Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Ánh sáng chiếu rọi khắp đêm tối, đài gỗ đơn giản được dựng lên giữa khe núi phía tây, bó đuốc lùng bắt đội ngũ đang kéo dài ra mặt bên, binh lính nhỏ chạy qua doanh địa. Tại quảng trường nho nhỏ trong doanh địa, Tống Giang tay chân bị trói, đang nằm nghiêng trên mặt đất, cùng đám tù phạm nhìn xem thư sinh bên cạnh bàn gỗ cách đó không xa, hai tay chồng lên nhau dựng lên trước đài gỗ, nói lời cuối cùng.
"Kỳ thực toàn bộ sự tình bắt đầu là như vậy." Hắn nói, "Các ngươi cảm thấy nghi hoặc, vì sao lại vì hành động của mình mà bị đoán được kỳ quái, không phải vì các ngươi suy nghĩ quá ít, mà là vì các ngươi suy nghĩ quá nhiều mà thôi."
"Lương Sơn bị phá xong, tráng sĩ các ngươi đuổi đi không sai biệt lắm bốn ngàn người, khiến cho bố trí trước đó ta không đủ, là một nước cờ đúng một nước. Sau đó các ngươi đi rất nhiều bước, đốt thôn làng, trốn trong núi, kéo theo một hai vạn người đi lòng vòng quanh đó., Khi ý thức được đốt thôn không được, các ngươi cầm huyện Phong Bình, lại uy hiếp Bình, ngay sau đó một người quay ngựa đem thương giết đi, hơn nữa lợi dụng thế cục của Lam Châu, thả ra lời đồn, để tất cả mọi người đi theo các ngươi... A, Chu Vũ, xem ra chỉ có ngươi mới có hứng thú nói chuyện với ta... "
"Các ngươi làm rất tốt, mỗi một bước đều khiến người ta tán thưởng." Đứng ở bên bàn gỗ, ánh mắt Ninh Nghị dò xét qua trên người mọi người, tốc độ bình tĩnh hơn nữa hơi nhanh một chút, lúc này mới chỉ về phía Chu Vũ, làm ra vẻ chắc chắn: "Có thể lợi dụng tình thế nơi này.", Làm được nhiều chuyện như vậy, chỉ là hơn ba ngàn người chạy tới chạy lui trong núi gần một tháng mà không bị bắt lại đã vô cùng không đơn giản. Hơn nữa các ngươi bắt đầu chỉnh đốn kỷ nguyên quân sự, mức độ lớn nhất ức chế tác dụng gian tế, một mực áp chế đến cuối cùng mới bộc phát. Nói thật cho các ngươi biết, vận dụng chiến thuật, bất luận bước nào, ta cũng không bắt được các ngươi......"
Chu Vũ ở trong lồng giam ngẩng đầu lên, ánh mắt đầy nghi hoặc. Bên cạnh Ninh Nghị có tiểu binh tới báo cáo tình hình, Ninh Nghị nghe xong khẽ gật đầu, sau đó cầm lấy chén nước trên bàn.
"Hắn nói khe núi bên kia có chút táo bạo, mặc kệ bọn hắn, trở lại Chu Vũ ngươi cảm thấy hứng thú... Mà Tống Công Minh ca ca, có lẽ cũng muốn biết chủ đề này. Ta không bắt được các ngươi, mặc dù bình tâm mà nói., Ta hi vọng bọn họ có thể sớm một bước vây kín các ngươi, không để cho các ngươi làm ra nhiều chuyện linh tinh như vậy, nhưng không thể không thừa nhận, tình thế vẫn chưa tới một bước kia. Ta... từ đầu đến cuối chỉ xác định một chuyện, từ lúc các ngươi rời khỏi Lương Sơn, ta đã xác định rồi."
