Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Tập thứ tư hẳn là sẽ đổi tên, từ "Thịnh yến khai phong" đổi thành " Dã Hỏa", đây là việc nhỏ.
Sau đó nói một chút về đoạn này của Thủy Tiêu Lương Sơn.
Theo ta nói, viết văn chương sẽ có một thói quen, tình tiết không phải của ta, ta không viết. Nhưng tình tiết làm sao trở thành "ta", tiêu chuẩn là có thể lý giải hình tượng nào đó, sau đó trong đầu có thể đắp nặn, có thể dung nhập, sau đó dùng phương thức của ta truyền cảm giác tùy ý ra ngoài, bình thường trước khi ta viết đồ vật, đều có một quá trình tiêu hóa như vậy.
Nếu muốn so sánh, bình thường sẽ có một ít văn tự cùng người – thông thường ta xem qua một ít, thông thường đều là ta không thích, bởi vì động vẽ vết tích quá nặng, tác giả vì đồ vật trong nội tâm vẽ tranh, bỏ qua đồ vật của mình, ví dụ như sắp xếp ra một loại "cạc" gì đó, người đọc nhìn về sau, hoàn toàn nhớ tới chính là động ảnh, bọn họ cảm thấy thú vị, nhưng trên thực tế, đây không phải phương thức vẽ.
Đương nhiên, đây cũng chỉ là cá nhân của ta quá ác mà thôi.
Ta không thích Thủy Tiêu cũng không có cảm thụ cá nhân hoặc thành kiến, thật sự là không có. Bởi vì trước đây, ta căn bản không có nhìn qua Thủy Tiêu truyền lại một lần, cảm giác lẻ tẻ vụn vặt đương nhiên sẽ có, khi bình thường cũng là chính diện, ta thích Võ Tòng, thích Lỗ Trí thâm, thích Lâm Xung ưa thích., Thích Hỗ Tam Nương. Lúc đầu sau khi có manh mối bố trí xuống nước, đối mặt với phiên tập thứ ba, ta đã từng cân nhắc có nên xuất hiện một võ nghệ hay không Lưu Tây dưa, bởi vì lúc đó còn có một lựa chọn, đó là khi còn ở phía Bắc Ninh Nghị, có lẽ ta có thể viết lên Hỗ Tam Nương, mà lúc đó đã có đề cập đỏ, nếu như có thêm dưa hấu, Tam Nương sẽ dư thừa.
Cuối cùng ta chọn dưa hấu.
Sau đó khi tình tiết của Thủy Tiêu thực sự được viết ra, ta đã bổ sung một trận Thủy Tiêu, là vì tiêu hóa nhân vật chính thức, manh mối rõ ràng. Mỗi người đều có tâm lý hoạt động, ta cần phải nắm chắc rõ ràng., Bởi vì, thí dụ như Ninh Nghị giết Tống Giang, ta không chỉ là muốn nhập vào Ninh Nghị, còn muốn kế thừa Tống Giang. Ta muốn coi mình là Tống Giang, xác định trong lòng của hắn có sợ hãi lớn nhất... Ninh Nghị lải nhải một hồi., Rất nhiều người cho rằng ta đang dương dương cái gì đó đối với người đọc, thí dụ như thiện ác quan theo chủ nghĩa hư vô, vô thiện vô ác gì đó, kỳ thực không phải. Kỳ thật lời Ninh Nghị nói là: "Lấy thiện ác ra, ta giết ngươi.", Vứt bỏ thiện ác, hôm nay ta cũng nhất định phải giết ngươi. Thần của hắn đỉnh đỉnh, là vì cảm giác giẫm đạp cho Tống Giang cảm giác sợ hãi lớn nhất. Khi một người đối với sinh mệnh của mình đều không thể dùng lý luận để tranh giành, ngay cả nói cũng không có cách nào, đó là bước chân lớn nhất với người kia." Ta giết ngươi, mong ngươi hiểu cho."
Cho nên trong quá trình tiêu hóa này, ta gặp phải rất nhiều chướng ngại tâm lý, đám người Tần Minh làm sao cảm nhận được "ý khí" của Tống Giang, sau đó liền cúi đầu bái lạy, Hỗ Tam Nương bị giết cả nhà sau đó bị ép phải gả cưới, trong sách viết "Cảm thấy đầu lĩnh nghĩa khí sâu nặng...". Rốt cuộc nàng cảm thấy thế nào.
