Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Trong bóng đêm, giao thủ ngắn ngủi mà kịch liệt, máu tươi bay ra ngoài, thi thể đụng tan bụi cỏ, tinh mang yếu ớt, người đuổi theo không biết từ địa phương xa bao vây đến, tiếng hò hét xé rách giữa rừng, vô số tiếng vang.
Hai đạo nhân ảnh từ các phương hướng khác nhau bổ nhào tới, một người trong đó vừa mới ra tay, toàn bộ thân thể liền bị văng ra ngoài, đâm vào trên cành cây cách đó hai trượng lăn xuống, lúc muốn đứng lên., Bên kia trong bóng tối, một chút quang mang phác họa ra hình ảnh song phương giao thủ. Lang Nha bổng trong tay đồng bạn vung vẩy một tiếng vang lên, xoay tròn bay ra khỏi tầm mắt, đập vào một gốc cây phía xa, nữ tử xuất thủ như điện, bộp bộp bộp đập ra thế công chính diện cao hơn một đầu hán tử khôi ngô so với nàng.
Quyền, chưởng, trảo, bắt, phản phệ, nện xuống, dưới chân không ngừng từng bước ép sát. Bước chân nữ tử kia không lớn, nhưng là hung mãnh và nhanh chóng, bước chân liên hoàn đẩy ra, giống như cày trâu sắt, lấy vị trí chính giữa, tả hữu nan đá cốt người nhanh chóng, hạ âm. Trong nháy mắt đẩy hán tử kia ra ngoài hơn trượng, ngay khi người Hán tử kia dựa lưng vào cây, trong nháy mắt vô cùng hung ác đánh một quyền vào yết hầu đối phương, cây cối lay động dưới ánh sao, lá cây rơi lã chã.
Lại càng nhiều đồng bọn truy đuổi tới, lúc "Cửu Văn Long" tiến đánh tới, chung quanh cũng không thấy tung tích nữ tử, đang kêu một tiếng "Tất cả đều tới!" "Ngưng thần truy tìm, trong bụi cỏ bên dưới cây cao mấy trượng, phong mang quét ngang., Chỉ là "Xoạt", hai tiếng "xoạt", một mảng lớn cỏ dại bay lên, thân thể một trong hai tên sĩ tốt bên bụi cỏ đột nhiên thấp xuống một đoạn. Cánh tay tên còn lại bị đứt lìa, máu tươi theo vô số cỏ dại bay lượn trên không trung.
"A a —— "
Hàn quang trên thiết thương đâm ra, ý đồ ngăn cản đường chạy trốn của nữ tử kia, nhưng mà chỉ giao thủ vài cái, thân ảnh kia lao ra chặn đường, chạy nhanh như báo săn, chung quanh trong rừng, hơn mười bóng người vây kín mà đến.
Đao, thương, kiếm, mâu, Tác, một bóng người ném ra bụi phấn trong bóng đêm, sau đó ầm một tiếng, ngọn lửa bùng lên giữa rừng cây. Nhưng cũng ngay tại trong ngọn lửa này, một gã hán tử đứng mũi chịu sào xông tới chặn đường mắt thấy bóng người kia đột nhiên phóng đại ở phía trước, sau đó một bàn tay dán lên mặt hắn. Uy hiếp tử vong trong lòng hắn đột nhiên bùng lên, nhưng ngay khoảnh khắc sau, thân ảnh kia đã đến sau lưng hắn, kéo hắn đi.
Hơn mười người theo sau, ý đồ công kích nữ tử lùi lại phía sau đồng bạn, nhưng nữ tử kia lôi kéo Lương Sơn tinh nhuệ binh tốt phía sau lưng, chỉ có một đôi mắt lộ ra sau vai hắn, không ngừng lui về phía sau, cũng không ngừng mau lẹ vô cùng, sau đó " Binh tốt" kia kêu lên một cách điên cuồng thảm thiết.