"Các ngươi muốn giết ta!" Giọng nói vang vọng khắp quảng trường nhỏ, Ninh Nghị nhẹ gật đầu. "Các ngươi nhất định phải giết ta! Chuyện này ta đã xác định từ lúc các ngươi xuống Lương Sơn, mà hình như các ngươi xác định có chút chậm, cả chuyện đơn giản chỉ vậy thôi."
Lời nói theo gió lan tràn, Ninh Nghị cúi đầu uống nước, để một chút trầm mặc duy trì ở đây, một lát sau, y mới buông chén rượu xuống, lắc đầu.
"Người đi về phía trước, có rất nhiều con đường... Nhiều khi, tất cả mọi người đều cho là như vậy, lúc các ngươi xuống Lương Sơn, không phải không nghĩ tới việc giết ta. Nhưng đứng trước mặt các ngươi, rất nhiều chuyện có thể làm được., Các ngươi có thể đi theo Điền Hổ, mặc dù đường có hơi xa, hơn nữa ra khỏi Vụ Châu, đối với địa thế các ngươi đã không quen thuộc như vậy, nhưng không phải là không thể. Các ngươi có thể đi thẳng, kéo tới cuối cùng Võ Thụy doanh không còn tâm tình bắt các ngươi lại., Bởi vì công lao tiêu diệt năm vạn người Lương Sơn bọn họ đã có, các ngươi có thể một mực thiêu đốt cướp bóc thôn trang, ép cho Vụ Châu hoặc là làm quan ở địa phương nào khác nguyện ý chiêu an các ngươi, miễn đi phiền toái;; các ngươi cũng có thể giết ta, nhưng hình như cũng rất phiền phức, xem ra chỉ là một trong số lựa chọn... Nhưng ta chỉ xác định cuối cùng này, bất kể phía trước có trăm ngàn con đường, cuối cùng các ngươi chỉ có thể đi đến nơi này..."
"Các ngươi giết được Giang Ninh, sau khi tiểu nhục sẽ thất bại trở về, Vận Hà ta sẽ khiến các ngươi chịu thiệt, kinh doanh vài năm, các ngươi như mặt trời ban trưa, Độc Long ta sẽ đánh đổ các ngươi, địa lợi Lương Sơn, ta bảo các ngươi nội chiến. Là ta ở khắp nơi chạy trốn., Uy hiếp quan viên xung quanh, tuyệt đối không cho phép các ngươi đầu hàng! Là ta đốc thúc Võ Thụy doanh, quyết không cho phép bọn họ thu binh! Các ngươi có đường đi, ta sẽ bịt kín các ngươi, các ngươi đốt thôn, ta sẽ dùng những người còn lại đến lấp đầy lỗ thủng Long Cương. Khi các ngươi đi từng bước một té ngã, nhất định các ngươi sẽ càng ngày càng rõ ràng nhìn thấy ta, đáng tiếc lúc này, đã trễ rồi... "
"Các ngươi cho là mình hoàn toàn tỉnh ngộ? Các ngươi cho rằng... bỗng nhiên tìm được đầu mối phức tạp hay sao? Tự cho là mình rốt cục hạ quyết định, đập nồi dìm thuyền? Cho là sau khi hạ quyết định, hao tâm kiệt lực vận dụng chiến thuật, đùa nghịch quan binh một đạo, sau đó quyết đoán giết một hồi mã thương? Những ngày này các ngươi suy nghĩ quá nhiều, ngay cả chính mình cũng bị che đậy, đã hiểu sai trình tự..."
"Các ngươi ở sơ ngũ sơ lục mấy ngày cuối cùng mới hạ quyết tâm, mà tháng sáu mươi ba, hai mươi tư ngày này, chúng ta đã nói chuyện với Vũ Thụy doanh rồi, nếu như vẫn không bắt được các ngươi, ta cần đề phòng, chỉ có một bước cuối cùng này. Trên chiến thuật ta còn không có nhiều kinh nghiệm lắm, chỉ có thể nhìn thấy một bước này, ta nói với bọn họ, sau đó... Được sự thông cảm..."
