua thẩm tra cuối cùng, đợi đến lúc thông qua có thể quần phát chút tin tức nào đó, có tâm tình hay cấu tứ gì đó, cũng có thể chia sẻ một chút, ha ha, hi vọng các vị bằng hữu có thể ủng hộ và tuyên truyền nhiều hơn, cảm ơn.
Mặt khác, đã đến cuối tháng, mời mọi người ủng hộ vé tháng nhiều hơn, chuối tiêu bái vé.