Mũi kiếm cổ không ngừng lùi về phía sau, theo sát phía sau thân thể tứ chi hắn nhanh chóng lướt đi như linh xà, gân tay, bắp chân, bắp thịt tứ chi không ngừng bị xé rách, máu tươi từ từ chảy ra., Trong nháy mắt tứ chi binh tốt kia trên không trung cũng đã hoàn toàn là máu tươi, nữ tử lúc này mới đánh ra một chưởng về phía sau lưng hắn, đánh hắn bay về phía đám người. Thân thể chạy trốn trong rừng cây, trong vòng mấy hơi thở đã biến mất không thấy gì nữa, ngay cả đám người Lâm Xung, Sử Tiến Nhân cũng đuổi không kịp.
Bọn họ đuổi theo một hồi, vội vàng trở về, gió thổi qua rừng cây, mọi người tụ tập tại một khối, ngoại trừ chửi rủa, còn lại chính là một mảnh thảm thiết. Lỗ Trí Thâm" một tiếng vung trượng đập vào cành cây bên cạnh, có thể biết, trong những thanh âm quát mắng này, trừ phẫn nộ, còn có sợ hãi.
Từ ngày hôm đó không hiểu tại sao đụng phải nữ tử kia, buổi tối hôm đó, bọn họ túc doanh liền gặp phải vận rủi, nữ tử kia Tinh Dạ tập kích, chỉ là ngoại vi cảnh giới một hai tên lính nào địch nổi, bất ngờ không đề phòng, mấy người táng thân dưới kiếm của nữ tử kia. Sau đó mọi người biết sự tình cấp bách, một đường chạy vội đi., Lại tập hợp một ít huynh đệ sau khi Lương Sơn bị phá xong tản đi, nhưng mà nữ tử kia hoặc là ban ngày, cơ hồ tùy thời thong dong đi tới đi lui. Dưới kiếm của nàng, một đám huynh đệ Lương Sơn hoặc là bị giết, hoặc là bị đánh thành tàn phế. Thời gian mấy ngày, đã tích lũy mỏi mệt của mọi người đến mức cao nhất.
Đánh không lại, trốn không thoát, đuổi không kịp, không hiểu sao chọc phải một gã cao thủ cấp Tông Sư, bản thân chính là phi thường xui xẻo, hơn nữa một khi cô gái này xuất thủ, cơ hồ không gì không dùng cực kỳ. Hồi tưởng lại nữ tử hôm đó tại bờ hỏi, vô luận Lâm Xung, Lỗ Trí thâm tâm sợ rằng đều có hối hận, lúc trước có thể là cơ hội duy nhất bọn họ từng có, chỉ tiếc một khi hiểu ra, sự tình đã muộn rồi.
"Nếu các ngươi thật sự là người hiểu chuyện, hôm nay quay người rời đi, không còn thù dai nữa, ta sẽ bỏ qua cho các ngươi..."
Đến lúc này, khi nhìn thấy thi thể đầy đất và thảm trạng của huynh đệ tàn phế bị giết trong doanh trại, ít nhiều mới hiểu được câu nói này rất đáng quý.
Trên thực tế, thời gian vài ngày trôi qua, mặc dù trong chiến đấu nữ tử kia có nhiều chỗ không chú ý đến thủ đoạn nhưng trên thực tế lại giống như lưỡi đao lạnh lùng và phong cách chiến đấu có thừa. Giết người, phế nhân tay chân, khiến cho người bị thương ngăn chặn hành động của người khác, phân tán tinh lực của người khác., Một người truy đuổi hơn mười người, lần lượt giết chóc, trong đó ẩn chứa thực lực và khí tràng tương tự như tông sư của Chu phường. Trong cơn giận dữ Chu Tú ra tay giết người, cùng với nữ tử này sống chết ngay ngắn, thật ra cảm giác áp bách đều giống nhau, đến bước này, đã không có gì khác biệt so với thủ đoạn...
"Đi ra! Có ngon thì đấu với ta đi..."