Thanh âm dừng một chút: "Sau khi các ngươi quấy đục nước, ta không đuổi kịp tất cả động tác của các ngươi. Ta không phải dự liệu sự việc như thần, cũng không phải nhận được tin tức hành động của các ngươi từ bất kỳ gian tế nào, các ngươi đã có chuẩn bị, tin tức tất có sai lầm., Tình báo khó tránh khỏi sai sót. Sau Lương Sơn, trách nhiệm của tất cả gian tế đã hoàn thành, ta bảo bọn họ im lặng, cho dù bọn họ chủ động truyền ra, ta cũng lựa chọn hoài nghi... Yến Thanh thả một tờ giấy ở Phong Bình tới tận bây giờ., Ta chưa từng mở ra. Nhưng các ngươi động tác càng kịch liệt, càng rõ ràng nói cho ta biết các ngươi muốn làm gì... Phương hướng đại thế đã càng ngày càng hẹp, trừ cái đó ra, các ngươi có thể làm gì? Võ Thụy doanh bởi vì các loại khuôn sáo có chút chậm chạp, nhưng mà chuẩn bị một tháng, phục kích một chút cũng không thành vấn đề..."
Binh lính lại tới báo tin, Ninh Nghị lại lần nữa gật đầu.
"Đương nhiên các ngươi cũng có thể không đánh tới, nhưng nếu là như vậy, nhiều lắm là nửa tháng nữa, ta cam đoan áp lực bên ngoài sẽ khiến cả đội các ngươi duy trì không nổi. Đến lúc đó, núi rừng ở Vụ Châu, không phải là nơi các ngươi muốn chạy thì chạy trốn, quyết chiến ở thời điểm nào, không có gì khác nhau..." Hắn cười cười, thanh âm nhỏ thấp xuống., "Được rồi, những gì nên nói... cũng đã nói xong rồi, chư vị, chúng ta đi thôi, hai ngàn người ở trong đó chắc cũng đã chờ hết kiên nhẫn rồi. Đến đây, Tống Giang, chúng ta cùng đi..."
Binh tốt xông tới, có người giải khai dây thừng trên chân Tống Giang, dìu hắn đứng lên, Tống Giang giãy dụa nói: "Ngươi muốn làm gì..." Nhưng binh lính túm từng người đàn ông khỏe mạnh bị bắt lần này lên. Chu Vũ Tùng, Võ Tòng, Đới tông, Tịch Quân Quân Bổng, Trương Thanh... vân vân vân..., Võ Tòng ra sức giãy dụa, đá văng một tên lính ra, phịch một tiếng vang lên, huyết hoa nở rộ trên ngực hắn, cơ hồ cũng là lúc Ninh Nghị xuất thương, một tên lính bên cạnh bổ một đao về phía hắn, lập tức giật nảy mình. Ninh Nghị buông hỏa thương xuống nhìn thi thể Võ Tòng ngã xuống, sau đó nhìn binh lính kia gật đầu cười: "Làm tốt lắm."
Hắn vỗ vỗ bả vai Tống Giang: "Mặc dù là lần đầu tiên gặp mặt, nhưng ta thích ngươi, không cần hỏi nữa, đi thôi."
Đoàn người đi ra ngoài, Tống Giang lảo đảo, biểu hiện có chút run rẩy, sau đó cắn chặt răng, hít một hơi: "Còn hai ngàn người, bọn họ đều là huynh đệ lợi hại nhất Lương Sơn ta..."
"Hả?" Ninh Nghị đi bên cạnh hiền lành nhìn y.
"Ngươi không thể bức bách như vậy, người bị ép đến đường chết chỉ có dốc sức liều mạng, ta... Ta có thể đầu hàng, có thể nhận sự chiêu an, các ngươi không cần chết nhiều người như vậy, ngươi... tha cho những huynh đệ này của ta, không cần đuổi tận giết tuyệt, Tống Giang ta... Sau này ngươi muốn giết cứ giết..."