Bình luận người bình thường, sẽ nói Hỗn Tam Nương không có chút cá tính, hoặc có thể nói là Thi Kiên Am đối với nữ tính có khinh thị gì đó. Bình phẩm có thể bình phẩm như vậy, nhưng ta muốn viết, trong lòng không thể cứ như vậy. Tâm tình mỗi người phải là nhân quả, hơn nữa phải tận lực hợp lý., Một khi viết xong, ta phải tự mình thay mặt người này để nói chuyện, ta phải thấy rõ tính cách của hắn đến đây như thế nào. Ta chỉ có thể tận lực não bổ, tỉ như Hỗ tam nương, người nhà của nàng bị giết chết., Vị hôn phu bị giết, Chúc Gia Trang bị tàn sát, những người nàng quen biết đều bị giết, có lẽ trước kia nàng là một nữ nhân tương đối hào phóng, lúc này nàng cũng bị dọa cho sợ vỡ mật. Ta chỉ có thể nhìn thấy một nữ tử cổ đại trước mặt nhiều ác hành đã bị dọa bể mật, nàng mới đi qua được tuyến đường này.
Sau đó tâm tình của rất nhiều người đều phải não bổ, cố gắng để những nhân vật này bị ta "con", lúc đầu ta còn có nghĩ tới việc "Thu" mấy người đó. Nhưng sau đó, khi ta chân chính lý giải, tình tiết phát triển thành tựu như vậy. Ở giữa ngược lại có không ít thư hữu quy kết Hương Tiêu đối với Hương Tiêu có thành kiến gì đó, thật sự không có., Cũng có vài người sẽ cân nhắc độ thiện ác của mình, kỳ thực ác của mình tuy có một phần trong số đó, nhưng thật sự không quan trọng đến như vậy, trong đầu của mình có một thế giới, ta đương nhiên có thể thúc đẩy được hắn, gia nhập vào một số thứ., Xem nó diễn biến như thế nào, tìm ra phương thức diễn biến thú vị, nhưng ta cũng không vì bản thân mình ác mà biến loạn, đoạn này thủy cương, càng nhiều là bỏ mặc tự lưu suy diễn, để bọn họ tự phát triển quá trình.
Sau đó, đọc một quyển sách, đưa vào một nhân vật, đương nhiên có thể rất sảng khoái, có lẽ cũng có thể buông lỏng, nếu để cho Ninh Nghị, càng có thể có một loại khoái cảm đại sát tứ phương —— nếu để đại đa số người cảm giác được, chính là thành công của ta. Nhưng ở trong này, có vài thứ ta thấy từ nay về sau, muốn nói một chút.
Chúng ta là kẻ yếu!
Câu nói này rất quan trọng, cho nên ta lại lặp lại lần nữa: Chúng ta! Là kẻ yếu!
Ta thường đi viết một số thứ tốt, nhưng thế giới miêu tả, xung đột, rất tàn khốc, bởi vì chính ta nhìn thấy chính là tàn khốc, tàn khốc tới không nói đạo lý. Tuyên dương sự tốt đẹp của thế giới, đối với chúng ta làm việc không có ý nghĩa, thứ có ý nghĩa chính là chúng ta có thể tìm được thứ tốt. Nhưng những thứ tốt, đều rất yếu ớt. Ninh Nghị thủ đoạn tàn nhẫn, bởi vì có một số thứ tốt đã bị phá vỡ.
Trên thôn có một câu: "Khi cường tráng bản thân trở thành đạo đức, cường tráng tất sẽ bị càng mạnh hơn đánh bại.
Có một ít thư hữu, thờ phụng thiện ác quan của chủ nghĩa hư vô, cho rằng thế giới này chính là không thiện không ác, chỉ có lợi ích cùng cái mông. Ta cũng không thích đồ vật như vậy, nhưng trên thực tế trên thực tế..., Chủ nghĩa hư vô, khi một người tiếp xúc với rất nhiều tin tức xã hội, vô lực phân biệt cũng không nắm giữ được đạo đức trong lòng mình, rất dễ dàng xuất hiện, hơn nữa hắn còn khiến người ta cảm thấy mình rất cao minh. Nhưng trên thực tế, giai đoạn nhân sinh này bình thường không khác gì trung nhị.