Trong rừng cây kéo dài vang lên tiếng rống giận khi sử dụng, phụ cận ngọn núi cao hơn một chút, nữ tử lau thân thể bên bờ suối, rửa sạch máu tanh trên thân kiếm, lại dùng vải lau khô. Sau đó nhảy lên đỉnh núi, nhảy lên một cây cối, tìm một chỗ ngồi xuống giữa chạc cây, ánh mắt nhìn ánh lửa trong rừng, cảm thụ được sự tức giận, khoanh chân ngồi tĩnh tọa.
Phẫn nộ thành như vậy, nói rõ sợ hãi trong lòng địch nhân đã sinh, có sợ hãi như vậy, cách cái chết cũng không xa. Trái lại những chuyện liên quan đến "Tâm ma" mà những người này nói lúc trước, làm cho nàng còn có chút để ý, nếu như cách nói đó lan truyền, có lẽ sẽ mang đến cho hắn không ít phiền toái, đến lúc đó lấy thân thủ của hắn, có thể sẽ không ứng phó nổi...
Nàng nghĩ như vậy, dưới ánh sao yếu ớt, dần dần tiến vào trạng thái nửa cảnh giác nửa buông nửa thả nghỉ ngơi...
Thân thể trần trụi...
Tháng bảy sơ tam, lập thu. Một nơi ở Lam Châu, chiến hỏa còn đang lan tràn.
Buổi chiều trong ánh nắng, thôn xóm bị thiêu hủy, đám người khóc lóc. Ninh Nghị đứng ở cửa thôn nhìn đại phu đi tới đưa tay phải cho một người, đã khóc đến mức ngất xỉu đứa bé làm băng bó, đoàn xe Độc Long Cương Cương Cương Cương Cương Cương vẫn còn đi vào trong thôn, cướp đoạt đồ vật còn có thể dùng được.
"Kế hoạch thống kê đã chết, người không chết, bảo các huynh đệ trước mặt đừng đi quá xa, đóng trại phòng ngự. Phát đường cho trẻ con..."
cứu viện cơ bản là làm từng bước, trong thời gian gần mười ngày, hình thức cướp bóc của đám người Tống Giang cơ bản nhất trí, số lần những người này giết người trên đường chạy trốn, số lượng đã càng ngày càng nhiều. Không có sào huyệt, người của Độc Long Cương Cương một đường bám đuôi truy tung, quan binh đón đầu ngăn cản, lo lắng trong lòng cũng đã tích lũy được.
Bọn người Tống Giang tuy rằng nghiêm túc với quân kỷ, nhưng đó chẳng qua là đối nội. Khi bọn họ cướp thôn, đã bắt đầu dễ dàng ra tay giết người, ngay cả chuyện mang theo phụ nhân, thiếu nữ bị dâm đãng cũng bắt đầu nhiều hơn. Thôn trước mắt này, khi đám người Ninh Nghị chạy tới, thì có một nữ tử bởi vậy mà nhảy xuống giếng. Sau khi cứu lên, vẫn như cũ muốn tự sát.
Có đôi khi cũng phải bị chất vấn, vì sao quan binh không thể giết sạch người của Lương Sơn, khiến bọn họ chạy lung tung khắp nơi như vậy. Đối với những chuyện này, trong đám người cũng sẽ an bài người báo.
"... Các ngươi cho rằng không chọc bọn hắn thì bọn hắn thật có thể buông tha các ngươi! Có biết phía nam tạo phản như thế nào không? Một khi khởi thế, mười phòng chín trống không, hắn khiến cho mọi người mất đi đồ vật mới có thể đi theo bọn hắn! Độc Long Cương chúng ta chính là bước đầu tiên để bọn hắn khởi thế., Cũng giống các ngươi! Nếu như bọn họ bắt được Độc Long Cương của chúng ta, sớm muộn gì cũng sẽ là các ngươi, chính là một vùng Tế Châu Lam Châu, một vùng Sơn Đông này, có biết chúng ta đã chết bao nhiêu người không? Đây là nợ máu! Chỉ có thể để người của Lương Sơn đến bồi..."