【 Trước mắt dùng hết, thanh âm nghe kinh điển hữu dụng nhất là 1~4, tập hợp thành tứ đại ngữ âm, siêu 100 loại âm sắc, càng là hỗ trợ đổi Nguyên thần khí bằng sợi dây ly đọc cao, ô ô ô ô. 】
"Đại nghĩa lẫm liệt, đủ huynh đệ." Ninh Nghị mỉm cười gật đầu, cẩn thận lắng nghe. Bọn họ đi xuyên qua hàng ngũ binh tốt, xa xa đã có thể nhìn thấy một cái đài gỗ nho nhỏ. Ninh Nghị không trả lời câu hỏi của hắn, suy nghĩ một chút rồi nói: "Thật ra ta có thể lý giải cho ngươi, ta hiểu ngươi đang làm những chuyện này."
"Ách..." Tống Giang ngẩn người, nhưng Ninh Nghị vỗ vỗ vai hắn, giục hắn đi mau. Giọng nói không lớn, giống như hai người bạn thân song hành, thì thào.
"Ai cũng không phải là sinh ra đã muốn làm thổ phỉ, có lúc, cũng có lúc mệnh, chúng ta ngăn cũng không được. Đúng lúc như mãnh hổ nằm Hoang Xuyên, ẩn núp móng vuốt chịu đựng, ngươi xem, từ ngữ của ngươi ta rất thích, lúc thông minh mệnh dữ, chỉ có thể lên núi làm phỉ nhân, mà thôi., Có rất nhiều thứ như vậy, thí dụ như... Lâm Xung, hắn bị Cao Cầu hãm hại, nương tử bị loại cặn bã trong nha môn kia sỉ nhục, chết rồi, hắn bị đâm sung quân còn phải bị cấp trên hãm hại, bị tiểu nhân mưu hại, cuối cùng chỉ có thể lên núi, một người đàn ông có thể chịu được vũ nhục như hắn."
Vừa nói liền đi, Ninh Nghị lắc đầu, ánh mắt thổn thức: "Hắn không cách nào trả thù, một tên giáo đầu có thể làm sao, trên mặt có chữ Thứ, tiến vào kinh thành cho dù có đi qua cũng không giết được Cao Cầu, lui một bước nói ra., Cho dù hắn may mắn có thể giết Cao Cầu, hắn cũng nhất định không đi được. Có mấy người nói lời châm chọc, chỉ trích hắn vì sao không có trái tim liều mạng, ta cũng không cảm thấy như vậy, liều mạng a, nói rất dễ dàng... Lấy tiêu chuẩn này yêu cầu người khác căn bản là không có đạo đức. Cho nên ta vô cùng lý giải hắn, ngươi nói đúng không... Nhìn xem, bằng hữu của ngươi... "
Lúc này đoàn người đã đi tới gần đài gỗ, cách đó không xa trong sơn cốc, đám người Lương Sơn bị vây khốn đã có thể nhìn thấy, bên kia cũng đang nhìn qua bên này, sau đó gây ra náo động quy mô nhỏ, đầu lĩnh thủ lĩnh Lương Sơn lòng đầy căm phẫn.
Tống Giang được dẫn lên đài gỗ, ánh lửa chiếu rọi, có thể để cho mọi người trong khe núi bên kia thấy rõ ràng hơn. Tịch Quân Xuyến đang đứng bên cạnh hắn, những người còn lại thì xếp bên dưới đài, sĩ tốt ban đầu muốn bảo bọn họ quỳ xuống, có người quỳ, có người giãy dụa. Ninh Nghị phất phất tay với đám người bên dưới: "Không cần quá phiền toái, thích quỳ thì cứ đứng yên, không sao."