Chúng ta là kẻ yếu. Vì sao trên thực tế, có không ít thư hữu e rằng vẫn là kẻ rất có lực lượng, hoặc là trên xã hội phong sinh thủy khởi, nhưng mặc dù là người như vậy, nếu như chỉ lấy cường tráng làm tiêu chuẩn để đánh giá, thì càng tồn tại vĩnh viễn. Nhưng thế sự nếu thật sự không thiện không ác, cường giả ức hiếp kẻ yếu, hoặc là không cần lý do.
Thế sự tàn khốc, cho nên tốt đẹp mới có vẻ đầy đủ trân quý. Có vài thứ, không phải gia đình, mà là cần ngươi liều mạng đi tranh thủ cùng bảo hộ. Mà trong thế đạo này, chúng ta đều là kẻ yếu, đồ vật trong tay chúng ta, khả năng bị đoạt mất., Có được sự tốt đẹp, có thể không được bảo đảm. Nếu có một ngày, có người giẫm chân tới, pháp luật có thể hoàn toàn bảo vệ ngươi sao? Hiện tại trong nhà ai xảy ra chuyện, đều là quan hệ. So sánh, một tỷ phú, ngươi đắc tội hắn., Người ta tiêu tiền quan hệ giết ngươi, có lẽ có thể rất dễ dàng giải quyết sự tình này. Cả thế giới đều có ví dụ như vậy, trên thế giới thiện ác quan theo chủ nghĩa hư vô, người ta muốn giẫm đạp ngươi sẽ không kiêng nể gì cả. Người chân chính có thể bảo đảm ngươi, có thể làm cho người cường tráng không đến mức không kiêng nể gì cả, có thể làm người và người tận lực bình đẳng, là đạo đức quan.
Mà theo ta thấy, càng thân không hằng sinh, càng ở tầng chót xã hội, ngược lại đối với đạo đức, thiện ác quan, càng khinh thường. Nhưng ngược lại đi trên một chút, có thể có chút kính nể. Ta cũng không đi lên, ta cũng cùng mọi người ở tầng thấp nhất, mà khi ta viết ra mấy thứ này, ta lại cảm thấy sợ hãi.
Có một ngày bị buộc tới cực điểm, người chỉ có thể cầm thương giết người trên đường, chỉ có thể vào nhà trẻ giết đứa trẻ, thật giống như Mã gia tước giết học sinh của mình. Có một ngày chuyện như vậy có lẽ sẽ hạ xuống trên đầu của ngươi và ta, gặp vận rủi, không có chỗ để đi, đi vào đường cùng ác phát triển. Người của Lương Sơn cũng tương tự như vậy.
Nhưng duy nhất có thể bảo vệ ta, ngược lại là đạo đức thiện ác. Đạo đức và thiện ác quan lấy phương thức mỗi người bình đẳng nhất định có thể làm cái gì không thể làm, nó chưa chắc là học lôi phong, mà là cho tất cả mọi người một ràng buộc bình đẳng, cái gì là đúng, cái gì là sai. Mà cho dù pháp luật sâm nghiêm thế nào, đều phải có trình độ. Đối với kẻ yếu, ta cảm thấy càng nên hiểu rõ hơn về điểm này.
Trong thế đạo có lẽ là có lý do ác, nhưng cái gọi là thế đạo, chính là mỗi người chúng ta tạo thành một chỉnh thể, chúng ta vô lực, nhưng chúng ta là một bộ phận, một phần mười ba tỷ mà thôi, chúng ta đều là một phần tội ác này.
A, ta luôn nghĩ mãi không hết dư lực nói ra lời này, chúng ta có thể trở thành Thủy Tiêu, nhưng chưa chắc có thể trở thành Cao Cầu. Mà sau khi một xã hội, tầng dưới chót tan vỡ, thường thường cũng sẽ tan vỡ đón đầu tầng thượng. Năm ngàn năm từ xưa đến nay., Bọn ta đều là tự chơi chết mình. Kỳ thật thượng tầng chưa chắc không biết tình thế như vậy, mấy năm nay càng ngày càng lớn mạnh đề xướng đạo đức với đạo đức, học lôi phong gì gì đó, phê phán Dương Dương thái bạo lực... Loại tuyên truyền này chưa hẳn có lực lượng, rất nhiều lúc chúng ta nhìn thấy chỉ là châm chọc, nhưng có lẽ cũng chỉ là xuất phát từ quy luật vô tội tất nhiên.