Đối với quan phủ, Độc Long Cương cũng không chủ động trợ giúp nghĩa vụ của những người này, ngược lại dễ dàng thống nhất phương hướng cừu hận. Bất quá mặc dù ngày thường lòng dạ độc ác, giết người tuyệt đối không chớp mắt, khi Ninh Nghị nhìn thấy rất nhiều chuyện trước mắt., Nhưng khó tránh khỏi sẽ nảy sinh lòng trắc ẩn, đây có lẽ là một người hiện đại khó có thể thoát khỏi. Nếu ở vào thời loạn, mạng người thật sự là không đáng giá, có đôi khi trông thấy những đứa trẻ bị thương, bị vũ nhục khóc lóc cầu chết, hắn cũng hi vọng kết thúc chuyện này nhanh hơn một chút.
Có điều, dù sao quân đội cũng không phải sở trường của hắn. Những ngày gần đây, hắn có thể thống nhất từng bước từng bước một, hơn hai mươi trại, thôn xóm, phụ trách cứu viện, sắp xếp đường ra, lại chỉ đường cho oán khí của bọn họ hướng về phía Lương Sơn, đồng thời hướng ngược lại về phía quan phủ, quân đội tạo áp lực, càng ảnh hưởng tới rất nhiều đạo phỉ lục sắc lục châu, ý đồ sơn trại đã đánh xuống cơ sở tốt nhất cho hơn ba ngàn người vây khốn Lương Sơn.
Nhưng dư luận cùng đại thế là một chuyện, đến cuối cùng tất nhiên còn có một phen ác chiến. Những phỉ nhân kia, sơn trại tất nhiên sẽ sinh ra ác cảm với Lương Sơn, nhưng nhiều lắm là mật báo một chút để mật báo cho Lương Sơn., Đúng là tuyệt đối không chịu ra tay. Về phương diện khác, sau khi Lương Sơn đại chiến, Võ Thụy Doanh lại phái thêm hai đội ngũ năm ngàn người ra, bọn họ biết rõ trận chiến này nhất định phải đánh, nhưng ít nhiều vẫn có chút ý nghĩ bảo tồn thực lực, cũng là bởi vì Ninh Nghị đem đại thế làm quá tốt.
Sự tình cứ tiếp tục phát triển như vậy, hơn ba ngàn người bên Tống Giang, sớm muộn sẽ có một ngày tâm lý sụp đổ, bởi vì tất cả chuyện thiêu đốt của bọn họ đều vì người khác gả đi, người người xung quanh đều hò hét đánh đập., Sơn Đông - ít nhất Vụ Châu đối với bọn họ oán độc hơn mười năm cũng không có khả năng tan hết. Chỉ khi bọn họ thật sự ý thức được cực khổ của việc chạy trốn, cố gắng vô dụng, tinh thần những người này mới có thể sụp đổ. Nếu không cho dù là một vạn người chống lại Lương Sơn ba ngàn tinh nhuệ, cần phải vây kín người khác, trong trường hợp liều chết dập đầu thì bên này nhất định sẽ phải chịu tổn thất lớn.
Mà đối với Võ Thụy doanh đóng quân ở nơi này, sơn trại, thôn trang bên này, hơn phân nửa đều không phục quản giáo, điêu dân một đống. Lương Sơn một đường chạy, một đường thiêu hủy thôn xóm của những người này., Phía sau còn có Độc Long Cương Xử thu xếp cục diện rối rắm, sẽ không để cho quan phủ bên kia kháng nghị quá lớn, thật sự là kết cục vui mừng. Bởi vậy cho dù là Ninh Nghị đi qua hỏi thăm cơ hội chiến đấu, đám người Hà Cơ phụ trách lần này dĩ nhiên cực kỳ thân thiết với hắn, nhưng bàn về cơ hội chiến đấu, tự nhiên vẫn phải đợi một hồi mới thỏa đáng.
