Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Thu ngày mới đến, khí tức của Hạ Thiên vẫn chưa hoàn toàn thu lại trong Biện Thành, mây đen dày đặc, ào ào đổ xuống mưa.
Đối với dân chúng lúc này, đột nhiên mưa to không che dấu được cảm xúc sôi trào trong thành. Trong khoảng thời gian này, tin tức làm Võ Triều chấn động và vui mừng nhất chính là từ phương Bắc.
Thắng Bắc phạt thắng lợi, Đồng Quán hai mươi vạn đại quân phá Yến Kinh, Yến Vân mười sáu châu thu phục được hơn phân nửa, Liêu quốc sắp tiêu vong.
Tin tức truyền đến, hai trăm năm qua, mộng tưởng khuất nhục, cuối cùng lộ ra ánh rạng đông đầu tiên. Đối với Biện Lương dân chúng đặc biệt là đám học sinh nho gia mà nói, Bất Kiệt là niềm vui lớn của Phổ Thiên. Trong bầu không khí như vậy, đối với những kẻ bại trận như Đàm Sơn phỉ đông mặt., Cơ hồ chính là chuyện nhỏ không đáng nhắc tới. Quốc vận hưng thịnh, lúc đến thiên địa đồng lực, dưới tình huống như thế, quân tiên phong của quốc triều hướng tới, chỉ là phỉ chúng tự nhiên vọng phong mà tán, không đáng nhắc tới.
Bởi vì tầm quan trọng của ngọn Lương Sơn thua xa chuyện phá Yến Kinh, sau khi tin tức truyền đến, cũng không có trắng trợn tuyên truyền ra. Trên thực tế, tin tức của Lương Sơn truyền đến, vẫn còn trước tình thế ở Yến Kinh, nhưng bởi vì trong đó có chút mấu chốt, trình tự xử lý tạm thời áp đặt của nó, về sau... cũng không có nhiều thứ cần tuyên truyền, chỉ cần có thắng ở Yến Kinh, những chuyện còn lại đều là dệt hoa trên gấm, ảm đạm thất sắc.
Cũng là dưới bầu không khí như vậy, Tô Đàn Nhi dẫn theo một đám người Tô gia, mang theo hài tử sắp ba tháng, đi Biện Lương.
Một đoàn người tiến vào trong sân mà Ninh Nghị mua trước đó, sau khi chuẩn bị một chút thì bái phỏng đầu tiên vẫn là phải bái phỏng Tần tướng dòng dõi một nhà. Đối với người của Tần gia, nàng thật ra còn chưa quen thuộc như Vân Trúc với Tần gia, nhưng đám người Tần Tín, Tần phu nhân vốn coi trọng Ninh Nghị., Đứa trẻ mang đến cũng thành công mở ra cửa "Ngoại giao", lúc này thân thể tiểu Ninh Hi lớn lên gần ba tháng, khỏe mạnh, có chút đáng yêu, Tần phu nhân thấy vui mừng khôn xiết, lại nói đứa nhỏ này thông minh, muốn thu nó làm cháu nuôi, để Tô Đàn Nhi mang thêm hài tử tới chơi.
Người của Tần gia rất yêu thương Ninh Hi, đương nhiên cũng có một phần tới từ Ninh Nghị, điểm này không nói cũng hiểu. Nhưng vinh quang của trẻ con vốn liên quan tới mẫu thân, là gia tử của Ninh gia, tương lai kế thừa y bát y của Ninh Nghị., khơi mào Ninh gia, Tô gia đảm nhiệm trách nhiệm không thành vấn đề. Đối với mỗi phần khen ngợi của hắn, cũng đều khen ở tâm khảm Tô Đàn Nhi. Mà sau những nhà này, Vân Nương tự mình đưa tin tức riêng cho Tô đàn nhi về Ninh Nghị, cũng nói rõ tại sao người Tần gia lại coi trọng Ninh Nghị đến vậy.
【 Xem xét hoàn cảnh lớn như vậy, khả năng của bản trạm có thể đóng cửa bất cứ lúc nào, mời mọi người mau chóng cất bước đến Doanh trại Hoán Nguyên Vĩnh Hằng, bỗng dưng rực rỡ. 】
Qua bên này, thời gian một tháng đã đại phá Lương Sơn, giết tới mấy vạn tên phỉ trên Lương Sơn, đầu hàng. Đối với ai mà nói, đây đều là chiến tích như mộng huyễn, lần báo thù này của Ninh Nghị vừa nhanh vừa tàn nhẫn, phảng phất như chỉ cần thoáng qua là có thể vươn bàn tay khổng lồ ngập trời ra., Đem Lương Sơn đập xuống đất. Đối với nữ tử mà nói, đây cũng là khí thế chân chính có thể dựa vào chủ nhân một nhà, nhưng cũng là người có thực lực, Tô Đàn Nhi tự nhiên cũng có thể minh bạch hung hiểm trong đó. Ngoài phòng mưa to, trong phòng lửa đèn hinh vàng, nàng nghe Vân Nương nói chuyện, những tin tức truyền đến kia, đồng thời đưa tay che miệng, đồng thời cũng đỏ mắt.