Nếu ở vào triều Tống, có lẽ chúng ta không làm được gì, đợi đến khi trật tự xã hội cứng ngắc sụp đổ, người không bằng chó. Nhưng bây giờ chúng ta đang ở thời đại mới chưa từng có mấy ngàn năm chưa từng có, nguyên nhân là, tất cả mọi người đều đọc sách, đọc sách, sẽ phát ra âm thanh, tiếp thu trên đó,, Sự thay đổi này sẽ có sự thay đổi, thay đổi này sẽ rất chậm rãi chứ không kịch liệt. Cho nên ta mới muốn nói, chúng ta không cần phải học lôi phong, chúng ta chỉ cần nói chuyện là được, nói đúng sự thật, nói đúng sai thì nói sai, chưa nói đến điều này, chính giữa sẽ là một bước ngoặt cực lớn, xã hội sẽ tốt lên.
Kỳ thật mấy thứ này, nguyên bản ta tính sau khi viết xong xuôi, trong cấu tứ của ta, đây chính là một cái trường thiên đại luận, đề mục gọi là rể tổng kết: Cho ta sự yêu thích và căm hận của Chử Bằng, làm cho cả quyển sách viết ra diện mạo một thời đại., Nói rõ ràng một câu vì sao thế đạo suy sụp, vì sao chúng ta phải phản kháng, vì sao tranh đấu vì sao phải vì yêu quốc, lại nói rõ ra rốt cuộc cái gì gọi là quân yêu, có lẽ sách đồ vật kia càng có sức thuyết phục hơn một chút, nhưng bỗng nhiên nhìn thấy một ít thiện tâm chủ nghĩa độc ác, lại khiến cho ta nhịn không được muốn nói ra vài thứ trước.
【 Xem xét hoàn cảnh lớn như vậy, khả năng của bản trạm có thể đóng cửa bất cứ lúc nào, mời mọi người mau chóng cất bước đến Doanh trại Hoán Nguyên Vĩnh Hằng, bỗng dưng rực rỡ. 】
Đây là một vài thứ vừa hư thực vừa thực chất, nhưng đã xem qua, kỳ thật có thể quên nó. Nó hư về mặt, ta cho rằng như vậy có thể thay đổi thế giới, chỉ cần tất cả mọi người đều nói chuyện là có thể thay đổi thế giới. Mà điểm thật sự là ở chỗ này., Ta còn không đề xướng mọi người học lôi phong, ta chỉ hi vọng mọi người có thể vì thiện ác mà mở miệng, đơn giản như thế. Nhưng mọi người đương nhiên có thể quên những thứ này, ta vẻn vẹn chỉ có hi vọng, sau khi mọi người thoải mái, có thể lưu lại một tia sợ hãi.
Chúng ta là kẻ yếu.
Lương Sơn Nhân ác, đương nhiên có một phần nguyên nhân là thế đạo, có nguyên nhân tham quan ô lại. Giống như Lâm Xung, bị buộc đến trình độ kia, chỉ có thể tạo phản, lấy máu của hắn mà nói, đối với kẻ thù trả thù, nguyên nhân là vô hạn cũng không giới hạn, nhưng hắn không cách nào đi kinh thành đồng quy vu tận với Cao Cầu., Vô luận là không làm được hoặc không muốn chết cũng có thể được lý giải. Mà bên phía Ninh Nghị cũng có lý do tương tự. Bởi vì sự tình khi chân chính hàng lâm lên trên người một người nào đó, còn lại chỉ có phản kháng, nếu đạo lý nói quá, xin nói đạo lý, nếu như không được đạo lý, thì mời dùng sức phản kháng, mà phản kháng, nhất định phải kịch liệt như vậy.
Đây là nghiên mực thủy duệ của ta, ta cam đoan ta từng thành khẩn giải thích nó, có mấy người sẽ cho rằng lý giải của ta không giống nhau, có vài người cho rằng ta thích Lỗ Trí sâu, đó đều là tự do của mọi người. Cũng có người đánh giá khu vực sách cho rằng vai chính là một người hiện đại nên đi bao dung, tuyên dương giá trị Phổ Thế gì gì đó, giá trị phổ thế gì đó., Nếu như nói có người muốn giết cả nhà ngươi, bất kể là giết sạch hay là chỉ giết một nửa, sau sự thật này, ngươi nguyện ý tuyên dương giá trị Phổ quốc với hắn, bao dung tha thứ cho hắn, đó cũng là tự do của ngươi, không liên quan đến ta...
A, thiếu chút nữa thì xin vé! Cầu Nguyệt phiếu, các vị...