Trên thực tế, cho dù Ninh Nghị có yêu cầu khai chiến gần đây, phỏng chừng đám người Hà Cơ cũng sẽ kinh ngạc nửa ngày, sẽ không hiểu tại sao hắn lại có suy nghĩ không khôn như vậy.
Mà mặt khác, trắc ẩn trong lòng là một chuyện, Ninh Nghị đã tuyệt đối không cho phép ba ngàn người này có khả năng sống sót. Ngoài chiến trường đánh tan đề phòng của bọn họ, trên chiến trường giết chết một ít, cho dù một bộ phận cuối cùng là quân công, cũng nhất định phải kéo vào kinh thành hoặc là xử tử toàn bộ tội danh mưu phản. Nếu không sẽ thành "Muốn làm quan, giết người phóng hỏa chịu đòn."
Với quan hệ gần đây giữa hắn và châu huyện chung quanh, quan hệ dòng chính và dư luận nắm giữ hai tháng cùng với công lao của Lương Sơn, muốn thúc đẩy sự tình đến một bước này cũng không khó khăn.
Ngoài chiến trường chính diện, Võ Thụy Doanh thiết lập các cửa ải quan trọng xung quanh, chuyện lùng bắt cướp Lương Sơn đào phỉ cũng lần lượt có tiến triển báo lên, nếu một mình đào vong, ở chung quanh hoặc bị bắt lại., Hoặc là bị một số thôn trại, thế lực lục lâm lấy tường đảo ngược mọi người bán đứng, mỗi ngày đều có thu hoạch. Bất quá theo đó cũng có một ít phản hưởng của lục lâm, đặc biệt là phần liên quan tới "Tâm Ma", lúc này đã bắt đầu thấy manh mối.
"...Là Tề Lỗ một vùng, nghe nói gần đây náo động có chút lợi hại. Ta nghe nói, có vài đại phú trong rừng xanh, ví dụ như mấy người Bắc Chấn Bắc như tiêu cục Kim Phúc, tính toán quá mức, uy bức huynh đệ tương tàn, giang hồ đạo nghĩa tồn tại, cũng từng nghe nói, có người muốn giết ngươi, trừ một hại cho rừng cây..."
Có tin tức này, là Chúc Hổ phụ trách liên lạc giữa hai bên mang tới. Nếu nói tới khu vực rừng xanh của Tề Lỗ, Độc Long Cương Cương vốn là một phần tử trong đó, trước kia từng là Tăng gia, Ngũ Hổ cũng có thể được gọi là Uy Chấn Sơn Đông. Ninh Nghị đối với những tin tức này có chút hứng thú, vừa hưng phấn để người ta ghi nhớ chuyện này, xem như là một sở thích trộm cắp nhàn rỗi.
"A, Nghiêm Chấn Bắc, cái tên này nghe có vẻ rất lợi hại, võ công của hắn thế nào, có thể xếp hạng thứ mấy thiên hạ?"
"Thiên hạ... cũng không biết, nhưng có thể đi lại khắp nơi ở sơn đông, quan hệ với khắp nơi đều rất tốt, trong tay khẳng định cũng có vài lần. Nhưng mấy năm nay dưỡng tôn ở ưu tú, khẳng định không bằng Thoa giáo đầu, nhưng quan hệ tốt, đệ tử nhiều người, không thể khinh thường."
"Nghe như vậy thì đúng là một con gà yếu... Không có việc gì, ta nhớ tên trước, nếu có thời gian sẽ gọi Kỳ giáo đầu, a Bưu, đi đập phá quán của hắn..."