"Hắn, hắn không có bị thương chứ?"
"Yên tâm, nghe nói chưa từng bị thương, lần này hắn bày mưu tính kế sau lưng, chỉ là hiện giờ Lương Sơn là một đám đầu sỏ còn đang chạy trốn, không biết còn kéo dài bao lâu nữa, nhưng nghĩ đến thủ đoạn lập tân, không lâu sau sẽ có tin tức mau lẹ truyền đến..."
"Thủ đoạn của hắn sắc bén, sẽ bị xem như cái đinh trong mắt đám phỉ, bọn Tống Giang... sớm muộn gì cũng sẽ để mắt tới hắn. Ta chỉ ngóng trông hắn vô sự..." Đàn nhi ngồi ở đó, cười chảy nước mắt.
Vân Nương ở một bên cười nói vài câu, lại nói: "Gần đây đây, chuyện trong phủ phấn chấn nhất chính là chuyện của Lương Sơn. Mỗi lần lão gia nhà ta vỗ bàn khen ngợi, nếu không có thế cục Yến Kinh khẩn trương, rất nhiều sự tình như lửa sém lông mày, chuyện này vốn là muốn truyền ra..."
"Dù sao cũng là sự tình ở Yến Kinh quan trọng hơn a..."
"Yến Kinh..." Vân Nương mỉm cười nhìn đàn nhi, sau một lát lắc đầu, nhẹ giọng nói: "Tin tức ở bên ngoài có lẽ đáng mừng, tuy nhiên lão gia nhà ta nói, đó chính là một đống sự tình hỗn đản mà một đám hỗn đản làm ra, nào có thể so được với công tích lập Hằng nửa điểm. Tuy nhiên việc này còn là cơ mật, đàn nhi không phải người ngoài, nhưng cũng không nên nói nhiều với người khác là được..."
Biện Lương thành Phổ Thiên chung vui, Vân Nương cùng Đàn nhi thuận miệng nhắc đến việc này, có chút bất đắc dĩ. Mà lúc này Tần phủ hoặc là trong toàn bộ đô thành, rất ít người biết rõ nội tình nói đến việc này, chưa chắc có cảm xúc mừng như người bình thường. Giống như trong thư phòng của Tần phủ, mật thám ti.
Lúc này Thành Chu Hải đã rời đi, xử lý sự vụ ở chỗ này chính là Phan Tổ Niên, Kỷ Khôn, Giác Minh hòa thượng, Văn Nhân Bất Nhị. Thỉnh thoảng có người cho Mẫu Tổ Niên trong phòng, cảm thấy hòa thượng Minh đưa thiếp mời Thi Hội., Chúc mừng Yến Kinh hồi phục, hai vị này Biện Lương đàn, giới xã giao đều rất có danh tiếng địa vị, nhưng phần lớn người có hứng thú không đủ. Trên thực tế, khi bọn họ nói lên, đều nói nếu thành chu hải vẫn còn, nói không chừng sẽ chửi ầm lên, thậm chí đập rơi một nửa ấm trà trong phòng.
Mà thật ra sau khi tin tức liên quan đến Yến Kinh ban đầu truyền đến, giác minh hòa thượng luôn có hàm dưỡng từng một quyền nện lên trên mặt bàn trà trước người, cơ hồ đập nát toàn bộ một bộ trà cụ bằng tử sa, mảnh vỡ kia khảm vào trong tay của hắn, máu tươi vẫn luôn chảy ra ngoài, trên người và phẫn nộ nổi lên, chính là khí chất trước kia của hắn thân là hoàng tộc. Xuất thế cũng tốt., Nhập thế cũng tốt, đối với những người như vậy, luôn luôn có một số việc, có chút tâm tình, không cách nào thoát khỏi. Mà sau đó, các loại tin tức liên tiếp truyền đến, mọi người mới có thể ổn định cảm xúc từ đó, chỉ là thỉnh thoảng thở dài một tiếng: "Là một chuyện tốt."