Tiếng gió thổi cây đuốc, quang mang chập chờn, thanh âm gào thét, binh sĩ hai bên cách nhau hơn trăm thước, ở trong khe núi bên kia, từng đạo thân ảnh. Ngô Dụng, Lý Tích, Tống Thanh Thanh., Hoa Vinh, Tôn Nhị Nương, Tống Vạn... Lý Tích hét lớn một tiếng, gần như muốn xông tới, nhưng dù sao cũng không xúc động. Ninh Nghị nhìn hai bên một chút, xác định hai bên có thể thấy rõ khuôn mặt, mới quay về, Tống Giang kỳ thật vẫn luôn nhìn hắn, hắn cũng đi tới bên cạnh Tống Giang.
"Kỳ thật ta cũng lý giải ngươi, thí dụ như... Thay Thiên Hành Đạo gì đó. Tạo phản đương nhiên phải có khẩu hiệu! Dựa vào cái gì mà không thể có? Là ta và ngươi cũng có, nhất định phải gọi vang dội! Còn nữa, ngươi nhìn bên cạnh một chút, quân liễn... Sự tình rất đơn giản, tiểu đệ ở bên ngoài gây chuyện, hoặc là hắn không phải thứ tốt lành gì., Lão đại đương nhiên phải gánh. Muốn lên núi, đương nhiên là giết người phóng hỏa làm chuyện xấu, nếu hắn vô cùng tốt, quan phủ sẽ không ép hắn lên. Có đôi lúc, tiểu đệ đã làm việc, bồi lễ nói tạ lỗi cũng được, giang hồ mà, đánh đánh giết giết khó tránh khỏi phạm sai lầm..."
Bóng đêm trầm mặc, chỉ có tiếng gió thổi. Người hai bên nhìn Ninh Nghị nói chuyện như bạn tốt với Tống Giang Giang trên đài gỗ, thậm chí thỉnh thoảng chỉ vào Quân Ngô nhưng không nói một câu nào., Hoặc là người bên kia nói cũng không biết sẽ phát sinh những gì. Thậm chí ngay cả Tống Giang lúc này cũng cảm thấy có chút quỷ dị. Hắn hi vọng Ninh Nghị đàm phán chuyện an hoặc đầu hàng với hắn, nhưng đối phương cứ thao thao bất tuyệt, chỉ có cảm xúc quỷ dị và lạnh lẽo đang tích lũy trong lòng.
"Còn có Tần Minh nữa, bọn họ, Từ Ninh à, người lợi hại như vậy, đương nhiên có thể so với giết chết tốt hơn, nếu là ta, hơn phân nửa cũng muốn bức phản bọn họ. Đi trên đường không có đường, Lương Sơn thanh thế càng lớn, ta cũng nhiều thêm một phần trù mã bảo mệnh đúng không? Tương lai quá lớn, cùng quan phủ đàm phán chiêu an, làm quan. Thật sự, ta hoặc cũng chỉ có thể làm như vậy. Ngươi xem, ta lý giải ngươi, ta thật sự hiểu ngươi."
Ninh Nghị mỉm cười nhìn hắn, lặp lại câu này. Khi Tống Giang một lát sau vô thức gật đầu, Ninh Nghị lại nhớ tới cái gì: "Ừm... trở lại lời xin lỗi, chuyện này tuy do tiểu đệ ngươi khởi đầu, nhưng Tô gia chết hơn một trăm người, có chút hài tử., Chỉ cao như vậy, cao như vậy, ta thấy... Bọn họ bị chém thành hai đoạn. Chuyện này cũng không phải là lỗi của bọn họ, ta xác định không phải là bọn họ sai, nếu các ngươi đã làm sai chuyện gì, xin tạ lỗi có được không? Vậy tiểu hài tử kia... Ngươi nói đi? Ta rất hi vọng ngươi có thể tạ lỗi với bọn họ, nói tiếng xin lỗi là được rồi..."