"Đó là nhất định phải đi! Độc Long Cương chúng ta sợ qua ai đấy!" Trong thôn còn đang cứu người, lúc Chúc Hổ tới nói những lời này, Chúc Bưu cũng đã trở về, đi theo nghe ngóng, lúc này vỗ vỗ bộ ngực tỏ thái độ, sau đó lại nói, "Đội xe của tiêu cục Kim Phúc ta từng gặp qua, chuyện này về sau gặp hắn một lần rồi!"
Chúc Hổ bĩu môi: "Mặt khác, bởi vì sự tình lần này của Lương Sơn, có nhiều chỗ đã náo loạn rất nhiều rồi, quan phủ Tam Hoa cửa hàng bên kia không quản được, có người chứa Lương Sơn Nhân, đánh nhau với người chung quanh., Suýt chút nữa thành mấy tiểu sơn trại sống mái với nhau. Bởi vì chuyện này của Lương Sơn truyền ra, không riêng gì phía Bắc Nghiêm Chấn. Nghe nói ở mấy người chúng ta rất nổi danh sơn đông lục lâm... Giống như Trần Kim Hà, Lục Văn Hổ, nghe nói đều có chút động tĩnh, lén lút triệu tập người của Lục Lâm, hảo hữu., Có thể là muốn diệt trừ lập Hằng, tóm lại, Ninh huynh đệ bên này gần đây phải cẩn thận một chút. Người liếm máu ở miệng đao đều có tiếng sau này sẽ tiếc mạng, nhưng vì muốn nổi danh, bọn họ có thể làm được bất cứ chuyện gì..."
Ninh Nghị khẽ gật đầu, chúc Hổ lại nói: "Những người khác thì tốt, trận đánh này thì kẻ thù của Lương Sơn cũng đi ra. Đêm trước Mã gia tụ tập bên kia nghe nói có hơn trăm người vì bắt hai tên đầu lĩnh Lương Sơn, xung quanh Tăng Đầu thị nghe nói cũng có người đuổi giết trốn của Lương Sơn, bắt được thì phải chết cháy. Trong số đầu lĩnh Lương Sơn có một đôi huynh đệ Chu Phú Chu Quý., Một đường chạy trốn tới huyện Phong Bình, gặp đại hộ địa phương vốn có thù với bọn họ, triệu tập người trên đường vây giết bọn họ. Mặt khác, con báo kia đầu báo rừng xông, hòa thượng Hoa Trí khôn khôn khôn bọn họ, gặp phải ý đồ cứng rắn, cũng đang bị đuổi giết... "
"Oa!" Ninh Nghị mở trừng hai mắt: "Lâm Xung Lỗ Trí thâm, bọn họ rất lợi hại, biết bao nhiêu người truy sát bọn họ?"
【 Xem xét hoàn cảnh lớn như vậy, khả năng của bản trạm có thể đóng cửa bất cứ lúc nào, mời mọi người mau chóng cất bước đến Doanh trại Hoán Nguyên Vĩnh Hằng, bỗng dưng rực rỡ. 】
"Không rõ lắm, nhưng bên ngoài truyền tới mức thần kỳ, nói là chỉ có một người. Bọn họ không biết làm sao chọc phải một nữ nhân, nói nữ nhân này thân thủ cao cường, một đường truy sát, chặt tay chặt chân huynh đệ bên cạnh bọn họ, a, đi theo bọn họ còn là Cửu Văn Long Sử nữa... Mấy người này không ngăn được bọn họ..., Chỉ có thể vừa đánh vừa lui, bọn họ có chút huynh đệ bị chém tay chân, những người này cũng hết cách. Ở huyện Trúc Khê đành phải tiến vào huyện thành, tìm đại phu, Trúc Khê bên kia không có quan binh gì, cũng không ai dám trêu chọc bọn họ. Sau đó lại gặp " khoái kiếm" của Trúc Khê, hắn rất nổi danh ở huyện trúc, đệ tử cũng rất nổi danh., Nghe nói sa mạc này cũng bị Trần Kim Hà, lời mời của Lục Văn Hổ, vốn là muốn khởi hành, hắn và Lương Sơn có quen biết, lần này cũng muốn giúp bọn họ đánh nhau một trận, nói chuyện với nữ nhân kia... Dựa theo quy củ, ngồi xuống nói, đã chết rất nhiều người, hy vọng đối phương dừng tay..."