Lúc mưa to rơi xuống, phương bắc cách xa ngàn dặm cũng có một người đang nằm trong ác mộng, lặp lại tất cả sự kiện ở Yến Kinh...
Thân thể trần trụi...
Trong bóng tối, ánh sáng lóe lên trước mắt như địa ngục. Thành trì cổ xưa mà hắc ám trong bóng tối, thanh âm sát phạt sôi trào truyền ra...
Đột nhiên ngồi dậy từ trên giường, trán Quách Dược Sư đã đầy mồ hôi lạnh, ánh sáng lờ mờ, bên ngoài ào ào đổ mưa. Hắn từ trên giường xuống, khoác áo, cắn răng, trong lòng lại trải qua hết thảy ngày hôm đó.
Tuân tuần giữa tháng năm, Quách Dược Sư cuối cùng cũng được tiến bộ, Lưu Duyên Khánh đồng ý, dẫn đầu là sáu ngàn tinh nhuệ trong oán quân, phối hợp trực thuộc với Lưu Duyên Khánh, bất ngờ tập kích Yến Kinh. Căn cứ hiểu biết của hắn về Liêu quốc, toàn bộ kế hoạch nghiêm cẩn, binh sĩ đầu tiên thành công lẻn vào trong thành, phá vỡ cửa thành, triển khai chém giết hỗn loạn trong Yến Kinh của Cổ Đô.
Lúc này, người của Liêu Nhân và Kim Quốc đánh tới, quân đội đã không còn tâm tư ác chiến, đặc biệt là khi quân đội của Võ Triều bỗng nhiên giết vào Liêu đô, như thiên binh hàng lâm, tín hiệu của mọi người chính là mệnh số của Liêu quốc đã tới. Ban đầu thuận lợi, Quách Dược Sư mừng rỡ trong lòng, phái người hạ lệnh cho Tiêu Thái hậu hạ xuống. Mà bên phía Lưu Duyên Khánh cũng đại hỉ, tuyên bố đợi đại quân vào thành, đợi quân đội vào thành đã tới., Không phong đao. Đối với đám người Đồng Quán, Lưu Duyên Khánh mà nói, đối với chiến tranh luân phiên thất bại, cần một trận đại thắng, mà tướng sĩ trong quân cũng cần khích lệ nhiều hơn. Mệnh lệnh như vậy, xuất phát từ trong miệng Lưu Duyên Khánh, cũng là sự phóng khoáng của Đồng Quán.
"Đồng mỗ dẫn binh, không có gì khác ngoài tướng sĩ dùng mạng, thân là ta, ta tuyệt đối không bạc đãi các tướng sĩ!"
Dưới mệnh lệnh như vậy, trật tự của quân đội Võ Triều dần dần biến mất, bắt đầu ở trong thành đốt cháy. Quách Dược Sư hoảng hốt, thương lượng với bên này, nhưng lập tức bị bác bỏ: "Xú nhân trăm năm tới giết bao nhiêu người Võ Triều ta, dược sư, ngươi mới về Võ Triều ta, không rõ lắm giữa này oán thù sâu đậm, việc này ngươi không nói nhiều, cẩn thận nhiều tất sẽ mất. Tóm lại, tình thế đã định, để đám tướng sĩ phát tiết một phen xem có thể làm được gì. Ha ha ha ha ha ha..."
Tuy người Liêu tộc thuộc nỏ mạnh hết đà, nhưng ở phương bắc, nam tử bao nhiêu còn có huyết tính thượng võ, ngày thứ hai, phản kháng trong Yến Kinh dần dần trở nên mạnh mẽ. Tuy Tiêu Thái Hậu là nữ lưu, nhưng tính tình cũng rất mạnh mẽ, nhân cơ hội này khóc lóc với phú hào tộc trong thành., Sau đó cướp lại cửa thành, không phải xua quân đội Võ Triều ra khỏi thành, ngược lại đóng cửa thành phải đồng quy vu tận với quân đội Võ Triều, một trận chiến đến chết. Trong chiến cuộc như vậy, bọn người Quách Dược Sư trên thực tế vẫn chiếm thượng phong như cũ, nhưng Lưu Quang thế quân dự định dẫn đại quân tới vẫn chưa đến.