Tống Giang nhìn Ninh Nghị, Ninh Nghị cũng nhìn Tống Giang, ánh mắt nhu hòa nhưng vẫn cố chấp, cười cười, lại có chút thương cảm. Tống Giang Nha quan đứng dậy: "Xin lỗi." Thanh âm này của hắn như từ kẽ răng vang lên, sau khi nói ra chắc là cảm thấy thanh âm của mình quá nhỏ., Muốn lớn tiếng nói một lần nữa, nhưng Ninh Nghị đã gật đầu nhẹ, đưa tay sờ lên đỉnh đầu cùng ót của hắn: "Được rồi, được rồi, bọn họ bây giờ đã ở trên trời rồi, âm thanh lớn nhỏ, có lẽ đều có thể nghe được. Đã có thể..."
Tống Giang lúc này đã hơn bốn mươi, trên Lương Sơn mặc dù không được coi là người khôi ngô nhất, nhưng cũng coi như là một hán tử như thiết tháp. Chỉ là Ninh Nghị sờ đầu hắn như sờ đầu hắn, lại giống như một đứa trẻ. Sau đầu hắn còn có máu tươi, Ninh Nghị cũng không thèm để ý chút nào. Nói xong những lời này, ngón tay phải giơ lên vẫy vẫy, có chút hưng phấn mà qua một bên.
"Ta đã nói rồi, ta hiểu các ngươi, giống như là... Lâm Xung, giống như người ta vừa mới đánh chết, là Võ Tòng đúng không? Hắn là Võ Tòng sao? Xích Thủ Không Quyền đánh chết hổ, nếu là bình thường ta nghe nói có người lợi hại như vậy, ta cũng phải nói, hắn là hảo hán. Các ngươi chén lớn uống rượu ăn thịt khối lớn., khoái ý cỡ nào, có đúng hay không, nghe liền khiến người ngóng trông, nếu nói đến trong sách, nhất định sẽ rất được hoan nghênh. Bên kia, trí đa tinh ngô dùng, nghe có vẻ rất lợi hại. Huynh đệ Lý Tích của ngươi, muốn giết ai thì giết người đó., Đa bổng. Không nói Lý Tích, nói là Lỗ Trí thâm sâu đi, người ta đều nói y có trí tuệ lớn, ngươi xem, có trí tuệ lớn, lại có thể tiêu sái khoái ý, tất cả mọi người đều sẽ rất hướng tới, dân chúng đều thích hảo hán như vậy, bởi vì bọn họ cũng hi vọng mình có thể sống một cách tự tại như vậy..."
"Ngươi muốn làm gì..." Ninh Nghị lải nhải, Tống Giang rốt cuộc lại cắt ngang hắn một lần. Bởi vì Ninh Nghị một mặt nói, một mặt trong rương bên cạnh hắn lựa chọn lựa, lấy ra một thanh Liệt Cốt Cương đao sắc bén, sáng loáng long lanh, thoạt nhìn giống như dùng để giết heo. Tống Giang hỏi câu này, Ninh Nghị vung đao trên tay mới ngừng lại, liếc nhìn cương đao một cái.
"A, cái này...a đao, đương nhiên là đao. Vừa rồi ta nói tới đâu? Ách... Tự do tự tại, sống tự do tự tại, nói ra tất cả mọi người rất mong ngóng, nhưng mà ngươi giết đến nhà chúng ta rồi thì làm sao bây giờ..." Ninh Nghị cầm đao thổi bên người, lắc đầu đi qua., Ánh mắt nhìn Tống Giang, sau đó hắn dừng một chút, cúi đầu nhìn đao trên tay, lấy tay chạm vào mũi đao, "Các ngươi... sẽ giết đến nhà chúng ta a, không phải nói đọc sách nghe một chút là được, các ngươi sẽ giết tới giết sạch cả nhà người ta. Lúc này ta làm sao bây giờ?"