"Sau đó thì sao?" Chúc Bưu nghe thấy thế liền thúc giục.
"Sau đó túc xá bị người ta một kiếm giết chết a, hắn ỷ vào trúc suối là địa bàn của mình, buổi chiều, ra ngoài mua lỗ tai heo kho, mang theo ba đồ đệ lợi hại, gặp được nữ nhân kia từ đối diện đi tới. Nói xong, rút kiếm, hắn và ba đồ đệ của hắn đều chết hết. Bình từ gì đó, hình như là cái gì đó." Trên lục lâm., Vốn là lấy lực vi tôn, có đôi khi có chút hiểu lầm cũng khó tránh khỏi, nhưng cho dù có hiểu lầm, cũng phải nói quy củ, không nên đuổi tận giết tuyệt..." Đại khái là để nàng lui lại một bước, nữ nhân kia nói "Ta không thích quy củ của các ngươi." Lời đồn này quá khoa trương, ta cảm thấy không đáng tin cậy, có thể là giả..."
"Oa, nữ nhân kia có phải tóc bạc không?" Ninh Nghị hiếu kỳ không thôi, vỗ vỗ bả vai Chúc Hổ.
"Tóc trắng? Không phải, nếu là tóc trắng chắc hẳn sẽ lưu truyền rộng rãi. Ninh huynh đệ quen biết cao thủ tóc trắng?"
"Thôi Nhan đầu bạc a" Thôi Tiểu Lục, lợi hại như Chu bản. ặc, bằng không ta biết cũng chỉ có Tư Không Nam, bất quá nghe nói Tư Không Nam rất già, có thể đã chết rồi, có lẽ là đồ đệ dạy dỗ... Đương nhiên, cũng không thể nói cao thủ thiên hạ chỉ có mấy người như vậy, Trần Kim Hà, Lục Văn Hổ kia cũng rất lợi hại a..."
Ninh Nghị thầm nghĩ nếu như Lục Hồng nhắc tới phỏng chừng cũng lợi hại như vậy, bất quá bên này nói nữ nhân kia trảm thủ trảm cước. Ngày thường Lục Hồng đề tỉnh cho hắn cảm giác, giết người sạch sẽ lưu loát, hình như cũng không biểu hiện ra quá nhiều lực bạo lực khát máu, đương nhiên không trùng hợp như vậy, nàng vừa trở về không lâu còn phải xây dựng Lữ Lương sơn.
"Bất kể thế nào, bên huyện Trúc bên kia cũng đã vỡ nồi. Đây chính là tường đổ mọi người, một khi nhìn thấy bọn họ gặp vận rủi, có oan oan có thù báo thù. Nữ nhân kia mặc dù lợi hại, đoán chừng ngày thường không giết được Lương Sơn., Lần này rốt cuộc cũng tìm được cơ hội rồi, ha ha ha, Lâm Trùng đám gia hỏa này thực sự là xui tám đời, chọc phải một đối thủ như vậy, ngươi nói bọn họ trước kia có phải không cẩn thận đem tướng công người giết đi hay không... Ha ha ha ha, báo ứng a..."
"Đúng vậy đúng vậy, chọc Ninh đại ca vốn đã rất thảm rồi..."
"Ha ha, chuyện này truyền đi rất xa, phỏng chừng khó tránh khỏi sai lầm a, chuyện này cũng quá khoa trương đi..."
Bên xe ngựa, ba người nói về những chuyện trên giang hồ, không tim không phổi mà cười.
Cùng lúc đó, tại một chân núi cách bên này cũng không tính là phi thường xa, trong doanh trướng dựng lên, Ngô dùng tin tức mật thám báo lại, cả người đang phát run...