Ngày thứ ba của chiến sự, Bắc viện đại vương Tiêu Tác dẫn đại quân giết về Yến Kinh, mang theo cả thành oán khí, dùng thế Ai binh giết sạch đám người Quách Dược Sư. Lúc này oán quân còn có lực lượng đánh một trận, Quách Dược sư vốn là danh tướng, cũng một mực chờ đợi chủ lực của Lưu Quang Thế đến, hắn biết một khi thế bại trận hình thành, tất nhiên vạn kiếp bất phục, khuyên Lưu Duyên Khánh phải mấy ngàn người đối kháng trực tiếp với hắn. Cho dù vừa đánh vừa lui, chủ lực vẫn có thể đánh một trận.
Bên kia gật đầu đồng ý, sau đó cùng Tiêu Can Phong chạm vào, toàn bộ quân thế ầm ầm sụp đổ. Quách Dược Sư chỉ có thể trợn mắt há hốc mồm nhìn những tinh nhuệ của võ triều tranh nhau chạy trốn, mà đào vong như vậy đồng thời kéo xuống sĩ khí oán quân. Một bộ lúc đó cũng xác thực sĩ khí như cầu vồng., Đáng sợ, oán quân phía trước tựa như sa bảo phía dưới sóng lớn, chỉ chống cự trong chốc lát, lập tức thất bại thảm hại. Quách Dược sư lúc này còn có ý định tổ chức trật tự tán loạn., Tự cho rằng mình được bảo tồn sức mạnh, nhưng sức chống cự lác đác của lác đác cuối cùng cũng chỉ là vì chiến tranh giành được chút thời gian tán loạn cho quân đội võ triều. Mà ở trên chiến trận, khi đối mặt với vị Bắc viện đại vương đáng sợ kia, hắn cơ hồ bị đối phương chém dưới kiếm, là đông đảo huynh đệ bảo vệ hắn một đường đào vong, may mắn không bị bắt.
Mấy vạn người chủ lực của Lưu Quang thế gian lúc này mới chạy tới chậm chạp, mắt thấy đồng bạn đã tán loạn, mấy vạn người này cũng bị Tiêu Tác một đường đuổi giết đánh tan. Sau đó Đồng Quán ở phía sau biết rõ thế bại đã xuất hiện, gọn gàng rơi xuống đất không có lựa chọn ngoan cố chống lại, mà một đường rời khỏi quân trận, một đường lui về, bảo toàn toàn cho toàn bộ Bắc Phạt quân.
Trong toàn bộ chiến sự, hơn sáu ngàn người oán quân trở về, chỉ còn sót lại hơn ngàn người, tăng thêm giữ vững bản trận, tám ngàn huynh đệ vốn đầu phục võ triều, bây giờ chỉ còn lại ba ngàn. Võ Triều quân thoái thác trách nhiệm, tìm kiếm trách nhiệm, dựa theo đám quan văn kia nói, sau khi chiến đấu, tìm kiếm nguyên nhân thất bại trận, lần sau mới có thể đánh thắng. Trong tiếng ồn ào như vậy, đối với oán quân Đồng Quán chỉ là trấn an vài câu, gác lại một bên.
Quách Dược sư vốn cho rằng đám gia hỏa này sắp lấy oán quân để gánh tội thay, nhưng thủ đoạn của Đồng Quán bên này lại rất đẹp. Đại chiến thất bại, lập tức liên hệ với nữ chân nhân, cũng không biết đáp ứng điều kiện gì, sau đó Kim nhân phát binh, nhanh chóng tiến lên, phá Yến Kinh, sau khi đốt sát cướp bóc, liền giao một tòa tàn thành cho Võ Triều. Khi Quách Dược Sư chính thức phản ứng lại, Đồng Quán đã phát tin tức đại thắng ở Yến Kinh về phía nam, bắt đầu tuyên dương công lao bất thế này.
Đối với xử trí của oán quân, trong ngày mưa to này, mới có thánh chỉ đến: "... Có Quách Dược sư thường chiến thắng một bộ quân, đánh một trận với Yến Kinh, ra sức về phía trước, lập được đại công, hôm nay đặc biệt phong Quách Dược Sư làm điều tiết của Võ Thái doanh, tăng thêm... Ân ban thưởng... Khâm nãi này..."
Phần lớn ban ân cùng hàm đầu lúc này đã bày ra trước mặt Quách Dược sư, dưới ánh mắt của Quách Dược sư, cũng thăng quan phát tài, ôm lấy chức trách phong thưởng này là Lưu Quang Thế cười híp mắt đi tới, thân cận với Quách Dược sư một phen. Buổi tối hôm đó., Thường Thắng quân bày yến tiệc, Lưu Quang Thế và Quách Dược Sư uống đến say khướt mới đi, đối với việc bản thân kéo dài thời gian của mình đối với đại quân Bắc Tiến, Lưu Quang Thế tỏ vẻ rất áy náy, nhưng giải thích cặn kẽ, quân đội Võ Triều không nhanh như vậy. Mà lúc này tất cả mọi người đều có phong thưởng., Thăng quan phát tài, hắn mới có mặt đến gặp Quách Dược sư, đồng thời lời nói có lỗi, đồng thời thành tâm thành ý nói, võ triều bên kia đều xem Quách Dược sư là hảo hán tử, đánh trận có thủ đoạn, lợi hại!