Ninh Nghị đứng ở đằng kia: "Chẳng lẽ vẫn luôn nói các ngươi có nỗi khổ ta có thể hiểu được các ngươi sao? Võ Tòng à, ta cũng muốn có thể đánh chết hổ lợi hại như vậy, Lâm Xung à, ta cũng vì hắn mà căm phẫn, lòng đầy căm phẫn, Lỗ Trí thâm sâu a., Tất cả mọi người đều muốn giống như hắn, tiêu dao tự tại, có trí tuệ lớn, mặc dù hắn không tích thiện quả, giết người phóng hỏa, nói không chừng một ngày hắn đại triệt để hiểu ra còn có thể đốn ngộ thành phật đây., Nhưng trước khi hắn thành Phật, hắn sẽ bảo vệ các ngươi, bị các ngươi giết thì sao? Trước khi thành Phật hắn đã giết chết ta thì sao? Phật như vậy thì sao? Ta cần gì phải tới? Ta cũng muốn uống chén rượu lớn như các ngươi để ăn thịt, ai cũng muốn, nhưng nếu các ngươi uống rượu kia là của ta thì sao? Ngươi xem, các ngươi vào nhà ta giết người à..."
Ninh Nghị nhìn hắn, ánh mắt khẩn thiết, lưỡi đao trong tay chuyển động: "Cho nên, ta nói những thứ này ngươi có thể lý giải được không?"
Tống Giang Nha run rẩy muốn nói gì đó, vẻ mặt nhanh chóng biến ảo, gió thổi qua, lưỡi đao trong tay Ninh Nghị chuyển hướng lên trên, dừng lại, ánh mắt dừng lại ngay khoảnh khắc đó.
"Cảm ơn đã hiểu."
Lời nói bình thản vừa dứt, Ninh Nghị bước ra một bước, một đao chém vào bụng Tống Giang, sau đó nắm chặt chuôi đao, đột nhiên kéo lên. Tất cả mọi người chăm chú nhìn, trong ánh lửa, máu tươi phun lên bầu trời.
Trong không khí, tựa hồ có tiếng hò reo vang lên, ngay bên cạnh Tống Giang, một mực nghe xong toàn bộ quá trình Tịch Quân Ba kêu to "A" xong, đột nhiên lui về phía sau, nước tiểu đã từ trong quần rỉ ra, Ninh Nghị lắc đầu., Mặc kệ những giọt máu bắn lên người mình, liếc mắt nhìn Tịch Quân Ngoa một cái, đem cương đao trong tay giao cho đồng bạn bên cạnh, vẽ một cái về phía Tịch Quân Cương, đây là cách xử trí cuối cùng của hắn đối với Tịch Quân Bang. Sau đó, Ninh Nghị xao động cực lớn quay người lại, ánh lửa rõ ràng đã bị dập tắt, giơ lên một bàn tay.
"Giết -- "
Lục đạo khí kình ép bách phát ra tiếng rống giận to lớn, khuếch tán ra bốn phương tám hướng. Bên này một bên đài gỗ, các sĩ tốt xếp hàng giơ cương đao lên, chém ra một nhóm hảo hán Lương Sơn bị áp giải trước trận. Chu Vũ, Đái tông, đeo tông môn., củi tiến, Trương Thanh... Hàng loạt máu tươi nở rộ, phun trào. Sát khí xao động, ngọn lửa xé rách bầu trời đêm. Tống Giang bị xé rách, quỳ xuống, ngã xuống. Máu tanh chảy xuống, dưới chân Ninh Nghị tràn ngập...
Sau mưa tên, binh phong bắt đầu xung phong liều chết, giết chóc chính thức buổi tối hôm nay, đã chính thức bắt đầu...
Thân thể trần trụi...
Biết rõ mọi người đang đợi, sớm tính toán chi tiết sớm một chút đi, xin vé nguyệt.