Mấy ngày sau, Lương Sơn Quân đột nhiên biến đổi.
Đồng thời, Lương Sơn bị tàn phá khiến rừng xanh chấn động, còn tràn lan từng chút từng chút một. Trong lúc này, một thân ảnh nữ tử, đang dần dần trở nên rõ ràng. Trải qua mấy ngày, sóng gió càng lớn hơn, khiến cho Ninh Nghị nhận được tư liệu đệ nhất thủ, gã sợ tới mức cằm thiếu chút nữa rớt cả xuống.
Bắt đầu từ ngày tháng sáu mươi lăm bắt đầu, nữ tử áo đỏ sử dụng kiếm một đường đuổi giết đám người Lâm Xung, tuần tự chém giết Phiền Thụy, đầu tiên là mấy chục người, thi ân tại bên trong, vào tháng bảy, huyện Trúc Khê Sát "Túc Kiếm", khiến huyện Trúc Khê chấn động, một đám đệ tử gia nhập vào trong đó., Muốn trả thù đối phương, tháng bảy sơ, "Bệnh úy" "Tôn Lập" cùng đám người Lâm Xung hội hợp, hợp sức giết lui nữ tử áo đỏ kia, tháng bảy sơ tư, Lục Hợp quyền Đại Hào "Lục Hợp quyền" cùng Lục Hợp quyền giao hảo với đám người, đêm đó trong quá trình vây bắt nữ tử này, "Song Đầu Xà" Giải Trân bị một kiếm bêu thủ.
Đầu tháng bảy sơ ngũ, một đường chạy trốn, "Thiết kêu" cùng lạc đơn, bị một kiếm xuyên tim mà chết.
Đầu tháng bảy sơ sáu chiều, hai bên ác chiến, mấy tên đệ tử hạch tâm bị giết.
Tháng bảy, "Song Vĩ Hạt" Giải Bảo bị nội thương trong chiến đấu, Lỗ Trí vẫn lạc. Giải Bảo từ sáng sớm đã hộc máu mà chết, mùng tám ngày này, Lục Văn Hổ, Trần Kim Hà chạy tới, cùng mọi người truy sát nữ tử kia.
Mà khiến người ta khiếp sợ nhất là nữ tử ở lại ngày bảy đêm cuối cùng cũng để lại lời nói, cho thấy thân phận.
"... Nếu ta võ nghệ thấp, nói lý với các ngươi không để ý tới ta, võ nghệ ta cao ngươi lại muốn nói quy củ với ta, ta cần gì phải để ý tới các ngươi. Nếu đã nói tới tận cửa, huyết thủ nhân Đồ Ninh Hằng là đệ tử của ta, hiện tại Lục Hồng ta đến đòi nợ thay hắn, món nợ này... nên trả! Phải trả!"
Nghe nói những lời này không lâu sau, song phương ác chiến, nữ tử sau khi thoát đi đã quay trở lại, sau đó cùng Lỗ Trí hợp chiến đấu, một kiếm chặt đứt bàn tay, một chưởng phá vỡ thiên linh. Đám người Lâm Xung nhanh chóng đuổi tới, đối phương đã phiêu nhiên đi xa.
Những tin tức này là do trung gian liên quan đến Ninh Nghị nên mới được truyền tới. Lúc lấy được là sáng sớm mười ngày đầu, ánh mặt trời từ chân núi phía đông bay lên. Ninh Nghị ngồi bên cửa sổ xe ngựa suy nghĩ một hồi lâu., Gần như có thể nhìn thấy vẻ mặt người phụ nữ tự xưng sư phụ kia khi nói chuyện, mới nở nụ cười, không biết nên nói gì mới tốt. Quân đội bên cạnh xe ngựa rút trại khởi hành, cách chiến đấu cuối cùng với đám người Lương Sơn còn lại ba ngày cuối cùng, tất cả đều đang vây kín lại...
Thân thể trần trụi...
Sáu ngàn chữ đại chương dập dờn.