Đối với Lưu Quang Thế mà nói, đây có lẽ là thái độ tốt nhất để tỏ lòng với Quách Dược Sư.
Sau khi tiễn Lưu Quang Thế, bầu trời tối đen, mưa vẫn còn rơi, Quách Dược Sư cầm thánh chỉ đứng ngoài lều nhìn mưa to trút xuống, xối lên người mình. Hai lão huynh đệ may mắn còn sống sót đều canh cánh trong lòng vì sự bại trận của Yến Kinh, tới an ủi một phen, lại nói: "Đây là chuyện tốt nha, cuối cùng chúng ta cũng yên tâm rồi, tiếp theo chúng ta có thể chiêu binh lần nữa."
"Bên phía Đồng Xu mật, vẫn còn lương tâm, cuối cùng cũng không quên chúng ta..."
Hai người nói như vậy, Quách Dược Sư uống say đỏ mắt nhìn bọn họ, cầm thánh chỉ kia dần dần run lên, cắn chặt hàm răng, muốn ném vào trong mưa, nhưng cuối cùng không dám. Hắn nặng nề phất phất tay, nhìn bóng tối trong màn mưa, đưa ngón tay chỉ một lúc lâu.
"Chúng ta hơn năm ngàn huynh đệ a, ta vốn là, vốn là mang theo các ngươi..." Hắn thì thào nói, rốt cuộc trong mưa rơi lệ, kìm nén rống lên: "Vương! Bát! Bát! Đản!"
Thanh âm kia quanh quẩn trong màn mưa.
Ngày hôm đó, vào bảy mươi ba tháng năm Võ Triều Cảnh Hàn. Cùng lúc đó, tại biên giới phía nam cách Lam Châu chiến gia thung lũng, hơn ba ngàn người của Lương Sơn đang lao xuống triền núi, mãnh liệt đi về phía doanh địa mà Độc Long Cương Cương Cương gác thành...
Ở Sơn Đông xa xôi, Ninh Nghị cũng không thể biết tình huống phương bắc, tạm thời hắn cũng không cảm thấy hứng thú. Từ trong giấc mộng tỉnh lại, trong lòng có chút mệt mỏi., Có một ít thân ảnh nho nhỏ ở trong mộng vĩnh viễn nói lời từ biệt với hắn, mặc dù biết đồ vật trong mộng phần nhiều là mình một phía tình nguyện nghĩ đến, nhưng lúc này, vẫn như cũ không khỏi bị cảm xúc nhàn nhạt tràn ngập trong óc. Bên ngoài vẫn là mưa to., Nhưng trời đã sắp sáng, bởi vì mưa to bực này không dễ đi, đám người đành phải nghỉ tạm trong dịch trạm trên đường đi, mà hơn hai trăm người đi đường có nhanh có chậm, nhóm đầu tiên có xe ngựa hơn ba mươi người xem như đi ở phía trước, những người còn lại cũng phải tìm chỗ đặt chân ở phía sau.
Ninh Nghị rời khỏi xe ngựa, là sân sau dịch trạm, hắn ngủ say, mọi người thậm chí không gọi hắn. Dưới mái hiên Đại Vũ là một chiếc đèn lồng lẻ loi trơ trọi., Trong bóng tối khi mưa to trút xuống, thật ra dịch trạm cũng đã ngủ thiếp đi, có người theo người đi đường tìm một chỗ ngủ dưới mái hiên đơn sơ này. Ninh Nghị lên lầu hai tìm chỗ ngồi, nhìn cơn gió đêm thổi trong trẻo, đợi đám người Chúc Bưu tỉnh lại nói chuyện về tình hình và cao thủ rừng xanh mà lần này sắp sửa gặp phải...
Thân thể trần trụi...
Sặc, hôm nay trong phong thư, trại vải nói muốn nắm lấy cơ hội, như vậy... cầu xin vé tháng! Xin khen!
Ừm, tốt quá...
Mặt khác, chép lại một chút, chương này là bốn, ba, tám chương, làm sai số rồi...